1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Đi & Sống..... ?T,?T??T?

Chủ đề trong 'Phú Thọ' bởi hatxxihoi, 09/07/2005.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. fox8x

    fox8x Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    07/08/2005
    Bài viết:
    4.396
    Đã được thích:
    0
    Em nào dám bộ này bộ kia gì đâu bác. Bác nói thế các cụ ấy cười em chết. Em chỉ là chân chạy loăng quăng thôi. Thấy tỉ ấy kêu thế thì em cũng thông báo thế. Bác cũng hỏi thăm tỉ ấy một câu. Mặc dù bác bị cự tuyệt thì cũng không nên như thế chứ!
  2. amateur25

    amateur25 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/02/2005
    Bài viết:
    1.461
    Đã được thích:
    0
    Hic , sao lại bị cự tuyệt là sao
    Muội muội của anh bệnh à ?
    Thế mà anh ko biết !
    Thôi thì chăm sự nhờ chú cả thôi !
    Ai
    Ai làm @Hatx muội bệnh rồi đây
    Nói đi anh [nick]Ngáo[/nick] sẽ ra tay .
    Rủ hắn nhẹ nhàng vào Tiêu quán
    Vài xị là hắn tiêu đời ngay ​
    Được Amateur25 sửa chữa / chuyển vào 19:22 ngày 10/09/2005
  3. fox8x

    fox8x Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    07/08/2005
    Bài viết:
    4.396
    Đã được thích:
    0
    Chán bác, sư tỉ bảo rằng sư tỉ không có duyên số bán thịt lợn( hay bán mắm tôm gì đấy), mà bác thì bác có duyên với các cô ấy, thế nên sư tỉ không thể cùng bác sánh duyên. . Đừng nản bác ạ, chặng đường tuy rằng gian nan nhưng rồi sẽ đến đích. Cuối cùng thì sư tỉ và bác cũng sẽ đến một nơi cả thôi........., nơi mà bọn em, bác John, rồi cả Linh_kotex, tất cả mọi người đều đến, vấn đề là thời gian!!
  4. fox8x

    fox8x Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    07/08/2005
    Bài viết:
    4.396
    Đã được thích:
    0
    Hồi còn bé, lần đầu tiên đệ được về quê của ông ngoại. Quê ông ngoại ở dưới Tề Lỗ. Hồi ấy, cả nhà 4 người ngồi trên chiếc xe Simson, cũng oách lắm rồi. Đệ cũng có cảm giác giống hệt tỉ khi đi ngang qua cây cầu VT, phải xuống dắt bộ. Bàn chân bé lũn cũn đi mà run lập cập. Chỉ có một cái ván nó bị mất đi thôi nhưng để lại khoảng trống sâu thăm thẳm trên lòng cầu. Đi ngang qua chỉ sợ 2 bàn chân nhỏ không đủ vững để bám lại, trượt chân rơi xuống .... Lần đầu tiên được đi xe ngựa. Cái cảm giác thích thú làm cho đệ quên mất việc cứ nẩy câng câng trên cả chặng đường, ấn tượng nhất là xung quanh 2 bên đường là cánh đồng mênh mông... đi mãi mới vào đến làng. Ngày ấy làng Tề Lỗ còn tiêu điều lắm, nhưng tính cần cù, chịu khó của dân ở đây đã báo trước một sự phát triển nhảy vọt. Mà thực tế đã chứng minh.
    Các chú ở dưới quê lên trên này làm ăn, hết buôn muối rồi chuyển sang buôn dép, hết buôn dép lại chuyển sang buôn xoong nồi, đồng nát, buôn cả da bò.... Ngày ấy, nhà đệ còn có 3,4 chú ở trọ nhờ, chiều chiều mấy chú về đến nhà thì vui lắm, cả nhà toàn tiếng cười đùa vui vẻ. Sáng ra các chú đi hết, có một lần thấy chú Tuyển cuốn cuốn tiền rồi nhét vào gi đông xe đạp, hỏi làm để làm gì, chú bảo để cho nó đẻ. Tiền mà cũng biết đẻ. 2 anh em cũng bắt chước, có 600 đồng đem nhét vào ghiđông xe của mẹ. Hôm sau lôi ra nó đẻ thêm 2 tờ 200. . Thêm vài lần đẻ nữa ... rồi nó bị vô sinh. Chú bảo nó đẻ hết rồi. Có đợt, cả cái nhà kho chừng gần 30m3 chứa toàn muối trắng, thi thoảng ở nhà trông nhà và bán lẻ giúp các chú. Có đợt, lại là hơn chục tấm da bò trải ra rồi tẩm muối lên trên chờ ngày đưa về HN. Có đợt, ủ một đống bao tải lên trên, phía dưới là những tấm Niken trắng như bạc, phải giấu kĩ không thì công an bắt..... Phải công nhận rằng họ rất chịu khó làm ăn.
    Cách đây không lâu, có dịp quay trở lại thì thấy khác nhiều quá. Chẳng thể nhớ được nữa. Nhiều ô tô tải, nhiều xe con, nhiều nhà 3,4 tầng. Có cả những ông giám đốc mà hôm qua, hôm xưa vẫn còn ở tuổi 16,17. Gặp anh Tuyên, chỉ hơn đệ 4,5 tuổi. Lần cuối cùng gặp, khi ấy anh ấy còn đang học cấp 2, đệ về chơi và anh cho một đống bút màu, và cả mấy cái chạc súng cao su làm bằng tre nữa...Trông anh chững chạc quá, nhưng mà đen. Đen như thằng Phi. Anh dẫn đi một vòng trên chiếc Mazda3.0, êm ru, mát lạnh. Anh bảo rằng của cải chỉ là hư ảo thôi, rồi cũng sẽ hết. Bọn mày phải học. Không học không làm được gì cả. Thời của anh khác, nó qua rồi.....
  5. chungtm2000

    chungtm2000 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/01/2004
    Bài viết:
    487
    Đã được thích:
    0
    Hà nội mùa này buồn lắm, những con phố dài lác đác những lá rơi, người đi qua người như những vốn dĩ thường ngày, từng chiêc xe đơn lẻ mang số hiệu 19 vẫn âm thầm chạy qua nhau, mặt giáp mặt như trên đời này ta chưa từng là 19 với nhau.
    Phố vẫn âm thầm để từng đoàn người mang bao nhiêu phiền muội lặng lẽ đè lên mình chúng với bao nhọc nhằn, một năm đã gần qua đi, đời người vẫn đi và vẫn sống, nhưng đã bao giờ đoàn người âm thầm đó đã đi, đã sống về quê huơng chưa ? điều đó chỉ có quê hương mới hiểu nổi ? quê hương ơi chỉ một mình ngươi mới hiểu, ta vẫn trở về sau những ngày mệt nhọc. Phải chăng quê hương mới là nơi bình an
  6. unknownuser

    unknownuser Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/09/2005
    Bài viết:
    261
    Đã được thích:
    0
    Một câu chuyện thú vị ở phòng tuyển dụng


    (Tìm được người tài đã khó, sử dụng được họ còn khó hơn, nhưng để đánh giá thế nào là một người tài lại là việc khó nhất.)

    Bị loại ngay từ vòng đầu tiên, nhưng đến vòng phỏng vấn trực tiếp, chàng trai ấy vẫn quyết tham dự vì ?otôi tin rằng mình có thể đậu?. Tiếp đó là những bất ngờ, để cuối cùng ?oanh là người đầu tiên được nhận vào làm việc ở công ty chúng tôi?!
    Đó là một câu chuyện được đăng trên tạp chí Độc Giả của Trung Quốc số ra gần đây. Câu chuyện đó như sau:

    Một công ty lớn tuyển mộ nhân sự và số người ứng thí rất đông. Họ đều có bề dày kinh nghiệm và có bằng cấp, học vị đáng kính nể. Cuối cùng qua ba vòng thi tuyển chỉ còn lại 11 người được lọt vào vòng cuối cùng để vô sáu vị trí quan trọng của công ty, và do chính tổng giám đốc và những nhân vật cao cấp trong công ty trực tiếp phỏng vấn.
    Thế nhưng khi vị tổng giám đốc nhìn xuống và chợt phát hiện có đến 12 người tham dự. Ông cất tiếng hỏi:
    Ai trong số các vị đã không lọt qua các vòng tuyển chọn trước đó?

    - Thưa ông, tôi. Một chàng trai ngồi bên phải hàng ghế cuối cùng đứng dậy. Anh ta nói thêm: Thưa ông, tôi bị loại ngay từ vòng đầu tiên nhưng tôi lại tin rằng mình có thể đậu nên vẫn muốn thử sức ở vòng cuối cùng này.
    Mọi người trong phòng đều bật cười, kể cả ông già chuyên lo việc trà nước đứng ở phía cửa ra vào. Ông tổng giám đốc vừa ngạc nhiên, vừa tò mò nên hỏi tiếp:
    Anh đã bị loại từ vòng đầu, vậy hôm nay anh tới đây có nghĩa gì?
    Rất tự tin, chàng trai trả lời:
    - Tôi chỉ tốt nghiệp đại học và là một nhân viên bình thường nhưng tôi có 11 năm kinh nghiệm làm việc và đã từng làm cho 18 công ty khác nhau...
    Ông tổng giám đốc ngắt lời:
    Bằng cấp, học lực và chức vụ của anh đều ở mức trung bình. 11 năm kinh nghiệm quả là điều đáng nói nhưng di chuyển đến 18 công ty khác nhau thì đúng là điều chúng tôi rất ngạc nhiên. Tuy nhiên với tư cách là nhà tuyển dụng, chúng tôi không thích điều này.
    - Thưa ông, tôi không hề xin chuyển đổi công ty mà tại vì 18 công ty mà tôi đã từng làm việc đều... phá sản - Chàng thanh niên vẫn trả lời tỉnh bơ.
    Lần này thì cả khán phòng cười ồ. Có tiếng bình phẩm từ phía trên: ?oCậu ta đúng là người xui xẻo?. Nhưng chàng trai không vì thế mà tức giận. Anh ta nói tiếp:
    - Tôi cho rằng đó mới chính là điểm mạnh của riêng tôi mà không phải ai trong quí vị ở đây đều có được.
    Cả phòng lại ồn ào lên. Chính lúc này, ông già phục vụ nước tiến đến bàn chủ tọa và rót nước cho các vị lãnh đạo trong hội đồng giám khảo. Chàng trai tiếp tục:
    - Tôi hiểu rất rõ 18 công ty đó bởi tôi đã từng cùng với những đồng nghiệp của mình chung lưng đấu cật để kéo chúng khỏi bờ vực phá sản. Tuy không thành công, nhưng tôi đã học được rất nhiều từ những sai lầm để dẫn đến thất bại. Đa số chúng ta thường thích tìm hiểu và học hỏi những kinh nghiệm để thành công nhưng khác với quí vị, tôi chắc chắn có nhiều kinh nghiệm hơn người khác ở chỗ biết làm thế nào để tránh sai lầm và thất bại.
    Ngừng một chút, chàng trai nói tiếp:
    - Tôi biết chắc những kinh nghiệm để thành công thường có những điểm tương đồng nhưng lý do để dẫn đến thất bại thì luôn luôn khác nhau. Thật sự rất khó biến kinh nghiệm thành công của người khác thành của cải của chính mình, nhưng chúng ta lại rất dễ phạm sai lầm của kẻ khác.
    Vừa nói xong, chàng trai đứng dậy và tỏ ý muốn đi ra khỏi phòng. Ông phục vụ già lại chồm lên rót nước cho ông tổng giám đốc. Bất ngờ chàng trai quay đầu lại mỉm cười và nói với ông tổng giám đốc:
    - 11 năm với 18 công ty khác nhau cho phép tôi có sự quan sát và óc phân tích về người và việc. Vì vậy, tôi biết rõ tổng giám đốc và là vị giám khảo thật sự của ngày hôm nay không phải là ông mà chính là ông già lao công, phục vụ nước này.
    Cả 11 thí sinh trong phòng đều tròn mắt ngạc nhiên và nhìn về phía người phục vụ già với ánh mắt hoài nghi. Lúc này, ông già lao công mỉm cười hài lòng và nói:
    - Rất giỏi! Anh sẽ là người đầu tiên được nhận vào làm việc tại công ty chúng tôi. Ngoài ra, tôi cũng thật sự muốn biết vì sao màn trình diễn của tôi lại có thể bị thất bại nhanh chóng như vậy.

    Theo Hạnh Quyên (dịch)
    Tuổi Trẻ

  7. hatxxihoi

    hatxxihoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/06/2004
    Bài viết:
    1.269
    Đã được thích:
    0
    Câu chuyện của bác unknownuser rất thú vị. Nhân đây mạn đàm một chút về cái title của bác, theo thiển ý của tớ thì hình như nó phải là "Nothing venture, nothing GAIN", thay vì "Nothing venture, nothing HAVE" như của bác? Có gì không phải mong bác bỏ quá.
    Kính bác!!!
  8. captain

    captain Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    06/11/2001
    Bài viết:
    2.746
    Đã được thích:
    0
    Mình thích, rất yêu trẻ con nhưng thực sự là mấy đứa tuổi củ khoai, lắm mồm làm mình cảm thấy khó chịu. Công việc đã mệt mỏi rồi còn phải nghe mấy cái đứa vô công rồi nghề ì èo, mệt!
    Được captain sửa chữa / chuyển vào 10:02 ngày 14/09/2005
  9. unknownuser

    unknownuser Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/09/2005
    Bài viết:
    261
    Đã được thích:
    0
    Cám ơn Hatxi,
    Đây là một câu tục ngữ (cách ngôn), mình cũng chẳng phân biệt được thành ngữ và tục ngữ giống và khác nhau như thế nào? (Học hồi bé, bgiờ quên rồi, hi` hi`...). Cái đám này (Provers, Sayings and Idioms) được truyền miệng trong dân gian, chắc cũng "tam sao thất bản". Mình tìm thấy "tam" bản này, chẳng biết cái nào là ORIGINAL???
    "Nothing venture, nothing HAVE"
    "Nothing venture, nothing GAIN"
    "Nothing venture, nothing WIN"
    Cũng là như vậy với Vietnam mình:
    "Không vào hang cọp làm sao bắt được cọp"
    "Không vào hang hùm làm sao bắt được hùm"
    or " Được ăn cả ngã về không"
    If the facts don''t fit the theory, change the facts.
    Relativity:
    Two hairs in my cup of milk is too much.
    Two hairs on my head is too less.

    What Is Relativity?
    Q: How does Einstein begin a story?
    A: Once upon a space-time...
  10. hatxxihoi

    hatxxihoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/06/2004
    Bài viết:
    1.269
    Đã được thích:
    0
    Thành ngữ (idioms) thường chỉ những khái niệm, coi trọng hình thức ngôn từ là chính, tục ngữ (proverbs) là những kinh nghiệm đã được khái quát và đúc kết. Trong câu này, tớ thấy nếu để là have thì cái kết quả của venture nó vẫn đơn thuần quá, không thể hiện rõ sự khó khăn để đạt được nó. Theo tớ thì gain hay hơn nhiều.
    Còn về câu dưới, mọi thứ chỉ có tính chất tương đối vì có quá nhiều tương quan để so sánh, ví dụ như:
    - For the world, you are only a person
    For a person, you are the world.

Chia sẻ trang này