1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Đừng là hư ảo

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi Lissette, 26/09/2003.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Lissette

    Lissette Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/04/2001
    Bài viết:
    2.619
    Đã được thích:
    0
    wishing you were here :x

    I can hardly wait
    Until I see you again
    Because I'm filled with love...
    And sweet anticipation
  2. Lissette

    Lissette Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/04/2001
    Bài viết:
    2.619
    Đã được thích:
    0
    Hôm nay chẳng biết viết gì, cứ ngồi nghe nhạc rồi gửi lyrics lên. Cũng hay... thích nhất là lúc nghe A Time For Us. Bài này chưa up lyrics lên nhá!!! Hihihi giống hệt chuông điện thoại của mìnhd ^_^

    I can hardly wait
    Until I see you again
    Because I'm filled with love...
    And sweet anticipation
  3. Lissette

    Lissette Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/04/2001
    Bài viết:
    2.619
    Đã được thích:
    0


    I can hardly wait
    Until I see you again
    Because I'm filled with love...
    And sweet anticipation
  4. small_fire

    small_fire Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    07/10/2003
    Bài viết:
    498
    Đã được thích:
    0

    "Ma đưa lối, quỷ đưa đường
    Xăm xăm dè nẻo đoạn trường mà đi"
    Ái tình lắm lúc cuồng si
    Đâm đầu xuống hố trách chi ông trời
    Thương ôi một kiếp làm người
    ...
    () ​
    Được small_fire sửa chữa / chuyển vào 02:34 ngày 07/10/2003
  5. blue_angel_new

    blue_angel_new Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    01/04/2002
    Bài viết:
    1.628
    Đã được thích:
    0
    Em up lên cho nhé
    A time for us, some day there''ll be
    When chains are torn by courage born of a love that''s free
    A time when dreams so long denied can flourish
    As we unveil the love we now must hide
    A time for us, at last to see
    A life worthwhile for you and me
    And with our love, through tears and thorns
    We will endure as we pass surely through every storm
    A time for us, some day there''ll be a new world
    A world of shining hope for you and me
    For you and me
    And with our love, through tears and thorns
    We will endure as we pass surely through every storm
    A time for us, some day there''ll be a new world
    A world of shining hope for you and me
    A world of shining hope for you and me

    A Time For Us (Love Theme From Romeo and Juliet)​
    Yêu anh vì chỉ biết đó là anh
  6. onlyyou_myangel

    onlyyou_myangel Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/06/2003
    Bài viết:
    29
    Đã được thích:
    0
    There was a time when
    Broken hearts and broken dreams
    Were over.
    There was a place where
    All you could do was
    Wish on a four leaf clover.
    But now is a new time
    There is a new place
    Where dreams just can''t come true.
    It started the day when I left you
    I could never love again the way that I loved you
    I could never cry again like I did when I left you
    And when we said goodbye,
    Oh the look in your eyes
    Just left me beside myself without your heart
    (without your heart)
    I could never love again now that we''re apart
    When I was sorry
    It was too late to turn around (turn around)
    And tell you so.
    There was no reason
    There was no reason
    Just a foolish beat of my heart.
    Oh, can''t you see I''m not fooling nobody
    Don''t you see the tears are falling down my face
    Since you went away
    Break my heart, you slipped away
    Didn''t know I was wrong
    Never meant to hurt you now you''re gone
    I could never love again now that we''re apart.
    (now that we''re apart)
    I could never love again now that we''re apart.
    (Debbie Gibson - Foolish Beat )
     
     Em vẫn từng đợi anh, như anh từng đợi nó, như nó chờ đợi thằng kia, như thằng kia mong con ấy!!!
  7. Lissette

    Lissette Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/04/2001
    Bài viết:
    2.619
    Đã được thích:
    0
    NGƯỜI CỦA NGÀY HÔM QUA
    Hà Nội gay gắt những ánh nắng xiên xẹo. Hôm qua thức suốt đêm. Cô vẫn quen chờ đợi một thứ mà không biết nó có thực sẽ đến hay không. Chỉ là cảm giác hay những hi vọng lờ mờ. Đối với cô, cuộc sống mà không có hi vọng thì coi như đã chết. Có lúc, cô tự an ủi mình hoặc vực lại bản thân chỉ bằng những hi vọng. Ừ thì đâu có sao, có nhiều cái không có thực nhưng hi vọng thì chắc chắn là có thực!
    Khi rơi vào đau khổ, hình như ai cũng tự nhận mình là người không may mắn nhất trên đời! Nào là học hành thất bát, gia đình tan vỡ, sức khỏe tồi tệ, tình yêu tan nát, .v.v... Nhiều thứ lắm. Có cảm giác dường như tất cả mọi thứ dở hơi nhất trên thế gian này rủ nhau đổ nhào xuống cuộc đời, cùng một lúc! ... Thế nào là đường cùng? Cô muốn tìm một định nghĩa mặc dù lòng vẫn mong mình chẳng bao giờ định nghĩa được! Tự nhiên trong lòng thấy ghét những đứa chỉ biết nhận xét, bình luận, rồi thốt lên những lời khuyên bảo sáo rỗng... Có rơi vào hoàn cảnh ấy bao giờ đâu mà dám tự cho phép mình là người hiểu việc, hiểu chuyện, hiểu người? Có lúc, cô thấy nhàm chán, chỉ muốn tắt máy tính đi để khỏi phải nghe những câu theo kiểu: chỉ có bản thân mình mới cứu được mình thôi! Nhà cô hình như có mấy chục quyển sách tâm lý viết theo các kiểu. Những câu như thế cô đã đọc quá nhiều rồi! Cô chỉ cần một sự chân thành chứ chẳng ham gì những câu nói hoa mỹ, ra vẻ ta đây đã đúc kết từ kinh nghiệm bản thân mà ra! Cái mà cô có được không phải là những thứ lấy từ trong sách, trong văn thơ, trong tâm sự... mà là những thứ lấy từ cái mình đã mất!!! Cuộc đời, tự nó bao giờ cũng cố gắng cân đối một cách hoàn mỹ... Cái mất cũng là cái được! Chỉ có điều, có sớm nhận ra được hay không!
    Suy nghĩ của cô thay đổi theo từng giờ từng phút. Tất nhiên, cô đã khác đi nhiều. Tâm lý cô giống như hỗn tạp của rất nhiều màu sắc, trộn lại với nhau, rồi tự động họa lên một bức tranh. Bức tranh của riêng cô! Cái lúc mà cô nghĩ mình đau khổ nhất, đến tận cùng, cô cho rằng mình đã phải trả một cái giá quá đắt. Thế mà bây giờ, cái giá ấy cũng chẳng đáng là bao so với cái mà ông trời vì thương xót đã mang đến cho cô. Ừ thì đành rằng chuyện tình cảm khó nói lắm, khó phân định ra ai đúng ai sai! Có người đã nói với cô: đôi khi, người thân nhất với mình lại là người hại mình. Hình như thế! Cô tự thấy thỏa thuê kèm theo khinh bỉ! Liên hệ một cách logic, có phải vì lương tâm cắn rứt nên nhất định phải nói ra câu ấy với cô hay không? Uh thân thiết đấy, chia sẻ tâm tư đấy, để rồi cuối cùng cô có cảm giác mình đã bị lừa, lừa đẹp! Mà còn cảm giác cái quái gì nữa, là thật như hàng ngày trái đất vẫn miệt mài quay! Cô đã được nghe nhiều lời tâm sự. Lời nào cũng hay, cũng có vẻ thật lòng. Có lời nào cô quên đâu. Chẳng quên lời nào cả. Đúng là theo lý thuyết, chẳng ai lại muốn mình hạnh phúc trên nỗi đau của người khác. Nhưng con người ta nói theo lý thuyết thì dễ chứ sống được đúng theo lý thuyết thì khó lắm, là cả một quá trình vượt ra khỏi cái tôi của mình, đầy gian khổ!
    Tha thứ! Cô là một người dễ dàng tha thứ! Nhưng không phải tha thứ để cho chính mình thanh thản. Cô không nghĩ như thế, vì giống trong sách quá! Chẳng ai lại muốn mình bị trộn lẫn với người khác, với con người trong sách vở thì càng không! Mà chao ôi, vô lý thật, cô có làm gì ảnh hưởng đến ai, làm ai đau khổ đâu mà cần thanh thản. Tự nhiên cô đã thanh thản lắm rồi!
    Mâu thuẫn! Trong cô là một khối mâu thuẫn to đùng!
    Không tha thứ! Không bao giờ tha thứ! Cô đã nói thế và nhất định sẽ làm thế!!! Có rất nhiều cách để không tha thứ và cô chọn cho mình một cách khiến cô thấy ưng ý nhất. Cô sẽ lãng quên, quên thật sự! Ai ơi có phải là cô đâu mà biết được đối với cô, quên đi một thứ, dù chỉ bé tí ti bằng mũi chiếc kim thôi cũng phải nỗ lực vô cùng!
    Nói vậy nhưng cũng chẳng hẳn là vậy!
    Cô quên được một cách dễ dàng thật ra là vì nó chẳng hề đáng nhớ!!! Hết sạch những thứ tốt đẹp có thể giữ lại để mong níu kéo thật rồi!!!
    Đối với cô, thú vị nhất trên đời này là cảm giác đứng nhìn mọi người cứ không tin vào cái mà cô có thể làm được! Có ai tin cô đâu, có ai hiểu cô đâu, và cũng chẳng ma nào nghĩ cô đang cười toe toét trong lúc này là nụ cười đích thực! Ôi zào, ai hơi đâu vác một bộ mặt không thật vào mình để trưng ra cho thiên hạ xem đâu! Cô chẳng có thời gian và hơi sức để làm thế! Buồn thì cứ khóc, đau thì cứ gào cứ kêu... giả giả thật thật của người khác đã làm cô đau đủ rồi, cô không muốn mình cũng đối xử với người khác như thế! Chẳng hiểu sao cứ thấy đê tiện như thế nào ấy!
    Còn nhớ là lúc nào cũng cười được vì quả thật không có gì đáng buồn! Suy nghĩ của một đứa ít hơn cô gần chục tuổi cũng khiến cô thấy nể phục và còn phải học hỏi: cái gì không vui thì coi như không có nó, cái gì mình đang có thì chắc chắn phải là những niềm vui! Thế đấy! Thế thì làm sao không vui cho được!
    Được Lissette sửa chữa / chuyển vào 14:10 ngày 07/10/2003
  8. Lissette

    Lissette Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/04/2001
    Bài viết:
    2.619
    Đã được thích:
    0
    Sung sướng hay làm hỏng người ta một cách vô ý hoặc cố ý! Mà hình như có sự nhầm lẫn ở đây về định nghĩa của hai chữ "sung sướng". Thế mới biết, hóa ra "hứng chịu" sự đau khổ không chắc hẳn là hoàn toàn dại dột. Cái này mãi mãi không phải là hư ảo. Cái gì cũng đang có thật, hoàn toàn có thật... Sự tiếc nuối xen lẫn cảm giác thương hại. Uh thì làm sao được nữa! Đang được đứng ở trên một nơi cao, rất cao... giống như tâm nguyện!!!
    Nhưng mà thấy... tội nghiệp và đáng thương quá... thôi, bỏ đi!!! Làm sao có thể thương xót cho toàn nhân loại được (câu này giống câu của ... hay nói ^_^)!!!

    I can hardly wait
    Until I see you again
    Because I'm filled with love...
    And sweet anticipation
  9. Lissette

    Lissette Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/04/2001
    Bài viết:
    2.619
    Đã được thích:
    0
    nhìn lại con đường bước chân ta đã đi qua... con đường đẹp thế... không trống trơn như ta vẫn tưởng...

    I can hardly wait, until I see you again
    Because I'm filled with love... and sweet anticipation
  10. vitdoi

    vitdoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/08/2003
    Bài viết:
    1.058
    Đã được thích:
    0
    ]
    Còn lại gì đâu sau cơn mưa chiều ấy
    Lối em đi xác lá đã vương đầy
    Cơn mưa vô tình cuốn theo mùa hạ
    Chiếc lá vô tình rụng xuống lòng tay​
    [/center]
    ........
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này