1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

ĐIỂN TÍCH TRUYỆN KIỀU

Chủ đề trong 'Văn học' bởi falling-rain, 04/12/2002.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. falling-rain

    falling-rain Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    25/05/2002
    Bài viết:
    1.197
    Đã được thích:
    0
    Xót người tựa cửa hôm mai
    Quạt nồng ấp lạnh những ai đó giờ

    Kiều toan tự tử, Tú Bà vừa sợ mất tiền mua vừa mất người đẹp đối với khách hàng, lại sợ tội gây nên án mạng, nên chăm sóc Kiều, cho ở riêng lầu NGƯNG BÍCH, DỐI GẠT CHỜ GẶP NGƯỜI XỨNG ĐÁNG SẼ GẢ LẤY CHỒNG. Ở đây, Kiều cô độc, buồn bã, ngậm ngùi nhớ tình nhân, nhớ cha mẹ, cố hương:
    "Xót người tựa cửa hôm mai
    Quạt nồng ấp lạnh những ai đó giờ

    Sân Lai cách mấy nắng mưa
    Có khi gốc tử đã vừa người ôm"

    (câu 1043 đến 1046)
    "Tựa cửa hôm mai"
    Nhạc Nghị là tướng nước Yên đời Chiến quốc, đem quân đánh nước Tề, hạ được 70 thành. Tề chỉ còn 2 thành là Cử châu và Tức mặc. Tề Mẫn vương thua chạy, bỏ kinh đô ra Cử Châu, có quan đại phu Vương Tôn Giả hộ giá. Ðến nước Vệ thì cả hai lạc nhau. Vương không biết Mẫn Vương ở đâu, lẻn trở về nhà. Nhà chỉ còn một mẹ già, hỏi vua Tề ở đâu?. Vương thưa:
    - Con theo vua đến nước Vệ, giặc đuổi theo, nửa đêm vua tôi cùng bỏ trốn, rồi không biết vua đi ngã nào.
    Bà mẹ giận, nói:
    - Mày sớm đi chiều về, ta đứng tựa cửa mà mong; mày chiều đi mà không về, ta đứng tựa cổng mà mong. Vua mong bề tôi có khác gì mẹ mong con. Mày làm tôi vua Tề, vua ban đêm chạy trốn, mày không biết đi đâu sao lại bỏ về.
    Vương Tôn Giả thẹn quá, từ biệt mẹ già đi tìm vua Tề. Nghe vua ở Cử Châu, Vương tìm đến. Nhưng khi đến nơi mới biết Tề Mẫn Vương bị Tướng quốc Tề là Trác Xỉ mưu phản, tư thông với Nhạc Nghị giết chết, vương bèn trần tay áo bên tả, kêu gọi dân ngoài chợ:
    - Trác Xỉ làm tướng nước Tề mà mưu phản giết vua, thế là làm tôi bất trung. Nếu ai bằng lòng cùng tôi giết kẻ có tội ấy thì theo tôi cùng trần tay áo bên tả.
    Người trong chợ cùng bảo nhau:
    - Người ấy còn trẻ tuổi mà còn có lòng trung nghĩa, chúng ta ai là người hiếu nghĩa tưởng đều nên theo.
    Thế là chỉ trong một lúc có đến hơn 400 người cùng trần tay áo bên tả.
    Ở THÀNH CỬ CHÂU, SAU KHI GIẾT VUA, TRÁC XỈ VÀO CUNG VUA TỀ UỐNG rượu say sưa, truyền mỹ nữ tấu nhạc mua vui, chỉ có vài trăm quân dàn hầu ở cửa. Vương Tôn Giả đem 400 người xông vào đoạt khí giới của quân lính, tiến vào quân bắt được Trác Xỉ. Xỉ bị xả thây, bầm nát thành nước thịt.
    Lời nói của bà mẹ Vương Tôn Giả: "Mày sớm đi chiều về, ta đứng tựa cửa mà mong; mày chiều đi mà không về, ta đứng tựa cổng mà mong...", nguyên Hán văn là "Nhữ triêu xuất nhi vãn lai, tắc ngô ỷ môn nhi vọng; mộ xuất nhi bất hoàn, tắc ngô ỷ lư nhi vọng". Do đó, nên sau trong văn chương, người ta thường dùng chữ "ỷ môn, ỷ lư" (tựa cửa, tựa cổng) để chỉ sự cha mẹ mong con. Ðiển tích thì nói riêng về người mẹ, nhưng dùng rộng ra người "ỷ môn, ỷ lư" (tức người tựa cửa, tựa cổng mong buổi sớm buổi chiều) chỉ gồm cả cha mẹ. Sở dĩ có chữ "hôm mai" đi theo chữ "tựa cửa" là vì mẹ Vương Tôn Giả có nói đến việc con đi buổi mai và buổi chiều (triêu xuất, mộ xuất).
    Trong "Chinh phụ ngâm", bản dịch Nôm của bà Ðoàn thị Ðiểm có câu:
    Lòng lão thân buồn khi tựa cửa
    Miệng hài nhi chờ bữa mớm cơm
    Nguyên Hán văn của Ðặng Trần Côn:
    Lão thân hề ỷ môn
    Anh nhi hề đãi bộ
    "Xót người tựa cửa hôm mai" tức là Kiều tỏ lòng thương nhớ cha mẹ.
    "Quạt nồng ấp lạnh", nguyên dịch ý câu trong kinh Lễ nói về bổn phận người con: "Phàm vi nhân tử chi lễ, đông ôn nhi hạ thanh", có nghĩa là: "Kẻ làm con theo lễ mùa đông phải làm cho cha mẹ ấm, mùa hạ phải làm cho cha mẹ mát". Truyện Nhị thập tứ hiếu có chép: Hoàng Hương mới lên 7 tuổi mà biết phụng dưỡng cha mẹ. Cậu còn bé, không làm công việc nặng nề để giúp cha mẹ được thì vào mùa hạ nóng nực, cậu quạt cho cha mẹ mát; đến mùa đông lạnh lẽo thì ấp chỗ ngủ cho cha mẹ được ấm. (*)
    "Sân Lai" tức sân nhà ông Lão Lai, người đời nhà Châu, có tiếng là con chí hiếu. Ông tuổi gần 70 mà cha mẹ vẫn còn. Nhà nghèo, ông vất vả cày cấy để nuôi cha mẹ. Ðể cha mẹ giải buồn, vào những buổi chiều, ông mặc áo năm sắc múa hát ở trước sân; có lúc giả vờ té để cha mẹ cười vui. "Sân Lai" nghĩa bóng chỉ sân nhà cha mẹ tức là nhà mình như nhà cha mẹ của Kiều nay đã xa cách lâu ngày, trải qua bao thời gian năm tháng (cách mấy nắng mưa)
    "Gốc tử" là gốc cây tử (cây thị). Nông thôn Trung Hoa xưa thường trồng cây dâu (tang hay phần) và cây thị (tử) nên có từ "tử phần" hay "phần tử" hoặc "tang tử" hoặc "tử hương", "tử lý"... cũng như nước ta thường dùng chữ "luỹ tre" hay "luỹ tre xanh" làm tiêu biểu cho quê hương:
    Ðoái trông muôn dặm tử phần
    Hồn quê theo ngọn mây Tần xa xa
    (câu 2235 và 2236)
    Kiều nhớ tình nhân tức Kim Trọng:
    Nhớ người dưới nguyệt chén đồng
    Tin sương luống những rày mong mai chờ
    Bên trời góc bể bơ vơ
    Tấm son gột rửa bao giờ cho phai

    (câu 1039 đến 1042)
    Kế nhớ đến cha mẹ, quê hương nhưng sao không thấy nói nhớ tới hai em Vương Quan và Thuý Vân?
    Văn chương không thể nói hết, và có nhiều điều bỏ lửng, không nói. Nhưng xét kỹ có ngụ ý về chí tình. Vì cái sân, gốc sân mà còn nhớ thì tại sao lại không nhớ đến em. Ðây mới chính là cái tuyệt diệu của văn chương. Ðào Tiềm đời nhà Tấn có bài hỏi thăm nhà:
    Nhĩ tòng sơn trung lai
    Tảo vãng phát Thiên mục
    Ngã ốc Nam sơn hạ
    Kim sinh kỷ trùng cúc?
    Lược dịch:
    Bác ở trong núi đến
    Sớm chiều đi Thiên mục
    Nhà tôi dưới Nam Sơn
    Nay mọc mấy khóm cúc?
    Vương Duy, thi hào đời nhà Ðường cũng hỏi:
    Khách tòng có hương lai
    Ưng tri cố hương sự
    Lai hựt ỷ song tiền
    Hàn mai trứ hoa vị?
    Lược dịch:
    Khách ở quê nhà đến
    Hẳn biết chuyện quê nhà
    Ngày đi trước cửa sổ
    Hàn mai nở hoa chưa?
    Lê Cảnh Tuân làm quan triều Hồ nước Việt Nam, bị giặc Minh bắt giải về Trung Hoa, nhân Tết Nguyên đán, làm thơ nhớ nhà:
    Lữ quán khách nhung tại
    Khứ niên xuân phục lai
    Quy kỳ hà nhựt thị
    Lão tận cố hương mai
    Lược dịch:
    Lưu liên nơi quán khách
    Xuân trước lại tới nơi
    Ngày nào về quê cũ
    Mai già cỗi hết rồi...
    Tuy chỉ nói đến khóm cúc gốc mai... nhưng hàm súc tình quyến luyến gia HƯƠNG ĐẬM ĐÀ THA THIẾT. Ý TUY KHÔNG NÓI RA, NHƯNG NGƯỜI ĐỌC VĂN ĐÃ TỰ cảm thấy. Ðó là "ý tại ngôn ngoại".
    (Theo Ðiển tích Truyện Kiều, NXB Ðồng Tháp)
    (*): Vào muà hạ, thời tiết về đêm nóng nực oi bức, Hoàng Hương thường xuyên quạt màn chiếu, chăn đệm cho thoáng mát trước khi cha ngủ. Muà đông, tiết trời lạnh lẽo, đêm đêm trước khi cha đi ngủ, Hoàng Hương vào giường cha nằm lăn qua trở lại rất lâu, để mền chiếu ấm hơi người cho cha già được ngon giấc.
    FR
  2. HTYCG

    HTYCG Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    18/03/2002
    Bài viết:
    557
    Đã được thích:
    0
    ậy.. cô Mưa Rơi ko .. phục HTy à ?!   .. hihihi
    Thanh Minh Cảm Hứng
    gió xuân động nước đêm bên thànhlòng nhý thương cảm nhìn cỏ xanhngày xuân chạnh nghĩ thời niên thiếukhông rượu giưã trời lễ Thanh Minhtrong thôn tiếng cửi hay lớp trẻtiếng than như thể khóc sa trường ?khách trọ dâng buồn như vô hạnchớ để cỏ hoang mọc quanh thềmdịch từ Thanh Minh Cảm Hứng của Ng Du
    Gió Đông và Hoa Đào, mỗi khi Gió Đông thổi vào từ biển ở VN và Trung Hoa, thì là tiết Lập Xuân lại đến, có lúc cứ quên lại nói thầm:
    "trời ! gió đông gió muà đông sao lại hoa Đào nở ... ?
    thật ra là Gió Bấc hay gió bắc thổi từ phương bắc Trung Hoa xuống vùng Nội Mông Tân Cương, hay gió Ðoài,  gió tây thổi từ xa mạc mang khí nóng xa mạc, hay như trong Trung Nam VN, gió Lào thổi từ Lào mang khí nóng ... "
    à thì hoa Đào và gió Đông, từ bể Đông thổi từ Đông Nam khí tiết ấm và nhiều sương mù ... Xuân .. Xuân!Đón xuân không có Mai, Đàomượn cành thông nhựa thay vào cành MaiBanner câu đối 1 đôi (*)gió xuân lay nhẹ rụng rơi hoa Đào [​IMG]
    là xuân là cảnh năm nào!hạt dưa, mứt, bánh hồng, đào ngày xưa HTy 2002  (*) in câu ðối bằng Printer và Software Bundes
    ,,?.".對句幡--^?竹綠粽'
    ..hoa gạo rưng rưng dòng sữa
    buổi trưa hè nghe chó sủa cuối thôn
  3. falling-rain

    falling-rain Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    25/05/2002
    Bài viết:
    1.197
    Đã được thích:
    0
    Có chứ, khổ nỗi ....tài thì không có nên không "đối" được .
    Hay HTy mở hẳn một topic bên box Văn học này kiểu như Sói đồng hoang đi
    FR
  4. falling-rain

    falling-rain Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    25/05/2002
    Bài viết:
    1.197
    Đã được thích:
    0
    "Đón xuân không có Mai, Đào
    mượn cành thông nhựa thay vào cành Mai
    Banner câu đối 1 đôi (*)
    gió xuân lay nhẹ rụng rơi hoa Đào
    là xuân là cảnh năm nào!
    hạt dưa, mứt, bánh hồng, đào ngày xưa"
    HTy 2002
    Tặng HTy
    Xuân Tha Hương - Nguyễn Bính
    Tết này chưa chắc em về được
    Em gửi về đây một tấm lòng
    Ôi, chị một em, em một chị
    Trời làm xa cách mấy con sông
    Em đi trăng gió đời sương gió
    Chị ở vuông tròn phận lãnh cung
    Chén rượu tha hương, trời : đắng lắm
    Trăm hờn nghìn giận một mùa đông
    Chiều nay ngồi ngắm hoàng hôn xuống
    Nhớ chị làm sao, nhớ lạ lùng...
    Tết này chưa chắc em về được
    Em gửi về đây một tấm lòng
    Vườn ai thấp thoáng hoa đào nở
    Chị vẫn môi son vẫn má hồng?
    Áo rét ai đen mà ngóng đợi
    Còn vài hôm nữa hết mùa đông! (lại Hoa đào gió đông nhỉ!)
    Cột nhà hàng xóm lên câu đối
    Em đọc tương tư giữa giấy hồng
    Gạo nếp nơi đây sao trắng quá
    Mỗi ngày phiên chợ lại thêm đông
    Thiên hạ đua nhau mà sắm Tết
    Một mình em vẫn cứ tay không
    Vườn nhà Tết đến hoa còn nở
    Chị gửi cho em một cánh hồng
    Tha hương chẳng gặp người tri kỷ
    Một cánh hoa tươi đủ ấm lòng
    Tết này chưa chắc em về được
    Em gửi về đây một tấm lòng...
    Chao ơi, Tết đến em không được
    Trông thấy quê hương thật não nùng
    Ai bảo mắc duyên vào bút mực
    Sòng đời mang lấy số long đong
    Người ta đi kiếm giàu sang cả
    Mình chỉ mơ hoài chuyện viễn vông
    Em biết giàu sang đâu đến lượt
    Nợ đời nặng quá gỡ sao xong?
    Tết này chưa chắc em về được
    Em gửi về đây một tấm lòng
    Tết này, ô thế mà vui chán
    Nhưng một mình em uống rượu nồng
    Rượu cay nhớ chị hồi con gái
    Thương chị từ khi chị lấy chồng
    Cố nhân chẳng biết làm sao ấy
    Rặt những tin đồn chuyện **** ong
    Thôi, em chẳng dám đa mang nữa
    Chẳng buộc vào chân sợi chỉ hồng
    Nàng bèo bọt quá, em lăn lóc
    Chấp nối nhau hoài cũng uổng công!
    (Một trăm con gái đời nay ấy
    Đừng nói ân tình với thủy chung!)
    Người ấy xuân già chê gối lẻ
    Nên càng nôn nả chuyện sang sông
    Đò ngang bến dọc tha hồ đấy
    Quý hoá gì đâu một chữ đồng!
    Vâng, em trẻ dại, em đâu dám
    Thôi, để người ta được kén chồng
    Thiếu nữ hoài xuân mơ cát sĩ
    Chịu làm sao được những đêm đông
    Khốn nạn, tưởng yêu thì khó chứ
    Không yêu thì thực dễ như không!
    Chị ơi, Tết đến em mua rượu
    Em uống cho say đến não lòng
    Uống say cười vỡ ba gian gác
    Ném cái chung tình xuống đáy sông
    Thiên hạ 'chi nghinh Nam Bắc điểu'
    Tình đời 'Diệp tống lãng lai phong'
    Tết này chưa chắc em về được
    Em gửi về đây một chút lòng
    Sương muối gió may rầu rĩ lắm
    Còn vài hôm nữa hết mùa đông
    Xuân đến cho em thêm một tuổi
    Thế nào em cũng phải thành công
    Em không khóc nữa, không buồn nữa
    Đây một bài thơ hận cuối cùng
    Không than chắc hẳn hồn tươi lại
    Không khóc tha hồ đôi mắt trong
    Chị ơi, Em Cưới Mùa Xuân nhé?
    Đốt pháo cho thơm với rượu hồng
    Xa nhà xa chị tuy buồn thật
    Cũng cố vui ngang gái được chồng
    Em sẽ uống say hơn mọi bận
    Cho hồn về tận xứ Hà Đông
    Tết này chưa chắc em về được
    Em gửi về đây một tấm lòng
    Với lá thư này là tất cả
    Những lời tâm sự một đêm đông
    Thôn gà eo óc ngoài xa vắng
    Trời đất tàn canh tối mịt mùng
    Đêm nay em thức thi cùng nến
    Ai biết tình em với núi sông
    Mấy sông mấy núi mà xa được
    Lòng chị em ta vẫn một lòng
    Tết này chưa chắc em về được
    Em gửi về đây một tấm lòng
    Cầu mong cho chị vui như Tết
    Tóc chị bền xanh, má chị hồng
    Trong mùa nắng mới sầu không đến
    Giữa hội hoa tươi ấm lại lòng
    Chắc chị đời nào quên nhắc nhở:
    - Xa nhà, rượu uống có say không ?

    FR
    Được falling-rain sửa chữa / chuyển vào 16:47 ngày 30/12/2002
    Được falling-rain sửa chữa / chuyển vào 16:48 ngày 30/12/2002
  5. HTYCG

    HTYCG Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    18/03/2002
    Bài viết:
    557
    Đã được thích:
    0
    Hoàng Hạc Lầu, mong manh vạc nắng
    'người xưa cởi hạc ' ,, bỏ đi đâu ???
    thềm xuân ,, pháo nổ canh đầu
    gió xuân lay động Hồng Đào bay bay
    Phong Lan rượu ẩm bình đầy
    Mỹ nhân Viễn khách ,,, vui say bên lầu
    chuông xa chợt tĩnh canh thâu
    thuyền Xuân tách bến vườn dâu vắng người
    Hạc vàng bay đã bao năm ???
    Đào xuân nở rộ có lầm 'bến trong' !
    Trúc nêu vẫn thủy chung lòng
    Cúc vàng bên bóng xuân nồng kiêu sa
    Nàng Xuân khuất bóng chiều tà
    Lệ Xuân đoản khúc tình ca túy sầu
    và đây lại Hoa Đào và Hoàng Hạc Lâu - THÔI H. .. ( lại Thôi
    mà không Hoài k0 KHỨ )
    .. FR ạ HTy .. có thể sang năm ít vào nên mở 1 TOPIC mà k0 có đáp thì cũng ...
    .. Happy New Year 2003
    Được HTyCG sửa chữa / chuyển vào 11:13 ngày 31/12/2002
  6. HTYCG

    HTYCG Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    18/03/2002
    Bài viết:
    557
    Đã được thích:
    0
    Ðoái trông muôn dặm tử phầnHồn quê theo ngọn mây Tần xa xa(câu 2235 và 2236)
    điển tích mây Tần FR đã kể qua chưa ạ ?
    2003 -  Phước Lộc Thọ
    ..hoa gạo rưng rưng dòng sữa
    buổi trưa hè nghe chó sủa cuối thôn
  7. falling-rain

    falling-rain Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    25/05/2002
    Bài viết:
    1.197
    Đã được thích:
    0
    "Ðoái trông muôn dặm tử phần
    Hồn quê theo ngọn mây Tần xa xa"

    (câu 2235 và 2236)
    Điển tích "mây Tần" FR không rõ lắm, chỉ biết Mây Tần từ câu thơ của Hàn Dũ:" Vân hoành Tần Lĩnh gia hà tại?, nghĩa là: Thấy đám mây vắt ngang dải Tần Lĩnh, không biết nhà mình ở đâu. Ý nói lòng nhớ quê hương.
    Hàn Dũ (768 - 824) là một danh nho đời Đường tự là Thoái Chi, người đời sau thường gọi là Hàn Xương Lê vì tiên tổ Hàn Dũ người ở Xương Lê, quê quán Nam Dương, tỉnh Hồ Nam, mồ côi sớm, học rất giỏị. Năm 25 tuổi đỗ tiến sĩ, làm Giám sát Ngự sử, Sử quán Tu soạn rồi Hình bộ Thị Lang. Hàn Dũ là người tôn sùng giáo lý Khổng Mạnh, nhưng vua Đường Hiến Tông lại sùng đạo Phật. Hàn Dũ làm sớ khuyên vua bài xích đạo Phật và đốt xương Phật. Vua giáng chức làm Thứ sử Triều Châu, nhưng rồi sau đó cũng được triệu về kinh phục chức.
    Khi Hàn Dũ làm thứ sử Triều Châu, biết được sông ở Triều Châu có cá sấu làm hại dân. Hàn liền đem dê lợn và làm bài văn tế cá sấu vứt xuống sông, tự nhiên sấm gió nổi lên, cách mấy hôm sau không thấy bóng cá sấu nữa.
    Hàn Dũ cho rằng người ta bất đắc dĩ mới viết văn làm thơ bởi: "bất bình tắc minh" (mọi vật không được thế quân bình thì kêu lên)
    Xem thơ nức nở khen thầm
    Giá đành tú khẩu, cẩm tâm khác thường

    Tú khẩu, cẩm tâm; miệng thêu, lòng gấm ý nói người có tài văn chương, lời hay ý đẹp. Trong văn học Trung Quốc, bốn người văn chương trác tuyệt được đời xưng danh là "tú khẩu, cẩm tâm" là Hàn Dũ, Liễu Tôn Nguyên, Âu Dương Tu và Tô Tuân.
    Nói đến "mây Tần" còn có câu:
    Mây Tần khoá kín song the,
    Bụi hồng lẽo đẽo đi về chiêm bao
    .
    (câu 249-250)
    Tấn thư có câu:" Tần vân như mỹ nhân? nghĩa là mây Tần như cô gái đẹp. ( Mây Tần khép kín song the )
    Bụi hồng: từ chữ Hán ?ohồng trần? là bụi màu hồng, chỉ cảnh trần thế. ( Bụi hồng lẻo đẻo đi về chiêm bao: Cảnh đời chợt ẩn, chợt hiện; chợt có, chợt không như cảnh chiêm bao.)
    Nhưng Hồn quê theo ngọn mây Tần xa xa là nói đến lòng nhớ quê hương.
    Trong Anh Về Quê Cũ, Nguyễn Bính viết:
    Ơi thôn Vân, hỡi thôn Vân!
    Phương nao kết dãi mây Tần cho ta.
    Từ nay khi nhớ quê nhà,
    Thấy mây Tần biết đó là thôn Vân

    FR
  8. HTYCG

    HTYCG Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    18/03/2002
    Bài viết:
    557
    Đã được thích:
    0
    Y hy tọa nhạc cao tăng xá
    Phảng phất Thương sơn lãng giả gia
    Ngã diệc bão cầm lai cốc khẩu
    Bạch vân thâm xứ thập tùng hoa
    Canh Ngọ niên Thúc Nguyên chế ư Thái Sơn
    Nấp bóng Từ Bi trên núi Nhạc
    mờ sóng núi Thương là tịnh phòng
    ta ôm đàn đến cốc hoang
    mây trắng sâu thẳm ngàn tùng chen chân
    依?座岳~f^
    彷彿.?山浪?.家
    ^'亦S琴?谷口
    T>深T.岳 nhạc (8n)
    1 : Cũng như chữ "nhạc" 嶽, năm núi Nhạc, núi Thái Sơn cũng là một quả núi trong ngũ-nhạc, trên có một ngọn núi là "trượng nhân phong" ^人峯 vì thế nên bố vợ gọi là "nhạc trượng" 岳^, tục dùng chữ "nhạc" này cả.
    ..hoa gạo rưng rưng dòng sữa
    buổi trưa hè nghe chó sủa cuối thôn
  9. HTYCG

    HTYCG Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    18/03/2002
    Bài viết:
    557
    Đã được thích:
    0
    [​IMG]
    3 : Tiếng "thương", một trong năm thứ tiếng. "thương" thuộc về mùa thu, nên gió thu gọi là "thương táp" .?^. 4 : Sao thương, tức là sao hôm. 5 : Đời Nhà Thương, vua Thang thay nhà Hạ lên làm vụa.  (1700 trước CN). 6 : Khắc, đồng hồ ngày xưa cho mặt trời lặn ba thương là buổi tối, thương tức là khắc vậy.
    * * * * * * * *
    THANH BÌNH ĐIỆU . 1)- Vân tưởng y thường , hoa tưởng dung Xuân phong phất hạm lộ hoa nùng Nhược phi Quần - ngọc sơn đầu kiến Hội hướng Dao - đài nguyệt hạ phùng .
    2)- Nhất chi hồng diễm lộ ngưng hương Vân vũ Vu - sơn uổng đọan trường Tá vấn Hán cung thùy đắc tự ? Khả liên Phi Yến ý tân trang .
    3)- Danh hoa khuynh quốc lưỡng tương quan Trường đắc quân vương đới tiếu khan Giải thích Xuân phong vô hạn hận Trầm hương đình bắc ỷ lan can .
    ( Lý Thái Bạch )
    --------0------
    Điệu nhạc Thanh Bình
    Nhìn mây tưởng áo xiêm nàng Trông hoa luống tưởng dung nhan diễm kiều Gió Xuân dáng bộ mỹ miều Hoa dung lộng lẫy yêu kiều sương mai Nàng tiên Quần - ngọc , Thiên - thai Hay là Ngọc - Nữ Dao - Đài dưới trăng ?
    Tinh hoa hương sắc đóa hường Mây mưa núi Vũ còn vương vấn buồn Hỏi trong cung hán ai bằng ? Khá thương Phi Yến nhọc lòng điểm trang !
    Danh hoa , sắc nước đều vui Quân - Vương càng ngắm , càng cay mặt rồng Gió Xuân tiêu hận khi nàng Trầm - Hương đình Bắc tựa hàng lan can . ( Chi Điền dịch )
    -------0------
    Mây tưởng áo xiêm , hoa tưởng mặt Được gió Xuân , khí chất tốt bừng Trên Quần - Ngọc đã thấy chăng Hoặc Dao - Đài gặp dưới trăng ngày nào ?
    Một cành đỏ tốt hương một khối Buồn mây mưa trên núi Vu - Sơn Hỏi Hán cung đã ai hơn Họa chăng Phi Yến mới toan sánh cùng .
    Khuynh quốc với danh hoa vừa thích Đấng quân vương khúc khích vui cười Gió Xuân xiết nỗi bùi ngùi Trầm - Hương đình bắc dựa ngoài lan can . ( Trần Trọng Kim dịch )
    -------0-----
    Mặt tươi hoa thắm , áo vờn mây Gió lộng hiên xuân , sương đắm say Quần - Ngọc nếu không từng gặp gỡ Dao - Đài trăng sáng đã quen ai .
    Một cành hồng thắm đọng mùi hương Vu hiệp mây mưa luống đoạn trường Cung Hán hỏi ai người giống được ? Thương thay Phi Yến uổng tân trang !
    Này đây sắc nước với hoa trời Vui mắt quân - vương một nụ cười Tan mối sầu xuân cơn gió thổi Đình Trầm - Hương triện , dáng xinh tươi .( Trần Trọng San dịch )
    có hoa có trăng, có sương, có núi Vu Sơn, có mây, có thiên thai, có gió xuân ..... và tất cảFR ... nếu không gặp lại đây là ...  [​IMG] nhé [​IMG]
    Được HTyCG sửa chữa / chuyển vào 02:57 ngày 01/01/2003
  10. Bui_quy

    Bui_quy Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    27/02/2002
    Bài viết:
    156
    Đã được thích:
    0
    Tôi không đọc được bài phía trân của HTYCG
    All we are is dust in the wind
    Được Bui_quy sửa chữa / chuyển vào 14:00 ngày 02/01/2003

Chia sẻ trang này