1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Diễn đàn thơ Bùi Giáng

Chủ đề trong 'Thi ca' bởi ndmt, 05/09/2003.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. cabucine

    cabucine Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/01/2004
    Bài viết:
    66
    Đã được thích:
    0
    Ta đã ngắt nhành hoa kia của đá.
    Và đã trao cho nham thạch phiêu bồng
    Về dâng tặng giữa mùa thu em ạ
    Một thiên hương hồn quốc sắc khiêm tông.
    ...
    Bùi Giáng
  2. Julian

    Julian Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    25/11/2002
    Bài viết:
    1.565
    Đã được thích:
    0
    Các bác đọc Những bài viết về nhà thơ Bùi Giáng của Nguyễn Hưng Quốc tại topic Chân dung tác giả văn học: http://ttvnol.com/vanhoc/132809/trang-8.ttvn. Trong bài nghiên cứu này, tác giả bài viết đã phân tích khá kỹ về phong cách thơ của Bùi Giáng.
    Lần đầu tiên biết đến hiện tượng Bùi Giáng, Julian cũng cảm thấy khá bất ngờ. Và cho đến tận bây giờ những cảm xúc lạ lùng vẫn đến khi đọc lại những vần thơ của ông.
    Ngày Nay Ngày Mai


    Ngày nay ngày mai hay ngày mốt
    Tôi gặp lại người trong cốt cách phiêu linh
    Ngày xưa tuyết bạch bất bình
    Đã từng vô tận tâm tình đi hoang
    Ngày hôm nay hôm nọ hôm nào
    Người đã kể một lần cho tôi biết
    Niềm đau đớn xót xa như vĩnh quyết
    Niềm điêu linh như vĩnh biệt muôn đời
    Tôi về giữ mộng mù khơi
    Kết thành viễn tượng cho đời chiêm bao

    Hãy Vô Ngôn


    Giập đầu vái tạ cô nương đẹp
    Dám hỏi bao giờ có đẹp hơn
    Miệng ngọc cười xòa lên tiếng đáp
    Rằng xin các hạ hãy vô ngôn. ​

    Em Mọi Điên


    Một tiếng hát giữa rừng hô hấp
    Chết trăm năm ẩn nấp khung đời
    Trời ma đất quỷ hai nơi
    Em điên từ bữa ra đời em điên
    Beo và cọp trước tiên chạy trốn
    Vượn đìu hiu nhìn lộn cây hoa
    Em về giũ áo mù sa
    Tiền trình vạn lý anh là đười ươi
    Nỗi Lòng Tô Vũ


    (Kỷ niệm một đoạn đời 15 năm chăn dê ở núi đồi Trung Việt Nam Ngãi Bình Phú )
    Đồi tăm tắp chạy về ôm chân núi
    San sát đồi phủ phục quấn núi xanh
    Chiều xuống rồi tơ lòng rộn ràng rối
    Trời núi đồi ngây ngất nhảy dê nhanh
    Thôi từ nay tha hồ em mặc sức
    Nhảy múa tung sườn núi vút giòng khe
    Thôi từ nay tha hồ em mặc sức
    Vang vang lên đồi núi giọng be be
    Những bận nào Trà Linh qua Đá Dừng Hòn Dựng
    Dùi Chiêng về Phường Rạnh ngược Khe Rinh
    Bao lần anh cùng chúng em lận đận
    Bôn ba qua rú rậm luống rùng mình
    Những bận nào Quế Sơn Rù Rì con suối ngược
    Nước trôi nguồn nước lũ xuống phăng phăng
    Những bận nào mịt mùng mưa gió ướt
    Đẫm thân mình co rúm lạnh như băng
    Em nhớ hay không? hồn hoa dại cỏ
    Những ngậm ngùi đầu núi canh khuya
    Vàng cao gót nai đầu truông hãi sợ
    Gió cây rung trút lá mộng tan lìa
    Nhưng từ nay Giáp Nam anh đóng trại
    Cố định rồi - em khỏi ngại ngày đêm
    Dưới nắng mưa tha phương du mục mãi
    Cay đắng từng, bùi ngọt mặn mà thêm
    Chiều hôm nay bên chó vàng chễm chện
    Anh lặng nghe em bé hé bên sườn đồi
    Khoanh mấy vòng tay anh thoăn thoắt bện
    Vòng cho em từng chiếc sắp xong rồi
    Chiều đã xuống em đà no nê chắc
    Huýt tù và! em xúm xít lại anh đeo cho
    Mỗi chúng em mỗi vòng mây mỗi sắc
    Lại mau đây! to nhỏ cổ anh so
    Này em Đen chiếc vòng vàng tươi lắm
    Này em Vàng chiếc trắng há mờ đâu
    Này em Trắng chiếc hồng càng lóng lánh
    Này em Hoa Cà (1) hỡi! chiếc nâu
    Ngẩng đầu lên! dê ơi anh thong thả
    Đeo vòng vào em nghển cổ cong xinh
    Ngẩng đầu lên! đây lòng anh vàng đá
    Gửi gắm vào vòng mây nhuộm tơ duyên
    Ngẩng đầu lên nhìn anh mờ mắt lệ
    Từ lần đầu vòng ngọc tuổi hai mươi
    Trao người em trăm năm lời ước thệ
    Đây lần đầu cảm động nhất mà thôi (2)
    Vòng em xong, vòng anh dành riêng chiếc
    Dành riêng mình - Dê hỡi hiểu vì sao ?
    Vì lòng anh luống âm thầm tha thiết
    Gán đời mình trọn kiếp với Dê Sao
    Nhìn anh đây các em Vàng Đen Trắng
    Tía Hoa Cà lổ đổ thấu lòng chưa ?
    Từ từ đưa chiếc vòng lên thủng thẳng
    Anh từ từ đưa xuống cổ đong đưa
    Và giờ đây một lời thề đã thốt
    Nghìn thu sau đồi núi chứng cho ta
    Cao lời ca bê hê em cùng thốt
    Hòa cùng lời anh nghẹn nỗi thiết tha
    Và giờ đây hoàng hôn mờ trĩu nặng
    Bốn bề tràn lan bóng mịt mùng sa
    Xếp hàng ngay nhanh lên hàng ngũ thẳng
    Rập ràng về bế hế rập ràng ca​

    (1) Dê Hoa Cà có lông lổ đổ tía hồng xem như hoa cà vậỵ Đẹp vô cùng. Nhất là những buổi chiều, sắc lông óng ả dưới nắng vàng - xa xa hình bóng dê rực rỡ nổi bật trên triền núi xanh lợ Dê Hoa Cà còn gọi là Dê Sao (vì lông lổ đổ sáng như sao).
    (2) Ý nói cái lần đầu, thuở hai mươi tuổi, trao cái vòng ngọc cho vị hôn thê mà không cảm động bằng lần đầu đeo vòng cho dê vậỵ



  3. Julian

    Julian Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    25/11/2002
    Bài viết:
    1.565
    Đã được thích:
    0
    Các bác đọc Những bài viết về nhà thơ Bùi Giáng của Nguyễn Hưng Quốc tại topic Chân dung tác giả văn học: http://ttvnol.com/vanhoc/132809/trang-8.ttvn. Trong bài nghiên cứu này, tác giả bài viết đã phân tích khá kỹ về phong cách thơ của Bùi Giáng.
    Lần đầu tiên biết đến hiện tượng Bùi Giáng, Julian cũng cảm thấy khá bất ngờ. Và cho đến tận bây giờ những cảm xúc lạ lùng vẫn đến khi đọc lại những vần thơ của ông.
    Ngày Nay Ngày Mai


    Ngày nay ngày mai hay ngày mốt
    Tôi gặp lại người trong cốt cách phiêu linh
    Ngày xưa tuyết bạch bất bình
    Đã từng vô tận tâm tình đi hoang
    Ngày hôm nay hôm nọ hôm nào
    Người đã kể một lần cho tôi biết
    Niềm đau đớn xót xa như vĩnh quyết
    Niềm điêu linh như vĩnh biệt muôn đời
    Tôi về giữ mộng mù khơi
    Kết thành viễn tượng cho đời chiêm bao

    Hãy Vô Ngôn


    Giập đầu vái tạ cô nương đẹp
    Dám hỏi bao giờ có đẹp hơn
    Miệng ngọc cười xòa lên tiếng đáp
    Rằng xin các hạ hãy vô ngôn. ​

    Em Mọi Điên


    Một tiếng hát giữa rừng hô hấp
    Chết trăm năm ẩn nấp khung đời
    Trời ma đất quỷ hai nơi
    Em điên từ bữa ra đời em điên
    Beo và cọp trước tiên chạy trốn
    Vượn đìu hiu nhìn lộn cây hoa
    Em về giũ áo mù sa
    Tiền trình vạn lý anh là đười ươi
    Nỗi Lòng Tô Vũ


    (Kỷ niệm một đoạn đời 15 năm chăn dê ở núi đồi Trung Việt Nam Ngãi Bình Phú )
    Đồi tăm tắp chạy về ôm chân núi
    San sát đồi phủ phục quấn núi xanh
    Chiều xuống rồi tơ lòng rộn ràng rối
    Trời núi đồi ngây ngất nhảy dê nhanh
    Thôi từ nay tha hồ em mặc sức
    Nhảy múa tung sườn núi vút giòng khe
    Thôi từ nay tha hồ em mặc sức
    Vang vang lên đồi núi giọng be be
    Những bận nào Trà Linh qua Đá Dừng Hòn Dựng
    Dùi Chiêng về Phường Rạnh ngược Khe Rinh
    Bao lần anh cùng chúng em lận đận
    Bôn ba qua rú rậm luống rùng mình
    Những bận nào Quế Sơn Rù Rì con suối ngược
    Nước trôi nguồn nước lũ xuống phăng phăng
    Những bận nào mịt mùng mưa gió ướt
    Đẫm thân mình co rúm lạnh như băng
    Em nhớ hay không? hồn hoa dại cỏ
    Những ngậm ngùi đầu núi canh khuya
    Vàng cao gót nai đầu truông hãi sợ
    Gió cây rung trút lá mộng tan lìa
    Nhưng từ nay Giáp Nam anh đóng trại
    Cố định rồi - em khỏi ngại ngày đêm
    Dưới nắng mưa tha phương du mục mãi
    Cay đắng từng, bùi ngọt mặn mà thêm
    Chiều hôm nay bên chó vàng chễm chện
    Anh lặng nghe em bé hé bên sườn đồi
    Khoanh mấy vòng tay anh thoăn thoắt bện
    Vòng cho em từng chiếc sắp xong rồi
    Chiều đã xuống em đà no nê chắc
    Huýt tù và! em xúm xít lại anh đeo cho
    Mỗi chúng em mỗi vòng mây mỗi sắc
    Lại mau đây! to nhỏ cổ anh so
    Này em Đen chiếc vòng vàng tươi lắm
    Này em Vàng chiếc trắng há mờ đâu
    Này em Trắng chiếc hồng càng lóng lánh
    Này em Hoa Cà (1) hỡi! chiếc nâu
    Ngẩng đầu lên! dê ơi anh thong thả
    Đeo vòng vào em nghển cổ cong xinh
    Ngẩng đầu lên! đây lòng anh vàng đá
    Gửi gắm vào vòng mây nhuộm tơ duyên
    Ngẩng đầu lên nhìn anh mờ mắt lệ
    Từ lần đầu vòng ngọc tuổi hai mươi
    Trao người em trăm năm lời ước thệ
    Đây lần đầu cảm động nhất mà thôi (2)
    Vòng em xong, vòng anh dành riêng chiếc
    Dành riêng mình - Dê hỡi hiểu vì sao ?
    Vì lòng anh luống âm thầm tha thiết
    Gán đời mình trọn kiếp với Dê Sao
    Nhìn anh đây các em Vàng Đen Trắng
    Tía Hoa Cà lổ đổ thấu lòng chưa ?
    Từ từ đưa chiếc vòng lên thủng thẳng
    Anh từ từ đưa xuống cổ đong đưa
    Và giờ đây một lời thề đã thốt
    Nghìn thu sau đồi núi chứng cho ta
    Cao lời ca bê hê em cùng thốt
    Hòa cùng lời anh nghẹn nỗi thiết tha
    Và giờ đây hoàng hôn mờ trĩu nặng
    Bốn bề tràn lan bóng mịt mùng sa
    Xếp hàng ngay nhanh lên hàng ngũ thẳng
    Rập ràng về bế hế rập ràng ca​

    (1) Dê Hoa Cà có lông lổ đổ tía hồng xem như hoa cà vậỵ Đẹp vô cùng. Nhất là những buổi chiều, sắc lông óng ả dưới nắng vàng - xa xa hình bóng dê rực rỡ nổi bật trên triền núi xanh lợ Dê Hoa Cà còn gọi là Dê Sao (vì lông lổ đổ sáng như sao).
    (2) Ý nói cái lần đầu, thuở hai mươi tuổi, trao cái vòng ngọc cho vị hôn thê mà không cảm động bằng lần đầu đeo vòng cho dê vậỵ



  4. tuoc

    tuoc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/10/2004
    Bài viết:
    7
    Đã được thích:
    0
    làm thế nào để post bài lên nhỉ?
    Giúp tôi với.
    Sách của BG khó tìm quá, tôi chỉ có Di Cảo thơ 2 thôi. Các bạn chỉ giúp tôi đi
    Được tuoc sửa chữa / chuyển vào 17:03 ngày 09/10/2004
  5. tuoc

    tuoc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/10/2004
    Bài viết:
    7
    Đã được thích:
    0
    làm thế nào để post bài lên nhỉ?
    Giúp tôi với.
    Sách của BG khó tìm quá, tôi chỉ có Di Cảo thơ 2 thôi. Các bạn chỉ giúp tôi đi
    Được tuoc sửa chữa / chuyển vào 17:03 ngày 09/10/2004
  6. tuoc

    tuoc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/10/2004
    Bài viết:
    7
    Đã được thích:
    0
    BG là một người cô đơn phải không?Gửi các bạn một bài thơ trong tập Di Cảo thơ II
    NGƯỜI ẤY
    BG
    người ấy hôm nay có vẻ điên
    hôm qua nó có vẻ như khùng
    điên và khùng giống nhau tí chút
    và khác nhau cũng tí chút mà thôi
    em có gặp nó bao giờ chưa ạ
    ở Sài Gòn mà nó nói giọng Quảng Nôm
    vì quê quán nó vô cùng xa lạ
    với chúng ta là nhũng đứa không khùng
    có nhiều lúc nó nói rằng chưa đủ
    lúc ta cho nó ăn uống một lần
    nó đòi hỏi phải ăn cho nhiều lúc
    ăn một lần chưa đủ sống trăm năm
    rồi nó khóc dỗ hoài nó không nín
    nó nói rằng giờ bao tử no nê
    nó khởi sự nhớ người yêu quá sức
    ồ giai nhân ! từ vạn đại đi về...
    mong các bạn cùng chia sẻ thơ và những bài viết của BÙI GIáNG!
    (deny_me xóa giúp tôi bài không có nội dung nhé!)
    Được tuoc sửa chữa / chuyển vào 14:47 ngày 17/10/2004
    Được tuoc sửa chữa / chuyển vào 14:53 ngày 17/10/2004
  7. tuoc

    tuoc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/10/2004
    Bài viết:
    7
    Đã được thích:
    0
    BG là một người cô đơn phải không?Gửi các bạn một bài thơ trong tập Di Cảo thơ II
    NGƯỜI ẤY
    BG
    người ấy hôm nay có vẻ điên
    hôm qua nó có vẻ như khùng
    điên và khùng giống nhau tí chút
    và khác nhau cũng tí chút mà thôi
    em có gặp nó bao giờ chưa ạ
    ở Sài Gòn mà nó nói giọng Quảng Nôm
    vì quê quán nó vô cùng xa lạ
    với chúng ta là nhũng đứa không khùng
    có nhiều lúc nó nói rằng chưa đủ
    lúc ta cho nó ăn uống một lần
    nó đòi hỏi phải ăn cho nhiều lúc
    ăn một lần chưa đủ sống trăm năm
    rồi nó khóc dỗ hoài nó không nín
    nó nói rằng giờ bao tử no nê
    nó khởi sự nhớ người yêu quá sức
    ồ giai nhân ! từ vạn đại đi về...
    mong các bạn cùng chia sẻ thơ và những bài viết của BÙI GIáNG!
    (deny_me xóa giúp tôi bài không có nội dung nhé!)
    Được tuoc sửa chữa / chuyển vào 14:47 ngày 17/10/2004
    Được tuoc sửa chữa / chuyển vào 14:53 ngày 17/10/2004
  8. tuoc

    tuoc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/10/2004
    Bài viết:
    7
    Đã được thích:
    0

    Được tuoc sửa chữa / chuyển vào 14:48 ngày 17/10/2004
  9. tuoc

    tuoc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/10/2004
    Bài viết:
    7
    Đã được thích:
    0

    Được tuoc sửa chữa / chuyển vào 14:48 ngày 17/10/2004
  10. deny_me

    deny_me Ma Xó

    Tham gia ngày:
    07/03/2003
    Bài viết:
    7.776
    Đã được thích:
    0
    bạn tham gia được rồi đó. Mong nhận được sự đóng góp của bạn. Thơ Bùi Giáng tôi thích bài Mắt buồn này
    Mắt buồn
    Bỏ trăng gió lại cho đời
    Bỏ ngang ngửa sóng giữa lời hẹn hoa
    Bỏ người yêu, bỏ bóng ma
    Bỏ hình hài của tiên nga trên trời
    Bây giờ riêng đối diện tôi
    Còn hai con mắt khóc người một con​
    Ngoài ra Bùi giáng thường có những câu thơ rất hay lẫn giữa những câu thơ không hay lắm
    Thân người nát ở phía sau
    Ngàn năm mắt khép khổ đau khôn hàn
    (gió bão Tây Nam)​
    Sao đêm đổ xuống triều đầy
    Ai đưa kiếm vút ngang mày hư không
    (mái hiên) ​
    hi hi thế mới biết đôi mắt ấy tuyệt như thế nào. Nó cũng tương tự như ánh mắt của người con gái trong ca dao làm cho chàng trai dẫu có đi đò qua sông cũng chết chìm
    Hay như hai câu thơ này
    Em đau đớn như ngàn thu cổ lục
    Đã đi về và gấp gáp ra đi
    (em tự hỏi)​

Chia sẻ trang này