1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Đồ ăn ,thực phẩm bẩn và Trách nhiệm của người có quyền

Chủ đề trong 'Ẩm thực' bởi DAIKATU, 15/06/2007.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. lantuhn

    lantuhn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/06/2007
    Bài viết:
    423
    Đã được thích:
    0
    Daikatu nói phải đó,an toàn đc cái gì thì tốt cái đó.Cũng như tớ ra đường phải mang theo cái khẩu trang vì đường của VN mình ko đc trong lành lắm,lúc đầu mình đeo một số người cho rằng mình cẩn thận quá nhưng rồi họ ra đường thâý bụi quá thế là tự dưng họ cũng đeo khẩu trang để tránh bụi,từ đó chẳng thấy ai cười mình nữa.Mình nghĩ cái thói quen mang theo giấy ăn đi ăn hàng cũng nên phải thực hiện,rồi mọi người cũng tự hiểu đc và họ cũng sẽ tự giác mang theo thôi.
  2. FloraAtDawn

    FloraAtDawn Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    16/07/2002
    Bài viết:
    5.512
    Đã được thích:
    1
    giờ được cưng chiều quá đâm ra sức đề kháng yếu xìu, đừng cãi nghe, cái này trúng nhiều cho dân thành phố đó, đụng cái gì cũng bịnh, rồi sợ tùm lum, hehe
    yên tâm đi các bạn, tránh né thực phẩm, ăn kiêng lung tung ra đường tai nạn giao thông cũng rứa
  3. DAIKATU

    DAIKATU Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/12/2005
    Bài viết:
    1.062
    Đã được thích:
    0
    Có thờ có thiêng ~~> Có tránh mới hạn chế rủi ro cho mình ~~> âu cũng là điều tất yếu ~~> 1 ng như bạn vừa có thể bị bệnh ~~> vừa có thể bị tai nạn ~~> Bọn tớ thì chỉ lo tai nạn thôi bạn ah.
    Tiếp ~~> Dạo này cá lên giá quá
  4. DAIKATU

    DAIKATU Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/12/2005
    Bài viết:
    1.062
    Đã được thích:
    0
    Bác nào hay ăn phở ở Chợ Âm Phủ và Chợ hôm là ngốn khá nhìu thuốc ướp xác ehhe.
    Con mụ bán phở đó đang trốn.
    Mk ~~> Sao nó giết người thế ko cho chúng nó đi tù xem đứa nào dám ko
  5. tranglq

    tranglq Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/03/2007
    Bài viết:
    1.178
    Đã được thích:
    0
    quả thật là vấn đề này đáng lo ngại, nhưng cới những người thu nhập thấp, sinh viên ít tiền thì làm sao có đủ điều kiện mua sản phẩm sạch. Mà ngay như cá basa của Vn xuất khâu sang Mỹ cũng có đạt tiêu chuẩn đâu! Đành phó mặc cho ...ông trời
  6. meoxau2427

    meoxau2427 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/09/2007
    Bài viết:
    30
    Đã được thích:
    0
    Đề nghị mọi người tích cực chỉ điểm những nơi bán hàng ôi thiu để anh chị em biết mà phòng tránh. Sức khoẻ người Việt muôn năm!
  7. redandblue

    redandblue Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/09/2007
    Bài viết:
    229
    Đã được thích:
    0
    Ối mèo ơi, người ta mà đã bán hàng ôi thiu thì biết ngay, còn mua làm gì nữa. Vấn đề ở đây là hàng không ôi không thiu (có thứ để quá mấy lần date nó còn chả ôi thiu cho nữa cơ), trông thèm rỏ ..., mẫu mã đạt đến trình độ nghệ thuật ngoại hạng cơ. Thế mà ăn vào là chết từ từ, chết từ trong chết ra cơ (nó mà đau đầu hoa mắt nôn oẹ ngay thì còn biết đường mà cấp cứu, đằng này nó tích luỹ dần trong ruột gan phèo phổi của mình, vài năm sau mới "tổng tấn công và nổi dậy" cơ - thế mới ác).
    Tớ tiêu thụ rất nhiều rau củ quả, cho nên đi chợ có dám mua mớ rau nào mỡ màng nõn nà đâu (lại rau Thánh Gióng í mà). Nói chung là phòng ngừa bằng cách hạn chế mua đồ ăn chế biến sẵn, và thiên về ăn các loại rau quả gì mà gọt vỏ hoặc bóc vỏ, củ dưới đất, và rau nhất thiết phải rửa kỹ, rửa nhiều lần ...
    (Ôi, mệt quá).
  8. redandblue

    redandblue Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/09/2007
    Bài viết:
    229
    Đã được thích:
    0
    Hức hức, chộp được cái này, bưng về đây cho cả nhà nè....
    Ai mua hành tôi
    Ngày nảy ngày nay, có một anh nông dân chăm chỉ cày cấy trên mảnh ruộng nhà mình. Một ngày nọ, anh đang trồng rau cải thì thấy có một con vẹt đang bị con quạ đuổi bắt. Anh nông dân liền lấy một hòn đá ném đuổi con quạ đi. Để trả ơn, con vẹt tha về một tờ **** quảng cáo và ra rả đọc: "Đây là lọ thuốc thần đại đa năng nhập từ Trung Quốc, giúp cây trái xanh tốt mơn mởn, không còn bị sâu rầy cắn phá mà lại bội thu".
    Anh nông dân nghe thấy thế liền ra thành phố mua thuốc về. Anh bón cho vườn rau thì thấy cây nào cây nấy tốt tươi, mang ra chợ bán lời gấp ba gấp bốn lần bình thường, nên từ đó gia đình anh dư dả. Vợ anh từ ngày có tiền bạc trở nên đu đòi chưng diện. Chị cũng khăn gói lên thành phố tìm mua thuốc giảm cân, mua kem dưỡng da, mua dầu gội đầu tốt... Sau khi "tân trang" lại toàn bộ nhan sắc, chị trẻ đẹp hơn hẳn. Anh nông dân từ đó ngày đêm lo ngắm vợ, không muốn ra đồng làm việc, nên gia đình trở nên túng bấn. Con vẹt năm xưa lại mách kế, bảo anh hãy đến tiệm ảnh viện để chụp vài tấm hình của chị, rồi mang ra đồng làm việc cho đỡ nhớ.
    Nghe lời vẹt, anh nông dân chụp một tấm hình của vợ thật lớn, thật đẹp, luôn luôn mang theo bên mình. Con quạ ngày xưa hận anh nông dân đã cướp mất miếng mồi ngon của nó, nên tha bức hình mang cho bọn mai mối lấy chồng Đài Loan. Người Đài Loan thấy tấm hình đẹp quá, quyết chí bắt vợ anh nông dân về làm thiếp. Được nhận chi phí môi giới những 10000 USD, bọn cò ra sức dụ dỗ chị đi du lịch rồi bán cho người Đài Loan.
    Từ ngày bị bắt, chị vợ anh nông dân tuy được ở nhà cao cửa rộng, ăn toàn món ngon vật lạ, nhưng chị rất sợ vì biết những món ăn đó có hàn the ướp thịt heo; kháng sinh ướp gà, cá. Còn rau nào cũng có dư lượng thuốc bảo vệ thực vật, ăn vào sẽ bị ung thư, ngộ độc như chơi. Chẳng thể nào bằng ở nhà, anh nông dân tuy trồng rau bán cho người thì có bỏ thuốc cho xanh tốt, nhưng rau ăn ở nhà thì anh lại trồng riêng và đặt tên là "rau sạch". Thịt thà cũng đảm bảo an toàn. Chính vì thế mà chị bỏ ăn, bỏ ngủ. Người Đài Loan tìm mọi cách để chị cười cũng không được. Cho đến một hôm, anh nông dân nhớ vợ quá lên đường đi tìm. Anh gánh theo một gánh hành để dọc đường bán đi làm lộ phí. Hành của anh có bón thuốc Trung Quốc nên củ nào củ nấy to đùng. Vừa đi anh vừa rao: "Thân bằng đòn gánh, củ bằng bình vôi, ai mua hành tôi, thì thương tôi với!".
    Chị vợ nghe tiếng rao hành biết ngay là chồng mình, liền cười ngặt nghẽo. Người Đài Loan thấy thế, nghĩ là chị thích ăn hành liền mua ngay cả gánh rồi kêu đầu bếp xào lên ăn. Chị nọ chỉ cầm hờ đũa, dụ cho người Đài Loan ăn trước. Để chiều lòng người đẹp, người Đài Loan ăn lấy ăn để. Ngờ đâu gánh hành ấy bị phun rất nhiều bột trắng DDT để chống mốc, ẩm. Anh ta ăn nhiều quá nên ngộ độc, thăng thẳng lên trời. Nhờ đó, vợ anh nông dân thoát ra ngoài và trở về với chồng. Hai vợ chồng sống với nhau thật hạnh phúc, lại tiếp tục trồng rau sạch riêng để ăn và rau phun thuốc Trung Quốc để bán...
  9. plgmmn

    plgmmn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/09/2005
    Bài viết:
    228
    Đã được thích:
    0
    câu chuyện hay đấy !
    nhưng mà này tớ nhất trí quan điểm về thực phẩm . có bác viết là dân mình giết dân mình hay lắm chí lý lắm.
    ý kiến riêng của tớ thì cần có một hệ thống quản lý từ cung cách làm việc đến khả năng làm việc của hệ thống hành chính ( cái mà người ta gọi là cải cách hành chính ý ) . Thằng bạn tớ nói là Cần một người thật giỏi để thay đổi nhưng nếu anh không giỏi thì đừng có động vào không thì nó vỡ bung bét . Đáng tiếc chưa có ai thật sự giỏi cả
  10. DAIKATU

    DAIKATU Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/12/2005
    Bài viết:
    1.062
    Đã được thích:
    0
    Khó lắm.
    Quản lí thực phẩm kém bây h đổ tại mắm tôm.
    Cấm ng ta ko làm nữa mà đó là nghề. Quá là cấm ng ta sống

Chia sẻ trang này