1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Duệ Chi_Ký linh tinh_Vào đây để cùng hiểu thêm về bạn,về tôi,và tất cả mọi người.

Chủ đề trong 'Thái Nguyên' bởi lamduechi, 15/04/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. tunganhmai

    tunganhmai Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/12/2004
    Bài viết:
    1.449
    Đã được thích:
    0
    Đợi anh lĩnh tháng lương thứ tư nhé ........ hì hì ..
  2. lamduechi

    lamduechi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/04/2006
    Bài viết:
    1.124
    Đã được thích:
    0
    Trượt ĐH,mình thấy chán nản ,thất vọng lắm.Một thất bại lớn nhất trong 18 năm nay.Mấy hôm trước,dường như mình thấy rất bình tĩnh,thoải mái,mình chưa thấy buồn thật sự.Còn bây giờ,khi biết được sẽ chỉ còn lại 1mình,khi 2 người bạn thân đã đỗ.Mình như bị suy sụp hoàn toàn,mình ko còn nghĩ được gì khác,ngoài việc tìm trường cho NV2,trong đầu mình lúc này chỉ muốn kiếm ngay lấy 1 cái trường nào đó để đi học.Có như vậy,mình mới ko phải ở nhà,phải chịu những ánh mắt khác lạ của mọi người.Dù chỉ là học tạm bợ cho năm thứ nhất,dù chỉ là 1 trường ĐH dân lập,dù chỉ là 1 trường CĐ,nhưng đó cũng đều là :Được đi học!
    Rồi có lúc mình lại có ý nghĩ linh tinh,mình đã nghĩ quẩn.Chết ư?Tự tử ư?Nhưng có giải quyết được gì ko?Sẽ chẳng giải quyết được gì hết,mình sẽ chỉ làm cho sự việc trở nên bế tắc.Chết đi mình sẽ để lại cái tiếng gì?_1 Đứa con gái ko có ý chí,ko có nghị lực,1 đứa con gái tội lỗi.Mình còn có 1 gia đình.Bố mẹ đã vất vả sinh thành,nuôi nấng dạy bảo,Bao nhiêu khó khăn,bao nhiêu tình thương bố mẹ dành cả cho con cái với mong ước con mình sẽ lớn lên,đi học bằng bạn bè,rồi nó cũng sẽ có 1 gia đình,1 sự nghiệp,nó sẽ phụng dưỡng cha mẹ lúc tuổi già.Vậy nếu chết đi ,có phải mình là 1 đứa con bất hiếu?.Và mình còn những người thân,những người yêu quý mình,luôn tin ở mình.Đứa em gái luôn tâm sự cùng khi mình về nhà,hay hỏi bài mình,luôn tự hào với chúng bạn có 1 người chị biết nhiều thứ mà nó luôn muốn tìm hiểu,hay dẫn nó đi mua sách,đi chơi...Mình còn có những người anh,người chị thân thiết ,những người luôn cho mình niềm vui,sự hiểu biết,những người đã động viên mình lúc khó khăn.Mình còn bà nội luôn hi vọng ở đứa cháu gái,ông ngoại đã chăm lo cho mình từ lúc nhỏ.Người được ông yêu thương,chiều chuộng nhất là mình.Mình còn có 1 người,1 người đã mang lại niềm tin cho mình rất nhiều,người đã khiến mình thêm yêu cuộc sống này hơn,tự tin với chính mình,....Vậy tại sao mình phải nghĩ quẩn???????Mình ko được như vậy,hãy gạt ngay cái ý nghĩ điên rồ ấy đi.Mình hãy lấy lại chính mình.Dù cho khó khăn thế nào đi chăng nữa,mình cũng cần bình tĩnh,cố gắng vươn lên.Hãy nghĩ rằng bên cạnh mình còn rất nhiều người đang ủng hộ,đang hi vọng mình.Cố lên nào!!
    Hôm nay mình đã khóc rất nhiều.Mình đã bị mẹ nói cho 1 trận.Mình như bị tuyệt vọng,bị chìm trong thất bại.Mình đã ko nói được gì.Bao nhiêu nhược điểm,bao nhiêu bực tức mẹ đã lôi ra nói mình.Bao nhiêu gương đỗ ĐH,bao nhiêu gương học tập chăm chỉ.Còn mình thì sao?Đã trượt !Mẹ đã nói mình là nghĩ quẩn.Mẹ ko đồng ý cho mình học bất kỳ 1 trường nào xa nhà năm đầu tiên,trừ ĐH.Mẹ ko muốn mình học 1 trường vô ích,mẹ muốn mình tập trung tiếp tục quyết tâm thi năm sau.Mẹ đã nói:Học xa nhà,làm sao có điều kiện,ăn uống,học hành,thời gian ôn cho năm sau sẽ ra sao?Bởi vậy,nhất định mẹ ko đồng ý cho đi đâu hết.Có thể nói,mẹ nói mình như vừa đấm vừa xoa.Lúc trước thì cho 1 trận,lúc sau lại phân tích cho thấy thực tế phải ra sao.Hãy tiếp tục ôn và ôn.Có công mài sắt sẽ có ngày nên kim.Đúng vậy,mình cần phải thực tế 1 chút.Chậm 1 năm cũng ko sao hết,bạn bè đi học cũng ko sao hết.Hãy cố gắng chịu đựng,năm sau cố gắng,chắc chắn sẽ thành công!
  3. tamhoncuada_spt

    tamhoncuada_spt Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/01/2004
    Bài viết:
    4.513
    Đã được thích:
    0


    Những lúc thất bại thế này càng thấm thía vai trò của người mẹ, em nhỉ.
    Chị cũng đã rơi vào tâm trạng ấy, mẹ chị hiền lắm, bố chị cũng hiền, từ nhỏ đến lớn chỉ mắng yêu bọn chị thui, chẳng đánh bao giờ cả, từ hồi nhỏ xíu xìu xiu đã nhiều lần cầm cái gậy bảo 2 chị em nằm lên giường , đã dơ tay, dơ gậy lên rồi mà .... chị thấy tay bố run run, lại hạ xuống, mẹ thì chẳng bao giờ cầm gậy, roi cả. Thế mà lần chị trượt trường chuyên, trượt ĐH mẹ đánh chị. Được cái chị lại không thích khóc trước mặt mẹ, trước mặt người khác, mẹ kô thấy chị rơi nuớc mắt, tưởng lì nên càng đánh ác hơn
    Thất bại là kỉ niệm mà để sau này ta luôn fải nhớ và rút kinh nghiệm.
    Nhưng quả thật, năm chị trượt ĐH đã làm cho tóc mẹ thêm nhuốm màu, bố chị dù vẫn luôn là người vô lo, vô nghĩ mà khi đó chị đã thấy khuôn mặt đăm chiêu của ông, Dù không nói cũng không mắng nhưng trong ánh mắt của bố, chị vẫn thấy ánh lên sự tin tưởng ở chị.
    Chuyện chị định tự tử ntnào chị cũng đã nói với em rồi đó, không fải dễ dàng mà kể lại những kỉ niệm như vậy đâu, chẳng qua giờ chuyện đã qua, nghĩ lại thấy mình bồng bột, trẻ con , kể lại cũng là mong muốn các em hiểu rằng: đã , đang và sẽ có rất nhiều người thất bại giống các em. Nhưng , quan trọng là trong số những người đó... có bao người biết lấy đó làm bài học, có bao người sẽ mãi sống trong thất vọng, chán nản.
    Nếu quyết tâm đủ lớn thì chẳng có gì là không làm được. Chuyện này không giống chuyện tình cảm, chuyện tình cảm ... một mình mình cố thì cũng thành công cốc .
  4. tieuquynhi

    tieuquynhi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/07/2006
    Bài viết:
    591
    Đã được thích:
    0
    Box nhà mình sao lắm người văn chương đầy mình thế nhỉ?
    Choáng + Phục sát đất luôn
  5. lamduechi

    lamduechi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/04/2006
    Bài viết:
    1.124
    Đã được thích:
    0
    Dời ạ,còn có 10 fút nữa học rồi,mà phải ngồi post mấy tấm ảnh .Thôi cho tạm nó vào đây.Hic hic
    Quái ko tải được,thôi mặc kệ.đi học đã,tí về xử lý tiếp

Chia sẻ trang này