1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Đọc thấy hay quá :P

Chủ đề trong '1980 Family Hà nội' bởi Batigol_HN, 27/04/2003.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. Batigol_HN

    Batigol_HN Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/02/2002
    Bài viết:
    3.251
    Đã được thích:
    0
    Vậy chú nai đọc bài này tôi có lây nó ở news đâu cơ chứ ?? hic hic tôi viết mà ???và cũng đặt một kết luận rất là ngỏ đấy chứ nhỉ ??Hay kì tới mình bàn về vấn đề việc làm nhe ???
    Đọc bài viết này tôi có cảm giác ng viết có vẻ như hơi thiên vị về xu hướng mới mà tác giả đưa ra : xu hướng nhảy việc". Rõ ràng ng đọc có thể được nhiều chỗ trong bài việt mặc dù có vìa chỗ nêu lên được mặt trái của vấn đề nhảy việc và điều " thiên vị " này cũng được thể hiện rõ nhất ở phần kết luận bài viết. Có lẽ nếu ai cũng như tác giả viết, đi tìm một nơi nào đó thật sự là " thỏa đáng" cho bản thân mình thì thật dẫn tới điều tất yếu là kô đánh giá đúng mức năng lực bản thân (điều này ng viết cũng có nói tới) nhưng hơn nữa đây là xu hướng hết sức tiệu cực và nguy hiểm dẫn tới mức luơng khó tin đươc và hết sức vô lý. Điều này các bạn có thể thấy trong mức lương của giới cầu thủ chuyên nghiệp trên thế giới. Bên cạnh đó ng viết cũng kô nghĩ tới các bước chuẩn bị cho tương lai của ng đi tìm việc làm. Theo cá nhân tôi, và những hiểu biết qua sách báo, ng đi xin việc phải có những hiểu biết nhất định về nơi mình đang nộp đơn xin làm, cụ thể như là mức lương, điều kiện làm việc, khả năng phát triển,.....và hơn nữa có thể là lịch sử công ty và thành phần ban lãnh đạo của công ty. Nói ra các bạn đừng cuời qua những bộ phim về đât nước phát triển như Nhật Bản hay Korean những nhà tuyển dụng nhiểu khi cũng có thể hỏi ng tuyển dụng câu hỏi này. Cá nhân tôi suy nghĩ đó là một câu hỏi hay và bổ ích, thường thì câu hỏi này có khi nhà tuyển dụng đa có những hài long nhât định về ứng viên. Câu hỏi này đặt ra nhằm ngoài đánh giá mức độ hiểu biết sâu sắc mà còn đánh giá độ suy nghĩ sâu sắc của ứng viên. Các bạn cũng biết ở những tập đoàn lớn của Nhật vấn đề truyền thống và tôn chỉ làm việc của tập đoàn được đặt rất cao. Xu hướng này đi ngược lại trái với xu hướng "nhảy việc" của giới trẻ hiện này quá chu trọng vào điều kiện vật chất " money talks "
    Cuối cùng, là một nhà tuyển trạch viên giàu kinh nghiệm kô ai muốn mình tuyển về một nhân viên có tính cách " nhảy việc". Nói thẳng ra ng ta chẳng dại gì đưa các công việc tốt " ngon lành " cho bạn khi mà những hiẻu biết về bạn còn quá ít. Hơn nữa với những dự án có tốc độ phát triển trong nhiều năm thì với những ng có xu hưóng làm việc một nơi trong nửa năm hay một năm thì có mà chết nhà đầu tư. Các bạn ạ hơn bao giờ hết, trong xa hội hiện nay, nhanh nhạy là điều rât quan trong, nhưng chậm mà chắc công tác chuẩn bị tìm hiểu thấu đáo để dánh trăm trận thẳng cả trăm, đầu tư lâu dài luôn luôn chắc thắng hơn nhiều đầu tư ngắn hạn có độ rủi ro cao.
    Trên đây là vài lời suy nghĩ của SV sắp ra trưòng, mongbạn bè anh em có kinh nghiệm, những ai bức xúc chỉ bảo thêm
    thanks
    Sir_Batis in Club1980
  2. Batigol_HN

    Batigol_HN Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/02/2002
    Bài viết:
    3.251
    Đã được thích:
    0
    Tuỳ bút lăng nhăng
    Chiều nay mưa thật to ,gió ào ào quấn bay cái nóng, hất tung lên, ném nhưng nắm cát vào ng đi đường " nhắm mắt nhắm mũi mà đi nhé" Mưa ào ào, đều đều gõ xuống mái tôn nằm trong phòng nghe mưa nghe gió thấy nao nao.Ng ta bảo mưa là buồn, bật Khánh Ly lên nghe. Khánh Ly, mưa chiều, Trinh Công Sơn.......Tuổi nào như lá vàng úa chiều đông, tuôi nào như tiếng mây bay ngang chiều...............xin cho đôi tay gầy ngón dài xin chô đôi môi............Giọng Khanh Ly nghe da diết và buồn quá, chợt nhớ hôm nọ đọc ở đâu đó thấy TCS có nói : ng ta cho mưa là buồn. Nhưng với tôi ngồi đây một mình vào buổi chiều thấy nhiều nắng quá, bây giờ tôi thấy nắng cũng buồn. Cuộc đời gồm lúc nắng lúc mưa, ngày xưa TCS buồn trong lúc mưa bi giờ ông lại buồn với nắng. Vậy có lúc nào ông kô buồn nhỉ. Khánh Ly lai vút lên : bao nhiêu năm rồi còn mãi ra đi, đi đâu lanh quanh cho đời mỏi mệt. Trên hai vai ta đôi vầng nhật nguyệt...................Ngồi bó gối trên giường nghe, chợt nhớ tới cũng một ngày mưa lúc nào. Tôi và em đi dưới mưa. Lúc đó lòng lâng lâng, xúc đông ghê à đó là ngày 14/2 của tôi năm nào. Trong lòng lúc đó chợt nhận ra Minh ơi mày đã yêu một ng. Hanh phuc vô cũng khi nhận ra điều đó bạn nhỉ!!!! Dù sau này có đôi luc nhìn lại có nghi ngờ cảm giác mình lúc đo, và như bây giờ đây tôi vẫn tin vào mình đã thật sự......Chiều nay mưa nhiều quá. không khi lành lạnh ùa vào phòng ái chà lạnh và mát, dường như có ai đi ngang qua hình như bà đang nhìn mình. Ánh mắt ở đâu đó có lẽ là từ rất xa, nhưng ấm áp lạ thưòng. Ngày trước toàn xin tiền bà, làm đủ thứ nịnh nọt nào là bà ơi bà cháu yêu bà lắm rồi cháu quạt cho bà......bi giờ chẳng có thế làm đc điều đó nữa. Nhưng mình vẫn còn may mắn. Mình đã tưng nghe 1 câu chuyện của em kể. Chuyện kể là ở một lớp học tâm lý thầy giáo hỏi tất cả học sinh chuẩn bị 5' gọi lên nói những điều mà mình muốn nói. Có 1 anh lên nói là anh cả đời kô còn cơ hội nói 1 câu dó là câu " me ơi, con yêu mẹ". Bạn ơi đã bao giờ bạn nói với ng thân của mình một câu thật lòng chưa ?? hình như con ng ta kô có thói quen thổ lộ điều đó hoặc kô nhận ra điều đó. Chỉ đên khi dến một lúc nào đó đột nhiên tự dưng cảm xúc vỡ oà, ta khao khát muốn nói điều đó. Cầu chúc cho mọi ng đều làm đc điều đó.
    Mưa vẫn rơi đều đều nhẹ dần, khánh ly cũng đã dừng hát. Trời tối lúc nào rồi kô biết, quay lại thôi..........Chào nhé
    Sir_Batis in Club1980
  3. cat_vang

    cat_vang Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    02/08/2002
    Bài viết:
    247
    Đã được thích:
    0
    Theo tôi, đây là một topic khá hay và mọi người nên nuôi dưỡng nó. Dù là sưu tập ở đâu, hay tự viết, điều đó không quan trọng, quan trọng là ở chỗ mọi người cùng hiểu biết thêm về một vấn đề gì đó mà thôi.
    Việc làm luôn là một vấn đề quan tâm có thể nói là hàng đầu của các bạn trẻ như chúng ta. Do vậy bàn về vấn đề này tôi nghĩ là cũng thiết thực. Khi đã kiếm được một công việc, người ta lại bắt đầu nghĩ tới một cái mới hơn, một cái cao xa hơn. Điều đó có nghĩa là ai cũng có ý muốn vươn xa hơn. Điều này là điều đơn giản, dễ hiểu bởi chúng ta còn trẻ, là những người có hoài bão, luôn mong muốn đạt được nhiều hơn những gì mình có. Vấn đề nằm ở chỗ là mình có thể làm được hay không mà thôi.
    Tôi muốn nói về một vấn đề hơi khác một tý, đó là tình trạng thất nghiệp ảo hiện nay. Được đào tạo trong một ngành nghề nhất định nhưng khi ra trường lại làm trong một nghành nghề khác. Mặc dù kiếm được rất nhiều tiền thế nhưng lại luôn luôn mong muốn mình tìm được những công việc mới phù hợp hơn với những gì mình được học. Hơn nữa, đã kiếm được việc rồi thì ý thức về một công việc mới bao giờ cũng có giá trị hơn là chưa kiếm được việc. Tuy nhiên, theo như kinh nghiệm của những người di trước thì nên có một kế hoạch để thực hiện mục tiêu của mình. Mọi việc không hề đơn giản.
    Gửi cô bạn: Chúc thành công với dự định của bạn.

    sand

  4. Batigol_HN

    Batigol_HN Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/02/2002
    Bài viết:
    3.251
    Đã được thích:
    0
    Hehe chú này nhanh nhảu phết nhảy kô có cô nàng của chú vào đây đọc mà gửi với ghiếc . Xã hội ngày một phát triển cùng với sự phát triển kinh tế, sự chuyên nghiệp hoá nghành nghề ngày càng tăng. Xã hội Việt Nam đang ở thời kỳ chuyển giao chưa có thế là xã hội hiện đại đươc nên còn có hiện tượng đó. Thậm chí trong cả nghành nghề mang tính kỹ thuật vẫn có sự " lắp lẫn " như vậy. Một kỹ sự điện tử viên thông ra trường với tấm bằng TB thường là đi buôn máy tính nhiều hơn là tìm đường đi làm chuyên nghành or đi làm Master vì đơn giản là kiếm đc tiền ngay. Lại nói chuyện về Master, có lẽ chưa bao giờ tôi thấy nó cần thiết như vậy. Ngày xưa noichuyện master là cai gì ghê gớm lắm có thể cần hoặc kô, thế mà bi giờ cùng với sụ phát triển, tấm bằng master như lá bùa hộ mệnh, là cái cầu để đạt tới ngưõng lương vài vé một tháng. Điều làm bản thân hãnh diện và cũng là sự thèm muốn của ng khác. Nhưng đó là nhìn từ phía bên ngoài nhưng ở trong nhìn ra với một mức luơng đáng thèm muốn đo bạn phải trả 1 cái gía rất đắt về quyền lao đông kô được hưởng chính sách lao đông của nhà nước, kô có qui định về giờ giấc làm việc rõ ràng. Và cũng có thể xảy ra những chuyện đại loại như vắt chanh bỏ vỏ. Quay lại với chuyện thất nghiệp ảo của CatVàng nhé, đc biết ở đây có một số ng đã đi làm rồi cho tôi hỏi 1 câu có ai bằng lòng với công việc của mình hiện giờ hay kô ?? nếu bằng lòng thì tại sao và kô bằng thig vì sao ?? và dự định cho tương lai việc làm của mình ???
    Sir_Batis in Club1980
  5. But_chi_new

    But_chi_new Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    15/02/2002
    Bài viết:
    1.313
    Đã được thích:
    0
    Để BC trả lời cho nhé. Tôi đã đi làm khá sớm (di làm đến 2 năm vẫn là ng trẻ nhất cơ quan), có thể nói là mình xin việc rất thuận lợi, đi làm một chỗ mà nhiều ng cho là tốt, có dk để phát triển nhưng càng làm càng cảm thấy không phù hợp, ko thể tìm được sự say mê trong công việc. Đã bỏ làm và hy vọng sự chọn lựa sau này của mình là chính xác. Cái hay bi rờ là xã hội cho ta có sự lựa chọn thoải mái để tìm một công việc phù hợp với tính cách và trình độ.
    Còn về Master hay Doctor, có thể nói bi rờ XH Việt Nam đã qua giai đoạn phổ cập bằng DH mà chuyển lên phổ cập bằng Master. Các lò ôn luyện thi Master bi rờ mọc lên như nấm và không khí rất sôi động. Làm Master bi rờ đã trở thành một quy trình công nghệ khép kín hết sức hoàn thiện mà đa số sản phẩm sau khi ra lò cũng chả có rì thay đổi mấy so với khi vào. Để nâng cao trình độ thì có lẽ không nên học Master ở Việt Nam, cái mà ng ta vẫn gọi là Đại học dành cho ng cao tuổi = Cao học. Tui thì chả có chút xíu cảm tình nào với các Doctor hay master bảo vệ trong nước vì tôi thấy đa số bọn họ bảo vệ bằng quà biếu.
    Áo gỗ ruột than
    Bút chì là ta đó
    Vạch những đường mờ nhạt
    Lên trang giấy cuộc đời

  6. 1209

    1209 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    27/02/2002
    Bài viết:
    667
    Đã được thích:
    0
    õ? Nỏu bỏĂn có thỏằc phỏâm 'ỏằf fn, có quỏĐn Ăo 'ỏằf mỏãc, có mỏằTt mĂi nhà che 'ỏĐu và mỏằTt nặĂi nghỏằ? qua 'êm là bỏĂn 'Ê giàu hặĂn 75% thỏ giỏằ>i này.
    õ? Nỏu bỏĂn có tiỏằn tiêu trong vư, có tiỏằn ban phĂt cho ngặỏằi nghăo, có tiỏằn 'ỏằf dành trong ngÂn hàng, bỏĂn thuỏằTc 8% nhỏằng ngặỏằi giàu nhỏƠt thỏ giỏằ>i.
    õ? Nỏu sang nay bỏĂn thỏằâc dỏưy thỏƠy mơnh khỏằe hặĂn ngày hôm qua mỏằTt chút thơ bỏĂn 'Ê may mỏn hặĂn 1 triỏằ?u ngặỏằi không thỏằf sỏằ'ng qua nỏằ.i tuỏĐn này.
    õ? Nỏu bỏĂn chặa bao giỏằ trỏÊi qua nguy hiỏằfm cỏằĐa chiỏn tranh, cô 'ặĂn cỏằĐa tạ tỏằTi, 'ỏằ>n 'au cỏằĐa tra tỏƠn hay vỏưt vÊ cỏằĐa 'ói khĂt, bỏĂn 'Ê hỏĂnh phúc hặĂn 500 triỏằ?u ngặỏằi trên thỏ giỏằ>i.
    õ? Nỏu bỏằ' mỏạ bỏĂn còn sỏằ'ng và còn hỏĂnh phúc bên nhau thơ so vỏằ>i thỏ giỏằ>i trặỏằng hỏằÊp cỏằĐa bỏĂn không nhiỏằu 'Âu.
    õ? Và cuỏằ'i cạng, nỏu bỏĂn 'ỏằc 'ặỏằÊc thông 'iỏằ?p này thơ bỏĂn 'Ê sung sặỏằ>ng hặĂn 2 tỏằã ngặỏằi trên thỏ giỏằ>i chỏng bao giỏằ 'ặỏằÊc 'ỏằc bỏƠt cỏằâ thỏằâ gơ cỏÊ.
    HÊy nÂng niu nhỏằng gơ trong vòng tay bỏĂn, bỏằYi rỏƠt nhiỏằu ngặỏằi 'ang thăm 'ặỏằÊc nhặ bỏĂn 'ỏƠy.

    MỏằTt mơnh em 'ỏằâng ngóng trông anh vỏằ>i tơnh yêu thiỏt tha
    MỏằTt dòng sông sóng nặỏằ>c trong xanh, 'ôi bỏằ 'Âu cĂch xa.

    ĐặỏằÊc 1209 sỏằưa chỏằa / chuyỏằfn vào 11:56 ngày 06/05/2003
  7. Batigol_HN

    Batigol_HN Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/02/2002
    Bài viết:
    3.251
    Đã được thích:
    0

    Thích buộc mình vào mảnh đất... trời Tây

    Người Do Thái bị Trời đày lưu lạc ở nước ngoài cố tích luỹ lấy một tài sản lớn rồi tìm hết cách để trở về Cõi Đất Hứa khô cằn của mình. Người Việt Nam được Trời đãi một cõi rừng vàng bể bạc mà vẫn cố phát mãi tài sản đi để tìm hết cách ra sống ở nước ngoài.

    Trông chờ một quê hương mới ở trời Tây

    Sự gắn bó của người dân Việt Nam với mảnh đất quê hương từ rất lâu đã trở thành huyền thoại. Người Pháp thường nói rằng: ?oĐời người nông dân Việt Nam bị buộc chặt vào mảnh đất?. Nhưng ngày nay, cái truyền thống đó không còn như cũ nữa.

    Một xu hướng mới đang thay thế dần cho tinh thần bám gốc bám rễ quê hương của người nông dân Việt Nam. Đó là xu hướng tha phương cầu thực khá mạnh, có thể là chỉ vì muốn kiếm một số vốn đủ để xây một toà ?ovin-na? khang trang có thể bì với các ?ovin-na? khác trong làng.

    Nhưng muốn thế, trong nhà nhất thiết phải có người đi làm ăn ở nước ngoài.

    Trước đây, nghe một thanh niên Thuỵ Điển nói rằng anh ta ?ochỉ ước sao một buổi sáng tỉnh dậy bỗng thấy mình là người Việt Nam? quả cũng rất sướng tai, nhưng thiết tưởng cũng chẳng bổ ích là bao.

    Bổ ích hơn nhiều là biết nhận ra rằng bên cạnh những cái tuyệt vời, và hơn nữa, phải trừ khử đi mới mong nhích gần đến chỗ tuyệt vời. Người có cơ tiến xa là người biết nghe người khác chế giễu mình mà không giận, và nhất là biết tự chế giễu mình, vì khi đã tự thấy mình lố lăng thì khó lòng có thể tiếp tục lố lăng mãi.
    Sir_Batis in Club1980
  8. Batigol_HN

    Batigol_HN Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/02/2002
    Bài viết:
    3.251
    Đã được thích:
    0
    Thiếu tính hợp tác

    Nhiều người lớn từ lâu vẫn đùa chơi với một phép tính như thế này: ba người Nga thì bằng một người Do Thái, ba người Do Thái thì bằng một người Việt Nam, nhưng ba người Việt Nam thì... cái phép tính cuối cùng này mỗi người tính một cách, chỉ có chữ "nhưng" là vẫn giữ nguyên ý nghĩa cho phép người tiếp nhận dù không thể cân đo vẫn hiểu được thâm ý của phép so sánh. Lại còn một hình ảnh ví von khác, cũng chẳng biết là từ đâu ra: một người Việt Nam rớt xuống hồ thì tự leo lên được, nhưng ba người thì không, vì người này lên thì người kia kéo xuống...
    Chúng mình là kim cương

    ...Những câu chuyện truyền miệng có tính phóng đại, ai cũng biết thế nhưng giải thích nguyên nhân thì thật khó khăn và thật khó hiểu nổi vì sao.

    Cái tính thiếu hợp tác và manh mún, nhiều người còn nói nặng lời là tính đố kỵ nhau, rõ ràng đã là mâu thuẫn với tinh thần đoàn kết, nhất là tình đoàn kết chống ngoại xâm mà dân tộc Việt Nam đã có truyền thống từ bao đời. Hay là để sống cho hoà bình, trong xây dựng và ổn định, mình sống có khó khăn hơn?
    Đoàn kết là một truyền thống của dân tộc Việt Nam, truyền thống tốt đẹp ấy không bao giờ mất. Nên cái băn khoăn mà câu hỏi vừa nêu ra tôi giới hạn câu trả lời của mình trong suy nghĩ về người trí thức, không nên suy diễn ra xa hơn nữa.

    Tôi xin bắt đầu bằng một kỷ niệm. Năm 1970, tại một hội nghị quốc tế về giáo dục ở Tokyo, một đồng nghiệp Nhật Bản đã nói với tôi trong một cuộc trò chuyện thân mật: "Các ông trí thức Việt Nam giống như những viên kim cương, còn chúng tôi là một bãi cát...". Là một người Việt Nam, tôi nhạy cảm với mọi lời nhận xét của người nước ngoài về nước mình, nhưng lúc đó tôi chỉ nghĩ đó là một lối nói khiêm tốn đặc trưng của người Nhật Bản, và sau đó không ngừng nhắc lại câu nói ấy với các đồng nghiệp trong nước để cùng nhau hởi lòng hởi dạ. Chúng mình là kim cương cơ mà!

    Nhưng rồi khi lòng mình lắng lại, dần dần cùng với thực tế, nghĩ thêm và đọc thêm, tôi mới nhận ra hết được ý nghĩa thâm thuý của câu nói ấy. Thì ra ông bạn Nhật Bản muốn nhắc một câu nói của Tôn Dật Tiên, từng ví dân tộc Trung Hoa trước cách mạng là "một bãi cát lỏng lẻo", nhưng cách mạng đã biến họ thành "một tảng đá cứng được hình thành bằng cát trộn với xi măng". Từ đó tôi luôn đặt câu hỏi trí thức Việt Nam có thật, và có nên nghĩ rằng mình là những viên kim cương hay không?
    Kim cương thì quý, vì hiếm nên quí chứ không hẳn do công dụng thực tiễn của nó. Nhưng kim cương thì khó đẽo gọt, lại khó có thứ gì như xi măng để có thể kết hợp chúng lại thành "một tảng đá cứng". Mà ai cũng biết tự cho mình là viên kim cương cả nên muốn dùng ánh sáng của riêng mình để tự phát sáng, hay tự phô trương...
    Nguyên nhân của sự "khó ngồi với nhau" còn đó, nên khi chưa được sử dụng đúng với vai trò của mình nên hiều khi kim cương lại bị coi là cát. Thời bình cần trí thức nhiều hơn và một trong những điều kiện bắt buộc là họ cũng "ngồi với nhau", là phải cũng hướng đến lợi ích chung, phải quên bớt bản thân mình đi.

    Nhiều khi trí thức Nhật Bản mà tôi thấy, khi đứng riêng lẻ ai cũng là người giỏi nhất, nhưng khi họ biết cách làm việc cùng nhau, họ đã làm được những công trình thật sự lớn lao. Quá trình hiện đại hóa càng phát triển lại càng đòi hỏi nơi mỗi cá nhân một sự hợp tác chặt chẽ và đó là một đòi hỏi tất yếu.
    Kô biết các bạn đọc 2 bài này cảm xúc ra sao ?? đọc xong bình loạn chút vui nhé
    Sir_Batis in Club1980
  9. nhv20

    nhv20 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    21/03/2002
    Bài viết:
    1.088
    Đã được thích:
    0
    ................ui hay thế...........thế mà mình chưa đọc nhờ................anh patigôn siêu thật cho anh 5 sao nhé.
    To live is to die
  10. 1209

    1209 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    27/02/2002
    Bài viết:
    667
    Đã được thích:
    0
    Để nhận thức đuợc giá trị của một tháng
    Hãy hỏi bà mẹ vừa sinh con chưa đầy tháng tuổi.
    Để nhận thức được giá trị của một tuần
    Hãy hỏi biên tập viên tuần báo.
    Để nhận thức được giá trị của một giờ
    Hãy hỏi những người yêu nhau đang chờ cuộc hẹn.
    Để nhận thức được giá trị của một giây
    Hãy hỏi người vừa trải qua một tai nạn trong gang tất.
    Để nhận thức được giá trị một sao
    Hãy hỏi người vận động viên vừa đoạt được huy chương vàng Olympic.
    Hãy trân trọng mỗi phút giây bạn có
    Hôm qua là lịch sử
    Ngay mai là bí ẩn còn đó
    Hôm nay là món quà mà chúng ta có được
    Đó là lý do chúng ta gọi nó là ?~hiện tại?

    Một mình em đứng ngóng trông anh với tình yêu thiết tha
    Một dòng sông sóng nước trong xanh, đôi bờ đâu cách xa.

Chia sẻ trang này