1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Điên chữa chạy mãi...bây giờ là Dở hơi.!!

Chủ đề trong 'Tuyên Quang' bởi ThietDK, 20/06/2009.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. ThietDK

    ThietDK Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/09/2006
    Bài viết:
    1.250
    Đã được thích:
    0
    Thay nhật kí ( lại là cho ngày hôm qua):
    Hôm nay thế nào ấy, mình hơi hỗn.
    Nhưng thằng nào bảo hôm bay mình không điên thì đúng là thằng ....
    Được ThietDK sửa chữa / chuyển vào 01:06 ngày 31/07/2009
  2. maybeU

    maybeU Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    27/11/2008
    Bài viết:
    5.175
    Đã được thích:
    1
    Mưa đuổi mình!
    Cuối cùng cũng bị nó bắt được! Cuối cùng thì cũng phải mua áo mưa khi đã ngấm ướt và lạnh. Chị bán hàng bảo "Vào đây mặc áo mưa cho khỏi ướt! Mau lên!" dù cái áo mình mua có 3k. Ai chị cũng nói như vậy. Cảm động thế!
    Dạo này mình toàn ra ngoài vào những lúc mưa nặng hạt nhất. Mưa cứ táp vào mặt, mắt, mũi. Nhiều lúc chẳng đi nổi vì không thấy đường...
    Thích cảm giác phố phường khi mưa! Thành phố và con người lúc này vừa dịu mát, vừa như có chút gì đó rung động và náo loạn. Tất cả nháo nhác và, lại như gần nhau hơn.
    Những người không có áo mưa thì đồng cảm với những người cùng trú mưa với mình, như những người thân quen, như những kẻ có cùng điểm chung. Những người ở trong nhà không bị mưa thì thông cảm với khách qua đường. Người bán hảng chua ngoa, bình thường đuổi ai vô tình dừng trước cửa nhà mình quầy quậy vì đứng chắn vậy "làm nhà bà bị ám quẻ, không làm ăn gì được", giờ bỗng trở nên hiền lành, dễ dãi lạ trước những người đến trú mưa dưới mái hiên nhà mình ngày một nhiều hơn. Anh bảo vệ thấy con bé ướt sũng phi xe vào cũng không bắt ghi vé xe nữa, còn chỉ cho nó đỗ xe dưới cái ô trước cổng cho khỏi ướt xe...
    Tất cả như xích lại gần nhau hơn...
    Có lẽ thế... Đó là lí do để giải thích vì sao mà mỗi lần mưa, hay thậm chí, bão lụt như cái đợt "lụt từ ngã tư đứờng phố" ở Hà Nội năm ngoái, mình cứ luôn cảm thấy một nỗi phấn khích, rạo rực kỳ lạ - như đang hoà vào một niềm vui chung...
  3. ThietDK

    ThietDK Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/09/2006
    Bài viết:
    1.250
    Đã được thích:
    0
    Cảm xúc thật và đẹp.Nói đúng hơn là hiền.Như cách ở nhà quê gọi là hiền như ruộng lúa nương khoai !!!.
    Có lẽ phải tìm từ hợp hơn với...thành phố.
    Cám ơn Mây
  4. maybeU

    maybeU Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    27/11/2008
    Bài viết:
    5.175
    Đã được thích:
    1
    Đừng!
    Cứ thật và đẹp thì ở đâu cũng hợp mà!
  5. maybeU

    maybeU Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    27/11/2008
    Bài viết:
    5.175
    Đã được thích:
    1
    Định viết vào đây nhưng lên Topic Đóng góp ý kiến có lẽ hợp hơn!
  6. ThietDK

    ThietDK Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/09/2006
    Bài viết:
    1.250
    Đã được thích:
    0
    Lúc 0:00, xem trên hctv.
    Lâu lắm mới được ngắm lại Vivien Leigh; nghe lại bản nhạc nền và nhìn thấy lá cờ Mỹ thời 15 sao.
    Xem TV-Công nghệ analog-làm sao bằng cái DVD gốc mà mình nhịn đói để mua được
  7. ThietDK

    ThietDK Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/09/2006
    Bài viết:
    1.250
    Đã được thích:
    0
    Có một cái bản ở trong một cái bản. Khi nào trong bản có biến thì ngoài bản (bản ngoài bình yên). Khi nào bản bình yên thì bản ngoài : tỷ lệ tốt nghiệp PTTH đứng hàng 6 chục lẻ 4.
    Thống kê của xyz
  8. maybeU

    maybeU Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    27/11/2008
    Bài viết:
    5.175
    Đã được thích:
    1
    Eo ơi, cái váy! Yêu thế! Đen và trắng, à, trắng và đen chứ, theo thứ tự mắt mình nhìn thấy. He he! Hôm nay còn hứng lên đeo cái lắc ở cổ chân nữa chứ! Nhìn rõ là hoa lá cành!
    Hắn đang ngồi ở cái bàn tiếp khách chỗ hành lang nói chuyện điện thoại. Ánh mắt dần thay đổi khi thấy mình từ dưới cầu thang đi lên. Trông có vẻ hài lòng lắm! (Hắn thích phụ nữ mặc đẹp và thanh lịch). Và khi mình đã lên hẳn tầng cơ quan, đôi mắt hắn chuyển từ thư giãn mơ màng sang bừng tỉnh, ánh nhìn tập trung vào... cái lắc.
    Mình tỉnh bơ, mỉm cười dịu dàng chào hắn và đi thẳng như không hề hay biết về "hiệu ứng cái lắc" ấy... Một lúc sau, tự nhiên thấy hắn đi vào phòng mình, mặt nghệt ra, như ko hiểu là chính bản thân đang làm gì. Cuối cùng, đi đến cái bàn ở góc phòng để săm soi xem ấm chén có bẩn không. May quá, lần cuối cùng mình rửa sạch sẽ ấm chén cách đây những 2 tuần, nhưng mình chẳng mang chè đến nữa , thế là mọi người cũng lười uống chè và gạt tàn thuốc vào cốc nước của mình hẳn!
    Lại cười dịu dàng với hắn (eo ơi, mình đểu thật!). Nhìn mãi chả có cái cốc bẩn nào để chê, hắn đành xiêu vẹo đi ra.
    ...
    Mọi người bảo: "Xinh tươi thế!". Ờ thì được khen mà!
    Hí hí!
    Thỉnh thoảng mình cũng phù phiếm phết! À không, càng ngày mình lại càng phù phiếm mới chết chứ (ai khen xinh là tin ngay, sướng nên cứ cười hết cỡ)!
  9. ThietDK

    ThietDK Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/09/2006
    Bài viết:
    1.250
    Đã được thích:
    0
    Mùa hè lâu rồi , chơi với thằng bàn làm nghề vẽ và in lưới, nó cho mình một vốc bông bông như miến ấy- đó là một thứ keo của Nhật- cái này cho vào nồi chè sánh hơn. Nếu bán chè gây cảm giác là nhiều cái hơn. Hoá ra nó cũng chỉ là keo gelatine ( keo da trâu) sản xuất theo cách công nghiệp thôi.
    Thế mà dân trí cũng loạn lên vì trà polime Trân châu.
    Chết thế éo nào được.
    Mà sống, có giá trị hơn chết được bao nhiệu.
    *******************
    Lột da
    bỏ vào thùng.
    Đến Hậu cũng còn phải bất mãn nữa là
  10. ThietDK

    ThietDK Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/09/2006
    Bài viết:
    1.250
    Đã được thích:
    0
    recorded by Thiet DK-Điên
    http://www.mediafire.com/?sharekey=747bfcf2111540c21686155677bb26850bcd0721d2bf9f86
    Được ThietDK sửa chữa / chuyển vào 13:27 ngày 09/08/2009

Chia sẻ trang này