1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Đối diện với chính mình...

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi moonlight_serenade, 20/03/2005.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. luongtungoc

    luongtungoc Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    16/03/2004
    Bài viết:
    137
    Đã được thích:
    0
    Thật tuyệt vời quá phải không bạn. Thật lòng cầu chúc cho hai bạn hạnh phúc. Nó là thứ mà mình phải tự mình nắm bắt lấy nó bạn ạ. Cảm thấy an ủi vì tôi giúp được cho bạn. Chuyện của tôi cũng giống như chuyện của hai bạn, nhưng bạn gái ngày xưa của tôi không suy nghĩ được như bạn. Âu cũng là số phận.
    Này bạn, có được hạnh phúc thì ráng mà giữ lấy nó. Tôi đã mất đi hạnh phúc nên tôi hiểu giá trị vô giá của nó như thế nào. Vững vàng lên bạn nhé.
  2. moonlight_serenade

    moonlight_serenade Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/03/2005
    Bài viết:
    36
    Đã được thích:
    0
    Anh còn nhớ không? Lúc trở về HN, trong những ngày Tết ngắn ngủi, anh đã không liên lạc với em nhiều. Em biết, bởi khi đó, anh nhận ra giữa anh và em còn có một bóng hình khác. Anh đã để yên cho em tự lựa chọn con đường của mình. Không thể phủ nhận, một phút nào đó, em đã cảm thấy có một chút sóng lòng. Chính vì thế, em đã quyết định phải có một cuộc gặp với người ấy. Em muốn mọi thứ thật rõ ràng để không phải ân hận thêm nữa. Và, em quyết định quay lưng với những gì thuộc về quá khứ. Em đã được khóc một mình, đã không phải cố cười như em vẫn như thế trong suốt một thời gian dài. Một lần duy nhất khóc cho những gì thuộc về quá khứ...
    Em sẽ không thể quên sáng 30 Tết ấy. Anh và em và 2 người bạn đã đi chợ hoa đêm. Anh không thể biết, buổi đi chợ hoa đêm ấy có nhiều ý nghĩa với em đến thế nào đâu...
    Em không muốn anh làm vật thế chân. Em không muốn lợi dụng tình cảm của anh. Chính vì thế, em đã lảng tránh anh trong một khoảng thời gian, và luôn bật đèn đỏ. Bởi em sợ sự nhầm lẫn và ngộ nhận của mình trong những lúc như thế. Em chỉ muốn, thời gian trôi qua, sẽ có thể hàn gắn lại được tất cả, những nghi ngờ, những vết thương và... Thời gian sẽ là câu trả lời chính xác cho tất cả, phải không anh? Let it be, anh nhé!
    Anh sắp đi rồi, sắp xa em rồi. Cho đến ngày anh trở về, em biết, chúng ta vẫn sẽ chỉ là những người bạn... Những người bạn thật tốt ở bên nhau, phải không anh?
    Rồi một ngày, em sẽ trở về mảnh đất ấy. Mảnh đất thân thương nhưng cũng chẳng thiếu những giọt nước mắt. Mảnh đất cả anh và em cùng yêu đến cháy lòng.Em sẽ trở lại, nhất định sẽ như thế. Nếu lúc ấy, anh vẫn chưa có một bóng hình khác... Biết đâu đấy, ... anh nhỉ? Còn nếu anh đã có một người mới... Em sẽ mỉm cười và cũng sẽ rất hạnh phúc... vì em vẫn sẽ mãi có một người bạn, một người bạn, một người anh ... Phải không anh?
    Hôm nay, em không còn khóc khi nghĩ đến ngày anh rời xa em nữa... anh ạ... Từ hôm nay, em sẽ tập lại cách sống một mình, can đảm , dũng cảm và mạnh mẽ hơn - cuộc sống xa dần với thói quen có anh ở bên...
  3. moonlight_serenade

    moonlight_serenade Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/03/2005
    Bài viết:
    36
    Đã được thích:
    0
    Anh còn nhớ không? Lúc trở về HN, trong những ngày Tết ngắn ngủi, anh đã không liên lạc với em nhiều. Em biết, bởi khi đó, anh nhận ra giữa anh và em còn có một bóng hình khác. Anh đã để yên cho em tự lựa chọn con đường của mình. Không thể phủ nhận, một phút nào đó, em đã cảm thấy có một chút sóng lòng. Chính vì thế, em đã quyết định phải có một cuộc gặp với người ấy. Em muốn mọi thứ thật rõ ràng để không phải ân hận thêm nữa. Và, em quyết định quay lưng với những gì thuộc về quá khứ. Em đã được khóc một mình, đã không phải cố cười như em vẫn như thế trong suốt một thời gian dài. Một lần duy nhất khóc cho những gì thuộc về quá khứ...
    Em sẽ không thể quên sáng 30 Tết ấy. Anh và em và 2 người bạn đã đi chợ hoa đêm. Anh không thể biết, buổi đi chợ hoa đêm ấy có nhiều ý nghĩa với em đến thế nào đâu...
    Em không muốn anh làm vật thế chân. Em không muốn lợi dụng tình cảm của anh. Chính vì thế, em đã lảng tránh anh trong một khoảng thời gian, và luôn bật đèn đỏ. Bởi em sợ sự nhầm lẫn và ngộ nhận của mình trong những lúc như thế. Em chỉ muốn, thời gian trôi qua, sẽ có thể hàn gắn lại được tất cả, những nghi ngờ, những vết thương và... Thời gian sẽ là câu trả lời chính xác cho tất cả, phải không anh? Let it be, anh nhé!
    Anh sắp đi rồi, sắp xa em rồi. Cho đến ngày anh trở về, em biết, chúng ta vẫn sẽ chỉ là những người bạn... Những người bạn thật tốt ở bên nhau, phải không anh?
    Rồi một ngày, em sẽ trở về mảnh đất ấy. Mảnh đất thân thương nhưng cũng chẳng thiếu những giọt nước mắt. Mảnh đất cả anh và em cùng yêu đến cháy lòng.Em sẽ trở lại, nhất định sẽ như thế. Nếu lúc ấy, anh vẫn chưa có một bóng hình khác... Biết đâu đấy, ... anh nhỉ? Còn nếu anh đã có một người mới... Em sẽ mỉm cười và cũng sẽ rất hạnh phúc... vì em vẫn sẽ mãi có một người bạn, một người bạn, một người anh ... Phải không anh?
    Hôm nay, em không còn khóc khi nghĩ đến ngày anh rời xa em nữa... anh ạ... Từ hôm nay, em sẽ tập lại cách sống một mình, can đảm , dũng cảm và mạnh mẽ hơn - cuộc sống xa dần với thói quen có anh ở bên...
  4. luongtungoc

    luongtungoc Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    16/03/2004
    Bài viết:
    137
    Đã được thích:
    0
    Chào Moonlight, tôi cứ nghĩ chuyện hai bạn đã ổn rồi. Tôi suy đoán chắc anh ấy muốn bạn có thêm một khoảng thời gian nữa để xác định chắc chắn lòng mình với anh ấy đúng không? Nếu vậy thì anh ấy về Hà Nội nhưng tâm hồn sẽ luôn nghĩ về bạn và chờ một ngày bạn liên lạc và reconfirm. Bạn ơi, nếu đã xác định rõ ràng rồi thì đừng nói những câu như là "chúc mừng anh hạnh phúc mới " hay là "là người bạn" "là người anh"...Những câu nói như vậy sẽ làm ngừơi đàn ông chạnh lòng nghĩ rằng sao cô ấy ko muốn mình là người yêu mà lại có tư tưởng chỉ làm bạn nếu như có chuyện gì xảy ra! Đôi khi như vậy, người đàn ông có lòng tự trọng cao như anh ấy sẽ "ko thèm" làm bạn khó xử và có thể có quyết tâm đi tìm tình yêu cho riêng mình, chứ không chờ đợi "suy nghĩ lại" của bạn gái.
    Thời đại này thì phải nắm bắt hạnh phúc của mình. Nếu thương thì nói là thương, nhớ thì nói nhớ...đừng nói những câu "kiểu phụ nữ" như là "nếu anh có tình mới thì xin chúc mừng anh"...Bạn tuy nói ra như vậy mà lòng lại không muốn đúng không? Vậy thì đừng nói như vậy bạn ạ.
    Đôi khi chỉ vì những câu nói "kiểu phụ nữ bắt buộc người đàn ông phải tự hiểu" như vậy lại có thể làm tan vỡ nhiều thứ.
    Chúc bạn vui.
  5. luongtungoc

    luongtungoc Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    16/03/2004
    Bài viết:
    137
    Đã được thích:
    0
    Chào Moonlight, tôi cứ nghĩ chuyện hai bạn đã ổn rồi. Tôi suy đoán chắc anh ấy muốn bạn có thêm một khoảng thời gian nữa để xác định chắc chắn lòng mình với anh ấy đúng không? Nếu vậy thì anh ấy về Hà Nội nhưng tâm hồn sẽ luôn nghĩ về bạn và chờ một ngày bạn liên lạc và reconfirm. Bạn ơi, nếu đã xác định rõ ràng rồi thì đừng nói những câu như là "chúc mừng anh hạnh phúc mới " hay là "là người bạn" "là người anh"...Những câu nói như vậy sẽ làm ngừơi đàn ông chạnh lòng nghĩ rằng sao cô ấy ko muốn mình là người yêu mà lại có tư tưởng chỉ làm bạn nếu như có chuyện gì xảy ra! Đôi khi như vậy, người đàn ông có lòng tự trọng cao như anh ấy sẽ "ko thèm" làm bạn khó xử và có thể có quyết tâm đi tìm tình yêu cho riêng mình, chứ không chờ đợi "suy nghĩ lại" của bạn gái.
    Thời đại này thì phải nắm bắt hạnh phúc của mình. Nếu thương thì nói là thương, nhớ thì nói nhớ...đừng nói những câu "kiểu phụ nữ" như là "nếu anh có tình mới thì xin chúc mừng anh"...Bạn tuy nói ra như vậy mà lòng lại không muốn đúng không? Vậy thì đừng nói như vậy bạn ạ.
    Đôi khi chỉ vì những câu nói "kiểu phụ nữ bắt buộc người đàn ông phải tự hiểu" như vậy lại có thể làm tan vỡ nhiều thứ.
    Chúc bạn vui.
  6. moonlight_serenade

    moonlight_serenade Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/03/2005
    Bài viết:
    36
    Đã được thích:
    0
    Buổi trưa nay, em được chị mời đi ăn tiệc ở Legand - một khách sạn 5 sao trên đường Tôn Đức Thắng. Em và chị chuẩn bị thật kỹ càng. Em soi gương và nhìn lại chính mình, em cũng không nhận ra mình nữa. Lần đầu tiên trong cuộc đời, em thực sự cảm thấy tự hào về nhan sắc của mình. Lại chợt nhớ những lần anh cứ khen em... Ừ, cũng nhiều người khen em, nhưng em không thực sự tin, thậm chí còn nghĩ họ khen vì họ quý mình, anh cũng thế. Khi có tình cảm thì lúc nào người ấy chẳng đẹp, anh nhỉ? Bất chợt, em lại muốn anh nhìn thấy em trong bộ dạng của ngày hôm nay, để anh thấy, em có thể đẹp đến thế nào khi trang điểm một chút, điệu đàng một chút...
    Em gọi điện cho anh, lấy cớ muốn mượn máy ảnh Rồi cũng vội vàng, lại chẳng thể qua chỗ anh để anh nhìn thấy em. Đến Legend, hai chị em mới phát hiện mình đi nhầm ngày. Giấy mời là mời cho ngày hôm qua . Buồn cười quá, anh nhỉ? Ăn mặc, trang điểm rõ đẹp... Thế là... em lại càng vui, vì em có lý do để gọi anh đến...
    Một buổi tối cũng thú vị khi được ngồi trong một không gian khá lãng mạn. Anh được tha hồ ngắm hai chị em. Hôm nay, anh không khen em đẹp như mọi ngày, mà chỉ nhìn,... Nhưng cái nhìn ấy cũng thể hiện một chút sự ngạc nhiên... Nó hơn tất cả những lời khen trước đây của anh đấy...
    Anh lại nói chuyện anh về HN. Em nhận thấy trong ánh mắt anh, một cái gì hơi buồn. Chị hỏi "Không có gì lưu luyến ở đất SG à?" Anh cười, chưa bao giờ em thấy anh cười buồn đến như thế. Anh lại hỏi em khi nào trở về... Hôm nay, em đọc thấy trên ánh mắt anh, một chút buồn. Chưa bao giờ em thấy anh buồn nhiều như thế. Hai ánh mắt tránh không nhìn nhau nhưng lại cố như muốn dõi theo... Hôm nay, em cũng lẫy đấy, giả vờ như vô tâm, giả vờ như không hiểu... nhưng, thực ra, em đang cố che giấu những cơn sóng đang trực trào... Anh có biết?
    Anh đi giữa, cầm tay chị. Chị bảo, phải cầm tay cả hai chứ. Anh quay sang, định cầm tay em, mà em không chịu. Ừ, em ngại. Con gái vẫn luôn là như thế. Chị thừa hiểu điều ấy, cứ muốn vun vào cho anh và em...
    Sao thế, anh nhỉ? Cứ có người thứ 3 vào là em không thể tự nhiên với anh. Dù em biết và anh cũng biết, chị biết rất rõ situation của mình... Có phải, em vẫn còn trẻ con quá?
    Chủ Nhật, sẽ gặp lại anh. Và em sẽ cố gắng để ngăn những giọt nước mắt của mình. Em sẽ không khóc đâu, rồi anh sẽ thấy...
    Anh gửi cho em câu chuyện về dải ruy băng màu vàng buộc trên cây sồi già "Nếu em còn yêu anh, hãy buộc dải ruy băng màu vàng trên cây sồi già, anh sẽ đi qua, và nếu anh thấy dải ruy băng ấy, anh sẽ trở về, nếu không thấy dải ruy băng, anh sẽ ra đi mãi mãi..." Câu chuyện ấy đã khiến em khóc thực sự.... Sao nó giống câu chuyện của anh và em đến thế...
  7. moonlight_serenade

    moonlight_serenade Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/03/2005
    Bài viết:
    36
    Đã được thích:
    0
    Buổi trưa nay, em được chị mời đi ăn tiệc ở Legand - một khách sạn 5 sao trên đường Tôn Đức Thắng. Em và chị chuẩn bị thật kỹ càng. Em soi gương và nhìn lại chính mình, em cũng không nhận ra mình nữa. Lần đầu tiên trong cuộc đời, em thực sự cảm thấy tự hào về nhan sắc của mình. Lại chợt nhớ những lần anh cứ khen em... Ừ, cũng nhiều người khen em, nhưng em không thực sự tin, thậm chí còn nghĩ họ khen vì họ quý mình, anh cũng thế. Khi có tình cảm thì lúc nào người ấy chẳng đẹp, anh nhỉ? Bất chợt, em lại muốn anh nhìn thấy em trong bộ dạng của ngày hôm nay, để anh thấy, em có thể đẹp đến thế nào khi trang điểm một chút, điệu đàng một chút...
    Em gọi điện cho anh, lấy cớ muốn mượn máy ảnh Rồi cũng vội vàng, lại chẳng thể qua chỗ anh để anh nhìn thấy em. Đến Legend, hai chị em mới phát hiện mình đi nhầm ngày. Giấy mời là mời cho ngày hôm qua . Buồn cười quá, anh nhỉ? Ăn mặc, trang điểm rõ đẹp... Thế là... em lại càng vui, vì em có lý do để gọi anh đến...
    Một buổi tối cũng thú vị khi được ngồi trong một không gian khá lãng mạn. Anh được tha hồ ngắm hai chị em. Hôm nay, anh không khen em đẹp như mọi ngày, mà chỉ nhìn,... Nhưng cái nhìn ấy cũng thể hiện một chút sự ngạc nhiên... Nó hơn tất cả những lời khen trước đây của anh đấy...
    Anh lại nói chuyện anh về HN. Em nhận thấy trong ánh mắt anh, một cái gì hơi buồn. Chị hỏi "Không có gì lưu luyến ở đất SG à?" Anh cười, chưa bao giờ em thấy anh cười buồn đến như thế. Anh lại hỏi em khi nào trở về... Hôm nay, em đọc thấy trên ánh mắt anh, một chút buồn. Chưa bao giờ em thấy anh buồn nhiều như thế. Hai ánh mắt tránh không nhìn nhau nhưng lại cố như muốn dõi theo... Hôm nay, em cũng lẫy đấy, giả vờ như vô tâm, giả vờ như không hiểu... nhưng, thực ra, em đang cố che giấu những cơn sóng đang trực trào... Anh có biết?
    Anh đi giữa, cầm tay chị. Chị bảo, phải cầm tay cả hai chứ. Anh quay sang, định cầm tay em, mà em không chịu. Ừ, em ngại. Con gái vẫn luôn là như thế. Chị thừa hiểu điều ấy, cứ muốn vun vào cho anh và em...
    Sao thế, anh nhỉ? Cứ có người thứ 3 vào là em không thể tự nhiên với anh. Dù em biết và anh cũng biết, chị biết rất rõ situation của mình... Có phải, em vẫn còn trẻ con quá?
    Chủ Nhật, sẽ gặp lại anh. Và em sẽ cố gắng để ngăn những giọt nước mắt của mình. Em sẽ không khóc đâu, rồi anh sẽ thấy...
    Anh gửi cho em câu chuyện về dải ruy băng màu vàng buộc trên cây sồi già "Nếu em còn yêu anh, hãy buộc dải ruy băng màu vàng trên cây sồi già, anh sẽ đi qua, và nếu anh thấy dải ruy băng ấy, anh sẽ trở về, nếu không thấy dải ruy băng, anh sẽ ra đi mãi mãi..." Câu chuyện ấy đã khiến em khóc thực sự.... Sao nó giống câu chuyện của anh và em đến thế...
  8. moonlight_serenade

    moonlight_serenade Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/03/2005
    Bài viết:
    36
    Đã được thích:
    0
    Tie a yellow ribbon
    -Tony Orlando-
    I''m comin'' home, I''ve done my time
    Now I''ve got to know what is and isn''t mine
    If you received my letter telling you I''d soon be free
    Then you''ll know just what to do
    If you still want me
    If you still want me
    Whoa, tie a yellow ribbon ''round the old oak tree
    It''s been three long years
    Do ya still want me (still want me)
    If I don''t see a ribbon ''round the old oak tree
    I''ll stay on the bus
    Forget about us
    Put the blame on me
    If I don''t see a yellow ribbon ''round the old oak tree
    Bus driver, please look for me
    ''cause I couldn''t bear to see what I might see
    I''m really still in prison
    And my love, she holds the key
    A simple yellow ribbon''s what I need to set me free
    I wrote and told her please
    Whoa, tie a yellow ribbon ''round the old oak tree
    It''s been three long years
    Do ya still want me (still want me)
    If I don''t see a ribbon ''round the old oak tree
    I''ll stay on the bus
    Forget about us
    Put the blame on me
    If I don''t see a yellow ribbon ''round the old oak tree
    Now the whole damned bus is cheerin''
    And I can''t believe I see
    A hundred yellow ribbons ''round the old oak tree
    I''m comin'' home, mmm, mmm
    (Tie a ribbon ''round the old oak tree)
    (Tie a ribbon ''round the old oak tree)
    (Tie a ribbon ''round the old oak tree)
    (Tie a ribbon ''round the old oak tree)
    (Tie a ribbon ''round the old oak tree)
    (Tie a ribbon ''round the old oak tree)
  9. moonlight_serenade

    moonlight_serenade Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/03/2005
    Bài viết:
    36
    Đã được thích:
    0
    Tie a yellow ribbon
    -Tony Orlando-
    I''m comin'' home, I''ve done my time
    Now I''ve got to know what is and isn''t mine
    If you received my letter telling you I''d soon be free
    Then you''ll know just what to do
    If you still want me
    If you still want me
    Whoa, tie a yellow ribbon ''round the old oak tree
    It''s been three long years
    Do ya still want me (still want me)
    If I don''t see a ribbon ''round the old oak tree
    I''ll stay on the bus
    Forget about us
    Put the blame on me
    If I don''t see a yellow ribbon ''round the old oak tree
    Bus driver, please look for me
    ''cause I couldn''t bear to see what I might see
    I''m really still in prison
    And my love, she holds the key
    A simple yellow ribbon''s what I need to set me free
    I wrote and told her please
    Whoa, tie a yellow ribbon ''round the old oak tree
    It''s been three long years
    Do ya still want me (still want me)
    If I don''t see a ribbon ''round the old oak tree
    I''ll stay on the bus
    Forget about us
    Put the blame on me
    If I don''t see a yellow ribbon ''round the old oak tree
    Now the whole damned bus is cheerin''
    And I can''t believe I see
    A hundred yellow ribbons ''round the old oak tree
    I''m comin'' home, mmm, mmm
    (Tie a ribbon ''round the old oak tree)
    (Tie a ribbon ''round the old oak tree)
    (Tie a ribbon ''round the old oak tree)
    (Tie a ribbon ''round the old oak tree)
    (Tie a ribbon ''round the old oak tree)
    (Tie a ribbon ''round the old oak tree)
  10. moonlight_serenade

    moonlight_serenade Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/03/2005
    Bài viết:
    36
    Đã được thích:
    0
    Lại một buổi sáng thứ 7... Em nhớ là đêm qua em ngủ rất muộn. Cứ tưởng sáng nay, em sẽ dậy muộn, ngủ bù cho trận thức đêm qua... Thế mà... vẫn là cái cảm giác nhoi nhói trong tim đánh thức em tỉnh dậy. Em mở mắt trong một chút giật mình, cảm thấy cay cay trong sống mũi. Khi em tỉnh dậy, cả nhà vẫn còn yên trong giấc nồng. Bất chợt cứ vang trong đầu em hai tiếng "Anh yêu..."
    Giờ này, tuần sau thôi, anh sẽ đón bình minh trên mảnh đất Hà Thành. Và bỏ lại em một mình giữa chốn Sài Gòn nhộn nhịp. Em sẽ thức dậy và bắt đầu một ngày mới như thế nào, anh nhỉ?
    Sáng, em lại lọ mọ lên mạng. Em muốn viết cho anh một cái email để nói thật nhiều, thế mà em lại chẳng viết được gì. Đành gửi cho anh một câu chuyện, một câu chuyện có thật, câu chuyện của em, những ngày bố vào Sài Gòn. Em biết, anh hiểu em muốn nói gì trong đó.
    Rồi bất chợt, em lại nghĩ đến những lời em trách anh tối qua. Cứ như thể em là một kẻ vô tâm nhất trần đời. Em tự trách mình sao quá phức tạp và luôn thích làm cho mọi thứ trở nên rắc rối hơn, khó hiểu hơn...
    Nhắn tin YIM cho anh, để anh biết về kế hoạch ngày mai. Tối mai, cả nhà sẽ tổ chức một buổi offline hoành tráng để chia tay anh. Sau tối mai ấy, liệu em có còn gặp anh? Hay ngày mai, em cũng như những người còn lại... lần cuối gặp anh trên đất Sài Gòn?
    Những kỷ niệm mấy hôm nay cứ quẩn quanh trong đầu em. Anh bảo, mấy hôm nay, anh mệt mỏi và chẳng làm được cái gì cho ra hồn. Bất chợt lại thấy thương anh, muốn đến bên anh để xoá tan những mệt mỏi và nghĩ suy. Hơn ai hết, lúc này, em hiểu anh đang căng thẳng nhiều như thế nào. Công việc, những dự định tương lai, và ... em nữa, chắc cũng là một nguyên nhân khiến anh phải đau đầu.
    Em sẽ không quên đâu, cái ngày anh gọi em bằng hai tiếng "Em yêu..." làm em nổi giận... Nếu đổi lại là bây giờ...???
    Sao anh đến làm gì? Để rồi anh lại ra đi? Sao anh cứ đến để lau những giọt nước mắt của em, làm em cười khi em giận dữ,cười em vì những dỗi hờn vu vơ trẻ con, để rồi, lại anh lại đi, lại để em ở lại, với một khoảng trống, với những giọt nước mắt và với cảm giác vỡ vụn...???

Chia sẻ trang này