1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Đọc thấy hay quá :P

Chủ đề trong '1980 Family Hà nội' bởi Batigol_HN, 27/04/2003.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. trantrunghai80

    trantrunghai80 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    08/01/2002
    Bài viết:
    2.037
    Đã được thích:
    0
    Anh trai

    Biết mình có thai, Karen bắt tay chuẩn bị cho đứa con trai 3 tuổi Michael đón nhận một đứa em. Karen dạy con những bài hát ru êm ái, tha thiết mà chị từng được nghe từ mẹ chị, bà chị. Thế là kể từ khi còn nằm trong bụng mẹ , cô em gái sắp ra đời của Michael đã được nghe tiếng hát ru vụng về nhưng thật cảm động của anh nó.
    Tuy nhiên, đứa em gái của Michael sinh ra không được may mắn, do người mẹ trở dạ khó. Rủi thay, hôm đó chồng chị có việc ra thị trấn, đường tới bệnh viện lại xa. Michael phải một mình chạy vượt qua cánh đồng tới trang trại bên cạnh, nhờ người đưa mẹ tới nhà thương. Tím tái và bất động do bị ngạt thở khi chào đời nên đứa trẻ rất yếu, các bác sĩ cho gia đình biết có rất ít hy vọng qua khỏi. Đứa bé được nuôi trong một chiếc ***g trong phòng săn sóc đặc biệt. Vì chồng chị phải đi làm , không có người trông con hộ nên Karen yêu cầu đưa Michael vào bệnh viện cùng với mình. Ban đầu các y tá không chịu cho Michael vào phòng săn sóc đặc biệt. Karen năn nỉ: Biết đâu đây là lần duy nhất để con trai chị biết mặt em gái nó. Cuối cùng các nhân viên y tế đâm ra mủi lòng và cho phép Michael vào thăm em.
    Thoạt tiên, Michael nhìn đứa em nó, tóc bị hớt trụi lủi nằm trong***g kính bằng ánh mắt tò mò. Dần quen hơn, nó muốn vuốt ve em nhưng bị lớp kính ngăn cản. Thế rồi Michael đứng bên em và cất tiếng hát ru. Bằng giọng non nớt, hơi the thé của trẻ con, Michael hát: ?oEm là mặt trời của anh. Mặt trời xua đi mây mù. Mặt trời mang tới ngày hạnh phúc??. Michael hát say sưa.
    Kỳ lạ thay, trong ***g kính, nhịp thở của đứa trẻ chưa đầy 2 tuần tuổi, đỏ hỏn, da nhăn nheo, đang vật lộn giữa sự sống và cái chết, dường như nhẹ hơn, nhịp nhàng hơn. Nó không vật vã nữa mà nằm yên như một chú mèo con rúc vào lông mẹ. Michael không chú ý tới điều đó, nó vẫn tiếp tục hát, tay xoa nhẹ lên mặt kính như thể đang vuốt ve làn da mịn của đứa trẻ. Karen sửng sốt nhìn thấy cảnh ấy. Hai dòng lệ tuôn dài trên má chị. Karen ôm lấy Michael. Còn cậu bé vẫn the thé hát: ?oEm là mặt trời của anh. Mặt trời duy nhất của anh. Xin đừng biến đi, hỡi mặt trời của anh??.
    Những ngày sau đó, Michael cùng mẹ ở bên em. Michael hát, trò chuyện cùng em nó. Michael hứa sẽ chia đồ chơi cho em, sẽ dạy em biết đạp chiếc xe ba bánh, và cùng dắt chó Gấu ra cổng chờ đón cha về? Đôi khi, Michael không chịu lên giường, nó ngủ gật ngay trên chiếc ghế kê cạnh chiếc ***g kiếng của em. Nhận thấy tình trạng sức khoẻ của đứa trẻ sơ sinh diễn biến tốt, các bác sĩ đồng ý để Michael mỗi ngày ?ochơi? với em vài tiếng đồng hồ, vào những lúc đứa trẻ thức. Tuy nhiên, phải gần hai tháng sau đó Michael mới được vuốt mái tóc vàng mềm mại của em gái. Đó là lúc các bác sĩ cho phép Karen đưa con bé về nhà.
    Giờ đây, cô bé Jane đã lớn. Thỉnh thoảng nó vẫn đòi anh Michael hát vài câu. Michael chiều em, nhưng bây giờ nó hay đỏ mặt lắm, vì giọng nó đã ồ ồ...


    iloveyou, when the children cry.
    MU _ my girlfriend_my friends
  2. Batigol_HN

    Batigol_HN Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/02/2002
    Bài viết:
    3.251
    Đã được thích:
    0
    " Kỳ lạ thay, trong ***g kính, nhịp thở của đứa trẻ chưa đầy 2 tuần tuổi, đỏ hỏn, da nhăn nheo, đang vật lộn giữa sự sống và cái chết, dường như nhẹ hơn, nhịp nhàng hơn. Nó không vật vã nữa mà nằm yên như một chú mèo con rúc vào lông mẹ. Michael không chú ý tới điều đó, nó vẫn tiếp tục hát, tay xoa nhẹ lên mặt kính như thể đang vuốt ve làn da mịn của đứa trẻ. Karen sửng sốt nhìn thấy cảnh ấy. Hai dòng lệ tuôn dài trên má chị. Karen ôm lấy Michael. Còn cậu bé vẫn the thé hát: ?oEm là mặt trời của anh. Mặt trời duy nhất của anh. Xin đừng biến đi, hỡi mặt trời của anh??.
    ===> Phải chăng trong cuộc sống đôi khi phép lạ vẫn xảy ra vây !!!!!
    Sir_Batis in Club1980
  3. trantrunghai80

    trantrunghai80 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    08/01/2002
    Bài viết:
    2.037
    Đã được thích:
    0
    6 hình ảnh người cha

    1. Có một người cha giữ 2 cuốn nhật kí viết về con gái. Trong đó có một cuốn anh viết khi con đang còn trong bụng mẹ. 9 tháng 10 ngày trải dài trong 100 trang viết khắc khoải mong chờ đứa con đầu lòng.
    2. Có một người cha giữ 1 kỉ vật trong hộp đồ nữ trang gia bảo. Đó là một miếng kẽm hình tròn có đục lỗ đeo dây. Trên cả 2 mặt đầu ghi chữ số 34. Ít ai biết vật này có giá trị gì và vì thế anh sợ mất nó hơn bất cứ món nữ trang quý giá nào. Những ngày đầu con gái chào đời là những ngày anh phấp phỏng "lẻn" vào phòng sơ sinh mỗi ngày chục bận, để âu lo dòm vào đứa bé mỏng mảnh nằm trong ***g kính và chưa chịu mở mắt. Đứa bé mang số 34. Và mỗi lần cô hộ lí đưa con anh đi tắm là một lần anh mong ngóng hồi hộp nhìn con số 34 để biết chắc rằng con anh không bị "lạc". Ngày đón con từ bệnh viện về, lúc thay áo cho con gái, anh mừng rú lên khi thấy người ta bỏ quên "vật báu" 34 vẫn còn đeo ở cánh tay con. Anh biết đó sẽ là vật quý còn theo anh mãi mãi.
    3. Có một người cha khắc những vết khắc lên cột, vạch những vạch vôi lên tường để đo con gái lớn dần trong niềm vui và nỗi lo. Những vết khắc, vạch vôi là những bức tranh giàu nhân bản và đẹp tuyệt vời trong bất cứ ngôi nhà nào.
    4. Có một người cha cứ trồng thêm một cây khi con thêm 1 tuổi. Và vườn cây cho con gái cứ nhiều lên trong hạnh phúc ?" đớn đau của người cha khi nghĩ về cái ngày con lên xe hoa về nhà người khác.
    5. Tất cả những việc tưởng chừng như "ngớ ngẩn" của người cha dành cho con, để làm gì?
    Để một ngày kia con về cùng hạnh phúc
    Ba đôi lúc nhìn quanh cho đỡ nhớ nhà mình.
    Đó là câu thơ của một nhà thơ, anh đã giải thích hộ cho mọi người cha yêu con gái. Rằng đối với cha, con gái có ý nghĩa thân thiết ngự trị vào tất cả, là gia đình, là ngôi nhà. Đến mức nếu không còn có con trong ngôi nhà này thì có nghĩa là ngôi nhà cũng không còn, đã xa lạ như nhà của người khác mất rồi. May mắn sao những kỉ vật kia, những vạch vôi, vết khắc kia, "vườn cây ?" con gái" kia là hiện thân của con qua năm tháng, vẫn còn ở lại. Và thế là cha nhìn quanh, nhìn lên những "hiện thân" ấy để gặp lại một chút nhà mình, cho đỡ nhớ nhà mình.
    6. Một ngày nọ vào bệnh viện, thấy một cô bạn gái đang đút cháo cho bố ăn, tôi chợt thấy thảng thốt với câu nói của nhà thơ Thanh Tịnh: "Bố cho con ăn, con cười, bố cười. Con cho bố ăn, bố khóc, con khóc". Mới thấy vòng đời ngắn ngủi làm sao!
    7. Mỗi người đều lưu giữ trong tim hình ảnh một người cha. Hình ảnh thứ 7, thứ 8 , thứ 7 tỉ xin dành cho bạn, cho những ai được may mắn sinh ra trên Trái Đất này.
    Chiều nay đưa tiễn thân phụ một người bạn về bên kia dương gian, chợt thấy mọi thứ tình yêu đều cần phải vội vàng, đâu cứ chỉ tình yêu lứa đôi. Mau lên chứ, vội vàng lên với chứ...
    (ĐOÀN CÔNG LÊ HUY,
    Nói với Tuổi Mới Lớn,
    NXB. Kim Đồng, Báo Sinh viên Việt Nam ?" Hoa Học Trò,


    iloveyou, when the children cry.
    MU _ my girlfriend_my friends

    Được trantrunghai80 sửa chữa / chuyển vào 01:28 ngày 19/06/2003

Chia sẻ trang này