1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Dừng bước giang hồ- Nơi nghỉ chân của mọi thành viên hội ăn chơi- Lầu 3: Nói với nhau bằng ánh mắt,

Chủ đề trong '1980 Family Hà nội' bởi cocovu, 16/07/2009.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. hoanglan85

    hoanglan85 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/02/2006
    Bài viết:
    675
    Đã được thích:
    0
    Hép bi bơ đây TK xinh đẹp
  2. dungkimlien

    dungkimlien Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/05/2008
    Bài viết:
    959
    Đã được thích:
    0
    chúc mừng sinh nhật TK nhé chúc nhanh nhanh cho ace ăn cỗ nhé
    Hôm nay 20.10 chúc chị em nhà ta luôn mạnh khoẻ để tiếp tực nghiệp ăn chơi . chúc nhũng j tốt đẹp nhất sẽ đến ................. sáng ra chả biết nói j nữa
  3. cocovu

    cocovu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/05/2007
    Bài viết:
    1.863
    Đã được thích:
    0
    Chúc tk nhà mình luôn xinh tươi, hạnh phúc nhé
  4. cocovu

    cocovu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/05/2007
    Bài viết:
    1.863
    Đã được thích:
    0
    Cảm ơn anh em nhà mình hôm nay đã mời bữa hoành tráng tới chị em. Mỗi tội tu hài ăn hơi cay nhỉ . Một lần nữa xin cảm ơn Mr Jilinh, Bỉm CT và gái già TB đã tổ chức buổi tối thịnh soạn cho ace nhà mình.
    Chúc cả nhà ngủ ngon
  5. dungkimlien

    dungkimlien Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/05/2008
    Bài viết:
    959
    Đã được thích:
    0
    dọn dẹp nhà cái nào , nhiều bụi quá . từ hôm đi ăn đến giờ mồm sao cứ bị đắng
  6. 256colors

    256colors Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/10/2007
    Bài viết:
    343
    Đã được thích:
    0
    hi cả nhà, mấy hôm bận quá chưa vào cảm ơn anh em nhà ta được. Cảm ơn anh em đã tổ chức 20-10 cho chị em chu đáo. Chỉ bực mình cái thằng ku bán tu hài, nó cứ quảng cáo tu hài ngon bổ rẻ, ai ngờ vừa cay vừa tái, làm Bỉm Công Tử bị tướt lướt thướt mấy ngày . Ko bít có "người bạn nào" cùng sở thích ăn uống với Bỉm Công Tử bị tướt như thế ko, ke ke.
  7. dungkimlien

    dungkimlien Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/05/2008
    Bài viết:
    959
    Đã được thích:
    0
    hôh tướt mệt thật mà có khi nhanh giảm cân ấy nhỉ
  8. jilinh09

    jilinh09 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/04/2007
    Bài viết:
    817
    Đã được thích:
    0
    helô pà kon hjhjhj
    chúc cả một buổi tối zui zẻ hhjhjh
    hic không biết bác ZAIPHOKO đã về đến nhà chưa nhỉ ???????
    hum nay nhiều cái tức cảnh sinh tình quá pà kon uj hjhjh từ sáng ZAÔPHKO cứ luôn miệng nhắc giời đẹp thế này mà không chở ng iu đi chơi thì phí hjhjh
    hơi giời
    khi nghĩ về người đàn bà
    cái mặt ai cũng sưng sưng
    khi nghĩ về người đàn ông
    cái mặt ai cũng hầm hầm
    Đàn ông không dịu dàng như đàn bà
    Đàn ông cộc cằn hơn đàn bà
    Phải không anh ,phải không em
    Hay nói thuộc về đàn bà
    Uống rượu lại cứ dồn về đàn ông
    Hút thuốc thuộc về đàn ông
    Nhưng ăn hàng không ai qua đàn bà
    Phải đâu ...............................................
    Phải đâu ............................................
    Phải không anh .phải không em
    Sung sướng thuộc về đàn bà
    Đau khổ lại cứ dồn về đàn ông
    Xấu xí thuộc về đàn ông
    Xinh đẹp lại cứ dồn về đàn bà
    .........................................................
    Giờ đây ta đã là đàn ông
    Sống gần nhau phải có đàn bà
    Có đàn ông thì mới có đàn bà
    Nhưng đàn bà lại đẻ ra đàn ông
    Điều đó đúng hay không ????????????
    Ai đã từng là đàn bà
    Không bao giờ muốn trở thành đàn ông
    Nhưng ai đã là đàn ông không bao giờ muốn trở thành đàn bà
    ...............................................
    ............................................
    .............................................
    hjhjh bi h là mấy giờ rồi nhỉ ????????????
  9. jilinh09

    jilinh09 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/04/2007
    Bài viết:
    817
    Đã được thích:
    0

    Châm cái nến nào
    Thắp cái đèn nào
    Pha ấm trà nào
    Mời cả nhà vào
    uống trà
    xin kể với pà kon 1 câu chuyện về bến tình iu hjhjh chuyện đêm khuya mà cho rễ ngụ tý hhjhjh
    Ba hành khách cùng đi trên một chuyến tàu tới ga Tình yêu: Sòng phẳng, Ích kỷ và Vị tha. Cả ba đều mang theo mình hai gói đồ: Nhận và Cho, nhưng độ nặng nhẹ khác nhau:
    Sòng phẳng: Cho = Nhận
    Ích kỷ: Cho < Nhận
    Vị tha: Cho > Nhận
    Trong lúc rỗi rãi ba người tán gẫu về hành lý của mình. Sòng phẳng lên tiếng:
    - Tôi thấy hành lý của các anh lệch lạc, thật khó mang theo. Còn tôi luôn cân đối Cho và Nhận nên mang đi dễ dàng.
    - Anh làm thế nào cho cân được? Ích kỷ hỏi.
    - Thì tôi phải tính chớ. Tôi chỉ cho đi khi tôi chắc có thể nhận về một lượng tương đương. Cho không hay nhận không của ai cái gì, tôi đều không thích. Tính tôi là vậy, không muốn mắc nợ hay mang ơn.
    Ích kỷ:
    - Anh nói nghe như thể đi mua hàng vậy: Tiền nhiều mua được nhiều, tiền ít mua được ít, không tiền không mua. Nhưng tình cảm đâu thể đong đếm theo cách đó.
    Sòng phẳng cười phá lên, rung cả hai vai. Ích kỷ ngạc nhiên:
    - Tôi nói vậy không đúng à?
    - Quá đúng là khác. Tôi chỉ buồn cười là trông 2 gói hành lý của anh bên Cho thì nhẹ bên Nhận thì nặng, vậy mà anh cũng nói được câu đó.
    Ích kỷ nhìn lại 2 gói đồ của mình, gật đầu.
    Sòng phẳng thoáng bâng khuâng:
    - Không phải lúc nào tôi cũng sòng phẳng cả đâu. Có những người cho tôi nhiều mà tôi không cho lại được là mấy. Ví như tình yêu cha mẹ cho tôi gần như vô hạn, chẳng kể tôi có đáp lại hay không. Vậy là tôi Nhận nhiều hơn Cho. Với con cái thì tôi Cho chúng nhiều hơn Nhận về. Cũng nhờ có sự bù trừ như vậy mà 2 gánh hành lý của tôi thường cân nhau.
    Ích kỷ tán thành:
    - Tôi thấy kiểu hành lý của anh giờ đang thịnh hành. Nhiều người thích sòng phẳng cả trong tình yêu theo kiểu: ?oÔng rút chân giò, bà thò chai rượu?.
    Sòng phẳng trầm ngâm:
    - Đôi khi tôi cũng không thích sống thế này đâu. Luôn phải tính toán nhiều - ít, luôn phải dừng gánh để sẻ từ bên này sang bên kia. Tôi thấy mệt mỏi và nhiều lúc trống rỗng, vô cảm.
    Ích kỷ:
    - Tôi cũng giống anh, luôn phải so đo tính toán. Nhưng tôi phải tính sao cho Nhận về mình nhiều hơn. Tôi chỉ thích nghĩ cho mình thôi mà.
    - Nhận nhiều như thế anh có hài lòng không? Sòng phẳng hỏi.
    - Chả mấy khi tôi vừa lòng. Tôi luôn canh cánh trong lòng: Mình có bị mất mát gì không? Cho như thế có nhiều quá không?
    - Anh có người yêu không?
    - Có chứ. Tôi rất yêu người yêu tôi là đằng khác. Nhưng tôi luôn lo sợ. Tôi sợ mình cho nhiều quá lỡ tình yêu bỏ tôi đi thì tôi chẳng được gì. Tôi không muốn nhận về tay trắng. Đó là nỗi ám ảnh của tôi.
    Tàu qua cầu vượt sông Âu Io. Tiếng xình xịch của đầu máy át lời tâm sự của Ích kỷ. Qua khỏi cầu, tiếng ồn dịu lại, Ích kỷ và Sòng phẳng lúc này mới nhớ tới người bạn đồng hành thứ ba. Vị tha nãy giờ vẫn yên lặng lắng nghe. Khi thấy hai bạn hướng mắt về mình mới khẽ khàng cất lời:
    - Hai anh đều có lý lẽ của mình. Lập luận của anh Sòng phẳng thuần túy là của bộ óc, không có mấy liên hệ đến trái tim. Chính vì vậy anh luôn thấy căng thẳng, mỏi mệt và đôi khi trống rỗng. Còn anh Ích kỷ yêu ghét rõ ràng, nhưng tình yêu của anh là ?ovì mình, cho mình?. Bởi yêu mình quá mà anh thường trực lo sợ. Tôi nói vậy có phải không hai anh?
    Ích kỷ và Sòng phẳng đang mải nghĩ ngợi nên không trả lời. Vị tha nói thêm:
    - Anh Sòng phẳng nói đúng: Hành lý của tôi không cân - Cho nhiều hơn Nhận. Ấy là vì tình cảm xuất phát tự đáy lòng thì rất chân thành và giản dị. Nó thấy rằng Cho là lẽ tự nhiên, không gì vui bằng làm cho người mình thương yêu được hạnh phúc. Niềm vui khi dâng tặng làm vơi gánh nặng của tôi, cho tôi sự thanh thản, đủ đầy.
    - Đủ đầy? Sòng phẳng và Ích kỷ cũng thốt lên. Cho là mất chứ, cho nhiều thì phải còn ít đi mới phải.
    Vị tha mỉm cười:
    - Đấy là về mặt vật chất, là quy luật trong Toán học thôi. Quy luật của tình yêu thì khác. Lát nữa đến nơi, tôi sẽ chỉ cho các anh.
    Ích kỷ và Sòng phẳng nhìn gánh hành lý của Vị tha, lại nhìn hành lý của mình, lòng chưa hết băn khoăn. Cũng vừa lúc tàu đến ga Tình yêu. Tàu chạy chậm dần, chậm dần rồi dừng hẳn.
    Ngước nhìn vào sân ga, Sòng phẳng và Ích kỷ đều trông thấy dòng chữ có nội dung Vị tha vừa nhắc đến. Hai người rất đỗi ngạc nhiên vì họ đi trên chuyến tàu nhiều lần, đến ga Tình yêu đã nhiều mà chưa bao giờ thấy hàng chữ đó. Thực ra quy luật của Tình yêu luôn có ở đó, nhưng chỉ những ai có trái tim nhạy cảm mới thấy và thấu hiểu.
    Bạn thân mến, tôi sẽ không nói hàng chữ trên sân ga Tình yêu nói gì vì tôi chắc bạn cũng đoán ra được. Để kết thúc câu chuyện, tôi chỉ xin tiết lộ về những người sẽ đón 3 hành khách của chúng ta cùng hành lý Cho và Nhận của mỗi người: Đón Sòng phẳng là Khô khan, Ích kỷ sánh đôi cùng Bất an, và người đón đợi Vị tha chính là Hạnh phúc.
    YÊU NHIỀU THÌ ỐM
    MÀ ÔM NHIỀU THÌ YẾU
  10. cocovu

    cocovu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/05/2007
    Bài viết:
    1.863
    Đã được thích:
    0
    Câu chuyện viết từ lâu, giờ post lại nhá
    Ngày xửa ngày xưa, cách đây lâu lắm rồi, có 1 chàng trai hàng ngày vẫn rong ruổi trên con tuấn mã rất đẹp để đi khắp kinh thành tìm vợ.
    Cũng ngày xưa ấy, có 1 cô gái hàng ngày luôn đứng bên cổng thành với 1 bó hoa rất đẹp để chờ chàng hoàng tử nào đó đến đón. (hoàng tử cưỡi ngựa trắng thì càng tốt nhể)
    Ngày lại ngày trôi qua cứ mỗi lần chàng trai đi qua cổng thành đều nhìn thấy cô gái đứng đó ôm bó hoa ( làm mình liên tưởng đến cánh buồm đỏ thắm thế cơ chứ). Thế rồi chàng trai quyết định nhờ bà mối để tác thành cho hôn lễ của 2 người ( chuyện này từ ngảy xưa nên mới có bà mối nhá).
    Sau khi tam bái xong, họ đến với nhau. Và rồi cả 2 chợt nhận ra: chú rể bị chấm phẩy, còn cô dâu thì bị sứt môi
    Chàng trai do chấm phẩy nên luôn cưỡi ngựa tìm vợ. Cô gái sứt môi nên luôn có bó hoa phía trước để nguỵ trang í mà
    Đời không như là mơ nên đời thường giết chết mộng mơ mà. Trên đây là tích "Cưỡi ngựa xem hoa"
    Bỏ qua những cái gì gọi là tâm hồn sâu thăm thẳm là những sự vật hiện tượng rất đời thường.
    Chúc mọi người ngày mới vui vẻ

Chia sẻ trang này