1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

DIỄN TẢ TÂM TRẠNG : tuổi thơ là dòng ký ức, tình yêu là màu sự sống, hạnh phúc là mong manh huyền ảo

Chủ đề trong 'Hải Phòng' bởi thankiemvdk, 15/07/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. trai_tinh

    trai_tinh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/04/2004
    Bài viết:
    3.336
    Đã được thích:
    0
    VUi lắm đấy mà cười .......anh nói cô đấy !
  2. cogaikieukyhp

    cogaikieukyhp Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/09/2006
    Bài viết:
    1.982
    Đã được thích:
    0
    Đến một người ngày thường chỉ biết cười khẩy,coi thường tất cả nay cũng đã biết khóc tiếc thương thì em cũng nên thử là em của chính em một lần trước anh thôi!ok?
  3. nnguoihanoi

    nnguoihanoi Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    18/10/2002
    Bài viết:
    2.432
    Đã được thích:
    0
    - Vàng: Cảm ơn, thử thì cứ thử, nhưng chỉ là thử thôi. Em với anh nói chuyện 2 lần (dù rất ngắn) ở HP và 1 lần ở HN (vài câu) nhưng anh hiểu 1 điều: Em với anh ko hiểu nhau Thôi cứ thế lại hay. Em nhờ.
    - Chữ to: YEAHHHH
    ----
    Kể từ hôm nay, cuộc đời ta lại lật sang trang mới, 1 trang mới mà ko biết trên đó viết những gì? Ta lại đi trên con đường mà ko biết rồi nó sẽ về đâu? Ta lại cười, cười nhiều hơn trước, nhưng cái gọi là cười ấy có phải là cười ?
  4. trai_tinh

    trai_tinh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/04/2004
    Bài viết:
    3.336
    Đã được thích:
    0
    Ở nhà quyết tâm không lên mạng mà không chịu được ................thế mới đau chứ
  5. 2109

    2109 Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    21/09/2006
    Bài viết:
    1.799
    Đã được thích:
    0
    Chưa khi nào bực như hôm qua nhưng cũng ko hiểu sao mình ko thể nói được câu gì đôi lúc chợt suy nghĩ hay là nghỉ quách đi rồi xin đi làm chỗ khác nhưng mình rất ngại mình muốn giữ thể diện cho cậu , mình muốn cậu lúc nào cũng được tôn trọng .Cậu bảo cố nhưng có lẽ sức chịu đựng của con người có giới hạn chứ có phải là ...đâu mà chịu đựng mãi được.Hai năm trời đi làm bây giờ mình mới cảm thấy mệt mỏi chưa lúc nào mình mệt mỏi như lúc này tối qua tức muốn khóc nhưng cũng ko dám kể với papa và mama ..........Nó có bảo với mình rằng hai người đừng suy nghĩ linh tinh nhé, mình cảm ơn nó nhiều lắm thực ra cả công ty có mỗi nó hiểu hai đưá mình .
    Mình cảm động bởi lúc mình mệt mỏi nhất trong công việc thì hắn là ngườ chia sẻ với mình dù mình và hắn ở cách xa nhau hàng ngàn km , có thể những chuyện công việc là hắn có thể thông cảm với mình nhất "hắn bảo :Có ai đi không vấp ngã một đôi lần. Hãy góp nhặt những mảnh vỡ của mình và bước tiếp từ đây - trên con đường đã chọn của ngày hôm nay và không trông chờ vào những gì chưa chắc chắn của ngày mai.Chỉ cần có niềm tin thì không bao giờ có kết thúc hay tuyệt vọng. Bế tắc hay khởi đầu là do chính bạn."
    Vừa lại nhận tin nhắn của cậu mình cũng chẳng biết trả lời cậu thế nào cả
    Sống phải biết học cách chấp nhận . phải chấp nhận dù cuộc sống có khắc nghiệt đến đâu mình vẫn sống vẫn tiếp tục sống , chưa bao giờ mình cảm thấy mệt mỏi và ko thể buông xuôi bởi có lẽ đó là cuộc sống mà mình phải chấp nhận
    Hai chị em đi lễ rồi nó về , mình chưa muốn về tự dưng hôm nay lại vào net dịch vụ ko muốn về nhà sớm cũng chẳng muốn gọi đt cho ai , hắn rủ đi uống trà đá ? uh có lẽ lại đi cho đỡ buồn về nhà cũng lại chui đầu vào cái máy tính
  6. con_chim_non

    con_chim_non Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    02/11/2003
    Bài viết:
    3.343
    Đã được thích:
    20
    Hãy đừng coi thường tất cả ,hãy cứ thử là em của chính em đi .
  7. nnguoihanoi

    nnguoihanoi Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    18/10/2002
    Bài viết:
    2.432
    Đã được thích:
    0
    Ha ha ha ha ha
  8. nnguoihanoi

    nnguoihanoi Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    18/10/2002
    Bài viết:
    2.432
    Đã được thích:
    0
    Ko có cái gì ra cái gì cả
  9. alo_emyeuanh

    alo_emyeuanh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/09/2006
    Bài viết:
    164
    Đã được thích:
    0
    Bức xúc, bức xúc...giận vô cớ mất rồi. Biết thế nhưng vẫn phải giận . Giận mình mới tệ chứ. HN ko có biển, HP thì xa quá. Lạnh rồi, biết làm sao đây? Ko có biển, thật cô đơn, biết chạy trốn đi đâu đây?
    Mới chỉ say có 1 lần, chẳng nhẽ lại say thêm lần nữa? Ko đc,T7 thi rồi. Cố gắng nốt đi.
    Cố lên,cố lên, cố lên N ơi
  10. congchua_thino

    congchua_thino Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/02/2006
    Bài viết:
    5.314
    Đã được thích:
    3
    Thế là tạk 1 môn.Năm sau lại fải tăng ca roài,nhục như con.......Bố mẹ mà bít chuyện này coi như đi tong tất cả,chắc đời con bé tàn lun mứt..Mà ko nói thì cứ gọi là áy náy..Sao giừ????
    Ức chế kinh khủng,mà tại mình nên chẳng trák dc ai,mà chính vì tại mình nên mới có cảm giác bất lực với chính mình lun,hơ hơ........Thui,đổ tại bát bún cá,tại cố ăn mày mà tao vào mụn,bị thầy đuổi ra y''----> mất tư cáck lun...đời em tạk...
    Đúng là cái miệng làm hại cái thân,miếng ăn miếng nhục...

Chia sẻ trang này