1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Du học - Đôi điều tản mạn

Chủ đề trong 'Du học' bởi CXR, 09/03/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. bthang

    bthang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/10/2004
    Bài viết:
    5
    Đã được thích:
    0
    thực sự thì đây là ngày đầu tiên đặt chân vào thế giới của những người đi du học ở trên này, rất may mắn là chị em giới thiệu cho em trang web này... nơi đây có rất nhiều đìêu mà nếu ko đọc, có lẽ cả đởi mình cũng ko biết, những câu chuyện thật cảm động <chỉ tiếc tác giả ko còn post bài nữa :)> , những kinh nghiệm phài nói là trả = máu mới biết đc của những thế hệ SV đi trước, và những thành công, thất bại từ chính những việc làm đó...
    em cũng mới đi du học nhưng đúng như anh CXR đã nói thì em thuộc cái diện mà chả bao giờ phải nếm mùi. nhưng wa đây rồi thì mình lại tự tìm mùi mà nếm chứ ko phải nó tới như các anh chị nữa, dĩ nhiên là mùi của em ko thể = các anh chị đc, của em nếu tính ra chỉ = 1/20 của các anh chị phải chịu những cảnh phải nói là chỉ có khóc chứ ko đc dở khóc nữa. Nhưng mà sao em bây giờ đọc lại các bài viết nói về những lời trách móc của học sinh về nền giáo dục nước mình sao bây giờ mình thấy bất bình wá, trong khi hồi trứơc ý kiến của mình cũng vậy.
    Chương trình học của mình wá nặng? Thực sự là ko nặng lắm nếu sao với chương trình nâng cao của nó, và, tại sao lại ko biết ơn vì chương trình của mình nặng như vậy để khi wa đây, mình chỉ việc học lại những điều mà mình đã học trứơc, từ đó có thời gian nghe tập trung nghe thầy cô giảng, ko cần phải khổ sở vừa nghe vừa hiểu để làm bài đc nữa.
    HS VN ko đc tự do = hs nc ngoài? ko! Vì ở VN bạn có làm những việc mà ở nc ngoài, bạn ko đc lam ko? có! Ở nc ngoài có làm những việc ở VN ko đc làm ko? có! Như vậy thì sao bạn nói là ở nc ngoài tự do hơn ở VN đc.
    SV VN ko muốn thụ động nữa? Vậy hãy tự đi tìm cho mình 1 con đường riêng, đừng coi bài bạn, đừng cho bạn chép bài. Hãy tự thực hiện việc học của mình theo cách mà bạn cảm thấy hãnh diện vì kết wả mà mình đạt đc...
    To mod: sorry các bác nếu em post những điều còn chưa đúng, xin các bác chỉnh ngay trong bài của em tại em mới 16 tuổi hà, mới đi du học nên cái nhìn còn chưa rộng lắm, chỉ biết nói những gì mình nghĩ, để với mong muốn cải thịên đc nhiều điều trong cách suy nghĩ của hs Vn thôi, mong các bác thông cảm :)
  2. hilittlesunshine

    hilittlesunshine Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/04/2004
    Bài viết:
    502
    Đã được thích:
    0
    Cái cậu này ăn nói hồ đồ quá. Các anh, các chị ở đây ai cũng ngày tắm mấy lần (ít nhất là một lần). Vì thế mùi đâu mà mùi! . Ai lại nhắc đi nhắc lại thế bao giờ!
    Đùa vậy thôi! Tôi đoán đáng lẽ bác CXR không bận thì bác đã vào đây greet bạn rồi. Nhưng chắc bác ấy đang bận "ghê" lắm nên chưa làm việc đó, vậy xin phép bác và các bạn trong này cho tôi được phép chào mừng bạn đến box du học và vào topic này của bác CXR.
    Cũng như bạn thôi, chúng tôi ai cũng xúc động trước những lời tâm tình giản dị và chân thật của mọi người. Đối với sinh viên du học, những điều ấy quý lắm vì hầu như ai cũng ở một mình, nhận được những lời tâm tình chia sẻ như thế thật là quý và cái cảm giác có người đang đồng cảm với mình khiến mình thật vui vẻ biết bao.
    Chúc bạn thành công trên con đường học tập của mình và gặp nhiều may mắn trong cuộc sống. Nhớ thường xuyên vào box du học nhé. Có bực tức, hay vui vẻ gì hãy chia sẻ với mọi người. Đặc biệt khi nào cưa được "em" nào đấy và muốn trò chuyện tâm sự thì mọi người ở đây hết sức sẵn sàng lắng nghe. Hi hi!
  3. hilittlesunshine

    hilittlesunshine Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/04/2004
    Bài viết:
    502
    Đã được thích:
    0
    Cái cậu này ăn nói hồ đồ quá. Các anh, các chị ở đây ai cũng ngày tắm mấy lần (ít nhất là một lần). Vì thế mùi đâu mà mùi! . Ai lại nhắc đi nhắc lại thế bao giờ!
    Đùa vậy thôi! Tôi đoán đáng lẽ bác CXR không bận thì bác đã vào đây greet bạn rồi. Nhưng chắc bác ấy đang bận "ghê" lắm nên chưa làm việc đó, vậy xin phép bác và các bạn trong này cho tôi được phép chào mừng bạn đến box du học và vào topic này của bác CXR.
    Cũng như bạn thôi, chúng tôi ai cũng xúc động trước những lời tâm tình giản dị và chân thật của mọi người. Đối với sinh viên du học, những điều ấy quý lắm vì hầu như ai cũng ở một mình, nhận được những lời tâm tình chia sẻ như thế thật là quý và cái cảm giác có người đang đồng cảm với mình khiến mình thật vui vẻ biết bao.
    Chúc bạn thành công trên con đường học tập của mình và gặp nhiều may mắn trong cuộc sống. Nhớ thường xuyên vào box du học nhé. Có bực tức, hay vui vẻ gì hãy chia sẻ với mọi người. Đặc biệt khi nào cưa được "em" nào đấy và muốn trò chuyện tâm sự thì mọi người ở đây hết sức sẵn sàng lắng nghe. Hi hi!
  4. CXR

    CXR Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/03/2003
    Bài viết:
    1.073
    Đã được thích:
    24
    Lâu nay CXR bận quá nên không vào đây đọc và viết bài thường như trước được. Nhân tiện đây cũng xin được chào mừng các tay viết mới đến với chủ đề trong thời gian gần đây. Một loạt các bài viết, đặc biệt là của bác Mr. yes, đã để lại ấn tượng rất sâu sắc đối với tôi. Hy vọng các bác sẽ tiếp tục cống hiến cho mọi người những kỷ niệm và kinh nghiệm của các bác.
  5. CXR

    CXR Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/03/2003
    Bài viết:
    1.073
    Đã được thích:
    24
    Lâu nay CXR bận quá nên không vào đây đọc và viết bài thường như trước được. Nhân tiện đây cũng xin được chào mừng các tay viết mới đến với chủ đề trong thời gian gần đây. Một loạt các bài viết, đặc biệt là của bác Mr. yes, đã để lại ấn tượng rất sâu sắc đối với tôi. Hy vọng các bác sẽ tiếp tục cống hiến cho mọi người những kỷ niệm và kinh nghiệm của các bác.
  6. zzzlan

    zzzlan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/04/2004
    Bài viết:
    8
    Đã được thích:
    0

    Có khi nào bên dòng đời tấp nập
    Ta vô tình vội vã lướt qua nhau
    Bước lơ đãng để rồi không nhận thấy
    Một tâm hồn ta đã đợi từ lâu"
    (Sưu tầm)
    Có lẽ ta đã từng gặp nhau, đâu đó trên phố xá Sài Gòn tấp nập, lặng lẽ lướt qua nhau không để lại ấn tượng gì. Có lẽ ta đã từng đụng xe bởi một lần em chạy bạt mạng xui xẻo va phải anh trên đường. Có lẽ anh là chàng trai hiền lành dễ tính đã không chút bực mình, nhiệt tình lo lắng hỏi han rồi khi chắc chắn mọi chuyện đã ổn lại hòa lẫn trong biển người xuôi ngược. Có lẽ ta đã từng tình cờ gặp nhau nơi góc phố, quán ăn, mắt chạm mắt bối rối rồi lại được che lắp ngay bằng nụ cười ngượng nghịu bâng quơ. Có lẽ em đã từng nhìn thấy anh trong quán càfê cùng cô bạn gái, có lẽ em đã trầm trồ hay có khi còn chỉ trỏ cùng chúng bạn "Xem hai người hạnh phúc chưa kìa". Có lẽ anh đã từng gọi phone nhầm số nhà em rồi lúng túng cúp máy khi nghe giọng nói lạ, có lẽ lúc đó em đã bực mình gác phone cùng câu nói dấm dăn "Đô vô duyên". Có lẽ anh là anh trai của bạn của thằng em họ hơn em 2 tuổi, có lẽ nó đã từng đề cập đến anh chỉ đơn giản là em đã vô tình không để ý bởi đang xem dở bộ phim hành động hay đang thả hồn theo nhạc Trịnh Công Sơn. Có lẽ anh là người dừng xe khi đèn đỏ "theo đúng luật lệ giao thông" còn em là con bé mắt nhắm mắt mở và đã vô tình đụng nhẹ xe anh. Có lẽ lúc đó anh đã giật mình vì chấn động quay lại đằng sau tìm nguyên nhân thì bất ngờ gặp khuôn mặt em lém lĩnh nở nụ cười rồi so vai lè lưỡi nhìn anh cứ như thể rằng ta vô tội, chuyện xảy ra ngoài ý muốn đó mà . Có lẽ anh đã rất bực mình, nhưng rồi cũng bỏ qua sau cái lắc đầu ngán ngẩm cùng câu nói "KHÙNG" . Có lẽ anh và em đã từng cùng nhau trú mưa chung một mái nhà, có lẽ lúc đó em vừa đi học về còn anh thì long rong dạo phố, rồi gặp cơn mưa Sài Gòn bất chợt, hai đứa tình cờ không đem áo mưa, tình cờ trú tạm dưới một mái hiên nào đó trên đường. Có lẽ anh đã nghe lén được những câu lầm bầm run run vì lạnh của em trách ông trời mưa không đúng lúc, trách thói quen không bao giờ đem theo áo mưa vẫn chưa bỏ của mình.. Có lẽ lúc đó anh đã cười dịu dàng ấm áp rồi an ủi em rằng mưa Sài Gòn mau tạnh chợt đến rồi sẽ chợt đi. Có lẽ anh là người đã từng quay ngược đầu xe, chạy đuổi theo em để hỏi có phải mình quen nhau không nhỉ bởi anh bắt gặp em nở nụ cười thân thiện để rồi nhận lại cái lắc đầu "Không có!" cùng đôi mắt em mở to kinh ngạc như thể người rớt xuống từ cung trăng không vấn vương chút bụi trần. Có lẽ vì ta chưa quen biết nên anh không nhận ra rằng em vẫn thường hay nghĩ vẩn vơ rồi cười một mình khi chạy lanh quanh trên đường xa bụi bậm, ồn ào và náo nhiệt. Có lẽ anh là chàng trai xa lạ em vẫn thường gặp trong những giấc mơ, anh chỉ cười không nói đôi khi còn nhìn em lạ lắm.
    Có lẽ ông trời đã cho ta rất nhiều cơ hội gặp nhau, quen biết song ta lại vô tình để vụt khỏi tầm tay. Có lẽ vì em là cô gái nhút nhát, hay vì anh là chàng trai hời hợt, hay vì ngày đó trong tim hai đứa đều chứa riêng những bóng hình. Có lẽ ông trời vẫn còn sức kiên trì nên đã một lần nữa se duyên. Có lẽ duyên phận hai đứa vẫn còn nên cuối cùng gặp nhau dù kẻ phương Đông người phương Tây, tình cờ nhận ra nhau thân quen, gần gũi trong vài câu nhật ký, và dòng cảm nhận và sau đó là đường line điện thoai ngắt quãng lúc có lúc không. Có lẽ bằng một cách nào đó hai đứa lại gặp nhau nơi Sài Gòn nhộn nhịp, điểm gặp gỡ đầu tiên ông trời đã từng một lần se duyên nhưng thất bại. Có lẽ ta sẽ cùng cười và bảo với nhau rằng "À hóa ra người quen chứ chẳng phải ai xa lạ". Và lần đầu tiên gặp gỡ bỗng hóa thành ngày đoàn tụ.
    Có lẽ sau này ta sẽ cùng nhau nuôi lớn những đứa con và biết đâu chừng cả những đứa cháu để một hôm đẹp trời nào đó hai ông bà cụ già ngồi kể lại chuyện xưa cho bọn con cháu nghe, chuyện một thời đã gặp nhau do duyên phận ông trời sắp đặt. Có lẽ cuối cùng ta sẽ kề sát bên nhau êm đềm tựa giấc ngủ để có thể cùng nhau đến thế giới thứ ba nơi không gì có thể chia cách chúng ta được nữa. Và có lẽ chúng ta sẽ được hạnh phúc bên nhau vĩnh viễn như trong kết thúc của những câu chuyện cổ tích.
    P.S: Tất cả những chi tiết trong câu chuyện chỉ được dựng nên và mắc xích với nhau bằng đôi từ "Có lẽ" bởi người viết, và cũng là nhân vật chính hiện giờ vẫn đang một mình trong căn phòng đơn độc nơi cách Sài Gòn nửa vòng trái đất, giả tưởng mọi chuyện xảy ra vào một đêm không ngủ tâm trí lấp đầy hình ảnh mờ ảo của một người, người mà cho đến tận bây giờ tác giả vẫn chưa một lần thấy mặt để có thể buột miệng hai chữ "Người quen".
    Connecticut, 2h20 sáng thứ tư ngày 5 tháng 8 năm 2004
  7. zzzlan

    zzzlan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/04/2004
    Bài viết:
    8
    Đã được thích:
    0

    Có khi nào bên dòng đời tấp nập
    Ta vô tình vội vã lướt qua nhau
    Bước lơ đãng để rồi không nhận thấy
    Một tâm hồn ta đã đợi từ lâu"
    (Sưu tầm)
    Có lẽ ta đã từng gặp nhau, đâu đó trên phố xá Sài Gòn tấp nập, lặng lẽ lướt qua nhau không để lại ấn tượng gì. Có lẽ ta đã từng đụng xe bởi một lần em chạy bạt mạng xui xẻo va phải anh trên đường. Có lẽ anh là chàng trai hiền lành dễ tính đã không chút bực mình, nhiệt tình lo lắng hỏi han rồi khi chắc chắn mọi chuyện đã ổn lại hòa lẫn trong biển người xuôi ngược. Có lẽ ta đã từng tình cờ gặp nhau nơi góc phố, quán ăn, mắt chạm mắt bối rối rồi lại được che lắp ngay bằng nụ cười ngượng nghịu bâng quơ. Có lẽ em đã từng nhìn thấy anh trong quán càfê cùng cô bạn gái, có lẽ em đã trầm trồ hay có khi còn chỉ trỏ cùng chúng bạn "Xem hai người hạnh phúc chưa kìa". Có lẽ anh đã từng gọi phone nhầm số nhà em rồi lúng túng cúp máy khi nghe giọng nói lạ, có lẽ lúc đó em đã bực mình gác phone cùng câu nói dấm dăn "Đô vô duyên". Có lẽ anh là anh trai của bạn của thằng em họ hơn em 2 tuổi, có lẽ nó đã từng đề cập đến anh chỉ đơn giản là em đã vô tình không để ý bởi đang xem dở bộ phim hành động hay đang thả hồn theo nhạc Trịnh Công Sơn. Có lẽ anh là người dừng xe khi đèn đỏ "theo đúng luật lệ giao thông" còn em là con bé mắt nhắm mắt mở và đã vô tình đụng nhẹ xe anh. Có lẽ lúc đó anh đã giật mình vì chấn động quay lại đằng sau tìm nguyên nhân thì bất ngờ gặp khuôn mặt em lém lĩnh nở nụ cười rồi so vai lè lưỡi nhìn anh cứ như thể rằng ta vô tội, chuyện xảy ra ngoài ý muốn đó mà . Có lẽ anh đã rất bực mình, nhưng rồi cũng bỏ qua sau cái lắc đầu ngán ngẩm cùng câu nói "KHÙNG" . Có lẽ anh và em đã từng cùng nhau trú mưa chung một mái nhà, có lẽ lúc đó em vừa đi học về còn anh thì long rong dạo phố, rồi gặp cơn mưa Sài Gòn bất chợt, hai đứa tình cờ không đem áo mưa, tình cờ trú tạm dưới một mái hiên nào đó trên đường. Có lẽ anh đã nghe lén được những câu lầm bầm run run vì lạnh của em trách ông trời mưa không đúng lúc, trách thói quen không bao giờ đem theo áo mưa vẫn chưa bỏ của mình.. Có lẽ lúc đó anh đã cười dịu dàng ấm áp rồi an ủi em rằng mưa Sài Gòn mau tạnh chợt đến rồi sẽ chợt đi. Có lẽ anh là người đã từng quay ngược đầu xe, chạy đuổi theo em để hỏi có phải mình quen nhau không nhỉ bởi anh bắt gặp em nở nụ cười thân thiện để rồi nhận lại cái lắc đầu "Không có!" cùng đôi mắt em mở to kinh ngạc như thể người rớt xuống từ cung trăng không vấn vương chút bụi trần. Có lẽ vì ta chưa quen biết nên anh không nhận ra rằng em vẫn thường hay nghĩ vẩn vơ rồi cười một mình khi chạy lanh quanh trên đường xa bụi bậm, ồn ào và náo nhiệt. Có lẽ anh là chàng trai xa lạ em vẫn thường gặp trong những giấc mơ, anh chỉ cười không nói đôi khi còn nhìn em lạ lắm.
    Có lẽ ông trời đã cho ta rất nhiều cơ hội gặp nhau, quen biết song ta lại vô tình để vụt khỏi tầm tay. Có lẽ vì em là cô gái nhút nhát, hay vì anh là chàng trai hời hợt, hay vì ngày đó trong tim hai đứa đều chứa riêng những bóng hình. Có lẽ ông trời vẫn còn sức kiên trì nên đã một lần nữa se duyên. Có lẽ duyên phận hai đứa vẫn còn nên cuối cùng gặp nhau dù kẻ phương Đông người phương Tây, tình cờ nhận ra nhau thân quen, gần gũi trong vài câu nhật ký, và dòng cảm nhận và sau đó là đường line điện thoai ngắt quãng lúc có lúc không. Có lẽ bằng một cách nào đó hai đứa lại gặp nhau nơi Sài Gòn nhộn nhịp, điểm gặp gỡ đầu tiên ông trời đã từng một lần se duyên nhưng thất bại. Có lẽ ta sẽ cùng cười và bảo với nhau rằng "À hóa ra người quen chứ chẳng phải ai xa lạ". Và lần đầu tiên gặp gỡ bỗng hóa thành ngày đoàn tụ.
    Có lẽ sau này ta sẽ cùng nhau nuôi lớn những đứa con và biết đâu chừng cả những đứa cháu để một hôm đẹp trời nào đó hai ông bà cụ già ngồi kể lại chuyện xưa cho bọn con cháu nghe, chuyện một thời đã gặp nhau do duyên phận ông trời sắp đặt. Có lẽ cuối cùng ta sẽ kề sát bên nhau êm đềm tựa giấc ngủ để có thể cùng nhau đến thế giới thứ ba nơi không gì có thể chia cách chúng ta được nữa. Và có lẽ chúng ta sẽ được hạnh phúc bên nhau vĩnh viễn như trong kết thúc của những câu chuyện cổ tích.
    P.S: Tất cả những chi tiết trong câu chuyện chỉ được dựng nên và mắc xích với nhau bằng đôi từ "Có lẽ" bởi người viết, và cũng là nhân vật chính hiện giờ vẫn đang một mình trong căn phòng đơn độc nơi cách Sài Gòn nửa vòng trái đất, giả tưởng mọi chuyện xảy ra vào một đêm không ngủ tâm trí lấp đầy hình ảnh mờ ảo của một người, người mà cho đến tận bây giờ tác giả vẫn chưa một lần thấy mặt để có thể buột miệng hai chữ "Người quen".
    Connecticut, 2h20 sáng thứ tư ngày 5 tháng 8 năm 2004
  8. hilittlesunshine

    hilittlesunshine Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/04/2004
    Bài viết:
    502
    Đã được thích:
    0
    Hili thích nhất cái đoạn được high-lighted trên. Hi vọng một câu chuyện cổ tích có hậu sẽ đến với bạn! Cảm ơn vì đã chia sẻ!
    Được hilittlesunshine sửa chữa / chuyển vào 02:20 ngày 05/10/2004
  9. hilittlesunshine

    hilittlesunshine Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/04/2004
    Bài viết:
    502
    Đã được thích:
    0
    Hili thích nhất cái đoạn được high-lighted trên. Hi vọng một câu chuyện cổ tích có hậu sẽ đến với bạn! Cảm ơn vì đã chia sẻ!
    Được hilittlesunshine sửa chữa / chuyển vào 02:20 ngày 05/10/2004
  10. zal

    zal Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/03/2004
    Bài viết:
    83
    Đã được thích:
    0
    ...
    Ôi, Mr_yes này viết hay quá, em cũng ở Finland đây, cảnh ở Lahti thì đúng là thiên thần rồi. Nói thật em đã đần mặt ra khi đến Lahti đấy nhưng văn vẻ có hạn nên chả viết được dòng nào, bác đợi em tí - vote cho bác cái đã rồi viết tiếp.

Chia sẻ trang này