1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Đọc, nghe, xem, thấy và...suy nghĩ

Chủ đề trong '1980 Family Hà nội' bởi atomichurricane, 13/08/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. khinguyentu

    khinguyentu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/01/2006
    Bài viết:
    168
    Đã được thích:
    0
    Hihi, tranh luận kiểu này vui phết nhỉ, tớ thấy gần giống kiểu vịt sinh ra trứng hay trứng sinh ra vịt roài đây
    Thế bạn nghĩ kinh doanh là gì? là không phải lao động hùng hục à? Tớ nghĩ bạn chưa hiểu thấu đáo cái từ "lao động". Bạn đang đồng nghĩa lao động ở đây là lao động chân tay thì phải và bạn nghĩ rằng là doanh nhân thì hiểu theo cách nào đó thì sẽ "không phải làm gì". Tớ chưa tiếp xúc với cuốn sách bạn đã đọc để xem quan điểm của tác giả và những lí lẽ dẫn chứng để bảo vệ quan điểm đó của tác giả. Nhưng tớ đồ rằng ý nghĩa "không phải làm gì" ở đây ám chỉ về lao động chân tay chăng? và ở đó người ta nhấn mạnh vai trò tổ chức sản xuất, buôn bán hay còn gọi là nhà quản lý, cái này nó thuộc về lĩnh vực quản trị mất roài, tớ không dám lạm bàn sâu xa
    Về vấn đề này theo tớ thì ở vị trí của doanh nhân vẫn phải lao động, lao động trí óc để hoạch định chiến lược và kế hoạch để sử dụng tốt nhất nguồn lực (vốn, lao động) và sinh lời cao nhất có thể (theo khía cạnh này thì vai trò của doanh nhân còn nặng nề là khác ).
    Cái "còn lâu mà khá lên được" của bạn tớ e là nó nằm ở chỗ phân cấp quản lý giữa nhà quản lý và nhân viên (hay người lao động -theo như bạn nghĩ ) còn chưa rành mạch . Nhà quản lý thì ôm đồm cả việc của nhân viên còn nhân viên đôi khi làm không theo thứ tự chủ tớ gì cả Tốt nhất hoặc là tự bạn cố gắng tách biệt 2 vị trí đó ra theo mô hình 1 Giám đốc + nhiều nhân viên hoặc bạn thuê riêng 1 người ở ngoài làm quản lý điều hành còn bạn quản lý chung (mô hình 1 tổng giám đốc + 1 hay nhiều giám đốc điều hành + nhiều nhân viên )
    hì hì, phân tích sơ sơ thế để túm lại là doanh nhân thì vẫn phải lao động mệt óc đây
  2. shrek_8x

    shrek_8x Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/06/2004
    Bài viết:
    1.004
    Đã được thích:
    0
    Căn bản bạn vẫn chưa hiểu í tớ nói thôi. tớ chẳng nói xiên xẹo gì đâu. tớ chưa tìm lại đc cái quyển sách tớ đọc nhưng tớ nghĩ là bạn đọc nó rồi đấy.
    Lao động tớ nói ở trên theo nghĩa làm việc cả trí óc và chân tay - Hoàn toàn ko dành cho người kinh doanh
    Như bạn nói đấy, mấy cái điều hành với cả hoạch định, sử dụng nguồn lực v.v... đấy thuộc về lĩnh vực quản trị mất rồi. Ko phải của nhà kinh doanh
    HÌ . chán nhỉ, chắc bạn cho là tớ hâm mất rồi.
    Tớ chỉ đang hiểu kinh doanh là đầu tư vào và để nó tự sinh lời, còn mình thì để tgian làm việc khác hoặc kinh doanh cái khác.
    Tất nhiên có hoạt động lao động trí óc nhưng chỉ ở giai đoạn đầu, rất ngắn.
    Đơn giản quá phải ko?
  3. goby1204

    goby1204 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/01/2006
    Bài viết:
    177
    Đã được thích:
    0
    Trích từ bài của Shrek
    Căn bản bạn vẫn chưa hiểu í tớ nói thôi. tớ chẳng nói xiên xẹo gì đâu. tớ chưa tìm lại đc cái quyển sách tớ đọc nhưng tớ nghĩ là bạn đọc nó rồi đấy.
    Lao động tớ nói ở trên theo nghĩa làm việc cả trí óc và chân tay - Hoàn toàn ko dành cho người kinh doanh

    Kinh doanh cũng có nghĩa là lao động chân tay và lao động trí óc! Nói chung làm kinh doanh đôi khi rất nhục

    Như bạn nói đấy, mấy cái điều hành với cả hoạch định, sử dụng nguồn lực v.v... đấy thuộc về lĩnh vực quản trị mất rồi. Ko phải của nhà kinh doanh

    Kinh doanh, tiếng Anh là Business, mang nghĩa rộng nhất trong các thuật ngữ kinh tế khác như: Trade, Commerce (mấy từ này thường được dịch là Thương mại). Và tất nhiên, quản trị - management là một những lĩnh vực quan trọng, người làm kinh doanh phải nắm vững các nguyên lý quản trị để kinh doanh thành công, vì vậy mà người ta mới có ngành Quản trị kinh doanh (MBA)
    HÌ . chán nhỉ, chắc bạn cho là tớ hâm mất rồi.
    Tớ chỉ đang hiểu kinh doanh là đầu tư vào và để nó tự sinh lời, còn mình thì để tgian làm việc khác hoặc kinh doanh cái khác.
    Tất nhiên có hoạt động lao động trí óc nhưng chỉ ở giai đoạn đầu, rất ngắn.

    Hổng phải bạn ạ, kinh doanh mệt xác hơn nhiều, như bạn ấy! Mệt không? Không phải cứ bỏ tiền ra đã là kinh doanh đâu!

    Được goby1204 sửa chữa / chuyển vào 09:38 ngày 30/03/2006
  4. eya0011

    eya0011 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/01/2006
    Bài viết:
    34
    Đã được thích:
    0
    " không mệt lắm, thường thôi"
    em trả lời hộ cho.! Từng đấy điều chưa đủ để Shrek kêu mệt..Anh nhỉ???
  5. khinguyentu

    khinguyentu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/01/2006
    Bài viết:
    168
    Đã được thích:
    0
    Ừ bạn chắc hâm rồi nên mới suy nghĩ loanh quanh tất cả mấy cái thuật ngữ đó
    Như vậy, theo bạn thì:
    - Kinh doanh không phải là lao động chân tay+trí óc
    - Kinh doanh không phải là điều hành, hoạch định, lập kế hoạch (vì đó là công việc của riêng nhà quản trị )
    - Kinh doanh là đầu tư vào và để nó tự sinh lời, còn mình thì để tgian làm việc khác hoặc kinh doanh cái khác
    - Kinh doanh là không làm gì cả
    Vậy bạn thử lấy ví dụ 1 người nào đó kinh doanh (cái gì đó) mà có những đặc điểm trên đi Tớ cũng tò mò muốn biết cái thể loại kinh doanh mà không phải làm gì nhưng vẫn sinh lời để còn cố gắng học tập
    Ví dụ nhỏ nhỏ như bọn tớ có mua bán 1 vài thể loại cổ phiếu trên thị trường CKhoán nhá thì người ta gọi bọn tớ là kinh doanh chứng khóan, có vẻ như là bọn tớ cũng đầu tư vào cổ phiếu để nó tự sinh lời đấy chứ nhưng nói thật nếu không tìm hiểu, phân tích, xem xét kỹ lưỡng, dự đoán v..v.... (cái gọi là vận dụng lao động trí óc ) thì có đợt cũng lỗ chổng vó
    He he còn quan điểm của tớ thì công việc kinh doanh có lợi nhuận phải là tổng hòa của tất cả, nó phải vừa có lao động chân tay+trí óc, vừa phải có đầu óc của những nhà quản trị
  6. shrek_8x

    shrek_8x Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/06/2004
    Bài viết:
    1.004
    Đã được thích:
    0
    Bạn hỉu í tớ rồi đấy. Tất nhiên kinh doanh ko hoàn toàn là ko làm gì cả :)
    Về thị trường chứng khoán, tớ chưa biết nhiều lắm. nhưng đại khái là ở VN chưa phát triển hoặc pt ngầm mà tớ ko biết :). ko biết ở VN thế nào chứ tớ thấy ở nước ngoài có những người môi giới chứng khoán. họ có thể tìm hiểu, phân tích và đau đầu thay bạn được mà. Tất nhiên là bạn phải biết và hiểu nó. Người kinh doanh là người ko phải làm trực tiếp nhưng phải biết tất cả. Nếu bạn vẫn lụi cụi theo dõi, tính toán, phân tích, tìm hiểu... thì bạn sẽ ko bao giờ thoát ra khỏi cái vòng xoay công việc ấy. Bạn nên sở hữu một công ty đầu tư chứng khoán và có những nhân viên làm việc và kiếm lợi nhuận cho bạn thì hơn . Chứ bây giờ như bạn nói thì tớ hiểu bạn vẫn chưa đc gọi là kinh doanh chứng khoán được. Mới chỉ là đầu tư thôi. Để thành công trong cái đầu tư đấy nếu bạn chỉ làm 1 mình thì rủi ro nhiều. Nếu bạn biết dùng người khác (có đầu óc, chuyên môn) thông minh hơn bạn để làm cho bạn (bạn chỉ là ng đầu tư) thì khả năng thành công lớn hơn. Nếu ko bạn chỉ mãi là một nhà chuyên môn giỏi thôi, chưa thành nhà kinh doanh giỏi đc :D
    Nói tóm lại. đại ý của tớ là tớ hiểu cái t/c của hai từ Kinh Doanh lớn hơn rất nhiều. Nó ko đơn thuần là bỏ tiền đầu tư và làm việc (cả đầu cả chân) vì nó. KInh doanh là đầu tư và để sinh lời một cách thông minh. Billgate giàu ko phải vì ông nghĩ ra và phát triển hệ điều hành DOS. đó là của 1 ng anh em(bạn bè gì đó tớ ko rõ). Mà là ông biết cách dùng những ng thông minh khác làm việc cho mình (tất nhiên là ông í thông minh rồi , nhưng về chuyên môn chưa chắc = ng kia). Để kinh doanh trong lĩnh vực phần mềm, ông ấy chưa chắc đã phải lụi cụi ngồi viết code nhưng ông ấy phải biết tất cả nh thứ đó.
    Triết lý kinh doanh của tớ đại khái là như thế. Còn bây h tớ vẫn đang phấn đấu là nhà chuyên môn giỏi và quản trị giỏi. Còn những vấn đề về tài chính, thị trường, luật pháp nữa, tớ phải biết thêm thì mới làm nhà kinh doanh giỏi được . Đến lúc làm đc nhà kinh doanh thì tớ sẽ ko phải làm việc nữa.
  7. ixx

    ixx Thành viên rất tích cực Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    31/03/2004
    Bài viết:
    1.258
    Đã được thích:
    2
    Nói có sách mách có chứng, tớ xin góp một vài nhời gọi là tranh cãi với các bạn cho xôm: theo từ điển Ngôn ngữ học - Viện ngôn ngữ học - 2004:
    Kinh doanh là tổ chức việc sản xuất, buôn bán, dịch vụ nhằm mục đích sinh lời.
    Theo Wikipedia thì khá là dài dòng. Ví dụ nhé:
    Business refers to at least three closely related commercial topics. The first is a commercial, professional or industrial organization or enterprise, generally referred to as "a business." The second is commercial, professional, and industrial activity generally, as in "business continues to evolve as markets change." Finally, business can be used to refer to a particular area of economic activity, such as the "record business" or the "computer business" (see Industry). This article is concerned primarily with the first definition of individual businesses, but also contains links to general business and management topics, in the sense of the second definition.
    Individual businesses are established in order to perform economic activities. With some exceptions (such as cooperatives, non-profit organizations and generally, institutions of government), businesses exist to produce profit. In other words, the owners and operators of a business have as one of their main objectives the receipt or generation of a financial return in exchange for expending time, effort and capital.
    Types of businesses
    There are many types of businesses, and, as a result, businesses can be classified in many ways. One of the most common focuses on the primary profit-generating activities of a business, for example:
    Manufacturers produce products, from raw materials or component parts, which they then sell at a profit. Companies that make physical goods, such as cars or pipes, are considered manufacturers.
    Service businesses offer intangible goods or services and typically generate a profit by charging for labor or other services provided to other businesses or consumers. Organizations ranging from house painters to consulting firms to restaurants and even to entertainers are types of service businesses.
    Retailers and Distributors act as middle-men in getting goods produced by manufacturers to the intended consumer, generating a profit as a result of providing sales or distribution services. Most consumer-oriented stores and catalogue companies are distributors or retailers.
    Agriculture and mining businesses are concerned with the production of raw material, such as plants or minerals.
    Financial businesses include banks and other companies that generate profit through investment and management of capital.
    Information businesses generate profits primarily from the resale of intellectual property and include movie studios, publishers and packaged software companies.
    Utilities produce public services, such as heat, electricity, or sewage treatment, and are usually government chartered.
    Real estate businesses generate profit from the selling, renting, and development of properties, homes, and buildings.

    Transportation businesses deliver goods and individuals from location to location, generating a profit on the transportation costs.
    There are many other divisions and subdivisions of businesses. The authoritative list of business types for North America (although it is widely used around the world) is generally considered to be the NAICS, or North American Industry Classification System. The equivalent European Union list is the NACE.
    Được ixx sửa chữa / chuyển vào 17:18 ngày 30/03/2006
  8. violet_e294

    violet_e294 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/09/2005
    Bài viết:
    633
    Đã được thích:
    0
    dịch méo cả mồm
  9. lao_gia_de_01

    lao_gia_de_01 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/03/2005
    Bài viết:
    140
    Đã được thích:
    0
    Trong cuộc sống, con người do bản chất chủ quan của mình không ít khi phạm phải những sai lầm mà họ phải trả một giá thật đắt. Bạn có bao giờ từng hối tiếc mình đã xem thường giá trị của một con người chỉ bởi đã hời hợt đánh giá họ qua bề ngoài?Hiệu trưởng trường đại học lừng danh Harvard đã từng phạm một lỗi lớn mà ông phải tiếc nuối cả đời.
    Vào một buổi sáng tại sân ga xe lửa Boston tiểu bang Massachussett của Mỹ, một bà cụ trong chiếc áo bằng vải lanh đã bạc màu bước xuống khỏi toa xe lửa cùng chồng mình, một ông cụ trong bộ quần áo bằng vải tự dệt. Họ sóng đôi chậm chạp tiến về phía trường Đại học Harvard và gỏ cửa văn phòng vị hiệu trưởng.
    Nhìn hai ông bà cụ trong bộ dạng quê mùa, người thư ký đương nhiên cho rằng chẳng có lý do gì phải làm tốn thời gian của ngài hiệu trưởng vốn dĩ luôn tất bật với những cuộc hẹn quan trọng. Ông cụ điềm đạm lên tiếng: ?oChúng tôi muốn được gặp ông hiệu trưởng?. Người thư ký cau có: ?oÔng hiệu trưởng hôm nay bận cả ngày?. Ông cụ lại kiên trì: ?oChúng tôi sẽ chờ?.
    Hàng tiếng đồng hồ trôi qua, người thư ký càng lộ vẻ khó chịu, bà ta hy vọng hai ông bà cụ phiền hà này sẽ tự ý bỏ đi vì thiếu kiên nhẫn, nhưng họ vẫn ngồi đó. Cuối cùng chính bản thân người thư ký phải chịu thua cuộc, bà ta bước vào văn phòng của vị hiệu trưởng và thuyết phục ông bỏ chút thời gian gặp 2 vị khách bất đắc dĩ với hy vọng họ sẽ đi ngay. Vị hiệu trưởng thở dài ngao ngán đồng ý.
    Chẳng cần phải giới thiệu dài dòng, bà cụ phá tan không khí nặng nề: ?oChúng tôi có một đứa con trai đã từng theo học tại đây trong một năm. Cháu rất yêu thích ngôi trường này và đã có rất nhiều kỷ niệm đáng nhớ, gắn bó với trường. Chẳng may vào khoảng một năm trước, cháu bị tai nạn qua đời. Chúng tôi bàn với nhau muốn làm một điều gì đó để gợi nhớ về cháu trên mảnh đất của ngôi trường này?. Vị hiệu trưởng không hề cảm động, ông chỉ thấy bất ngờ.
    ?oThưa bà, chúng tôi không thể cứ hễ mỗi một học sinh của trường qua đời thì phải lập nên một tượng bia để tưởng nhớ. Nếu cứ vậy, chẳng mấy chốc sân trường này sẽ thành một nghiã trang với những tượng đài?, vị hiệu trưởng cáu gắt.
    Bà cụ vội lên tiếng phân bua: ?oỒ, không đâu. Chúng tôi không hề muốn xây tượng bia cho cháu. Chúng tôi chỉ đã từng nghĩ có thể xây cho trường một toà nhà hay một phân viện chi đó mà thôi?.
    Với đôi mắt mở lớn, ngài hiệu trưởng cười khẩy và liếc nhìn qua bộ dạng của hai người khách đang đứng trước mặt mình, ?oMột toà nhà? Ông bà có biết một toà nhà trên sân trường của chúng tôi có giá trị bao nhiêu không? Chỉ riêng phân khoa Vật Lý tại đây cũng đã tốn hơn 7,5 triệu USD?. Ngài hiệu trưởng xem ra có vẻ hài lòng với câu hỏi thách thức cuả mình. Trong một thoáng chốc cả hai ông bà cụ đều im lặng. Một ý nghĩ thoáng qua đầu ngài hiệu trưởng, ông sắp thoát khỏi hai vị khách phiền toái này rồi!
    ?oChỉ đáng bằng ấy thôi sao?? Bà cụ quay sang ngạc nhiên hỏi chồng. Và tiếp: ?oTại sao chúng ta không tự xây lấy một ngôi trường cho riêng mình??. Ông cụ gật đầu đồng tình và họ bước ra khỏi văn phòng cuả ngài hiệu trưởng.
    Phải mất một khoảng thời gian sau, vị hiệu trưởng kia mới nhận ra lỗi lầm to lớn của mình.
    Sau buổi hội ngộ tại Harvard, ông bà Leland Stanford đã quyết định chọn một mảnh đất ôn hoà tại thành phố Palo Alto, tiểu bang California, nơi đây họ đã xây lên ngôi trường nổi tiếng khắp thế giới mang tên Đại Học Stanford để tưởng nhớ đến đứa con trai đã qua đời của họ mà Harvard đã từ chối nhìn nhận.
  10. goby1204

    goby1204 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/01/2006
    Bài viết:
    177
    Đã được thích:
    0
    Hề hề, không hiểu sao dạo này mình thích kéo những thứ đang trôi lên thế
    Cái này được kéo từ trang 3 lên nè....
    Sáng nay đọc cái này, thấy hay thế, tặng các giai 80F nè, lấy vợ thì cẩn thận nhá
    MƯỜI BỐN ÐIỀU RĂN CỦA PHẬT
    1.- Kẻ thù lớn nhất của đời người là chính mình.
    2.- Ngu dốt lớn nhất của đời người là dối trá.
    3.- Thất bại lớn nhất của đời người là tự đại.
    4.- Bi ai lớn nhất của đời người là ganh tỵ.
    5.- Sai lầm lớn nhất của đời người là đánh mất mình.
    6.- Tội lỗi lớn nhất của đời người là bất hiếu.
    7.- Ðáng thương lớn nhất của đời người là tự ty.
    8.- Ðáng khâm phục lớn nhất của đời người là vươn lên sau khi ngã.
    9.- Phá sản lớn nhất của đời người là tuyệt vọng.
    10.- Tài sản lớn nhất của đời người la sức khỏe, Trí Tuệ.
    11.- Món nợ lớn nhất của đời người là tình cảm.
    12.- Lễ vật lớn nhất của đời người là khoan dung.
    13.- Khiếm khuyết lớn nhất của đời người là kém hiểu biết.
    14.- An ủi lớn nhất của đời người là bố thí.
    Trích lời kinh Phật
    MƯỜI BỐN ÐIỀU RĂN CỦA MẸ
    1.- Kẻ thù lớn nhất của con là nó (vợ con).
    2.- Ngu dốt lớn nhất của đời con là không hiểu ra được nó.
    3.- Thất bại lớn nhất của đời con là không bỏ được nó.
    4.- Bi ai lớn nhất của đời con là phải sống với nó.
    5.- Sai lầm lớn nhất của đời con là quyết định lấy nó.
    6.- Tội lỗi lớn nhất của đời con là nghe nó.
    7.- Ðáng thương lớn nhất của đời con là bị nó sai khiến.
    8.- Ðáng khâm phục lớn nhất của đời con là con vẫn chịu được nó.
    9.- Phá sản lớn nhất của đời con là cuộc đời con đã mất trong tay nó.
    10.- Tài sản lớn nhất của đời con là những thứ nó đang giữ.
    11.- Món nợ lớn nhất của đời con là tờ giấy ly hôn.
    12.- Lễ vật lớn nhất của đời con là sự hết lòng của con với nó.
    13.- Khiếm khuyết lớn nhất của đời con là con không lấy được hai vợ.
    14.- An ủi lớn nhất của đời con là thằng con trai nó đẻ ra.

Chia sẻ trang này