1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Đi & Sống..... ?T,?T??T?

Chủ đề trong 'Phú Thọ' bởi hatxxihoi, 09/07/2005.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. hatxxihoi

    hatxxihoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/06/2004
    Bài viết:
    1.269
    Đã được thích:
    0
    On Wednesday, April 5, 2006, at two minutes and three seconds after 1:00 in the morning, the time and date was: 01:02:03 04/05/06 That won''t ever happen again ! <--- It was wonderful!
    Ừ nhỉ, một ngày thật đặc biệt - 04/05/06. Lại nhớ năm ngoái có một ngày thứ 5 ngày 05 tháng 05 năm 05.
    Waiting 4 a X-thing.......
  2. unknownuser

    unknownuser Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/09/2005
    Bài viết:
    261
    Đã được thích:
    0
    Ng iu xịn nhờ!
    Dzưng mừ khiêm tốn ra phết! Waiting có 1 X thì waiting làm dề!
    Thêm 2 cái X lữa nhá!

  3. hatxxihoi

    hatxxihoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/06/2004
    Bài viết:
    1.269
    Đã được thích:
    0
    Hôm nay cũng là một ngày đặc biệt, một ngày mà......
    I WANNA DIE​
  4. unknownuser

    unknownuser Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/09/2005
    Bài viết:
    261
    Đã được thích:
    0
    Đứa lào? Ku lào làm người iu khóc? Mìn về mìn méc mẹ cha, nhá! Oánh chít ló đê!
    Die là die sao?
    Trên trái đất này còn Unknown là còn Tình iu dành cho Haxt nhá!
    Còn Unknown là còn cái mà Maxit cho là bản chất của nó không thể chia xẻ, nhá!
  5. unknownuser

    unknownuser Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/09/2005
    Bài viết:
    261
    Đã được thích:
    0

    Bịt cái miệng xinh xinh, yêu yêu lại nhá! :-* :-* :-*
  6. amateur25

    amateur25 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/02/2005
    Bài viết:
    1.461
    Đã được thích:
    0
    Chết đi bỏ lại người thân.
    Bỏ lại bạn bè.
    Bỏ lại những người quan tâm, yêu quý mình.
    Bỏ lại những gì tốt đẹp đang đón mình ở tương lai.
    ...........
    ..............
    Đành lòng như thế thật sao??
  7. hatxxihoi

    hatxxihoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/06/2004
    Bài viết:
    1.269
    Đã được thích:
    0
    Tôi sẽ làm gì khi một ngày kia tôi cảm thấy tất cả những thứ xung quanh tôi đều vô nghĩa?
    Tôi sẽ làm gì khi giật mình tự hỏi, mình đang sống vì ai, vì lẽ gì???
    Tôi sẽ làm gì khi hoang mang nhìn ra con đường mịt mùng phía trước, hư vô và không có điểm dừng?
    Tôi sẽ làm gì khi bất chợt thấy mình lạc lõng giữa cõi đời này?
    Tôi sẽ làm gì khi những gì tôi đang cố gắng đều được trả lời bằng một con số 0 tròn trĩnh?
    Tôi sẽ làm gì khi cuộc sống chẳng còn gì để hy vọng?
    Tôi đã bao lâu lang thang trong cái xó xỉnh này, đã bao nhiêu người muốn lôi tôi ra khỏi nó, để không mãi chìm đắm trong những thứ hư vô. Nhưng ví như lúc này đây, khi thốt nhiên tôi cảm thấy mình đang rơi xuống một vực thẳm không đáy, không có đáy, tôi bỗng bám vào nó như một cành cây chìa ra bên miệng vực, mong manh và không phải chỗ bấu víu, nhưng tôi cần nó, ít nhất là lúc này. Tôi đã khoác lên mình một cái mặt nạ hoàn hảo để che đậy những gì sâu thẳm, giờ tôi muốn giật tung nó ra, để khóc cười với mình, mấy ai có lúc được thật với mình như thế này đâu? Ừ thì cứ một lần như vậy đi, mặc những con mắt dòm ngó của đời, mặc những thị phi, mặc những đàm tiếu, mặc những mổ xẻ  phân tích, mặc những lạ lẫm soi mói, mặc hết, cứ một lần là mình đi, khóc đi, nếu muốn. Giờ hãy khóc đi, góc phòng vắng lắm, chẳng có ai cả. Khóc thật nhiều và thật nhiều. Nước mắt biết đâu có thể gột rửa những buồn phiền. Sao bế tắc đến thế này. Sao bi kịch đến thế này. Sao tuyệt vọng đến thế này... Người ta chỉ đau khổ đến thế vì một chữ yêu thôi chứ, sao tôi không phải vì lý do ấy mà tuyệt vọng đến nhường này? Phải chăng đấy mới là ý nghĩa đích thực của cuộc sống? Phải chăng đấy mới là cái tôi thực sự cảm thấy cần thiết? Cái mà tôi đang cố gắng nắm lấy nó, chạm vào nó, để thoát khỏi thực tại, để chạy trốn khỏi cuộc sống nghiệt ngã này... Giờ đây một lần nữa rơi xuống vực. Cái vực không đáy. Tôi cứ rơi, rơi mãi, rơi vào một chốn hư vô nào đó. Không mộng mị nữa. Không khát khao nữa. Không chạy trốn nữa. Ví như một lúc nào đó qua đường. Dòng người xe ngược xuôi không chịu dừng lại để tôi lặng lẽ bước qua. Tôi vẫn đặt chân xuống đường và bắt đầu tưởng tượng đến cảnh, một cái xe nào đó, đèn to hay nhỏ, sẽ lao vào mình, và tôi sẽ ngã xuống, tất cả bay bổng trước mắt. Nhòa dần... Nhòa dần... Như một bộ phim nào đó tôi từng xem. Cảm giác của một linh hồn sắp lìa cõi trần. Và sẽ bay lên, nhẹ bẫng. Nhẹ hơn không khí. Bay mãi. Giải thoát rồi đấy. Thế là được giải thoát rồi đấy. Ừ, cái chết mới nhẹ nhàng làm sao, êm ái làm sao. Sao người ta cứ phải sợ nó chứ? Trong khi người ta vật vã với cõi nhân gian. Vật vã với những khổ sở. Đau đớn. Quẩn quanh với những bế tắc. Những bi kịch. Ừ nhỉ, nhẹ nhàng biết bao... Khi nãy đi bên cạnh mày mà tao muốn khóc quá S ạ. Giá như lúc ấy đang ở một chỗ nào hoang vắng, chắc tao sẽ òa lên mà khóc mất. Chắc mày sẽ không hiểu hết được những dồn nén của tao trong lúc ấy. Cả lúc này nữa. Tao không biết mình đang thế nào nữa. Nước mắt cứ trực trào ra. Sao có những lúc bi kịch đến thế này chứ. Quẫn bách quá. Ngạt thở quá. Muốn khóc quá.
    Mệt mỏi quá rồi..........
  8. unknownuser

    unknownuser Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/09/2005
    Bài viết:
    261
    Đã được thích:
    0
    UnknownUser yêu Hatxxihoi!
  9. Sleeping_Sun

    Sleeping_Sun Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/01/2005
    Bài viết:
    3.147
    Đã được thích:
    1
    Ta yêu mến trần gian này mãi mãi
    Vì nơi đây ta có đủ vui sầu ​
  10. booatoa

    booatoa Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/06/2005
    Bài viết:
    665
    Đã được thích:
    0
    Khi Cuộc Sống Quá Tồi Tệ!
    Tôi muốn nói cảm ơn... Cho người bạn đời nằm bên cạnh ......giật tấm chăn của tôi........mỗi đêm. Vì tôi hiểu rằng chàng / nàng lúc ấy không đang ở chung với bất kì ai khác.
    Cho người bạn trẻ không rửa bát đĩa phụ giúp gia nhân mà chỉ xem Tivi . Bởi vì cô / cậu đó đang ở nhà , chứ không phải đang la cà ngoài đường phố.
    Cho con số khổng lồ tôi phải trả tiền thuế. Vì tôi biết rằng tôi đang có việc làm. Cho một bãi chiến trường tôi phải lâu dọn sau mỗi bữa tiệc. Bởi vì nó cho tôi biết tôi đang có rất nhiều bạn bè xung quanh tôi.
    Cho những bộ quần áo mà tôi cảm thấy hơi bị chật. Vì tôi hiểu rằng tôi có đủ cái để ăn. Cho cái bóng của tôi trên mặt đường, giữa trưa hè nóng bức, cái bóng nhìn tôi lao động mỗi ngày. Vì nó cho tôi biết nơi tôi đang ở còn có ánh mặt trời.
    Cho cánh cửa sổ cần phải lau chùi. Cho cái hàng rào cần sơn lại. Cho nóc nhà dột tôi phải sửa. Vì tôi vui sướng tôi có một mái nhà.
    Cho tất cả những lời ca thán mà tôi nghe về chính phủ, về xã hội. Vì nó cho tôi biết tôi có quyền tự do ngôn luận .
    Cho một chỗ đậu xe xa tít ở phía cuối bãi đậu xe. Vì tôi mừng rằng tôi có khả năng đi đứng, tôi còn được ban cho một phương tiện đi lại nữa.
    Cho tờ hóa đơn khủng khiếp tiền điện, tiền nước, tiền khí đốt. Vì tôi hạnh phúc tôi được ấm, được đầy đủ.
    Cho người phụ nữ hát trật nhịp trong nhà thờ, ngồi bên cạnh tôi. Vì nó cho tôi biết tôi có thể nghe được.
    Cho những chậu đồ to tướng mà tôi phải giặt ủi. Vì tôi có quần áo để mặc.
    Cho những khớp xương nhức mỏi sau mỗi ngày làm việc. Vì tôi vui rằng tôi có khả năng làm việc nặng.
    Cho cái đồng hồ reo inh ỏi mỗi sáng. Vì tôi sung sướng biết rằng mình vẫn ...Còn sống.
    Và cuối cùng............Tôi tạ ơn cho cho việc tôi có quá nhiều email, quá nhiều forward và reply........Bởi vì tôi hiểu rằng tôi có rất nhiều bạn bè, những người luôn nghĩ đến tôi.
    Khi bạn cảm thấy Cuộc sống này quá tồi tệ với bạn, hãy đọc lại lần nữa nhé!

Chia sẻ trang này