1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Đọc rồi quên đi nhé.

Chủ đề trong '7X - Chi hội Hà Nội' bởi CCCPonline, 09/08/2008.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. CCCPonline

    CCCPonline Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/08/2008
    Bài viết:
    47
    Đã được thích:
    0
    Đọc rồi quên đi nhé.

    Xin phép cả làng được mở lại cái chủ đề này . Bao nhiêu năm rồi, biết người cũ bây giờ ở đâu .
  2. CCCPonline

    CCCPonline Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/08/2008
    Bài viết:
    47
    Đã được thích:
    0
    Bao nhiêu năm rồi mới được ngồi cafe vỉa hè Hà Nội. Tựa lưng vào gốc sấu già , nhấp từng hụm cafe đậm đắng , lặng lẽ và thanh thản tôi ngắm nhìn đường phố , ngắm nhìn những người thân không quen biết.
    Anh đánh giầy không anh
    Mày có xi trắng không ?
    Có ạ .
    Thế thì đánh hộ tao cái răng
    Giật mình nhìn sang , thấy một anh chàng đầu không sợi tóc mặt mày cấm cảu đang kiếm chuyện gây sự với thằng bé đánh giầy. Kể ra nghe cũng hơi khó chịu nhưng bất giác mình lại tủm tỉm cười.
    Bão số 4 đã đi qua nhưng vẫn cố ném lại những cơn mưa rào nhỏ. Sau cơn mưa, phố thật đẹp , không bụi , không nóng . Cây cối ven đường được tắm gội sạch sẽ vui vẻ khoe một màu xanh bóng bảy. Hình như con người cũng dễ thương hơn , nhẹ nhàng hơn , vui vẻ hơn .
    Anh ơi báo Thanh niên mới này
    im lặng
    An ninh thế giới anh nhé
    Cái đầu trọc ngưới lên
    Mày có tờ báo nào đưa tin mới không
    Dạ , báo nào chẳng có tin mới anh . Toàn báo mới ngày hôm nay đâý anh ạ
    Làm gì có , báo thì mới nhưng tin thì cũ rồi .
    Con bé bán báo đánh rơi một cái nguýt dài trước khi bỏ đi . Tôi lại lặng lẽ ngắm nhìn thiên hạ . Kể ra thằng cha này cũng có lỹ . Mua tờ báo , lật từ trang cuối lên trang đầu , giở từ trang đầu về trang cuối rặt những tin hoa hậu , người mẫu , nghệ sĩ , cầu thủ . Có lẽ nào thiên hạ đều nhàn nhã thế , sung túc thế , đẹp đẽ thế.
    Đi đi
    Đã bảo đi đi cơ mà , có cái răng đây này, bẻ được tao cho .

    Hình như đã quen với cái kiểu ăn nói thế nên tôi không thèm nhìn sang nữa . Kệ , chuyện đời thường mà .
    Khoan đã . Quay lại tôi bảo
    Mụ đàn bà nhem nhuốc , cắp cái nón trước ngực , tất tả quay lại không giấu nổi vẻ mừng rỡ xen lẫn phấp phỏng.
    Con chị hay con ai ? Nói thật
    Thì ra , trên tay mụ, giấu sau chiếc nón rách đã mốc thâm và méo mó là một đứa trẻ .
    Dạ , con em .
    Thật không . Mấy tuổi rồi .
    Dạ thật mà. Cháu 23 tháng ạ
    Trông cái vẻ mếu máo của mụ thật tội . Cái vẻ của một người bị hàm oan và đã quen với chuyện bị đổ oan , bị nghi ngờ . Tức tưởi lắm mà không thể nói ra được . Mụ hạ thấp chiếc nón , hay nói đúng hơn , chiếc nón thấm đẫm nước mưa bỗng gẫy oặt sang một bên . Tôi nhìn kỹ đứa bé . Là thằng lông bông chưa gia đình nên tôi chịu không thể đoán nó là con trai hay con gái, có phải đã 23 tháng tuổi hay mụ đàn bà kia nói dối . Chỉ biết , bọc trong bộ quần áo cộc rộng thùng thình và cáu bẩn là một thân hình dặt dẹo . Da đứa bé xanh và mỏng . Tất nhiên xanh thì ai cũng nhận biết được còn mỏng thì do tôi cảm nhận thế , bởi ẩn dưới làn da xanh mướt là những mạch máu li ti li ti.
    Không có tiền cho đâu . Ngồi đây tôi gọi cho hai mẹ con cốc sữa.
    Ngồi xuống Đầu trọc gắt
    Mụ đàn bà vẫn còn đang ngơ ngác , giật mình hốt hoảng buông chiếc nón trên tay xuông và ngồi bệt lên . Con bé bán hàng cafe mặc chiếc quần lửng cạp trễ để lộ ra hai bắp chân to như bắp chuối ( có lẽ là con gái miền sơn cước ) le te cầm ra hai hộp sữa tươi mát lạnh . Chắc là nó vẫn đứng quanh quẩn đây hóng chuyện.
    Mụ đàn bà hai tay đón lấy hộp sữa , liếc nhìn đầu trọc, ngước nhìn con bé bán hàng , đầy vẻ bối rối hàm ơn nhưng chẳng biết ơn ai .
    Đứa bé , mũi dãi thò lò. Trên khuân mặt đầy những vết tay bẩn quệt ngang quệt dọc . Mắt nó sáng lên khi thấy hộp sữa mụ đàn bà đưa cho . Hai bàn tay xinh xinh vồ lấy , nắm chặt như sợ ai cướp mất . Đôi mắt nó mới đẹp làm sao , trong vắt , đen tròn thơ ngây. Trong đôi mắt ấy , không biết ngoài hộp sữa ngọt lành , thơm mát kia có tôi , có đầu trọc , có mụ đàn bà , có con bé chân to , có phố phường tấp nập , có cây sấu già không ? Chắc là có . Và tất cả chúng tôi đều thật tốt , rất tốt . Nó nghĩ thế .
    Đầu trọc hệch môi nở một nụ cười .
    Những tia nắng đầu tiên sau cơn mưa trong vắt ,nhảy nhót .
    Được CCCPonline sửa chữa / chuyển vào 11:17 ngày 10/08/2008
  3. thuytien2004

    thuytien2004 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/10/2004
    Bài viết:
    2.368
    Đã được thích:
    0
    câu chuyện của bạn khiến tôi ngỡ ngàng, cs đúng là muôn hình muôn vẻ, câu chuyện này khiến tôi thấy mình vẫn còn hp hơn rất nhiều ng, có lẽ còn phải cố gắng nhiều hơn nữa để ko bi quan
  4. CCCPonline

    CCCPonline Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/08/2008
    Bài viết:
    47
    Đã được thích:
    0
    câu chuyện của bạn khiến tôi ngỡ ngàng, cs đúng là muôn hình muôn vẻ, câu chuyện này khiến tôi thấy mình vẫn còn hp hơn rất nhiều ng, có lẽ còn phải cố gắng nhiều hơn nữa để ko bi quan
    [/quote]
    Chúc Thuỷ Tiên luôn hạnh phúc, nghị lực và cố gắng nhé .
  5. 14/6

    14/6 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/02/2007
    Bài viết:
    100
    Đã được thích:
    0
    Nghe nick, giọng viết có vẻ già dặn, xa xưa nhỉ. Lâu lâu mới thấy có chủ đề hay như thế này ở đây. Thanks = vote nhé!
  6. cunyeuanh

    cunyeuanh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/01/2008
    Bài viết:
    1.355
    Đã được thích:
    1
    CCCP có phải là SSSR không nhỉ? Không phải thì thôi, hỏi anh bâng quơ vậy thôi...
    Đọc bài của anh bỗng thấy gần gũi, hay hay, ấn tượng thứ nhất về thằng bé đánh giầy, nó làm em nhớ đến anh em.
    Cuộc sống hàng ngày cứ lặng lẽ trôi đi như vậy, nhiều khi cũng muốn có cái cảm giác ngồi uống cafe vỉa hè đâu đó...
    Ko biết nữa, đọc bài của anh thấy cảm xúc lạ ghê...Dù sao đi nữa, đã ghé qua đây thì cũng để lại đôi lời.
    Good luck to you!
  7. CCCPonline

    CCCPonline Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/08/2008
    Bài viết:
    47
    Đã được thích:
    0
    " Trong công tác, tớ là lãnh đạo của các cậu . Trong đời thường , tớ là anh các cậu , vì tớ hơn tuổi mà . Chưa kể tớ đi nhiều , gặp nhiều , thấy nhiều nên kinh nghiệm tớ hơn các cậu . Hôm nay tớ khuyên các cậu chân thành nhé - không phải tớ say đâu "
    Dạ , anh cứ dạy . Được gặp anh thế này là quý hoá lắm rồi . Lại đựoc anh khuyên bảo nữa thì còn gì bằng ".
    Quán bia vào giữa buổi trưa đông nườm nượp . Sau mấy ngày sụt sùi mưa , trời vừa hửng nắng thiên hạ đã thấy oi quá, nóng quá rồi , thế là có cớ dắt ríu nhau đi nhậu . Chầu thứ nhất , còn điềm đạm . Chầu thứ hai , hàng trăm cái alô thi nhau mở hết cỡ khiến tai tôi ù đặc , ấy mà câu chuyện bàn bên lại khiến tôi thích nghe . Kéo lùi chiếc ghế ra phía sau , hai tai vểnh ngược như hai chiếc ăngten đang bắt sóng ( hic ) ( chẳng biết từ khi nào mình lại sinh cái tật thích hóng hớt thế )
    " Tớ có bốn chữ này, các câu phải thuộc nằm lòng ... "Cái tay ti hí mắt lươn, to béo bệ vệ nhất hội , trịnh trọng đặt cốc bia xuống bàn nói .
    " Chữ thứ nhất là chữ PHẢI . Tại sao lại là chữ PHẢI các câu có biết không ? Chắc là không biết rồi . Hừm. Phàm là con người , sống ở trên đời , cần biết thế nào là lẽ phải . Biết để làm gì ? Biết để làm theo lẽ phải , đấu tranh cho lẽ phải "
    À ra thế . Tôi khoái trí gật gù theo mấy thằng đệ tự đang mắt chữ a mồm chữ o lắng nghe như nuốt lấy từng lời xếp nói .
    Nhấc cốc bia to tổ chảng , nhấp một hụm từ tốn rõ ra dáng một nho sĩ trí thức , gã béo chậm rãi ;
    " Chữ thứ hai là chữ Thật . Chữ này quan trọng lắm đấy . Tôi và các cậu , tất cẳ chúng ta đều phải thật , thật với lòng mình , thật với anh em , thật với bè bạn , thật với đồng nghiệp . v.v . Và hơn hết , thật với xã hội . Có thật thì mới có được chữ tín . Riêng với các cậu , có thật thì tôi mới tin tưởng , phải không nào ? "
    " Dạ đúng , anh dạy đúng lắm ạ . Bọn em , ở đâu không biết chứ riêng với anh lúc nào cũng thật , thật lắm ạ "
    " Ừ , thế thì tốt, phải thế chứ . Nào ta uống "

    Cả bọn ngửa cổ rót rót ừng ực đến giọt bia cuối cùng .
    Hay thật đấy , tôi tự nhủ , hoá ra trong đám đông hổ lốn , mặt mày đỏ gay như đít khỉ này lại có một cao nhân uyên thâm đến thế . Rõ là các cụ bảo , trong 3 người , sẽ có người là thầy mình , quả không sai.
    " Chữ nữa , chữ tiếp theo là chữ NHẪN . Tiếc là các cậu không biết về hán học nên tôi có phân tích các cậu cũng không hiểu đâu . Nôm na, các cậu chỉ cần nhớ nhẫn không đơn giản là kiên trì mà còn hơn nữa , đó là sự chịu đựng chờ đợi thời cơ . "
    Đám đệ tử lặng lẽ đưa mắt nhìn nhau , có thằng tảng lờ cúi xuống nhặt mẩu giấy ăn ướt nhoét lau mồm .
    " Chữ cuối cùng là chữ Tâm . Nhà tôi treo chữ tâm giữa phòng khách đấy , tôi cũng thích chữ này lắm. Các cậu cúng nên mua chữ Tâm về mà treo . Treo ở chõ thoáng ý , để hàng ngày nhìn vào đó mà tự sửa mình , tự nhắc mình luôn giữ cho cái tâm trong sáng , ngay thẳng " .

    Hay thật , quá hay , tôi vỗ đùi đánh đét một cái rõ là đau . Thiếu chút nữa thì kêu toáng lên để bày tỏ lòng ngưỡng mộ , cảm phục đối với con người có kiến thức cao thâm và đạo đức vô cung trong sáng kia. Thật may hôm nay trời lại nắng , thật may là trời nắng nên thời tiết oi bức , thật may thời tiết oi bức nên tôi đi uống bia , thật may tôi đi uống bia nên được nghe những lời vàng ngọc . May quá.
    Xin chép lại câu chuyện nhỏ hầu các bạn , xin nhớ nhé , bốn chữ quý như vàng : PHẢI _ THẬT _ NHẪN _ TÂM .
    Trân trọng
  8. tqhtalit

    tqhtalit Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/09/2007
    Bài viết:
    97
    Đã được thích:
    0

    Con bé bán hàng ..... cầm ra hai hộp sữa tươi mát lạnh
    Đứa bé , mũi dãi thò lò. Trên khuân mặt đầy những vết tay bẩn quệt ngang quệt dọc . Mắt nó sáng lên khi thấy hộp sữa ....Hai bàn tay xinh xinh vồ lấy , nắm chặt như sợ ai cướp mất .
    Hình như đứa bé này quen uống sữa tươi để tủ lạnh rồi thì phải Đời sống cao đấy chứ
  9. cocovu

    cocovu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/05/2007
    Bài viết:
    1.863
    Đã được thích:
    0
    Đã đọc rồi, sẽ quên đi nhưng thỉnh thoảng lại nhớ
  10. hoahalan

    hoahalan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/05/2003
    Bài viết:
    420
    Đã được thích:
    0
    ====================================
    Đọc mấy câu đầu thấy quen quen, đang nghĩ bác này đạo văn. Đọc xuống dòng cuối thấy " chú thích" đàng hoàng. Hết nghĩ
    Bác này viết văn rồi, có lẽ cần phải làm thơ nữa. Đọc bài người khác, giật mình sao thấy lâu nay mình già cỗi thế, cảm hứng đi đâu hết, có tiết làm thơ nặn mãi mới ra bài "nửa cóc, nửa nhái". Khổ thế cơ chứ

Chia sẻ trang này