1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Đời là những chuyến đi !

Chủ đề trong 'Hồi ức về các chuyến đi' bởi hoankiem, 08/06/2005.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Toet

    Toet Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    08/02/2002
    Bài viết:
    1.179
    Đã được thích:
    0
    Lão hoankiem này đáng ghét quá, đi chu du một phát nửa vòng trái đất trong cùng một chuyến đi, post tuyền pix kinh dị, huhu, lại còn ra cái điều nhớ nhung HN.
    Khi nào lão về đến VN ấy nhỉ?
  2. hoankiem

    hoankiem Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    06/01/2001
    Bài viết:
    732
    Đã được thích:
    0
    Hic, cô Toet đi chu du cả tháng về, không thấy thông báo đóng góp hình ảnh chia sẻ gì với anh em nhá. Lặn mất tăm.....
    Báo cáo cô là tớ đi đến cuối tháng thì về. Thực lòng thì đi thích thì vẫn thích mà nhớ Hà nội thì vẫn nhớ ạ.
    Trước khi rời Paris, gửi thêm vài cái ảnh nữa . Paris đẹp và quyến rũ. Chiều tà bên bờ sông , dạo bước trong những khúc nhạc trữ tình của các Nghệ sĩ đường phố, bắt gặp nhiều ánh mắt liếc nhìn. Lòng nhẹ đi nhiều, nhưng vẫn thấp thoáng đâu đó ánh mắt tròn hoang dã của những đứa trẻ vùng cao quê nhà. Cuộc sống thực sự là những khoảng cách lớn.
    Nhà thờ trên đồi Montmatre
    [​IMG]
    Nhà hát Opera
    [​IMG]
    Khải hoàn môn
    [​IMG]
    Quảng trường Concord, cuối đại lộ Champs Elysees
    [​IMG]
    Trong vườn thượng uyển Tuileries.
    [​IMG]
    Madeleine
    [​IMG]
    Từ nóc của Thế giới Ả rập nhìn sang đảo St Louis và Cite.
    [​IMG]
    [​IMG]
    Tháp Eiffel từ quảng trường Trocadero
    [​IMG]
    Mùa thu trong bách thảo
    [​IMG]
  3. hoankiem

    hoankiem Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    06/01/2001
    Bài viết:
    732
    Đã được thích:
    0
    Lisbonne, Thành phố với bảy đồi bốn biển.
    Cũ kỹ, trầm lắng! Bồ Đào Nha đã từng là một cường quốc lớn, những nhà thám hiểm người Bồ đã mở ra các con đường, các vùng đất mới từ châu Phi, Mỹ và châu Á trong suốt các thế kỷ 14-16. Là vùng đất nằm ở giữa các dòng tôn giáo lớn : Thiên Chúa , Hồi giáo, Do thái, là cửa ngõ nối giữa Địa Trung Hải và Đại Tây Dương, giữa châu Phi và Châu Âu. Lisbonne rất đa đạng về kiến trúc. Chiều và đêm trong công viên, trong những quán ăn , bar : những điệu nhảy sôi động trong tiếng nhạc êm dịu và lắng đọng của dòng nhạc trữ tinh Bồ Đào Nha
    Những con phố cổ
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    Cổng chào thành phố
    [​IMG]
    Toà nhà Quốc hội
    [​IMG]
    Nhảy trong thành phố:
    [​IMG]
    [​IMG]
    Tháp Belem:
    [​IMG]
    Đài kỷ niệm những người thám hiểm
    [​IMG]
    Lisbonne
    [​IMG]
    [​IMG]
    Được hoankiem sửa chữa / chuyển vào 06:06 ngày 18/10/2005
  4. DuGia

    DuGia Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/05/2005
    Bài viết:
    5.696
    Đã được thích:
    3
    Chú Hoankiem !
    Thế ra vẫn lưu lạc trời Âu - nhìn ảnh chú pot lên đẹp quá ! Không biết bao giờ mới có điều kiện đi được như chú ?! Ảnh chú chụp Pro lắm ! Nhất là thác nước và rừng thu ấy - mê quá !

    Không biết chú sang Mỹ , gặp anh Net , tay đấy chụp khủng thôi rồi ! Đáng lẽ ra anh biết chú đi thì phải gửi lời hỏi thăm cám ơn vì hồi mới vào TTVN chập chững pot ảnh được anh ấy hướng dẫn tỷ mỷ nên anh mới biết đấy chú ạ ! Kể gặp được người nhiệt tình như thế cũng hiếm !
    Bao giờ chú về đấy ?
    Một đời chắc chỉ dám mơ đi một lần như chú thôi ! ! !
    Có rừng rú , quán rượu , sân vận động . . .pot lên cho anh xem với . Anh là khoái mấy món đấy lắm .
    Chúc vui - đi nhiều - khỏe mạnh và lành lặn khi về đến VN nhé !
  5. hoankiem

    hoankiem Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    06/01/2001
    Bài viết:
    732
    Đã được thích:
    0
    Cảm ơn bác Dương đã động viên. Em nghĩ nước mình rồi sẽ khá lên và tất cả mọi người sẽ có nhiều cơ hội để biết thêm về các địa danh khác nhau. Công nhận là em đi chuyến này thật là thích nhưng thực lòng thì cũng vừa rất tiếc là không ở nhà để có cơ hội tham dự vào chuyến đi Văn Chấn của box. Sáng xem các bức ảnh và câu chuyện mà sếp LinhEvil gửi thật cảm động. Bác có tin là lúc trên máy bay từ Paris tới đây, ngồi một mình, nghe nhạc Việt Nam, kiểm nghiệm lại những gì đã trải qua, em đã khóc, khóc thực sự.... Tự thấy mình có nhiều cơ hội, nhiều điều kiện và may mắn, nhưng cũng cảm thấy buồn và ám ảnh bởi những gì đang diễn ra xung quanh mình, những khó khăn ở quê nhà và những gì mình đã làm cho những người yêu thương mình.. Tự thấy một sự ích kỷ quá lớn. Em đang quá cảnh ở sân bay Arlanda - Stockholm để chuyển máy bay qua Helsinki. Những cánh rừng đầu đông trải dài dưới tầm mắt mà không thể thu nổi vào ống kính. Cuộc sống ở đây đem so với nhà.... Ăn một bữa trưa với cái giá khoảng 12EUR, bằng hai phần ba số tiền một suất quà rất cần thiết. Khoảng cách cuộc sống bao giờ lấp lại được. Em lôi bánh ngọt trong túi và uống nước ở vòi. Tiết kiệm đôi chút để có thể làm những việc có ích hơn phải không bác.
    Bức ảnh chụp ở trên có sân vận động ở Lisbonne, thủ phủ của Benfica và Sporting. , hôm em tới, ngồi ở quán Bar cũng là lúc mà Benfica hạ đối thủ FC Porto . không khí thật náo nhiệt và sôi động. Em chụp cũng nhiều ảnh, nhưng chỉ mới gửi ảnh cảnh thôi. Còn những cái khác để khi về vậy.
    Hôm gặp bác NET, mải chuyện trò và vui chơi . Cả em và bác ấy đều cầm theo máy ảnh mà rồi quên không chụp kỷ niệm với nhau cái nào. Lúc rời Boston rồi thì tiếc. Nhưng chắc sẽ còn nhiều cơ hội gặp lại. Em out đây!
  6. DuGia

    DuGia Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/05/2005
    Bài viết:
    5.696
    Đã được thích:
    3
    À thế nào chú HK về V.Nam chưa ?
    Cuối tuần này có chuyến lượt phượt hay phết .
    Nếu về gọi cho anh nhé !
    Chú chụp bằng máy gì đấy ?
    Cái sân vận động đấy nhìn rõ , giá mà được xem vài trận bên đấy thì hay lắm nhỉ !
  7. hoankiem

    hoankiem Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    06/01/2001
    Bài viết:
    732
    Đã được thích:
    0
    Đêm Oslo lạnh và mưa, đúng ngày cuối tuần bắt đầu một kỳ nghỉ đông, sân ga chật kín người, từng nhóm từng tốp đang chuẩn bị hành trang cho những chuyến dã ngoại.
    Tới Oslo sáng, gật gà gật gù vì thiếu ngủ. Một đêm thức với những câu chuyện buồn. Cảm giác chia tay sao lạnh đến vậy. Chân bước vội không nhìn lại. Điều gì đến cũng sẽ đến. Chẳng thể kéo dài hơn được, thêm 6 tiếng, thêm 30 tiếng rồi cũng sẽ đến lúc thôi . Mỗi nỗi buồn bay qua....
    Sau một giấc ngủ dài, sáng sớm mở cửa sổ, tuyết đã lác đác bay. Tuyết đầu mùa ở Oslo, và chỉ vài giờ sau, Tuyết đã trắng xoá .... Trong cái lạnh cà những cánh đồng mới hôm qua còn vàng rực nay đã trở nên một mầy trắng xoá mới thấu hiểu, sao cần đến thế những bàn tay, những ngọn lửa để sưởi được đôi chút ở xứ sở phương Bắc lạnh này.
    Chỉ là một bài thơ thôi....
    :::Nguyên Sa:::
    Paris Có Gì Lạ Không Em ?
    Paris có gì lạ không em?
    Mai anh về em có còn ngoan
    Mùa xuân hoa lá vương đầy ngõ
    Em có tìm anh trong cánh chim
    Paris có gì lạ không em?
    Mai anh về giữa bến sông Seine
    Anh về giữa một giòng sông trắng
    Là áo sương mù hay áo em ?
    Em có đứng ở bên bờ sông ?
    Làm ơn che khuất nửa vừng trăng
    Anh về có nương theo giòng nước
    Anh sẽ tìm em trong bóng trăng
    Anh sẽ thở trong hơi sương khuya
    Mỗi lần tan một chút sương sa
    Bao giờ sáng một trời sao sáng
    Là mắt em nhìn trong gió đưa ...
    Anh sẽ cầm lấy đôi bàn tay
    Tóc em anh sẽ gọi là mây
    Ngày sau hai đứa mình xa cách
    Anh vẫn được nhìn mây trắng bay
    Anh sẽ chép thơ trên thời gian
    Lời thơ toàn những chuyện hờn ghen
    Vì em hay một vừng trăng sáng
    Đã đắm trong lòng cặp mắt em ?
    Anh sẽ đàn những phím tơ trùng
    Anh đàn mà chả có thanh âm
    Chỉ nghe gió thoảng niềm thương nhớ
    Để lúc xa vời đỡ nhớ nhung
    Paris có gì lạ không em ?
    Mai anh về mắt vẫn lánh đen
    Vẫn hỏi lòng mình là hương cốm
    Chả biết tay ai làm lá sen ?...
    Tuyết bắt đầu rơi.
    [​IMG]
    Nặng dần
    [​IMG]
    Những cây thông chuyển mầu
    [​IMG]
    Lạnh...
    [​IMG]
    và lên đường thôi
    [​IMG]
    Bác Dugia, em vẫn chưa về HN bác ạ, đến cuối tuần này. Không biết có kịp không. Khi về em sẽ alo bác nhá. Thấy thèm muốn lượt phượt trên những con đường quốc lộ rồi bác ơi
    Được hoankiem sửa chữa / chuyển vào 06:34 ngày 25/10/2005
  8. hoankiem

    hoankiem Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    06/01/2001
    Bài viết:
    732
    Đã được thích:
    0
    Không biết gọi là cái gì, ừ, thì cũng gọi là tản mạn. Tản mạn vì vừa kết thúc một chuyến đi, tản mạn vì đang trong một chiều chủ nhật nhẹ nhàng, tản mạn vì vừa đọc [topic]595059[/topic] của bác @thuyenvienxu.

    Viết bài, gửi ảnh lên forum để làm gì ???. Chắc chắn là để phục vụ chính mình, nhu cầu tự giãi bày, tự giới thiệu, tự chia sẻ của chính bản thân là cái cao nhất. Trong một xã hội vừa hư vừa thực, đa chiều và nhiều cung bậc trình độ, quan điểm, hiểu đúng những cái gì người gửi, người viết muốn nói thì chỉ có chính người tạo ra hiểu nhất. Đó cũng chính là cái được nhất khi ấn enter để tạo ra một chủ đề ( topic) hay một bài trả lời ( reply).

    Mỗi người một cuộc sống, một hoàn cảnh và một điều kiện. Có thể na ná giống một hay vài người khác nhưng vẫn chỉ là na ná mà thôi. Người thích đi nhiều, người thích ở lại một chỗ. Kẻ thích đi nước ngoài, người muốn lang thang trong Việt Nam. Anh thích đi rừng, tôi muốn ra đảo. Chị muốn leo lên các đỉnh núi cao, Cô thích lặn xuống ngắm cá biển lượn cùng rừng san hô. Muôn mầu muôn vẻ. Cuộc sống bao gồm tất cả và nó phong phú bởi tồn tại những điều khác nhau.

    Vậy tôn trọng người khác, tôn trọng sở thích của người khác, đó cũng chính là tôn trọng chính những sở thích của chính mình. Đả phá một người khác mình, tức là cũng sẽ nhận được người đả phá sở thích của mình. Nhưng kể ra không có đối lập, không có xung khắc e cũng không có phát triển. Các forum vẫn thường nóng khi có sự tranh cãi. Cái cần là tôn trọng trong sự tranh cãi. Khó.

    Tên của diễn đàn nhỏ (box) là du lịch. Du là đi. Lịch là theo một hành trình, thời gian định trước. Có chuyến đi hoàn toàn theo lịch. Cũng có những chuyến đi mà khi rẽ bỏ ngang dọc cũng đem lại nhiều điều thú vị. Có nhiều người gọi box là Du hí. Đi để hú hí, để vui... nhưng cũng có những chuyến đi buồn.Buồn cũng là hí. Thang bậc tình cảm khác nhau, với mỗi hoàn cảnh khác nhau cho những cảm nhận khác nhau, ấn tượng khác nhau dù cho có đi cùng một hành trình. Cái đẹp, cái xấu chỉ là tương đối khi có một đa số cùng quan điểm.

    Đi, Đi và đi. "Been There Done That"; "Còn đi là còn sống", "Đời là những chuyến đi"... tất cả chỉ là ĐI.
    Đi để làm gì? Đi vì nhu cầu bản thân muốn thế, và khi bản thân muốn thì sẽ đi. đi sẽ gặp nhiều cái lạ, thích cái lạ thì sẽ lại đi. Có những người chỉ đi một chỗ, có người lại thích đi nhiều chỗ, bởi cái "lạ" khác nhau trong từng con người.

    Đi xong có viết, có gửi hay không. Cũng lại tuỳ. Tùy thời gian, tuỳ quan điểm, tuỳ tính cách, tuỳ thời điểm , tuỳ mục đích và còn nhiều cái tuỳ nữa.... Không ai bắt buộc ai phải viết, không ai có trách nhiệm phải... Một sự tự do, tự do đi, tự do cảm nhận và tự do viết.

    Kết thúc một chuyến đi, nó mờ nhạt hay nhiều ấn tượng. Đúc kết lại bài học chỉ có người đi cảm nhận, nghĩ được, hiểu được ( chưa chắc đã đúng ) rồi chắc có viết được không. Không phải ai cũng có thời gian và có đủ khả năng, để viết.Cảm nhận tốt, nói ra đã khó, viết ra còn khó hơn. Trong cái loạt bài hàng ngày gửi lên đó, cái gì muốn đọc và giữ lại thì ta đọc . Mình đọc vì mình thấy thích , cái gì đọc xong không thích thì quên ....

    Gửi bài lên mạng, tự do trao đổi quan điểm. Người sẽ cho là nổ, là khoe , người thì vui vì được biết thêm các thông tin muốn biết, người thì lặng lẽ chuẩn bị các chuyến đi của mình, người thì ghét vì sao người khác đi nhiều quá, người thì cười vì sao đi có vậy... Vậy một bài viết cũng đem lại những ý nghĩa tích cực đấy chứ. Nó là cái cho mỗi người đọc rồi suy diễn. Nhưng đối với người gửi là được nhất, vì đã ...gửi.

    Ngoài ba mươi tuổi, vừa kết thúc một chuyến đi vòng quanh trái đất, đã đặt chân đến hơn ba mươi nước, được ngắm nhìn 60 tỉnh thành đất Việt. Có thể coi là đi nhiều ( nhất là khi sống ở Việt Nam ), là có may mắn ( nhưng với người không thích đi thì lại bảo: khổ quá, vất vả quá phải đi nhiều, không được ở nhà) , nhưng chắc gì đi nhiều đã hiểu nhiều.Hiểu được chắc gì đã đúng. Đôi khi cái box điện thoại đầu phố, nếu nghiên cứu kỹ cũng khối chuyện mà nói, mà viết, từ công dụng, đến cách thức tổ chức, liên lạc, tại sao lại nằm ở địa điểm này, bao nhiêu người đã dùng nó, lợi ích xa, lợi ích gần , nó đã thực sự giúp ích được một cá nhân nào đó .... Nếu đi vào từng chi tiết sẽ luôn có cái để tìm hiểu nếu thích. Đối với bản thân mình, cái giường mình ngủ, cái nhà mình ở, phố chứa ngôi nhà, rồi phường, quận, thành phố và Tổ quốc lần lượt sẽ là từng bậc thang rộng dần của gắn bó yêu thương. Xa nữa, trong một lớp học quốc tế thì những người Á châu lại gần nhau hơn. Nó thân quen thì nó đẹp, nó gần gũi và có cảm giác là có mình trong đó. Nó xa hơn thì cảm giác có khoảng cách rộng hơn, không thích hơn. Vậy may mắn hay không, cảm thấy có ý nghĩa hay không tuỳ thược vào từng người.Mình thấy thoải mái, thấy vui , thấy thích vì đã đi được , đó là cái được nhất cho mình.

    Cái topic này thực sự được tạo ra cũng để ghi lại những chuyến đi cá nhân. Để một lúc nào đó, ngồi xem lại và nhớ lại những gì mình đã trải qua. Có khi chỉ là những bức ảnh, liếc qua có thể thấy là sự khoe khoang. Nhưng với cá nhân lại thấy đầy ý nghĩa. Có những điều , những cột mốc không biết viết thế nào. Gửi để thoả mãn cá nhân, để lưu lại những khoảng khắc đã qua, để ai quan tâm thì sẽ tìm được cái gì đó cần thiết hay để giải trí, đôi khi chỉ là một ý nghĩ có người đi được thì mình cũng phải đi được. Thế cũng tốt.

    Tản mạn này để làm gì, đọc thấy nặng, thấy dài,. nhưng lại tốt để bớt đi những suy nghĩ trong một chiều chủ nhật, để tự nhủ lòng mình phải học và tìm kiếm thông tin từ những cái đa chiều, để biết tôn trọng những người khác, những người chưa bao giờ đi, đã đi, đang đi và sẽ đi.

    Trọng những sự tự do. Chia những cái đã trải. Cần lắm thay.
  9. toidayma

    toidayma Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/03/2003
    Bài viết:
    352
    Đã được thích:
    0
    bài viết hay quá anh ạ. vâng, đấy, sự phân tích từ nhiều chiều là như vậy đấy, đúng là có đi, có lớn tuổi, có trải nghiệm thì sẽ bớt nóng tính, sẽ điềm đạm và có cách nhìn thoáng hơn, đa chiều hơn. hì, đọc bài của anh xong em đâm xấu hổ vì đã không nói được như anh với anh thuyenxaxu - đúng là còn trẻ người non dạ lắm.
  10. onggiachayratnhanh

    onggiachayratnhanh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    30/04/2004
    Bài viết:
    4.237
    Đã được thích:
    0
    Đọc những dòng của bác hoankiem làm onggia cũng thấy xúc động thật .. Đi nhiều rồi sẽ học được nhiều điều tuyệt vời qua các chuyến đi .

Chia sẻ trang này