1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Em hỏi tí!!! Nếu ko biết nấu ăn thì co ảnh hưởng tới cuộc sống của gia đình ko?

Chủ đề trong 'Hạnh phúc gia đình' bởi tinyngoc22, 19/05/2007.

  1. 2 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 2)
  1. nguoi_con_o_lai

    nguoi_con_o_lai Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    13/03/2005
    Bài viết:
    2.685
    Đã được thích:
    0
    Nấu thì chỉ mất 30 phút thôi nhưng thời gian chuẩn bị nhiều hơn thế bác ạ . Nếu chưa tính thời gian dọn dẹp bãi chiến trường thì cũng mất 1 tiếng cho 2 món mặn và 1 món canh . Mà ở VN các bác sướng vì đc ăn đồ tươi, lại đc người ta làm sẵn chứ bên này đồ làm sẵn nó tính tiền gấp đôi ấy nên muốn tiết kiệm thì về phải làm . Lúc còn ở VN sướng thật, ra chợ nói em mua đồ về nấu canh chua là họ đưa đồ cho mình , giờ đi chợ ko mang list theo là quên cái nọ thiếu cái kia
  2. nguoi_con_o_lai

    nguoi_con_o_lai Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    13/03/2005
    Bài viết:
    2.685
    Đã được thích:
    0
    Nấu thì chỉ mất 30 phút thôi nhưng thời gian chuẩn bị nhiều hơn thế bác ạ . Nếu chưa tính thời gian dọn dẹp bãi chiến trường thì cũng mất 1 tiếng cho 2 món mặn và 1 món canh . Mà ở VN các bác sướng vì đc ăn đồ tươi, lại đc người ta làm sẵn chứ bên này đồ làm sẵn nó tính tiền gấp đôi ấy nên muốn tiết kiệm thì về phải làm . Lúc còn ở VN sướng thật, ra chợ nói em mua đồ về nấu canh chua là họ đưa đồ cho mình , giờ đi chợ ko mang list theo là quên cái nọ thiếu cái kia
  3. nguoi_con_o_lai

    nguoi_con_o_lai Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    13/03/2005
    Bài viết:
    2.685
    Đã được thích:
    0
    Đàn ông đa phần giống như chị bảo nhưng cũng ko thể ko có trường hợp đặt biệt ạ , cho nên bạn em, bạn him và chính em cũng đều nhận thấy là em may mắn. Bạn em thì sắp kết thúc việc học và em thì vẫn đang học nhưng cả 2 đều vừa học vừa lo kiếm tiền cả cho nên suy nghĩ rất thực tế . Cái em muốn là những gì mà hiện thực mang lại chứ ko phải là 1 giấc mơ em vẽ ra để huyễn hoặc mình về trách nhiệm của 1 người phụ nữ trong gia đình . Bạn em cũng ko phải là chịu ảnh hưởng của Tây vì anh ấy sinh ra và lớn lên ở VN, những gì đang làm là như ở VN chứ ko phải vì qua đây nên mới chịu đựng như số đông đàn ông khác .Mà em nói nhỏ cái : Đàn ông VN ở Mỹ phần lớn nếu như lớn lên ở VN thì cổ hủ còn hơn những người đàn ông đang sống ở VN nữa chị ạ . Phụ nữ thì ở đây ít, lại ít người nào đáp ứng đc yêu cầu của các ông ấy nên nhiều người phải về VN cưới vợ mang qua đây và vợ các ông ấy đều theo tiêu chuẩn "con gái VN thuần chất" ạ . Em ứ phải du học sinh nên em có quyền chọn cho mình cách sống của Mỹ hay VN, miễn là nó hợp với suy nghĩ của em và khiến em đc hạnh phúc . Mà cách sinh hoạt này cũng là ý kiến của ny em đấy chị ạ .Lão thích làm gì cũng phải sát cánh bên nhau mà lúc ban đầu em rất ghét vì tính em thích độc lập và tự chủ chứ ko thích mỗi việc phải hỏi nhau, thêm bớt cho mệt đầu .
    Có con thì phải biết là cực thân hơn rồi , chính vì thế mới cần chồng cùng giúp đỡ chị ạ .Em muốn con em phải đc cả cha lẫn mẹ quan tâm và trong những việc chăm sóc cho trẻ cũng khiến sợi dây tình cảm đc gắn kết hơn. Em mong chồng em có thể hiểu đc niềm vui với con trẻ, biết chúng cần gì và muốn gì hơn là chỉ ngó con 1 phát để biết nó là con mình rồi thôi. Chăm con cho dù là thiên chức của phụ nữ chăng nữa thì vẫn cần sự giúp đỡ của chồng chứ 1 mình người mẹ đảm đương thì ko thể hoàn thiện tính cách cho trẻ đc. Nấu ăn thì đúng là dù ở 1 mình em vẫn nấu đấy thôi nhưng quả thật nếu lỡ có chồng, có con rồi thì em mong chồng em cũng phải làm gì đó cho em biết là em đã có chồng với , chứ ko thì có khác gì ở 1 mình, có chăng là cực hơn thì em ko ham hố nổi . Nói về kinh tế thì chưa hẳn đàn ông lúc nào cũng là người gánh vác vấn đề đó . Bây h em sống 1 mình cũng có phải vô tư vấn đề tiền bạc lắm đâu . Cũng phải đi cày xanh mặt mới đủ tiền về VN chơi chị ạ . Cho dù có chồng thì cũng ko muốn cho phép mình vô tư mặc kệ chồng lo kt, mình lo việc nhà đc. Mà cho dù bận đến mấy chẳng lẽ 1 tháng 30 ngày ko có ngày nào đc gọi là rảnh để cùng nhau làm chút việc hay sao?
    Cách chăm sóc của em thì có phần khác chị vì nó ko đc tỉ mỉ như thế và cũng ko mang tính chất cố định như 1 lẽ đương nhiên . Bao h người đàn ông của em cũng phải chờ đợi và ngạc nhiên về điều đó và cũng ko thể coi đó như là trách nhiệm em phải làm mỗi ngày đc. Gì chứ đã cho họ quen với điều đó thì nếu có ngày mình quên ko làm lại đặt câu hỏi ngay. Nhưng cũng có thể cách của người này ko thích hợp với người khác cũng như sự chờ đợi của người này khác với sự mong muốn của người khác
    Nấu ăn thì ai cũng cần biết chút ít cả và ko hẳn hôm nay em ko nấu ăn thì hôm nay chồng ko cảm phục và nghĩ em ko biết vun vén cho gia đình. Có những cách để chồng cảm phục ngoài chuyện nấu ăn và em là 1 người thích sự thay đổi nên ko thích áp dụng 1 chiêu mỗi ngày . Cho dù có nấu đc món pháp, Ý, Mexico, bánh ngọt, pizza...rồi thì sao? Phải dùng từ từ ko là chỉ có 1 tháng là đã giở hết nghề rồi ạ . Lâu lâu cho ăn thanh đạm 1 bữa thì lại thấy ngon chứ chưa hẳn ngày nào cũng cao lương mỹ vị lại thấy thích.
    Hehe, hình ảnh cô vợ lo làm việc nhà mà chồng vểnh râu ngồi gác chân lên bàn xem tivi, đọc báo đối với em ko đc thuận mắt thì ko lý gì lại đem điều mình ko thích đến cho người khác cả . Dù chồng nấu ăn tất nhiên mình phải cho con bú, hoặc phụ việc lặt vặt khác chứ1 người dù đàn ông hay phụ nữ bận rộn trong khi người kia quá rảnh, cứ nằm dài ra chờ cơm thì vẫn chướng mắt như nhau thôi . Bận rộn sổ sách thì thoải mái, bưng cơm đến tận nơi, đút cho ăn còn đc chứ rảnh mà vẫn vô tư thì ...miễn . Nấu ăn thì chịu khó là ok, chỉ cần nhìn mẹ và bà vài lần sẽ biết thôi. Mà nhìn mấy chị đến lúc sắp lấy chồng mới phải đi học nấu thì thấy hơi ganh tị , mình từ hồi 13 tuổi phải tự thân 1 mình rồi, có ai nấu nướng cho mà ăn đâu . Có lẽ nhờ giời thương nên h mới đc bù đắp
    Mà thôi, nói tóm lại là phúc ai người nấy hưởng .Cái phúc của người này hơi lạ với người khác cũng là điều tất nhiên . Nhưng có lẽ phải nghe theo bà chị em, có sướng thì cứ im im mà hưởng chứ đừng tung hê lên làm gì . Chẹp, còn chưa đầy 1 tuần lại phải đi học mí lại đi làm rồi , ko đc đi tán phét nữa
  4. nguoi_con_o_lai

    nguoi_con_o_lai Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    13/03/2005
    Bài viết:
    2.685
    Đã được thích:
    0
    Đàn ông đa phần giống như chị bảo nhưng cũng ko thể ko có trường hợp đặt biệt ạ , cho nên bạn em, bạn him và chính em cũng đều nhận thấy là em may mắn. Bạn em thì sắp kết thúc việc học và em thì vẫn đang học nhưng cả 2 đều vừa học vừa lo kiếm tiền cả cho nên suy nghĩ rất thực tế . Cái em muốn là những gì mà hiện thực mang lại chứ ko phải là 1 giấc mơ em vẽ ra để huyễn hoặc mình về trách nhiệm của 1 người phụ nữ trong gia đình . Bạn em cũng ko phải là chịu ảnh hưởng của Tây vì anh ấy sinh ra và lớn lên ở VN, những gì đang làm là như ở VN chứ ko phải vì qua đây nên mới chịu đựng như số đông đàn ông khác .Mà em nói nhỏ cái : Đàn ông VN ở Mỹ phần lớn nếu như lớn lên ở VN thì cổ hủ còn hơn những người đàn ông đang sống ở VN nữa chị ạ . Phụ nữ thì ở đây ít, lại ít người nào đáp ứng đc yêu cầu của các ông ấy nên nhiều người phải về VN cưới vợ mang qua đây và vợ các ông ấy đều theo tiêu chuẩn "con gái VN thuần chất" ạ . Em ứ phải du học sinh nên em có quyền chọn cho mình cách sống của Mỹ hay VN, miễn là nó hợp với suy nghĩ của em và khiến em đc hạnh phúc . Mà cách sinh hoạt này cũng là ý kiến của ny em đấy chị ạ .Lão thích làm gì cũng phải sát cánh bên nhau mà lúc ban đầu em rất ghét vì tính em thích độc lập và tự chủ chứ ko thích mỗi việc phải hỏi nhau, thêm bớt cho mệt đầu .
    Có con thì phải biết là cực thân hơn rồi , chính vì thế mới cần chồng cùng giúp đỡ chị ạ .Em muốn con em phải đc cả cha lẫn mẹ quan tâm và trong những việc chăm sóc cho trẻ cũng khiến sợi dây tình cảm đc gắn kết hơn. Em mong chồng em có thể hiểu đc niềm vui với con trẻ, biết chúng cần gì và muốn gì hơn là chỉ ngó con 1 phát để biết nó là con mình rồi thôi. Chăm con cho dù là thiên chức của phụ nữ chăng nữa thì vẫn cần sự giúp đỡ của chồng chứ 1 mình người mẹ đảm đương thì ko thể hoàn thiện tính cách cho trẻ đc. Nấu ăn thì đúng là dù ở 1 mình em vẫn nấu đấy thôi nhưng quả thật nếu lỡ có chồng, có con rồi thì em mong chồng em cũng phải làm gì đó cho em biết là em đã có chồng với , chứ ko thì có khác gì ở 1 mình, có chăng là cực hơn thì em ko ham hố nổi . Nói về kinh tế thì chưa hẳn đàn ông lúc nào cũng là người gánh vác vấn đề đó . Bây h em sống 1 mình cũng có phải vô tư vấn đề tiền bạc lắm đâu . Cũng phải đi cày xanh mặt mới đủ tiền về VN chơi chị ạ . Cho dù có chồng thì cũng ko muốn cho phép mình vô tư mặc kệ chồng lo kt, mình lo việc nhà đc. Mà cho dù bận đến mấy chẳng lẽ 1 tháng 30 ngày ko có ngày nào đc gọi là rảnh để cùng nhau làm chút việc hay sao?
    Cách chăm sóc của em thì có phần khác chị vì nó ko đc tỉ mỉ như thế và cũng ko mang tính chất cố định như 1 lẽ đương nhiên . Bao h người đàn ông của em cũng phải chờ đợi và ngạc nhiên về điều đó và cũng ko thể coi đó như là trách nhiệm em phải làm mỗi ngày đc. Gì chứ đã cho họ quen với điều đó thì nếu có ngày mình quên ko làm lại đặt câu hỏi ngay. Nhưng cũng có thể cách của người này ko thích hợp với người khác cũng như sự chờ đợi của người này khác với sự mong muốn của người khác
    Nấu ăn thì ai cũng cần biết chút ít cả và ko hẳn hôm nay em ko nấu ăn thì hôm nay chồng ko cảm phục và nghĩ em ko biết vun vén cho gia đình. Có những cách để chồng cảm phục ngoài chuyện nấu ăn và em là 1 người thích sự thay đổi nên ko thích áp dụng 1 chiêu mỗi ngày . Cho dù có nấu đc món pháp, Ý, Mexico, bánh ngọt, pizza...rồi thì sao? Phải dùng từ từ ko là chỉ có 1 tháng là đã giở hết nghề rồi ạ . Lâu lâu cho ăn thanh đạm 1 bữa thì lại thấy ngon chứ chưa hẳn ngày nào cũng cao lương mỹ vị lại thấy thích.
    Hehe, hình ảnh cô vợ lo làm việc nhà mà chồng vểnh râu ngồi gác chân lên bàn xem tivi, đọc báo đối với em ko đc thuận mắt thì ko lý gì lại đem điều mình ko thích đến cho người khác cả . Dù chồng nấu ăn tất nhiên mình phải cho con bú, hoặc phụ việc lặt vặt khác chứ1 người dù đàn ông hay phụ nữ bận rộn trong khi người kia quá rảnh, cứ nằm dài ra chờ cơm thì vẫn chướng mắt như nhau thôi . Bận rộn sổ sách thì thoải mái, bưng cơm đến tận nơi, đút cho ăn còn đc chứ rảnh mà vẫn vô tư thì ...miễn . Nấu ăn thì chịu khó là ok, chỉ cần nhìn mẹ và bà vài lần sẽ biết thôi. Mà nhìn mấy chị đến lúc sắp lấy chồng mới phải đi học nấu thì thấy hơi ganh tị , mình từ hồi 13 tuổi phải tự thân 1 mình rồi, có ai nấu nướng cho mà ăn đâu . Có lẽ nhờ giời thương nên h mới đc bù đắp
    Mà thôi, nói tóm lại là phúc ai người nấy hưởng .Cái phúc của người này hơi lạ với người khác cũng là điều tất nhiên . Nhưng có lẽ phải nghe theo bà chị em, có sướng thì cứ im im mà hưởng chứ đừng tung hê lên làm gì . Chẹp, còn chưa đầy 1 tuần lại phải đi học mí lại đi làm rồi , ko đc đi tán phét nữa
  5. nguoi_con_o_lai

    nguoi_con_o_lai Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    13/03/2005
    Bài viết:
    2.685
    Đã được thích:
    0
    Ăn tiệm thấy khoẻ hơn vì khỏi phải rửa chén, sợ nhất là dọn dẹp tàn dư của cuộc chiến nhưng mà đắt hơn . Nếu ở xa nhà mà có tiền họ toàn đi ăn tiệm suốt ngày, chỉ nghèo như em mới phải mua đồ về nấu để giảm bớt chi tiêu thôi . Ăn tiệm 2 bữa 1 ngày hết $600 / tháng . Nấu nướng ở nhà thì $250/ tháng ----> Big saving . Chỉ vì cái túi tiền nên mới khiến mình siêng hơn
  6. nguoi_con_o_lai

    nguoi_con_o_lai Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    13/03/2005
    Bài viết:
    2.685
    Đã được thích:
    0
    Ăn tiệm thấy khoẻ hơn vì khỏi phải rửa chén, sợ nhất là dọn dẹp tàn dư của cuộc chiến nhưng mà đắt hơn . Nếu ở xa nhà mà có tiền họ toàn đi ăn tiệm suốt ngày, chỉ nghèo như em mới phải mua đồ về nấu để giảm bớt chi tiêu thôi . Ăn tiệm 2 bữa 1 ngày hết $600 / tháng . Nấu nướng ở nhà thì $250/ tháng ----> Big saving . Chỉ vì cái túi tiền nên mới khiến mình siêng hơn
  7. Marylin

    Marylin Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/06/2006
    Bài viết:
    912
    Đã được thích:
    0
    @Nguoi_con_o_lai:Hihi chị đâu có ý định tranh luận hay thuyết phục em đồng tình và làm theo kiểu của chị đâuchỉ là ý kiến cá nhân mà bản thân chị(và chắc là khá nhiều người )rút ra sau ít nhất là vài năm kết hôn.Còn đâu mỗi người 1 suy nghĩ và hoàn cảnh,ko thể chụp mũ quy kết cho tất cả được
    Dù sao cũng chúc mừng em vì em có được bf như ý muốn.Nhưng có điều này chị nói có thể bây giờ em chưa nghe và ko tin,nhưng đàn ông khi yêu và khi kết hôn,cho đến khi kết hôn 1 thời gian họ khác nhau khá nhiều đấy,cả suy nghĩ và hành động nữa.Hơn nữa bf nghĩ thoáng như vậy nhưng liệu ba mẹ anh ý có có chung quan điểm với tụi em ko.Hôn nhân ko chỉ có 2 người với 2 quan điểm và mặc kệ người khác nghĩ gì,sẽ có rất nhiều điều cần phải suy nghĩ đấy em ạ.
    Bây giờ phụ nữ giỏi giang thành đạt nhiều lắm,có khi họ còn vất vả và kiếm tiền ngang ngửa đàn ông ấy chứ,và cũng rất tự lập,chứ chẳng còn mấy người chỉ lo quanh quẩn bếp núc,mặc kệ chồng lo KT như em nghĩ nữa đâu.Chị ko nói biết nấu ăn là rất quan trọng,là 1 điều ko thể thiếu,nhưng nó cần thiết với 1 phụ nữ(dù có gia đình hay chưa).
    Nếu chỉ vì ngại dọn dẹp "bãi chiến trường" sau khi nấu nướng,ngại nhớ thành phần món ăn khi đi chợ thì em sẽ ko bao giờ thấy thích thú với việc nấu ăn.Còn cơm hàng cháo chợ thì chị chẳng bao giờ thấy ngon nếu ăn quá vài bữa,và dù ở đâu cũng thấy ko được hợp vệ sinh.Bạn chị nhiều người cũng sống ở các nước pTây nhưng họ vẫn thích thú với việc nấu nưóng hàng ngày cho chồng con(mặc dù rất bận rộn).Chị cũng ko sống ở VN nhưng có lẽ vẫn là 1 nưóc thuộc châu Á nên chị có phần "cổ hủ" hơn em chăng
    Cứ phải lấy chồng đi rồi mới hiểu được nhiều vấn đề em ạCó chồng con rồi thấy hiểu bố mẹ hơn,những gì lúc còn độc thân bố mẹ dạy mình cứ ngang bướng cho là ko cần thiết thì bây giờ thấm thía lắm
  8. Marylin

    Marylin Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/06/2006
    Bài viết:
    912
    Đã được thích:
    0
    @Nguoi_con_o_lai:Hihi chị đâu có ý định tranh luận hay thuyết phục em đồng tình và làm theo kiểu của chị đâuchỉ là ý kiến cá nhân mà bản thân chị(và chắc là khá nhiều người )rút ra sau ít nhất là vài năm kết hôn.Còn đâu mỗi người 1 suy nghĩ và hoàn cảnh,ko thể chụp mũ quy kết cho tất cả được
    Dù sao cũng chúc mừng em vì em có được bf như ý muốn.Nhưng có điều này chị nói có thể bây giờ em chưa nghe và ko tin,nhưng đàn ông khi yêu và khi kết hôn,cho đến khi kết hôn 1 thời gian họ khác nhau khá nhiều đấy,cả suy nghĩ và hành động nữa.Hơn nữa bf nghĩ thoáng như vậy nhưng liệu ba mẹ anh ý có có chung quan điểm với tụi em ko.Hôn nhân ko chỉ có 2 người với 2 quan điểm và mặc kệ người khác nghĩ gì,sẽ có rất nhiều điều cần phải suy nghĩ đấy em ạ.
    Bây giờ phụ nữ giỏi giang thành đạt nhiều lắm,có khi họ còn vất vả và kiếm tiền ngang ngửa đàn ông ấy chứ,và cũng rất tự lập,chứ chẳng còn mấy người chỉ lo quanh quẩn bếp núc,mặc kệ chồng lo KT như em nghĩ nữa đâu.Chị ko nói biết nấu ăn là rất quan trọng,là 1 điều ko thể thiếu,nhưng nó cần thiết với 1 phụ nữ(dù có gia đình hay chưa).
    Nếu chỉ vì ngại dọn dẹp "bãi chiến trường" sau khi nấu nướng,ngại nhớ thành phần món ăn khi đi chợ thì em sẽ ko bao giờ thấy thích thú với việc nấu ăn.Còn cơm hàng cháo chợ thì chị chẳng bao giờ thấy ngon nếu ăn quá vài bữa,và dù ở đâu cũng thấy ko được hợp vệ sinh.Bạn chị nhiều người cũng sống ở các nước pTây nhưng họ vẫn thích thú với việc nấu nưóng hàng ngày cho chồng con(mặc dù rất bận rộn).Chị cũng ko sống ở VN nhưng có lẽ vẫn là 1 nưóc thuộc châu Á nên chị có phần "cổ hủ" hơn em chăng
    Cứ phải lấy chồng đi rồi mới hiểu được nhiều vấn đề em ạCó chồng con rồi thấy hiểu bố mẹ hơn,những gì lúc còn độc thân bố mẹ dạy mình cứ ngang bướng cho là ko cần thiết thì bây giờ thấm thía lắm
  9. nguoi_con_o_lai

    nguoi_con_o_lai Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    13/03/2005
    Bài viết:
    2.685
    Đã được thích:
    0
    Em cũng có bà chị đã lấy chồng lâu rồi , bản thân cũng cặp kè ko ít nên có thể lường trc đc sự thay đổi xoành xoạch của đàn ông để ko bị shock. Em cũng chả trông mong gì nhiều nhặng ở 1 người đàn ông cả, lúc trc khi chưa quen bạn em em còn chán đến mức ko muốn lấy chồng .Mà bạn em từng cặp kè 8 năm trc khi quen em, với thời gian dày đặc đó thì nếu có thay đổi cách xử sự và hành vi quan tâm thì cũng đã thay đổi rồi chứ quyết ko kiên trì đến phút cuối để yêu chiều chị kia đâu. Cho nên mới bảo cái phúc của người này chưa hẳn người khác hiểu đc
    Chị và những bác khác thấy em có vẻ thích sự sòng phẳng và công bằng nhưng ko có nghĩa là em có những thứ khác để bù đắp lại cho người yêu em. Em từng nói : chọn 1 gia đình thích hợp để sống chung nửa đời còn lại là tuỳ thuộc vào bản lĩnh của người phụ nữ . Em như thế nào thì sẽ biết chọn 1 gia đình thích hợp để đặt chân vào chứ ko muốn cưới rồi mới đi lo đối phó với mẹ chồng, với dư luận . Mẹ của ny em là dạng phụ nữ chất phác dễ tính, trong nhà ko có con gái nên rất quý con gái . Bản thân em ko có gì giỏi nổi bật, nhưng nói về cách đối xử với người lớn tuổi thì đã đc bà nội và các cô dì giáo dục đặc biệt từ nhỏ rồi . Mẹ ex thì ngay cả người trong nhà là ex cũng bảo bà rất khó tính, vậy nhưng chỉ cần trao ra 1 chút tâm ý, chịu khó học hỏi và biết quan tâm cho bà vậy mà chẳng mấy chốc lại xem em như người nhà rồi, thậm chí có suy nghĩ phiền muộn gì với 2 đứa con cũng đều có thể chia sẻ cho em cả . Bây h em và ex ko còn cặp kè nữa nhưng quan hệ của 2 bác cháu vẫn rất tốt, ko sang chơi lại bị giận . Nếu như đã chọn đc 1 người phụ nữ tốt, biết lý lẽ , có đủ thông cảm để làm mẹ chồng thì cho dù họ có khó tính 1 chút thì vẫn có cách xoay sở . Em có chọn là chọn từ trong ra ngoài chứ chẳng phải chỉ cần 2 người 2 quan điểm đâu, cái này thì đã rõ lắm vì từng vì ảnh hưởng của gia đình em mà em đã phải chia tay với ex. Em chả có gì để lạc quan về mình cả, từ tài sắc đến tiền tài địa vị nhưng nói đến nhìn người thì có lẽ chưa bao h mắc phải sai lầm . Nếu có chồng thì em vẫn mong mình hoà nhập với gia đình họ dễ dàng và cũng ko muốn tốn thời gian để mẹ chồng và con dâu chuyển từ gay gắt sang mức độ hoà nhã vì từng ấy thời gian thì ai biết đc chuyện gì sẽ xảy ra và không khí trong nhà từ đó đến lúc vui vẻ sẽ như thế nào? Do đó bao h cũng phải tìm hiểu và thích nghi trc khi mình gật đầu đồng ý chứ ko phải vì lười biếng và sống thiếu trách nhiệm nên mới đầu quân vào nhà dễ tính . Mà nếu như ko sống biết điều thì vào nhà nào cũng chả đc ai ưa đâu, lý lẽ này ai cũng biết cả
    Em ko thích nấu món VN vì có quá nhiều thứ ti tí nhưng ko phải là ko biết nấu và ko muốn nấu (đói thì đầu gối phải bò chứ ai bò cho ạ), mỗi tội trí nhớ lại cực tệ trong việc nhớ từng thứ linh tinh nên đi đâu cũng phải mang list để mua đồ chứ ko thì thế nào cũng mua thiếu 1 vài món . Dù sao vẫn thích làm bánh ngọt và món ăn Tây hơn vì nó đơn giản và mua nguyên liệu cực dễ chứ cái tính thiếu kiên nhẫn thì sợ nhất là chờ hầm xương heo rồi mỗi thứ lại làm và bỏ 1 ít vào, như món bún thang ấy ạ .Nhiều lúc nấu cho đã con mắt rồi lại chẳng buồn ăn nữa . Em cũng chả thấy nấu ăn là 1 cái thú gì cả mà chỉ xem đó là chuyện bình thường cần làm hàng ngày thôi nên nghe người ta đề cao nó lên tận mây lại thấy ko đc thuận nhĩ lắm . Thú vui của em là làm ra tiền, đc nhìn thấy tiền bạc trong tài khoản ngày càng nhân cao , niềm hạnh phúc ngoài xã hội là thầu đc mối lớn, niềm vui trong gia đình là mỗi khi về lại thấy chồng mình biết quan tâm, cho dù có xảy ra chuyện gì thì cũng biết mình vẫn còn 1 người luôn đứng bên động viên ủng hộ
    Ba em là đầu bếp (em cũng bị ba em ảnh hưởng chứ ko hẳn vì sống ở Mỹ nên quen cách của Mỹ , nói thế tội cho bọn Mỹ bị đổ thừa nhiều quá) nên nhà hàng nấu nướng thế nào thì em biết đc . Nhiều khi ba em có mang vài món về nhà nhưng em cũng ko có hứng thú ăn là vậy . Muốn em nấu nướng thì ít ra cũng phải nên biết điều, đủ làm em thấy thoải mái để nấu chứ đừng khiến em mang cảm giác trong cái nhà này chỉ có mỗi mình biết cái bếp nằm ở đâu. Yêu cầu như vậy thì chắc cũng ko phải gì quá đáng chị nhỉ ?. Em cũng ko lucky như chị và những người khác mà có ba mẹ bên cạnh chỉ bảo từng chút, những gì rút tỉa đc chỉ là ở những gì mình trải qua và những người xung quanh mà thôi.
  10. nguoi_con_o_lai

    nguoi_con_o_lai Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    13/03/2005
    Bài viết:
    2.685
    Đã được thích:
    0
    Em cũng có bà chị đã lấy chồng lâu rồi , bản thân cũng cặp kè ko ít nên có thể lường trc đc sự thay đổi xoành xoạch của đàn ông để ko bị shock. Em cũng chả trông mong gì nhiều nhặng ở 1 người đàn ông cả, lúc trc khi chưa quen bạn em em còn chán đến mức ko muốn lấy chồng .Mà bạn em từng cặp kè 8 năm trc khi quen em, với thời gian dày đặc đó thì nếu có thay đổi cách xử sự và hành vi quan tâm thì cũng đã thay đổi rồi chứ quyết ko kiên trì đến phút cuối để yêu chiều chị kia đâu. Cho nên mới bảo cái phúc của người này chưa hẳn người khác hiểu đc
    Chị và những bác khác thấy em có vẻ thích sự sòng phẳng và công bằng nhưng ko có nghĩa là em có những thứ khác để bù đắp lại cho người yêu em. Em từng nói : chọn 1 gia đình thích hợp để sống chung nửa đời còn lại là tuỳ thuộc vào bản lĩnh của người phụ nữ . Em như thế nào thì sẽ biết chọn 1 gia đình thích hợp để đặt chân vào chứ ko muốn cưới rồi mới đi lo đối phó với mẹ chồng, với dư luận . Mẹ của ny em là dạng phụ nữ chất phác dễ tính, trong nhà ko có con gái nên rất quý con gái . Bản thân em ko có gì giỏi nổi bật, nhưng nói về cách đối xử với người lớn tuổi thì đã đc bà nội và các cô dì giáo dục đặc biệt từ nhỏ rồi . Mẹ ex thì ngay cả người trong nhà là ex cũng bảo bà rất khó tính, vậy nhưng chỉ cần trao ra 1 chút tâm ý, chịu khó học hỏi và biết quan tâm cho bà vậy mà chẳng mấy chốc lại xem em như người nhà rồi, thậm chí có suy nghĩ phiền muộn gì với 2 đứa con cũng đều có thể chia sẻ cho em cả . Bây h em và ex ko còn cặp kè nữa nhưng quan hệ của 2 bác cháu vẫn rất tốt, ko sang chơi lại bị giận . Nếu như đã chọn đc 1 người phụ nữ tốt, biết lý lẽ , có đủ thông cảm để làm mẹ chồng thì cho dù họ có khó tính 1 chút thì vẫn có cách xoay sở . Em có chọn là chọn từ trong ra ngoài chứ chẳng phải chỉ cần 2 người 2 quan điểm đâu, cái này thì đã rõ lắm vì từng vì ảnh hưởng của gia đình em mà em đã phải chia tay với ex. Em chả có gì để lạc quan về mình cả, từ tài sắc đến tiền tài địa vị nhưng nói đến nhìn người thì có lẽ chưa bao h mắc phải sai lầm . Nếu có chồng thì em vẫn mong mình hoà nhập với gia đình họ dễ dàng và cũng ko muốn tốn thời gian để mẹ chồng và con dâu chuyển từ gay gắt sang mức độ hoà nhã vì từng ấy thời gian thì ai biết đc chuyện gì sẽ xảy ra và không khí trong nhà từ đó đến lúc vui vẻ sẽ như thế nào? Do đó bao h cũng phải tìm hiểu và thích nghi trc khi mình gật đầu đồng ý chứ ko phải vì lười biếng và sống thiếu trách nhiệm nên mới đầu quân vào nhà dễ tính . Mà nếu như ko sống biết điều thì vào nhà nào cũng chả đc ai ưa đâu, lý lẽ này ai cũng biết cả
    Em ko thích nấu món VN vì có quá nhiều thứ ti tí nhưng ko phải là ko biết nấu và ko muốn nấu (đói thì đầu gối phải bò chứ ai bò cho ạ), mỗi tội trí nhớ lại cực tệ trong việc nhớ từng thứ linh tinh nên đi đâu cũng phải mang list để mua đồ chứ ko thì thế nào cũng mua thiếu 1 vài món . Dù sao vẫn thích làm bánh ngọt và món ăn Tây hơn vì nó đơn giản và mua nguyên liệu cực dễ chứ cái tính thiếu kiên nhẫn thì sợ nhất là chờ hầm xương heo rồi mỗi thứ lại làm và bỏ 1 ít vào, như món bún thang ấy ạ .Nhiều lúc nấu cho đã con mắt rồi lại chẳng buồn ăn nữa . Em cũng chả thấy nấu ăn là 1 cái thú gì cả mà chỉ xem đó là chuyện bình thường cần làm hàng ngày thôi nên nghe người ta đề cao nó lên tận mây lại thấy ko đc thuận nhĩ lắm . Thú vui của em là làm ra tiền, đc nhìn thấy tiền bạc trong tài khoản ngày càng nhân cao , niềm hạnh phúc ngoài xã hội là thầu đc mối lớn, niềm vui trong gia đình là mỗi khi về lại thấy chồng mình biết quan tâm, cho dù có xảy ra chuyện gì thì cũng biết mình vẫn còn 1 người luôn đứng bên động viên ủng hộ
    Ba em là đầu bếp (em cũng bị ba em ảnh hưởng chứ ko hẳn vì sống ở Mỹ nên quen cách của Mỹ , nói thế tội cho bọn Mỹ bị đổ thừa nhiều quá) nên nhà hàng nấu nướng thế nào thì em biết đc . Nhiều khi ba em có mang vài món về nhà nhưng em cũng ko có hứng thú ăn là vậy . Muốn em nấu nướng thì ít ra cũng phải nên biết điều, đủ làm em thấy thoải mái để nấu chứ đừng khiến em mang cảm giác trong cái nhà này chỉ có mỗi mình biết cái bếp nằm ở đâu. Yêu cầu như vậy thì chắc cũng ko phải gì quá đáng chị nhỉ ?. Em cũng ko lucky như chị và những người khác mà có ba mẹ bên cạnh chỉ bảo từng chút, những gì rút tỉa đc chỉ là ở những gì mình trải qua và những người xung quanh mà thôi.

Chia sẻ trang này