1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Đường Hồ Chí Minh: những con đường huyền thoại

Chủ đề trong 'Giáo dục quốc phòng' bởi honglian, 16/09/2008.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. ptlinh

    ptlinh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/06/2003
    Bài viết:
    3.355
    Đã được thích:
    3

     
    Hơ hơ, chả biết bạn chủ topic có phải là lính mới thật không hay lại mấy bác tuyên bố hùng hồ ra đi giờ đội lốt quay trở lại nữa.
    Có chủ đề như thế từ cách đây 5 năm rồi bạn ạ, tên chủ đề nó cũng chả khác tên của bạn đặt cho cái chủ đề này là mấy.
    http://www10.ttvnol.com/f_533/203042.ttvn?v=bbwglj7l1mul6qysbi9u
     

    được ptlinh sửa chữa / chuyển vào 23:12 ngày 17/09/2008
  2. dungsamtien

    dungsamtien Thành viên gắn bó với ttvnol.com Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    02/11/2005
    Bài viết:
    2.909
    Đã được thích:
    59
    Tại chú( k xánh mé nhé) không bắn qua bên này, cứ khư khư giữ bện đó làm của riêng...với lại lâu lắm k thấy ai quật nó lên...
  3. honglian

    honglian Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/07/2008
    Bài viết:
    1.023
    Đã được thích:
    14
    Em có biết gì đâu vì em mới tham gia TTVNOL vài tháng thôi. Chủ yếu là bên này chứ VH-LS ít khi em qua. Thôi thì mod mang topic bên VHLS về đây đi rồi nhập topic này vào luôn. Bên VHLS ít người đọc hơn bên này
  4. thichoVNCLC

    thichoVNCLC Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/09/2008
    Bài viết:
    3
    Đã được thích:
    0
    Mới vào có mấy tháng mà đã lên thành viên gắn bó, em phục chị quá!
    Chỉ cho em cách lên thành viên gắn bó đi!
  5. doandonga

    doandonga Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/09/2008
    Bài viết:
    1.353
    Đã được thích:
    6
    @Doandonga: Nhà em mù IT bác ơi, ko có máy scan, cũng ko biết chụp ảnh xong thì chuyển sang PC ntn, chỉ thấy trong danh mục nguồn ảnh tư liệu ngay đầu sách có quansuvn. Nếu bác cần thì để em photo cho.
    -------------------------------------------------
    Lại còn phải hỏi!
  6. Excocet

    Excocet Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    05/01/2005
    Bài viết:
    4.450
    Đã được thích:
    79
    Dạo này đang nổi lên "tập đoàn @", mõ dùng "@" lung tung thế coi chừng bị hiểu nhầm
    "@Doandonga: Nhà em mù IT bác ơi, ko có máy scan, cũng ko biết chụp ảnh xong thì chuyển sang PC ntn, chỉ thấy trong danh mục nguồn ảnh tư liệu ngay đầu sách có quansuvn. Nếu bác cần thì để em photo cho. " ---------------->chụp ảnh, lôi cái thẻ nhớ ra, gắn vào đầu đọc thẻ---->chép qua pc----->resize ảnh----->up lên 1 trang nào đó như photobucket...------->ok
    "@ThichoVNCLC: Quy định chính xác là "ko xưng hô XÁCH MÉ anh anh chú chú", trong trường hợp những người quen biết nhau, ở ngoài đời vẫn xưng hô với nhau như vậy thì chẳng có gì là XÁCH MÉ cả bác ạh. Khá nhiều trường hợp trong box vẫn xưng hô với nhau kiểu đó nhưng vì mõ biết họ có quen biết nhau và vẫn xưng hô với nhau như vậy Ở NGOÀI ĐỜI nên ko xử lý. Trường hợp mõ ko biết thì thường sẽ có PM hỏi trước 2 ông có quen nhau ko? nếu ko quen thì mới bị thịt, tất nhiên nếu giọng lưỡi lù lù là để xách mé lẫn nhau thì khỏi cần hỏi. Thế cho nên mới cần mõ là người chứ ko phải máy "------------>mõ lại học đâu tác phong quan liêu thế, ngắn gọn thoai
    Được Excocet sửa chữa / chuyển vào 20:03 ngày 18/09/2008
  7. khome

    khome Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/06/2004
    Bài viết:
    5.633
    Đã được thích:
    4
    Tuyến Tây Trường Sơn dài khoảng 120km được nhà nước đầu tư trải bê tông xi măng toàn bộ hiện vẫn đang chạy tốt bạn ạh (có vài đoạn vòng qua Lào và đi qua đèo Sa Mù ấy).
    Bên box Du lịch bà con đi nhiều lắm bạn vô đó coi hình tham khảo nhé
  8. bosson1984

    bosson1984 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/01/2007
    Bài viết:
    214
    Đã được thích:
    0
    đường hồ chí minh ngày xưa có ý nghĩa chiến lược trong cuộc chiến chống giặc ngoại xâm ngày nay thì có ý nghĩa chiến lược trong phát triển kinh tế xã hội cả nước nối liền nam bắc với nhau ! chủ trương xây dựng là hợp lý , nhật ngày trước cũng ok bỏ tiền để ta xây dựng đường hồ chí minh huyền thoại rồi chỉ tại mấy bác nhà mình ăn ghê quá làm nhật cũng phải bỏ của chạy lấy người giờ thì phải tự thân bỏ tiền mà làm ko bít đến bao giờ mới xong ? nghĩ mà buồn thật đấy !
  9. vaputin

    vaputin Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    27/09/2008
    Bài viết:
    5.351
    Đã được thích:
    133
    Những chuyện chưa kể về 5 đường mòn Hồ Chí Minh
    Đúng như tên gọi của mình - Cuốn sách 5 đường mòn Hồ Chí Minh của tác giả Đặng Phong tập hợp những tư liệu tản mát xưa nay về những hệ thống đường mòn Hồ Chí Minh, ngoài những điều đông đảo độc giả đã từng được biết về hệ thống đường mòn xuyên Trường Sơn và đường mòn trên biển Đông.
    Tên sách: 5 ĐƯỜNG MÒN HỒ CHÍ MINH
    Tác giả: Đặng Phong
    Phát hành: NXB Tri thức & Phương Nam Books
    *****
    Cuộc chiến tranh chống Mỹ cứu nước (theo cách gọi của Việt Nam), hay chiến tranh Việt Nam (theo cách gọi của người Mỹ và đồng minh), là một trong những cuộc chiến tranh khốc liệt nhất, để lại những dấu ấn sâu sắc nhất trong dư luận và tâm linh của nhân loại thế kỷ XX.
    Những dấu ấn đó có nhiều chiều và nhiều ý nghĩa khác nhau: Là niềm tự hào nơi người chiến thắng, là sự bẽ bàng và khủng hoảng trong đời sống chính trị và tâm linh Mỹ, là sự day dứt nơi những người đã từng tham gia quân đội và Chính quyền Việt Nam Cộng hòa...
    Có lẽ cũng vì những loại dấu ấn rất khác nhau đó, cho nên dù chiến tranh đã kết thúc hơn 30 năm, vẫn tiếp tục một loại ?ochiến tranh? trong giải thích và bình luận lịch sử.
    Cuốn sách 5 đường mòn Hồ Chí Minh không nhằm tham gia vào cuộc ?ochiến tranh? đó, và cũng không chọn một chỗ đứng nào trong ba góc nhìn kể trên.
    Mục đích của cuốn sách này là trình bày một khía cạnh lịch sử quan trọng của cuộc chiến tranh mà nhiều chỗ vẫn còn chưa được biết tới, hoặc biết rất không đầy đủ: Đó là những hệ thống đường mòn Hồ Chí Minh.
    Cho đến nay, có biết bao nhiêu tài liệu đã được công bố từ cả ba phía, biết bao nhiêu cuốn sách đã được viết ra nhưng vẫn chưa nói hết được những câu chuyện về các con đường mòn Hồ Chí Minh đó, thậm chí có những con đường hầu như chỉ ai đã đi thì mới biết.
    Sách báo Mỹ đã biết khá rõ về con đường Hồ Chí Minh trên bộ, tức là đường Trường Sơn. Nhưng cả những tài liệu đã được giải mật lẫn những sách báo đã được viết ra vẫn chưa giúp người đọc thỏa mãn một câu hỏi: Vì sao mà những phương tiện hiện đại nhất của Mỹ, dù đã được huy động tối đa vào đây, vẫn bị vô hiệu hóa bởi những con người mà xét về cả tiền bạc lẫn kỹ thuật đều thua kém nhiều lần?
    Câu chuyện về 5 "đường mòn" Hồ Chí Minh
    Những biện pháp để làm đường, những cách tổ chức vượt đường, hệ thống quản lý các cung đường, hệ thống các kho tàng, các trạm quân y, quân nhu, dịch vụ, sửa chữa và nhất là những cách để tránh bom đạn và ?ođánh lừa? kỹ thuật Mỹ... mà đến nay chính là những chuyện lý thú nhất, thì hình như sách báo Mỹ vẫn chưa nói được bao nhiêu, thậm chí cho đến gần đây nhất vẫn có những chuyện hiểu lầm (như chuyện hoang đường mới được phía Mỹ công bố đầu năm 2008 về việc ?otình báo *********? lọt được vào hệ thống thông tin quân sự của Mỹ để ?ora lệnh? cho máy bay Mỹ ném bom các căn cứ quân sự Mỹ).

    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG] Một số hình ảnh trong sách

    Con đường thứ hai là con đường xăng dầu, với tổng chiều dài tới 5.000 km, để vận chuyển nhiên liệu suốt từ biên giới Việt - Trung và các cảng biển miền Bắc vào đến tận Nam Bộ, có chỗ vượt qua cả những độ cao tới gần ngàn mét là điều có vẻ là bất khả thi đối với kỹ thuật đường ống. Con đường này người Mỹ dường như cũng biết rằng có và cũng đã đánh phá được một số điểm.
    Nhưng nó có bằng cách nào và nó đã đóng vai trò ra sao trong việc cung cấp nhiên liệu cho các đoàn xe vận tải vũ khí, cung cấp nhiên liệu cho xe tăng trong các trận đánh lớn ở miền Nam, thì hình như trong những tài liệu đã giải mật gần đây nhất cũng không có được những thông tin cụ thể.
    Con đường thứ ba là con đường trên biển, thì hải quân, không quân của Mỹ và của Chính quyền Việt Nam Cộng hòa cũng đã cảm thấy hình như có chuyện và đã tổ chức đề phòng.
    Nhưng trong suốt 7 năm đầu hoạt động, các đoàn tàu không số đã đưa được hàng chục ngàn tấn vũ khí vào Nam rồi mà đối phương vẫn không bắt được vụ nào. Chỉ đến năm 1966 họ mới giật mình khi bắt được một vài vụ. Nhưng họ vẫn không sao tìm ra manh mối.
    Một số con tàu chớm bị phát hiện, sắp bị vây bắt, thì thuỷ thủ đoàn đã tự đánh đắm và tự thủ tiêu. Do đó nó vẫn là một con đường ?ophi tang?. Nếu lại so sánh những hải đồ do phía hải quân Mỹ vẽ về các tuyến đi của các con tàu không số và hải đồ thật của Lữ đoàn 125 thì khoảng cách sai biệt vẫn rất lớn.
    Rồi khi những ?ocon tàu đánh cá giả? bị họ theo dõi sít sao, thì những ?ocon tàu đánh cá thật?, hoàn toàn hợp pháp mà họ quen mặt từ lâu, lại bắt đầu chuyển sang chở vũ khí, còn công nhiên chở cả những cán bộ lãnh đạo quan trọng như Võ Văn Kiệt, Lê Đức Anh ra Bắc, vào Nam?, thì cho đến ngày giải phóng đối phương cũng chưa hề biết đến.
    Con đường thứ tư là con đường hàng không, bí mật trong công khai, đi từ Phnom Penh, bay qua lãnh thổ miền Nam Việt Nam, thậm chí bay qua chính Sài Gòn, tới Hồng Kông hoặc Quảng Châu, rồi về Hà Nội. Con đường này đã từng vận chuyển hàng ngàn lượt tướng tá của miền Bắc vào Nam và từ Nam ra Bắc, vận chuyển hàng triệu đô la cho cơ quan Kinh-Tài của miền Nam, vận chuyển rất nhiều thứ máy móc, thuốc men và hóa chất quan trọng, vận chuyển thương binh, vận chuyển vợ con những chiến sĩ và cán bộ của miền Nam ra Bắc để học tập và điều dưỡng? Nhưng phía Mỹ và Chính quyền Sài Gòn hình như cũng hoàn toàn chưa biết gì.
    Con đường thứ năm, con đường chuyển ngân thì còn bí hiểm hơn. Đó là con đường vô hình, không có đường, không có lối trên đất liền, trên biển, trên không, trên những đường ống... Nó đi theo hệ thống ngân hàng của chính các nước phương Tây và hệ thống ngân hàng ở ngay Sài Gòn để chuyển tiền một cách hợp pháp từ Bắc vào Nam, từ các nguồn tài trợ của các nước vào Sài Gòn, rồi từ Sài Gòn rút ra tiền bản địa để chi tiêu cho những lực lượng Giải phóng.
    Không cần ô tô, không cần máy bay, không cần tàu thủy, không cần gùi thồ, chỉ những mật mã, những cú điện... là tiền từ Paris, London, Hong Kong, Bangkok, Moskva, Bắc Kinh... được chuyển qua Sài Gòn rồi lên các căn cứ địa ở khắp miền Nam, được thanh toán cho những địa chỉ cần thiết ở bất kỳ nơi nào trên thế giới... Con đường đó suốt hai mươi năm chiến tranh chỉ ?oai làm thì biết?, Mỹ không biết, Chính quyền Sài Gòn không biết, nên không một ai bị bắt, không một vụ chuyển ngân nào bị phát hiện?
    Những con đường thần kỳ và bí mật
    Không riêng người Mỹ, không riêng những người nước ngoài, ngay cả những người Việt Nam, thậm chí cả những chiến sĩ, những cán bộ và cả những người lãnh đạo cấp cao trong hệ thống các con đường Hồ Chí Minh kể trên cũng không biết hết được những gì ngoài phạm vi mình phụ trách.
    Người phụ trách đường bộ không biết được bao nhiêu về hệ thống đường biển. Người phụ trách đường biển không biết bao nhiêu về hệ thống đường hàng không. Và tất cả những lực lượng đó hoàn toàn không biết đến hệ thống đường chuyển ngân bí mật qua các ngân hàng. Sự ?okhông biết? đó của cả bên này lẫn bên kia càng chứng tỏ rằng ngoài những điều thần kỳ của ý chí, tài năng và cách tổ chức, còn có một điều thần kỳ nữa: Sự bí mật!
    Ở Việt Nam đến nay cũng đã có rất nhiều sách viết về đường Trường Sơn, một số sách viết về con đường trên biển. Nhưng do những sách đó vẫn còn nặng về biểu dương thành tích, về lòng tự hào và ngợi ca, nhẹ về mô tả lịch sử và đúc kết lịch sử, mà có đúc kết thì cũng không ngoài mấy bài học đã thuộc từ lâu, nên tuy số trang thì kể ra đã có tới hàng ngàn, hàng vạn, mà người đọc vẫn khó thu lượm được những điều mà họ thực sự cần tìm.
    Có thể nói, cho đến nay chưa có một sự trình bày tổng hợp nào về cả 5 đường mòn Hồ Chí Minh đó cũng như tính liên hoàn của chúng, để làm sao trong vòng hai, ba trăm trang thôi, có thể nói lên được những nét chính yếu của hệ thống chi viện vừa đa phương, vừa đa dạng cho miền Nam suốt trong 20 năm chiến tranh. Đó đang là nhu cầu của cả những thế hệ đương thời lẫn những thế hệ hậu chiến, ở Việt Nam cũng như ở Hoa Kỳ.
    Đó chính là lý do thúc đẩy tác giả viết nên tập sách nhỏ này.
    Còn về tên gọi, xin có đôi lời giải trình: Con đường trên bộ qua Trường Sơn, gồm toàn bộ hệ thống đường vận tải bộ và sau đó là hệ thống đường ống xăng dầu, đương nhiên đã được đặt tên từ lúc khai sinh 19-5-1959 là ?oĐường Hồ Chí Minh?. Còn con đường trên biển thì thậm chí, như trong sách này viết, nó đã ra đời ngay từ thời kháng chiến chống Pháp và đã được những ?ocon cá kình? đầu đàn thời đó đặt tên là ?oĐường Hồ Chí Minh trên biển?.
    Còn con đường chuyển ngân thì ban đầu vốn cũng đi theo đường mòn Hồ Chí Minh trên bộ, sau đó hai vị ?ocha đẻ? của sáng kiến chuyển ngân là Mười Phi và Mai Hữu Ích gặp nhau ở Phnom Penh để quy định những mật ước, cũng đã đặt tên cho nó là ?oĐường Hồ Chí Minh FM?, tức là Đường Hồ Chí Minh theo phương pháp mới.
    Riêng con đường bí mật trên không thì quả chưa thấy ai đặt tên cho nó là gì. Nhưng xét về tính chất, về chức năng và tác dụng, nó đều giống như các con đường kia: Đều là vận chuyển người, vận chuyển tiền một cách bí mật để chi viện cho miền Nam. Tác giả thấy nó hoàn toàn đáng được xếp vào hệ thống chung của các con đường mòn mang tên Hồ Chí Minh, nên nhân đây xin mạn phép thỉnh vấn các nhà nghiên cứu cùng đông đảo bạn đọc.
    Đặng Phong

  10. vaputin

    vaputin Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    27/09/2008
    Bài viết:
    5.351
    Đã được thích:
    133
    Đấu trí trên đường mòn Hồ Chí Minh
    Không thể nào kể hết những biện pháp đầy mưu trí và sáng tạo của quân và dân trên đường Trường Sơn. Rõ ràng đây không chỉ là sự đọ sức, đọ kỹ thuật, đọ tiền bạc, mà còn là sự đấu trí. Trong cuộc đọ sức đó, cuối cùng người Việt Nam đã thắng. - (Trích sách 5 đường mòn Hồ Chí Minh}
    Dùng các loại mồi để lừa đối phương
    Arthur Dommen, phóng viên báo Los Angeles Times:
    "Bắc Việt dùng mồi giả, đồng thời họ đặt ở đó tên lửa phòng không dày đặc, thế là hàng loạt máy bay sa vào bẫy"
    Mồi giả có rất nhiều loại:
    Có khi đó là những hình nộm chiến sĩ đang cầm súng thấp thoáng dưới các gốc cây, vừa đủ để máy bay thám báo ?ophát hiện?. Thế là hàng loạt oanh tạc cơ được điều tới đánh phá. Pháo cao xạ đã chờ sẵn ở dưới rồi!
    Có khi là một xe cảm tử bật đèn pha và phóng nhanh một đoạn để thu hút máy bay Mỹ lao vào săn đuổi. Trong khi đó cả đoàn xe lẳng lặng lăn bánh an toàn, còn chiếc xe cảm tử thì đột ngột lao vào nơi ẩn nấp đã chuẩn bị sẵn.
    Có khi là những máy phát tín hiệu giả của xe tải tung tín hiệu vào không trung, chẳng mấy chốc máy bay Mỹ lao tới đánh phá. Tại đó không có chiếc xe tải nào, mà chỉ có các đơn vị phòng không nghênh tiếp và các đội thanh niên xung phong chuẩn bị dây thừng đi trói phi công Mỹ nhảy dù.
    [​IMG]
    [​IMG]
    Nghi binh đánh lừa máy bay Mỹ
    Những máy phát hiện nhiệt năng của động vật cũng đã nhiều lần bị đánh lừa: Thay cho những đoàn quân đi, là những đàn súc vật, lập tức máy gọi hàng đoàn máy bay đến oanh tạc!
    Những máy phát hiện mùi mồ hôi cũng bị đánh lừa bằng những lọ nước tiểu của cả người và gia súc được treo khắp trong một tuyến rừng ?okhông trọng điểm?, làm cho không quân Mỹ liên tiếp bị báo động rằng đang có hàng sư đoàn ********* đi qua... Khi máy bay tới thả bom bi dày đặc thì cũng là lúc những đoàn quân đã vượt qua nguy hiểm theo những con đường khác rồi!
    Xử lý các dụng cụ thám báo
    - Những biện pháp chống đỡ:
    + Các máy cảm ứng thường có cấu tạo thêm một bộ phận tự hủy để chống tháo gỡ. Vậy trước tiên là phải làm liệt chi tiết này. Thao tác được nghiên cứu, học tập và phổ biến ngay.
    + Với loại có dù treo trên cây, nếu cao quá thì bắn hủy, nếu thấp thì hạ xuống, cũng làm như với loại trên.
    + Với loại cây nhiệt đới (ASID, ACOUSID): Cắt ngay cần ăng ten.
    + Đối với những thứ khó tháo gỡ thì đơn giản nhất là áp 200 g thuốc nổ vào (gói theo kiểu bộc phá) cho nổ cắt đôi khí tài là xong.
    - Những biện pháp lợi dụng để đánh trả:
    Tiến thêm một bước nữa, những kỹ sư, công binh kỹ thuật giỏi còn có thể tận dụng được những linh kiện của các thiết bị điện từ Mỹ. Có trường hợp các chiến sĩ còn dùng chính phương tiện của Mỹ để lừa máy bay và sở chỉ huy Mỹ, làm chúng lạc đích, thậm chí đánh vào nhau. Dưới đây là vài ví dụ:
    Hàng ngàn tấn bom đổi một chiếc cassette cũ: Từ năm 1968, Mỹ bắt đầu rải những vật thám báo (sensor) xuống tuyến đường vận tải Tây Bình Trị Thiên và Nam Lào. Ban đầu các đoàn vận tải không biết vì lý do gì mà cứ xe nổ máy, chiến sĩ gọi nhau lên đường là có ngay máy bay tới bắn phá. Ẩn nấp xong, lên đường, thì máy bay lại tới.
    Ban đầu, ban chỉ huy nghi rằng có thám báo. Cho ngừng hành quân để lùng sục khắp vùng. Vẫn tuyệt nhiên không bắt được một tên biệt kích nào. Nhưng những chiến sĩ đi lùng sục trong rừng lại tìm thấy rất nhiều vật lạ. Giới kỹ thuật nhạy bén ?ongửi? ngay thấy chuyện gì đó: Có thể đó là những tên thám báo điện tử? Nghiên cứu kỹ, thấy quả đúng như vậy.
    Ngay sau đó, một binh trạm trưởng thuộc Binh trạm 34 tên là Nguyễn Khang đã nảy ra sáng kiến: Dùng nó để lừa nó.
    Một kế hoạch đã được thực hiện gấp rút. ?oVặt râu? tất cả các sensor để nó ngừng hoạt động. Sau đó mở bản đồ, chọn những hẻm núi không có người, không có đường sá, cho những sensor hoạt động. Binh trạm xin một chiếc đài cũ của ban chỉ huy, ghi tiếng xe chạy, máy nổ... và đưa tới một địa điểm hoang vắng gọi là hang Chó Sói ở phía Tây Trường Sơn. Sau khi các sensor được cắm lại ?orâu? như cũ thì bật đài.
    Quả nhiên chỉ mươi, mười lăm phút sau, toàn bộ Tư Lệnh binh đoàn ngạc nhiên nghe thấy tiếng ù ù như tiếng xay lúa, đó là âm thanh quen thuộc khi có B.52 đến. Đúng là hàng đoàn B.52 tới rải bom liên tục ở hang Chó Sói!

    [​IMG]

    Bom biến đường thành hố,
    [​IMG]
    các cô gái TNXP
    [​IMG]
    biến hố bom thành đường

    Từ thành công đó, Nguyễn Khang lại đề nghị xin một chiếc đài nữa, ghi âm một xưởng máy đang hoạt động. Cũng làm như trên, và một địa điểm khác không người, gọi là Hẻm Cù Là, trên đỉnh núi Pagơnham, thuộc Tây Trường Sơn. B.52 lại tới. Sau đó bên Tình báo quân đội cho biết Mỹ đã đưa tin: Hôm trước đã đánh phá tan nát một đoàn xe lớn của *********. Hôm sau đã phát hiện một xưởng máy giữa Trường Sơn và đã biến nó thành cát bụi.
    Suốt 15 ngày sau đó, Trạm 34 lại dùng đài phối hợp với những sensor, hôm thì tiếng nói í ới của các chiến sĩ Sư đoàn 35, hôm thì tiếng vận chuyển đại bác qua đèo... Tổng cộng suốt 15 ngày, B.52 đều đến đánh phá vào khu vực không người. Mỗi lần đã có hàng ngàn tấn bom rải xuống, tiêu diệt được một chiếc cassette cũ kỹ...7
    Gậy ông đập lưng ông: Với những kết quả rất hiệu nghiệm kể trên, hình như các chiến sĩ Đoàn 559 còn đi xa hơn nữa: Dùng Mỹ đánh Mỹ. Cũng theo phương pháp trên, những chiếc cassette được đặt bí mật vào sát các khu căn cứ của Mỹ.
    Và thật bất ngờ: cũng bị giội bom. Việc này làm cho Bộ Chỉ huy Mỹ kinh hoàng, bối rối. Nhiều giả thiết được đặt ra. Mà theo logic rất Mỹ thì cái giả thiết được lưu ý nhất là: Tình báo Bắc Việt Nam đã có cách gì đó lọt được vào hệ thống mạng chỉ huy tối mật của quân đội Mỹ.
    Họ đã đánh giá quá cao trình độ tin học của đối phương lúc đó. Họ không ngờ rằng thực ra đó chỉ là một sáng kiến rất Việt Nam của một anh tiểu đội trưởng tên là Nguyễn Khang, chỉ chuyên nghề binh trạm thôi, chứ không phải là chuyên gia xuất sắc gì về kỹ thuật informatic trong chỉ huy chiến trường.

    Điều thú vị nữa là cho đến tận bây giờ hình như cái logic rất Mỹ đó vẫn còn tiếp diễn trong đầu óc nhiều người Mỹ, trước hết là các cơ quan tình báo của Mỹ. Mới tháng 1 năm 2008 vừa qua, dư luận Mỹ lại một lần nữa xôn xao về việc CIA cho công bố những tài liệu đã được ?ogiải mật?, cho biết rằng phía Việt Nam đã lọt được vào hệ thống thông tin của Bộ Chỉ huy quân đội Mỹ để ra lệnh cho máy bay Mỹ ném bom vào các căn cứ Mỹ!
    Cuốn Lịch sử Cơ quan Tình báo tín hiệu Mỹ SIGINT (American Signals Intelligence) trong chiến tranh Việt Nam viết:
    ?oCơ quan An ninh Quốc gia vừa mới công bố những tài liệu cho thấy rằng trong thời kỳ chiến tranh Việt Nam, có một số lần những đơn vị tình báo của Bắc Việt Nam đã thành công trong việc thâm nhập các hệ thống thông tin của Liên quân, và từ phía bên trong hệ thống này họ đã kiểm soát được kênh chuyển tin. Nhưng đôi khi họ còn làm được nhiều hơn thế.
    Đã có một vài lần những người c ộng sản, bằng cách thông tin qua các mạng lưới sóng radio của Liên quân, đã có thể kêu gọi pháo binh và không quân của Liên quân tấn công vào những đơn vị của Hoa Kỳ.?
    Chuyện này vẫn đang làm cho dư luận Mỹ sửng sốt. Steven Aftergood, Giám đốc Cơ quan Khoa học Liên bang Mỹ FAS (Federation of American Scientists), nói với hãng tin AFP rằng:?oĐó là điều mà tôi chưa bao giờ được nghe tới từ trước đến nay.?8
    Được vaputin sửa chữa / chuyển vào 17:02 ngày 15/10/2008

Chia sẻ trang này