1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Độc thoại...

Chủ đề trong 'Tình bạn - Tình yêu' bởi xxmthn, 30/12/2006.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. huonghen

    huonghen Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/09/2004
    Bài viết:
    456
    Đã được thích:
    0
    giọt nước mắt rơi xuống mất rồi? :(( nghe buồn quá
    cô bé ngoan ko khóc bao giờ
    Cô bé ngoan ko khóc bao giờ
    Bởi em chẳng phải người hay khóc!
    Nước mắt rơi rồi...
    Nỗi buồn có vơi đâu....
    ....
    Thủa xa xưa, e cô gái nhỏ
    Môi mỉm cười hai má núm xinh xinh
    Nét mặt rạng ngời trước bình minh
    E nhìn, ai thấy lòng mình đang xao xuyến.
    ....
    Tự buổi ấy, gió chiều mải miết
    Bên khung cửa dáng đứng nghiêng nghiêng
    Lặng lẽ bâng khuâng ba tiếng thiêng liêng.
    Bay về đâu nào ai có biết...
    ....
    Bay về đâu hỡi khúc nhạc u sầu?
    Bay về đâu hỡi vầng trăng lạnh
    Để đêm nay tình riêng một mảnh
    Nước mắt đêm dài ai thấu cho ai???
    (trích myblog http://blog.360.yahoo.com/blog-3U8wPtY5bqltIMP6nhOkokR2ULw-?cq=1&p=515 - http://360.yahoo.com/huonghen1985)
  2. nhattuanhidro

    nhattuanhidro Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/05/2006
    Bài viết:
    1.767
    Đã được thích:
    0
    Để anh kể cho em nghe về những mảng kí ức xưa cũ của anh về mùa đông. Đó là những con đường dài hun hút trong sương sớm, sương đọng lại trên những ngôi nhà có mái lô xô, dày đặc, những ngôi nhà này vẫn mang trong mình một vẻ trầm tư, tĩnh lặng của một ngày cũ và vẫn đang ngủ yên lành. Những ngôi nhà này như trong câu hát quen thuộc của Phú Quang: ?onóc phố mồ côi mùa đông, mảnh trăng mồ côi mùa đông?. Hàng cây ven đường còn nằm im lìm, chỉ đợi cho nắng lên, bắt đầu một ngày mới thì mới chịu nở ra những bông hoa bé xíu, chúm chím đủ sắc màu. Anh thường đi qua công viên tập thể dục để tránh sự lười nhác của mình trong mùa đông, để rồi khi mệt ngồi trên một cái ghế đá nào đó, nhìn mông lung thấy những hạt sương khuya vẫn còn đọng hoài trên lá, tiếng ríu rít của những con chim dậy sớm, tiếng thở dài của những người đang tập. Để rồi ngồi lại và nhận thấy rằng đôi giày mình đi đã ướt mềm vì sương sớm và những lá cỏ úa còn vương trên giầy. Lạnh lùng cho một buổi sáng tinh mơ của mùa đông.
    Anh thường bị thu hút bởi những giàn hoa leo, những dàn hoa leo đủ màu sắc, hình dáng và hương thơm. Đó có thể chỉ là một giàn hoa tigon nhỏ bé tím biếc một góc trời, hay những dàn đậu ván, những dàn hoa địa lan đang đến mùa nở rộ. Mùa đông, hầu như mọi vật đều ngừng lại sau những tháng dài tồn tại và phát triển, thời gian cũng ngưng lại ngay tại khoảnh khắc ta gọi là bất chợt. Những kí ức của anh về mùa đông được xâu chuỗi từ những con đường, những cơn gió, những hạt sương sớm, những ngôi nhà trong giấc ngủ say?.và còn nhiều thứ khác mà anh chẳng nhớ. Những kí ức đan xen, vô hình đến nối những người muốn trải nghiệm nó, vượt qua nó cũng đều cảm thấy vất vả vô cùng. Anh thường cho mình cái trí tưởng tượng, nhìn một sự vật, sự việc thì sẽ nghĩ ngay đến những gì đẹp đẽ. Thường người ta viết ra không nhiều bằng những gì người đó nghĩ. Những kí ức cũng chỉ là những dấu chấm nhạt nhoà theo thời gian nếu ta không tô điểm nó thêm bằng những điều dễ nhớ.
    Nếu mùa đông thiếu những cơn gió lạnh lẽo, mùa thu thiếu lá vàng rơi, mùa hạ thiếu những cơn mưa rào, và mùa xuân thiếu hoa nở, thì sẽ ra sao nhỉ? Lúc đó cuộc sống chắc cũng chỉ là những sắc màu nhạt nhẽo, đơn điệu. Bây giờ đã là đêm. Trăng hôm nay sáng vì sắp đến rằm. Những cơn gió cứ lả tả bay qua, hất tung tóc lên thành những cọng tóc bù xù. Anh thích cái cảm giác đó, những cơn gió nhè nhẹ cứ mơn man thổi qua cơ thể, dù lạnh nhưng cảm thấy rất thoải mái. Hóng gió ngoài balcon trong buổi tối thế này, ngắm trăng và ngồi nhắn tin cho em, quả là rất hạnh phúc. Không gian và thời gian như chậm lại. Mượn lời bài hát ?oNếu em là người tình? để tặng cho em:
    Em tựa tia nắng vừa chợt đến thắp sáng bao bình minh
    Cho đời tôi quên mình lẻ loi những đêm dài thao thức
    Em là con sóng dội vào tim để tôi quên đắm say
    Nghe đời bình yên vì trong tôi có bóng em tràn về?

Chia sẻ trang này