1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Đường về nhà - Những cảm xúc trên mỗi chuyến đi

Chủ đề trong 'Vĩnh Phúc' bởi camilla, 19/07/2005.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. camilla

    camilla Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/05/2004
    Bài viết:
    1.438
    Đã được thích:
    0
    Đường về nhà - Những cảm xúc trên mỗi chuyến đi

    Liệu có thể đếm được những bước chân mà mình đã bước không ? Liệu có thể đo được những con đường mà mình đã đi không ? Nếu có thể, dài nhất sẽ là bước chân trở về nhà. Nếu có thể, ngắn nhất sẽ là con đường trở về nhà...

    Mỗi một thời, dường như đường về nhà là những bài thơ khác nhau, là những bài đồng dao khác nhau...

    Thời đi mẫu giáo. con đường ấy bỗng như thênh thanh quá. Những hành lang rộng rãi và bờ tường hoa thật cao của nhà trẻ. Cái ngõ dài, hẹp và sâu qua 3 dãy nhà tập thể nuôi nhiều chó dữ ( nhớ mãi con chó " Bông" ác ôn ), mỗi lần qua cứ nín thở và khép nép. Cái lô cốt to đùng hay trèo lên nóc chơi đồ hàng, nghe kể dưới đó nhốt trẻ con hư, mà mình thì chưa ngoan lắm nên cũng hơi sợ. Con đường lạo xạo sỏi đá. Con đường êm ru vì lá bạch đàn, hàng cây cao vút rợp bóng hai bên đường. Ngôi nhà có cái cổng gỗ nhỏ xíu và nhiều cây trong vườn.

    Thời học tiểu học, con đường dài thêm ra bởi đi qua những thửa ruộng rau , qua những ngôi nhà bí ẩn có nhiều doi và ổi, những con phố, những ngã ba,...Trên chiếc xe đạp con con sao thấy cuộc đời thật lạ lùng, to lớn và ồn ào.

    Thời trung học và hoc ở một ngôi trường xa hơn, đường về nhà vẫn vậy và có thêm màu đỏ của phượng vĩ, màu tím của bằng lăng. Những bước chân đã thấy bâng khuâng bịn rịn vì phải xa con đường đến trường không lâu nữa. Con đường cũng có trái tim...

    Vào đại học, con đường dài hơn thế rất nhiều và bỗng như khiến mình nhỏ lại. Đường cao tốc giờ như đường làng thỉnh thoảng đầy rơm rạ hay trâu bò ưỡn ẹo qua đường. Đầm sen Vân Trì ngát hương khi hè hay ủ rũ khi đông sang. Cánh đồng lúa ngát hương, vệ hoa xuyến chi trải dài hàng cây số sau bui dây thép gai. Càng ngày cang thấy mỗi đoạn đường cũng trở nên ngắn ngủi. Càng lớn lên. càng hiểu rằng khoảng cách địa lý chỉ nghịch đảo với khoảng cách tâm hồn và tỉ lệ thuận với tình cảm giữa con người với nhau. Xa mấy cũng thành gần.

    Rồi có nhiều nữa những con đường sẽ qua. Rồi có nhiều nữa những thay đổi về ngôi nhà và chổ ở. Rồi sẽ có thể có ngôi nhà riêng. Và nhà mình là nơi mình là một thành viên ko thể rời xa. Có nhiều con đường để trở về nhà. Có nhiều ngôi nhà để có thể trở về. Chỉ cần nghĩ rằng mình có hơn một ngôi nhà...
  2. Vang_Chao_Bac

    Vang_Chao_Bac Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/06/2005
    Bài viết:
    117
    Đã được thích:
    0
    Con đường về nhà giờ xa lắm
    Nhiều lúc cũng chẳng muốn về nữa . Tất cả đã thay đổi
    u?c fozd s?a vo 22:53 ngy 28/07/2005
  3. em_khat

    em_khat Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    23/08/2004
    Bài viết:
    396
    Đã được thích:
    0

    .... Đươ?ng vê? nha? không xa, thuộc lo?ng tư?ng ca?nh cây, mái nha?, ma? sao, rất thân thương. Nhưng không hiê?u sao có lúc ghét đến thế?
    Có lef chi? câ?n nghif ră?ng, một đâ?u con đươ?ng la? ngươ?i xa nha?, va? một đâ?u kia la? ti?nh yêu, chi? bơ?i con đươ?ng ma? xa nhau.
    Thật vô lý, có ai lại đô? tội cho con đươ?ng ?
    .... Xa mới biết nhớ. Chi? câ?n nghif la? có mẹ, va? có ngươ?i ấy đang chơ?, bước chân tự nhiên vội vaf hơn, gấp gáp hơn...
    .... Nôfi nhớ đâ?y ắp trong tim, nghẹn nga?o va? không thê? diêfn ta? được tha?nh lơ?i. Chi? tự ho?i, có ai hiê?u ... lo?ng mi?nh ??
  4. Ho_li_ten_thong

    Ho_li_ten_thong Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    02/05/2003
    Bài viết:
    510
    Đã được thích:
    0
    Con đường...con đường.......con đường từ nhà đến trường có 600 m....Người ấy đi đằng trước....nó không dám đi lên cùng...nó ngại...nó ckhông dám....để bây giờ...người ấy đi bên cạnh thằng bạn cùng lớp....Nó tức mà không làm gì được...
    Nó đi uống rượu...đi đánh điện tử.......thế là hết mối tình đầu...
    Con đường từ nhà đến trường nó dài quá..............
    Pink Rose.......chỉ biết tên người đó là như thế....
  5. fozd

    fozd Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/08/2003
    Bài viết:
    995
    Đã được thích:
    0
    Đọc cái topic này cứ muốn nghe lại bài 500 miles (away from home)
    ---------
    Của Bobby Bure này.
    Teardrops fell on mama''s note when I read the things she wrote. She said: we miss you son, we love you come on home​
    Well I didn''t have to pack I had it all right on my back. Now I''m five hundred miles away from home. Away from home away from home cold and tired and all alone. Yes I''m five hundred miles away from home
    I know this is the same road I took the day I left home. But it sure looks different now. Well I guess I look different too cause time changes everything. I wonder what they''ll say when they see their boy looking this way. Oh I wonder what they''ll say when I get home.
    Can''t remember when I ate it''s just thumb and walk and wait. And I''m still five hundred miles away from home. If my luck had been just right I''d be with them all tonight. But I''m still five hundred miles away from home. Away from home away from home...
    Brothers four này:
    If you miss the train I''m on
    You will know that I am gone
    You can hear the whistle blow a hundred miles
    A hundred miles, a hundred miles
    A hundred miles, a hundred miles
    You can hear the whistle blow a hundred miles
    Lord, I''m one, Lord, I''m two
    Lord, I''m three, Lord, I''m four
    Lord, I''m 500 miles away from home
    Away from home, away from home
    Away from home, away from home
    Lord, I''m 500 miles away from home
    Not a shirt on my back
    Not a penny to my name
    Lord, I can''t go back home this a-way
    This a-way, this a-way
    This a-way, this a-way
    Lord, I can''t go back home this a-way
    If you miss the train I''m on
    You will know that I am gone
    You can hear the whistle blow a hundred miles...
    Được fozd sửa chữa / chuyển vào 12:09 ngày 06/08/2005
  6. TTVNOnlineLover

    TTVNOnlineLover Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/01/2005
    Bài viết:
    19
    Đã được thích:
    0
    Đường về nhà.
    Đó là con đường ồn ào và rộng rãi từ HN về thị xã PY bé nhỏ, nó không có gì đặc biệt, ngoại trừ đoạn cuối của con đường, đó là khu phố nhà tôi
    Con phố mang tên Văn Miếu, nhớ thời còn học phổ thông, những buổi sáng mùa hạ dạy sớm chạy tập thể dục, sáng sớm tinh sương, không khí thật trong lành, những làn gió mát và hương xoan đào thơm dịu mát đến ngay ngất thấm qua da thịt, thật sảng khoái, dễ chịu, chạy một vòng dọc con phố rồi cùng nhau ra sân vận động đá bóng, những ngày tháng tươi đẹp.
    Khi đi xa, hình ảnh con phố luôn đến khi nhớ về miền quê bé nhỏ, nhớ những buổi sáng đi dạo dọc theo con phố, những cánh hoa xoan đào rụng trắng vỉa hè, nhớ những ngày cuối thu, cây hoa sữa đầu phố toả hương thơm ngây ngất, khi những hạt mưa phùn đầu đông se lạnh đọng trên chiếc áo khoác mỏng mỗi tối đi học thêm về muôn.
    Những kỷ niệm cũ.
  7. amateur25

    amateur25 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/02/2005
    Bài viết:
    1.461
    Đã được thích:
    0
    Ừ thì về !
    Về nhà , toàn thấy nghiện ngập , mười thằng bạn thì 3 thằng vào trại , 4 thằng vật vờ mấy quán lô , rượu ốc ....
    Chán !
    Về là nghiện !
    Thế đấy !
  8. Ho_li_ten_thong

    Ho_li_ten_thong Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    02/05/2003
    Bài viết:
    510
    Đã được thích:
    0
    Đường từ Vĩnh Yên đến Hà Nội bây giờ không còn phải đắt đỏ như ngày xưa nữa.............Đã có xe Bus từ Vĩnh Yên đến Khu công nghiệp Quang Minh rồi bà con à.....Giá chỉ cao hơn xe Bus HN có........500 Đ......: 3500...........tức là từ Vĩnh Yên đến Hn bây giờ chỉ có 3500đ..............Đấy mới là con đường của Sinh Viên.........
  9. tuthansuytchet

    tuthansuytchet Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/07/2004
    Bài viết:
    62
    Đã được thích:
    0
    Mama i''m coming home !!! hix tự nhiên hôm nay nhảy vào chỗ này thì chiều nay được về Vĩnh Yên nè pà con ui ,hix .Thương và nhớ VY thía cơ chứ ,giờ công tác ở HN lên cũng ít time về quê !!!
    tit tít ,alô !!!! vâng,VY hả ,bác cứ thẳng quốc lộ 13 khoảng 24km là về đến nơi thui !! chào Pác nhé
  10. what_if

    what_if Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/10/2003
    Bài viết:
    387
    Đã được thích:
    0
    Lần nào về trong đầu mình cũng vang lên câu "Mama I''m coming home", lúc vui, lúc lại buồn. Con đường từ HN về VY, không biết mình đã qua bao nhiêu lần rồi, nhưng lần nào cũng có cảm xúc khó tả.
    Khó tả là vì ta chẳng bao giờ nghĩ đến chuyện về nhà trong tâm trạng bình thường. Nếu mọi thứ diễn ra suôn sẻ, ta sẽ muốn ở HN nghỉ ngơi, tự thưởng mình một giấc ngủ nướng đến 10 giờ sáng, bù lại cho 1 tuần làm việc vất vả và những đêm thức khuya (dù chỉ để đọc truyện).
    Những mỗi khi có chuyện gì đó, ta lại chỉ muốn về. Giận bạn, ta trở về để cảm thấy bình an. Công việc không theo ý mình, ta về để cảm nhận nhịp sống nhẹ nhàng ở cái thị xã nhỏ bé đi 5 phút đã hết. Mệt mỏi, ta lại về để mẹ mua quà cứ như mình còn bé lắm. Bố ốm, vội vã trở về chỉ để cảm thấy yên lòng rằng bố sắp khỏi.
    Nhưng con đường ấy đâu phải chỉ có nỗi buồn. Khi lần đầu đạt học bổng, ta đã reo ầm lên và hớn hở ra bắt xe. Thậm chí cả khi môn GDH được 6 điểm dù đã chuẩn bị tinh thần thi lại, cũng háo hức về khoe để bị mắng là "học hành mà điểm lẹt đẹt thế à?". Rồi khi ta được gọi đi làm, được nhận tháng lương đầu tiên nữa. Kiếm tiền khi đi học thì cũng có, nhưng đó là lần đầu tiên đưa tiền cho mẹ. Vừa ngượng vừa thấy tự cảm thấy hãnh diện...
    Con đường ấy cũng là nơi ta gắn bó hơn với bạn bè ta. Cảm động, khi bạn sẵn sàng đưa mình về rồi lại hấp tấp quay xuống HN trong thời tiết nóng nực. Và cả khi bạn chở ta giữa trời rét căm căm chỉ để lấy điện thoại rồi trở lại luôn để kịp giờ học buổi chiều và bị phạt vì không mang mũ bảo hiểm... Con đường ấy cũng ghi dấu lần đầu tiên về cùng anh, trong lòng lo lắng tới mức... chỉ muốn quay xe về HN. Đường về nhà giờ ta không còn phải đi một mình...
    Và hôm nay ta lại về. Không phải vì rằm tháng 7. Chị sinh em bé rồi. Trời ơi, mẹ bảo em bé nhỏ xíu ý, sốt ruột muốn về ngay thôi. Muốn ngắm bà chị suốt ngày hoạnh hoẹ với mình giờ đã lên chức mới. A ray of hope flickers in the sky, a tiny star lights up way up high. This comes to pass when a child is born. Hallelujah!!!!!!!! >>>>>:D<<<<<.

Chia sẻ trang này