1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Diary .......... Ngày ....... tháng ...... năm ........

Chủ đề trong 'Hoạt động xã hội.' bởi Brooklyn, 24/10/2005.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. tchyp

    tchyp Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/02/2004
    Bài viết:
    1.305
    Đã được thích:
    0
    Giá như có thể nghĩ được một điều gì đó để cảm thấy mình không chơi vơi như thế này ...có hoặc không ..sao bây giờ thấy mình đần độn lạ thường ...quên được hay vẫn nhớ , không sao hiểu nổi chính mình ..thấy sợ mình lúc này ...
  2. R_V_W_G

    R_V_W_G Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/05/2004
    Bài viết:
    394
    Đã được thích:
    0
    Bạn nghĩ sao, khi một đêm mưa phùn, bạn ngồi một mình trong mưa và có cảm giác như mình vừa mới mười bẩy đôi mươi. Liệu có quá đáng không, khi mà bạn vẫn còn quá bay bổng quá lãng mạn vẫn dễ tổn thương đến vậy... lúc bạn đang phải quyết định những chuyện lớn của một đời người. Liệu bạn có đủ vững vàng với những thử thách chông gai cũng như ngọt ngào trên con đường trước mắt...
    Những cảm xúc thật đáng ghét, nó cứ đến với bạn trong những thời khắc quan trọng của cuộc đời(nhưng ơn trời, đừng lấy đi của bạn những cảm xúc tuyệt đẹp đó). Liệu bạn có đủ tỉnh táo, có đủ sáng suốt...
  3. R_V_W_G

    R_V_W_G Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/05/2004
    Bài viết:
    394
    Đã được thích:
    0
    Bạn thân mến của tôi. Bạn hỏi tôi vẫn còn trăn trở điều gì? Vậy tôi sẽ trả lời bạn: Tôi vẫn trăn trở vì hạnh phúc vẫn chưa tới được với bạn, cũng như với tôi và với bao người thân yêu quanh ta. Nhưng bạn này, tôi biết bạn vẫn đang đi đúng đường, và cả tôi nữa, chúng ta sẽ vững bước nhé.
    Bạn có thấy những nụ cười, những ánh mắt không, cho dù bên trong đó là một cơ thể tật nguyền, một tuổi thơ dữ dội... Ai cũng có quyền mưu cầu hạnh phúc cho bản thân, nhưng tôi và bạn, những người luôn nghĩ về mọi người, những người luôn tiến những bước vững mạnh, những người luôn cười trên những sự dối trá, lọc lừa, những người chỉ khóc những giọt nước mắt hạnh phúc... Chúng ta ko thể thất bại, bạn mến yêu ạ. Cho dù những khó khăn dường như đang bủa vây bạn, vẫn có tôi. Cho dù bên cạnh bạn là cả một "nỗi đơn côi trong tình thương" thì vẫn có tôi bạn ạ.
    Tôi vẫn và sẽ luôn là một daydreamer, để có thể chia sẻ với bạn mọi đắng cay, hạnh phúc... Vậy cớ gì bạn e ngại, cớ gì bạn lo sợ, bạn cứ "cháy hết mình", vì bạn sẽ ko bao giờ mất tất cả, vì bạn vẫn luôn có tôi...
    Tôi sẽ đợi, sẽ đợi tới ngày đó, ngày mà tôi và bạn, bên túp lều vách núi với gà và rượu... lúc đó ốc bươu sẽ cùng say với Nhím...
    Hẹn Nhím vào ngày thắng lợi đó.
  4. breaking_news

    breaking_news Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/05/2003
    Bài viết:
    1.200
    Đã được thích:
    0
    Nhật ký hôm nay của mình là một câu chuyện, viết về ngày 1/4 và trong ngày 1/4, dành tặng cho một người vô cùng quan trọng và yêu quý của cuộc đời mình.
    "Mây che trên đầu và nắng trên vai
    Đôi chân ta đi sông còn ở lại
    ......................................................
    Từng lời tà dương là lời mộ địa
    Từng lời bể dâu nghe ra từ độ suối khe"
    Mình đang muốn viết về bài "Cuối cùng cho một Tình Yêu". Nhưng vào topic "Cho một người nằm xuống" của bác g8ubvn bên Box Trịnh bỗng lại nghe thật nhiều "Trong khi ta về lại nhớ ta đi". Hình như, bằng một cách nào đấy, có một ai đấy đang cố nói với mình một điều gì rất thầm thì rằng, lời Tình Yêu không phải bao giờ cũng cô độc và mong manh.
    "Cuối cùng cho một Tình Yêu" là bài hát gắn với kỷ niệm riêng của mình và một dúm bạn. Buổi trưa đó ở cafe phố Hàng Hành, thằng bạn gào lên: "Tôi yêu em đến mức, tay tôi đói khát tả tơi. Tôi nhớ em đến nỗi, chân tôi lang thang mệt rã rời..." Nhìn nó xoè đôi bàn tay ra tức tưởi trình bày về nỗi "Yêu Em" của nó, mình và một con bạn nữa phá lên cười. Thế mà thành kỷ niệm không bao giờ quên. Kỷ niệm đau đáu và khắc khoải. Dẫu cô bạn ngày xưa giờ ít khi nào gặp được và thằng bạn thuở ấy đã mất liên lạc hẳn rồi!
    "Cuối cùng cho một Tình Yêu" - Ngày hôm nay mình ngân nga lời ca bằng một giọng tỉnh queo. Phải mất bao nhiêu ngày tháng và sai lầm, mệt mỏi và mất ngủ, nhầm lẫn và đổ vỡ mình mới có thể dũng cảm nói được câu khẳng định vô cùng quý giá ấy. Mình sẽ phải học cách yêu thương và chăm sóc cẩn thận chính bản thân mình. Vì rằng, mọi thứ rồi sẽ đi đến mốc cuối cùng rất nhanh thôi. Chỉ có mình là phải đối diện với chính mình từng giây, từng phút, từng đêm. Chỉ có mình còn phải đi đến lúc cuối cùng.
    Ngày hôm nay quan trọng với mình biết bao nhiêu bởi ngày hôm nay mình đang nghe lại những bản nhạc cũ và những lời ca cũ bằng một nỗi vui của sự thanh thản rất mới.
    "Ừ thôi em về........
    Ừ......... Thôi.............. Chào tạm biệt để nói với mình ............ đó đã là..............Cuối cùng cho một Tình Yêu..................

  5. win_arc

    win_arc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/02/2004
    Bài viết:
    3.483
    Đã được thích:
    0

    Bài viết của H hay quá H à, tự nhiên có một sự đồng cảm kỳ lạ khi đọc bài viết này của H quá. Dạo này có cảm giác mình ta đang chống lại tất cả, thật mệt mỏi và nhiều khi nản chí quá. Đúng là chỉ có mình mới hiểu được mình cần gì, chọn lựa gì, và chỉ có mình đối diện với chính mình, tự mình tìm cách chia sẻ với chính mình. Những quyết định của mình ngày hôm nay sẽ chỉ có mình mới hiểu nó đúng sai, miễn không phải hối hận. Thanh thản để tỉnh bơ mà sống. Dù sao mai cũng là một ngày mới.
  6. R_V_W_G

    R_V_W_G Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/05/2004
    Bài viết:
    394
    Đã được thích:
    0
    ngày...tháng...
    Để có thể quên được một gương mặt, bạn mất 2p nếu như đó ko phải là một gương mặt ấn tượng. Bạn sẽ mất hàng giờ để quên được một cuộc hẹn cũng ko quá quan trọng, sẽ là vài năm để quên một người bạn, vài năm để quên được có thể một cuộc tình chưa trọn vẹn... nhưng phải mất bao nhiêu lâu để quên được một tình yêu đã kéo dài từ những buổi ban đầu cho tới khi đã sắp trọn vẹn,,, chục năm, hai chục năm... hay lâu lâu hơn nữa.
    Đã 7 năm gắn bó, 7 năm bên nhau như bóng với hình, chia sẻ từng ngọt bùi nhỏ nhất cho tới những cay đắng ko biết nói với ai... để rồi, khi sắp đến với nhau vĩnh viễn, bạn chợt nhận ra, mình đã lầm, tình yêu, lòng vị tha, sự bao dung của bạn cuối cùng vẫn không đủ lớn để có thể tiếp tục duy trì tình yêu đó. Cuộc sống hôn nhân gia đình sẽ sớm giết chết chút tình còn lại và sẽ biến cuộc sống gia đình thành "địa ngục". Nhưng để có thế quyết định, để có thể bỏ được những thói quen đã gắn với bạn 7 năm vừa rồi... sẽ làm bạn vô cùng đau lòng . Cuộc sống gia đình không chỉ cần tình yêu, không chỉ cần sự hy sinh mà điều quan trọng nhất đó là sự thông cảm, chia sẻ... cái mà bạn biết, bạn đã và sẽ không thể có được từ phía đối phương. Bạn thèm khát cuộc sống gia đình nhẹ nhàng, một gia đình bao gồm đầy đủ cha mẹ và những đứa con,,, nhưng cũng đồng thời bạn muốn cống hiến hết sức lực, ý chí của mình cho cuộc đời, cho xã hội... bạn cần được cảm thông, được đối phương hiểu và chia sẻ.
    Bạn đã cố gắng, đã làm mọi cách, bỏ mọi tật xấu, bỏ những thói rởm đời, đã cố để yêu cả những tật xấu của đối phương,,, đã cố làm cho đối phương thấy bạn đã cố gắng tới mức nào... nhưng khi những điều đó vẫn không và không thể được ghi nhận. Đã đến lúc bạn phải quyết định.

    Được R_V_W_G sửa chữa / chuyển vào 09:24 ngày 03/04/2006
  7. pipivespa

    pipivespa Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/03/2006
    Bài viết:
    13
    Đã được thích:
    0
    Để quên một cuộc tình, có thể sẽ quên ngay trong ngày mai, có thể sẽ chẳng thể nào quên được cho đến cuối đời. Mối tình đó sẽ cùng với cát bụi, bay vào trong sự quên lãng (vẫn lại là quên lãng!!) Chỉ có vũ trụ là rộng lớn, snail ạ. Có rất nhiều tình yêu trong một đời người, và chỉ khi nào bạn đi đến cuối cuộc đời, bạn mới biết đâu là tình yêu lớn của đời mình. Chỉ khi ấy bạn mới có thể nói lên tiếng nói của trái tim một cách ko hoài nghi, ko toan tính. Tôi chờ đợi ngày bạn đến và nói với tôi điều đó, có thể đó chỉ là giấc mơ hoang của một lữ khách, nhưng tôi sẽ chờ đợi. Sẽ có ngày bạn gặp bên nguồn con suối, một người thiếu phụ với đôi mắt xanh thẫm màu của núi rừng, ngồi trên chiếc xe ngựa, tiếng vó ngựa dạo những điệu nhạc ko phải là buồn, mà đầy bình yên.
    Tôi ko tin vào sự vĩnh cửu của tình yêu đâu, chỉ có những giây phút vĩnh cửu mà thôi. Tôi đã từng mơ về chàng hoàng tử với cánh buồm đỏ thắm, và bật khóc khi tỉnh dậy , vì thấy cánh buồm kia rách tả tơi, những mảng màu đỏ thẫm loang lổ trên nền trời xanh thẳm. Giấc mơ chỉ là giấc mơ hoang. Còn lại tôi với những cám dỗ của cuộc sống. Tôi buồn.
    Những ngày tháng yêu thương luôn còn lại, đừng để phải chắp vá những mảnh vụn của hạnh phúc. Cái gì đã vỡ là đã vỡ, tôi không cố hàn gắn để thấy những mảnh vụn của nó Tôi rất thích câu nói của Ret trg " cuốn theo chiều gió". Anh ấy đã đủ sức rũ bỏ hết yêu thương để tìm lại mình.
  8. meggy

    meggy Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    02/04/2002
    Bài viết:
    447
    Đã được thích:
    0

    anh Thành, bây giờ mới mò vào đây đọc thấy anh viết tâm sự này. Cũng chẳng biết khuyên anh tnào vì chính em cũng đang trong hoàn cảnh tương tự.
    Nhưng mà thôi, thời gian là thuốc. Nếu 2 người vẫn còn tcảm thì mãi mãi vẫn là của nhau. Còn không thì đừng níu kéo những gì không phải thuộc về mình.
    Hãy dành vài ngày để suy nghĩ xem mình thực sự cần gì.
    Vài dòng vậy thôi. Chúc anh chóng "bình phục"
  9. R_V_W_G

    R_V_W_G Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/05/2004
    Bài viết:
    394
    Đã được thích:
    0
    Cảm ơn Minh vì đã chia sẻ với anh.
    Bạn buồn vì những mất mát, bạn khổ đau vì những cách xa, nhưng bạn luôn tin vào quyết định của mình. Vì bạn biết: bạn vẫn vậy, bạn không hề thay đổi. Bạn đã nhiều lần không vượt qua được, nhưng vì hạnh phúc của bạn, của đối phương, bạn sẽ phải vững tâm.
    Một tình yêu đẹp sẽ chỉ trở nên vĩnh cửu khi nó mất đi, khi nó bị cát bụi của vĩnh hằng cuốn bay vào vũ trụ. Nhưng cuộc sống gia đình thì lại không trừu tượng như vậy, nó thiết thực và làm ta trăn trở hàng ngày. Đã có người nói: Lấy nhau 50 năm mới được coi là Vợ chồng. Ngẫm lại thấy cũng không sai.
  10. breaking_news

    breaking_news Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/05/2003
    Bài viết:
    1.200
    Đã được thích:
    0
    Thành nói đúng đấy. Có những việc nằm ngoài tầm kiểm soát của mình vì con người ai cũng chỉ có thể cố gắng được ở một mức nhất định thôi.
    Những việc đã qua vẫn sẽ luôn đáng trân trọng. "Dù đến dù đi thì những cuộc tình đó đã là một phần máu thịt của bạn rồi". Người hiểu mình rồi cũng sẽ hiểu luôn chân lý ấy dẫu đôi khi không thể nào biểu đạt cho nhau thấy rõ.
    Cái quan trọng nhất với mỗi một con người có lẽ không nên là quá khứ mà hãy là tương lai. Sống thật với những gì mình muốn sẽ là con đường ngắn nhất để có được những cái thuộc về mình.
    Hic, viết vài dòng cho những người bạn mà tôi yêu quý vậy thôi. Nghe thật là "ný nuận" nọ kia nhưng xuất phát từ tâm và từ những gì BN đã trải qua. Nói túm lại là nên "ngạo với nhân gian một nét cười". Chẳng hạn như là buổi buôn chuyện tối qua giữa hai chị em mình Meggy nhỉ Nói gì lắm thế hết veo cả buổi tối.
    Hehe, giờ không ở Hà Nội gặp mọi người liên tục. Trông mong vô cùng đến một ngày thứ 7 chuồn về. Đến tối muộn thứ 7 sẽ được ngồi cười khành khạch với các gương mặt thân yêu một lúc. Sáng CN tuần này, có lẽ sẽ rủ Vân, Minh, Trà, Oishi... đi chụp ảnh thời trang. Cầu trời nắng đẹp.
    Yêu mọi người nhất trên đời

Chia sẻ trang này