1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Định hướng sự nghiệp - Nên làm Tiến sĩ?

Chủ đề trong 'Du học' bởi MScIT, 02/01/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. MScIT

    MScIT Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/12/2003
    Bài viết:
    6
    Đã được thích:
    0
    Định hướng sự nghiệp - Nên làm Tiến sĩ?

    Tôi năm nay 24 tuổi. Tôi bây giờ đang học và sắp nhận bằng Thạc sĩ CNTT của trường Đại học BK Hà Nội.
    Tôi sẽ học tiếp lên Tiến sĩ. Nhưng tôi có một băn khoăn muốn hỏi các bạn là:
    +Làm Tiến sĩ nước ngoài có dễ ko?
    +Tôi ko hiểu là bằng Tiến sĩ ở Trường DHBKHN ra nước ngoài có được công nhận không?
    +Có gì khac nhau giữa PhD và Doctor of Engineering?
    +Giữa các nước có sự chênh nhau về trình độ của Tiến sĩ không?
    Mong các bạn có nhiều kinh nghiệm chỉ giáo cho tôi.
  2. taminh

    taminh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    30/05/2002
    Bài viết:
    10.017
    Đã được thích:
    0
    em biết thế nào trả lời thế nhé. có gì sai mọi người chỉ giáo ạ.
    làm tiến sĩ thì tuỳ từng nước khó thì chắc cũng còn tuỳ từng nghành em ko hoc IT nên ko rõ lắm, nhưng được cái ở nưóc ngoài thì phương tiện và máy móc hơn hẳn vn. đại ca biết rồi mắc dù BK là trường hàng đầu của vn nhưng về thực hành nói chung cũng chẳng có gì toàn máy móc cũ rích. hic hồi trước em làm cháy con IC thôi cũng phải móc tiền túi ra đền.
    bằng tiến sĩ ra nước ngoài thì cũng thường đước công nhận vì những ai làm cái đấy rồi thì thường được cử theo dang chuyên gia để học tiếp giả sử Post-Doctorat chẳng hạn. mà những người như thế toàn đầu óc có sạn rồi. đi đâu chẳng được
    PhD và Doctor of Engineering cái này cũng gần như các nước nói tiếng P, em đây nói theo systêm của P nhé, còn của Anh cũng gần thế thôi
    để lên làm DOCT thì có 2 loại, 1 loại là từ Maitrise trở lên còn 1 loại là từ école d''ingenieur đi lên. Maitrise lên làm DOCT thì nó là PhD còn école d''ingenieur lên thì được Doctor of Engineering các nước nói tiếng P thì Ingenieur bao giờ cũng có giá hơn. vn nếu dịch "mot à mot" ra thì là Doctor of Engineering oai như cóc hehe
    các bằng trước DOCT thì có sự chênh lệch nhưng DOCT thường ko có sự chênh lệch. chỉ chênh lệch giữa các LAB có tiếng hay ko thôi.
    em biết thế thui ạ. mong các đại ca chỉ giáo thêm
    bon courage
  3. linhnv2111

    linhnv2111 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/07/2002
    Bài viết:
    17
    Đã được thích:
    0
    - Không quá khó, nếu bạn đáp ứng đầy đủ các yêu cầu của họ như bảng điểm, tiếng Anh, các loại test cần thiết, bài báo quốc tế (cái này quan trọng phết, thực tế là nếu bạn có độ 2 bài trong các tạp chí chuyên ngành có điểm cao thì cơ hội của bạn sẽ dễ dàng hơn nhiều).
    - Bằng tiến sĩ ở trường ĐHBK... thực ra, học tiến sĩ nó cũng được rõ ràng lắm, nếu bạn học TS ở BK, nhưng bạn kiếm được thầy hướng dẫn thực sự có tiếng, không nhất thiết phải thực sự giỏi , chịu khó đăng báo quốc tế nhiều bởi vì có nhiều project thì cũng tốt chán, lúc đi làm Post-doc nó cứ nhìn bạn có hơn chục bài ở các tạp chí ngon lành là bọn Tây nó yêu ngay thôi.
    - Doctor of engineering, mình thấy người ta ít dùng từ này, PhD phổ biến hơn.
    - Giữa các nước có sự khác nhau về trình độ của TS, thực ra, học PhD không phải là học để cho nó giỏi ghê gớm về cái này cái nọ, mà là học để biết cách làm nghiên cứu, phát triển các ý tưởng của mình hoặc của advisor, thông qua đó mà kiến thức của bạn nhiều lên, chắc chắn lên. Do đó nếu chỗ nào nó có GS giỏi, nhiều tiền để tạo điều kiện cho bạn phát triển ý tưởng, máy móc hiện đại để làm, thì rõ ràng là chỗ đấy trình độ TS nó phải giỏi hơn... cái này chắc bọn Mĩ nó làm giỏi nhất, khỏi phải bàn. Nói chung, học đại học thì thôi bạn cứ cố gắng có cái record đẹp, điểm cao, thế là bạn giỏi. Học PhD, bạn cứ cố gắng có nhiều bài báo trên các tạp chí chuyên ngành danh tiếng (bài báo nên chỉ có tên bạn là PhD candidate thôi, còn lại toàn là Profs, thế ấn tượng hơn), thì là bạn giỏi, trình độ cao.
    - Học tiến sĩ ở nước ngoài, cố gắng tìm cái học bổng nào kha khá vào, nghiên cứu xem mỗi năm không để dành được tiền về thăm nhà với lại thỉng thoảng ăn chơi nhảy múa thì đừng học, đi làm sướng hơn. Kiếm chỗ nào mổi năm để được độ 4-5 ngàn giúp đỡ thầy u ở nhà thì học, người lao động cũng cần được trả công xứng đáng chứ,
  4. MUboy

    MUboy Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/12/2003
    Bài viết:
    488
    Đã được thích:
    0
    Có thể xem là cùng chuồng đây,24 tuổi mà sắp xong thạc sỹ rồi à?Tui bây giờ mới thạc sỹ đây nhưng tui định học nước ngoài.Ông bạn K43 hay 42 đấy nhỉ? Nói chung thạc sỹ hay tiến sỹ Bkhoa vu vơ vút vít lắm,nên ra nước ngoài cho danh giá và nâng cao kiến thức hơn.Học ĐH thì một mớ lổm nhổm lý thuyết,theo tui ông bạn nên đi Anh hoặc ÚC
  5. CXR

    CXR Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/03/2003
    Bài viết:
    1.073
    Đã được thích:
    24
    Làm PhD về CNTT thì ở Mỹ là nhất rồi. Tuy nhiên bạn cũng nên để ý các nước châu Âu - Đặc biệt là Pháp và Thuỵ Sĩ. Theo tôi biết, có khá nhiều "đồng chí" qua Thuỵ Sĩ làm PhD .. rồi sau đó sang thẳng Mỹ làm việc ngay sau đó. Thuỵ Sĩ nó cũng có nhiều học bổng .. mình chỉ phải chịu khó tìm thôi.
    Bằng cấp ở đâu không quan trọng lắm. Bằng tiến sĩ ở VN mà có nhiều bài trong các tạp chí tốt thì sau này vẫn xin được Post-doc như thường. Mặc dù thế, làm PhD ở nước ngoài thì vẫn thuận lợi hơn, nhất là khoản ngôn ngữ.
    Nguyện mỗi người có một niềm vui!
  6. MScIT

    MScIT Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/12/2003
    Bài viết:
    6
    Đã được thích:
    0
    Post-doc là sau tiến sĩ phải không ạ?
    Tôi không muốn trở thành nhà khoa học, tôi chỉ muốn có một bằng cấp tốt + kiến thức tốt để làm việc + kiếm tiền thôi.
    Hoá ra tiến sĩ vẫn chưa phải là bậc cao nhất à?
    Tôi cũng muốn làm PhD ở nước ngoài, nhưng mỗi nơi lại có những quy định về PhD khác nhau, thậm chí mỗi trường trong các quốc gia đó cũng có các quy định khác nhau, chứ người ta không quản lý thống nhất như ở VN mình(do Bộ GDĐT quy định).
    Do đó cũng làm tôi hơi lo, vì chỉ sợ mình tìm hiểu không kỹ, định học chương trình PhD mà qua đó lại học phải chương trình gì đó thì hỏng hẳn.
    Các anh chị có thể giúp em vấn đề này không ạ?
  7. googlealert

    googlealert Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/09/2003
    Bài viết:
    384
    Đã được thích:
    0
    Bài viết duới của Dr. Ngo Quang Hung đang làm giáo sư tại ĐH Buffalo đã được phổ biến trên nhiều diễn dàn. Xin copy lại đây để các bác tham khảo:

    -------------------------------------------------------
    Tản mạn về mảnh bằng Ph.D
    -------------------------------------------------------
    From Ngo Quang Hung (hungngo@cse.buffalo.edu)
    Những năm gần đây có khá nhiều sinh viên Việt Nam du học Nhưở Mỹ và nhiều nước khác, bằng nhiều con đường khác nhau. Người cóhọc bổng, chức trợ giảng (teaching assistant -TA), hoặc trợ nghiên cứu (research assistant - RA), người thì du học
    tự túc. Tôi không nhớ chính xác là đã đọc ở đâu đó rằng có hơn nghìn du học sinh mỗi năm sang Mỹ. Nhiều người trong số họ theo học tiến sĩ (Ph.D).
    Thông tin về làm thế nào để xin học bổng,TA, RA, xin thư giới thiệu, cách viết personal statement, vân vân đầy rẫy trên các mailing lists trên Internet.
    Thế nhưng, một vài câu hỏi quan trọng mà tôi ít thấy sinh viên hỏi là: "tại sao lại học Ph.D?", "có đáng bỏ thời gian học Ph.D hay không?", "làm thế nào để đánh giá mảnh bằng Ph.D?", "tôi có đủ khả năng để học Ph.D hay không?", "học Ph.D xong rồi làm gì?", vân vân.
    Có lẽ ta cần một luận án ... Ph.D để trả lời phần nào thỏa đáng các câu hỏi trên. Cũng có lẽ có ai đó trong các ngành giáo dục hay tâm lý học đã làm rồi. Về mặt kinh tế thì một người bạn cho tôi biết đã cócả mớ công trình nghiên cứu về "returns to education".
    Trong bài viết này, tôi thử lạm bàn lan man xung quanh các câu hỏi trên. Bài viết hoàn toàn không mang tính hàn lâm (academic), nghĩa là sẽ không có các con số thống kê, bảng phân tích, để ủng hộ một (vài) luận điểm nào đó. Sẽ không có tham khảo đến các nguồn thông tin tín cẩn và các thứtương tự Tác giả chỉ dựa trên các kinh nghiệm, quan sát, và suy nghĩ cá nhân, sau gần chục năm học và "hành nghề" Ph.D ở Mỹ. Tôi chắc là một cá nhân khác trong hoàn cảnh của tôi sẽ có không ít ýkiến bất đồng. Tôi cũng không có tham vọng nói hết được những cóp nhặt kinh nghiệm của mình. Ngoài ra, tôi sẽ nhấn mạnh nhiều hơn mặt trái của việc học Ph.D.
    Điều tôi hy vọng là qua bài viết này, tôi có thể giúp cho các sinh viên (cùng gia đình)sẽ và đang học Ph.D ít nhiều chuẩn bị tinh thần cho đoạn đường chông gai nhưng thú vị này; hy vọng chỉ ra được một góc nhìn khác về Ph.D so với quan niệm chung của xã hội.
    -------------------------------------------------------
    1. Ph.D là gì?
    -------------------------------------------------------
    Trước hết ta hãy thử bàn về mảnh bằng Ph.D từ cái nhìn
    hàn lâm. Ph.D là viết tắt của chữ Doctor of Philosophỵ Học bậc Ph.D, cao nhất trong các học bậc, đầu tiên xuất hiện ở Đức, sau đó được Mỹ và nhiều nước phương tây khác Đưsử du.ng. Bằng Ph.D đầu tiên của Mỹ xuất hiện khoảng cuối thế kỷ 18. (Ở Ý cho đến những năm 1980 mới có bằng Ph.D.)
    Từ Ph.D có gốc latin là Philosophiae Doctor. Chữ doctor nghĩa là "thầy" (teacher), và "chuyên gia", "chức trách" (authority). Chữ philosophy (triết học) có nguồn gốc từthời trung cổ (medieval) ở Châu Âu, khi mà các trường đại học có bốn chuyên khoa
    (faculty) chính: theology (thần học), law (luật học), medicine (y học), và philosophy (triết học). Philosophy ở đây dùng để chỉ các ngành học không dẫn đến một nghề nghiệp thực tế nhất định của thời đó (ng` của nhà thờ, luật sư, bác sĩ).
    Đến nay thì không phải Ph.D nào cũng liên quan đến philosophy, cho dù là lấy theo nghĩa bóng nhất của philosophỵ Nhưng chữ doctor vẫn mang đầy đủ ý nghĩa của nó. Ở phương Tây, trong nghi thức giao tiếp người ta gọi một người có bằng Ph.D là doctor. Hầu hết các trường đại học đều đòi hỏi toàn bộ giảng viên và các giáo sư có bằng Ph.D. Đa số các nhà nghiên cứu ở các phòng nghiên cứu chuyên nghiệp đều có bằng Ph.D.
    Tuy vậy, điều ngược lại không đúng: không phải tất cả các Ph.D đều có thể làm giảng viên, giáo sư, hay nghiên cứu viên. Có những Ph.D thậm chí chẳng bằng một kỹ sư thông thường. Cũng có khá nhiều Ph.D, sau khi "hành nghề" một thời gian thì lên chức, hoặc chuyển sang làm salesman hoặc manager, vân vân. Ta sẽ quay lại đề tài này sau.
    Cái nhìn hiện đại của Ph.D như saụ Để hoàn tất Ph.D, ta phải đạt được hai mục tiêu chính: hoàn toàn tinh thông một ngành (hoặc phân ngành) nào đó, và (b) góp phần mở rộng nền tảng kiến thức của nhân loại về ngành đó.
    Mục tiêu (b) là cái lõi để phân biệt bậc Ph.D với các bậc học khác. Ph.D không phải là cái bằng "nhai lại": đọc nhiều, thi lấy điểm cao là xong. Một Ph.D đúng nghĩa phải có một vài công trình và ý tưởng nghiên cứu của riêng mình (originality).
    Về mặt lý thuyết thì là thế. Thực tế ra saỏ
    -------------------------------------------------------
    2. "Nghề" Ph.D: đoạn trường cũng lắm chông gai
    -------------------------------------------------------
    Ở Mỹ, là sinh viên sau đại học (graduate student) cũng là
    một nghề. (Tôi không dùng từ "nghiên cứu sinh" vì không phải graduate student nào cũng làm nghiên cứu thực thụ,nhất là các sinh viên đang học thạc sĩ.) Các graduate students thường làm TA hoặc RA, với mức lương khoảng 900USD đến 1200USD một tháng (sau thuế), tiền học được bao. Sống tằn tiện thì mức lương này vừa đủ một người sống. Thường các grad students sống chui rúc trong một căn hộ nhỏ bé nào đó (dĩ nhiên là có ngoại lệ, đa phần do may mắn), hầu hết thời gian dùng ở các phòng lab (phòng thí nghiệm hoặc phòng máy tính) và thư viện. Tối về đến nhà là lăn ra ngủ để rồi sáng mài mèo con lại hớn hở bút chì bánh mì lên đường.
    Kể các chuyện cuộc sống grad students thì có lẽ cần một tiểu thuyết vài trăm trang. Điều tôi muốn đề cập là: trong hoàn cảnh làm việc căng thẳng như vậy, một sinh viên thông thường thỉnh thoảng sẽ phải tự đặt câu hỏi "có đáng không?" (Is it worth it?).Nhất là khi công việc học tập và nghiên cứu không trôi chảỵ Mà kể cả khi nó hoàn toàn trôi chảy, tính về các mặt kinh tế, tinh thần, thời gian, và ... philosophy, câu hỏi trên vẫn hoàn toàn hợp lệ.
    Về mặt kinh tế thì lương trung bình của Ph.D ra trường có nhỉnh hơn thạc sĩ (M.S) và bậc đại học (B.S) một chút, nhưng sự khác biệt này không khỏa lấp được lỗ lã cho thu nhập đã mất trong khoảng thời gian làm Ph.D: trung bình từ 4 đến 5 năm. Tính tổng số USD kiếm được cho mỗi giờ học tập thì Ph.D là hạng bét (tính tương đối theo từng ngành học).
    Về mặt tinh thần thì làm việc căng thẳng và cật lực trong một thời gian dài trong một môi trường cạnh tranh tương đối công bằng nhưng khắc nghiệt (!) hoàn toàn có thể ảnh hưởng xấu đến tâm lý cá nhân. Điều này đặc biệt đúng với sinh viên du học: thiếu thốn các nhu cầu văn hóa và tinh thần cơ bản của quê hương, cơ hội tìm ******** hoặc bạn đời bị giảm thiểu (với phái nam), vân vân. Không phải hiếm mà người ta hay thấy bọn Ph.D hơi ... gàn gàn. Công bằng mà nói, grad students do thiếu thốn văn hóa hay tìm cách nghiên cứu học hỏi thêm cái này cái khác ngoài ngành của mình (nhạc, thơ, lịch sử, chính trị, triết học, ...), cho nên bọn gàn cũng có thể rất đa tài. Ở Mỹ thì địa vị xã hội của một Ph.D cũng chẳng hơn gì các nghành nghề khác là mấy.
    Yếu tố tinh thần này rất quan tro.ng. Có không ít các grad students cần đến 8, 9 năm mới làm xong Ph.D. Nhiều năm trời "ở mãi kinh kỳ với bút nghiên", ngoảnh đi ngoảnh lại chưa làm được gì ra hồn mà đã ngoài 30. Khi thị trường việc cho Ph.D bị thuyên giảm thì người ta rơi vào cái vực muôn thuở: "về hay ở", "về thìđâm đầu vào đâủ". Nhiều năm làm việc với mức lương vừa đủ sống, các Ph.D mới ra trường hoàn toàn không dành giụm được gì, chưa nói đến nợ thẻ tín dụng kha khá. Dù các nhà chức trách đã có kế hoạch đãi ngộ nhân tài, chế độ này vẫn còn xa rời thực tế. Đầu tư tinh thần và thời gian của một Ph.D quá nhiều để có thể hài lòng thơvới một công việc một vài triệu đồng một tháng. Họ sẽ phải tự hỏi: nếu xưa mình không đi học thì bây giờ cũng có thể đã phây phây lương vài triệu một tháng? Vậy cả chục năm trời bỏ ra công cốc à? Tôi đã nhập nhằng yếu tố tinh thần và kinh tế, nhưng đôi khi ta không tách rời chúng được.
    Một khía cạnh khác của yếu tố tinh thần là sức ép của gia đình và người thân. "Người ta 4 năm đã xong Ph.D, vợ con nhà cửa đàng hoàng, bọn không Ph.D thì cũng giám đốc với trưởng phòng, xây nhà to cửa rộng cho bố cho mẹ; còn mày bây giờ ngoài 30 mà vẫn cứ lông bông tay trắng. Ông chẳng ra ông, thằng chẳng ra thằng".
    Về mặt triết học mà nói thì có đáng học Ph.D không? Câu hỏi này phụ thuộc rất nhiều vào bản thân sinh viên: đi học Ph.D để làm gì? Ta sẽ quay lại điểm này trong phần tới.
    Bây giờ hãy giả dụ cô/anh Ph.D yêu dấu của ta tìm được một công việc ổn định ở nước ngoài, quyết định ở lại tích lũy tư bản giúp gia đình và sau này, cách này hay cách khác, về giúp quê hương. Có hai nhánh công việc chính cho một Ph.D
    mới ra trường:
    (a) làm việc ở một phòng nghiên cứu chuyên nghiệp nào đó, và
    (b) một chân giảng viên hoặc giáo sư ở một trường đại học. (Hai công việc này có thể chỉ có được sau một vài năm làm postdoc nữa. Ta hãy cứ gộp luôn postdoc vào tổng thời gian cho tiện, mặc dù lương postdoc khá hơn lương grad students.)
    Lương bổng và giá trị của vị trí mới phụ thuộc hoàn toàn vào việc người ta đánh giá Ph.D như thế nào. Tôi sẽ bàn về việc này trước. Tôi cũng có ý nói lan man về đề tài "định trị Ph.D" sau khi đọc một bản tin ở VNExpress thấy trong nước người ta cónói về đánh giá Ph.D loại "giỏi, khá, trung bình" (sau một buổi họp nào đó). Phạm vi "định trị Ph.D" của tôi chủ yếu áp dụng cho các nghành kỹ thuật và khoa học tự nhiên như điện, điện tử, khoa học máy tính, toán, lý, ...
    Khi xưa thì giá trị của một Ph.D mới ra trường tùy thuộc vào giá trị công trình nghiên cứu trong luận văn tốt nghiệp. Sau khi ra trường thì doctor mới sẽ phát triển công trình này thành một vài bài báo đăng ở các tạp chí (journals) và hội nghị (conference) chuyên ngành. Các bài báo này đều được phê bình (reviewed) bởi các chuyên gia đã trưởng thành trong cùng ngành. Các bài báo không đóng góp gì nhiều hoặc vớ vẩn sẽ không được nhận đăng.
    Hiện nay thì áp lực đăng báo (publication)của grad students khi còn đang học lớn hơn gấp bội. Một công việc kha khá ở một trường đại học hay phòng nghiên cứu danh tiếng thường nhận doctor mới với hơn chục bài báo. Trung bình một giáo sư trẻ mới ra trường trong ngành khoa học máy tính có đến khoảng 3-5 journal papers và cả chục conference papers.
    Dĩ nhiên số lượng là thứ yếu, chất lượng mới quan tro.ng. Một công trình chất lượng cao sẽ được nhiều người biết đến rất sớm, và có thể nói không ngoa là nó quan trọng hơn cả trăm bài báo dạng ... "bổ củi". ("Bổ củi" là tính từ dân gian trong giới khoa học Việt Nam để chỉ các bài báo thường thường bậc trung, ai làm mãi rồi cũng xong.)
    Đối với Ph.D ở Mỹ thì điểm học trung bình khi học Ph.D hầu như không mang ý nghĩa gì cả, ngoại trừ điểm tối thiểu để có thể được tiếp tục học, khoảng chừng 3.3 đến 3.5 trên 4.0, tùy theo trường. Số lượng và chất lượng các bài báo và các công trình nghiên cứu khác (một ứng dụng máy tính chẳng hạn) mới là tiêu chí đánh giá Ph.D. Không có chuyện người ta xếp loại Ph.D trung bình, yếu, giỏi, khá, vân vân.
    Lý do chính là: làm chuyện này hầu như là vô vo.ng. Ai có đủ thẩm quyền và thời gian để đánh giá? Kể cả giáo sư hướng dẫn chưa chắc đã biết hết về phân ngành mà sinh viên của mình làm, huống gì người ngoài. Có rất nhiều công trình đăng báo vài năm hoặc vài chục năm sau người ta mới thấy hết giá trị của nó. Cũng có cả tỉ công trình lúc mới đăng thì ai cũng xúm vào khen, nhưng vài năm sau thì lặng tăm.
    Vì thế, tôi rất ngạc nhiên khi đọc bài báo của VNExpress có đề cập đến chuyện xếp loại Ph.D "khá, giỏi, trung bình".
    Dĩ nhiên có khá nhiều các công trình mà người trong ngành đọc biết ngay là "dỏm" hay "xịn". Nhưng vấn đề chính là không ai có thời gian xếp loại và định trị Ph.D. Ở Mỹ, kinh tế thị trường tương đối công bằng. Ph.D giỏi sẽ được đồng nghiệp biết đến, tìm được việc ở các trường đại học và phòng nghiên cứu danh tiếng, vân vân. Cũng có thể có Ph.D giỏi không tìm được việc, hoặc Ph.D dỏm "lọt lưới" cung cầu. Các trường hợp này đều là ngoại lệ.
    Lại nói thêm về đăng báo. Ta hãy nhớ mục tiêu (b) của Ph.D: đóng góp vào nền tảng kiến thức của nhân loại. Ph.D mà không có bài báo nào thì có 10 Ph.D cũng vô nghĩa, theo nghĩa tinh khiết nhất của chữ Ph.D. Chí ít, Ph.D phải chia xẻ các thu lượm và nghiên cứu của mình với đồng nghiệp ở một hội nghị hoặc một journal danh tiếng nào đó.
    Các nhà xuất bản khoa học ở phương Tây cũng làm kinh tế. Có rất nhiều các hội nghị và journals hạng bét, bài vớ va vớ vẩn cũng đăng vào được. Chỉ có người trong ngành mới biết được hội nghị và journal nào có uy tín. Mà kể cả ở các nơi có uy tín này ta vẫn có thể tìm thấy các bài báo tồị
    Tóm lại, công việc "định trị Ph.D" hoàn toàn không đơn giản chút nào. Áp lực phải đăng báo này rất mạnh với các grad students. Ngược lại, cảm giác công trình của mình được đồng nghiệp công nhận và đánh giá cao cũng rất tuyệt vời.
    Trong 5, 6 năm đầu sau khi ra trường, bất kể công việc là giáo sư hay nghiên cứu viên, áp lực viết báo và xin tiền làm nghiên cứu còn nặng hơn khi còn là sinh viên nữa.
    (Ở đây ta loại trừ các trường hợp người ta chỉ muốn có Ph.D để theo đuổi nghề giảng viên (lecturer) nào đó. Có lẽ phải khẳng định rằng mục tiêu này cũng cao quí như các mục tiêu "cạnh tranh khắc nghiệt" khác.)
    Nếu Ph.D trẻ không khẳng định được mình trong 5, 6 năm đầu tiên này thì thường là sẽ không giữ được công việc của mình. Có lẽ bạn đọc cũng có thể tưởng tượng được áp lực này nặng như thế nào. Các bài báo đều là các công trình sáng tạo mà trước đó chưa có ai làm, chưa có ai nghĩ ra (chí ít là về nguyên tắc). Làm thế nào mà ai đó có thể đảm bảo một năng suất sáng tạo nhất định trong một thời gian dài như vậỷ Có đáng bỏ ngần ấy thời gian vàcông sức cho một mục tiêu mà phần thưởng về cả kinh tế, tinh thần, triết học, sức khỏe đều khá mập mờ?
    Được GOOGLEALERT sửa chữa / chuyển vào 10:43 ngày 05/01/2004
  8. googlealert

    googlealert Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/09/2003
    Bài viết:
    384
    Đã được thích:
    0
    -------------------------------------------------------
    3. Tại sao lại học Ph.D? Có nên học Ph.D không?
    -------------------------------------------------------
    Ta thử ghi ra đây một phần nhỏ các lý do:
    a) Bạn bè đều đi nước ngoài học sau đại học.
    b) Được xã hội nể trọng, oách ra phết.
    c) Để học được kiến thức tiên tiến.
    d) Không rõ lắm. Từ bé học đã giỏi, thì cứ tiếp tục học.
    e) Có lẽ là con đường duy nhất để cải thiện đời sống gia đình và cá nhân.
    f) Để mở tầm mắt ra những chân trời mới
    g) Để sau này về làm giáo sư đại học
    h) Để được làm nghiên cứu khoa học
    i) Để thay đổi thế giới quan
    ......
    z) Tất cả các lý do trên
    Và z phẩy) Không làm Ph.D thì làm gì?
    Đối với đa số grad students và sẽ-là-građstudents thì câu trả lời là một tập con khá lớn của vài tá câu trả lời mà ai cũng có thể nghĩ ra.
    Ta hãy thử phân tích vài chọn lựa quan trọng nhất.
    "Làm Ph.D để mở mang kiến thức". Đây là một mục tiêu rất quan trọng và mang tính cá nhân. Mark Twain từng nói: "đừng để trường lớp cản trở con đường giáo dục của bạn" (Don''t let school get in the way of your education). Trường lớp không phải là con đường duy nhất đến Rome của tri thức. Tuy vậy, trong hoàn cảnh lạc hậu của một nước thế giới thứ ba như Việt Nam ta, thì ra nước ngoài học thêm là con đường hữu lý.
    Câu hỏi chính mà ta nên đặt ra là chỉ nên học M.S thôi, hay là học cả Ph.D. Chỉ về kiến thức mà nói, thì hai năm M.S cũng đủ cho một sinh viên thông minh sau đó tự học. Làm Ph.D cũng đa phần là tự học thôi. "Làm Ph.D để có một cuộc sống tốt đẹp hơn, được xã hội nể trọng hơn; vì bạn bè ai cũng học Ph.D; có bằng Ph.D rất oách; từ bé đã học giỏi thì cứ tiếp tục học; vân vân".
    Một Ph.D thực thụ sẽ cho bạn biết rằng các lý do loại này đều là sai lầm to lớn! Tôi hoàn toàn không có ý định "giảng đạo" về chọn lựa cá nhân của ai. Tôi cũng không nói động cơ "hám bằng cấp" hay "oai oách" là sai trái. Đó là chọn lựa của từng cá nhân. Điểm tôi muốn nói là các động cơ loại này sẽ không thể giúp sinh viên hoàn thành tốt việc học Ph.D. Việc hay so sánh mình với bạn bè và người khác sẽ tạo nên áp lực tinh thần không thể chịu nổi trong khi học. Yêu thích "tiếng tăm" cũng vậy. "Học giỏi", theo nghĩa ở ta, là thi thố điểm cao và "nhai lại" những gì được dạy, cho nên học giỏi chưa chắc đã liên quan mấy đến khả năng sáng tạo - khả năng sống còn của Ph.D.
    Từ khóa dẫn đến thành công của sinh viên Ph.D phải là
    "đam mê". Đam mê học hỏi và sáng tạo trong một phân ngành nhất định! Trừ những người thật sự xuất chúng thì đa số chúng ta sẽ không thể làm thành công Ph.D ở một ngành nào đó chỉ vì "xã hội cần nó", hay "nó kiếm ra tiền".
    Nếu chỉ đam mê học hỏi không thôi thì cũng không đáng bỏ ra ngần ấy thời gian để làm Ph.D. Ta hoàn toàn có thể làm M.S rồi tự đọc, tự học thêm.
    Tất cả các thành quả như chức vụ, danh tiếng, oai oách, vân vân đều phải, và nên, là sản phẩm phụ của quá trình theo đuổi nỗi đam mê sáng tạo và mở mang tri thức này.
    Đấy là nói về "động lực" học Ph.D. Thế còn "khả năng" thì saỏ Quá trình học Ph.D lên xuống như hình sin. Sẽ có bao nhiêu
    trở ngại kinh tế, tinh thần phải vượt qua. Một trong
    những ? ngại lớn nhất là: sau một vài thất bại trong
    nghiên cứu, các sinh viên sẽ phải tự hỏi "ta có đủ khả năng làm
    Ph.D không nhỉ"
    Đam mê và khả năng tạo thành cái vòng luẩn quẩn. Ta có xu hướng đam mê cái mà ta giỏi. Và ta thường xuất sắc ở công việc mà ta đam mê. Nhảy vào được cái vòng này là hành trình cá nhân. Có lẽ không ai trả lời thay ta được.
    -------------------------------------------------------
    4. Phụ huynh: xin đừng gây áp lực tâm lý
    -------------------------------------------------------
    Không ít các bậc phụ huynh mà tôi quan sát được đặt rất nhiều kỳ vọng vào con em mình về con đường hàn lâm. Họ đầu tư tiền bạc và thời gian, nuôi niềm hy vọng ngày nào đó sẽ có một "trạng nguyên" vinh quy bái tổ, nở mày nở mặt với hàng xóm láng giềng và bè bạn. Chuyện này có ở tất cả các học bậc, không riêng gì Ph.D. Tuy vậy, áp lực ở Ph.D lớn hơn khá nhiều vì grad students sẽ phải cạnh tranh với các sinh viên xuất sắc trên toàn thế giới.
    Tôn trọng tri thức và học tập là điều tốt, và bằng cấp là một thước đo tương đối chính xác của tri thức. Nhưng nó không phải là thước đo duy nhất. Đó là chưa nói đến các câu hỏi như: đạt được tri thức loại gì thì mới được coi là "thành nhân"? Khó mà có thể đo lường xem một Ph.D và một anh đạp xích lô ai có "đóng góp" nhiều hơn cho xã hội, hay ai "hạnh phúc" hơn ai, theo bất kỳ nghĩa nào của các từ này. Có một ranh giới rất bé giữa "tôn trọng tri thức" và "hám bằng cấp".
    Hy vọng tôi đã hay sẽ thuyết phục được bạn rằng Ph.D cũng thượng vàng hạ cám. Một Ph.D về khoa học máy tính chẳng hạn, nếu làm nghiên cứu về một phân ngành chẳng ai quan tâm, đăng vài bài báo ở các chỗ linh tinh, thì sẽ từ từ xa rời dòng chảy chính của tri thức nhân loại. Có không ít Ph.D vềkhoa học máy tính lập trình không ra hồn, thua hẳn một kỹ sư thông thường, chính là vì lý do này.
    Tôi lại triết lý 3-xu rồi. Điều tôi muốn nói là niềm "hy vọng" của các bậc phụ huynh tạo áp lực cực lớn ảnh hưởng đến kết quả học tập và nghiên cứu của sinh viên. Trong khi chọn lựa nghề nghiệp tương lai đáng lẽ nên là chọn lựa cá nhân!
    -------------------------------------------------------
    5. Đạt được Ph.D chỉ là bước đầu
    -------------------------------------------------------
    Còn khá nhiều điểm khác tôi muốn nói, nhưng bài đã dài. Lấy Ph.D chỉ là bước đầu rất nhỏ của một nghề nghiệp (career), cũng như bao nhiều nghề nghiệp khác. Có Ph.D có thể đồng nghĩa với những phần thưởng đáng quí về kinh tế và tinh thần về cả mặt xã hội lẫn cá nhân, nhưng bùlại cái giá phải trả về mọi mặt cũng cao không kém. "Nghề" Ph.D chẳng cao quí hơn nhiều nghề khác, mà thời gian và công sức bỏ ra lại nhiều hơn khá nhiều.
    Cuộc sống và các chọn lựa cá nhân lẽ dĩ nhiên là phức tạp. Tôi hy vọng qua bài viết này các bạn trẻ có thể có một cái nhìn và suy nghĩ cẩn trọng hơn trước khi theo đuổi "con dường đau khổ" này. Ta không thể theo nó chỉ vì các ảo tưởng danh tiếng, bằng cấp và tiền bạc. Đầu tư như vậy không có lãi!
    Một trong những điều kiện cần cho nghề này là khả năng theo đuổi nỗi đam mê nghiên cứu và sáng tạo trong một thời gian dài. Bằng Ph.D chỉ là một bước cỏn con trong hành trình chông gai nhưng thú vị này. Nó hoàn toàn không phải là con
    đường duy nhất.
    Thứ bảy, 29 tháng 11, 2003.
    NQH
  9. heavyrain2408

    heavyrain2408 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/06/2003
    Bài viết:
    1.001
    Đã được thích:
    0
    Tiện thể các bác cho em hỏi luôn ạh. Bằng tiến sĩ thì thế rùi, còn như em cũng đang học đại học ở bk.
    Em chưa tốt nghiệp, nhưng ở trường em khi tính điểm phẩy tốt nghiệp thì sẽ tính cả đồ án. Vậy thì nếu giả sử em đang học năm cuối, khi apply chưa có đủ bảng điểm có sao ko các bác.
    Em phải giải thích thêm là thế này, ở khoa CNTT của em điểm rất chuối, phải cộng cả cái điểm đồ án vào thì điểm phẩy tốt nghiệp nó mới tàm tạm, chứ chưa có điểm đồ án thì
    Nếu tốt nghiệp chỉ < 8.0 thì liệu có cơ hội xin học PhD có finacial aid ko các bác, nếu em cố thi TOEFL, GRE và GRE subject thiệt cao.
    Các bác bít đấy, ở Vn, điểm của các trường thường cho rất khác nhau (ngay cả giữa các khoa trong trường ấy), khi apply nếu bắt convert điểm thì chắc là chết em mất.
    Em xem ở một số trường, em ko hiểu trên site của nó, fellowship, financial aid,... nó khác nhau thế nào. Liệu nó có phải là dành cho mình ko các bác nhỉ.
    A
    -----------------------
    The more I love u the more I feud with u!
    When poverty comes in at the door, love files out at the window.
    This life is too sham & unrealizable.
    Được heavyrain2408 sửa chữa / chuyển vào 15:38 ngày 05/01/2004
  10. linhnv2111

    linhnv2111 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/07/2002
    Bài viết:
    17
    Đã được thích:
    0
    Xin lỗi bạn nhưng nghe cách bạn hỏi thì thực sự mình khuyên bạn không nên học PhD, nó chỉ là 1 nghề như mọi nghề thôi bạn ạ. Nếu ở VN, bạn cần bằng Doctor để cuối cùng vào trường dạy, hoặc mong chờ cơ hội để làm quan thì bạn đi học. Còn với mục đích của bạn, mình khuyên thật là đi làm, cho giỏi chuyên môn, tự học tiếng Anh cho tốt cộng với mấy cái kĩ năng searching và tổng hợp tài liệu trên Net, thế là được rồi.
    - Tiến sĩ là bậc học cao nhất, nhưng mình đã nói nó là cái nghề, cho nên đặc trưng của cái nghề nghiên cứu là bạn cần hoặc gần như phải làm post-doc.
    - Chương trình PhD ở đâu cũng giống nhau đó là học và nghiên cứu để cuối cùng lấy được cái bằng. Có thể có loại course work + research hoặc loại research only. Nhưng mục đích cuối cùng là cầm cái bằng gọi là doctor degree, chấm hết.
    Bài của bác Hùng trên kia đúng là một trong những bài rất thực tế và hay về cái trò học PhD, bạn nên đọc cho hết. Good luck

Chia sẻ trang này