1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Đơn giản chỉ là những gì tôi CẢM THẤY....

Chủ đề trong 'Đức (German Club)' bởi arale_, 12/05/2004.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. ewige_liebe2005

    ewige_liebe2005 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/11/2003
    Bài viết:
    1.115
    Đã được thích:
    0
    làm bánh mà ko rủ tao kìa..ghétttt....
    hichic...mai lại đi học rùi...lại bắt đầu gặm cà-rút ...lại döner 50-50.....hêhhhehhe...tao bắt đầu thấy nhớ kammann rùi mày ạ...hichic....
  2. kuestenkicker

    kuestenkicker Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/03/2004
    Bài viết:
    872
    Đã được thích:
    0
    Hmmm, giải bóng Bundesliga đã bắt đầu, và năm nay lại không được xem trận mở đầu của đội bóng thân yêu . Chán quá, ở cái xứ này không có gì ngoài đồng ruộng và trâu bò. May sao thời gian đi qua cũng nhanh, ngày mai là ngày cuối cùng phải đi cày và chỉ còn vài hôm nữa là ước mơ lâu nay sẽ trở thành sự thật .
  3. _Shin_

    _Shin_ Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/07/2004
    Bài viết:
    773
    Đã được thích:
    0
    Hic, lại một chiến sỹ nữa bạn mình lên đường sang Phần Lan...........bạn với chả bè thế đấy...............Cứ rủ nhau đi hết thế này thì........................Sơ sơ mình đếm cũng hơn chục đứa rồi........
    Sang bên đấy thì đừng có mà nhắn tin vào Handy của tao nghe chưa, chỉ tổ tao reply lại mất toi 5.000/tin thôi........Bạn ơi là bạn...............
  4. ndlong1

    ndlong1 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/03/2004
    Bài viết:
    157
    Đã được thích:
    0
    (http://www.ttvnol.com/ttvnlife/topic/398085)
    Điều này chẳng đơn giản chút nào, và chắc cũng không nên gọi là kinh nghiệm ...
    Tình xa
    PsychoSeeSaw

    "Làm sao em biết đời sống buồn tênh...đôi khi ta lắng nghe ta..."
    Tôi thích nghe bài hát ấy vào những lúc ngoài trời đổ mưa. Những giai điệu cứ lững lờ đi trong cơn mưa. Có nỗi buồn, nỗi cô đơn nào tan nhè nhẹ trong tiếng mưa. Mảnh tình ướt át dường như chẳng thể giữ cho mình khỏi chênh vênh giữa rào rạt, xối xả những xúc cảm...nhưng chỉ độc một mình, biết san sẻ cùng ai? Cơn mưa lòng bắt nguồn từ trái tim bồi hồi, ấm nóng thương yêu...sao nhận về những giọt lạnh lùng, hắt hiu đến vậy....
    Trong đời ai chẳng mang theo mình những khoảng trống trái, những khoảnh khắc lạc lõng giữa thế nhân, những đêm dài thao thức tưởng chừng như bước lạc ra khỏi cuộc đời...Rồi lại tìm thấy mình ở một chốn khác, hoang vui, hiu quạnh. Cái chốn quá quen của nỗi cô đơn trong tâm khảm, nhưng dường như lúc nào cũng lạ lẫm, cũng bàng hoàng đối với một cõi lòng thổn thức thương yêu, đợi mong tri kỉ.
    Tôi như người nửa vội vã, nửa mỏi mệt, bàn chân nhỏ bé nửa như muốn chạy thật nhanh, nửa như muốn buông xuôi...lững đững bước qua tháng ngày, kiếm tìm điều gì đó cho riêng mình.Có lúc chợt dừng lại, chỉ chốc lát thôi... nhìn về quá khứ, về xa xôi kí ức để thấy những "ngày tháng" , "những cuộc tình" đã "ra đi" , đã "ra khơi" tới một nơi xa xăm nào đó. Trong phút giây, những hình bóng chợt lướt qua tâm trí, cũng giống như chính cái cách nó chạy vội vã qua cuộc đời ta , để lại những dấu chân khi mờ, khi tỏ. Có điều gì đó đã "bỏ ta đi". Là họ, những mối thương yêu từng gắn bó? Mà cũng có thể không phải họ. Có thể chỉ là những lầm tưởng đợi chờ, là những hi vọng của chính ta cứ vụt qua theo bước chân những người xa xưa ấy.
    Những lời ngọt ngào thề hẹn có lẽ thực sự cũng chỉ như những cơn mưa làm ướt manh tình ta một chốc, một thoáng. Rồi cũng ra đi theo những dòng sông, con suối, đổ về biển lớn. Giữa muôn trùng biển cả ấy, đâu còn biết giọt nước nào đã từng theo mưa rớt qua đời ta...? Tất cả lại tan biến, lại trở lại từ con số không.
    Ta như người đứng trên bờ vào một buổi hoàng hôn mờ mây, không thấy mặt trời, chỉ thấy những lăn tăn gợn sóng. Cảm hoài một điều gì đó rất mơ hồ, trăm con nước như trăm nõi nhớ ta gửi vào đời, đời gửi trả lại ta.
    Vẫn biết những cơn mưa đến rồi sẽ đi, vẫn biết những dòng sông hoài chảy mà không bao giờ ngừng lại. Ta vẫn đợi chờ. Bởi lòng ta không muốn cô đơn nữa hay bởi ta e để lỡ mất điều gì ta thực sự mỏi mong?
    Bước đi trong đêm, dưới ánh đèn phố không đủ soi rõ mọi vật, chỉ đủ thấy bốn bề hoang vu, vắng vẻ, ánh đèn màu ngả vàng chỉ đủ soi tỏ nỗi cô quạnh trong lòng người. Đã bao lần như thế, ta bước đi những bước trống tênh mà lòng như có sợi nhớ thương, cô đơn bủa vây. Có cảm giác như còn đợi mong ai đó, đến từ rất xa, rất xa...trong cuộc sống....
    "...Làm sao em biết đời sống buồn tênh....Đôi khi ta lắng nghe ta...nghe sóng âm u dội vào đời buốt giá, hồn ta gió cát phù du bay về..."
    Câu hát như "dội" vào lòng niềm xúc cảm mãnh liệt , dâng trào. Người nhạc sĩ như bàng hoàng trong nỗi cô đơn, lời hát như một lời thở than, lại cũng giống một lời tự vấn vô vọng, không ai nghe, không ai hiểu....Rồi lại chỉ mình ta với ta, mình "ta lắng nghe ta"
    Tôi rất thích câu hát ấy, bởi lẽ tôi bắt gặp ở nó một cảm xúc rất chân thật được bộc lộ tự nhiên. Cả cái cách người ca sĩ thể hiện câu hát ấy, cũng gây một sự xúc động trong tôi. Lời độc thoại_đối thoại "làm sao em biết đời sống buồn tênh..." được diễn tả thật nhẹ nhàng, tình cảm, khiến tôi lại có cảm giác nó còn giống như một lời trách thầm đối với ai đó, người tưởng chừng như đã là tri kỉ.
    Đoạn sau, giai điệu lên cao, nỗi lòng dân lên như con sóng, ngọn gió...nhưng vẫn buồn, vẫn quạnh hiu bởi "âm u", "buốt giá" ....Hoá ra tình ta như hạt cát khi lặng im, khi cuộn bay theo những làn cảm xúc mà cuộc đời mang đến.
    Có một lúc nào đó, ta lắng nghe tiếng mưa, chỉ thấy ồn ào, xối xả nhưng cũng có khi rả rích những hạt nhỏ nhoi. Có lẽ thứ thanh âm chỉ hơi động, nhẹ nhàng , âm thầm ấy còn làm cho người ta buồn hơn, còn làm cho trái tim ta bồi hồi hơn.
    Có cuộc tình nào, che chở người ta khỏi gió bão cuộc đời, ấp ủ người ta trong miên mạn hạnh phúc. Để rồi một ngày kia, trên mái tình ấy, ta lắng nghe những giọt mưa, khẽ khàng thôi, êm nhẹ thôi nhưng gợi biết bao nghĩ suy, trăn trở.
    Một mái hiên, một bờ vực, một cuộc tình....
    Những hoài niệm cũ khép lại là khi ta trở về với cuộc sống. Màn đêm qua đi , một ngày mới mở ra. Tình cũ là tình đã qua, giờ đã xa như đầu núi cuối rừng. Một sớm mai tỉnh giấc, mối ân tình đã tan biến, chỉ còn lại bạn bè.
    Giọt rượu nào còn nguyên vị chua cay. Cuộc tình nào đã cạn, ta vẫn còn say !
    Lại là những tiếng mưa rơi đều, ngày này tháng khác đêm rêu phong phủ kín đời ta
    Tình xa
    --- Trịnh Công Sơn ---

    Ngày tháng nào đã ra đi khi ta còn ngồi lại
    Cuộc tình nào đã ra khơi ta còn mãi nơi đây
    Từng người tình bỏ ta đi như những dòng sông nhỏ
    Ôi những dòng sông nhỏ lời hẹn thề là những cơn mưa...
    Khi bước chân ta về, đêm khuya nhìn đường phố,
    Thành phố hoang vu như một lần qua cuộc tình
    Làm sao em biết đời sống buồn tênh...
    Đôi khi ta lắng nghe ta,
    Nghe sóng âm u dội vào đời buốt giá
    Hồn ta gió cát phù du bay về...
    Đôi khi trên mái tình ta nghe những giọt mưa,
    Tình réo tình âm thầm,
    Sầu réo sầu bên bờ... vực sâu
    Còn thấy gì sáng mai đây thôi ta còn bạn bè
    Giọt rượu nào mãi chua cay trong tình vẫn u mê...
    Từ một ngày tình ta như núi rừng cúi đầu
    Ôi tiếng buồn rơi đều,
    nhìn lại mình đời đã xanh rêu....
  5. ndlong1

    ndlong1 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/03/2004
    Bài viết:
    157
    Đã được thích:
    0
    Các bạn ơi,
    tham gia chương trình "chữ ký vì nạn nhân chất độc màu da cam" nhé.
    http://web.tintucvietnam.com/Nhip-Song-Tre/2004/8/62897.ttvn
    / For a better day ! with
  6. _Shin_

    _Shin_ Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/07/2004
    Bài viết:
    773
    Đã được thích:
    0
    He he he he, mấy hôm trước Shin cũng được người gửi cho trang web như thế này, chơi hẳn một phát mười mấy chữ ký lận.............. lôi hết tất cả những hòm thư từ xa xửa xa xưa ra, anh em họ hàng trong gia đình ai có hòm thư em đăng ký hết...........................biết như thế là unfair nhưng mặc kệ, vì mục đích lớn mừ......................
  7. _Shin_

    _Shin_ Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/07/2004
    Bài viết:
    773
    Đã được thích:
    0
    Đã từ lâu lắm rồi, em không còn nghe nhạc Trịnh...........Có lẽ bởi mỗi lần nghe, em lại có cảm giác buồn........Uh, buồn thật, chẳng biết tại sao nữa.Nhạc của họ Trịnh gắn với em nhiều kỷ niệm quá, vui có, buồn có nhưng hình như nỗi buồn nhiều hơn niềm vui...........
    Ru mãi ngàn năm, từng ngón xuân hồng. Bàn tay em năm ngón anh ru ngàn năm, giận hờn sẽ qua, dáng em trôi dài, trôi mãi , trôi trên ngàn năm ...
    Uh, giận hờn sẽ qua . Qua thật rồi anh nhỉ ! Gần một năm ................ Em lại buồn.............. Rồi sẽ đến một ngày, em quay về nghe nhạc Trịnh...............vì ở đó, tồn tại trong em nhiều kỷ niệm...........những kỷ niệm mà thật sự em không hề muốn quên..............
  8. caphechieuthubay

    caphechieuthubay Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/05/2002
    Bài viết:
    1.129
    Đã được thích:
    0
    Nôfi buô?n sao ngươ?i ta nhớ lâu đến thế, bé nhi??
    Đôi khi nghe nhạc Trịnh chi? đê? không bao giơ? thấy ca?m giác gục ngaf xuất hiện.........một cái gi? đó thật buô?n..thật mêng manh......nhưng không vi? thế ma? bi..ma? thiê?u nafo..........
    Thật ấm áp khi nghe Trịnh va?o đêm mưa.....bên một tách tra? nóng..........ngô?i đê? ca?m nhận ră?ng cô đơn không pha?i la? quá khu?ng khiếp......va? mọi thứ dươ?ng như cufng chă?ng tô?i tệ như ta tuởng............
  9. ndlong1

    ndlong1 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/03/2004
    Bài viết:
    157
    Đã được thích:
    0
    Thứ sáu, ngày 13, tôi chẳng mê tín, nhưng trùng hợp tệ hại cho ngày hôm qua.
    ( Giải thích thế này http://vnexpress.net/Vietnam/Khoa-hoc/2004/08/3B9D5718/ )
  10. nhomuasaigon

    nhomuasaigon Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/02/2004
    Bài viết:
    325
    Đã được thích:
    0
    Hôm nay đọc bài của Mizuftu post, câu chuyện * Món quà của cuộc sống * ... tự nhiên mọi chuyện cũ cứ như ngày hôm qua, vẫn còn rất rõ ... nhưng chuyện hôm qua cũng là chuyện của hôm qua ... không cần phải bận tâm nữa ... bây giờ mình đã khác, cách suy nghĩ cũng khác ... thì tốt nhất ngày hôm qua đừng bao giờ trở lại ...
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này