1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Đoản khúc thu Hà nội

Chủ đề trong 'Nhạc TRỊNH' bởi loa_ken_den_si, 10/10/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. quysulangthang

    quysulangthang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/05/2006
    Bài viết:
    80
    Đã được thích:
    0
    Cái dáng mảnh mai, hao gầy, kiều diễm của người con gái ấy có chút gì phảng phất hình ảnh người bạn tri kỷ trăm năm của quỷ sứ này. "Sen tàn nghe rốn tiếng mưa thu", ánh trăng mờ tỏ, hơi thu lành lạnh, chợt nhớ nàng se sắt:
    "Cò rò bóng hạc bên ghềnh
    Hồn hoa chôn chặt dưới vành trăng trong"
    Hoa đã rụng rồi mà chẳng còn người chôn hoa nữa. Vẫn biết
    "Người đẹp vẫn thường hay chết yểu
    Thi nhân bạc đầu sớm hơn ai"
    thế mà thu sang, lá rụng, sen tàn...vẫn thấy ngậm ngùi, chua xót.
  2. meo_ko_an_ca

    meo_ko_an_ca Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/01/2006
    Bài viết:
    1.314
    Đã được thích:
    0

    Đêm đã tàn hết chưa ?
    Khi những ánh sao quên chẳng gõ cửa
    Bóng trăng mờ khuất
    Mới chớm thu.
    Đã qua chưa những sớm mai
    Khi gánh gồng của bà, chị những cốm mới
    Hương mùa thu gói cả trong lá sen
    Đượm vị mặn sương muối sáng
    Hà Nội lại thu sang.Người người hối hả với cuộc sống.Con đường lá vẫn rơi.Người vẫn âm thầm.Người vẫn hững hờ.Cuộc sống là thế.Biết làm sao được, còn ta thì còn mãi ngồi và chờ đợi.Đợi một điều gì đó, không kỳ diệu mà bình thường như cuộc sống.Như chuyện yêu người, người yêu.
  3. tigerlily

    tigerlily Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    22/03/2002
    Bài viết:
    3.048
    Đã được thích:
    2
    "Mùa thu nay sao bão mưa nhiều
    Những cửa sổ toa tàu chẳng đóng
    Dải đồng hoang và đại ngàn tối sẫm
    Em lạc loài sâu thẳm giữa rừng anh..."
  4. home_nguoikechuyen

    home_nguoikechuyen Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    15/05/2002
    Bài viết:
    3.846
    Đã được thích:
    7
    Sen tàn cúc lại nở hoa
    Sầu dài ngày ngắn đông đà sang xuân
    Ðếm tóc bạc tuổi đời chưa đủ
    Phận má hồng ai biết sang canh.
    Ba trăm sáu chục thoi đưa
    Ngẫm lại ta đã mấy ngày tốt tươi
    Sao trên trời khi mờ khi tỏ
    Mà lòng người ủ rủ héo hon.
    Chim chiều bảng lảng mây xa
    Hoa rơi lệ ướt biết ngày nào vui
    Nào đâu là chỗ chân trời
    Nào đâu là chỗ có đồi chôn hoa?
    "Giờ hoa rụng có ta chôn cất,
    Chôn thân ta chưa biết bao giờ.
    Chôn hoa người bảo ngẩn ngơ,
    Sau này ta chết, ai là người chôn? "

  5. loa_ken_den_si

    loa_ken_den_si Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    07/12/2002
    Bài viết:
    7.720
    Đã được thích:
    1
    Mùa thu lúc nào cũng thật nhẹ nhàng, dịu dàng và trầm lắng...Mọi nhịp sống đều như diễn ra chậm hơn... Cảm giác này thật êm dịu, như hơi thở nhè nhẹ của từng chiếc lá đang rung rinh ngoài kia... Thu yên tĩnh, thu hiền hoà, thu và tình yêu... Mùa thu của tình yêu và những cảm xúc lãng mạn... Có một cái gì đó như vô hình đang diễn ra khắp nơi. Vạn vật như đang làm đổi thay từng nhịp thở và cả nhịp yêu thương... Cái nắng thu cũng thật lạ lùng, êm êm và nhẹ lắm.... Mọi vật dường như đang diễn ra rất chậm, rất chậm....Chạm vào một chiếc lá, mùa thu mỉm cười và khẽ nhấc mình thả vào trong gió...
    ( ...của tôi )
  6. loa_ken_den_si

    loa_ken_den_si Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    07/12/2002
    Bài viết:
    7.720
    Đã được thích:
    1
    Nghe em khép đoá mong manh
    Không dưng bỗng chốc ta thành người dưng
    Thí dụ em cứ lưng chừng
    Cuộc vui xoá hết ngập ngừng bỏ đi
    Hoang vu sót tiếng thầm thì
    Bên đời hiu quạnh tiếng Mi lạc đàn
    Đi đâu giữa chốn nhân gian
    Loanh quanh mỏi mệt tiéng than nghẹn lời
    Mưa buồn đan chéo lưng trời
    Tình ca vang mãi tiếng cười buông lơi....

  7. quysulangthang

    quysulangthang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/05/2006
    Bài viết:
    80
    Đã được thích:
    0
    Sáng mùa thu, hồ Tây mơ màng, xa xăm, làn sương mỏng manh mơ hồ, trễ nải, sóng lao xao tỉnh giâc, hàng cây dịu dàng buông gió trong suơng làm cả không gian phiêu bồng, biến ảo. Cơm áo gạo tiền bỗng tan biến hết, chỉ còn cảm thấy trong lòng một nỗi bâng khuâng khó diễn tả.
    Trưa mùa thu, hàng cơm bên hồ nhỏ vắng, gió thổi vu vơ làm xao động từng chùm hoa nắng trên đường Cổ Ngư.
    Hà Nội đẹp quá, cảm hứng đi làm của cả một ngày âu cũng chỉ có thế mà thôi.
  8. vothuongca

    vothuongca Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    08/11/2002
    Bài viết:
    571
    Đã được thích:
    0
    Có một ngày ta xa Hà Nội
    Thẳm trong lòng nghe nhón bước thu sang
    Có một ngày thu rất gần Hà Nội
    Chợt thoáng buồn vì không có ta bên
    Có một ngày vắng ta, thu Hà Nội
    Bỗng tần ngần đứng lại phía thềm xưa
    Có một ngày vắng thu ta ngần ngại
    Nhận từ trời một sắc nắng buông rơi...
    Sài Gòn...nắng mưa
  9. yeutrinh

    yeutrinh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/03/2003
    Bài viết:
    642
    Đã được thích:
    0
    mày làm tao nhớ mày quá! lâu lắm rồi ko gặp mày! hic! Hà Nội đang thu đấy mày ạ! nhưng tao vẫn đang mặc áo mùa hè.
    vì lá vàng chưa rụng, vì mưa, vì tao buồn... nên tao nhớ mày!!!!!!!!!!!!
  10. loa_ken_den_si

    loa_ken_den_si Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    07/12/2002
    Bài viết:
    7.720
    Đã được thích:
    1
    @ Thuận : Mày nhớ cái Sơn làm gì hà Thuận ? Để anh nhớ nó một mình đê ... mà Hà nội lá rơi vàng cả tị ...Hôm rồi ngồi uống diệu bên dáng thu mượt mà của con đàn bà mang tên Võng Thị , Anh với Thuỷ với Dương ước gì quán là của Yêu Trịnh ... mà loanh quanh cả 1 đống vẽ sỹ ra đòi xây nhà 3 từng tặng em Dương !!! đểu thế !
    Thôi !! anh hát bài của anh ... Hà Nội bây giờ ko còn nắng đâu em ...thu lang thang trên bờ vai tóc rối , phố rưng rưng đợi lá vàng khắc khoải ...

Chia sẻ trang này