Nếu cuộc đời là một dòng sông thì hẳn đó phải là một dòng sông màu trắng, một dòng sông màu trắng sữa , nơi có ánh trăng màu trắng bạc và những bông lau màu trắng muốt, tô điểm trong màu đêm là bài thơ màu ... nước vo gạo. Phải, lời thơ màu nước vo gạo, cái thứ nước chỉ để nuôi lợn, hơi chát, hơi chua, nồng nồng mà đắng nghẹn Qua một đoạn đường dài, người ta hay ngoái đầu nhìn lại. Chỉ toàn là ảo ảnh!
Xuân đi xuân lại về Năm trước rồi năm sau Tuần hoàn theo tuần hoàn Vẫn là mùa xuân xanh Yêu nhau ngày đôi tám Xuân trẻ trước chia tay Đến xuân nào yêu lại? Tóc trên đầu sương mai ... @sến @minh386 , @briandg
Xòe hai bàn tay, đường ngang đường dọc đường nào cũng xấu. Lật úp bàn tay, năm ngón ngắn dài, ngón nào cũng ... béo --- Số phận trong lòng bàn tay - theo tất cả các nghĩa.
Dừng lại một giây. -- Cứ mải miết chạy, đâm đầu vào vách đá mới giật mình nhận ra "không", đúng cả nghĩa trần và nghĩa phật. Phàm là cái gì cứng quá thì dễ vỡ. Bài học nào cũng học được, vấn đề nằm ở giá chấp nhận bao nhiêu. -- Dừng lại "một giây" thôi.