Đóng hộp ký ức ?oNếu trí nhớ có thể đóng thành hộp như những lon nước ngọt, tôi thật sự ước rằng thời gian hết hạn sẽ là 1000 năm?? Cái ý nghĩ rằng đến một lúc nào đó, tôi sẽ quên hết tất cả những ngày tháng tươi đẹp, những đam mê nồng cháy này khiến tôi thật sự cảm thấy sợ hãi. Tôi biết chứ, rồi ngày ấy sẽ đến, và những tình cảm thiết tha này sẽ chỉ còn là miền ký ức nhạt nhòa. Tôi vẫn đang cố gắng để ghì chặt những cảm xúc yêu thương, những kỷ niệm ngọt ngào này trong trí nhớ. Tôi không muốn quên, tôi thật sự không muốn quên. Vậy mà mỗi sáng thức giấc, từng đọt ký ức cứ khẽ khàng rời bỏ tôi mà đi. Hoài niệm cứ mỏng dần, mỏng dần, và đến một ngày những gì còn lại sẽ chỉ là những vệt bụi mờ trong căn phòng tối mà chỉ khi có vài ba sợi nắng chiếu rọi vào mới nhìn thấy những vết loang lổ không rõ hình khối. Hàng trăm nghìn lần tôi vẫn thì thầm để cầu xin khuôn mặt ấy đừng lẫn vào bóng đêm. Vậy mà vẫn cứ là tan biến vào hư không. Chỉ còn lại một nỗi nhớ. Mỏng và dai.
Hìc . Thi thoà?ng 'Ăm 'Ăm ko ngù? 'ược mò? và?o box nà?y 'òc nhưfng bà?i nà?y mà? tự nhiĂn thẮy buĂn buĂ?n . Ko phà?i buĂ?n vì? cĂu chuyẶn, cùfng ko buĂ?n vì? gf̣p 1 'iĂ?u gì? 'ò 'Ă?ng cà?m. Chì? thẮy con ngươ?i sẮng lò?ng vò?ng quà, mẶt!!!!
Đóng cửa tâm hồn thề cô độc Chôn sau 3 chữ "Giấc Mộng Yêu" Từ nay xin hãy đừng ai đến Trọn đời trọn kiếp ko kần yêu...