1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Em đang trốn chạy !!!???

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi tth2911, 13/07/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Mard

    Mard Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    07/06/2002
    Bài viết:
    405
    Đã được thích:
    0
    H. thân yêu cu?a chị!!!
    Chị không nhắn tin bă?ng di động cho em vi? theo chị biết khi va?o bệnh viện mọi thiết bị điện tư? đê?u pha?i tắt nên chắc em cufng không du?ng được điện thoại di động. Chị cufng chă?ng biết mi?nh nghif thế na?o nưfa, hạnh phúc chă?ng thê? na?o so sánh được đúng không em? Vê? mặt thê? chất thi? có thê? chị đang kho?e hơn em thật nhưng nếu nói vê? hạnh phúc trong ti?nh yêu thi? giơ? em la? ngươ?i hạnh phúc nhất thế giới đó, H. ạ.
    Chị thấy mư?ng cho em khi ngươ?i đó đaf quay vê? xứng đáng với tất ca? niê?m tin va? ti?nh yêu em da?nh cho anh ấy. Chị đang khóc ma? chă?ng biết lý do gi? hết, vư?a mư?ng va? vư?a lo cho em, lâu lắm rô?i chị mới khóc được đó. Có nhiê?u lúc chị ca?m tươ?ng ră?ng con tim mi?nh đaf chai sạn, đôi mắt đaf khát khô không gi? ngoa?i nhưfng giọt nước mắt sinh lý tâ?m thươ?ng sinh ra khi chớp mắt hay bụi rơi va?o, thế ma? hôm nay chúng lại chực rơi. Cufng may la? văn pho?ng cu?a chị không có ai đê? chị có thê? tự do la?m chính mi?nh.
    Nếu mệt mo?i cứ nghi? ngơi đi em ạ, biết nói thế na?o nhi?, em hafy lo cho thân mi?nh trước nhé, co?n chuyện nhớ thuốc hay không hafy đê? mẹ hay anh ấy viết ra giấy rô?i nhắc nhơ? em cufng được. Đa?nh ră?ng như thế la? la?m khô? mẹ va? phiê?n ngươ?i ấy nhưng chị chắc chắn ră?ng ca? hai ngươ?i đê?u mong muốn mọi điê?u tốt đến với em. Ti?nh yêu thương đang bao bọc lấy em đấy, ti?nh mâfu tư? cu?a mẹ da?nh cho em na?y, ti?nh yêu vô bơ? bến cu?a ngươ?i đó cufng trao hết cho em na?y. Hafy vi? nhưfng ti?nh ca?m vô giá đó ma? đư?ng buông tay em nhé. Em co?n hạnh phúc hơn ha?ng vạn ngươ?i ngoa?i kia la?m gi? có ai chăm sóc hay thương yêu.
    Qua chuyện cu?a em, chị ca?ng thấy ră?ng cuộc sống na?y quý giá biết bao, chị cufng co?n bao nhiêu việc câ?n la?m cho nhưfng ngươ?i thân yêu cu?a chị, có lef ca? đơ?i na?y kiếp na?y chị cufng chă?ng thê? na?o tra? hết ơn sinh tha?nh, nuôi dươfng cu?a ba mẹ cu?ng với ti?nh yêu thương vô tư chi? câ?n trao ma? không câ?n nhận cu?a bạn be?, cu?a em va? MC nưfa. Chị đaf biết lối thoát cu?a mi?nh ơ? đâu rô?i H. ạ, đó chính la? pha?i biết yêu lấy chính ba?n thân mi?nh, biết trân trọng tất ca? nhưfng gi? đaf có, biết nâng niu ti?nh ca?m cu?a mọi ngươ?i, biết sống va? hy sinh cho đúng ngươ?i, đúng chôf, đúng thơ?i điê?m. Ca?m ơn em lắm H. ạ!!!

    Bright Autumn
  2. tronkieplangthang

    tronkieplangthang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/08/2003
    Bài viết:
    19
    Đã được thích:
    0
    Hãy chiến đấu, chiến đấu. Với tất cả những gì tth2911 đã vượt qua tôi tin tth2911 sẽ cùng anh ấy đi tiếp con đường. Dù biết rằng con đường trước mắt phải đi còn rất dài, nhiều chông gai, nhưng 2 người hãy nắm tay nhau đi từng bước từng bước một
  3. tth2911

    tth2911 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    11/05/2002
    Bài viết:
    118
    Đã được thích:
    0
    22/10/03
    Chị thân yêu, nước mắt của em đang trào ra khi đọc những dòng chữ của chị. Em cảm ơn chị nhiều lắm, dù chưa hề biết mặt cũng như nghe giọng nói nhưng em đã luôn tìm được sự đồng cảm nơi chị, từ những ngày đầu vào box Tâm sự.
    Giờ em vẫn chưa phải vào viện, em vẫn ở nhà uống kháng sinh liều cao để theo dõi. Những ngày này em cảm thấy mệt lắm chị à. Thuốc kháng sinh vào cơ thể em chịu không nổi nữa, em vẫn biết mình phải cố gắng nhiều. Không có bệnh tật gì là không qua khỏi. Tất cả chỉ cần em còn niềm tin là còn tất cả.
    Em cũng biết là em đã rất may mắn khi bên cạnh mình luôn có những người yêu thương, chăm lo cho mình. Mình mắc nợ mọi người nhiều quá, chắc cả đời này mình sẽ chẳng bao giờ trả đủ. Nghĩa ở đời thật là khó phải không chị?
    Em phải ráng lên chứ, không thể để như thế này được. Em đã rất ngậm ngùi khi trưa nay, mẹ em về nhà nói chuyện là đến gặp bác sĩ ở viện để hỏi rõ về bệnh tình của em, mẹ nghỉ làm để đến bệnh viện mà đâu có cho em hay biết. Mẹ đã rất lo lắng cho em, vẫn biết là bệnh tật gì thì cũng kệ nó, quên đi để mà sống thôi nhưng sao em thấy khó quá chị à. Em chẳng thiết gì nữa, cơ thể đã quá mệt mỏi và rệu rã, đến việc ăn cơm để uống thuốc mà em cũng thấy chán nản.
    Em đang cố tìm lại hình ảnh vui tươi của em ngày nào, đang cố vỗ về lòng tin của chính mình. "Tôi ơi đừng tuyệt vọng" , em đang cố nói với chính mình như vậy, không phải em chỉ chiến đấu vì bản thân mà còn vì bao nhiêu người thương yêu em, tin tưởng vào nghị lực của em.
    Nếu không làm được điều đó em sợ rằng mình sẽ có lỗi với mọi người nhiều nhiều lắm. Có lỗi với sự tin tưởng của ba mẹ, bạn bè, người thân, và cả chị nữa, em không được phép buông tay đúng không chị?
    Nào H. ơi hãy cố gắng lên, cố gắng vì tất cả còn đang ở phía trước, phải biết tin vào những điều kỳ diệu trong cuộc sống. Cố gắng lên nhé, tôi ơi!!!
    To tronkieplangthang, tth2911 rất cảm ơn sự động viên của bạn, mình sẽ cố gắng nhiều hơn nữa. Hy vọng với con đường đầy chông gai khó khăn nhưng mình vẫn có thể có đủ nềm tin và sức lực để đi đến đích cuối cùng.
    Hãy sống, hãy tin yêu vào những điều kỳ diệu trong cuộc sống.....
  4. sea_nymph

    sea_nymph Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    02/12/2002
    Bài viết:
    614
    Đã được thích:
    0
    Chị ạ, em gọi là chị chắc đúng, ừm, đọc của chị cũng lâu rồi nhưng chẳng nghĩ là viết vì tự dưng viết cái gì đó động viên thì em cũng chẳng viết được vì em không trải qua những gì chị trải qua thành ra nó không chân thực và em cũng không cố gắng hiểu được. Dù sao thì giờ ai cũng nói rằng đây là thời điểm khó khăn của chị, nếu chúc, nếu nói thì mọi người cũng nói cả rồi chỉ muốn chị hiểu là ai cũng có thể có hạnh phúc và hạnh phúc dù mong manh nhưng trốn chạy hay đuổi theo thì cuối cùng hạnh phúc cũng đến cạnh người xứng đáng có nó và em tin là chị sẽ có được hạnh phúc dù việc gì sẽ đến chăng nữa. Thân, mong chị sớm khoẻ để lại thường xuyên viết bài.
    If You love someone, just say it, out loud
    Or the moment will pass You by....
     
  5. Mard

    Mard Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    07/06/2002
    Bài viết:
    405
    Đã được thích:
    0
    H. thân yêu cu?a chị!!!
    Hai chị em mi?nh đư?ng ai ca?m ơn ai nưfa nhé nghe nói sáo rôfng lắm nhưng chị nói thật, em co?n dufng ca?m hơn chị đó. Chị chi? bị đau một chút thôi thi? cufng hét toáng lên cho ca? thế giới biết, như lâ?n bị ?ogiơ?i leo? na?y thi? đáng nhef pha?i buông tóc đê? che đi ma?ng da bị tấy đo? thi? chị lại pha?i buộc tóc vô?ng lên đê? không bị cha? sát va?o chôf da bị viêm đó. Gâ?n như ngay lập tức tất ca? mọi ngươ?i tư? đô?ng nghiệp đến bạn học đê?u nhi?n thấy va? môfi ngươ?i ?ophán? một câu, đưa ra ba?i chưfa ?ogia truyê?n? khác nhau, chi? mi?nh bị đau va? ngứa nhưng mọi ngươ?i lại được dịp ?otrô? ta?i? ?olang băm? cu?a mi?nh. Nhưng đúng lúc đó chị lại ca?m thấy hạnh phúc vi? được mọi ngươ?i quan tâm đến thế.
    Hai chị em mi?nh cufng chi? hơn kém nhau một hay hai tuô?i thôi nhưng có ngươ?i gọi chị bă?ng ?ochị? thi? chị vâfn vui lắm. Nhưng được la?m em cufng sướng đúng không em? Giơ? thi? em ?otạm thơ?i? nho? bé đi trong mắt mẹ, mắt anh ấy va? có lef ca? trong mắt em gái cu?a em, với bạn be? va? với ca? chị nưfa đúng không em? Chị luôn mong nhưfng ba?i viết cu?a em vi? điê?u đó chứng to? em gái chị vâfn đang rất kiên cươ?ng chống chọi với bệnh tật va? cufng chứng to? lúc quyết định đi theo tiếng gọi cu?a trái tim cu?a em la? đúng. Chị thi? he?n nhát hơn em đó, có lúc cufng đaf định bo? tất ca? đê? gật đâ?u theo trái tim nóng nhưng đi được nư?a đươ?ng thi? quay lại bo? chạy, rô?i nhiê?u lúc nghif lại thấy mi?nh đớn he?n vậy. Thôi mọi chuyện tô?i tệ rô?i cufng pha?i qua thôi em ạ. Chị hy vọng sau đợt thư? thách cu?a Thượng đế na?y thi? em cu?a chị hạnh phúc trong ti?nh yêu cu?a mẹ, cu?a mọi ngươ?i va? cu?a một ngươ?i. Co?n nhớ vê? ước mơ một gia đi?nh nho? với một ngươ?i đa?n ông la?m trụ cột va? luf nhóc nghịch ngợm không em??? Hai chị em đê?u có giấc mơ gia?n dị đó, vi? nhưfng hi?nh a?nh tuyệt vơ?i đó trong tương lai không xa sef tha?nh hiện thực ma? ca? hai cu?ng pha?i giưf niê?m tin va?o cuộc sống nhé, em gái bé!
    Chị luôn yêu em va? câ?u chúc mọi điê?u tốt la?nh nhất đê?u đến với em đó!

    Bright Autumn
  6. tth2911

    tth2911 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    11/05/2002
    Bài viết:
    118
    Đã được thích:
    0
    24/10/03
    Hôm nay mình thấy trong người khó chịu quá, sáng thức dậy tưởng là đã khá hơn, nhưng mà hình như mình không còn sống cho riêng bản thân nữa, mà thụ động dựa dẫm vào mọi người. Khi trước mặt mọi người thi mình luôn cố gắng tỏ ra vui vẻ, mạnh khoẻ. Mình không muốn một ai phải lo lắng cho mình nhưng mình lại không đủ sức để chịu đựng một mình. Vậy là khi cả nhà đã đi làm mình lại quờ quạng xem có ai đó rỗi rãi nói chuyện với mình, thật sự chưa lúc nào mình cảm thấy sợ ở một mình như lúc này đây.
    Anh thì nói em phải sống một mình, phải tự sống. Em phải tự lo cho sức khoẻ của mình. Từ giờ đến cuối tuần anh bận lắm không gặp em được đâu. Phải thế này, phải thế khác...Sao lại toàn là những điều mà em phải làm, phải thực hiện vậy anh??? Em cũng chỉ là một cô gái bình thường thôi, em cũng có những lúc yếu mềm, anh đừng kỳ vọng vào em quá nhiều như vậy. Anh nói là em nghĩ làm gì, bệnh tật có ai tránh được đâu, không vào em thì vào anh, không vào anh thì vào người khác, mà không vào người khác thì vào mình, phải giải quyết nó chứ. Ừ nhỉ, anh nghĩ mọi chuyện thật đơn giản, sao mà em không nghĩ được như vậy chứ.
    Anh luôn chuẩn bị cho em có một tâm lý vững vàng khi không có anh ở bên, anh đang tập cho em dần quen với cuộc sống một mình, vì đặc thù nghề nghiệp của anh sau này luôn phải đi xa. nhưng anh có biết những lúc như này đây em thấy trống trải vô cùng...
    Em đang rất cần một chỗ dựa nhưng khi nhìn anh thì đã thấy anh quá mệt mỏi. Lại chẳng lỡ làm cho anh thêm lo lắng nữa, và rồi em lại căng mình lên chia xẻ với anh, trong khi bản thân em cũng đang trong trạng thái mệt mỏi.
    Khi em quyết định đi theo tiếng gọi của trái tim là em đã xác định mình sẽ gặp rất nhiều gian khó,
    Chị T. ơi , em cũng chỉ mong sự lựa chọn của em là chính xác, lối thoát em tìm ra cho riêng em sẽ không một lần nữa rơi vào bế tắc. Em đã sống cho mọi người nhiều quá mà bây giờ một lần sống cho riêng mình thì lại sợ mình đang mắc sai lầm.
    Tối hôm qua mình đã phải dùng đến thuốc ngủ. Vậy mà giấc ngủ vẫn không trọn vẹn. Mình đã nói là mình không sợ gì mà, mnìh đã nghĩ rằng mọi chuyện đang dần đơn giản đi mà. Uống thuốc kháng sinh tuy mệt nhiều lắm nhưng mình cũng thấy dấu hiệu của bệnh đã có chiều hướng giảm đi rồi. Đến thứ 2 này bác sĩ sẽ quyết định xem có mổ hay không. Mình cũng đã sẵn sàng chuẩn bị tâm lý rồi mà.
    Mình không biết phải nói sao với một người, anh đã không ở bên cạnh mình thường xuyên nhưng những suy nghĩ của mình lại luôn được anh chia sẻ. Anh như một người tận tuỵ theo sát mình bằng những tin nhắn, lúc nửa đêm, khi sáng sớm. Cũng có lúc mình cảm thấy người mình có lỗi nhiều nhất là anh, mình chỉ tìm đến bên anh những lúc cảm thấy quá mệt mỏi, những lúc muốn từ bỏ tất cả mọi thứ, mình lại tìm đến sự an ủi của anh. Nhưng cũng còn may mắn khi em nhận ra rằng em và anh chỉ có thể như vậy, chỉ có thể tồn tại một mối quan hệ mà cả hai sẽ đi song song với nhau không biết là đến bao giờ nhưng chắc chắn một điều là sẽ không bao giờ gặp nhau. Và có lẽ là anh cũng nghĩ như vậy nên thật sự mối quan hệ của chúng ta đã được thoải mái hơn rất nhiều, phải không anh?
    Hãy sống, hãy tin yêu vào những điều kỳ diệu trong cuộc sống.....
  7. Mard

    Mard Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    07/06/2002
    Bài viết:
    405
    Đã được thích:
    0
    H. thân yêu cu?a chị!!!
    Chị không chắc la? em có ca?m giác giống chị hơn hai năm trước đây không khi cho ră?ng mi?nh la? cây tâ?m gư?i, sống dựa dâfm va?o mọi ngươ?i, bất mafn khi nhi?n nắng va?ng va? trơ?i xanh ngoa?i kia ma? mi?nh như ngươ?i không có đu? tứ chi đê? ra ngoa?i, ca?m tươ?ng như bị câ?m tu? trong chính ngôi nha? cu?a mi?nh. Nhưng có lef chị co?n bất hạnh hơn em la? lúc đó không co?n có ngươ?i đa?n ông đâ?u tiên chị yêu ơ? bên ma? an u?i, nâng đơf vê? mặt tinh thâ?n. Thế ma? chị cufng qua được thơ?i ky? đó oanh liệt không kém gi? ngươ?i chiến syf trên chiến trận chiến đấu đến viên đạn cuối cu?ng (chứ không pha?i la? hơi thơ? cuối cu?ng đâu.)
    Đư?ng trách ngươ?i đó em ạ, anh ấy cufng mệt mo?i lắm chứ sau ha?ng bao nhiêu nga?y trông em trong bệnh viện, chị chắc la? em cufng không muốn ca? nha? rô?i đến ca? anh ấy ốm theo mi?nh đúng không??? Lúc na?y la? em câ?n biết ră?ng mi?nh cô độc nhưng không cô đơn, bao bọc va? che chơ? cho mi?nh la? ca? một vu?ng trơ?i yêu thương cu?a mọi ngươ?i. Anh ấy không đáng trách đâu H. ạ, anh ấy không ky? vọng va?o em ma? chi? dám hy vọng va?o em thôi, chị nghif anh ấy đaf quyết định yêu em thi? cufng pha?i hiê?u em đôi phâ?n rô?i, đư?ng trách móc ke?o tội nghiệp một ngươ?i đáng nâng niu đó em nhé.
    Chị đaf có ca?m giác trống tra?i như em, ca?m giác uống thuốc ngu? rô?i ma? giấc ngu? chă?ng thanh tha?n ti?m đến, nhưfng tră?n trọc băn khoăn ám a?nh, nhất la? khi bị bệnh thi? bệnh nhân hay suy nghif lung tung va? vâ?n vơ lắm, hay dôfi hơ?n vô cớ lắm. Chính tư? chị suy ra thôi ma? nên cufng chă?ng xấu xa gi? khi đó mi?nh có ca?m xúc negative như vậy. Nhưng H. ơi nghe chị một lâ?n thôi, đư?ng bao giơ? băn khoăn mi?nh đúng hay sai, đư?ng cho ră?ng mi?nh tốt hay xấu, ngươ?i đó yêu em thi? sef chấp nhận tất ca? mọi mặt cu?a con ngươ?i em.
    Môfi lâ?n xem phim, chị thích nhất ca?nh cô dâu chú rê? thê? trước ba?n thơ? Chúa (tuy chị không theo đạo), chị nhớ mang máng ră?ng họ thê? yêu nhau ngay ca? khi kho?e mạnh lâfn lúc ốm đau, khi tha?nh công cufng như thất bại, khi hạnh phúc cufng như bất hạnh. Vế đâ?u thi? có khi cufng quan trọng nhưng chính nhưfng vấn đê? sau thi? chị rất tâm đắc. Chị nghif ră?ng thơ?i điê?m na?y vư?a la? thư? thách chính em lâfn ti?nh yêu cu?a em va? anh ấy. Hafy vưfng tâm vi? sự chọn lựa cu?a mi?nh, hafy biến ước mơ gia?n dị tha?nh sự thật đi em!

    Chị luôn yêu em va? mong em chóng bi?nh phục!

    Bright Autumn
  8. khanhhy77

    khanhhy77 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    10/04/2002
    Bài viết:
    175
    Đã được thích:
    0
    Hello Mard chuyển box rồi à. cái cô 2911 này viết dài quá tôi chẳng có thời gian đọc nhưng nói chung la nếu thích ai đó thì cứ nói còn không thích thi thôi chẳng có gì sảy ra hết. còn nếu đối phương không thích nữa thì chỉ còn nước out thôi
    nói như thế này này trong con mắt của chi phèo thì Mai Phương chẳng bằng thị Nở đâu
    hi hi chúc vui vẻ
    Cuộc đời vẫn đẹp sao tình yêu hãy còn cao dù ta chưa tóm được đứa nào và thân thể đã mang nhiều thương tích......
    tặng cô 2911 đấy
    khanh
  9. gio_mua_dong

    gio_mua_dong Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/01/2002
    Bài viết:
    3.259
    Đã được thích:
    0

    Hạnh ..Còn nhớ tui chứ .. Tui và bạn quen nhau rồi ..Nhưng nói chung thì trả thân với nhau gì nhiều lắm .. Hôm nay mới có chút thời gian vào .Và tui đây đã tìm bạn ...
    Tui không đủ thời gian đọc toàn bộ bốn trang này .. Tui nghĩ rằng bạn đang buồn , hay có chuyện gì đó ..Tui không biết khuyên bạn gì cả chỉ biết nói rằng : Mình đang sống hãy cứ sống hết lòng của mình mà thôi ..
    Hãy luôn sống vui vẻ nhé ..
    Mong rằng mọi điều tốt đến với Hạnh ...
    Cha Mẹ nuôi con như biển hồ lai láng .Con nuôi Cha Mẹ sao tính tháng , tính ngày .
  10. tth2911

    tth2911 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    11/05/2002
    Bài viết:
    118
    Đã được thích:
    0
    30/10/03
    Chị thân yêu, có lẽ chị nói đúng em không nên, ngàn lần không nên băn khoăn xem mình đúng hay sai, tốt hay xấu, em đã chấp nhận bước vào con đường đầy chông gai thử thách thì em phải vượt qua mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Giấc mơ giản dị của chị em mình sẽ trơ thành hiện thực trong một ngày không xa phải không chị, vậy nên mình sẽ không thể để mất niềm tin vào cuộc sống này được. Cả chị nữa, đừng băn khoăn nhiều quá chị à, hãy mở cửa trái tim của chính mình đi chị, nếu chị cứ đóng chặt trái tim với một ổ khoá an toàn tuyệt đối như vậy thì đến khi nào mới nhìn thấy tia sáng ở cuối con đường hạnh phúc kia chứ? Khi nào mới thấy nó rung rinh cùng nhịp với another heart?
    Giấc ngủ vẫn chưa thể tìm đến trọn vẹn nhưng dù sao thì cũng đã đỡ hơn rất nhiều. Ngày hôm qua cảm giác sợ hãi lại kéo về, khi em bắt đầu bước vào giấc ngủ thì mọi nỗi lo sợ của cả một ngày không nghĩ đến bệnh tật đã ùa đến. Không hiểu sao khi nhắm mắt lại thì em lại nhìn thấy rất nhiều người, thấy họ ở xung quanh mình, em có quay mặt đi đâu thì cũng vẫn nhìn thấy những bóng người đó. Đầu óc thì quay cuồng, đau đầu hết mức?sợ quá lại mở đèn sáng choang, không dám ngủ nữa, em lại điện thoại cho anh, mong được nói chuyện với ai đó để quên đi nỗi sợ hãi, nhưng rồi nghĩ đến việc mọi người đã vất vả sau một ngày làm việc, giờ là lúc nghỉ ngơi nên em lại thôi, đành chịu đựng nỗi sợ hãi một mình vậy.
    Sức khoẻ của em tồi tệ như vậy.Em chẳng thể làm được việc gì lâu. Đi lên cầu thang thôi mà em cùng thấy mình thở hồng hộc. Không còn hơi sức để mà nói nữa. Rồi cuối mỗi buổi chiều về đến nhà là em như muốn rơi mình xuống giường, cảm giác mệt mỏi vô cùng.
    Em không biết rồi mình sẽ ra sao nữa đây? Em thật sự bối rối. Em lo lắng, em sợ hãi?..
    Tất cả chỉ dừng lại ở đó, thà rằng người ta nói với em là cần phải mổ ngay để giải quyết dứt điểm hay là chỉ tạm thời một phần còn hơn là để cho em sống trong lo lắng, chờ đợi rồi hy vọng. Người ta đâu biết suy nghĩ của một người mà mang mầm mống bệnh tật trong người như thế nào đâu. Lúc nào cũng lo lắng, thảng thốt. Em lo lắng cũng chỉ đến vậy mà thôi, bác sĩ nói là cần phải theo dõi một thời gian nữa thì mới có thể quyết định được. Vậy là em lại khắc khoải chờ đợi, lo âu cùng hy vọng đan xen lẫn nhau?
    Em vẫn phải sống, phải tồn tại, em lại lao vào công việc, học hành tất cả em tạm quên đi mình là một bệnh nhân, khi mà hàng ngày em vẫn phải sống trên một đống thuốc men. Em thấy ngán ngẩm việc mẹ cứ bắt em ăn thật nhiều, lo ?ovỗ béo?cho em, lo em sẽ suy sụp?Nhìn thấy mẹ như vậy lòng em như quặn lại?
    Hàng ngày em vẫn phải nghĩ rằng mình đang là một người mạnh khoẻ, em vẫn tươi cười với tất cả, vẫn phải hoàn thành tất cả mọi việc. Và có lúc em đã thật sự quên đi bệnh tật, thuốc men?em lại nở nụ cười ngây thơ vô số tội của mình với các bạn?Em thấy mừng rỡ vô cùng khi mà em đã vượt qua được dù chỉ là tạm thời vỗ về niềm tin của chính mình, thì đó cũng là một thành công của em, dù rằng có thể em đang đánh lừa cảm giác của chính mình.
    ?oMình đang sống hãy cứ sống hết lòng của mình mà thôi? Thật thế sao? Nếu như mà mình chỉ cần sống hết lòng mình mà có thể vẹn toàn được thì thật tốt biết bao? Tiếc rằng ở đời có những lúc mình hết lòng thì chắc gì đã có người hết dạ với mình.
    Nhưng dù sao thì cũng cám ơn bạn, đã chỉ cho mình thấy rằng dù sao cách sống của mình từ trước tới nay cũng không đến nỗi tồi. Mặc dù đôi lúc cũng thấy mình ngu ngu một chút. Khi mà sống hết lòng mình giúp đỡ mọi người không kể thời gian, tiền bạc, sức lực?lao vào cứ như thể đó là việc của mình vậy?
    Xin tặng cho những người bạn yêu quý của tôi !!!
    Mong rằng mọi điều tốt đẹp sẽ đến với tất cả mọi người ! tth2911 xin cám ơn tất cả, tth2911 đã và đang cố gắng mạnh mẽ vượt qua tất cả. Mong rằng chúng ta sẽ có đủ niềm tin và nghị lực để vượt qua tất cả khó khăn trong cuộc sống.
    Hãy sống, hãy tin yêu vào những điều kỳ diệu trong cuộc sống.....

Chia sẻ trang này