1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Đường lên Tuwoi Sáng ơi, nhanh bước/ Nơi xa, còn đó bạn tôi chờ/ Đang tuổi buồn- vui như gió núi/ Gi

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi dina50003, 10/10/2013.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. dina50003

    dina50003 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    12/07/2006
    Bài viết:
    1.577
    Đã được thích:
    9


    .
    TRANH THỦ "BÌNH LOẠN' BÀI VIẾT CỦA TƯỜNG VY[:D]



    16 điều ai cũng thấy hối tiếc trước khi chết



    Hãy tận hưởng mỗi phút giây qua để không phải nói hai từ "hối tiếc"

    1. Quá quan tâm đến những gì người khác nghĩ: Chỉ đến khi bạn nhận thấy thực ra mọi người cũng không nghĩ về mình quá nhiều như mình tưởng tượng bạn mới thấy mình thật ngớ ngẩn và tự đánh mất nhiều thời gian và dành quá nhiều lo lắng về chuyện đó.
    2. Phấn đấu chưa đủ: Bạn không cần phải đạt được giải Oscar hay xây dựng được một doanh nghiệp hùng cường, chỉ đơn giản là những thành tích nho nhỏ cho bản thân.
    3. Không nói cho người khác biết thực sự bạn đã nghĩ gì: Nói cho người khác biết thực sự bạn đang nghĩ gì sẽ giúp bạn giải tỏa những lo lắng trong lòng nhưng nếu bạn giữ im lặng chúng sẽ ở lại trong cuộc sống của bạn mãi mãi.
    4. Không nghĩ cho mình nhiều hơn: Chúng ta cứ cố gắng làm hài lòng tất cả mọi người để được yêu quý hoặc để mọi người không rời xa mình. Tuy nhiên cách làm này đôi khi có thể trả giá bằng hạnh phúc của bản thân.
    5. Không theo đuổi đam mê: Việc có được mức lương ổn định, một chỗ đứng vững chắc, một cuộc sống thoải mái đôi khi lại khiến bạn không dám từ bỏ để theo đuổi những đam mê của bản thân.
    6. Cãi nhau với những người bạn yêu thương: Cuộc sống ngắn ngủi, bạn không thực sự biết được khi nào là lần cuối cùng bạn được nói chuyện với mọi người. Việc tranh cãi sẽ để lại những kí ức không tốt cho bạn và cả những người bạn yêu thương.
    7. Không sống nhiều cho hiện tại: Những phút giây của hiện tại thực sự rất quý giá. Ngày hôm qua đã ở lại và ngày mai thì chưa đến. Hãy sống thực sự có ý nghĩa với mỗi phút giây qua vì bạn không thể có được chúng lại một lần nữa.
    8. Làm việc quá nhiều: Mọi người có mong muốn là làm việc thật nhiều để có nhiều tiền nhưng chưa nhận ra được đôi khi sự thành công về tài chính và sự nghiệp không chưa chắc đã mang mang lại cuộc sống đủ đầy hạnh phúc.
    9. Đi du lịch quá ít: Chúng ta có thể đi du lịch ở mọi độ tuổi. Việc đi du lịch giúp thư giãn và mở mang đầu óc. Vì thế hãy bắt đầu đi du lịch khi còn chưa quá muộn.
    10. Lắng nghe tất cả mọi người: Lắng nghe là điều tốt những lắng nghe tất cả mọi người đôi khi lại khiến bạn nhận lại những điều đối ngược. Việc tự đưa ra quyết định và cảm thấy tự tin với quyết định của mình sẽ khiến bạn có được niềm vui trong cuộc sống.
    11. Không quan tâm đến bản thân: Việc sớm có những vấn đề về sức khỏe và lão hóa sẽ khiến bạn cảm thấy hối tiếc và tự đặt câu hỏi nếu bạn ăn uống lành mạnh, tập thể dục nhiều hơn và ít căng thẳng nhiều hơn thì mọi chuyện có thể đã thay đổi.
    12. Không sẵn sàng chấp nhận rủi ro: Mỗi người có quan điểm riêng về rủi ro. Thực tế, một số người cảm thấy hối tiếc khi họ đã bỏ qua nhiều cơ hội phiêu lưu trong cuộc sống.
    13. Lo lắng quá nhiều: Việc lo lắng chỉ khiến mọi thứ trở lên tồi tệ hơn và không giả quyết được việc gì. Thay vì lo lắng hãy phân tích, nhìn nhận vấn đề và tìm cách giải quyết.
    14. Dành quá ít thời gian cho gia đình: Một số người quá tập trung cho công việc và lãng quên tất cả những phần còn lại của cuộc sống đến lúc nhận ra họ đã đặt ưu tiên sai chỗ thì đã quá muộn.
    15. Quá xét nét bản thân: Cuộc sống chỉ thật sự vui vẻ khi bạn cười nhiều với bản thân mình.
    16. Không quan tâm nhiều đến mọi người: Khi làm được điều gì đó cho mọi người sẽ làm cho cuộc sống của bạn trở lên ý nghĩa hơn.

    Tường Vy
    Theo Lifehack
    Yeutretho/Seatimes

    NHẬN XÉT CHUNG: Có nhiều ý đúng và thú vị; nhưng cũng còn nhiều điểm cần thảo luận tiếp.[:D]

    1- Về tên bài viết, không nên viết là "
    16 điều ai cũng thấy hối tiếc trước khi chết" mà nên chỉ là "16 điều có thể gây hối tiếc khi về già" thôi.
    2- 16 ý bị phân tán, chồng lấn nhau, có thể gom lại để cô đọng hơn. Ví dụ, có thể gom một số ý vào cùng một ý khái quát hơn như sau.

    -- Điều thứ nhất,
    có thể gây hối tiếc khi về già- ĐÁNH MẤT BẢN THÂN TRONG CUỘC SỐNG[:D]:
    1. Quá quan tâm đến những gì người khác nghĩ....
    4. Không nghĩ cho mình nhiều hơn:...
    10. Lắng nghe tất cả mọi người:...
    11. Không quan tâm đến bản thân:....
    -- Không bao giờ dám nêu ý kiến đầu tiên giữa cộng đồng;
    -- Ăn mặc, cách ứng xử không có cá tính;
    ....
    [:D]

    -- Điều thứ hai,
    có thể gây hối tiếc khi về già- KHÔNG TẬN DỤNG TRIỆT ĐỂ NHỮNG CƠ HỘI ĐỂ HỌC TẬP, TÍCH LŨY TRI THỨC[:D]:

    2. Phấn đấu chưa đủ:

    9. Đi du lịch quá ít:
    8. Làm việc quá nhiều:...
    -- Lười đọc sách;
    -- Đánh mất hứng thú học tập;
    ....[:D]


    -- Điều thứ ba, có thể gây hối tiếc khi về già- KHÔNG BIẾT CHIA SẺ SUY NGHĨ VÀ CẢM XÚC CỦA BẢN THÂN[:D]:
    3. Không nói cho người khác biết thực sự bạn đã nghĩ gì....
    13. Lo lắng quá nhiều:....
    15. Quá xét nét bản thân:....
    14. Dành quá ít thời gian cho gia đình: ....
    -- Quên mất rằng, nhân vô thập toàn; đã là người thì phải có khi đúng và cũng có khi chưa đúng, thậm chí sai lầm; nên lúc nào cũng chỉ muốn mọi người phải công nhận lời nói, việc làm của mình là chuẩn mực, là chân lý![:D]
    -- Quên mất rằng, chính những thứ khác biệt với mình đã tạo ra cái cuộc sống đa sắc màu và đáng yêu cho mình được hưởng thụ và chiêm nghiệm....[:D]
    ....

    -- Điều thứ tư, có thể gây hối tiếc khi về già- KHÔNG BIẾT SỐNG VÌ NGƯỜI KHÁC, KHI CẦN[:D]:
    16. Không quan tâm nhiều đến mọi người:
    ....

    -- Điều thứ năm....

    -- Điều thứ sáu....[:D]

    ...

    -- Điều thứ.... vân vân... và vân vân
    [:D]



    Do vậy, theo Di thì danh sách các điều trong bài của Tường Vy có thể sẽ ít hơn 16 và cũng có thể cần nhiều hơn nhiều 16.[:D]


    .

    ----------------------------- Tự động gộp bài viết ---------------------------
    . Di phải đi rồi.... Hai mẹ con nhà người Tày gặp lúc sáng đang réo gọi Di rồi....[:D]





    .
  2. dina50003

    dina50003 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    12/07/2006
    Bài viết:
    1.577
    Đã được thích:
    9
    Cái Mẫn lại thư về bảo, có sang đây/châu Phi mới thấy VN mình còn chuyện buồn cười mà chả ra làm sao.... Hỏi, thế có định kiếm một chàng da đen không đấy; nó bảo, nhiều chàng trông cũng thích, nhưng sợ....:D
  3. dina50003

    dina50003 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    12/07/2006
    Bài viết:
    1.577
    Đã được thích:
    9
    .

    Cái Mẫn chỉ thích nhà chồng có đất rộng để trồng rau+ hoa khi về già. Cái Hạnh thì chỉ khoái ở chỗ đông người, ồn ào càng tốt.... Thế mà, đứa thích yên bình lại phải sang châu Phi xa thẳm, còn đứa thích sôi động thì lại phải ngồi lì ở nhà!

    Với Di, đứa có nhiều nét hợp tính thì đi xa, đứa hay cãi, hay trêu mình thì nó lại ngồi gần, ở gần....Thế cũng là một cái khổ đấy, nhỉ?
    :D

    .
  4. dina50003

    dina50003 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    12/07/2006
    Bài viết:
    1.577
    Đã được thích:
    9
    .

    Lâu rồi , mới gặp lại thằng em bên VPCP- một thằng thường biết ăn ở trước sau....

    Mấy anh em hàn huyên gần 2 giờ đồng hồ....

    Nhớ lại khi xưa, mấy anh em cùng một sếp....

    Một thằng em kể với nó, 'giờ sếp cũ về rồi, nhiều chuyện mới được 'giải mật"; có đứa bảo sếp ăn tiền hàng mấy chục triệu cho một vị trí làm việc- đối với thợ và hàng trăm triệu- đối với cỡ tổ trưởng, trưởng- phó phòng; rằng, hóa ra sếp chả có dũng khí gì khi cần bảo vệ cấp dưới....

    Thằng em VPCP chốt gọn, "người như ông ấy thì xã hội bây giờ ...đầy!"


    "Người như ông ấy thì xã hội bây giờ ...đầy!"; "Người kiểu như ông ấy thì xã hội bây giờ ...đầy!" Có thể dùng câu này cho nhiều tình huống đây, nhỉ?

    :)

    .


  5. dina50003

    dina50003 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    12/07/2006
    Bài viết:
    1.577
    Đã được thích:
    9
    .


    Một chuyện chưa biết đặt tên thế nào
    (Không lẽ lại là "Bột cho bác Tố, bác Hoan đây" ?:()



    26/11/ 2013- Con được một tuổi hôm trước thì hôm sau, người mẹ uống thuốc diệt cỏ và cho con uống cùng. Sau một ngày cấp cứu thì người mẹ ra đi, cháu bé hiện đang được điều trị tại BV Nhi Trung ương.



    Bàng hoàng


    Anh Nguyễn Văn Nam (25 tuổi, quê xã Bộc Nhiêu, huyện Định Hóa, Thái Nguyên) là cha của cháu Nguyễn Thị Hải (12 tháng tuổi), nạn nhân vụ uống thuốc diệt cỏ, kể sự việc xảy ra sáng 12/11 khiến tất cả đều bàng hoàng.


    Theo lời kể của anh Nam, bình thường vợ anh ở nhà chăm con, còn anh đi làm thuê các công việc thời vụ như phụ hồ, xẻ gỗ, vác gỗ, … Trong quá trình đi vác gỗ, có lần anh gặp tai nạn, bị gỗ đè vào người nên cứ trở trời là đau nhức. Mấy hôm trước khi xảy ra sự việc, anh có mệt mỏi nên nghỉ làm.


    Sáng hôm xảy ra sự việc (12/11), anh vẫn được vợ (là chị Lô Thị Hồng, 24 tuổi) dậy nấu mì cho ăn. Ăn mì xong, anh sang nhà mẹ đẻ (ở ngay sát vách) để nằm nghỉ, được một lát sau thì nghe tiếng thét thất thanh của con. Anh vội vã bật dậy chạy về thì thấy vợ và con đang nằm dưới đất, bên cạnh là chai thuốc độc. Cháu bé vừa tròn 1 tuổi đang khóc lóc giãy giụa trong đau đớn.


    Gia đình ngay lập tức đưa 2 mẹ con xuống bệnh viện huyện Định Hóa cấp cứu nhưng 1 ngày sau thì chị Hồng qua đời. Đến ngày 14/11 cháu Nguyễn Thị Hải được chuyển xuống bệnh viện Nhi Trung ương điều trị.


    TS.BS Tạ Anh Tuấn, Phó trưởng khoa Hồi sức cấp cứu (Bệnh viện Nhi Trung ương) cho biết cháu Hải nhập viện trong tình trạng bị suy hô hấp (có biến chứng tràn khí màng phổi), suy gan do ngộ độc thuốc diệt cỏ.


    Cháu bé được chuyển đến viện khá muộn (36 giờ kể từ thời điểm uống thuốc) nên việc cứu chữa khó khăn hơn nhiều so với những trường hợp đến sớm.


    Sau khi tiếp nhận bệnh nhân, các bác sĩ đã tiến hành lọc hấp phụ bằng than hoạt tính và các biện pháp điều trị cần thiết khác. Tính đến thời điểm này, cháu Hải đã điều trị được 11 ngày, các tạng đã phục hồi nhưng phổi chưa tiến triển, hiện cháu vẫn tiếp tục phải thở máy.


    Gia cảnh khốn cùng


    Theo lời kể của anh Nam, anh và vợ cưới nhau cuối năm 2011, đến ngày 11/11/2012 thì sinh cháu Nguyễn Thị Hải. Khi con được 8 tháng thì vợ chồng anh ra ở riêng.


    “Lúc ra ở riêng cả vợ lẫn chồng chỉ có tài sản duy nhất là ngót một tạ thóc, ăn suốt 4 tháng không đủ. Nhà bà nội cũng hết gạo, chạy ăn từng bữa. Tôi đi vác gỗ thuê được 100.000 đồng/ngày nhưng không phải ngày nào cũng có việc”, anh kể.



    [​IMG]


    Bé Nguyễn Thị Hải vẫn tiếp tục phải thở máy.


    Người thanh niên mới 25 tuổi với khuôn mặt hằn sâu vẻ khắc khổ khẳng định vợ chồng ở với nhau không tránh khỏi lúc này lúc khác song trong cuộc sống hàng ngày anh và vợ không có mâu thuẫn gì.


    Tuy nhiên, do cuộc sống quá khó khăn, chạy ăn từng bữa, con không có tiền mua sữa nên vợ anh hay than thở, thường có ý so sánh cuộc sống nghèo khó của mình với cuộc sống sung túc của người khác và có tâm trạng chán nản, buồn phiền.


    “Tôi động viên vợ là mình nghèo nhưng mình còn đôi tay, còn sức khỏe, khi nào con cứng cáp sẽ gửi mẹ trông nom để xuống thành phố làm thuê, tôi cũng chưa để vợ con phải đói ngày nào. Thế nhưng không hiểu sao cô ấy nghĩ quẩn, làm việc dại dột này”, anh Nam vừa nói vừa ứa nước mắt.


    Trong câu chuyện kể với chúng tôi, anh cho biết cứ nghĩ đến con là anh không kìm được lòng. Anh cho phóng viên xem ảnh chụp đứa con gái kháu khỉnh khi cháu còn khỏe mạnh và khóc: “Lúc mới đẻ cháu nặng 3kg, sau một tháng đã tăng lên 6kg và sau 2 tháng thì tăng lên 8,4kg. Mẹ cháu ăn uống chẳng có gì, chỉ toàn rau rừng với ngô sắn, gạo cũng ít, thế nhưng trộm vía cháu vẫn bụ bẫm, chưa ốm đau bao giờ. Lúc bị mẹ cho uống thuốc độc là cháu được 14kg, gần nửa tháng nằm viện cháu gầy đi nhiều rồi”.


    Theo lời kể của anh Nam thì hôm trước khi xảy ra vụ việc là sinh nhật cháu Hải. “Vợ tôi có đòi làm sinh nhật cho con nhưng tôi bảo gia đình mình khó khăn thế này thì lấy gì mà làm? Ngày hôm đó nhà tôi cũng hết gạo, tôi phải đi vay gạo và thịt con gà để cả nhà cùng ăn chứ không mời ai. Con tôi vừa được một tuổi hôm trước thì hôm sau cháu đã thế này rồi …”, anh nói.


    Anh Nam cho biết vợ anh tỉnh táo cho đến tận lúc mất. Khi ở bệnh viện huyện Định Hóa (Thái Nguyên), anh cố gặng hỏi vì sao lại làm vậy thì vợ anh không nói, chỉ luôn miệng nói lời xin lỗi rồi ra đi… Bản thân anh cũng không tìm được câu trả lời thỏa đáng cho hành động của vợ mà chỉ nghĩ rằng có thể vợ thấy cuộc sống túng quẫn quá, bế tắc quá nên làm điều dại dột để chấm dứt tất cả.


    Dù chưa biết phải trông vào đâu, phải làm gì để kiếm tiền trả nợ nhưng anh Nam mong muốn có thể cứu con bằng mọi cách và mong nhận được sự giúp đỡ từ cộng đồng.


    :(
  6. dina50003

    dina50003 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    12/07/2006
    Bài viết:
    1.577
    Đã được thích:
    9
    :(
    NGHĨA BẠC

    Vợ đầu của trùm "xã hội đen" Năm Cam là một người phụ nữ vô danh, chẳng mấy ai biết đến. Chính bà là người đã sinh đứa con trai đầu lòng cho trùm Năm Cam đấy, các bạn à.:)




    [​IMG]



    Năm Cam được biết đến là “bố già” trong giới tội phạm Sài Gòn và cũng là ông trùm nổi tiếng đa tình. Sinh thời, bên cạnh ông trùm này lúc nào cũng dập dìu những bóng hồng. Cho đến nay, khi Năm Cam đã “xanh cỏ”, người ta vẫn chưa biết chính xác số lượng những người phụ nữ đã đi qua cuộc đời hắn.


    [​IMG]


    Trùm “xã hội đen” Năm Cam (giữa) tại phiên tòa xét xử.


    Tuy nhiên, nếu nói đến người mà Năm Cam suốt đời mang ơn thì đó không phải Trúc “mẫu hậu” (vợ chính danh) mà lại là người phụ nữ vô danh, chẳng mấy ai biết đến. Chính bà là người đã sinh đứa con trai đầu lòng và cũng là “bóng hồng” duy nhất tiễn đưa Năm Cam về đất. Phải mất nhiều ngày dò hỏi, trà trộn trên đường Tôn Đản (Q.4, TP.HCM), cung đường tội phạm nổi tiếng một thời, PV mới gặp được người đàn bà bí ẩn này.



    Cuộc tình chóng vánh


    Hơn 10 năm kể từ ngày tập đoàn tội phạm do Trương Văn Cam (Năm Cam) cầm đầu bị triệt phá, cuộc sống trên đường Tôn Đản (Q.4) đã trở lại bình yên.


    Năm 2004, Trúc “mẫu hậu” phiêu bạt khắp nơi. Năm 2012, Trúc “mẫu hậu” (Phạm Thị Trúc), người được xem là “quyền lực thứ hai” trong tập đoàn tội phạm đã chết vì bệnh tật khi đang thụ án. Cuộc đời ông trùm tội phạm này bởi thế hầu như chỉ còn được biết đến qua hồ sơ và những giai thoại ít ỏi còn lưu lại.


    Thế nhưng thực tế, ngay tại Sài Gòn, người biết rõ nhất về chuyện “thâm cung bí sử” của ông trùm Năm Cam vẫn đang ẩn mình lặng lẽ, đó là bà Mai Thị Nguyệt, người vợ không hôn thú của Năm Cam.


    Nhiều năm nay, có lẽ vì cái bóng của Trúc “mẫu hậu” quá lớn, hoặc giả, Năm Cam quá nhiều vợ bé, bồ nhí nên người đời đã lãng quyên người phụ nữ này. Ít người biết, một thời, bà lầm lũi đi bên lề hành trình phạm pháp của người chồng được xem như “trùm của các ông trùm” trong thế giới tội phạm Sài thành một thuở.


    Qua nhiều con hẻm khúc khuỷu của đường Tôn Đản, chúng tôi mới tìm được địa chỉ nơi bà Nguyệt tá túc. Gian nhà nhỏ nằm sâu hun hút trong con hẻm chỉ vừa hai người tránh nhau. Phía bên trong, cửa đóng im ỉm, những người hàng xóm lân cận cho biết, bà Nguyệt hầu như không giao tiếp với người ngoài, tối ngày đóng cửa hành nghề bói bài Tây kiếm tiền.


    Những ngày tháng xế chiều của cuộc đời, bà sống cùng với một người đàn ông trung niên. Đó chính là Trương Văn Hùng (52 tuổi), con trai trưởng của ông trùm Năm Cam. Rũ bỏ cuộc sống giàu sang, li thân vợ, anh Hùng về đây tĩnh tu cùng mẹ đã hơn nửa năm. Những người hàng xóm cũng tiết lộ, mỗi khi chiều về, bên trong cánh cửa lại đều vang lên tiếng tụng kinh, gõ mõ.


    Trong gian nhà nhỏ rộng chừng hơn một mét, gác trên là không gian dành cho người con tụng kinh, bà Nguyệt sống gian dưới và bằng lòng với một chiếc giường xếp vừa nằm lọt người, một chiếc tivi nhỏ và chiếc tủ đựng đầy thuốc lá, bài Tây.


    Tâm sự cùng PV, bà cho biết: “Tôi cố nhiều lần rồi nhưng không bỏ thuốc được. Đó là “dư âm của một thời sóng gió”. Hiện giờ, ngày nào vui thì tôi hút chừng một gói. Ngày nào buồn thế thái nhân tình, tôi đốt vài gói lận”. Ngoài hút thuốc, hoạt động duy nhất còn lại của bà là coi bói bài Tây. Nhiều năm nay, khách đến ngày nào cũng vài lượt, người xem tướng số, kẻ đoán vận mệnh, giúp bà kiếm thêm chút tiền trang trải qua ngày.


    Chẳng biết khả năng bói bài của bà Nguyệt đúng sai thế nào, nhưng tiếp chuyện chúng tôi, bà sởi lởi khoe những thứ trang sức trưng diện trên người đều từ tiền coi bói mà ra cả. Dù đã bước sang tuổi 67, thời gian vẫn chưa làm xóa mờ nét duyên thầm trên khuôn mặt được mệnh danh “Hoa khôi vũ trường Sài Gòn” một thuở.


    Bà bảo, ngày xưa mình đẹp nổi tiếng, nhiều người đàn ông muốn cưới mà không được, nhưng cuối cùng lại gá duyên với ông Cam, một thanh niên nghèo.


    Chắc cũng vì khúc ngoặt khó ngờ đó, cuộc đời bà trải qua quá nhiều sóng gió, lận đận. Tình đầu với Năm Cam dang dở, 15 tuổi, bà đã sinh Trương Văn Hùng rồi mẹ con thui thủi nuôi nhau. Trước năm 1975, bà cũng từng gặp gỡ và kết hôn với một người đàn ông nữa. Nhưng khi cuộc hôn nhân này tan vỡ, bà quyết định sống độc thân từ đó đến nay.


    Chia sẻ về bản thân, bà Nguyệt tự sự: “Quê tôi gốc ở huyện Bình Đại (tỉnh Bến Tre), gia đình thuộc diện khá giả. Lúc nhỏ, cha mẹ cưng chiều tôi như lá ngọc cành vàng. Hồi ở Sài Gòn, gia đình ông Cam nghèo đói.


    Năm 15 tuổi, Năm Cam trông ốm nhách nhưng được cái nói năng dẻo mép, lễ phép. Anh trai tôi là chỗ thân thiết với ông Cam, thấy vậy nên làm mai cho hai đứa. Được ba mẹ tôi ưng thuận, hai bên gia đình tổ chức đám hỏi. Tôi hơn ông ấy một tuổi. Nhưng thời điểm lấy nhau, tôi đâu biết tình yêu là gì, cha mẹ đặt đâu thì ngồi đấy”.


    Vì gia cảnh nhà trai nghèo khó, mọi chi phí cho đám hỏi đều do ba mẹ bà Nguyệt trả. Hai bên hẹn vài năm sau sẽ tổ chức lễ cưới.


    Thế nhưng, thời điểm bà Nguyệt mang bầu, Năm Cam đã trắng trợn cặp kè cùng người phụ nữ khác. Sau này, có lúc ân hận, ông trùm từng quay lại năn nỉ tác hợp nhưng bà nhất định không đồng ý.



    Phút cuối tiễn Năm Cam ra pháp trường


    Bị Năm Cam bỏ rơi, bà đã từng suy sụp. Nhưng với bản tính mạnh mẽ, quyết đoán, bà đơn độc sinh con và bươn trải đủ nghề kiếm sống mà không cần bất kỳ sự hỗ trợ nào của ông trùm.


    Từng có giai đoạn chán đời, bà gia nhập giới giang hồ và lãnh đạo một đội quân chuyên cướp giật trên đường phố Sài Gòn. Dưới trướng, bà từng quy tụ hàng chục đàn em có số má trong giới giang hồ Sài Gòn vùng Chợ Lớn. Thế nhưng sau này, một chuyện xảy ra đã làm bà thay đổi quan điểm sống, đoạn tuyệt kiếp giang hồ.


    Bà kể: “Trong một lần chúng tôi tổ chức cướp giật, người phụ nữ bị đàn em cướp túi xách làm ngã xe, chà mặt xuống đường. Nhìn cảnh tượng đó, tôi đã sững người tự nghĩ, mình đã cướp giật còn hại người ta, làm việc thất đức này không để lại phúc về sau. Bởi thế, tôi quyết định đoạn tuyệt kiếp giang hồ. Năm ấy, tôi mới chỉ 26 tuổi”.


    Không còn làm giang hồ nữa, bà quyết định đi làm vũ trường. Với nhan sắc nổi bật, bà Nguyệt lúc đó được xem là hoa khôi vũ trường thực thụ.


    Thời ấy, bao tướng lĩnh ngụy phải xiêu lòng, nhiều đại gia giàu có ngỏ lời yêu muốn lấy làm vợ nhưng bà đều từ chối. Thế rồi, chốn vũ trường cũng không dung thân được lâu, bà chuyển sang kinh doanh nhà hàng. Bản lĩnh và táo bạo, bà từng thiết lập nên một chuỗi nhà hàng nổi tiếng ở Sài Gòn.


    Một chuyện mà bà Nguyệt không thể quên đó là lúc bà đứng trên đỉnh cao của tiền tài thì Năm Cam thất thế. Bà từng đặt vấn đề rằng, cho Năm Cam vay không lấy lãi đến 2 triệu đồng (lúc đó tương đương với khoảng 200 cây vàng) để làm ăn. Nghĩa cử ấy khiến ông trùm muối mặt, ân hận vì phụ tình, bỏ rơi mẹ con bà. Thế nhưng, biến động thời cuộc, tiền tài tiêu tan, bà Nguyệt lại trở về sống cuộc đời nghèo túng.


    Những năm 80 của thế kỷ trước, lãnh đạo tập đoàn tội phạm, Năm Cam “hô mưa gọi gió” trong giới tội phạm Sài Gòn. Đầy danh vọng và tiền tài, trong khi vợ lớn, vợ bé và bồ nhí đều được hưởng “lộc” đề huề của ông trùm thì riêng bà Nguyệt và con mình vẫn lẻ loi sống cảnh đói nghèo. Thi thoảng, ông Cam mới cho người đưa ít tiền bạc hỗ trợ nuôi con.


    Mãi sau này, vì sợ mất mặt với đàn em, ông trùm mới chi tiền mua cho người vợ không hôn thú một căn nhà nhỏ trong con hẻm đường Tôn Đản.


    Mấy chục năm trời, ngôi nhà ấy cũng là món quà duy nhất thể hiện trách nhiệm làm chồng, làm cha của Năm Cam. Bà Nguyệt thẳng thắn cho biết, so với số tiền ông Cam đã cho những nhánh vợ lớn, bé và bồ nhí khác thì căn nhà nhỏ này chẳng có gì đáng kể.


    Khi nhắc về Năm Cam, bà Nguyệt không giấu giếm những cảm xúc trái ngược. Bà bảo: “Hận bao nhiêu thì lại thương bấy nhiêu. Hận vì ông sống không để phúc cho con cháu, thương vì lúc chết, tất cả tiền tài gây dựng thành “của thiên giả địa”, xuống mồ phải mang áo tù, vô cùng thê thảm”.


    Bà còn nhớ, lúc Năm Cam bị bắt, hầu hết đàn em quay lưng, những vợ lớn, bé, bồ nhí “lặn” mất tăm. Các phiên tòa xét xử Nam Cam sau đó, bà không vắng một buổi, bà nguyện cạo tóc, ăn chay niệm Phật cầu mong Năm Cam thoát án tử.


    Ngày Năm Cam ra pháp trường, bà cũng là người duy nhất đưa tiễn. Giây phút đắng cay ấy, Năm Cam mới nhận ra cuộc đời mình chỉ là phù phiếm, lúc “lên voi” năm thê bảy thiếp, khi “xuống chó” chỉ một mình cô lẻ, người bị ông ta phụ bạc lại ở bên vào giờ phút cuối cùng.


    Từ ngày Năm Cam chết, bà Nguyệt ở ẩn trong con hẻm của đường Tôn Đản, đóng cửa không giao tiếp với bên ngoài. Hiện tại, Trương Văn Hùng, người con duy nhất của bà với ông Cam sau bao năm nghiện ngập, tù tội đã quyết định rũ bỏ tất cả để đi tu. Bà bảo, đó là niềm vui cổ vũ bà sống nốt quãng đời còn lại.


    Mấy lời cuối chuyện:(:


    Nói về cuộc tình với Năm Cam, bà Nguyệt thoáng buồn. Bao nhiêu năm ngẫm ngợi, bà tự đúc kết chuyện giữa mình với Năm Cam không phải tình vợ chồng mà chỉ là nghĩa bạc. Sự thực, bà Nguyệt chưa bao giờ yêu Năm Cam thì phải?


    Năm xưa, tình phu thê chưa kịp ấm nồng, ông trùm đã phản bội bà đi theo người phụ nữ khác. “Lúc đó, tôi đang bụng mang dạ chửa. Vậy mà, ông ấy nhẫn tâm phản bội”, bà Nguyệt nhớ lại. Hành động phụ tình của Năm Cam như vết dao khía vào trái tim bà. Một thời gian sau đó, bà vẫn không thể nguôi ngoai nỗi uất hận ấy được, các bạn à.:(




    :(
  7. Supperdream

    Supperdream Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    16/08/2013
    Bài viết:
    453
    Đã được thích:
    11

    [​IMG]

    Đồng chí ngồi bên trái Năm Cam là Hưng "phi nhon", đồng chí ngồi bên phải là Trường "xoăn" chính là 2 đệ ruột của ông Hải Bánh trong vụ thanh toán Dung Hà. Đồng chí Trường xoăn chính là người trực tiếp cầm súng bắn chị ấy đó em Na!
  8. Supperdream

    Supperdream Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    16/08/2013
    Bài viết:
    453
    Đã được thích:
    11

    [​IMG]

    Đồng chí ngồi bên trái Năm Cam là Hưng "phi nhon", đồng chí ngồi bên phải là Trường "xoăn" chính là 2 đệ ruột của ông Hải Bánh trong vụ thanh toán Dung Hà. Đồng chí Trường xoăn chính là người trực tiếp cầm súng bắn chị ấy đó em Na!
  9. Supperdream

    Supperdream Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    16/08/2013
    Bài viết:
    453
    Đã được thích:
    11

    [​IMG]

    Đồng chí ngồi bên trái Năm Cam là Hưng "phi nhon", đồng chí ngồi bên phải là Trường "xoăn" chính là 2 đệ ruột của ông Hải Bánh trong vụ thanh toán Dung Hà. Đồng chí Trường xoăn chính là người trực tiếp cầm súng bắn chị ấy đó em Na!
  10. Supperdream

    Supperdream Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    16/08/2013
    Bài viết:
    453
    Đã được thích:
    11

    [​IMG]

    Đồng chí ngồi bên trái Năm Cam là Hưng "phi nhon", đồng chí ngồi bên phải là Trường "xoăn" chính là 2 đệ ruột của ông Hải Bánh trong vụ thanh toán Dung Hà. Đồng chí Trường xoăn chính là người trực tiếp cầm súng bắn chị ấy đó em Na!

Chia sẻ trang này