1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Em chỉ là cơn gió vờn quanh

Chủ đề trong 'Tình bạn - Tình yêu' bởi trkang, 02/03/2012.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. trkang

    trkang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/07/2010
    Bài viết:
    73
    Đã được thích:
    0
    Hãy cứ coi em như là cơn gió thoảng qua mỗi dịp đông đến, không thể sưởi ấm được cho anh như bao cô gái khác.

    Em vẫn luôn tự hào nhận mình là đứa con gái tình cảm minh bạch, yêu ghét rõ ràng. Nhưng không ngờ có những lúc, em phải tự hỏi chính bản thân mình, mối quan hệ giữa em và anh rốt cuộc là gì? Thứ tình cảm đã vượt qua giới hạn của một tình bạn nhưng hai con tim lại chẳng thể cùng chung nhịp đập đủ dũng cảm để đến gần nhau.
    Em hỏi anh "bao giờ anh và người ấy cưới"? Anh thản nhiên mà bảo rằng "Anh không cưới". Những lời bông đùa cứ tự nhiên như thế... "Anh không cưới để đợi Em về à?". Anh chẳng nói, chỉ gật gật cái đầu lơ thơ vài cọng tóc rồi cười. Em chẳng tin đâu, em biết rõ đấy là lời nói dối, nhưng em vẫn cười hạnh phúc. Em nói "Em biết Anh đang dối, nhưng em muốn anh cứ dối em như thế. Em thích nghe". Anh nhìn em rồi cười ngọt ngào.
    [​IMG]

    Em nhận thấy được sự nuối tiếc cho tình ta, mối tình không trọn vẹn. (Ảnh minh họa) Em chỉ như cơn gió lạnh buốt trong tâm hồn anh mỗi đợt đông về. Em mãi như vậy, chẳng thể sưởi ấm được cõi lòng Anh. Em đã muốn hỏi anh "Nếu ngày ấy em và anh vẫn còn yêu nhau thì giờ liệu anh có đi với người ta?" nhưng rồi em lại chẳng đủ dũng khí để thốt ra thành lời. Lặng yên ngồi đọc những dòng tin nhắn của người ấy trong điện thoại anh, em chẳng nói gì, chỉ biết cười nhạt. Em biết em chẳng là gì nên chẳng đủ tư cách ghen tuông. Nhưng em cũng chẳng thể kìm lòng nói ra những câu nói bóng gió như bông đùa mà cũng như hờn giận.
    Ngày ấy em đi để lại trong lòng anh một khoảng trống. Anh đã khóc mà không một tiếng kêu. Nhìn anh lặng im nơi góc tường, trên tay điếu thuốc đang cháy dở, em không tiến lại gần mà chỉ đứng nhìn vậy thôi. Em chưa từng khóc vì anh, cũng chưa từng đau vì anh, nhưng em nuối tiếc cho những gì anh đã dành cho em. Em vô tâm cắt từng mảnh kí ức ngày ấy để rồi lại đau đớn ghép lại nó trong ngày hôm nay. Giống như chiếc gương vỡ rồi, em cứ cố gắn nó lại cũng đâu thể soi rõ cả khuôn người em. Kí ức về anh, em chắp vá lại chỉ để lấp đi khoảng trống lạnh lẽo nơi góc tim em, tìm lại một chút hơi ấm của sự quan tâm, cái nhìn âu yếm nơi anh.
    Nhưng...
    Lòng ích kỉ của em đã khiến em tổn thương khi em nhận ra anh đã thay đổi. Con tim anh đã khác xưa rất nhiều. Anh thay đổi vì người con gái đó và em thắt con tim nhỏ bé khi nhận ra anh đã yêu người ta quá nhiều. Em nói với anh rằng "Em không lấy chồng đâu". Anh man mác lo âu trong câu nói của mình "Anh thì không lấy không được. Anh lấy vợ rồi, em và anh chẳng thể ở bên nhau thế này nữa...". Em hỏi anh tại sao nhưng anh chẳng trả lời, chỉ trầm ngâm một lúc. Chẳng cần hỏi thì em cũng biết câu trả lời. Có lẽ anh chỉ không muốn em bị tổn thương bởi cái điều phũ phàng ấy mà im lặng.
    Em nhận thấy được sự nuối tiếc cho tình ta, mối tình không trọn vẹn. Em cứ như cơn gió vờn quanh, chơi đùa, còn anh thì lại giống như một cây cổ thụ vững chắc bám rễ dưới lòng đất sâu. Em và anh là hai thứ chẳng thể mãi ở bên nhau. Gió cứ đến với cây, đậu trên những tán lá, chơi đùa vờn quanh thân cây, nhưng rồi lại bay đi xa mãi. Còn cây thì cứ đứng vậy, bình yên và lặng lẽ.
    Em sẽ mãi chẳng phải người con gái hiền dịu ở bên anh chờ cái ngày vu quy. Em lựa chọn sự thay đổi cho bước ngoặt cuộc đời mình. Cuộc đời đưa em đến với anh, rồi lại đẩy em đi, hòa vào dòng xoáy hiện đại. Vậy thì hãy cứ coi em như là cơn gió thoảng qua mỗi dịp đông đến, không thể sưởi ấm được cho anh như bao cô gái khác, thì em đành mang đến cho anh cái giá buốt nơi con tim như chính tính cách con người em.
    Em thầm chúc cho anh hạnh phúc với chính người con gái anh yêu...
    theo ione

Chia sẻ trang này