1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Đúng là một huyền thoại

Chủ đề trong 'Lịch sử Văn hoá' bởi Dilac, 02/06/2007.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. nongdanHN

    nongdanHN Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    11/02/2007
    Bài viết:
    5.416
    Đã được thích:
    2.704
    Theo phỏng đoán của tớ thì có 2 mục đích :
    1/ Tạo điều kiện để bác Cavalry có dịp trở thành 1 nhà viết kịch bản xuất sắc.
    2/ Tạo điều kiện để tớ trở thành 1 nam tài tử nổi tiếng của nước nhà.
    Tạm thời mới chỉ suy luận được đến thế. Có gì mới sẽ cấp báo ngay.
    Được nongdanhn sửa chữa / chuyển vào 15:12 ngày 06/06/2007
  2. brucelee1306

    brucelee1306 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/08/2006
    Bài viết:
    640
    Đã được thích:
    0
    Hoặc là anh này luyện 1 môn nội công gì đó còn khủng hơn Thiếu Lâm , đạn bắn ko thủng , phải ko bác DongBai ?
  3. Dilac

    Dilac Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/11/2003
    Bài viết:
    950
    Đã được thích:
    0
    Trong phim truyện "Đường về Quê Mẹ", Núi, người lính do Lâm Tới đóng cũng được remark là tạo dựng trên một nhân vật có thật.
    Anh lính này đã nhiều ngày khuân vác những trái bom 250 bảng chưa nổ để tạo ra một thế trận bẫy bom trên sườn núi. Vào 7.1969 một lữ đoàn Mỹ hành quân cơ giới để cứu viện trên đường số 14 đã rơi vào trận địa phục kích. Kết quả là một nửa đội hình hành quân bị chính bom Mỹ xoá sạch.
    Nếu chuyện này có thật thì thậm chí hơn cả số 360 của câu chuyện kể trên.
    Tôi quên mất tên hình tượng có thật đó, cũng là một anh hùng liệt sĩ tên thật là gì.
  4. kien0989

    kien0989 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    04/02/2006
    Bài viết:
    4.157
    Đã được thích:
    1.672
    Chuyện này thì có thể tin, chứ 1 người bắn chết 360 lính Mỹ trong 1 trận tay bo thì là viễn tưởng.
    Thực ra phục kích bằng bom mìn diệt gọn cỡ trung đội là chuyện không hiếm trong CTVN.
  5. altus

    altus Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/05/2003
    Bài viết:
    1.503
    Đã được thích:
    1
    Thử so sánh xem chiến công của anh Hai Thiêng với thành tích của E66 đánh trận Ia Drang:
    HT: Diệt >360 tên
    E66: <500 (số liệu ta)
    HT: Hy sinh 0.
    E66: Hy sinh một số (số liệu ta).
    HT: Thời gian đánh: <11h30''
    E66: 4 ngày.
    HT: Súng: 300 khẩu, BRC25:07 máy, tăng thiết giáp: 021, trực thăng: 02
    E66: Súng: hình như ít, BRC25: 00 máy (riêng món này thì toàn quân cũng chẳng ai lập được chiến công như anh Thiêng), tăng thiết giáp: 00, trực thăng: cỡ vài cái.
    HT: Tốn vài băng đạn AK là cùng.
    E66: Ít nhất một vạn băng AK không kể vũ khí đạn dược khác.
    Chưa tính lương thực, hậu cần...
    Bây giờ xem đến khen thưởng.
    HT: Huân chương quân công hạng...kịch sàn.
    E66: 2 Huân chương Quân công Hạng nhất, cùng lúc.
    Rõ ràng mười mươi là các ông thiên vị lính Bắc, đì cánh Nam Bộ, hết chối cãi nhá!
  6. chiangshan

    chiangshan Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    08/02/2003
    Bài viết:
    5.574
    Đã được thích:
    12
    Một là chúng ta có 1 tay nhà báo bốc phét không biết ngượng. Hai là chúng ta có 1 tay phiên dịch ấm ớ và 1 tay nhà báo lười không thèm đi kiểm chứng thông tin.
  7. ReadOnlyMemory

    ReadOnlyMemory Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/01/2005
    Bài viết:
    324
    Đã được thích:
    0
    Tớ đọc được ở chỗ khác, cũng vui vui, đưa lên cho các pác xem:
    Trong sáu anh Mỹ đền tội
    Có anh Elwood bị bệnh mà thác, chớ không phải bị anh Thiêng bắn xiên táo.
    Anh Harold bị xe cán mà thác (non-hos, died-other) chứ không phải anh Thiêng bắn xiên táo.
    Vị chi còn lại 4 anh bị đền tội. Chả có anh nào MIA cả. Thế mà bọn Mỹ khốn kiếp đến Tây Ninh đòi ta giao những 6 cái xác cho chúng nó ! Quân nham hiểm, ta lấy bố đâu ra mà giao !
    Cái link kia ta chủ động cho teo luôn vì nếu không chúng nó tưởng bở lại đến đòi thêm 356 cái xác Mỹ nữa thì nhân dân ta phải đem xác .... ướp mà đền cho chúng nó à ?
    Các anh chả hiểu tẹo nào.
    Chuyện anh Thiêng cần kín đáo các anh ạ !
    Để riêng ta biết mà vui sướng một mình thôi, chớ cho chúng nó biết.
    Hoan hô chiến sĩ Hai Thiêng
    Chuyên gia bắn Mỹ cho xiên táo tàu
    Được ReadOnlyMemory sửa chữa / chuyển vào 17:15 ngày 07/06/2007
  8. altus

    altus Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/05/2003
    Bài viết:
    1.503
    Đã được thích:
    1
    Các bác cứ bảo cái link nào teo tôi không biết chứ cái
    http://www.qdnd.vn/qdnd/sukiennhanchung.nhanvatbanyeuthich.16926.qdnd
    trên QĐND thì vẫn lù lù ra đấy, teo là teo thế nào?
  9. Dilac

    Dilac Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/11/2003
    Bài viết:
    950
    Đã được thích:
    0
    KPA Kặ LặNG:
    (1948 - 75), Anh hạng lỏằc lặỏằÊng vâ trang nhÂn dÂn Viỏằ?t Nam (1967), dÂn tỏằTc Gia Rai, Kon Tum. Nhỏưp ngâ tỏằô 1965, 'ỏÊng viên ĐỏÊng CỏằTng sỏÊn Viỏằ?t Nam. Tham gia du kưch lúc mỏằ>i 15 tuỏằ.i, chiỏn 'ỏƠu 32 trỏưn, diỏằ?t 124 'ỏằi súng K44, Kpa Klong 'ặỏằÊc phĂt 'úng 3 viên 'ỏĂn và 'ỏằTi trặỏằYng giao hỏạn là phỏÊi giỏt 'ặỏằÊc 3 tên 'ỏằi 'ỏn mỏằTt 'oỏĂn 'ặỏằng mòn khĂ thỏng. Đón làng ngay 'ỏĐu 'ặỏằng cỏưu làm mỏằTt phĂt teo 3 chú Mỏằạ rỏằ"i chỏĂy mỏƠt. Trên 'ặỏằng rút cỏằĐa trung 'ỏằTi này trò câ lỏĂi tĂi diỏằ.n ỏằY mỏằTt chỏằ- khĂc vỏằ>i 2 chú nỏằa. Buỏằ.i tỏằ'i, Kpa Klong trỏÊ lỏĂi 'ỏằTi trặỏằYng 1 viên 'ỏĂn vỏằ>i thành tưch 5 lưnh Mỏằạ chỏĐu trỏằi.
  10. Dilac

    Dilac Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/11/2003
    Bài viết:
    950
    Đã được thích:
    0
    Bùi Ngọc Đủ (sinh năm 1939 tại xã Quảng Lộc, huyện Quảng Xương, Thanh Hoá)
    Đầu năm 1967, để chuẩn bị đánh lớn ở Quảng Trị, ta tập kết các loại đạn pháo lớn, kể cả tên lửa không giật A12, H12 ở 1 quả đồi thấp đầy sim, mua và cỏ tranh thuộc làng Chanh, xã Kim Tân, huyện Cam Lộ. Đây là địa danh nổi tiếng với tên gọi "Đồi không tên", dưới chân đồi có con suối La La cũng đã đi vào lịch sử dân tộc.
    Để bảo vệ kho đạn, 1 tiểu đội ghép được thành lập gồm 10 người từ các đơn vị pháo binh mặt trận hợp lại. Trung đội phó Bùi Ngọc Đủ được giao nhiệm vụ trực tiếp làm tiểu đội trưởng. Cả tiểu đội khẩn trương xây dựng công sự, hầm hào chiến đấu và hạ quyết tâm chốt giữ bảo vệ kho đạn đến cùng.
    Địch phát hiện được ta, liền cho 1 tiểu đoàn lính Mỹ có phi pháo yểm trợ đánh lên đồi không tên.
    Sáng ngày 28/2/1967, Tiểu đội trưởng Bùi Ngọc Đủ đi kiểm tra lại các vị trí canh gác, đặc biệt là các hầm đạn. Chợt nghe thoang thoảng trong gió mùi thuốc lá thơm, linh tính người lính trận mách bảo, chắc đâu đây không xa có lính biệt kích nhảy dù, hay lính Mỹ đi sục sạo. Đồng chí Đủ nhanh chóng báo động anh em vào vị trí chiến đấu, còn ông nhanh như con sóc thụt xuống chân đồi kiểm tra "mùi lạ?. Tập trung thính giác, căng mắt quan sát qua làn sương dày đặc, ông đã mờ mờ thấy bọn Mỹ lô nhô đang vượt qua con suối La La dưới chân đồi Không Tên (đồi tiểu đội ông đang chốt giữ) lầm lũi tiến về phía ông. Bình tĩnh đợi chúng đến thật gần, ông quạt ngang một loạt AK, rồi chạy lên trận địa cùng 9 chiến sĩ (Lương Văn Tầm, Nguyễn Hồng Kinh, Đặng Văn Hạng, Nguyễn Văn Tía, Nguyễn Nhân Nhê, Nguyễn Văn Niên, Lê Văn Chính và Nguyễn Văn Nhân) bám trụ chiến đấu.
    Sau ít phút hoảng hồn, bọn Mỹ tập trung hỏa lực bắn xối xả lên đồi và dàn đội hình thành một vòng cung quây lấy trận địa của tiểu đội Bùi Ngọc Đủ. Gan dạ, tự tin tiểu đội trưởng luôn động viên anh em, bình tĩnh đợi chúng đến thật gần rồi bắn cho chắc... cứ thế bao lần tấn công, chúng đều bị tiểu đội Bùi Ngọc Đủ đánh bật ra. Thương vong, thất vọng, cay cú, chúng lùi xuống chân đồi rồi gọi máy bay ném bom và pháo binh từ Cồn Tiên, Dốc Miếu, Quán Ngang bắn dồn dập, hòng san bằng trận địa. Càng về trưa, nắng càng gay gắt và trận đánh cũng càng thêm ác liệt. Điểm cao 360, đất đá bị cày xới. Khói lửa đạn và hơi nóng làm cho không khí như quánh lại, cổ họng cũng rát bỏng, mỗi lần thở như nuốt thêm một dòng nham thạch chảy qua cổ... Thế nhưng, cứ mỗi lần đánh địch bật tung xuống chân đồi là một lần Bùi Ngọc Đủ bò đến từng vị trí chiến đấu trong đường hào, động viên chiến sĩ, tranh thủ thời gian sửa chữa, củng cố công sự, chuẩn bị cho những trận chiến đấu tiếp theo.
    Trong cuộc chiến không cân sức đầy ác liệt, Nguyễn Nhân Nhê rồi Nguyễn Văn Niên đã hy sinh, Lê Văn Chính bị thương nặng. Tiểu đội chỉ còn 7 người nhưng họ vẫn bám trụ chiến đấu kiên cường cho đến 7 giờ tối. 15 lần lợi dụng ưu thế về súng đạn, con người, bọn Mỹ ồ ạt tấn công lên đồi Không Tên đều bị tiểu đội Bùi Ngọc Đủ đánh bật xuống chân đồi, để lại 9 khẩu đại liên và nhiều vũ khí trang bị khác. Niềm vui thắng lợi đến với tất cả mọi người. Riêng trong trận này, Tiểu đội trưởng Bùi Ngọc Đủ đã tiêu diệt 21 tên, được thưởng Huân chương Chiến công hạng Nhất, được anh em bình chọn đi báo cáo thành tích ở Quân khu và ở thủ đô Hà Nội.
    Với trận đánh nổi tiếng này, những người lính trong tiểu đội dù mới chỉ kịp làm quen nhau vài ngày đã dùng đủ loại vũ khí bộ binh có trong tay, thậm chí dùng ngay vũ khí của những tên TQLC Mỹ bỏ mạng trong chiến hào để quần nhau với địch. Hơn 12 tiếng đồng hồ, với đủ loại bom pháo hoả lực iểm trợ nhưng tiểu đoàn Mỹ đã phải bỏ cuộc với một thiệt hại khủng khiếp (Hơn 200 lính bỏ xác lại trận địa). Thậm chí tên tiểu đoàn trưởng đã gọi về căn cứ là chúng đang phải đánh nhau với chừng 2 đại đội VC.

Chia sẻ trang này