1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Diary of the dark

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi w2k_snipper, 08/08/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. w2k_snipper

    w2k_snipper Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/07/2004
    Bài viết:
    17
    Đã được thích:
    0
    Ngày ... tháng ... năm ...
    Trên 1 tp lớn , tìm được 1 việc làm thật khó.DJ là DJ chứ, cũng là 1 nghệ thuật, ai nói gì mặc ai, thiên hạ đều có miệng cả, cớ chi để ý mãi.Miễn sao ko phải trở lại , miễn sao ko chết
    Ngày ... tháng ... năm ...
    Thật là khó chịu , ngột ngạt và ồn ào ,đôi mắt mỏi sau cặp kính màu , đêm dài như địa ngục.Màu đen.Ở đây thứ gì cũng ko còn màu của nó.
    Ngày ... tháng ... năm ...
    Có lẽ ở đây họ chẳng biết gì cả.Ko ai hiểu những thứ mình hiểu.Phép tính nhân 15500 là họ rõ nhất và chính xác như máy móc.Vẫn là cái bóng trong góc tối , những ngọn đèn LED chỉ thị, màu vàng và đỏ.Những ngón tay lướt như 1 nhịp điệu quen thuộc
    Ngày ... tháng ... năm ...
    Sự ở không.Lần đầu tiên có kẻ đến và bắt chuyện gẫu.Sao là tôi?Ko lý do!Những lời nói mang mùi son phấn và cồn.Cô quên rằng tôi đang đeo cái gì trên 2 tai.Tôi làm sao mà nghe.1 tuần 3 lần tôi phải chở 1 cái xác đầy mùi cồn.Ngu ngốc!
    Ngày ... tháng ... năm ...
    Nhận ra.Đến bây giờ mới nhận ra là tôi chẳng thể nghe gì cả.Cho dù tai tôi ko có thứ đó (nó làm chúng đau) tôi cũng ko nghe được vì tôi chưa bao giờ tập trung.Bóng đêm đến 2 lần, 1 là thật và 1 là trong giấc mơ
    Ngày ... tháng ... năm ...
    Lần đầu tiên có thể dậy giờ này.Ánh sáng cho thấy sự biến đổi.Nhìn chẳng giống.Đó là bắt buộc. Đi với ma mặc áo giấy
    Ngày ... tháng ... năm ...
    Xe hư.Vứt nó ngã lăn lóc và ngồi nhìn.Những điếu thuốc cuối cùng.Hút từ lúc nào ko nhớ nổi.Hình dạng quen thuộc nhưng lại lạ.Vứt xe vào bãi và theo cô ta.Ko phải đường về nhưng ko phản ứng đường về thật ở đâu?Lần đầu tiên ngồi xe tay ga cũng chẳng có gì khác lạ
    2 bóng ma và quán vắng.Cảnh vắng , những đống đổ nát thật và giả.Phụ nữ hút thuốc?Ko lạ nếu là cô ta.Câu chuyện bất tận và những giọt nước mắt.Cá sấu cũng có nước mắt...Mất 1 giấc ngủ, chắc chắn ngày mai sẽ ngủ gật.Ai thèm để ý.Giảng đường rộng, như 1 cái chợ, ra và vào, ai cũng có chuyện của họ
    Ngày ... tháng ... năm ...
    Mất hết mọi cảm giác.1 cái xác cao 1m75 với mái tóc dài nhuộm vàng.Chẳng ai dám bắt chuyện cũng như ko cần ai nói chuyện dư thừa.Những bản vẽ và bàn tay nổi đầy gân.
    Buổi chiều cô ta đến.Có ai đó đã chỉ.Cô mặc áo pull và quần jeans, kín đáo và trông trang nhã, ko giống mọi ngày.Sửa xe dùm tôi và đem đến.Vẫn chẳng giông ai.Chắc đó là lần đầu tiên trong năm cô ăn ở 1 quán vỉa hè, tôi thì luôn luôn.Tôi vẫn chỉ nghe và nghe.Tôi biết gì để nói, cô biết gì để nghe ?
    Ngày ... tháng ... năm ...
    Những nét chấm phá và rồi lại trở về quy luật.Những ánh mắt.Lẽ ra nên vui?Nhưng tôi đã trở nên vô cảm.Ko nên vui?Tôi cũng ko cần phản ứng.
    Ngày ... tháng ... năm ...
    Họ khen tôi và nhận tôi.Tôi có thể thoàt khỏi chỗ ngột ngạt đó.Tôi vui và chỉ mình tôi.Cô có vẻ vui và nói nhiều lắm.Cái bóng đã ra khỏi màn đêm
    Ngày ... tháng ... năm ...

    Ngày ... tháng ... năm ...

    Ngày ... tháng ... năm ...
    1 gáo nước lạnh.Ông cảnh cáo tôi.Tôi biết ngày này sẽ đến nhưng vẫn bị dội nước lạnh.
    Ngày ... tháng ... năm ...
    Ko cần phải nói.Thông tin ko chỉ truyền theo trực tiếp.Tất cả đã rõ.Ko có ngoại lệ.Lại là nước mắt nhưng ko 1 lời.Giai cấp.Nó vẫn tồn tại và trong tư tưởng.Ko chấp nhận và nghi ngờ.

    Ngày ... tháng ... năm ...
    Sự vô tình.Nó đâu rồi.Hay là tôi để quên nó ở đó rồi


    Ngày ... tháng ... năm ...
    ...........................................
    Ngày ... tháng ... năm ...
    1 mối hàn.Better than nothing.Tôi cũng cứ cắm đầu vào mọi thứ có thể và ko để mình còn dư thời gian
    Ngày ... tháng ... năm ...

    ..................................

    Ngày ... tháng ... năm ...
    1 cú điện thoại.Rất lạ , ko phải số mà là dấu * , 1 hàng dài.Giữa đêm.cứ như 1 chuyện ma.Tôi vẫn bấm nút để nghe 1 giọng nói đứt quãng.Đường truyền quá xấu nhưng có lẽ tôi vẫn nhận ra.Kéo dài 26 phút, nếu đồng hồ đó đúng.Những âm vọng xa xôi.Và rồi 1 hàng tiếng "beep,beep,...." nhắc lại tôi tất cả và cũng là dấu chấm.Chấm hết

Chia sẻ trang này