1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Định cư hay về???

Chủ đề trong 'Du học' bởi badboyaus, 05/12/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. vitba

    vitba Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/10/2003
    Bài viết:
    2.575
    Đã được thích:
    1
    Theo tôi , các bạn ko nên định cư . Nhưng nếu muốn xây dựng 1 cuộc sôngs đầy đủ cho bản thân thì ở lại. Là 1 người yêu quê hương thì về thì rất mong các bạn về nước
    Các bạn có tri thức hãy vềmà xây dựng tổ quốc . Ở những nước phát triển họ ko biết đến Việt Nam ở đâu , ko biết dân tộc Việt Nam là gì , và rất khinh thường chúng ta nên nếu hãy làm 1 cái gì đó để làm cho họ biết đến Việt Nam . Tuy nhiên về nc có khi ko thực hành đc những thứ mình đã học vì trình độ ứng dụng khoa học của chúng ta còn chậm (y học , lắp ráp máy móc ..) , và có nhiều vấn đề khác biệt giữa chính sách kinh tế xã hội khác nhau giữa các nước.Đúng thật là khó xử , hic lại còn bố mẹ nữa
    Riêng cá nhân tôi , sống chết cũng về nước.
           <FONT color=cornflowerblue>  <STRONG>NO REGRET</STRONG></FONT>
    Được vitba sửa chữa / chuyển vào 22:24 ngày 31/01/2004
    Được vitba sửa chữa / chuyển vào 22:27 ngày 31/01/2004
  2. Crazymouse

    Crazymouse Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/10/2003
    Bài viết:
    992
    Đã được thích:
    0
    Xin nói têm là bây giờ muốn định cư ở nước ngoài luôn gần như là điều 0 tưởng đấy. Các nước, kể cả nước phát triển nhất như Mĩ, Nhật, THụy Sĩ, đều 0 cho phép người nước ngoài định cư. THậm chí còn đuổi cả về nước đấy. PHải giỏi thật giỏi, xuất sắc lắm , hoặc nghiên cứu về lĩnh vực nó đang cần mới được giữ lại(lợi dụng chất xám mà thôi). Đừng tưởng bở mà định cư dễ nhá. Còn nếu ai muốn định cư bằng đường lấy vợ lấy chồng xứ đó thì tôi 0 bàn. MÀ bây giờ, bên P đã phát hiện ra tình trạng lấy vợ(chồng)giả để định cư ở P rồi đấy. Các trường hợp đó đang được nghiên cứu có bị đuổi về nước 0 đấy.
    TA VỀ TA TẮM AO TA
  3. haminh

    haminh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    01/01/1970
    Bài viết:
    1.318
    Đã được thích:
    0
    Bây giờ Úc, New Zealand vẫn cho du học sinh VN học xong rồi ở lại định cư đấy.
  4. pimkie

    pimkie Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/10/2003
    Bài viết:
    1.632
    Đã được thích:
    0
    Nói gì thì nói, với mình về Việt Nam luôn luôn là hàng đầu! Học gì thì học nhưng sau đó về Việt Nam! Nói thật mình ghét những ai nói là ở lại nước ngoài vì sự sung sướng của nó lắm! Sướng gì đâu! ở chỗ mình có mấy đứa sang đây nhưng chỉ tính chuyện lấy vợ lấy chồng để ở lại, bọn no bảo về Việt Nam mức lương thấp , rôi các kiêu lý do! Nói thì bọn nó bảo tao ko chê Vn nhưng sau một hồi bọn nó nói lý do ra thì toàn chê VN mình! Nghe mà tức ơi là tức!
    Nói chung ai chưa ra nước ngoài du học thì ko biết, ra rồi mới thấy nhiều cái VN minh còn hơn tụi nó! Ít ra về mặt tình cảm!
    Cố gắng(suốt ngày nói câu này, có lẽ là câu nói nói nhìu nhất trong đời) xong rồi về thôi! về Vn , VN đẹp nhất thế giới , đáng yêu nhất thế giới !!
    Những kẻ nên khôn đều có dại !!
    Làm người có dại mới nên khôn !!!!!!!
    ("_") §"."§ ('¤_¤')($_$)
  5. vyhuynh

    vyhuynh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/09/2004
    Bài viết:
    3.311
    Đã được thích:
    16
    Ở Mỹ thì đời sống cao nhưng đi làm quần quật cũng chỉ trả tiền bill thôi. Để dư dả mà hưởng thụ thì.. lúc đó qua mất tuổi trẻ rồi. Dân du học hay người Mỹ cũng vậy thôi.
    Ở VN thì nhàn hạ hơn nhưng vẫn sướng hơn.
    Tuy nhiên, ở nước ngoài suy nghĩ thoáng hơn, đơn giản hơn dù làm việc cực hơn.
    Ai thích cuộ sống yên bình thì nên về VN. Còn ai muốn cuộc sống có chút.. risk thì ở lại. Còn ai tiếc tiền thì ở lại cày kiếm vốn rồi về làm.. cha ở VN.
    Nhưng thông thường những người đi về VN sẽ có cảm giác cuộc sống chậm rãi như là ở Sài Gòn lênĐa Lạt vậy, mọi thứ đều đều, no change, sướng theo kiểu nhàn...
    Tùy tâm tính thôi chứ không phài vì yêu nước hay không.
    Tôi ghét nhất là đụng chuyện gì cũng lôi "yêu nước" ra nói. Đó là từ ngữ thiêng liêng, đừng lạm dụng
  6. mooks

    mooks Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/02/2004
    Bài viết:
    85
    Đã được thích:
    0
    Tớ về. Lí do không cao siêu như yêu nước hoặc xây dựng tổ quốc, đơn gian chỉ vì la con gái nên đặt gia đình lên hàng đầu.
  7. vostl

    vostl Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/06/2003
    Bài viết:
    587
    Đã được thích:
    0
    tốn 6-7 năm học rồi thì về VN lấy lương cơ bản, chẳng ai muốn điều đó xảy ra với mình
    Em thì cũng muốn là học xong sẽ cố tìm được một việc thích hợp để hoà vốn đã rồi sẽ chờ cơ hội thuận lợi để trở về
    còn bảo định cư ở lại thì còn lâu
    trông hộ chiếu của mình đẹp hơn hộ chiếu của của Ăng Lê nhiều
  8. rap_city

    rap_city Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    02/10/2004
    Bài viết:
    278
    Đã được thích:
    0
    nghe bọn nó nói thằng nào to mồm cứ bảo học xong về là thằng đó muốn ở lại nhất,, đek hiểu có đúng ko nữa
  9. silentsoul

    silentsoul Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/02/2003
    Bài viết:
    246
    Đã được thích:
    0
    Em thì cũng chẳng biết sẽ về hay ở lại. Thôi cứ để cho cuộc đời dẫn mình đến đâu thì đến. Chẳng ai biết trước được tương lai thế nào cả. Cái gì đến nó sẽ đến.
    Đứa nào mồm lúc nào cũng kêu ở lại có khi lại phải.....về VN. Có đứa ko muốn nhưng lại "ko may mắn bị" ở lại....hêhhhehheh. Chẳng nên nói trước điều gì cả.
    Phải tuỳ thuộc vào hoàn cảnh mà sống thôi. Nếu ở lại mà quanh đi quẩn lại toàn mấy nghề ko sử dụng đến kiến thức học thì ở lại cũng ko sướng. Còn nếu có công việc lương cao thì, theo tui, tội gì ko ở lại, đầu tiên là để tích vốn về VN làm ăn sau này, hoặc khi về VN nghỉ hưu hưởng tuổi già....hehhêh.
    Mà đừng có ai nói đến hai chữ "yêu nước", nghe ghét lắm. Thứ nhất, người ta ở lại ko có nghĩa là người ta ko yêu nước. Mà thằng về cũng chưa chắc yêu nước bằng thằng ở lại. Hơn nữa các chú phải nên nhớ rằng, một phần thu nhập ngoại tệ của đất nước VN của các chú là từ những Việt kiều bên này làm lụng vất vả gửi về đó. Mà kể cả họ ko gửi về đi nữa thì họ vẫn đóng thuế cho nước sở tại, mà nước đó lại có các chương trình hỗ trợ vốn hoặc dự án nào đó ở VN thì cũng lấy tiền từ những thằng đóng thuế mà thôi. Nên nhớ một câu là, tiền ko mất đi mà chỉ bay từ túi người này sang người khác (trừ trường hợp bị....tiêu huỷ).
    Các chú nên có cái nhìn thoáng về vấn đề này. Tuỳ thuộc vào hoàn cảnh cũng như suy nghĩ, quan niệm của mỗi người. Theo tui, ko nên nói "Nên hay không nên ở lại".
  10. SuperThin

    SuperThin Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    18/08/2001
    Bài viết:
    578
    Đã được thích:
    1
    Trích từ dongdu.org
    Quê hương là thiên đường để trở về!
    Published on 09/25/04 at 23:50:07 GMT+09:00 by 4 eve r

    Đây là một bài rất hay trên Người viển xứ ,ghi lại phỏng vấn của Minh Diệu mà 4ever nghĩ rất có ích cho anh em chúng ta:
    Tiến sĩ Nguyễn Chánh Khê - người được xem là "Con gà đẻ trứng vàng" cho các tập đoàn lớn tại Mỹ - đã quyết định hồi hương năm 2002. Sau 20 năm ở nước ngoài, anh đã có 30 phát minh, sáng chế khoa học tại Nhật và 36 phát minh tại Mỹ, đem lại những hiệu quả khoa học và ứng dụng kinh tế to lớn trong lĩnh vực máy tính, máy photocopy... Và cuối cùng, anh đã thực hiện được điều trăn trở lớn nhất trong mình: trở về quê hương để xây dựng Tổ Quốc.
    1.Con người của khoa học:
    19 tuổi, Nguyễn Chánh Khê sang Nhật học tại trường Đại học Đông Kinh Công nghiệp Tokyo. Ban đầu, anh theo học ngành Công nghệ sinh học rồi chuyển sang lĩnh vực Vật liệu xử lý thông tin. Phát minh đầu tiên cũng là luận án thạc sĩ của anh là "Vật liệu cảm quang" dùng trong máy photocopy.
    Ngay phát minh đầu tiên, tên tuổi của nhà khoa học trẻ đã được các công ty lớn của Nhật "săn lùng". Phát minh của anh sớm được ứng dụng và giải quyết việc làm cho cả một miền quê của Nhật Bản. Ngay sau đó, Công ty Dai Nippon Ink, công ty lớn nhất ngành in của Nhật Bản mời anh làm việc. Tại đây, anh tiếp tục cho ra phát minh chất quang dẫn hữu cơ cực tính dùng để sản xuất máy photocopy xách tay mà lúc bấy giờ thế giới chưa có. Đây là loại máy photocopy không dây, không gây ô nhiễm môi trường.
    Năm 1985, Nguyễn Chánh Khê sang Mỹ báo cáo khoa học và được nhiều công ty lớn quan tâm đến đề tài của anh. Họ mời anh sang Mỹ làm việc để chế tạo những bản cảm quang nhạy nhất thế giới.
    Ngay lúc đó, Nguyễn Chánh Khê đã đưa ra được nguyên tắc mà sau này trở thành phổ biến trong các loại máy photocopy và máy in laser. Đó là làm phim điện tử bằng phương pháp dùng ánh sáng và điện trường tạo ra điện tích trong vật liệu bán dẫn hữu cơ. Từ những hình ảnh không thấy được ta sẽ dùng mực để làm ra ảnh. Từ đó trung bình mỗi năm anh có hai phát minh khoa học có giá trị quốc tế.
    Khi làm việc tại phòng thí nghiệm của Kodak, anh lại phát minh ra cách dùng muối ăn chế tạo hạt nano có kích thước cực nhỏ chuyển hóa quang điện cực cao để chế tạo ra máy in màu laser nhanh nhất thế giới. Phát minh này có ý nghĩa vô cùng quan trọng bởi muối ăn rất rẻ nhưng giúp cho tăng nhanh tốc độ in bốn màu lên đến 23 trang/phút.
    Sau đó hãng HP (Hewlett Packard) rất nổi tiếng về công nghệ in ấn mời tiến sĩ Khê về giữ cương vị khoa học gia chủ nhiệm, chức vụ cao nhất của bộ phận nghiên cứu của hãng thuộc Trung tâm Nghiên cứu tổng hợp tại Thung lũng Silicon ở Califonia. Anh đã nghiên cứu làm ra hạt mực ướt dùng để làm ảnh rất mịn và cùng hãng HP áp dụng những kiến thức cơ bản về vật liệu để đưa ra các phát minh mới về in phun. Từ đó, tình cờ anh phát minh ra vật liệu mới là than nano và hàng loạt phát minh mới cứ thế lần lượt ra đời.
    2.Băn khoăn một nỗi lòng:
    Tại Mỹ, Tiến sĩ Nguyễn Chánh Khê luôn được các công ty, tập đoàn hàng đầu "săn đón" bởi những cống hiến khoa học và công nghệ của anh đem lại siêu lợi nhuận. Khi đó, anh cảm thấy rất tự tin có thể tạo được những đột phá khoa học gây được sự quan tâm rộng rãi đối với các đồng nghiệp trên thế giới. Tuy nhiên có một điều nằm sâu trong tiềm thức của trái tim đã bắt đầu thúc giục anh: "Phải làm gì đó thiết thực cho quê hương mình".
    Năm 1982, Tiến sĩ Khê bắt đầu những chuyến về nước cùng cácnhà khoa học mở các cuộc hội thảo khoa học để phổ biến kiến thức khoa học và công nghệ cao cho trí thức trong nước. Anh bắt đầu những công trình trợ giúp những chuyên đề khoa học cho Viện Khoa học Việt Nam, hướng dẫn đề tài nghiên cứu cho các trường, Viện trong nước. Chuyển hàng ngàn USD về nước làm học bổng cho sinh viên Đại học Cần Thơ... Tuy nhiên, chưa một thành tựu nào hoàn hảo theo ý muốn của tiến sĩ.
    Anh luôn trăn trở về những công trình không trọn vẹn này và quyết định trở về nước làm việc vào năm 2002.
    "Lúc ấy anh có ngại những rào cản trong nước sẽ hạn chế sức làm việc và những đam mê nghiên cứu khoa học của mình?". Tiến sĩ Nguyễn Chánh Khê trả lời: "Tôi có suy nghĩ đến điều ấy và nhiều người cũng bảo với tôi như thế. Điều kiện làm việc ở Việt Nam không thể sánh bằng các nước nhưng tôi đã được tạo mọi điều kiện để làm việc. Khu công nghệ cao chưa có phòng thí nghiệm thì tôi tìm đến Đại học Bách Khoa. Cha mẹ nghèo, làm con đừng nên đòi hỏi. Khó khăn ở đâu cũng có, mình phải biết kiên nhẫn "gõ cửa, cửa sẽ mở"".
    Với cương vị Giám đốc Trung tâm Nghiên cứu thuộc Khu Công nghệ cao TP.HCM, chỉ sau một năm ông và các đồng sự của mình đã công bố chế tạo thành công than nano "lỏng". Đây được xem là bước đột phá, bởi trên thế giới hiện có rất ít nước phát triển chế tạo được vật liệu này. Thành công này mở đường cho Việt Nam tiến sâu vào thị trường sản xuất vi mạch máy tính và linh kiện bán dẫn.
    Dự kiến trong năm 2004, nhóm nghiên cứu sẽ được trang bị các thiết bị, để từ than nano "lỏng" chế tạo ra ống than đơn phân tử và vật liệu này sẽ thương mại hóa, đem lại nhiều giá trị kinh tế và lợi nhụân. Hiện nay, giá bán của 1gram ống than đơn phân tử trên thế giới là 350.000 USD trong khí giá thành dự kiến của nhóm nghiên cứu đưa ra thị trường là 50.000 USD.
    3.Và những dự tính cho quê hương:
    Gần nửa đời người sống ở nước ngoài, Tiến sĩ Khê gặt hái khá nhiều thành công trong khoa học, nhưng điều hạnh phúc lớn nhất đối với anh là được trở về quê hương, phục vụ cho chính quê hương, đất nước mình.
    Anh bảo: "Sống và làm việc ở đây, tôi thấy thích và thoả mái, nhiều khi còn thú vị hơn ở nước ngoài".
    Một ngày làm việc của anh bắt đầu từ 4 giờ sáng. Anh đi bộ khoảng 10 km, chăm sóc cây hoa trong vườn và tự chuẩn bị bữa ăn sáng cho mình. Anh bảo: "Mỗi đêm ngủ 4 tiếng đối với tôi là quá nhiều. Đam mê lớn nhất của tôi là suy nghĩ cái mới. Thú vui trong công việc là vô tận...".
    Căn nhà anh ở là một thế giới về ảnh nghệ thuật. Có khi anh ngồi cả tiếng đồng hồ chờ mặt trời lặn để chụp bằng được tấm ảnh ưng ý. Anh cũng đã từng đoạt giải nhiếp ảnh thế giới.
    Đam mê khoa học, suốt đời cống hiến cho khoa học, có lẽ vì vậy mà đã ngoài tuổi năm mươi, Tiến sĩ Nguyễn Chánh Khê vẫn chưa có hạnh phúc riêng của mình. Anh đùa bảo: "Bởi tôi yêu 80 triệu người dân Việt, yêu phong cảnh thiên nhiên và yêu các bài hát quan họ Việt Nam, thế nên...". Anh đang tập bài hát "Nghe câu quan họ trên cao nguyên" và không ngần ngại hát lên một đoạn. Tôi chợt nhận ra, phía sau những phát minh khoa học của tiến sĩ Nguyễn Chánh Khê là một tâm hồn Việt hết sức lãng mạn, bay bổng...
    Chia tay tôi, anh bảo: "Thông điệp mà tôi muốn gởi đến các bạn Việt kiều là, nếu dự định trở về Việt Nam làm ăn thì hãy mạnh dạn. Quê hương là thiên đường để thực hiện ước mơ, hoài bão kể cả nghiên cứu khoa học. Không gì hạnh phúc bằng làm việc, cống hiến cho quê hương, đất nước mình...".

Chia sẻ trang này