1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Đọc va suy nghĩ

Chủ đề trong 'Giáo dục Giới tính' bởi lonely_cloud, 05/06/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. lonely_cloud

    lonely_cloud Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/04/2006
    Bài viết:
    100
    Đã được thích:
    0
    Đọc va suy nghĩ

    Nó tuyệt đối không fải là một nạn nhân côvắc. Nó mới có12 tuổi. Vậy mà nó lại nằm trong phòng côvắc. Mẹ đi lại ở đầu giường nhưng nó gọi thế nsào mẹ cũng không nghe thấy. Mẹ cứ mải mê bóp bóp, nắn nắn cái gì đó và cầm cái thìa inốc ngoáy lanh canh trong chiếc cốc gốm mua ở siêu thị. ...
    Rồi mẹ đánh thức nó dậy mẹ đổ vào miệng nó thứ nước ở trong cốc gốm. Chua loét. Nó không còn đủ sức để phun trả lại. Mắt nó vẫn nhắm nghiền và tri giác dần biến mất. Mẹ khẽ đựat nó nằm xuống và bắt đầu từ đó nó thấy mình dangđứng ở trong một đường hầm.....

    Nó quyết định sẽ đi về phía ánh sáng ở cuốiđường hầm. Một bước, năm bước.... mãi vẫn ko thấy bóng đèn đâu cả. Gió thổi tới làm người nó lạnh run lên. Thảng hoặc nó thấy có bóng người đi lướt qua phiá sau nó. Nó quay lại nhưng ko thấy có ai cả. Rõ ràng là có những vật j đó đang chạm nhẹ vào người nó. Như làn gió thổi. Như một tà áo phơ phất. Như một bàn tay vuốt nhẹ... Nó liên tục rùng mình. Có những lúc nó sợ đến tê cứng cả người lại.Nhưng quả thật nó ko nhìn thấy ai. Nó gạt bỏ mọi nỗi sợ hại và đi tiép tục vào phía trong đường hầm. Càng đi càng thấy đường dài và rộng thoáng hơn. Và nó nhìn thấy 1 con chuột rất to ngồi ngay trước mặt nó bên chân tường.Nó ko dám bước qua chỗ con chuột ngồi. Con chuột đó rất to, to hơn con chóbông vẫn bày trong tủ kính. Nó muốn làm một động tác gì đó để xua đuổi con chuột ấy chạy đi nhưng nó sợ nó ko chống cự lại nổi nếu bị con chuột kia tấn công. BỖng con chuột nhúc nhích, nó chợt nhận ra đó là một đứa trẻ thọt chân và ko có tay
  2. lonely_cloud

    lonely_cloud Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/04/2006
    Bài viết:
    100
    Đã được thích:
    0
    - Không phải. Tớ ko bị xô nước nào hất xuống đây cả. MẸ tớ rất yêu tớ. Giờ này chắc mẹ đang lo cho tớ lắm. Tớ muốn về với mẹ. Bạn hay đưa tớ ra khỏi đường hầm này đi.
    - Thế bạn tưởng mẹ tớ không yêu tớ à? Hàng ngàn đứa trẻ trong đường hầm này cũng đều là những đứa con yêu của các bà mẹ đấy chứ. Họ đều được nâng niu, giữ gìn, được nuôidưỡng bằng nx j tinh túy nhất của người mẹ. Chỉ có điều đáng lẽ phải được nuôi dưỡng như thế chín tháng mười ngày thì tất cả đều bị lôi ra trước khi thành người. Mẹ nào chả đau xót, chả thương tiếc. Dù một tháng, ba tháng hay sáu tháng thì cũng phải bỏ ra bao nhiêu công sứcđể chăm sóc chúng ta. Nhưng vì lý do này, lý do khác mà phải bỏ chúng ta đấy thôi. Tất cả đều có lý do cả. Và lý do nào cũng chính đáng. Mẹ bạn rất thương bạn nhưng rồi mẹ bạn cũng lại bảo rằng "con hãy hiểu và thông cảm cho mẹ nhé. MẸ còn phải đi lấy chồng, mẹ không thể có con trên cõi đời này được." Đấy rồi bạn xem. bạn đừng hi vọng trở về vớimẹ nữa. Hãycùng tớ đến chỗ đại hội Vô loài đi"...
    Còn nữa...
    Được lonely_cloud sửa chữa / chuyển vào 12:56 ngày 05/06/2006
  3. lonely_cloud

    lonely_cloud Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/04/2006
    Bài viết:
    100
    Đã được thích:
    0
    Đứa trẻ đó có hình dáng vô cùng kì dị. Nếu ngồi xuống thì giống như chuột, khi đứng lên lại giống khỉ. Lúc bước đi lại giống concá heo làm xiếc. Và con cá heo ấy đang xoay mình hướng về phái nó. Nó có cảm giácđó lsà một cậu con trai vì đôi mắt rất giống mắt anh trai nó. Nó lùi lại và đếnkhi lưng nó chạm tường thì nó hét lênkinh sợ. Cậu bé trai cất tiếng "bạn đừng sợ. Bạn mới gia nhập xứ sở này phảiko?". Giọng nói rất thân thiện và khuôn mặt con chuột giờ đã biến thành khuôn mặt của một thằng bé chạc 13 tuổi, đó là một khuôn mặt xinh trai.
    - Tớ sợ lắm, ấy đưa tớ về với mẹ được không? - nó đã láya lại được bình tĩnh và mạnh dạn hỏi
    - Ai mới đến đây cũng đòi về với mẹ. Nhưng vô vọng cả rồi. Mẹ tớ cũng như mẹ bạn, có chịu nghe lời van xin của bọn mình đâu. Họ đã nhất quyết tống chúng ta ra khỏi chỗ nằm êm ái và tuyệt vời nhất, rồi chúng ta được đưa ra chỗ nắp cống, một xô nước hất xuống, thế là chúng ta trôi tuột vào đường hầm này. Đừng than khóc nữa. cũng đừng đòi về với mẹ, hãy yên tâm ở alị đây thôi...
    Còn tiếp
  4. lonely_cloud

    lonely_cloud Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/04/2006
    Bài viết:
    100
    Đã được thích:
    0
    Thế là nó đành phải đi theo thằng bé trai và đi tiếp vào phái trong. Nó rất muốn bảo rằng nó ko phải là một đứa trẻ như thằng bé nói nhưng nó ko thể diễn đạt nổi. Thằng bé đi tập tễnh nhưng luôn ở phía trước nó.
    Đến 1 khúc quanh nó đi chậm lại rồi ko muốn đi tiêế. Trong nó bỗng xuất hiện những dự cảm khủng khiếp và nó sợ khi phía trước là1 điểm đến vô định. Thấy vẻ do dự của nó, thằng bé quay lại và hạ giọng "bạn có muốn nắm tay tớ ko? Đừng sợ, rồi sẽ quen thôi. Ở đây lúc nào cũng thiếu ánh sáng. Xứ sở của chúng mình được bao trùm bởi một màu đen mà".
    Nó khẽgật đầu. Thằng bé lắc người một ách khó khăn rồi cuối cùng cũng rút được cánh tay ra khỏi chiếc áo màu nâu xám. Nó cầm lấy cánh tay của cậu bé chìa ra và lập tức rú lên - đó là một cánh tay ko có bàn tay. Theo phản xạ thằng bé định co tay lại nhưng rồi chỉ khẽ bảo "ở đaya ko có ai lành lặn cả. Đừng sợ, cứ nắm lấy tay tớ đi".
    Đúng là ở đây ko có ai lành lặn cả. Nó đã lại nhìn thấy trước mặtt một hình thù kỳ quái nữa mà nếu như mọi khi thì nó đã chết ngất đi rồi. Nhưng ko hiểu sao, tự nhiên nó ko còn cảm tháy sợ hãi. Có thể vì cậu bạn mới quen luôn tỏ ra chân thành khiến nó vững tâm, cũng có thể vì cái hình thù phía trước kia cũng cùng giới tính với nónên nó thấy gần gũi và bớt e ngại hơn? Lúc đầu, rõ ràng nó thấy là 2 đứa con gái. Tóc loe hoe sau gáy, hai bờ vai nhỏ nhắn, 2 chiếc áo lông bẻ cổ, hai chiếcmũ vải mềm xinh xắn đội lệch trên chỏm đầu. ĐẾn khi nhìn kỹ lại nó rùng mình vì hai đứa con gái đó chỉ đi trên 1 đôi chân...
  5. lonely_cloud

    lonely_cloud Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/04/2006
    Bài viết:
    100
    Đã được thích:
    0
    "hai cô bé là 2 chị e sinh đôi đấy. Bố họ là giám đốc một công ty rất lớn. Còn mẹ là một cô nhân viên bình thường, mới được tạm tuyển. NẾu họ ra đời thì sẽ ảnh hưởng đến đường công danh của bố và đường lấy chồng của mẹ. Thế là mẹ họ đã quyết định bỏ cả 2 chị em khi bào thai còn thiếu 1 đôi hân. Sau khi họ chui tọt xuống đây rồi, mẹ họ mới biết là thai sinh đôi. Mẹ họ đau đớn lắm. Năm nào cũng gửi cho họ rất nhiều quần áo, gương lược xuống đây. Họ có 2 khuôn mặt xinh đẹp. Có chuyện gì họ cũng chỉ nói với nhau thôi. Như thế kể ra họ còn hạnh phúc hơn nx đứa chỉ có một mình như tớ, khi nào nhớ mẹ chỉ biết ngồi một mình úp mặt vào vách tường tối..."
    Nó chưa kịp nghe hết câu chuyện về hai đứa con gái sinh đôi trước mặt thì một cái dáng tập tễnh từ sau lưng vượt lên, ngoác miệng cười với nó. Không có một chiếc răng nào cả. Khuôn mặt trở lên nhăn nhúm, thảm hại. Mặc dù đó là cái cười thân thiện và ko có ý định làm nó sợ nhưng nó vẫn thấy lạnh người. "cậu ấy là kết quả của một mối quan hệ loạn luân, cho nên khi xuống đây mấy năm rồi mà răng vẫn ko mọc được.." câu con trai tiếp tục kể khi cái khuôn măt cười ấy vượt lên phía trước "mẹ cậu ấy gọi bố cậu ấy là..."
    - Thôi bạn đừng kể nữa. Những chuyện bạn kể hoặclà tớ ko hiểu, hoặc là hiểu thì tớ thấy sợ...
    Continue
  6. chip_quay

    chip_quay Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    05/04/2002
    Bài viết:
    4.495
    Đã được thích:
    0
    bác spam à? ?? Việc gì cứ phải break down cái truyện của bác nhỏ nhỏ ra như thế...mà em đọc ko hiểu gì cả nên chẳng có suy nghĩ gì
  7. lonely_cloud

    lonely_cloud Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/04/2006
    Bài viết:
    100
    Đã được thích:
    0
    ko. đây là một chuyện rất hay. Vừa đọc xong. post len nhưng mỏi tay nên chia nhỏ ra thôi. cứ bình tĩnh đợi mình gửi hết đã. rồi đưa ra ý kiến cũng được mà
  8. lonely_cloud

    lonely_cloud Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/04/2006
    Bài viết:
    100
    Đã được thích:
    0
    Nó rụt rè nắm lấy tay của người bạn mới quen..... "mẹ tớ rất xinh đẹp- thằng bé lại bắt đầu thủ thỉ - khi mẹ tớ quen bố tớ mẹ tớ mới 15 tuổi. Bố tớ hơn mẹ tớ 1 tuổi. Hai người học cùng lớp và rất thích đi xem fim. Khi trên fim có nx cảnh hôn nhau, bố tớ cũng tập làm như thế với mẹ. Sau 1 lần đi xem fim bố mẹ tớ dẫn nhau vào công vien. Bố tớ và mẹ tớ tập làm người lớn với nhau. Mẹ tớ bảo: sợ lắm! bố tớ bảo: sợ gì? mẹ bảo: sợ đau. bố bảo: chỉ như một mũi tiêm thôi, nhưng mà thích. Mẹ bảoL sợ có chửa. bố bảo: em mới15 tuổi, vẫn là trẻ con thì làm sao mà có chửa được. Thế là sau một hồi lúng túng, bố mẹ tớ đã tạo ra tới, ngay tại vừon hoa , trong một góc ẩm thấp và tối tăm...
    - thế mẹ ấy là trẻ con àm cũng đẻ được ra ấy à?
    - vì mẹ tớ là trẻ con nên ko được đẻ. Nhưng trót có tớ ở trong bụng rồi biết làm thế nào bây giờ. bà ngaọi dẫn mẹ tớ đến fòng khám của bác sĩ hạnh.bác sĩ hạnh ác lắm.
    - sao cơ? bác sĩ hạnh là mẹ tớ đấy
    - thế à? mẹ ấy ác lắm. mẹ ấy đã lấy tớ ra khỏi mẹ tớ bằng những cái thìa rắn hơn cả thép.
    -thìa inốc ấy hả? ko đâu. mẹ tớ chỉ dùng thìa inốc để ngóay nước cam cho tớ thôi.
    - bạn ko tin thì thoi. Tí nữa bạn sẽ gặp nhiều bạn kx. HỌ cũng đều bị bác sĩ Hạnh lôi ra ngoài đem tới nẵp cống và chỉ 1 xô nứớc thôi họ bị trôi xuống đây, k bao giờ còn ra được nữa.
    - thế bây giờ mẹ bạn đã lớn chưa? mẹ có đi tìm ấy ko?
    - mẹ tớ lớn rồi. mẹ tớ vào đại học, rồi ra trường, rồi đi làm, lấy chòng. bây giờ lại bỏ chồng rồi. mẹ tớ ko bao giờ đẻ dc nữa. hình như cái lần lấy tớ ra khỏi mẹ, bác sĩ hạnh có làm hỏng 1 bộ phận gì đó trong cơ thể mẹ...
    - còn bố đằng ấy thì sao?
    - Bố tớ lấy vợ rồi và sinh được hai con, họ có nét hao hao giống tớ nhưng hoàn chỉnh và đẹp đẽ hơn tớ nhiều. Thỉnh thoảng bố tớ có gặp mẹ tớ . bố bảo " ngày xưa chúng ta dại dột quá, tôi rất có lỗi"mẹ bảo "đúng là chỉ như một mũi kim thoi. nhưng lại làm tôi đau cả đời". Mỗi khi đi qua góc vườn hoa ấy mẹ lại khóc. Mẹ hay gọi tớ nhưng làm sao mà tìm được tớ. tất cả nx đứa trẻ ở đây đều muốn về với mẹ mà ko vềđược.
    - thế tớ cũng ko bao giờ gặp mẹ à?
    ko bao giờ. bố mẹ của chúng ta là người, còn chúng ta ko fải là ngừời, ko fải là ma, ko fải là thánh, ko fải là quỷ. Chúng ta ko được xếp vào loài nào cả. Hôm nay nx kẻ vô loài nhóm họp nhau lại để tạo nên một biểu tượng xác nhận mình. Ở cuối con đừong kia sẽ là nơi diễn ra đại hội vô loài. Đến đó bạn sẽ gặp vô số đồng loại, ai cũng có 1 lý do nào đó để mãi mại nhận về mình cái kiếp chưa thành người, chưa thành ngừoi thì thànhgì? Chúng ta fải xác nhận mình để loài người coi chúng ta như một biểu tượng cho suy nghĩ và hành động của họ. Bạn hiểu ko?
    Nó lắc đầu. Ánh sáng đã mỗi lúc một sáng hơn. Một khoảng rộng đang được thắp sáng bởi 1 bóng điện hình quả nhót. Hàng vạn sinh linh cổ quáiđang tụ tập ở đó. ko thể tả hết những hình thù kỳ dị đang hiện lên trước mặt nó. Đúng là ko có ai lành lặn. Cậu bạn trai đi bên cạnh nó thoắt cái đã đứng trên một cái bục gỗ cao đặt ở trung tâm khoảng trống và bắt đầu nói thì ánh đèn bỗng vụt tắt. Nó giật mình, vụt bay lênh xuyê nthủng đường hầm thoát ra ngoài.
    Nó thấy mình đang ngồi trên giường. Tấm chăn đắp ngang ngực bây giờ tụt xuống dướibụng. Mẹ nó vừa đi vào fòng và tắt đèn ngủ. Ngoài kia trời đã sáng.
    Nó tuyệt nhiên ko fải là nạn nhân của cô vắc.
    Nó vội lao ra khỏi giường và chạy ra cửa. Đúng là trước cửa nhà nó có treo một tấm biển đề: phòng khám phụ sản - bác sĩ Hạnh.
    ......
    Hết
  9. lonely_cloud

    lonely_cloud Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/04/2006
    Bài viết:
    100
    Đã được thích:
    0
    đọc xong câu chuyện này, hi vọng những ai đang có ý định vứt bỏ đi đứa con chưa thành hình trong bụng mình thì sẽ suy nghĩ lại. Còn những ai chư có chuyện gì thì nên có những biện pháp để không bao giờ fải để thêm một sinh linh vô tội fải sống trong một thế giới vô loài như vậy nữa. Một xứ sở ko thể thấy bằng mắt thường nhưng có mốiliên hệ máu thịt với thế giới của chúng ta
  10. NhaGiauCungKhoc

    NhaGiauCungKhoc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/05/2006
    Bài viết:
    2.493
    Đã được thích:
    0
    Lần sau đừng Pot'' Rời rạc ra thế,, đọc khó chịu lắm,,
    rút kinh nghiêm nhá,,

Chia sẻ trang này