1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

ĐỒI THÔNG (nơi này lưu lại những tâm sự của mọi người)

Chủ đề trong 'Lâm Đồng' bởi thatwhy, 22/04/2002.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. LDH_az

    LDH_az Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/02/2007
    Bài viết:
    1.130
    Đã được thích:
    0
    hôm nay vô nghĩa wa chẳng làm được gì cả
  2. Kudosman

    Kudosman Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    18/07/2006
    Bài viết:
    6.143
    Đã được thích:
    0
    Cuộc sống giống như một con đường bạn đang đi
    Tương lai là phía trước, nơi ai cũng tò mò, ai cũng muốn khám phá, ai cũng muốn đi tới, nhưng chỉ có thể đoán phía trước là gì,vì trước mặt chỉ là ... một con đường dài đằng đẵng, vô tận, thẳng và trơ trọi một cách tàn nhẫn.
    Hiện tại những gì đi qua hai bên đường, những thứ bạn có thể nhìn thấy nhưng cũng có thể bỏ xót
    Quá khứ là phía sau,nhìn xa phía sau có thể sẽ chỉ là một con đường vô tận như trước mặt
    Ai cũng ngại quay lại trên con đường mình đi nhưng lại mơ được quay lại con đường cuộc sống dù chỉ trong khoảnh khắc.Tại sao?
    Vậy nếu cuộc sống là con đường thì cái gì quan trọng nhất trên con đường đó..
    Tình yêu..?
    Người bạn chung đường...?
    Những điều kỳ lạ bạn đã thấy..?
    Những kỷ niệm..?
    Phía trước..?
    Phía sau..?
    Hay những thứ hiện tại ngay 2 bên đường .. ?
    ...
    Mỗi sự lựa chọn thể hiện một tính cách riêng của mỗi con người
    nhưng cái đơn giản nhất lại là cái quan trọng nhất nếu bỏ sót
    mỗi con đường đều có cột mốc (mile stone)
    con đường cuộc sống không có, vì thế mà nó dài vô tận, trước sau như một và 2 bên cũng sẽ như nhau
    Nếu với mỗi bước ngoặt, mỗi người đi qua trong đời, mỗi niềm hạnh phúc dù nhỏ nhoi, bạn đặt một cột mốc tại đó và ghi vị trí cột mốc đó vào trái tim.
    Có lẽ con đường cuộc sống sẽ giống con đường bạn đi hàng ngày, thẳng tiến mà không cần quay lại, không sợ bỏ quên, và nhìn về phía trước với sự tự tin,niềm vui, và tất nhiên.. cả nụ cười luôn nở trên miệng nữa.
    Người ta gọi đó là sự trân trọng, trân trọng tất cả những gì dù nhỏ bé mà cuộc sống giành tặng!!
    Đó có thực sự là con đường hạnh phúc?!
  3. minh_tien

    minh_tien Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/10/2004
    Bài viết:
    7.710
    Đã được thích:
    0
    Tìm theo từng dấu chân nơi em qua
  4. trangphuong

    trangphuong Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    17/04/2002
    Bài viết:
    519
    Đã được thích:
    0
    "... Dù sao cũng xin một lần. Cảm ơn anh đã bước qua cuộc đời , để lòng em đây mới biết một niềm thương đau ngậm ngùi ra sao..."
    Lời bài hát hay quá,! Yêu và khi không còn được yêu nữa cũng sẽ không bao giờ hối tiếc...
  5. honmavuive

    honmavuive Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/12/2002
    Bài viết:
    3.498
    Đã được thích:
    0
    Ngồi cắm cúi ăn, tự dưng chị gọi điện, chị bảo nhớ dì Vịt quá, Vịt mà ở đây đi chị dắt đi Chez moi, vừa nhớ chị vừa bùn cười, chị nói thôi để chị dắt Chuồn và Rô đi cũng được, hỡi ôi, ko biết nên tội chị hay tội hai đứa nhỏ. Đã lâu lắm rồi ko được nghe chúng nói nói bi bô, ko được nghe chúng nó la hét, ko được hai tay hai đứa dắt chúng đi một vòng chợ thảnh thơi.Lễ này, sẽ dành nhiều thời gian cho gia đình hơn, promise...
  6. greatghost

    greatghost Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/04/2004
    Bài viết:
    9.102
    Đã được thích:
    0
    có con em nu ở nơi xa tít..sao mọi thứ cứ thấy quá mong manh..
  7. onggiachayratnhanh

    onggiachayratnhanh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    30/04/2004
    Bài viết:
    4.237
    Đã được thích:
    0
    Một ngày nắng rọi chói lọi trên đỉnh đầu . Sắp ra trường , cầm cái bằng kỹ sư sau 5 năm học ... Vẫn đi , lối đi không bằng phẳng và gai góc ...
    SG nắng quá độ . Hôm nay sai lầm , chỉ sơ suất nhỏ trong bản vẽ , đi tong cả hợp đồng . Sếp cáu kỉnh , cũng đúng thôi . Thằng làm thuê thì chỉ có thế thôi . Muốn được yên ổn hơn thì chịu nhục đi ... Khi nào tự lập được , làm chủ được công ty thì vênh ...
    SG .... Với những ngày khó quên ...
  8. lovelessgirl

    lovelessgirl Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    03/08/2002
    Bài viết:
    555
    Đã được thích:
    0
    Bước vào lớp,mọi người dòm ngó như sinh vật lạ.Hoá ra mọi người học chung với nhau từ lớp 1 lên,chỉ có mình là mem mới lọt tọt chui vô.Thấy lạc lõng thật.Hơi buồn một chút.Nhưng hôm nay là ngày đầu tiên mà.Sẽ quen thôi.
    Thằng nhóc ngồi bên cạnh oan oan nói chuyện điện thoại,bực mình,bảo lịch sự chút đi,vừa lúc đó mẹ nhắn tin,đoảng thế nào mà quên tắt tiếng,ngượng chết được.
    Mẹ bảo hồ sơ xong,mai gửi đi.Lại phải chờ đợi.
  9. onggiachayratnhanh

    onggiachayratnhanh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    30/04/2004
    Bài viết:
    4.237
    Đã được thích:
    0
    Mỗi ngày trôi đi . Những đêm mất ngủ tới tấp . Những k thuộc về quá khứ đã lùi dần . Mà ta vẫn chìm trong cái cũ đó ... Ko lối thoát . Ko lối đi trước . Bây giờ bỏ công ty , bỏ việc , bỏ học , lang thang lên đồi thông . Rồi ta xuống đèo , trở lại nơi chen chân này .... Trốn sao được . Ta ko lo ra trường sẽ bị treo bằng . Ta ko lo việc , ta ko có lương . Ko có tài chính thì sống thế nào ??
    Mặc ta đi , mặc kệ ta thế nào được ??? Những công trình vẫn đang ngổn ngang , như dòng đời ta cũng ngổn ngang theo sau đó ...
  10. aloneTOalone

    aloneTOalone Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/03/2003
    Bài viết:
    313
    Đã được thích:
    0
    Cuối tuần, tưởng có thể gặp mặt bạn bè tán gẫu cho đỡ buồn sau 1 tuần làm việc căng thẳng ... nhưng rồi ai cũng bận bịu cả, không chuyện này thì cũng chuyện nọ, rốt cuộc thì sao, chẳng ma nào thèm đoái hoài? Lại phải thui thủi một mình lang thang, ngang qua bờ kè, chán quá thôi lủi vào làm vài chai rồi về ngủ cho rồi, thế là xong 1 ngày cuối tuần đáng chán. *********, từ giờ đếck thèm rủ rê gì nữa hết, chán nản ... Nhìn qua nhìn lại riết rồi chẳng còn ai bên mình, gia đình ... ko, bạn bè ... cũng ko. *#$&%&*#@!*?&$^#

Chia sẻ trang này