1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

DIỄN TẢ TÂM TRẠNG : tuổi thơ là dòng ký ức, tình yêu là màu sự sống, hạnh phúc là mong manh huyền ảo

Chủ đề trong 'Hải Phòng' bởi thankiemvdk, 15/07/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. ha.anh

    ha.anh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/02/2007
    Bài viết:
    1.094
    Đã được thích:
    0
    Buồn , mệt mỏi , ức chế . Muốn khóc thật to mà ko thể tìm đc. cho mình nổi 1 tiếng nấc , nước mắt thì cứ chảy dài , sao thế nhỉ???? Muốn tìm con bạn để nhìn nó cười và để cười cùng nó nhưng lại chỉ sợ để nó thấy mình khóc , mình ko muốn nó thấy mình buồn, cũng ko muốn làm nó buồn lây . Gặp nó chỉ muốn thấy nụ cười của nó, nhưng .. ... buồn quá, chán nản quá .
    Muốn jì đây ?? muốn jì chứ? Muốn gào lên "để tôi yên " , nhưng có làm đc. đâu ? Thật đáng buồn , đáng buồn cho mày , vô dụng quá , biết ko !
    Chờ đợi một ngày mai sẽ khác ,một ngày mà mình có thể thoải mải mỉm cười bình thường như những đứa con gái bình thường khác , nhưng.... ngày mai đến muộn quá , muộn quá ...
    Ngaymai_den_muon

  2. pham_tu

    pham_tu Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    06/06/2006
    Bài viết:
    2.973
    Đã được thích:
    0
    sao lại đểu thế nhỉ thẻ ATM của mình không rút được tiền thì sống thế woé nào được với 50k trong hai tuần help me!
  3. cogaikieukyhp

    cogaikieukyhp Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/09/2006
    Bài viết:
    1.982
    Đã được thích:
    0
    Giọt nước tràn ly....
    Tối qua đập phá quả vui quá trời.Sướng.Làm hôm nay lại thèm,bao giờ trời mới ngừng mưa để lòng con bớt mưa theo cùng trời
  4. motthoang_hn02

    motthoang_hn02 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/08/2005
    Bài viết:
    12.948
    Đã được thích:
    1
    Bố kính yêu của con !
    Vậy là con xa bố đã 18 năm rồi phải không ạ?ở nơi xa ấy bố có bình yên không?Con thương bố nhiều lắm ! Cái lạnh nơi trần gian này đã khiến con người ta đau nhức xương khớp,khiến trẻ em bị viêm họng..............vậy mà bố lại phải nằm đó 1 mình không có chăn bông ấm.Con chợt thấy lòng mình như thắt lại,bố về với con đi..............bố có nghe thấy con gọi từ 1 nơi xa thẳm không?
    Ngày ấy,con còn nhớ rất rõ kỉ niệm với bố - nó thật trong sáng,êm đềm và đi vào kí ức của con.Có lẽ con sẽ mang theo suốt cuộc đời, cũng chỉ vì con bướng bỉnh mà không chịu nghe lời để rồi bố đã đánh mắng con 1 trận nhớ đời.Rồi bố nhận ra con quá bé bỏng, mới chỉ có 5 tuổi thôi - bố đã ôm con vào lòng và dỗ dành.Con được thể cứ khóc to hơn như 1 sự hờn dỗi của con nít, nhưng con đâu biết đó là lần đầu tiên cũng là lần duy nhất con có được tình yêu thương của bố mà bây giờ lớn lên có lẽ con mới hiểu được điều ấy !
    Bố ạ ! ở nơi ấy bố có nhớ con không?còn con, ở nơi xa này hằng đêm con vẫn mơ về bố, mơ thấy bố về bên con và mẹ.Trong mơ con thấy mình hạnh phúc bởi con có đầy đủ tình yêu thương của bố mẹ dành cho con, con thấy mình cứ nhỏ bé mãi trước sự che chở lớn lao của đấng sinh thành...........nhưng con biết giấc mơ mãi chỉ là giấc mơ mà thôi, tỉnh dậy con vẫn thấy sự thật hiển hiện trước mắt - sự thật bố đã đi xa và không bao giờ trở về nữa.Con cứ nghĩ mình thiệt thòi, mình thiếu thốn tình cảm, ít tuổi thế mà lại phải chịu nỗi đau quá lớn (ngày bé con còn chưa nhận ra điều ấy, con ngây ngô nói với mẹ rằng : " mẹ ơi ! mẹ gọi bố dậy chơi với con đi ! sao bố ngủ lâu thế hả mẹ ? ''''" ). Mẹ nhìn con 2 hàng nước mắt chảy xuống, con vô tình làm mẹ lại đau thêm !
    Bố yêu của con ! cảm ơn bố đã cho con cái tên thật ý nghĩa - nó nhắc nhở con phải sống sao cho xứng với niềm tin của bố.Bố đừng buồn nhé và hãy cầu chúc cho con luôn mạnh khoẻ, hạnh phúc được không bố?con còn nhiều ước mơ , dự định chưa thực hiện được, có những lúc mệt mỏi con cảm giác như mình đang đứng trước vực thẳm của cuộc đời, như 1 cái xe nó đang lao xuống dốc mà không có phanh bố ạ ! nhưng chính lúc ấy con lại nhận ra rằng " hãy cứu lấy mình trước khi đợi người khác đến cứu ", hơn bao giờ hết con thấy mình bản lĩnh - bản lĩnh để có thể vượt qua những sóng gió trong cuộc đời...........
    Bây giờ mỗi lần về nhà đứng trước linh hồn của bố, ngắm tấm hình mờ nhạt theo lớp bụi của thời gian con mới chợt thấy mình có lỗi nhiều lắm ! Ngày ấy con quá nhỏ bé để hình dung ra bố là người như thế nào?con chỉ biết về bố qua lời kể của mẹ, qua mọi người nói rằng con có nhiều nét giống bố hơn là giống mẹ.Con cứ cảm giác như tuổi thơ của con không bình yên, nó bị xáo trộn trong sự thiếu thốn, mặc cảm khi những tháng ngày đi học phổ thông chỉ biết có từ nhà đến trường và ngược lại.........nhìn thấy các bạn vui vẻ bên bố mẹ những ngày Trung thu, ngày 1/6 mà lòng con buồn vô hạn.Bố còn xa con bao lâu nữa bố ơi?
  5. 2109

    2109 Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    21/09/2006
    Bài viết:
    1.799
    Đã được thích:
    0
    Một chút vui_ Một chút buồn_Một chút băn khoăn_Một chút trăn trở _ Và chẳng hiểu mình
  6. 2109

    2109 Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    21/09/2006
    Bài viết:
    1.799
    Đã được thích:
    0
    Có những lúc thèm rời bỏ mảnh đất này đến thế!
    Trong cơn mưa không ngớt của một ngày gió mùa đông bắc ào ạt thổi bạt những con đường, tôi lang thang vô định trên những con phố.
    Đường vắng thưa thớt người. Con mưa và cái lạnh khiến con người muốn được chui vào đâu đó mà lánh đi cái lạnh, chỉ có một ai đó đang lặng lẽ đi và không muốn dừng.
    Em ạ! Sao em lại thích rong chơi và lang thang đến thế? Sao em không ngồi lại tại một nơi nào đó tĩnh lặng, ấm áp và ngắm nhìn dòng người bất tận ngoài kia. Nơi ấy, muôn mặt của sự sống đang từng giờ đi qua, những khuôn mặt lấm tấm trong cơn mưa, những tấm gương xe nhoà ướt phản chiếu những cuộc đời
    Anh ạ! Có những lúc chúng ta chỉ là những người khán giả của vở kịch cuộc sống, nhưng có những lúc chúng ta phải hòa vào dòng người đó và thử làm diễn viên. Để cảm nhận cho hết cái vui buồn sướng khổ của một đời người.
    Vậy thì chúng ta cứ mãi lang thang như thế sao em
    Không! Đến một lúc nào đó khi ta cảm thấy cần phải dừng, em nhất định sẽ dừng lại.
    Cơn mưa vẫn không ngừng rí rách và cái lạnh thấm đến từng thớ thịt. Đi qua cây cầu già cỗi, những nhịp cầu thẫm ướt trong mưa, run rẩy trong cái rét không ngừng vi vút.
    Giờ em muốn đi đâu/
    Em muốn cứ đi mãi, đi mãi và không bao giờ dừng lại. Em muốn rời khỏi Hà Nội
    Em vẫn thích những con phố này kia mà?
    Nhưng ,lúc này em muốn bỏ nó lại sau lưng. Em muốn sang bên ngôi làng yêu quý ấy, muốn ngắm nhìn những cánh đồng rau xanh mướt, những bông hoa cải vàng ươm còn sót lại cuối mùa
    Em muốn qua ngôi làng đó?
    Em muốn trải rộng tầm mắt và ngắm nhìn màu xanh ấy. Bình yên và ấm áp
    Vậy anh đưa em đi!
    (st )
  7. Meobeo84

    Meobeo84 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/11/2006
    Bài viết:
    257
    Đã được thích:
    0
    Vui quá ! Hôm nay đẹp trời thế nào mà vừa nhận được tiền nhuận bút viết báo xong thì con bạn mò đến trả "quả" xiền nó mượn từ....năm ngoái!
  8. motthoang_hn02

    motthoang_hn02 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/08/2005
    Bài viết:
    12.948
    Đã được thích:
    1
    Đọc những dòng chị viết mà em thấy nhớ Hà Giang quá Em mãi mãi 1 lòng yêu HG cho dù trong bất cứ hoàn cảnh thế nào đi chăng nữa - chuyến đi HG cùng chị em đã học hỏi được rất nhiều điều bổ ích ! Chị đã nói với em 1 điều em ngẫm mà thấy rất đúng : "Trong chuyến đi lần này về,tình yêu HG trong em sẽ thay đổi ! " Nó thay đổi thật chị à ! nhưng với chiều hướng tích cực chị ơi.............em rất mừng là như thế,không khoe khoang,không giả tạo mà luôn thật lòng em !
    Mỗi lần về HP thấy thành phố mình thay da đổi thịt từng ngày thì lại chợt thấy tim nhói đau khi nghĩ về HG - ở nơi đó còn biết bao nhiêu khó khăn mà con người thì nhỏ bé mong manh trước cuộc đời này,em chưa làm được gì thiết thực cho đất và người HG nhưng em nguyện sẽ cố gắng hết mình bằng khả năng của bản thân,em sẽ làm tất cả những gì có thể vì HG chị ạ !
    Trên đó bây giờ chắc lạnh rùi chị nhỉ?giữ gìn sức khoẻ chị nhé - em nhớ chị,nhớ HG nhiều lắm ! Lúc nào mệt mỏi nhất cũng chỉ muốn tìm về với cao nguyên đá mà thôi..............em không sinh ra ở nơi đây,cũng không lớn lên ở đó nhưng em nguyện sống chết với mảnh đất này - bởi không hiểu sao tình yêu HG trong em cứ lớn dần lên,lớn dần lên theo năm tháng chị ơi !
  9. typeb

    typeb Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/02/2007
    Bài viết:
    137
    Đã được thích:
    0
    Hà giang có cao nguyên đá rất đẹp phải ko ...đi nhiều biết nhiều viết đc nhiều thật là vui...
  10. motthoang_hn02

    motthoang_hn02 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/08/2005
    Bài viết:
    12.948
    Đã được thích:
    1
    phải rồi chị ạ ! HG được gọi là quê hương của Cổng trời nữa bởi vì mỗi huyệởi đây đều có 1 Cổng trời. Em yêu HG nhiều lắm tặng chị và tất cả mọi người bài thơ của em :
    Lũng Cú
    Ngỡ đứt hơi sau điệp trùng Ma Lé
    Chợt cửa mây phía trước hiện ra
    Ngô xanh quá phơi mầu ngầy ngậy
    Trời trong veo ánh mắt chói loà
    Cực bắc ơi ! lần đầu tôi đến
    Ba lô trên vai hăm hở
    Đôi giày vải vạt mòn
    Ngước nhìn lên
    Nghẹn ngào : LŨNG CÚ
    Chân chưa đến mấy ai hiểu được
    Đến nơi rồi tất cả muốn làm thơ
    Núi non dựng như thành như luỹ
    Xương thịt cha ông bồi đắp tự bao giờ
    Dòng Nho Quế chảy tràn ***g ngực trẻ
    Trái mận,trái lê đặc sản quê nghèo
    Tay mẹ đơm bát xôi ngô thơm thảo
    Trong ngọt bùi còn biết mấy gieo neo
    Nhịp trống đồng trăng lên em múa
    Tôi mơ màng trước vũ điệu cao nguyen
    Em mạnh mẽ,dẻo mềm ngọn lửa
    Như thiên thần vỗ cánh bay lên
    Tôi ngắm nhìn mê đắm một ban mai
    Tả Già Khâu - còn đâu hơn thế
    Những kho báu nằm im trong ruột đá
    Đang hừng lên ***g lộng,giữa mặt trời
    (Diệu Linh --- 02/09/2002)

Chia sẻ trang này