1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Đúng là một huyền thoại

Chủ đề trong 'Lịch sử Văn hoá' bởi Dilac, 02/06/2007.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. altus

    altus Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/05/2003
    Bài viết:
    1.503
    Đã được thích:
    1
    Khì khì, bác nói thế thì ... tiêu cực quá, thằng hàng xóm nó đánh vợ thì mình cũng đánh thoải mái cấm ai được thắc mắc hay sao? Sao lại cứ phải đi tìm xem có thằng nào khác nó còn kém hơn để chứng tỏ ''tôi còn tốt chán'' thế?
    Cứ ''lưu ý'' kiểu như bác thì bên Mỹ cái cầu chẳng làm gì nó cũng sập, bên Nhật tàu hỏa đang đi nó cũng đâm vào nhà, thế báo chí mình đưa tin về cầu Cần Thơ hay đổ tàu Thống Nhất chắc cũng một phần ''tiếp tay cho bọn xấu'' hay sao hở bác?
  2. Nong_Dan_WTO

    Nong_Dan_WTO Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    07/12/2006
    Bài viết:
    614
    Đã được thích:
    68
    Thế cậu tin mọi chuyện báo chí nói đều là thật à?
    Trùm phát xít phụ trách tuyên truyền là Gơ Ben (?) đã từng đưa ra công thức:
    1. Nói 1 lần chưa nghe, nói trăm lần, ngàn lần chắc phải nghe
    2. Muốn nói dối mà người ta tin thì phải có hàm lượng sự thật tương xứng.
    Vậy câu chuyện anh Hai Thiêng chắc chắn phải có ít nhiều sự thật trong đó. Sự thật đó chiếm đến bao nhiêu % chắc còn mất nhiều công phu xác định.
    Còn Mẽo bảo ngày hôm đó mẽo không chết nhiều như thế, dựa trên 1 sự thật là Mẽo có hệ thống thống kê đếm xác. Còn sự chính xác của hệ thống tại thời điểm thống kế thì tớ không đảm bảo.
    Tớ cũng chẳng lên án hay thù địch gì với ông bạn DiLac, đọc qua mấy trang viết của toppic, tớ thấy chẳng có ai bàn luận sâu sắc về chủ đề và chủ tâm của ông ấy, thì tớ nhắc các cậu nên đọc kỹ để hiểu xem DiLac muốn gì. Tớ thấy các cậu cứ loạn cào cào lên về tỷ lệ Kill/Loss bất thường mà chưa đi đúng vào ý tưởng của chủ toppic.
    Hay là tớ hiểu sai vấn đề?
    Còn chuyện báo chí viết thật hay đểu, thì đọc qua là các cậu biết ngay. Nhưng khi phân tích vấn đề thì nên đặt nó trong bối cảnh cụ thể và tương đồng chung để so sánh chớ.
    Cứ nhảy loạn lên tố cáo báo chí bóp méo sự thật, thì ai chẳng làm được.
  3. meofmaths

    meofmaths Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/06/2007
    Bài viết:
    754
    Đã được thích:
    0
    Cái vụ Haithiêng thấy giống như cái số 1 của ông Gơben ở trên quá, chỉ có điều người nghe là...bác nông dân!, còn tại hạ thì may mắn chưa nghe đủ trăm lần!
  4. Nong_Dan_WTO

    Nong_Dan_WTO Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    07/12/2006
    Bài viết:
    614
    Đã được thích:
    68
    Có thể cậu chưa nghe chuyện Hai Thiêng đủ trăm lần, ngàn lần, nhưng có nhũng câu chuyện tương tự (tính chất) khác vẫn rót vào tai cậu hàng ngày, cậu vẫn tin theo nó mà cóc hiểu tại sao mình lại tin thế.
  5. altus

    altus Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/05/2003
    Bài viết:
    1.503
    Đã được thích:
    1
    Vâng, bác nói thế cũng đúng. Nhưng mà có hai loại sự kiện, ở hai đầu thang sư thật. Chuyện xe cán chó chỉ cần xác định tới 10% sự thật là có thể tin được, không nhất thiết phải tìm hiểu thêm nữa, vì nó phổ biến, chừng ấy % là đủ để tin rồi. Còn chuyện chó cán xe, ý như bác là chỉ cần 10% sự thật là đã có thể đặt vấn đề ''có khi thật'' rồi. Tôi theo quan điểm là những chuyện hi hữu như thế khi nào chưa có 80-90% sự thật thì chưa thể đặt vấn đề ''có khi thật''.
    Hai loại sự kiện này không thể xét với tiêu chí như nhau được.
    Tôi theo quan điểm là chuyện ''muốn gì'', ''ý đồ'' không đáng quan tâm bằng việc xem xét tìm hiểu xem nội dung sự kiện có đúng, có đáng tin hay không. Kể cả tác giả có ''ý đồ'', mà câu chuyện là đúng, thì ''ý đồ'' ấy cũng không quan trọng.
  6. meofmaths

    meofmaths Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/06/2007
    Bài viết:
    754
    Đã được thích:
    0
    Ờ ờ, bạn nói đúng là có những chuyện tương tự như vậy thật. Có điều tớ luôn luôn muốn tìm hiểu SỰ THẬT chứ không bằng lòng làm người .....nghe trăm ngàn lần, khặc khặc! Ai mà vừa lòng với cái đó để cứ tin mà không dùng cái đội nón thì cứ việc, tại hạ cứ nghi ngờ tìm hiểu. Tất nhiên nhiều khi tại hạ lại tin bậy bạ cũng nên, ai mà biết được. Nhưng mà người có nhu cầu tìm hiểu sự thật chắc là tích cực hơn người bảo gì nghe nấy nhỉ?
  7. thang_bk2000

    thang_bk2000 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/10/2006
    Bài viết:
    3
    Đã được thích:
    0
    Thế rồi đêm 25, rạng ngày 26-1-1960, căn cứ trung đoàn 3 sư đoàn 21 ngụy ở Tua Hai bị quân ta tiến công, tiêu diệt và bắt 500 tên, thu 1.500 súng các loại
    Theo tôi được biết chiến thắng đầu tiên của ********* tại nam Việt Nam là trân Ấp bắc năm 1963. Nếu trân đánh tại Tua Hai ta tiêu diệt và bắt sống 500 tên thì đó cũng la 1 trận đánh tương đối lớn tại sao lai không đươc thấy ghi trong sử sách.
    Như vậy lại 1 thông tin bịa nữa!
  8. CCK

    CCK Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    21/04/2004
    Bài viết:
    495
    Đã được thích:
    114
    Hôm nay đọc bài báo về Huyền thoại cụm tình báo H63 có câu chuyện về 1 tình báo một mình chống lại cả trung đoàn nên nhớ lại topic này. Các bác có biết thực hư ra sao không ?
    Kỳ 1: Người bị CIA cưa chân 6 lần
    10:07'' 16/10/2007 (GMT+7)
    (VietNamNet) - Thời điểm tháng 2/1969, do tình hình khó khăn, khối giao liên giữa 2 cụm điệp báo A36 và H.63 nhập lại thành một. Câu chuyện này viết về một giao liên tình báo: Anh hùng lực lượng vũ trang nhân dân, thiếu tá Nguyễn Văn Thương, người mà CIA đã không thể mua chuộc, chấp nhận để kẻ thù 6 lần cắt chân nhằm tìm kiếm những lời khai của ông về hệ thống giao liên bí mật của H.63, lẫn những bí mật của hệ thống giao liên Phòng tình báo Miền (J22), mà ông đang giữ.
    >> Huyền thoại về Cụm tình báo H63 anh hùng - phần 3
    >> Huyền thoại về Cụm tình báo H63 anh hùng - phần 2
    >> Huyền thoại về Cụm tình báo H.63 anh hùng - phần 1
    >> Người giữ khoá bí mật ở Bộ Tổng tham mưu VNCH
    Từng có nhiều cuốn sách viết về ông. Tác giả Mã Thiện Đồng đặt tựa cuốn sách mang tính hồi ký là "Người bị CIA cưa chân 6 lần", còn tác giả Trần Đồng Minh viết về ông với hình ảnh "Hoa Đước đỏ".
    Người đàn ông mỗi lần xuất hiện luôn gắn liền với chiếc xe lăn, bộ quân phục trắng đeo quân hàm Thiếu tá, hai chân bị cắt cụt tận thân người. Ông được biết tới với cái tên đã nổi tiếng: Anh hùng lực lượng vũ trang nhân dân Nguyễn Văn Thương. Còn những đồng đội của ông, và cả những người thuộc thế hệ trẻ sinh ra sau chiến tranh, đều yêu quý gọi ông bằng cái tên rất gần gũi: Chú Hai Thương.
    Cuộc gặp trong nước mắt
    Tình báo viên Hai Thương, người khiến cả CIA lẫn Trung ương tình báo VNCH ngả mũ chào thua, sau 6 lần cắt tận gốc đôi chân ông nhằm tìm kiếm những lời khai của ông về hệ thống giao liên bí mật của H.63
    Giữa năm 1969, tại trại giam tù binh Hố Nai. Bụi mù mịt. Những hàng rào dây kẽm gai chằng chịt. Phía ngoài là lố nhố bóng đàn bà, trẻ con. Phía trong là những thân hình tù binh bị đánh đập đến nát bét, giam cầm đến tàn tạ. Một cuộc thăm tù, ngăn cách bởi đám lính ôm súng mặt hằm hằm và hàng rào kẽm gai dày mấy lớp sắc nhọn.
    Một thân hình người lê lết bằng hai cánh tay gầy gộc lăn trên nền đất đầy sỏi. Hai chân bị cắt cụt ngủn, anh đang cố với những bước tay thật nhanh ra phía hàng rào kẽm gai. Đất cát nhem nhuốc cả gương mặt, cả thân hình người đang bò như lăn lông lốc. Một tù nhân khác thấy vậy, chạy ào ra, cõng anh lên vai, để anh có được tầm cao nhìn cho rõ.
    Cánh tay vẫy cao với tiếng gào to khi thấy người phụ nữ nhỏ thó đang đứng ngoài hàng rào, còn đứa bé trai thì cố luồn qua hàng rào thép gai dày đặc, chui qua chân lính gác để vào sân tù. "Liêm ơi, ba nè con. Tư ơi, anh đây nè...", tiếng gọi của người cha, người chồng nghe đến xé lòng giữa âm thanh ồn ào thăm nuôi.
    Thằng bé vừa chui lọt vào, bị ngay một thằng lính nắm lấy đầu, lôi xềnh xệch vứt ra ngoài hàng rào. Bàn tay người cha chỉ còn kịp giữ miếng phô mai đầu bò có in đều hàm răng trẻ con cắn nhẹ lưu dấu theo lời má nó, để chuyển cho ba.
    Cả trại giam ngước nhìn. Người tù lành vội cõng người tù cụt chân quay lui. Nước mắt chảy ướt khuôn mặt nhem nhuốc của người tù tàn tật có cái hồ sơ ngắn ngủn vài dòng lý lịch mang tên Nguyễn Trường Hận. Hình ảnh người vợ ôm chặt đứa con nhỏ nhoi đứng giữa đám bụi mù bên ngoài hàng rào dây kẽm gai vẫn mãi mãi in hằn trong trí nhớ của ông.
    Trước đó vài tháng, khi rời nhà, chồng Tư Em vẫn còn kịp cười rất tươi với vợ, rít vội điếu thuốc thơm trước khi nhanh chân chìm mình vào đêm. Mấy tháng sau gặp lại, người chồng mà cô rất mực kính phục, vốn cao 1,7m, đang lê lết trên sân trại tù.
    38 năm sau, giữa ngày hè nóng nực ở TP.HCM tháng 4/2007, khi kể lại chuyện này, vị Thiếu tá tình báo, Anh hùng lực lượng vũ trang nhân dân Nguyễn Văn Thương lại không cầm được nước mắt.
    Thời điểm đó, ông đã khiến cả CIA lẫn Trung ương tình báo VNCH ngả mũ chào thua, sau 6 lần cắt tận gốc đôi chân ông, đóng hồ sơ với vài dòng ngắn ngủn: "Họ tên: Nguyễn Trường Hận. Cha: Nguyễn Văn Lửa. Mẹ: Lê Thị Đào. Nghề nghiệp: Thanh niên trốn lính. Hết".
    Trận đánh không cân sức
    ?3h15?T chiều ngày 11/2/1969, một ngày không thể quên trong cuộc đời Hai Thương. Chàng thanh niên đang băng vội qua cánh đồng ấp 9 Bình Phước, chỉ cần vài bước nữa vượt qua sông Thị Tính là có thể an toàn về tới căn cứ. Địch bố ráp khám xét, anh lẫn vào dân đi ruộng, như thường ngày.
    38 năm sau, giữa ngày hè nóng nực ở TP.HCM tháng 4/2007, khi kể lại chuyện này, vị Thiếu tá tình báo, Anh hùng lực lượng vũ trang nhân dân Nguyễn Văn Thương lại không cầm được nước mắt.
    Chợt một chiếc cá rô (loại máy bay trực thăng nhỏ trinh sát) từ phía sau lưng bay vòng lên, tiếng một thằng chiêu hồi quát át tiếng cánh quạt: "Tư Hiếu, anh dừng lại". Đúng bí danh mình, Hai Thương chậm bước về hướng chiếc trực thăng đang sà xuống rất thấp để nhận mặt. Khoảnh khắc tính toán chỉ vẻn vẹn vài giây khi Thương nhận thấy thằng chiêu hồi có khuôn mặt quen quen.
    Lập tức, khẩu K54 vốn đã được Hai Thương dũa thêm 1 rích tăng khả năng tác xạ vẩy luôn 2 phát, trong tầm bắn chỉ 15 thước, đang thả dây. Một phát vào thẳng tên chiêu hồi, phát thứ 2 vào tên Mỹ ngồi cạnh. Cả 2 đổ sập. Còn mấy phát đạn cuối cùng trong ổ, Thương ngắm luôn vào đường dây điện dẫn từ buồng máy ra đuôi, bóp cò liên hồi. Chiếc cá rô bay ngược lên, hướng về Lai Khê, khói bốc theo đuôi. Nhưng loạt đạn bắn trả từ phía địch cũng kịp ghim trúng bắp chân của Thương một phát.
    Chỉ kịp ga rô cầm máu, Hai Thương chạy zích zắc theo chân ruộng. Theo quy ước, anh nhanh chóng giấu trọn tài liệu mang theo, cùng với chiếc ví có tiền và giấy tờ tuỳ thân, trước khi ẩn mình vào bờ đất làm công sự. Chỉ một phút sau, trực thăng bay hàng đàn đổ quân xuống cánh đồng ấp 9, quyết bắt bằng được kẻ vừa được nhận diện.
    72 chiếc trực thăng, mỗi chiếc là một tiểu đội, nguyên trung đoàn 48 sư 5 lính VNCH đổ quân lúc nhúc vây kín cánh đồng bọc vòng ngoài, thêm lính Mỹ vòng trong. Trong người Hai Thương chỉ còn 1 băng đạn đủ và 15 viên đạn rời, chỉ kịp nạp đầy băng đạn rồi nằm im... chờ đợi.
    Từng bước thận trọng, lính Mỹ bò sát vào nơi Thương nấp. Mỗi phát là một tên lính Mỹ đổ sập, tổng cộng Thương có 21 viên đạn. Lính Mỹ kêu la ầm trời, xối đạn AR15 cày tung nơi Thương nấp, kéo xác nhau ra ngoài. 19 viên đạn là 19 lính Mỹ. Đến viên thứ 20, Thương nhớ lời anh em bộ đội sau chiến dịch Đồng Xoài kể: "bắn Mỹ chết thì không sao, rồi nó dồn vào bao ni-lông là xong. Nhưng bắn nó bị thương thì nó ớn lắm".
    Còn 1 viên cuối cùng, Thương tính dành cho mình. Tuy nhiên, sực nhớ trong quân đội có điều lệnh "không được quyền tự sát", Thương chờ tên lính cuối cùng vào sát mình. Viên cuối này dành cho nó, rồi nhận đủ cả băng đạn của nó vào mình, thì coi như cả hai cùng chết.
    Viên thứ 20, Thương quyết định không bắn hạ ngay mà ngắm thẳng vào bụng tên lính to cao đang tới gần, bóp cò. Trúng đạn nhưng chỉ bị thương, tên lính Mỹ gào rú vang trời, khiến bước tiến của quân Mỹ chậm lại hẳn. Cả một toán lính vừa bắn yểm trợ, vừa thận trọng bò vào lôi tên bị thương ra.
    Còn 1 viên cuối cùng, Thương tính dành cho mình. Tuy nhiên, sực nhớ trong quân đội có điều lệnh "không được quyền tự sát", Thương chờ tên lính cuối cùng vào sát mình. Viên cuối này dành cho nó, rồi nhận đủ cả băng đạn của nó vào mình, thì coi như cả hai cùng chết.
    "Thằng Mỹ cao trung bình trên 1,75m. Nó là lính chuyên nghiệp, nên tay luôn để sẵn trên cò. Chỉ cần vừa tầm súng nó hướng vào mình, mình bắn nó, kiểu gì mình cũng dính đạn", Hai Thương kể lại.
    Trong giây phút một mất một còn đó, Hai Thương vẫn bình tĩnh chờ. Còn 4 thước, tên lính tiếp theo tiến vào. Chưa đủ tầm. Chờ 3 thước, rồi thêm 2 bước nữa, Thương lách qua bên, nhắm thẳng tên Mỹ vẩy viên đạn cuối cùng. Loạt đạn từ khẩu AR15 bay vòng lên quá đầu Thương, do khoảng cách rất gần. Cái bóng khềnh khàng đổ sập, khẩu AR15 văng ra ngay gần mép công sự một sải tay. Nhân lúc Mỹ kéo xác ra, Thương với tay giật được.
    Không có kinh nghiệm về súng Mỹ, chỉ sau 2 lần siết cò, cả băng đạn còn đầy trong khẩu súng vừa cướp được đã bay trọn. Thương nhìn đồng hồ, đã là 6 giờ kém 5. Hết đạn, Thương tháo rời khẩu K54, vứt mỗi nơi một bộ phận, rồi nằm chờ đợi những viên đạn thù hận. Một mình, suốt 170 phút, anh chống cự cả tiểu đoàn địch chỉ với 21 viên đạn, bắn rơi 1 máy bay, 21 tên địch chết và bị thương, nghĩa là vượt tiêu chuẩn "dũng sỹ diệt Mỹ" 7 lần.
    "Tôi nhớ buổi chiều đó hoàng hôn đẹp lắm. Bóng chiều xuống đỏ rực cánh đồng ấp 9 Bình Phước. Tháng 2 ngày mùa, đất mới cày, còn thơm ngai ngái...", Hai Thương hồi tưởng những giây phút cuối cùng trong trận chiến.
    Vài phút yên ắng, tưởng Mỹ rút quân đúng giờ, Hai Thương nhô lên thì thấy địch lúi húi đeo mặt nạ. Sau đó, anh ngất đi vì bị đánh thuốc mê. Văng vẳng bên tai, anh còn nghe tiếng súng AK của du kích địa phương gần đó bắn chia lửa với mình.
    Mãi về sau, lúc trở về đoàn tụ trong đoàn quân chiến thắng, Hai Thương mới biết: 2 bản tài liệu ngày đó anh bảo vệ chính là tài liệu của 2 người anh hùng tình báo Việt Nam: Ba Quốc (Thiếu tướng Đặng Trần Đức) và Hai Trung (Thiếu tướng Phạm Xuân Ẩn).
    *
    link : http://vietnamnet.vn/psks/2007/10/749601/
  9. chiangshan

    chiangshan Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    08/02/2003
    Bài viết:
    5.574
    Đã được thích:
    12
    Về đọc lại sử sách.
    Vũ khí của QGP buổi đầu toàn là từ trận này mà ra chứ đâu.
    Được chiangshan sửa chữa / chuyển vào 15:45 ngày 29/10/2007
  10. Mr_Hoang

    Mr_Hoang Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    23/12/2004
    Bài viết:
    8.879
    Đã được thích:
    10.411
    Chiang san làm phúc thì làm cho trót, trích dẫn mấy đọan sử sách đó ra cho nó rõ ràng, chứ nhiêù người (mình chẳng hạn ) đọc toàn quân sử QLVNCH, đâu có thấy mấy trận đánh ấy trong "sách sử" đâu

Chia sẻ trang này