1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Điện Biên Phủ và những điều chưa biết - Phần 1

Chủ đề trong 'Giáo dục quốc phòng' bởi vaxiliep, 30/03/2006.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. vaxiliep

    vaxiliep Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/03/2006
    Bài viết:
    1.180
    Đã được thích:
    2
    "
    Cho đến tận bây giờ những cựu pháo thủ của đoàn 367 vẫn còn ?oLưu truyền? lại một câu chuyện vui ?oKhông đoàn kết ngủ chung? như sau: trong thời gian kéo pháo vào, trời rất rét, càng về khuya càng lạnh. Đêm đến, khi được lệnh nghỉ, cả bộ đội và dân công đều ngủ chung một cánh rừng. Anh em bộ binh đều rét vì chăn mỏng, nhưng chị em dân công còn rét hơn nữa vì có nhiều người không có chăn đắp. Lính cao xạ pháo lúc đó được coi là ?ocông tử con nhà giàu?. Chả là đơn vị vừa từ Trung Quốc về, lại hành quân cơ động, nên mỗi người không chỉ có chăn bông mà còn có đệm len.
    Một lần đang đêm, một chiến sĩ cao xạ đang ngủ, bỗng có người vào kéo chăn nằm chung. Tưởng chàng bộ binh nào lạnh thiếu chăn đắp, chiến sĩ nọ vội dịch vào trong, nhường cho bạn cùng nằm, ngờ đâu lát sau mới phát hiện người đang nằm chung là một ... cô gái! Thật gay go quá, anh chiến sĩ nọ phải lẳng lặng rút lui khỏi ?otổ ấm?, sang nằm chung với đồng chí tiểu đội trưởng, nhường chỗ cho cô dân công nọ.
    Cho đến tận ngày hôm nay, khi nói về công tác hậu cần tại chiến dịch Điện Biên Phủ, chúng ta thường tưởng tượng ra những sự khó khăn thiếu thốn của quân và dân ngày đó. Những câu chuyện vui như: mang được 20kg gạo vào đến trận địa thì chỉ còn 2kg, vì người tải gạo đã... ăn hết 18kg trên đường đi. Hoàn cảnh ăn đói mặc rét là những chuyện thường xuyên. Nhưng đó là câu chuyện của những người lính bộ binh và lực lượng dân quân! Còn đối với những người lính cao xạ Trung đoàn 367 ngày ấy thì sao?
    Chúng tôi mang theo câu hỏi đó tìm tới Đại tá Hàn Văn Nghị-nguyên Chủ nhiệm cung cấp trung đoàn 367 trong chiến dịch Điện Biên Phủ thì nhận được câu trả lời: ?oVề cơ bản thì đời sống của bộ đội cao xạ pháo trong chiến dịch là phong lưu hơn những lực lượng khác?.
    Ông nhớ lại những ngày tháng luôn được coi là mốc son không thể phai trong cuộc đời quân ngũ của mình khi được tham gia vào một chiến dịch mang tầm vóc lịch sử to lớn như vậy.
    Sau khi Trung đoàn 367 từ Trung Quốc hành quân về nước, đồng chí Hàn Văn Nghị được giao nhiệm vụ giữ chức vụ Chủ nhiệm Cung cấp của đơn vị (nay là Chủ nhiệm Hậu cần) khi đó công tác hậu cần và công tác kỹ thuật cùng chung một bộ phận. Đây là công việc hoàn toàn mới mẻ đối với người cán bộ chính trị này cũng như những đồng nghiệp của ông.
    Khi chuẩn bị bước vào chiến dịch, Ban cung cấp trung đoàn đã vào báo cáo với Tổng cục Cung cấp để nhận chỉ thị và được những bộ phận có chức năng giới thiệu sang các bộ phận như: quân nhu, quân y, dân công, vận chuyển, các kho vũ khí và lương thực...
    Đối với bộ đội cao xạ pháo có rất nhiều thuận lợi, vì vừa ở Trung Quốc về, đơn vị đã được nước bạn trang bị cho những vật dụng cá nhân khá đầy đủ như: chăn, đệm, quần áo, giày vải, bình tông nước cá nhân...
    Trên đường hành quân vào chiến dịch, lường trước được sự khó khăn về lương thực ở nơi đóng quân mới, lực lượng hậu cần đã dùng xe ô tô chở gạo và trên đường vào Lai Châu họ cũng đã tranh thủ mua rau xanh dự trữ.
    Giai đoạn đầu, trung đoàn chia làm 5 bếp ăn, các bộ phận không có lực lượng nấu ăn riêng mà anh em cán bộ, chiến sĩ phải tự cắt cử nhau ra làm nhiệm vụ này. Do chưa quen với công việc và nhất là nấu bằng nồi quân dụng của Trung Quốc, nên liên tục bị cơm sống, cơm khê. Sau để chấm dứt tình trạng này, các cán bộ hậu cần phải tổ chức thay hết nồi nấu bằng nồi của Việt Nam và hướng dẫn anh em cách nấu cơm, sao cho khỏi sống, khê và cả cách đào hầm làm bếp không khói kiểu Hoàng Cầm.
    Trong thời gian bước vào chiến dịch, cơm nóng đã phải thay bằng cơm nắm, các chiến sĩ cao xạ pháo của chúng ta được ăn cơm nắm chấm mắm kem-một loại đồ ăn được cô đặc lại từ nước mắm. Để khắc phục tình trạng thiếu rau xanh, các anh nuôi đã phải mày mò vào rừng hái măng, rau tàu bay, rau rớn hay đi vào các bản Mèo xa xôi để mua bầu bí... tăng khẩu phần ăn, bảo đảm sức khỏe cho anh em. Và nhiều lúc anh em còn được ăn thêm món thịt trâu kho mắm, bởi khi bà con dân bản đi di tản khỏi khu vực trận địa thì gia súc bỏ chạy rông, ủy ban kháng chiến cho phép các lực lượng được phép giết mổ làm thức ăn bổ sung. Và vui nhất là thi thoảng các chiến sĩ của chúng ta lại được dự những bữa tiệc ?oTừ trên trời rơi xuống? với đầy đủ những đồ ăn hạng sang do bắt được dù của Pháp thả hàng.
    Đó là về vấn đề nơi ăn, còn về chốn ở, hầm hào, trận địa, công sự... thì đều được tổ chức khơi thông rãnh thoát nước. Mỗi hầm đều có hai phần, phần đào sâu xuống làm nơi trú ẩn, phần cao ráo hơn có giát giường, hay những hòm đạn kê vào nhau làm giường và trải một lớp chăn len được cung cấp từ ngày còn ở Trung Quốc. Trần và vách hầm được che chắn bằng ni lông và vải dù thu được của thực dân Pháp. Nếu các lực lượng khác phải dùng sức người để chở lương thực và đạn dược vào trận địa thì lính cao xạ được ưu ái hơn bởi đã có ô tô làm việc đó. Hàng ngày, trung đoàn dùng một chiếc xe tải chuyên làm nhiệm vụ chở gạo và chở đạn từ kho cách đơn vị 20km vào từng đơn vị lẻ.
    Có thể nói lực lượng cung cấp, những người lo cái ăn, cái mặc và chuẩn bị những điều kiện tốt nhất để các pháo thủ có thể yên tâm chiến đấu. Chiến công của họ tuy thầm lặng nhưng cũng mang yếu tố quyết định không kém đến thắng lợi chung của lực lượng cao xạ pháo nói riêng và của toàn quân và dân ta trong chiến dịch Điện Biên chấn động địa cầu này."
    Như trên em đã nói anh em bộ đội luôn ghen tỵ với lính cao xạ mà.
  2. maseo

    maseo GDQP - KTQSNN Moderator

    Tham gia ngày:
    22/12/2004
    Bài viết:
    3.125
    Đã được thích:
    320
    Bác chiangshian xem lại xem có lộn không chứ M-24 Chaffee tăng nhẹ có mười mấy tấn thì giáp dầy bao nhiêu mà ĐKZ giã liên tục ko chết. Cái giống xe tăng được không vận thả dù xuống ĐBP ấy may lắm chống được đạn 12ly7 là hết, chả cần quan tâm giáp trước giáp sau gì hết, ăn đạn ĐKZ là thủng tuốt. Sở dĩ ta bắn mãi nó ko chết đơn giản vì ta bắn ... trượt. Còn nhớ trong topic "Tác chiến đô thị", nhiều bác mô tả cách thịt con tăng thấy ngon như óc chó mà quên béng mất mỗi con tăng là cả 1 cái lô cốt di động súng ống tua tủa bắn loạn xạ, lại thêm đồng bọn nó bắn nữa thì tổ ĐKZ nào vác súng tiếp cận được nó thì cũng bị phát hiện tiêu diệt ngay. Ngay cả đến được vị trí tác xạ rồi cũng phải ra càng đặt súng chán chê mới bắn được, ngần ấy thời gian trên bãi chiến địa tan hoang trống trải thì kể cả 4 thằng lái tăng 8 con mắt đều mù hết thì đồng bọn của nó cũng báo cho nó giải quyết tổ ĐKZ ngay. Các bác nên nhớ ĐKZ muốn bắn thẳng vào tăng là phải nhô cả khẩu súng lên từ lúc ra càng đến lúc bắn xong, ko như B40 vác vai thò đầu lên phụt 1 cái rồi chúi xuống luôn được. Trừ phi mình đặt sẵn súng ở đấy mà thằng tăng nó đâm đầu vào thì còn có tí hi vọng, mỗi tội ĐKZ thường đã lộ mình ngay khi tấn công đánh chiếm cứ điểm rồi, nếu chưa diệt được hoả điểm ĐKZ trước thì Pháp nó cũng chả dại mà lao bừa vào phản kích (các cuộc tấn công của xe tăng Pháp ở ĐBP đều là phản kích chiếm lại vị trí đã mất). Pháp nó cũng chẳng có nhiều tăng để đánh kiểu Stalingrad đâu, trong khi mình cũng chẳng có nhiều ĐKZ để rải mành mành mà rình tăng. Kết quả là ta đành bắn từ xa vậy, với cự ly đó thì độ chính xác của ĐKZ cũng chả hơn gì loại pháo dọn bãi kiểu cối hay lựu pháo 105 cả. Đấy mới là lý do vì sao ko dùng được ĐKZ diệt tăng mà phải cho 2 ông vác bazooka vào đánh kiểu bom ba càng.
    Chào thân ái và quyết thắng!
  3. chiangshan

    chiangshan Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    08/02/2003
    Bài viết:
    5.574
    Đã được thích:
    12
    Có 2 loại phim tư liệu về ĐBP.
    Thứ nhất là phim màu - hàng dởm của Roman Karmen, sai rất nhiều so với thực tế chiến đấu, nhiều cảnh bộ đội ta bị phải mang hơi hướng của Hồng quân thời Thế chiến nên xem rất khó chịu và vô lý.
    Thứ hai là hàng xịn, phim đen trắng do tổ quay phim của đại đoàn 308 quay trực tiếp tại chiến trường. Có rất nhiều cảnh ấn tượng như lính dù Pháp phản kích trên sân bay Mường Thanh, cảnh bộ đội ta xung phong bị đạn pháo trùm lên đội hình, chiến sĩ trúng đạn ngã xuống.... Nếu em không nhầm thì trong đó có cả cảnh một chiến sĩ bị thương bò tới nhặt lá cờ cạnh xác đồng đội rồi phất.
    Có lẽ là cảnh này chăng ?
  4. chiangshan

    chiangshan Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    08/02/2003
    Bài viết:
    5.574
    Đã được thích:
    12
    Nhà em không thích nói nhiều, thứ nhất là ĐKZ/SKZ trong tình huống khẩn cấp chiến sĩ hoàn toàn có thể đặt trực tiếp lên vai, di chuyển chọn vị trí và bắn (xạ thủ Vũ Văn Kiểm trong trận chống phản kích ở đồi C1 đã làm thế này và được phong Anh hùng - xem ĐHLS). Thứ hai, chuyện xe tăng bị trúng vài phát ĐKZ mà không cháy là do bọn Pháp kể lại, bác thích thì tìm mấy quyển do bọn Tây viết, chúng nó tả luôn là xe trúng mấy phát, vào những đâu, kết quả ra sao, nhà em không bình luận về tính đúng sai.
  5. viser

    viser Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    21/01/2004
    Bài viết:
    1.877
    Đã được thích:
    25
    Nếu là ĐKZ thời chống Mẽo ta hay dùng thì chắc là xe vỡ toác. Nhưng thời chống Pháp SKZ nhà ta kém hơn nhiều...
  6. chiangshan

    chiangshan Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    08/02/2003
    Bài viết:
    5.574
    Đã được thích:
    12
    Không kém lắm đâu bác ạ, 60cm bê tông xuyên như xuyên thịt...
    Thế mới thành ra khó hiểu.
  7. RandomWalker

    RandomWalker Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/05/2003
    Bài viết:
    5.360
    Đã được thích:
    1
    Công nhận là hồi ĐBP, nhà ta đã có trò cởi quần dài cuốn nòng ĐKZ vác vai bắn kiểu thò thụt rồi. Có một đ/c ( không nhớ tên ) phát minh ra trò đấy, bên địch cũng chơi ĐKZ bắn lại. Có một quả, đ/c này vừa thò đầu lên thì bị địch bắn đón, quả đạn nổ ngay trước mặt, thành thương binh luôn thì fải.
  8. dungsamtien

    dungsamtien Thành viên gắn bó với ttvnol.com Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    02/11/2005
    Bài viết:
    2.909
    Đã được thích:
    59
    -Con xe tăng bị bắn trên đồi A1 em leo lên leo xuống biết nhiêu lần.đại khái chỉ to cỡ cái xe ủi T75 là cùnggiáp cũng mỏng.nòng cỡ khoảng 76 mm.xe có 2 tổ máy riêng nằm song song....
    -Bây giờ nó vẫn nằm ở vị trí bị bắn hồi đó...kế bên là mộ liệt sĩ vô danh của ta đã hạ chiếc xe đó...
    -khó hiểu nhất là về mộ liệt sĩ vô danh này...các Bác thử nghĩ xem họ bắn xe bằng gì rồi hy sinh kiểu gì v v đến nỗi tên tuối (hoặc nhận dạng)cũng không biết...nếu đúng như là 2 Bác được cử đi bắn bakoda thì cấp trên hoặc đồng đội cũng phải biết chứ .... Em nghĩ chắc là Bác nào đó ôm thủ pháo đánh gần...rồi hi sinh...xác không nhận dạng thế là thành... vô danh..
    Được dungsamtien sửa chữa / chuyển vào 22:42 ngày 17/04/2006
  9. maseo

    maseo GDQP - KTQSNN Moderator

    Tham gia ngày:
    22/12/2004
    Bài viết:
    3.125
    Đã được thích:
    320
    To chiangshian: Thông tin của bác rất hay, đầy đủ tên tuổi địa chỉ lại còn cả sách tây thì Maseo tin đứt đuôi rồi, vote bác 5*. Kích 1 cái mà biết thêm lắm trò của quân ta phết .
    To dungsamtien: Nếu là mộ đặt dưới cánh đồng Mường Thanh thì là mộ đểu đấy. Sau trận ĐBP quân ta gom tử sĩ vào 1 cái nghĩa trang vị trí rất đẹp giữa Mường Thanh để các anh được mát mẻ, ko ngờ sang năm sau 1 trận lũ quét sạch bách, nếu còn sót hài cốt ai thì cũng chả biết ông nào vào ông nào đâu. Sau đó cứ mỗi lần sửa sang nhân kỷ niệm 10, 20, 30 ... năm lại làm thêm chứng tích đểu, đến hố bộc phá đồi A1 cũng là đồ dởm thì thú thật những ngôi mộ hoành tráng có tên tuổi đầy đủ như Phan Đình Giót, Tô Vĩnh Diện... cũng chả dám tin đúng là các ông ấy nằm dưới mộ đâu.
  10. chiangshan

    chiangshan Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    08/02/2003
    Bài viết:
    5.574
    Đã được thích:
    12
    Đấy là mộ trên đồi A1 bác ạ.
    Nhân tiện, đề nghị bác thay cái avatar cho anh em nhờ, nhìn chóng mặt bỏ xừ
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này