1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Du lịch balô 1 đôla một ngày

Chủ đề trong 'Du lịch' bởi thichdulich, 24/03/2006.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. thichdulich

    thichdulich Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/07/2004
    Bài viết:
    817
    Đã được thích:
    0
    Du lịch balô 1 đôla một ngày

    Trong gần 9 tháng, Trần Thị Hạnh Dung, người đầu tiên lập kỷ lục "du lịch bụi", một mình đi Singapore, Thái Lan, Lào, Campuchia, Ấn Độ, đóng đô gần 1 tháng ở Himalaya, với vỏn vẹn vài nghìn USD tiết kiệm từ học bổng, có những ngày chỉ tiêu mất 1 USD.

    - Từ đâu một cô gái trẻ, mảnh mai thế lại có một chuyến đi đến cả các bậc nam nhi nghe qua cũng phải lắc đầu?

    - Tôi là người thích đi du lịch, từ hồi còn đi học (Hạnh Dung tốt nghiệp khoa Báo chí ĐH KHXH&NV thuộc ĐHQG Hà Nội năm 1996) đã lên đỉnh Phan-xi-păng rồi, nhưng một chuyến đi dài như thế và khủng khiếp như thế thì chưa bao giờ nghĩ tới.

    Khi đó (cuối năm 2001) tôi vừa học xong thạc sĩ về truyền thông đại chúng tại Singapore, trong thời gian chờ lấy bằng mới rủ mấy người bạn đi du lịch khoảng 2-3 tuần. Đúng ngày giờ hẹn ở cửa khẩu Singapore - Malaysia, chờ mãi mà người bạn không tới, về sau mới biết là người đó ngại nên bỏ cuộc. Tôi đành khoác ba lô đi một mình.

    Từ Singapore sang Malaysia, đến biên giới Thái Lan, từ đó qua Lào, vòng về Campuchia, rồi từ Bangkok đi Calcuta (Ấn Độ). Một chuyến đi không định sẵn, nhưng con đường phía trước cứ mở ra những thế giới và những nền văn hóa cực kỳ thú vị cho sự khám phá, nên tôi cứ đi, riêng Ấn Độ ở gần hết thời hạn visa (6 tháng). Thế mà đến bây giờ nhắc lại tôi còn cảm thấy thích thú vô cùng, và vẫn muốn quay lại lần nữa. Nếu lúc đó không lo ngại chiến tranh nổ ra giữa Ấn Độ và Pakistan thì tôi đã đi Nepal rồi.

    - Một chút chia sẻ sự khủng khiếp về chuyến đi này được không?

    - Ở bất cứ đâu tôi cũng chọn phương tiện đi lại rẻ nhất, đến nơi thì việc đầu tiên là kiếm chỗ trọ rẻ nhất. Riêng Thái Lan tới nay tôi đã đi 22 lần, hầu như thuộc tất cả các tuyến xe bus và có thể đi lại cả ngày chỉ tốn... 1 USD.

    Khu Tây balô Khaosản ở Thái giống như Phạm Ngũ Lão ở TP HCM, giá trọ 4-5 USD nhưng tôi ở trọ chỉ mất 2 USD, tất nhiên đi hơi xa một chút. Đi thăm Angkor, do giá vé tham quan khá cao (20 USD/ngày), nên để tiết kiệm tôi dậy rất sớm, từ 3 giờ sáng để vào xem. 3 ngày như thế, có thể nói là đã xem không bỏ sót thứ gì ở Angkor. Đi đâu tôi cũng muốn ở thật lâu, xem thật kỹ. Chuyến đi đó tôi đã ở lại Campuchia 1 tháng. Nhưng khủng khiếp và đáng nhớ nhất là gần 6 tháng vòng quanh Ấn Độ.

    Mặc dù đã quen đi bụi tôi vẫn bị sốc mất 2 tuần khi vừa đặt chân tới Calcuta, cố đô của nước Ấn. Đập vào mắt tôi là rác ngập đường, người ta vẫn dùng xe kéo tay như ở VN hồi đầu thế kỷ trước, nhiều người bị cùi, thậm chí cả người đang chết trên đường và quạ bay rợp trời.

    Tôi cũng mất 2 tuần để suy nghĩ xem có nên đi du lịch tiếp hay không. Nhưng sự khác biệt, sự ?ođậm đặc?, hay có thể nói là ?onguyên chất? của văn hóa Ấn có sức hấp dẫn đặc biệt, mỗi bang như có một nền văn hóa khác nhau, tôi đã học được, khám phá được rất nhiều điều.

    Tôi đi ngủ không dám cởi bỏ quần dài vì sợ mất cắp (bên trong quần phải khâu sẵn 2 cái túi, 1 túi cất hộ chiếu, 1 túi cất tiền), kẻ cắp ở đây siêu hạng hơn ở chợ Đồng Xuân nhiều.

    Tôi đi những toa tàu vé hạng bét luôn nhốt kín số người gấp vài lần số ghế, những toa tàu không có cửa thoát hiểm nên tai nạn giao thông ở đây nếu xảy ra thì chết rất nhiều (mà vé phải xếp hàng 3 tháng để mua, nếu không phải người nước ngoài), không bao giờ dám uống nước trước khi lên tàu (vì toilet chật kín người), và hạnh phúc là có thể đặt được nửa mông xuống ghế.

    Tôi thường xuyên ngồi trên nóc xe bus, những chiếc xe có phân biệt: nam đi cửa dưới nữ đi cửa trên. Tôi vứt toàn bộ quần áo cũ mang theo để mặc những bộ trang phục kín cổ, rộng lùng thùng nếu không muốn bị quấy rối.

    Tôi đã đến Varanesi, thành phố chết linh thiêng, nơi tất cả những người Ấn thành kính đều tìm mọi cách đến đây để chết và thiêu xác bên bờ sông Hằng... Có những ngày, nếu không di chuyển, tôi chỉ tiêu hết có 1 USD. Song những gì tôi sống được có thể nhiều hơn một cuốn sách.

    - Chị có thể chia sẻ một vài kinh nghiệm du lịch ba lô?

    - Tôi có 5 kinh nghiệm nhỏ muốn chia sẻ với những ai thích du lịch kiểu này.

    1. Phải có túi bí mật để bảo vệ tiền. Giữ tiền là quan trọng nhất đối với dân du lịch bụi.

    2. Phải đọc kỹ sách hướng dẫn du lịch ở vùng đất mình sẽ tới. Nên lên cho mình một kế hoạch để vừa tiết kiệm tiền vừa tiết kiệm thời gian.

    3. Phải có ý thức kỷ luật kể cả trong việc đi lại lẫn chi tiêu để đừng rơi vào tình trạng đi được ít đã hết tiền.

    4. Đi đến đâu cũng phải thân thiện với người bản địa, vì họ sẽ là người giúp đỡ mình nhiều nhất.

    5. Phải tự giữ gìn sức khỏe, đừng quá mạo hiểm, dễ gây tổn thương cho mình.

    *Hãy chia sẻ kinh nghiệm du lịch của bạn tại đây
  2. tabalo

    tabalo Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    05/06/2003
    Bài viết:
    1.052
    Đã được thích:
    4
    Chào bạn Thichdulich.
    Nếu lần sau bạn muốn post những bài viết này bạn cần gửi đường dẫn tới tài liệu gốc. Đây là bài trên báo Thể thao văn hoá thì phải.
    Bài viết này lâu rồi nhưng TBG xin giới thiệu HD là TBER.
    Thân
  3. kimdong

    kimdong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/02/2006
    Bài viết:
    43
    Đã được thích:
    0
    Tôi chia sẻ sự đồng cảm với Hạnh Dung. Cô ấy qủa là siêu tiết kiệm! Lang thang 9 tháng mà chỉ hết vài ngàn chắc là một kỷ lục không ai phá nổi!
    Nhưng tôi không hoàn toàn đồng ý với Hạnh Dung khi cô ấy nói: "Phải giữ gìn sức khỏe, đừng qúa mạo hiểm, dễ gây tổn thương cho mình.". Thực tế, tôi nghĩ ngược lại: chúng ta nên mạo hiểm, bất cứ khi nào có dịp!
    Nghe có vẻ kỳ cục, phải không? Khi mạo hiểm ta có thể bị thương. Đúng. Khi mạo hiểm ta có thể mất mạng, thậm chí chết mất xác. Đúng nốt! Nhưng thế thì đã sao? Chúng ta trở nên sợ sệt từ bao giờ vậy?
    Hãy nhớ lại lúc chúng ta còn bé thơ: Vô tư, tò mò, nghịch ngợm. Chúng ta trèo cây vú sữa cao vút. Chúng ta tung tăng lội trong con suối sâu ngầu bọt. Chúng ta đi lấy mật ong rừng và bị đốt thừa sống thiếu chết...chúng ta làm vô số điều "dại dột" trong con mắt của người lớn. Và thực tế là chúng ta đã có thể có "mồ yên mả đẹp" tự bao giờ nếu chẳng may bị ngã cây, bị chết đuối, và v.v và v.v Nhưng đó là cách chúng ta đã trưởng thành. Chúng ta không thể lớn lên được nếu không mạo hiểm!
    Thế rồi, khi chúng ta già đi, hãy chú ý là tôi dùng từ "già đi" chứ không dùng từ "trưởng thành", chúng ta bắt đầu sợ đủ thứ: sợ mất việc, sợ bị tổn thương,...nhất là sợ chết. Và kết qủa là chúng ta trở nên ngày càng nhút nhát, chúng ta trở nên ngày một ít can đảm hơn, thậm chí ngay cả khi chúng ta đi du lịch bụi, vốn là một cơ hội để sống bằng con người thật của mình, chúng ta cũng cố gắng thu mình trong cái kén an toàn, không giám lột bỏ cái mặt nạ mà chúng ta vẫn đeo hằng ngày nơi công sở, để tự bảo vệ mình. Chẳng có gì ngạc nhiên khi xã hội chúng ta có qúa nhiều người "khôn ngoan" tìm cho mình những chỗ núp an toàn nhưng lại có qúa ít những con người can đảm dám sống dấn thân, có qúa nhiều người đã và sẽ muốn trở thành những Bùi Tiến Dũng, những A, B, C...lớn tuổi và "thành đạt" nhưng lại chưa bao giờ trưởng thành về nhân cách.
    Thế còn các bạn thì sao? Các bạn chọn con đường nào?
  4. baodulich

    baodulich Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/03/2006
    Bài viết:
    2
    Đã được thích:
    0
    Xin cho phép khổ chủ được đính chính
    Vì có nhiều bạn quan tâm về chi phí khi đi du lịch, tui xin đính chính một chút xíu về bài viết "Đi du lịch 1 đô 1 ngày". Thông tin chính xác trên Thể thao văn hoá đại ý là "nếu đi du lịch ở ấn Độ, những ngày không phải di chuyển thì chi phí ăn ở có thể chỉ hết 1 đô". Không hiểu sao, báo mạng lại giật tít thành "đi du lịch 1 đô 1 ngày". Chắc là để tít nghe "kêu" hơn nhưng khiến cho người đọc nghĩ rằng cả chuyến đi chỉ hết 1 đô/1 ngày. Nếu thế thì rẻ quá nhỉ?
    Tui xin đính chính là chi phí một ngày có thể giảm xuống mức 1đô /1 ngày chỉ với những ngày không phải di chuyển, ở thành phố nhỏ ở ấn Độ, ăn uống đạm bạc (thường là tha-li gói lá chuối), ở dorm chung với dân bản xứ (mà dorm này thường có rất nhiều rệp. Đến tận bây giờ tui vẫn còn vài vết sẹo do rệp cắt).
    Sau chuyến đi gần 9 tháng, tôi lại bị kéo vào vòng cơm áo gạo tiền nên không có thời gian để chia sẻ kinh nghiệm với các bạn trẻ muốn đi du lịch với ngân sách hạn hẹp.
    Dựa trên kinh nghiệm cá nhân, tôi tin bất cứ ai có trên 2.000 đô có thể tiến hành một chuyến đi "hoành tráng". Nhớ là hãy chọn điểm đến của mình là những nước còn nghèo, nghèo như ấn Độ, Pakistan, Bangladesh.... Với những nước như Thái Lan, chi phí tối thiểu cho mỗi ngày khoảng 3-4 đô (2 đô tiền dorm, 1 đô tiền ăn 2 bữa, 1 đô đi xe bus hoặc tự thưởng cho mình chút đồ uống gì đó).
    Có thể bạn không tiêu hết số tiền đó nhưng bạn nên có dư dư ra một chút để phòng thân vì không ai biết chuyện gì sẽ xảy ra (bạn có thể bị kẹt ở nơi nào đó, bạn có thể bị mất hộ chiếu cần phải làm lại (như bác kimdong, có thể bị ốm, bị tai nạn....)
    Theo phương châm của tôi là nếu có điều kiện thì đi các nước xung quanh Việt Nam trước, rồi chuyển đi đến các nước nghèo vì những nước này giàu văn hoá và thay đổi rất nhanh. Với những quốc gia tân tiến ở Châu Âu, châu Mỹ thì 10 năm sau chắc vẫn vậy nên hãy dành tiền đi nước nghèo trước.
    Nếu có nhiều tiền để đi du lịch thì chẳng còn gì bằng nữa nhỉ? Tôi lúc đó chỉ có một chút tiền học bổng tiết kiệm và lúc đầu chỉ định đi "tham quan thế giới" một chút nhưng hoá ra chuyến đi kéo dài tới gần 9 tháng.
    Càng đi càng ham và tôi càng học được nhiều mánh lới để cắt giảm chi phí để có đủ tiền đi tiếp. 9 tháng cũng đủ thay đổi tôi ít nhiều.
    Tôi bỗng nhiên trở thành người "keo kiệt" mà lại thấy niềm vui và tự hào khi mình "tiết kiệm triệt để". Khi đi du lịch, niềm vui lớn nhất của đám ba-lô là "khoe" mình tìm thấy nhà trọ rẻ nhất, tìm thấy chỗ ăn rẻ nhất, mặc cả rẻ nhất... và rất hào phóng chia sẻ kinh nghiệm và mánh lới cho những kẻ "kém may mắn hơn". Đến tận bây giờ sau gần 5 năm, hình như "thói keo kiệt" vẫn còn bám riết lấy tôi. Mỗi khi đi lịch nước ngoài, nước trong tôi lại giở bài cũ ra.-)). So với mấy đưa ba-lô amateur, chúng phải ngả nón thán phục "tài" của tôi (một phần thừa hưởng gen mặc cả của người Việt Nam). Niềm tự hào của tôi chắc cũng không thua mấy người "khoe" xe hơi của tớ xịn nhất, nhà tớ to nhất, vợ tớ xinh nhất là mấy.
    Cách đây dăm năm, du lịch ở ấn Độ rẻ vô cùng, ngoại trừ các thành phố lớn như Deli, Chennai... (thông tin mới nhất chắc là phải hỏi bác KimDong). Cẩm nang của tôi gồm cuốn Lonely Planet (mà tôi chỉ chăm chăm xem mục nhà trọ rẻ nhất) và cuốn Rough Guide (để tìm hiểu về những mảnh đất mình sẽ tới vì cuốn này viết hay và hóm hỉnh).
    Tôi xin chia sẻ đôi chút kinh nghiệm ở đây. Khi nào có thời gian rỗi sẽ ghi chi tiết:
    1. Lonely Planet thường giới thiệu nhà trọ giá rẻ nhất. Nên chọn những khu vực có vài nhà trọ giá rẻ vì nhà trọ này đầy khách thì tìm tới nhà trọ giá rẻ kế bên. Khi tới nơi, chủ nhà trọ đương nhiên sẽ hướng khách đến những phòng đắt nên câu hỏi đầu tiên khi đến nhà trọ là: "Phòng ở đây rẻ nhất giá bao nhiêu?" Nếu chủ nhà trọ gian manh nói giá cao hơn trong guide book thì hãy lấy giá trong sách làm chuẩn. Tuỳ theo mùa mà mặc cả. Vào mùa thấp điểm thì cứ thoải mái mặc cả, đừng ngại ngùng. Mình tiêu tiền của mình chứ có phải của ai mà xấu hổ. Và đừng quên là "tiết kiệm tối đa" là niềm tự hào của dân ba-lô. Nên ở dorm nếu có dịp để buôn chuyện và hỏi kinh nghiệm. Nếu ở dorm nên dùng loại balô có thể khoá lại và cột vào chân giường cho chắc ăn
    2. Ăn: Khi ở thường ở tập trung nơi có nhiều dân ba-lô vì sẽ được giá tốt. Nhưng về khoản ăn hãy chỉ tìm đến những nơi có nhiều dân bản xứ ăn và thấy đông người. Nên tìm đến những khu chợ (kỳ lạ thay các khu ba-lô cũng thường nằm cách chợ 1-2 cây số). Đừng ngại thử thức ăn bản xứ và ăn theo cách bản xứ. Còn nhớ trong 1 tháng đầu tiên ở ấn Độ, tôi kêu món mà người đứng đằng trước ăn vì tôi không biết tiếng, chưa ăn đồ ấn bao giờ, dân ấn không bày biện thức ăn cho mình chọn (họ thường để trong mấy cái nồi đậy kín hoặc nấu nướng ở đâu đó).
    Trừ những thành phố lớn mới có dĩa, thìa. Tôi đã phải học cấp tốc cua ăn bốc trong vòng 1 tuần đầu đặt chân đến ấn Độ. Mặc dù đã thủ sẵn 1 cái thìa trong túi nhưng tôi quyết tâm ăn bốc và tôi nhớ mình vất vả như thế nào để nhét cả bàn tay và đống cơm cà ri vàng vàng vào miệng. Kết quả là 1/2 số cơm đó dính toe toét ngoài miệng, trên mũi. Nhưng bây giờ tôi chỉ ăn bằng tay mỗi khi đến các quán ăn ấn ở Sài Gòn.
    3. Đi lại: Nên có kế hoạch cụ thể, cân đối giữa địa điểm mình muốn xem và đường đi ngắn nhất. Giống như mình làm toán vậy, tìm đường ngắn nhất đến các điểm cho sẵn. Tránh tình trạng đi ngược đi xuôi, vừa tốn tiền vừa mất hứng. Tôi đã vạch cho mình một chuyến đi ấn thành một cung tròn, di chuyển lần lượt giữa các bang từ Bắc tới Nam, ở mỗi bang lại đi theo đường dích dắc để khỏi sót địa danh mình muốn tới. Tôi muốn mình đi hết các bang, đi đến những địa điểm trong sách và khi trở lại ấn Độ lần tiếp theo, tôi sẽ biết mình thích ở đâu nhất.
    Mặc dù gần 6 tháng lang thang ở ấn Độ nhưng đó là quốc gia lớn, tôi đã phải đi không ngừng nghỉ. Khoảng thời gian thảnh thơi nhất của tôi có lẽ là gần 3 tuần ở Himachal Pradesh, trên dãy Himalaya nơi Đạt La Lạt Ma "xịn" của Tây Tạng đang ở.
    4. Phụ nữ đi du lịch: là phụ nữ cũng đừng ngại khi đi du lịch ba-lô. Nếu đi một mình nên kết nhóm với 1-2 người trên đường đi để chia sẻ chi phí (chia tiền phòng, tiền xe, tiền ăn...) và an toàn hơn. Đến những đất nước xa lạ nên cố gắng ăn mặc thật giản dị, kín đáo, hoà vào đám đông. Đừng nên tụ tập rượu hàn huyên muộn vì dù sao tâm lý phụ nữ á Đông cũng không thích chuyện one-night-stand. Nếu đi du lịch ấn Độ, ở những bang có nhiều dân Hồi Giáo thì nên mang theo 1 cây gậy (không đùa đâu!!!) để đề phòng vì dân ấn ở một số vùng chúa là thích "sờ soạng" nhất là "female foreigner". Vì an toàn cá nhân đừng tự mình khám phá những nơi quá vắng vẻ và quá muộn. Thời gian rảnh nên nghiên cứu sách guidebook và hỏi kinh nghiệm
    5. Tiền: nên có 2 túi bí mật khâu bên trong ít nhất 2 quần khác nhau. 1 túi để hộ chiếu & tiền mặt có giá trị lớn. 1 túi để tiền có giá trị nhỏ. $100 giấu đâu đó trong balô đề phòng bị trấn lột thì vẫn có tiền gọi điện về sứ quán tìm sự trợ giúp. Kể cả khi ngủ cũng nên để tiền trong người. Những loại money belt sẽ không work ở đất nước mà trộm cắp như rươi là ấn Độ.
    6. Cần sa: ở ấn độ hút cần sa phổ biến như hút thuốc lá. Nếu đi du lịch ở ấn độ nên cẩn thận với những loại dân ba-lô có ý định mang chút ít cần sa về nước để bù lại chi phí chuyến đi. Tôi đã đi cùng với 1 người Anh tốt bụng và tôi chỉ tá hoả khi cậu này thổ lộ trước giờ lên máy bay là cậu đã nuốt tổng cộng hơn 30 "viên" vào bụng (cậu này thổ lộ chắc là do lo sợ nên muốn kể cho ai đó biết). May mắn là cậu này mang trót lọt chuyến hàng vào Anh, có mail cho tôi kể lại là sau khi "cho hàng ra", đếm lại thấy mất dăm viên :-((. Với những thể loại này thì nên tránh xa vì họ có thể "plant" hàng vào ba-lô của mình và mính dính chưởng như chơi.
    Nói tóm lại, chuyện đi du lịch với ngân sách hạn chế không phải là cái gì quá ghê gớm. Mấy đứa nhóc con da trắng tốt nghiệp trung học cũng đi bụi thì mình cũng có thể làm được. Mỗi chuyến đi là một sự mạo hiểm nho nhỏ, tiêu hết số tiền dành dụm mấy năm nhưng đổi lại bạn sẽ học được rất nhiều điều mới. Điều tôi học được (xin lỗi các bác bề trên đáng kính, những người đã đi nhiều nơi, nhiều nước) là tôi thấy tự tin lên rất nhiều vì thấy cuộc đời cũng là một chuyến đi dài mà thôi.

  5. nguoi_lu_khach_tre

    nguoi_lu_khach_tre Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/03/2006
    Bài viết:
    25
    Đã được thích:
    0
    Gửi: Ms.baodulich
    Rất vui khi thấy chị post bài lên. Quả thực, khi đọc bài viết về chị qua báo in cũng như các trang tin trên mạng, tôi rất khâm phục (nói đúng hơn là nể phục) chị. Nói không ngoa ngôn rằng: chị đã khiến nhiều người khác giới như tôi cảm thấy (lần lượt các cảm xúc) : thích - nể - nghen tỵ - tò mò muốn làm quen. Đến đây nếu nói là muốn làm quen thì "phô" quá, cá nhân quá. Thôi, việc đó để sau. Bây giờ, tôi có một "dự án" (nói cho sang miệng một chút) là : những người có kinh nghiệm du lịch như chị cùng chung sức viết một cuốn sách về kinh nghiệm du lịch. Sách này thực ra có thể là bất kì một bài viết nào tổng kết kinh nghiệm du lịch,có thể được viết với nhiều loại file. Sau đó gửi cho một người biên tập ,thực ra là chỉ là người nhận các bài viết, chuyển nó thành một loại định dạng thống nhất, vd là: *.pdf, sau đó sẽ upload lên mạng để mọi người tải về. Như vậy mọi người sẽ khỏi phải mò mẫm tìm kiếm từng bài trong từng chủ đề nữa. Chị thấy thế nào? Cảm ơn đã đọc hết bài viết của tôi.
    Chúc chị có những chuyến hành trình dài và đầy thách thức.
                                                   
       dinh.trung@yahoo.com.vn
                               
  6. lukhu_lukhu_ongsuvaochua

    lukhu_lukhu_ongsuvaochua Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/12/2005
    Bài viết:
    579
    Đã được thích:
    0
    Ở topic này, thichdulich tạo ra để muốn giới thiệu chi HD hay muốn giới thiệu về loại hình du lịch giá cực rẻ hay muốn gợi ý với mọi người về những tour kiểu cực rẻ... ???
    ______________________________________________
    Tớ đặt ra một vài câu hỏi có vẻ hơi ngây thơ thế này : nếu với chị HD đi du lịch bên Tây (ngoại - nên cứ gọi là Tây) có thể tiết kiệm đến mức thấp nhất 1 USD/ngày (có thể trở thành kỷ lục được mọi người biết tới); thì cũng với 1 USD/ngày đó, ở trong nước, chúng ta có thể đi du lịch được không nhẩy ??? Và đi được những đâu nhẩy ??? Các bạn cho ý kiến nhé.
    Tóm lại : với một balô đựng những đồ thiết yếu, một xe (máy hoặc đạp) để di chuyển. Chấm hết. Không tính tiền xăng, tàu xe, hỏng xe (cho vào khoản riêng phát sinh); thì với 20.000 VND cả tiền ngủ (nếu phải ngủ) chúng ta có thể đi được những đâu nhỉ, thích hợp cho những tour cực ngắn (nửa, 1 ngày), ngắn (vài ba ngày) hay dài ngày nhỉ ??? Nếu 20.000VND là không đủ thì với thể loại du lịch siêu tiết kiệm này tối thiểu là bao nhiêu thì đủ nhỉ ???
    ___________________________________________
    Sở dĩ có bài trả lời này là vì có rất nhiều người thích đi đâu đó ít ngày để thoáng đầu, thoáng chân, thoáng... nói chung đủ thử trừ TIỀN . Nếu chỉ với 20.000VND, sao ta không làm một tour nhẩy. Khè Khè ...
  7. kimdong

    kimdong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/02/2006
    Bài viết:
    43
    Đã được thích:
    0
    Với một đô,hay tương đương 20,000 đ, để sống một ngày thì tôi không giám chắc, nhưng hai đô thì hoàn toàn có thể.
    Ví dụ như ở Kashmir, ngủ dorm (một mình một dorm 8 giường cực hoành tráng) chỉ hết có 50 rupee (khoảng 12.000 đ), tiền ăn một bữa (chapatti-tức bánh mì mỏng như tờ giấy kiểu Ấn hay Pakistan+dahl-đậu hầm nhừ với dầu ăn) chỉ khoảng 18 rupee (5000 đ) thôi. Còn về khoản tham quan thì miễn bàn đi: cả một thiên nhiên phong quang diệu kì bày ra trước mặt bạn đấy. Tha hồ mà ngụp lặn. Tha hồ mà vẫy vùng. Tha hồ mà phiêu lưu!
    Tiền cũng cần đấy, nhưng không qúa khó đâu. Chỉ là quyết tâm của ta có cao như núi không mà thôi!
    Chúc các bạn có nhiều chuyến đi thật khó quên!
  8. baodulich

    baodulich Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/03/2006
    Bài viết:
    2
    Đã được thích:
    0
    Đúng là nếu chưa đi bụi ấn Độ, Pakistan, Bangladesh ... thì thật khó hình dung là có thể đi du lịch với chi phí 1-2$ ngày.
    Việt Nam tuy được coi là nước nghèo nhưng chi phí đi du lịch Việt Nam lại cao hơn. Có thể lấy ví dụ là Thái Lan, nước có mức sống cao hơn VN để so sánh. Đi du lịch ở Việt nam tối thiểu ở mức $8 nếu không di chuyển. Dorm có mức giá rẻ nhất Sài Gòn hiện thời là $4 trong khi đó ở dorm ở Bangkok là hơn $2 (với điều kiện đi bộ tới đường Ayuthaya, cách Khao San khoảng 2 cây số), ở ấn Độ cách đây 5 năm chỉ tương đương $1. Ngoài ra chi phí visa, đi lại, vé tham quan... của mình cũng đều cao hơn. Chưa kể các chi phí lãng xẹt mà khách bụi nào cũng bị "dính" ở cửa khẩu như hải quan xin vài $ tiền uống nước, chi phí kiểm dịch (mà chẳng thấy ai kiểm gì cả).
    Trong khoảng thời gian 9 tháng, tôi đã gặp rất nhiều kiểu người khác nhau. Phần lớn khách bụi đều đi du lịch trung bình từ 6 tháng - 1 năm. Có những người đến thời điểm tôi gặp đã đi 2-3 năm.
    Hãy tưởng tượng những con người này vạch cho mình kế hoạch lang thang hàng chục nước, khắp mọi châu lục, từ tháng này qua tháng khác, lê lết từ nền văn minh này sang nền văn minh khác.
    Với phần lớn bọn họ đó đều là các chuyến đi để đời bởi vì thật khó để dứt bỏ công việc, gia đình, tham vọng thăng tiến... để bước chân vào một cuộc chu du dài. Theo chỗ tôi được biết bác Kimdong đã bỏ một công việc rất tốt để thực hiện chuyến đi của mình và sau chuyến đi lại phải tìm chỗ làm mới. Thời điểm đó tôi không phải cân nhắc bỏ việc hay không nhưng hiện tại tôi đang đứng trước sự lựa chọn có nên bỏ việc để đi Trung Quốc, Mông Cổ 2 -3 tháng hay không ;-)?
    Điều kiện tối thiểu của khách bụi dài kỳ là phải xông xênh về thời gian vì túi tiền ngắn cần phải được bù lại bằng thời gian dài.
    Với một du khách có tiền chỉ mất vài tiếng đồng hồ mới có thể bay từ thành phố này tới thành phố kia. Nhưng với đám khách bụi dưới đáy xã hội như tôi cần phải đi liên tục không mệt mỏi vài tuần, vật lộn qua không biết bao nhiêu thứ phương tiện giao thông.
    Nhưng tôi vẫn tin rằng nếu bạn có thời gian, có lòng kiên nhẫn và niềm đam mê thì du lịch bụi sẽ đưa bạn vào một thế giới thật, văn hoá thật hơn là cái thế giới do các công ty du lịch chuẩn bị sẵn cho bạn. Và quan trọng hơn nếu trung bình 1 khách Việt Nam tiêu $100/ngày như khi đi Thái Lan thì nếu cho một chuyến đi kéo dài gần 9 tháng đã tiêu hết số tiền khoảng 400 triệu đồng. Tôi không có số tiền đó nên tôi chọn cách đi rẻ tiền nhất.
    Chỉ có một điều tôi thấy sự khác biệt lớn là khách bụi Việt Nam không có bảo hiểm y tế quốc tế (trong trường hợp ốm đau nặng, hết tiền chắc là chỉ có nước đợi chết :-)) và không được hưởng sự giúp đỡ nhiều của sứ quán (trong trường hợp có binh biến hoặc thiên tai, thay vì được evacuate bằng máy bay như dân Mỹ, dân Anh thì khách bụi Việt Nam chỉ có nước chờ xem vận mình đã đến hồi kết chưa). (ở ấn Độ đã xảy ra trường hợp rò rỉ hoá chất khiến gần trăm ngàn người chết trong vòng 1 đêm trong khi đang ngủ).



  9. thichdulich

    thichdulich Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/07/2004
    Bài viết:
    817
    Đã được thích:
    0
    the first mod = bull**** ? what''s this form ???
    còn về bài báo theo ý kiến cá nhân tôi đây chẳng qua là trò LOBY thôi ! đã du lịch thì phải đi mà đã đi thì phải mất tiền mk ở cả ngày mà tiêu 1 usd ở lào và CAM kô hiểu chú đó tiêu như thế nào ! mà dân mình bảo ở CAM thức ăn đắt vãi !
    còn cái link này đếch phải như ông tabalo nói ! sai toét toè loe !
  10. tabalo

    tabalo Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    05/06/2003
    Bài viết:
    1.052
    Đã được thích:
    4
    Không hiểu ý bạn thichdulich??
    Bài đầu tiên của bạn gửi lên rồi bài cuối cùng không hiểu bạn định nói gì.
    Còn giải thích thế nào thì baodulich ( chắc là Hạnh Dung ) đã giải thích rồi. Tin hay không tuỳ bạn còn cả TBG đã từng thán phục cô bạn đó khi chia tay cô đó ở Luông Phrabăng năm 2001, TBG đi tiếp về Việt nam, còn HD đi tiếp lên tam giác vàng và từ đó, ngược lên Ấn độ.
    Cô bạn này đã tiết kiệm tiền và lang thang 9 tháng rồi mới về Việt nam. Khi về VN, chúng tôi có mời cô ta đi ăn, trả khoảng 200 000 đ cho nhóm khoảng 5-6 người thì HD hơi sững người và nói rằng khi đi ở AĐ, em chỉ tiêu cả ngày vài đô.
    Thế nhé, nhớ là không phải cái gì mình không biết thì nghĩa là không có đâu.
    Được tabalo sửa chữa / chuyển vào 23:17 ngày 29/03/2006

Chia sẻ trang này