1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Đoản khúc riêng mình

Chủ đề trong 'Thi ca' bởi boydienbien, 09/12/2005.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. boydienbien

    boydienbien Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/07/2004
    Bài viết:
    754
    Đã được thích:
    0
    tự hiểu trong lòng giăng tủi hận
    luyện rèn đi tới nghiệp vinh thân
    HỨA
    gạo trắng
    in hình
    giọt mồ hôi
    lao đao tủi hận
    thấu cả rồi
    đời thừa
    cũng phải
    xuyên đêm tối
    nhặt lời thơ sạch
    giữ tinh khôi
    nghĩa đấy
    tình đây
    hỡi mẹ cha
    con xin gửi tặng
    cả sơn hà
    bao giờ trái ngọt
    thơm hương cả
    là lúc con về
    với quê xa
  2. boydienbien

    boydienbien Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/07/2004
    Bài viết:
    754
    Đã được thích:
    0
    QUA
    ừ thôi mất cả
    không cần nữa
    có luyến lưu chi cũng chỉ thừa
    ta là kẻ lạ
    bên song cửa
    còn ánh trăng kia rọi sao thưa
    ừ thôi thế vậy
    ta một nẻo
    mặc kệ trốn đời nước mắt reo
    ta người cô độc hồn trong trẻo
    giữ lại
    tan hoang
    một mảnh nghèo
    vất đi tất cả
    sống riêng ta
    cùng với bon chen trọn một nhà
    đâu là lệ đắng
    cười
    đấy
    hả
    nuốt lại đi nào
    ta
    hỡi
    ta
    hãy đến đây
    nào
    hãy đến đây
    khó khăn gian khổ cả một bầy
    không cần nhung lụa đời nát bấy
    vượt qua
    chiến thắng
    chốn đời ngây
  3. thalagiotmua

    thalagiotmua Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/09/2004
    Bài viết:
    63
    Đã được thích:
    0
    Boy ơi! mình rất quí bạn qua các bài bạn viết. Chỉ biết khuyên bạn không nên và cần thiết phải....với tất cả... hãy viết bằng cảm xúc của chính mình! Không sẽ thành nhàn nhạt....
    Mong bạn hiểu những gì mình viết gửi bạn...?
    Mến bạn.
  4. doc_vang

    doc_vang Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    13/01/2006
    Bài viết:
    812
    Đã được thích:
    0
    thalagiotmua
    Không hẳn thế đâu ! Có thể , khi người ta viết nhiều , vô hình chung tạo thành một thói quen . Mà chính điều đó kéo theo những " cái guồng " " cái khuôn " nhất quán . Một lối sa đà cảm xúc thôi . Khi nào gôm lại được một mối thì sẽ khá hơn . Đồng ý ?
    Ngọc vẫn thích cái lối viết tự phát , bằng cảm xúc là chính . Chứ viết theo lối chuyên nghiệp thì ...đến chán
    boydienbien một buổi sớm an lành nhé

  5. boydienbien

    boydienbien Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/07/2004
    Bài viết:
    754
    Đã được thích:
    0

    cám ơn sự đóng góp của mọi người,vì người ngoài nhận xét bao giờcũng khách quan hơn hí hí
    chỉ mỗi tội là tớ không có ý định gò mình vào cái gì cả,lúc viết là cứ viết thôi chứ viết xong đôi khi chả biết mình viết như thế là tại sao
    nhưng tớ sẽ có gắng tiếp thu và cải tổ chính tớ,để tớ không trở thành nhạt nhẽo quá nhỉ hì hì
    mỗi tội chả biết viết thế nào đây nữa,tại quen viết thía rùi
    hôm nay có bạn hạt mưa
    vào khuyên boy tớ sớm trưa là mình
    thêm cả cô vang đồng tình
    cám ơn,ghi nhớ,hoan nghinh góp lời
  6. boydienbien

    boydienbien Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/07/2004
    Bài viết:
    754
    Đã được thích:
    0
    TÌM
    bao giờ mới thành người lớn nhỉ
    ngúng nguẩy
    hờn ghen
    cứ cười khì
    bực lắm
    mà ta không nhất trí
    bé hoài thơ dại
    được mấy khi
    không thích lớn đâu
    tớ dỗi hờn
    chẳng cần bươn chải những chiều hôm
    nhọc lòng suy nghĩ
    là bận rộn
    bé lại
    mình ta
    được cái khôn
    thế đấy
    giờ đây nhóc thật rồi
    chẳng cần vội vã
    với xa xôi
    trẻ con ăn ngủ
    không thành tội
    nhí nhảnh ta tìm
    một cái tôi
  7. boydienbien

    boydienbien Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/07/2004
    Bài viết:
    754
    Đã được thích:
    0
    ĐÁM CƯỚI QUÊ
    ta về ăn đám cưới ở dưới quê
    không rực rỡ không tràn đầy món lạ
    chú rể cứ rụt rè luôn vâng dạ
    còn cô dâu bẽn lẽn ngại bước ra
    ta nhìn ra đám cưới ở quanh ta
    không trống trải ngập tình người thiên hạ
    họ cười nói với niềm vui rộn rã
    chẳng xô bồ như bữa tiệc trôi qua
    giản dị lắm nhưng nghĩa tình đằm thắm
    bữa cơm thì cũng được gọi là sang
    nhưng cô dâu chẳng thích được điểm trang
    còn chú dể chỉ vận vào áo mới
    trước ngày cưới họ giúp nhau hồ hởi
    nấu cớm này,bắc rạp,ấm chén thay
    những câu cười không cửa miệng lắt lay
    mà chân thực chẳng vướng gì áy náy
    lúc tiệc tàn người ta không bỏ chạy
    chiếc phong bì chẳng vội ấn vào tay
    mà ngồi lại trao đổi chuyện hàng ngày
    sau đó giúp chủ nhà thu bữa tiệc
    hết đám cưới khi về mà vẫn tiếc
    muốn ở thêm cùng với họ thật nhiều
    bởi tháng ngày lang bạt với phiêu diêu
    tình thiên hạ luôn luôn ta thấy thiếu
  8. boydienbien

    boydienbien Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/07/2004
    Bài viết:
    754
    Đã được thích:
    0
    TRỜI NẮNG
    hôm nay tớ thấy nắng rồi
    bầu trời không còn tôi tối
    hì hì hoá ra thay đổi
    là cả mùa xuân xa xôi
    ừ nhỉ ông trời vui đấy
    làm tớ cũng mừng ngất ngây
    này này cám ơn ông nhé
    bởi vì tôi thích mùa hè
    a kìa một cơn gió nhé
    thoảng qua tai tớ đây nè
    trên cao mây trời cũng khẽ
    nghiêng mình trước mái hiên che
    không còn âm u ngày tháng
    cũng hết mưa rả rích rồi
    bao nhiêu u buồn xin lỗi
    để giờ trong sạch tinh khôi
  9. boydienbien

    boydienbien Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/07/2004
    Bài viết:
    754
    Đã được thích:
    0
    NÚI RỪNG
    xanh biếc bầu trời trải rộng
    nắng tan vào cõi thinh không
    đoá mây hằn vào chỗ trông
    vẫn là cao rộng mênh mông
    soi mình vào trong sâu thẳm
    dõi mắt nhìn theo chằm chằm
    đến chừng như là mỏi lắm
    bóng hình vẫn cứ mất tăm
    biêng biếc núi rừng chẳng vội
    náu mình vào khoảng xa xôi
    vẫn không thèm là khoảng tối
    để mà giữ lại cái tôi
  10. boydienbien

    boydienbien Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/07/2004
    Bài viết:
    754
    Đã được thích:
    0
    KHAO KHÁT
    mỗi bước ta đi mỗi nguyện cầu
    trăm ngàn sóng biển gió về đâu
    thời gian trở nặng niềm yêu dấu
    đọng lại hồn ta những nhiệm mầu
    khắc khoải trong hồn nỗi nhớ sâu
    vách đá non xanh toạc mảng đầu
    trơ trọi rừng hoang lòi đất xấu
    đêm về dã thú thét từng câu
    có phải nơi này xứ mưa ngâu
    cây xanh tươi tốt chẳng mặt nhầu
    đối lập quê mình sương buốt thấu
    cây gầy run rẩy suốt đêm thâu
    hoang vắng điêu tàn phố liêu xiêu
    dăm ba hàng bán gọi là nhiều
    không đủ chi dùng nhưng chẳng thiếu
    gian ngoan xó trợ cũng người điêu
    tấp tểnh đi về dãy núi xa
    chênh vênh heo hút một mái nhà
    chú ngựa lưng thồ chừng mệt lả
    chồn chân nhường lối đám mây qua
    chẳng phải bây giờ mới nhớ ra
    quê hương gian khó tới mọi nhà
    hun đúc trong mình khao khát đã
    để rồi đua chí tới cao xa

Chia sẻ trang này