1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Điểm Hẹn Của Bạn ... (Địa chỉ các quán ngon & đẹp !!! Welcome :D ...)

Chủ đề trong 'Ẩm thực' bởi CANDYEYEZ, 28/04/2003.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. locviettri1

    locviettri1 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/01/2006
    Bài viết:
    42
    Đã được thích:
    0
    nghe bác nói em nhỏ hết cả rãi nhớt
  2. CANDYEYEZ

    CANDYEYEZ Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/03/2003
    Bài viết:
    540
    Đã được thích:
    0
    Bài trên là phở Việt Nam ở Mỹ, bây giờ là giới thiệu phở Mỹ ở Việt Nam...
    [​IMG]
    Phở Cali ở Hà Nội
    Lặp lại hành trình nửa vòng trái đất, món phở lại trở về quê hương nhưng đã mang theo hương vị mới rất dễ thương của vùng đất California.
    Ông chủ quán Tôn Lâm, một Việt kiều đã có gần 20 năm sống ở Hà Nội, cho biết lý do ông giới thiệu món phở Cali: "Khi qua Mỹ, người Việt ai cũng nhớ tới món phở quê nhà. Nay ở Việt Nam, tôi lại thấy nhớ tới cái hương vị phở đã quen thuộc ở miền California. Vả lại, cũng nên giới thiệu để người mình biết món phở sau cuộc hành trình dài vào Nam, rồi qua Mỹ, nay vẫn giữ lại được cái gốc đặc trưng Việt Nam, rồi lại có thêm hương vị mới".
    Tô phở Cali có một đặc điểm rất... Mỹ là lớn hơn nhiều so với phở Hà Nội. Ở Mỹ, không phải ai cũng dám kêu một tô phở "xe lửa" (tô lớn bằng cái bánh xe lửa). "Người Mỹ ăn vậy, và nói chung người Việt ở Mỹ cũng ăn vậy". Phở Cali Hà Nội mặc dù đã "giảm ký" nhiều so với nguyên bản nhưng vẫn còn rất bự. Theo phong cách ở California, thịt bò dùng cho món phở tái sẽ được để trên đĩa, đưa ra cho khách hàng tự nhúng trong tô sao cho vừa với nhu cầu của bản thân. Một điểm nữa cũng khác nhiều với các quán phở Hà Nội là đồ dùng (tô, đũa...) của phở Cali rất sạch: Tất cả sau khi rửa đều được tiệt trùng và sấy nóng trong lò, khi nào dùng mới lấy ra. Và một điều hơn đứt nhiều quán phở khác, phở Cali không dùng mì chính. Nếu món phở ở California phải dùng bánh phở khô (do ở Mỹ không có nơi nào sản xuất bánh phở) thì phở Cali Hà Nội có được bánh phở "xịn", đặt làm riêng.
    Phở Cali được phục vụ ăn sáng trong không gian của một nhà hàng Mexico tại khách sạn Vườn Thủ Đô (48A Láng Hạ, Hà Nội). Giá một tô là 15.000 đồng, không quá cao với người Hà Nội, và rất thấp nếu so với giá ở Mỹ (7 USD). Một món ăn đã vượt qua hai lần nửa vòng trái đất có lẽ cũng đáng để thử một lần.

  3. godboy

    godboy Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/07/2003
    Bài viết:
    55
    Đã được thích:
    0
    Xoá vì post nhầm
    Được godboy sửa chữa / chuyển vào 12:33 ngày 06/01/2006
  4. CANDYEYEZ

    CANDYEYEZ Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/03/2003
    Bài viết:
    540
    Đã được thích:
    0
    [​IMG]
    Cà phê Sài Gòn

    Từ 8 đến 10 giờ sáng là thời điểm thức dậy của một bộ phận lớn ?odân chơi?; tầm 4-5 giờ chiều là giờ rảnh việc của dân công sở; chừng 7 giờ tối đến 11 giờ đêm là khoảng thời gian giải trí của phần đông người ở TP HCM. Vì thế, những quán cà phê ở thành phố này ít khi nào vắng khách.
    Phong cách càng lạ, quán càng hút nhiều khách, kể cả những vị khách khó tính nhất. Đã bắt đầu một thời của cà phê...
    Chưa bao giờ ở TP HCM xuất hiện nhiều quán cà phê sang trọng, lộng lẫy, cầu kỳ và ?ođa chức năng? như lúc này. Và hình như phong cách nào, hình thức nào, dù lạ đến mấy, dù đắt tiền đến mấy, cũng đều được ?odân cà phê? đón nhận.
    Có một thời, bọn trẻ dành tiền để leo lên tầng cao nhất của cao ốc Saigon Center, vừa nhâm nhi cà phê, vừa ngắm thành phố từ tầng thứ 33 của tòa nhà cao nhất TP HCM. Panorama tráng lệ, sang trọng, khiến bất kỳ ai đã từng một lần đến nơi này đều có thể tự phong mình đã là dân sành điệu. Thực ra, ít ai nghĩ đến đây để thưởng thức cà phê, mà là để mua cái chỗ ngồi. Cái cách uống cà phê phải trả bằng đôla ấy, dù nghe qua có vẻ xa xỉ, nhưng sau một thời gian, đã trở thành phong cách riêng của Panorama. Lắm người đến một lần cho biết, rồi thôi. Những ai ?oviêm màng túi?, sau vài lần đến rồi nhường lại sân chơi cho giới ăn nên làm ra. Cho đến bây giờ, Panorama vẫn mê hoặc người thành phố. Dẫu có đắt đôi chút, nhưng vừa được nhâm nhi cà phê, vừa được ngắm thành phố từ trên cao, lại có cơ hội thể hiện mình, vậy còn gì bằng.
    Skyview tại tầng 13 của Diamond Plaza cũng là điểm đến lý tưởng của những ai ưa thích cà phê trên cao. Phong cách của Skyview phù hợp với những vị khách khó tính, chuộng không gian lịch sự, lặng lẽ. Từ tầng thứ 13 của tòa nhà này, chọn một góc ngồi sát ô cửa kính, khách có thể ngắm Nhà thờ Đức Bà, Dinh Thống Nhất hay những mảng xanh công viên. Muốn xem phim, có sẵn rạp xem phim bên cạnh. Còn muốn mua sắm, chỉ sau vài phút rời Skyview bằng thang máy, bạn sẽ chìm ngập trong cơ man hàng hóa, quần áo với đầy đủ những thương hiệu nổi tiếng nhất thế giới, tha hồ ngắm nghía, chọn lựa. Nơi đây đã trở thành một địa chỉ quen thuộc cho những ai muốn vừa giải trí để xả stress, vừa thỏa cái thú đi mua sắm cuối tuần.
    TP HCM có rất nhiều quán cà phê trên cao như thế. Những ?ocà phê shop? quen thuộc ở Zen Plaza, khách sạn Caravelle, Sheraton, Rex, dù... ở trên cao nhưng vẫn có một lượng khách ổn định, phần nhiều là giới doanh nhân và khách du lịch.
    Đã qua rồi cái thời người ta nhắc nhau đi uống cà phê vỉa hè trên khu phố Tây ba-lô Phạm Ngũ Lão. Bây giờ, TP HCM có những quán cà phê vỉa hè nhưng mang thương hiệu nổi tiếng đẳng cấp thế giới. Nói đến một trong những quán như thế, người ta nhắc ngay đến cái tên cà phê Highlands dưới chân tòa nhà Metropolitan số 235 Đồng Khởi, quận 1. Thoạt nhìn, cà phê Highlands này không có gì đặc biệt, cứ như một quán cóc ven đường, nhưng quan sát kỹ mới hiểu vì sao nó có sức hấp dẫn đặc biệt đến thế. Những bộ bàn ghế gỗ màu nâu, những chiếc dù màu trắng và những chậu hoa tim tím - giản dị nhưng thanh nhã.
    Anh Nguyễn Phú Phúc, Giám đốc Công ty TNHH Trang trí Nội thất Gia Vinh, nói rằng ngồi ở Highlands một giờ, có thể nghe được nhịp đập cả ngày của trái tim thành phố. Từ 8 giờ sáng cho tới 22 giờ đêm, hiếm khi thấy quán vắng khách. Ai muốn gặp một nhạc sĩ, ca sĩ, người mẫu nổi tiếng nào đó, cứ ?ocanh me? ở đây, dứt khoát sẽ hạnh ngộ. Đây còn là nơi gặp gỡ hằng ngày của rất đông doanh nhân nước ngoài. Buổi sáng, vừa ăn điểm tâm vừa ngắm cảnh. Buổi tối, con đường Đồng Khởi sáng lộng lẫy như một dải ngân hà. Được ngồi uống cà phê trong khung cảnh như thế, không thích sao được!
    Serenata, quán cà phê nổi tiếng trên đường Ngô Thời Nhiệm, là một điển hình của phong cách cà phê ?oPro? ở Sài Gòn. Nó hấp dẫn ngay từ cái tên và người chủ quán là một người say mê âm nhạc, muốn tạo ra một không gian lãng mạn, tình tứ cho những người thích cà phê đến đây. Căn biệt thự hai tầng có kiến trúc Pháp nằm trong một con hẻm vắng, Serenata lặng lẽ và quyến rũ. Màu vàng của những bức tường, của những ngọn đèn dầu... khiến những ai ngồi trong không gian này như trở về với quá khứ. Mỗi đêm, những ai đến với Serenata đều có thể ?obị? những tình khúc của Trịnh hay những ca khúc tiền chiến níu chân.
    Một phong cách khác, tương tự như Serenata nhưng ồn ào hơn, đó là Chợt Nhớ 1 và Chợt Nhớ 2 trên đường Nguyễn Văn Trỗi và Nam Kỳ Khởi Nghĩa. Khung cảnh thiên nhiên được tạo dựng công phu, lạ mắt, đắt tiền và dịch vụ giải trí đa dạng, hiện đại là sức hấp dẫn của Chợt Nhớ. Khác với Serenata, khách của Chợt Nhớ trẻ hơn, ?oquậy? hơn. Anh bạn người Hà Nội, vào TP HCM cứ nằng nặc đòi đi Chợt Nhớ cho biết bởi ?ocứ nghe người ta kể?. Cái xứ Hà thành ?othương nhớ mười hai? của anh ta thiếu gì món ngon, nhưng anh lại đâm ghiền những quán cà phê lạ ở TP HCM. ?oKhông đâu như TP HCM, đi ?ongồi? cà phê chứ ?ouống? gì, thậm chí không chỉ uống, mà còn ăn. Tiện thật!?, anh nhận xét. Mà đúng thiệt, người ta chịu bỏ tiền ra mua cái chỗ ngồi (đôi khi chẳng biết ngồi để làm gì!), chứ đâu cần lắm cái ngon của cà phê.
    Một cái tên mới nổi trong làng cà phê ?ođộc? TP HCM là Viet?Ts Top trên đường Nguyễn Thị Minh Khai với số vốn đầu tư đáng nể vài tỷ đồng. Cách góp vốn, điều hành của Viet?Ts Top chẳng giống ai và lối thiết kế của nó cũng chẳng giống ai với chất liệu chính là kính trong suốt, nhiều màu. Ở mỗi tầng, khách được phục vụ một loại thức uống cho nhiều đối tượng khách. Đặc biệt ở tầng trệt còn có trình diễn hip-hop của những dancer nghiệp dư, tạo nên sự trẻ trung, sôi động đặc trưng của quán. Giá hơi mắc: 18.000-60.000 đồng cho mỗi món thức uống, nhưng bằng những phong cách mới này, Viet?Ts Top ban đầu đã tạo được tiếng vang. Mà cũng phải, đến với Viet?Ts Top, khách còn được truy cập Internet miễn phí, thậm chí có thể được... đánh giày miễn phí.

  5. CANDYEYEZ

    CANDYEYEZ Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/03/2003
    Bài viết:
    540
    Đã được thích:
    0
    Candy giới thiệu rõ ràng hơn 1chút về quán "Xe Cổ" nhé !!! Nếu các bạn rảnh nên ghé qua quán này, sẽ ko thất vọng đâu, có cơ hội "đánh bóng" mắt lắm hihi...
    [​IMG]
    Xe Cổ

    Nằm khiêm tốn ở phố Hàng Bún, Hà Nội, Xe Cổ quán nhìn bề ngoài cũng như bao quán cà phê bình thường khác. Ấn tượng đặc biệt khi vào trong quán, lên gác và hoà mình vào một không gian được tạo ra bởi những đồ vật, hình ảnh và âm thanh cổ mà chủ nhân đã kỳ công sưu tầm và sắp đặt.
    Ông chủ tên Vinh, có "nghệ danh" là Vinh Tân Đảo (vì trước khi về Hà Nội là Việt kiều ở Tân Đảo, Pháp), là người mà bất cứ dân chơi đồ cổ Hà Nội mới nghe danh đã phải trầm trồ thán phục. Hai mươi năm trước, giữa thời người Hà Nội còn phải lo toan cùng tem phiếu, Vinh đã có máu sưu tầm những thứ đồ cổ đã bị bỏ đi và mang về phục chế lại. Ngược xuôi khắp miền, hễ nghe tin ở đâu có "hàng" là tìm đến, thương lượng để mua cho bằng được.
    Niềm đam mê và thời gian đã đem lại cho người đàn ông này một gia tài đồ cổ khiến những người trong giới đều phải "kiềng". Tài sản của ông chủ này giờ đây đã có tới mấy chục chiếc xe máy cổ các loại, mấy chục bộ chân máy khâu hiệu Singer, ngoài ra là đồng hồ, quạt điện và vô số thứ đồ gia dụng cổ khác, những thứ mà dường như giờ đây chỉ còn trong trí nhớ của những người già ở Hà Nội. Nhiều người đánh giá rằng tài sản của Vinh giờ phải đến hàng tỷ đồng, nhưng điều quan trọng là có tiền tỷ cũng không thể có nổi một bộ sưu tập phong phú và đầy giá trị như vậy.
    Chỉ riêng những gì được Vinh đem trưng bày ở Xe Cổ quán cũng đã có thể làm lác mắt bất kỳ dân chơi nào. Đến đây người ta như lạc vào phòng khách của một gia đình phong lưu giữa thế kỷ trước, khi mà những chiếc quạt bàn hiệu Marelli của Italy với những vành thép bảo hiểm ngồ ngộ và những chiếc đồng hồ quả lắc cao quá đầu người đang là biểu hiện của một cuộc sống sung túc.
    Đáng kể nhất trong kho đồ được trưng bày là những chiếc xe máy cổ, hầu hết đều thuộc loại "độc" ở Việt Nam. Chẳng hạn chiếc xe I.J, một loại xe thể thao nổi tiếng vào giữa thế kỷ 20, được phục chế lại nguyên bản và trưng bày ở tầng hai. Thi thoảng, chủ nhân hứng lên lại đưa xe đi chạy thử vài vòng. Một con Vespa cũng thuộc hàng xưa nay hiếm thì đang được trưng ở tầng ba, mà theo xác nhận của nhân viên phục vụ thì cũng đang chạy tốt.
    Ngoài ra, trước cửa quán, luôn có hai ba chiếc xe máy cổ xếp hàng cho bàn dân thiên hạ tha hồ thưởng lãm. Có những chiếc xe trong số này từng may mắn được thuê để đóng những bộ phim lịch sử.
    Điều đáng nói là, hầu hết đồ đạc của Vinh đều được phục hồi công năng ban đầu của nó để có thể sử dụng được chứ không phải chỉ để trưng bày cho vui và đây cũng là một nét riêng của tay chơi này. Khách vào quán, nhân viên phục vụ vội vàng mở nhạc bằng bộ đầu đĩa, tăng âm, loa to uỳnh oàng, toàn hàng Nhật của những năm 1950. Quạt trần và quạt bàn đều là đồ cũ phục chế, nhưng đều chạy êm như ru. Những chiếc đồng hồ quả lắc, lớn có nhỏ có, vẫn đều đặn gõ nhịp mỗi ngày.
    Với nhiều người, ngồi gác chân trên bàn đạp của chân máy khâu và nhâm nhi cà phê cũng là một thú vui là lạ. Chưa kể, hứng lên, khách còn có thể gọi thử bằng chiếc máy điện thoại mà tai nghe giống như một cái ly úp vào tai, còn ống nói thì có giá đỡ hệt như một chiếc micro kiểu cũ, thành ra gọi điện mà cứ như là đang đứng phát biểu trước đám đông vậy.
    Ngồi với Vinh trong một buổi chiều Hà Nội bình yên, để nghe anh kể về những ngày ngược xuôi tầm đồ cổ, mới thấy hết được niềm đam mê vô tận từ người đàn ông này. Niềm đam mê ấy theo đuổi anh, như là một cái nghiệp, rằng "nếu bây giờ nghe tin ở đâu có hàng thì mình vẫn đi thôi". Đó cũng chính là niềm cảm hứng cho những buổi đàm đạo dài hơi giữa những người sành chơi của Hà Nội, vốn hơn một năm nay vẫn lấy Xe Cổ quán làm "một cõi đi về".
    Nhiều năm nay, giới sành chơi đã làm được nhiều điều để có thể bước đầu hình thành một thứ văn hoá cổ Hà Nội. Xe Cổ quán không đông khách vào ra, điều đó lại càng lý tưởng cho những ai muốn đến đây tìm một chút không khí để hoài cổ.
  6. nguyenducuong

    nguyenducuong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/07/2004
    Bài viết:
    172
    Đã được thích:
    0
    em hỏi, có quán cafe nào ở đường giải phóng _hn mà hợp cho 2 người ko ah? Ai biết chỉ dùm.
  7. anhtu1082

    anhtu1082 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/04/2006
    Bài viết:
    1.034
    Đã được thích:
    0
    có ai biết quán miến lươn ở hà nội chỗ nào ngon không chỉ tớ với
  8. foreverlove83

    foreverlove83 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/05/2003
    Bài viết:
    1.829
    Đã được thích:
    0
    Tiền công 1 đĩa miến lươn xào đảm bảo quán ngon lạ
  9. koibito_candy

    koibito_candy Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/05/2006
    Bài viết:
    1.178
    Đã được thích:
    0
    tớ thấy miến lươn ở trên Hàng Điếu ( đối diện chợ Hàng Da) là ngon nhất. Tuy hơi bẩn nhưng ăn thì chẹp chẹp, ngoài ra còn có súp lươn 8k, miến lươn trộn 12k
  10. SuperBOSS

    SuperBOSS Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/10/2005
    Bài viết:
    270
    Đã được thích:
    0
    Ra đầu Láng Hạ, đối diện sứ quán Mỹ. 10.000 bát, tạm gọi là sạch. Thi thoảng có thể gặp mấy vị Mỹ cùng vệ sĩ vào ăn

Chia sẻ trang này