1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Đỗ Minh Tuấn:??oĐừng nhét vào miệng tôi những lời ngớ ngẩn???

Chủ đề trong 'Điện ảnh (MFC)' bởi poly, 10/02/2010.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. poly

    poly Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    02/08/2001
    Bài viết:
    2.236
    Đã được thích:
    0
    Đỗ Minh Tuấn:?oĐừng nhét vào miệng tôi những lời ngớ ngẩn?

    Nguyên bản bài phỏng vấn đã đăng trên An Ninh Thế Giới
    Nhà thơ, đạo diễn Đỗ Minh Tuấn: ?oĐừng nhét vào miệng tôi những lời ngớ ngẩn?
    Như Bình

    - Chào nhà thơ, đạo diễn Đỗ Minh Tuấn, lâu nay anh có gì mới không mà nghe có vẻ im ắng thế. Sự im ắng đối nghịch với bản chất con người luôn tạo ra một cái gì đó làm nóng dư luận hay gây tò mò trong công chúng như anh?

    - Công việc của tôi đang làm là mới, mới cả về quan niệm lẫn dự định. Ví dụ trước đây trong những năm tôi không muốn làm phim truyền hình, nhất là phim truyền hình dài tập bởi vì nó ngốn rất nhiều thời gian và cảm giác là khát vọng làm điện ảnh nghệ thuật của mình không được đáp ứng bằng phim truyền hình. Nhưng trong hai năm qua tôi đã tập trung làm ba phim truyền hình ?oMùa cưới?, ?oTrâu Vàng như ý? và ?oBí mật Eva?, tổng cộng hơn trăm tập. Vì trên thực tế mà nói, việc dành toàn bộ thời gian đeo đẳng những dự án phim nhựa lớn làm mất cân đối về tổ chức cuộc sống, mất cân đối về việc hành nghề. hai nữa truyền hình là lượng khán giả rất lớn, nhất là khán giả nông thôn mình không thể bỏ qua.

    - OK! Anh dừng phim nhựa để đi làm phim truyền hình. Nhưng khoảng cách nghệ thuật giữa hai loại phim này quá cách xa nhau, anh không sợ rất có thể dễ sẽ đánh mất thương hiệu và đẳng cấp của mình sau khi làm phim truyền hình?

    - Cũng có nhiều người nói như vậy nhưng không phải đâu. Để làm được phim truyền hình cho hay cũng gian nan vất vả lắm. Làm phim truyền hình không phải chỉ là vấn đề kiếm sống như nhiều người nghĩ đâu, đó cũng là cái hào hứng say mê khi phim mình làm ra đến được với nhiều khán giả. Làm được phim hay cũng thấy vui, cho nên bọn tôi cố gắng làm cẩn thận. Bộ phim ?oBí mật Eva? tôi làm đạo diễn dài 70 tập đang công chiếu trên truyền hình, bạn cứ xem đi sẽ thấy về bối cảnh phục trang và hình ảnh bọn tôi làm kỹ lưỡng, cầu kỳ không kém phim điện ảnh.

    - Xem ra, giải pháp phim truyền hình cũng chính là khoảng lặng trong thời gian này của Đỗ Minh Tuấn đây?

    - Nói là khoảng lặng thì cũng không đúng lắm. Lâu nay không thấy tôi tranh luận nên nghĩ là tôi đang sống trong khoảng lặng chăng? Thực ra tôi vẫn viết đều, chỉ không tranh luận thôi, vì sa vào tranh luận mất thời gian lắm. Ngoài loạt bài viết trên An ninh thế giới giải mã ?oTruyện Kiều? và những tích xưa từ góc nhìn đương đại, thì tôi vẫn viết đều trên báo mạng đấy chứ. Năm vừa rồi tôi cũng ra một cuốn tiều thuyết được dư luận quan tâm là ?oThần thánh và bươm ****?. Kịch bản hài ?oLoa phường thời chứng khoán? của tôi được Nhà hát Tuổi trẻ dàn dựng công diễn đầu tháng 9 khá ăn khách đấy!

    - Thế còn điện ảnh, phim nhựa thì im lặng thực sự?

    - Tôi đã mất đến 3 năm, 4 năm theo đuổi dự án ?oThái tổ Lý Công Uẩn?, đã viết đến 400, 500 trang kịch bản. Nếu chữa đi một tí thì cũng có thể làm tiểu thuyết được. Việc theo đuổi dự án điện ảnh lớn như vậy đã làm mất cân đối trong cuộc sống của tôi. Mất cân đối là vì không có tác phẩm ra đời mà chỉ có bình luận, châm biếm, đấu tranh. Mặc dù đấu tranh cũng có ý nghĩa xây dựng đối với xã hội, nó có góp phần loại bỏ những cách nghĩ cách tổ chức sự kiện không đúng hướng và thiếu chuyên nghiệp, nhưng đối với gia đình và bản thân thì nó vẫn là mất cân đối.

    - Vậy anh thừa nhận đây là giai đoạn bế tắc và loay hoay của đạo diễn Đỗ Minh Tuấn?

    - Không phải. Trái lại là đằng khác, đây là giai đoạn có quá nhiều cơ hội mở ra cho tôi, tôi phải cân đối, phải lựa chọn. Giống như vào siêu thị ấy! Mỗi một nghệ sỹ có rất nhiều những tham vọng, sáng tạo. Ngoài làm phim tôi còn nhiều dự định viết sách, viết kịch, viết tiểu thuyết, vẽ tranh. Ngay việc làm phim cũng có nhiều hướng mới mở ra, mình cần lựa chọn. Như khi ở Mỹ tham gia hội chợ Santa Monica tôi đã gặp các nhà sản xuất và họ gợi ý làm phim tiếng Anh. Tôi có đưa họ dự án phim giả tưởng ?oTôn Ngộ Không đại náo Hoa Kỳ? và họ rất thích. Dự án đó được đưa cho một đại lý tài năng và văn học ở Los Angeles và họ đề nghị chữa. Sau đó đến 2005 tôi trình bày dự án đó ở liên hoan phim Locano cùng với dự án ?oBố của một ông Thánh? chuyển thể cuốn tiểu thuyết ?oThần thánh và bươm ****? của tôi. Cả hai dự án đều được hàng chục nhà sản xuất của Âu Mỹ quan tâm và đề nghị gửi dự toán và đề cương chi tiết. Tháng 5 năm 2007, khi Cục điện ảnh tổ chức cho một số đại biểu điện ảnh Mỹ gồm các biện kịch và đạo diễn đoạt giải Oscar sang thăm Việt Nam gặp gỡ các nghệ sỹ điện ảnh, tôi kể lại một số tình tiết trong kịch bản đó, chẳng hạn cảnh hàng vạn con chim bay đến thả phân vào Nhà Trắng để phản đối việc Mỹ không ký vào công ước Kyoto về cắt giảm khí thải, hay cảnh Tôn Ngộ Không dùng phép thuật ép Tổng thống Mỹ không được gây chiến với nước Anh, họ tỏ ra rất thú vị liên tục giơ ngón tay cái với tôi. Năm 2005, đại diện của LHP Cannes có gửi email nói rằng LHP chỉ tài trợ cho phim đầu tay, tôi đã có 6 phim không thuộc diện tài trợ, nhưng nếu tôi gửi cho họ đầy đủ kịch bản Tôn Ngộ Không đại náo Hoa Kỳ (vì tôi mới gửi một nửa) họ có thể tìm một nguồn vốn khác để làm phim.

    - Từ năm 2005 đến nay rồi, đã lên truyền thông báo giới giới thiệu về dự án nhiều rồi mà ?oTôn Ngộ Không đại náo Hoa Kỳ? vẫn chưa tiến hành khiến nhiều người nói Đỗ Minh Tuấn lại thổi bong bóng?.

    - Chuyện dài lắm, tôi chỉ tóm tắt rằng ?oTôn Ngộ không đại náo Hoa Kỳ? là một dự án lớn, vì thế nó không dễ triển khai và có thể coi nó là một dự án ngủ bởi tính phức tạp của nó. Nếu nói về chuyện này phải dành hẳn một trang báo dài mới nói hết. Nhưng nói ngắn gọn, nó bị gác lại vì những vấn đề liên quan đến bản quyền ý tưởng của tôi và những thay đổi trong xã hội Mỹ, những chuyện ở Biển Đông. Một dự án lớn cần có nhiều thời gian, thậm chí hàng chục năm. Chưa nên vội kết luận theo cung cách ?otruyền thông sàm sỡ?. Trong lúc chờ triển khai các dự án thì tôi đã làm được một triển lãm hội họa cá nhân ở Singapore mang tên ?oLễ Hội ngày thường? với 18 bức sơn dầu khổ lớn.

    - Nghe nói anh rất hay nổi giận bởi những khen chê của công chúng? Và hãy coi chừng với sự nổi giận của Đỗ Minh Tuấn vì Đỗ Minh Tuấn cãi nhau quyết không thua ai bao giờ?

    -Tôi cũng không để ý lắm đến chuyện khen chê của thiên hạ. Và không phải lúc nào tôi cũng hào phóng thời gian cho sự nổi giận của mình đâu! Nhưng nếu chuyện khen chê liên quan đến những thông tin bịa đặt hay nhưng quan niệm sai lầm thì mình phải có trách nhiệm lên tiếng để xã hội hiểu được sự thật. Tôi không thích cái cách đạo đức giả, ném đá giấu tay, tôi thích đàng hoàng, sòng phẳng. Như bộ phim ?oKí ức Điện Biên? của tôi đạt được lượng khán giả trên 2 triệu lượt người theo thống kê của phát hành phim, được đi dự 2 liên hoan phim quốc tế lớn là LOCANO và SINGAPORE, được 5 nước châu Á mua bản quyền từ 4 đến 15 năm để chiếu ở rạp, phát hành đĩa, chiếu trên TV. Về mặt chuyên môn phim đó được Hội điện ảnh trao giải Đạo diễn xuất sắc nhất trong giải Cánh Diều Vàng 2005. Khi phim ra được hơn 20 tờ báo viết bài khen. Toàn là của các tác giả ký tên thật. Tôi thách những người phủ nhận chất lượng nghệ thuật của ?oKý ức Điện Biên? đưa ra được những lời khen như thế trên báo chí giành cho một phim đặt hàng khác ở Việt Nam. Nhưng vẫn có những lời bôi bẩn, toàn là nặc danh. Tôi nghĩ rằng họ chỉ mượn cớ tấn công bộ phim của tôi để nhắm vào một cái gì đó khác, chẳng hạn họ muốn những nghệ sỹ như tôi không dính vào những phim có nội dung chính trị chính thống, họ muốn hạn chế vai trò của nhà nước trong việc gây ảnh hưởng văn hóa v.v. ?oKý ức Điện Biên? là phim nghệ thuật không phải là phim ?ocúng cụ?. Có ý kiến đưa ra những định đề hết sức sai lầm là bán được ít vé chứng tỏ chất lượng phim không tương xứng với số tiền đầu tư. Lời nhận xét này đã đánh đồng số tiền thu vé của một buổi chiếu với chất lượng phim. Có những phim được cho là có chất lượng nghệ thuật thì lại không hề bán được vé. Thí dụ phim ?oMùa len trâu?. Có những cái phải tính bằng lượng người xem, nghĩa là tính bằng ảnh hưởng xã hội chứ không phải tính bằng số tiền thu. Như việc người ta bỏ ra hàng ngàn tỷ để làm Đại lễ 1000 năm Thăng Long là để gây ảnh hưởng văn hóa chứ đâu phải để bán vé và thu lãi. ?oKý ức Điện Biên? đã làm tròn nhiệm vụ văn hóa khi đưa hình ảnh con người Việt Nam quả cảm và nhân hậu vào hàng triệu khán giả trong và ngoài nước.

    - Có phải vì thế mà anh ví bộ phim của anh như một mâm cỗ giổ bố, giổ xong thì hạ xuống chia lộc chứ không phải mang ra để bán?

    - Đó là cách nói vui thôi chứ người ta hiểu là tất cả mọi người đều được hưởng thụ văn hóa đó. Không phải chỉ những người giàu có tiền mới được xem sự tái hiện lịch sử dân tộc của các nghệ sĩ. Việc xuyên tạc bôi bẩn tác phẩm có thể hiểu và tha thứ được. Nhưng việc dựng chuyện thì không thể bỏ qua. Như trên báo Tuần Việt Nam đạo diễn Nguyễn Thanh Vân đã bịa ra những câu nói của tôi trong một cuộc trao đổi. Sau khi nhét vào miệng tôi câu nói ngớ ngẩn rằng với 200 triệu đô tôi có thể dựng được một con phố để làm phim, đạo diễn này đã bình luận theo lối hậm hực và bôi bẩn. Thực tế, chưa bao giờ tôi phát ngôn ngu xuẩn như thế. Hôm ấy có nhiều nghệ sỹ chứng kiến. Khi anh Hữu Tuấn nói rằng không thể tiêu được 2 triệu đô la, tôi nói rằng nếu có 200 triệu đô la tôi sẽ dựng kịch bản của NSND Hải Ninh bố đẻ của Thanh Vân vì ông đã có ý muốn gửi gắm một kịch bản rất hay nói về lòng nhân hậu của người Việt Nam qua việc làm lễ xá tội vong nhân cho hàng vạn quân xâm lược chết trận ở Việt Nam. Tôi sẽ dựng đại cảnh dài hàng mấy KM tái hiện cảnh Vua Quang Trung hành quân ra Bắc và nhiều đại cảnh khác trong các cuộc chiến tranh giữ nước trong ngàn năm qua. Tôi sẽ mời các siêu sao Holywood và các siêu sao Pháp, Trung Quốc, Nhật Bản đóng người nhà của các lính xâm lược chết trận. Tôi sẽ thuê các nhà quay phim, các nghệ sỹ hóa trang, các nhạc sỹ nổi tiếng thế giới, tôi sẽ làm kỹ xảo và làm hậu kỳ ở Hoa Kỳ. Chắc chắn 200 triệu đô la không đủ. Không hiểu sao Thanh Vân lại tiếp nhận theo cách ấy? Phải chăng anh khó chịu với việc NSND Hải Ninh bố anh tỏ ý tin cậy muốn trao gửi dự án lớn cho tôi?

    - Thôi anh ạ, mùa xuân đang về ở ngoài kia, phố xá đang náo nhiệt, anh bớt sự cáu kỉnh của mình đi để chia sẻ với ANTG xem tết này, những khán giả, độc giả yêu Đỗ Minh Tuấn sẽ được anh tri ân bằng món ăn nghệ thuật nào?

    - À, nói lại chuyện cũ tí thôi. Hôm nay được trò chuyện thẳng thắn với ANTG tôi cũng thoải mái rồi. Trong năm Canh Dần thì tôi cũng ấp ủ hai dự án phim nhựa, một dự án rất lớn là phim liên quan đến con người, đến văn hóa việt Nam đó là phim ?oThánh Gióng trở về?. Tôi viết kịch bản và đạo diễn luôn. Cái đó là một dự án, có thể sẽ là dự án treo trong nhiều năm, người ta sẽ bảo đó chỉ là ?onổ? của Đỗ Minh Tuấn, nhưng kệ họ thôi. Những gì tôi dự định thì tôi sẽ tiếp tục thực hiện. Dự án thứ hai là dự án phim về nông dân thời hội nhập, một phim về làng nuôi gà. Đây là cái khả thi nhất vì nó vừa tầm, giống như ?oVua bãi rác?. Dự án này tôi cũng đang viết kịch bản.

    - Nhiều người nói không thể nào nắm bắt được cái tay Đỗ Minh Tuấn này, hắn có nhiều gương mặt quá.

    -Họ muốn nói rằng tôi không rõ ràng, đó là cách nhìn ấu trĩ về văn hóa, cách nhìn tuyến tính, bè cánh. Họ cần đọc Edgar Morin. Tôi là một nhà phê bình nên tôi nhìn mọi việc rất khách quan. Dù là người nổi tiếng hay không, người mới hay người cũ họ đều có những giá trị mà mình phải gạn ra, để vun đắp cảm xúc nhiều chiều của xã hội. Khẳng định được mình ở nhiều lĩnh vực làm cho mình tự tin, khẳng định được bản thân. Tôi nhận mình là một nghệ sĩ trung thực, một nghệ sỹ có lý luận, có trách nhiệm công dân và luôn ủng hộ cái mới. Nhà thơ Dương Tường đã viết: ?oĐỗ Minh Tuấn ?" kẻ bị bỏ bùa về cái đẹp. Ông lao theo cảm xúc sáng tạo mãnh liệt của mình và vớ lấy bất kì phương tiện nào trong tầm tay để thể hiện bằng được những cảm xúc mãnh liệt ấy?. Con người tôi không hề tách biệt, tất cả đều thống nhất, nhất quán. Giống như ngôi nhà cửa mở rộng về bốn hướng, đi cửa nào cũng sẽ vào được trung tâm của ngôi nhà!/./



    Bản của Đỗ Minh Tuấn gởi ngày 8-2-10
    http://www.viet-studies.info/DoMinhTuan_ANTG_pv.htm
  2. Voldo

    Voldo Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/06/2002
    Bài viết:
    1.057
    Đã được thích:
    1
    Hị hị, bác này chắc không phải Vua bãi rác mà Vua nổ bãi rác
  3. Voldo

    Voldo Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/06/2002
    Bài viết:
    1.057
    Đã được thích:
    1
    talawas: Trong nhiều phỏng vấn trên báo chí trước khi phim ra mắt, anh tỏ ra tin tưởng rằng bộ phim này sẽ thu hút được khán giả bằng chất thơ, bằng một cách tiếp cận mới mẻ với quá khứ, bằng kĩ xảo nghệ thật tân tiến, có thể tạo ra những cú sốc thẩm mĩ, v.v. Nhưng hình như khán giả Việt Nam cũng vẫn thờ ơ với bộ phim này? Cú sốc thẩm mĩ của anh có xảy ra không?
    **T: Trên thực tế các buổi chiếu "Kí ức Điện Biên" mà tôi và các đồng nghiệp đã tham dự ở các tỉnh thành khán giả xem rất nồng nhiệt, chẳng thấy ai bỏ về giữa chừng, trái lại, có nơi như ở Điện Biên càng về cuối càng đông người xem, ngồi chật cả lối đi. Cú sốc thẩm mĩ đã xảy ra. Người ta khóc, cười, vỗ tay giữa chừng, phát biểu rất giống nhau rằng phim "rất hay", "hấp dẫn lắm", "rất thực" và "rất xúc động". Ông Đặng Quốc Bảo, cựu chiến binh Điện Biên Phủ nói rằng ngày xưa chúng tôi chiến đấu y như thế. Ông Vũ Tú Nam nguyên Tổng thư kí Hội nhà văn đi xem hai lần và nói: "Giỏi lắm.Chẳng thua gì Holywood." Truyền hình Việt Nam đã làm một phóng sự về Kí ức Điện Biên ở rạp, phỏng vấn một số khán giả, tất cả đều khen phim hay, một khán giả người Đức còn nói: "Nếu tôi là người Việt Nam tôi sẽ rất tự hào với cha ông mình khi xem phim này". Sau hai buổi chiếu đầu tiên ở Điện Biên Phủ, khán giả đồn nhau đi cả ô tô chở đầy người đến xem, nhưng vì hôm đó là ngày 7-5 có Đêm Hội Xoè Hoa nên rạp không chiếu phim, khán giả bị hẫng cãi nhau ầm ĩ với nhân viên rạp chiếu. Vừa qua, hàng loạt cơ quan như Bảo Việt, Đại học Sân khấu Điện ảnh, Tổng cục An ninh, Hàng không Việt Nam? đã liên hệ với các rạp ở Hà Nội để hợp đồng chiếu cho cơ quan họ. Nhưng các rạp đã chuyển sang chiếu phim ngoại nên các cơ quan muốn tổ chức cho cán bộ xem phim phải liên hệ mượn bản phim lưu của Hãng phim truyện Việt Nam và thuê rạp chiếu hoặc đem về chiếu tại hội trường cơ quan họ. Nhưng khách xem trong các buổi chiếu này không được tính vào tổng lượng khách xem phim.Cũng như trước đây phim Vua bãi rác của tôi được Phát hành phim quân đội mua 8 copies để chiếu ở Hà Nội và các địa bàn khác cho hàng trăm ngàn lượt người xem, nhưng người ta vẫn cho là phim kén khách vì các rạp lớn ở Hà Nội và TP Hồ Chí Minh không chiếu.
    Hiện nay, trong công luận, khái niệm "khán giả" có xu hướng bị co rút vào chỉ bộ phận khán giả thị dân, thậm chí chỉ là khán giả của vài rạp lớn ở thành phố HCM. Hệ thống chiếu bóng của các thành phố lớn cũng chỉ lo chiếu các phim phù hợp với thị hiếu của bộ phận khán giả này. Nhưng với các nghệ sĩ điện ảnh như chúng tôi thì khán giả bao gồm cả khán giả nông thôn, miền núi và hải đảo, khán giả trí thức sinh viên ở các thành phố, khán giả Việt kiều, khán giả người nước ngoài v.v., nên sáng tác hướng đến họ, ấp ủ những cái gọi là "chất thơ", "quá khứ", "thẩm mĩ" - toàn những thứ không ăn khách - cũng chỉ vì có họ. Có người cho rằng nhiều khán giả thị dân thờ ơ với phim nội, nhất là phim lịch sử, phim nghệ thuật vì bản thân nghệ thuật, dân tộc và cách mạng không hấp dẫn họ nữa chứ không phải là do nghệ sĩ không biết cách làm phim hấp dẫn. Thực ra thì vấn đề chẳng đến nỗi đáng bi quan như thế. Phim Việt Nam không đến được với người xem là do cấu trúc vĩ mô của sản xuất, phát hành và chiếu bóng có vấn đề. Chủ trương xây dựng cấp huyện làm pháo đài từ thời ông Lê Duẩn đã dẫn đến việc giằng các rạp chiếu bóng khỏi tay ngành văn hoá để đưa về cho địa phương, nên cho đến nay sau bao nhiêu quyết nghị, chủ trương, cải tổ nọ kia ngành văn hoá vẫn chưa giành lại được cái shop bán hàng hoá điện ảnh của mình. Các Hãng sản xuất phim thì vẫn là doanh nghiệp công ích, làm văn hoá và chính trị, còn các rạp chiếu thì thả cửa kinh doanh kiếm lời, trở thành nơi sỉ nhục phim nội và vinh danh phim ngoại. Vì thế mới nên nỗi bộ phim Người đàn bà mộng du được xếp lịch chiếu ở rạp Tháng Tám trong đợt phim kỉ niệm ngày thành lập Quân đội nhân dân Việt Nam, nhưng đến chính ngày 22-12, ngày thành lập quân đội anh hùng của chúng ta thì rạp này lại không chiếu phim Người đàn bà mộng du mà chiếu một bộ phim của Mĩ, đến nỗi đạo diễn Thanh Vân hăm hở dẫn bạn đi xem phải quay về dở mếu dở cười. Phim Kí ức Điện Biên cũng vậy, dù được ngạo nghễ giương cờ phục vụ chính trị chiếm lĩnh một buồng của rạp chiếu trong một tuần vẫn chỉ là khách trọ trong chính nhà mình. Không được quảng cáo trên Tivi như các phim Mĩ, phim Hàn Quốc, áp-phích ở rạp Tháng 8 bôi bác đến nỗi báo Công An phải chụp lại bêu lên kêu trời là cô Mây trẻ trung hấp dẫn trong Kí ức Điện Biên bị vẽ thành một bà già xấu xí đặt bên cạnh các ảnh siêu sao ngoại quốc trẻ trung mơn mởn thì liệu ai xem? Đến khi khán giả thành phố bắt đầu biết đến các phim này muốn đi xem thì rạp đã dẹp đi để chiếu những bộ phim ngoại mua ít tiền, lại được quảng cáo rầm rộ trên các luồng thông tin đại chúng từ nhiều năm trước. Thế rồi, khi nguồn thu từ phim ngoại đã quá béo bở, người ta bắt đầu tấn công vào phim đặt hàng, phim nội địa để chặn nó từ xa, không cho nó nhân danh bất cứ nhiệm vụ văn hoá chính trị gì để chiếm buồng chiếu của các quý ông ngoại quốc. Họ đem con số người xem quá ít do một mẩu tin đưa ra (chẳng có ai kiểm chứng) của một rạp nào đó ra doạ dẫm những người quản lý văn hoá , hòng chuyển lỗi của khâu phát hành sang các nghệ sĩ. Thực ra, chính sự bất lực của cả một thể chế trong việc thu hồi rạp chiếu bóng về cho ngành văn hoá đã dẫn đến việc khán giả ít được xem phim Việt Nam, kể cả những phim mà chính họ thấy hay. Nếu cấu trúc vĩ mô của ngành điện ảnh thay đổi, các rạp chiếu bóng hiện đang là mâm cỗ của các địa phương được trả về cho điện ảnh quản lý, thì các rạp sẽ dành nhiều thời gian, nhiều buồng tốt để chiếu phim trong nước sản xuất, do đó, lượng khách xem phim Việt nam sẽ được đông hơn.
    talawas: Còn dư luận trong giới với bộ phim này? Các đồng nghiệp của anh ra đánh giá thế nào?
    **T: Hầu như tất cả các đồng nghiệp khi xem xong Kí ức Điện Biên đều có chung một thái độ rất tích cực, họ dùng những từ rất mạnh: "Tuyệt vời", "Rất hay", "Được lắm", "Giỏi đấy!", "Ấn tượng lắm", "Rất thật và rất xúc động", "Oách đấy!", "Tiến bộ vượt bậc về dàn dựng" v.v. Chỉ mỗi Đặng Nhật Minh (ĐNM) là chê trên talawas. Tôi bận lâu không vào talawas nên biết bài của ĐNM hơi chậm. Thực tình, khi đọc bài trả lời phỏng vấn của ĐNM tôi thấy chẳng có gì đáng chấp, đáng bực, thậm chí, tôi còn thấy rất mừng. Mừng vì, từ góc độ nhân tình thế thái thì hành vi của anh ta chẳng khác gì hành vi tự tử, nó bộc lộ sự ghen tức và hốt hoảng trước tiếng vang và sự thành công nhiều mặt của Kí ức Điện Biên. Có người như chị Tú vợ cũ của nhà thơ Hoàng Nhuận Cầm tác giả kịch bản Hà Nội mùa đông năm 46 đã tuyên bố Kí ức Điện Biên là phim hay nhất của điện ảnh Việt Nam. Nếu anh ta cao thủ hơn, khen kiểu xoa đầu thì gây nhiều ngộ nhận nguy hiểm hơn.
  4. sole_husband

    sole_husband Moderator

    Tham gia ngày:
    02/04/2003
    Bài viết:
    6.326
    Đã được thích:
    2.295
    @ bạn Poly: bạn định nói gì qua cái topic này? Tung một bài báo lên mạng về một thằng cha bị vĩ cuồng và hả hê nhìn người khác lao vào rủa xả?
  5. poly

    poly Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    02/08/2001
    Bài viết:
    2.236
    Đã được thích:
    0
    thế thì đã sao ?
  6. sole_husband

    sole_husband Moderator

    Tham gia ngày:
    02/04/2003
    Bài viết:
    6.326
    Đã được thích:
    2.295
    Đã sao à?
    Đừng nhét vào miệng người khác những thứ ngớ ngẩn chứ còn sao nữa!
    Thích nói gì thì nói thẳng ra, làm cái trò này vừa trẻ con vừa tiểu nhân. Một người hay review điện ảnh mà lại ứng xử kém văn hoá như vậy, chán quá đó! Tôi chẳng còn gì để nói nữa, càng không thích phải dây dưa với loại người kiểu này. Chào!
  7. poly

    poly Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    02/08/2001
    Bài viết:
    2.236
    Đã được thích:
    0
    e chả muốn gây với bác
    nhưng mà bác suy bụng ta ra bụng người ghê quá

Chia sẻ trang này