1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Em hỏi tôi....phiến đá có linh hồn không????

Chủ đề trong 'Văn học' bởi hoanglynguyen, 23/01/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. hoanglynguyen

    hoanglynguyen Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/09/2003
    Bài viết:
    14
    Đã được thích:
    0
    Em hỏi tôi....phiến đá có linh hồn không????

    VIÊN ĐÁ MA?U HÔ? PHÁCH

    [​IMG]

    Có một viên đá cuội màu hổ phách bao nhiêu năm nằm sâu tận đáy con suối bên bìa rừng, sâu trong hốc đá gâ?n mé bơ?, bao mùa nước trôi đi, dòng cũ trôi về nguồn dòng mới lại lướt qua, mấy trăm năm viên đá cuội vẫn nằm im nơi đáy con suối chẳng ai buồn để ý đến, nó luôn thơ? da?i sau môfi mu?a nước lên. Quanh năm dòng thủy triều lên xuống theo qui luật thời gian, vạn vật cũng đổi thay, chỉ có viên đá cuội quanh năm vẫn nằm im đáy không buồn nhúc nhích. Viên đá ước ao được vu?ng ra kho?i mặt nước, nó muốn ve? sáng rực rơf cu?a nó to?a sáng dưới ánh mặt trơ?i chứ chă?ng pha?i trong lo?ng suối buô?n te? na?y chă?ng ai the?m đoái hoa?i tới...

    Bỗng một hôm, vào mùa hè nắng nóng, có một đoàn người ghé ngang, dừng lại nơi dòng suối nghỉ chân, đó là một đoàn địa chất đi tìm những mẫu đất đá dùng cho các thí nhiệm trong công trình nghiên cứu của họ. Trong đoàn địa chất có một chàng trai khá trẻ, đó là một sinh viên sắp ra trường, anh mới về đội thực tập mấy tháng nay, với niềm đam mê và tinh thần học hỏi, đi bất cứ nơi nào anh cũng đem về một vật gì đó để nghiên cứu cho đề tài tốt nghiệp sắp tới của mình.

    Trời nắng nóng, nhìn thấy dòng suối mát rượi trong veo, mọi người ào xuống vốc nước uống và rửa mặt cho mát, bỗng anh chàng reo lên thích thú, bước thật nhanh vê? phía hốc đá, ba?n tay anh cha?ng khoát nước gạt nhưfng rong rêu bám xung quanh, đôi mắt sáng bư?ng, gương mặt rạng rơf nụ cươ?i, thì ra chàng đã phát hiện ra viên đá cuội.
    - Đẹp quá, mình phải mang về mới được
    Nói xong chàng nâng viên đá lên ngắm nghía, dưới ánh nắng mặt trời và nước từ dòng suối trong veo, viên đá cuội như tỏa ánh hào quang đẹp rực rỡ, chàng trai thích thú vuốt ve ngắm một cách mê mẩn.

    Viên đá cuội bao lâu nằm ngủ quên, bỗng giật mình vì một ai đó nâng nó lên mặt nước, ánh mặt trời nóng chiếu thẳng vào người nó khiến nó bị chói mắt, giật mình nhìn lại thì điê?u nó nhìn thấy đầu tiên là ánh mắt dịu dàng của chàng trai đang đắm đuối nhi?n nó say mê, nó thích thú reo lên vì được bước ra khỏi cái nơi bao năm chôn mình chẳng ai để tâm ấy, nó cuộn mình trong ánh mắt dịu dàng của chàng trai. Mọi người xúm lại trầm trồ nhìn viên đá tấm tắc khen
    - Cậu khéo thật, tìm đâu được viên đá đẹp quá
    - Ôi, cái ma?u lạ quá, hiếm lắm đấy
    - Tuyệt vời phải không chị, em sẽ đem về để chỗ đẹp nhất trong tủ để ngắm mỗi ngày
    Chàng trai nói với chị đi cùng.

    Suốt quãng thời gian cả đoàn địa chất đi khảo sát, không lúc nào chàng trai rời viên đá cuội, mỗi lúc rảnh rỗi chàng đều mang nó ra lau chùi sáng bóng, ngắm nghía rất say mê, thỉnh thoa?ng còn trò chuyện như đang nói với ngươ?i yêu vậy, cái cách chàng cầm viên đá thật dịu dàng khiến viên đá cảm thấy nó thật may mắn, chứ bao năm nằm yên dưới lòng suối, ngoài những con cá và các loài sinh vật nước lượn lơ? trôi qua thì có mấy ai thấy được vẻ đẹp của nó, nó thích cái cảm giác ấm áp mà bàn tay của chàng trai ve vuốt nó, thật nhẹ nha?ng. Viên đá cuội tin rằng cuộc đời nó thật có ý nghĩa khi được chàng trai giữ bên mình, nó tin ră?ng nó sef được đê? lên một cái kệ thu?y tinh na?o đó thật đẹp.

    Sau thời gian đi khảo sát, đoàn địa chất trở về với một số nhưfng kết qua? thu thập rất tha?nh công, chàng trai cũng về lại ngôi nhà của mình, viên đá cuội sung sướng khi nghĩ rằng mình sẽ có một chỗ đứng hoành tráng trong ngôi nhà của chàng trai, nó sung sướng mỉm cười thật tươi chơ? đón giây phút ấy..
    Quăng chiếc balô bám đầy bụi, chàng trai nga? ngươ?i ra chiếc giươ?ng, bôfng như nhớ ra điê?u gi?, cha?ng lục tung chiếc balô va? lấy ra viên đá cuội ngắm nghía. Viên đá sung sướng thơ? pha?o, thế la? nó đaf sắp có chôf đứng trong ngôi nha? ấy, nó hô?i hộp không biết cha?ng trai sef đê? nó ơ? đâu, va? rô?i nó thấy mi?nh được đặt xuống nhẹ nha?ng ke?m theo giọng nói êm ái quen thuộc cu?a cha?ng trai:
    - Nă?m ơ? đây ngoan nhé, em đẹp lắm
    Viên đá nhắm tịt mắt không dám mơ? mắt ra xem, nó hô?i hộp đón nhận cái ca?m giác mát lạnh cu?a kệ thu?y tinh, mơ? mắt ra nhi?n nó lắng tai nghe cha?ng trai đang khe khef hát nho? ba?i nhạc gi? đó, cái ca?m giác được nâng niu khiến nó ha?i lo?ng, ánh đe?n va?ng ấm áp trên kệ to?a xuống ca?ng khiến ma?u hô? phách cu?a nó rực rơf óng ánh. Môfi nga?y, cha?ng trai đê?u da?nh ít thơ?i gian đê? ngắm nghía nó, tro? chuyện với nó, giọng nói cu?a cha?ng bao giơ? cufng thật êm ái du dương, cha?ng trai luôn da?nh cho nó ánh mắt tri?u mến sau môfi nga?y trơ? vê?, môfi lâ?n như thế nó đê?u ca?m thấy thật ha?i lo?ng.

    Thơ?i gian trôi qua, cha?ng trai trơ? tha?nh một nha? địa chất thật sự, không co?n la? anh cha?ng sinh viên nga?y xưa, nhưfng chuyến đi cu?a cha?ng da?i nga?y hơn, có khi hă?ng tháng viên đá cuội không thấy bóng dáng cha?ng trong ngôi nha?, cha?ng không co?n thơ?i gian đê? ngắm viên đá cuội va? chăm chút lau bụi môfi nga?y như trước. Một lớp bụi mo?ng đaf bám lên ngươ?i nó tư? lúc na?o không ai hay, ma?u hô? phách cứ xi?n lại dâ?n không co?n bóng loáng như xưa. Lâ?n na?y, cha?ng trai đi hai tháng rô?i chưa vê?, đợt công tác na?y được chuâ?n bị rất lâu va? rất chi tiết tư?ng nơi cha?ng sef đến, viên đá buô?n baf, môfi giơ? môfi phút , nga?y cứ dâ?n qua, nó mong chơ? cha?ng trai trơ? vê?, nó nhớ ba?n tay va? ánh mắt nô?ng ấm cu?a cha?ng trai......bôfng tim nó reo lên mư?ng vui khi nghe tiếng cư?a mơ?, tiếng bước chân quen thuộc cu?a cha?ng trai, nôfi mư?ng vui khiến ca? thân hi?nh nó rung lên, nó muốn nhi?n thấy cha?ng trai thật gâ?n, nhưng lớp bụi phu? nga?y một da?y la?m mắt nó bị mơ? không thê? nhi?n rof, nó chi? nghe tiếng bước chân cu?a cha?ng thật gâ?n, nó nghe tiếng balô quen thuộc cu?a cha?ng trai thâ?y xuống nê?n nha?, nó mong chơ? được ba?n tay cu?a cha?ng nâng nó lên ngắm nghía như trước. Nó hô?i hộp nghe tiếng bước chân cu?a cha?ng tiến lại gâ?n, tim nó đập rộn raf, nó ca?m nhận được ba?n tay ấm áp cu?a cha?ng trai chạm va?o nó, ca? thân ngươ?i nó được nhấc lên, nó run râ?y chơ? đợi câu nói quen thuộc... Ôi nhưng...sao thế na?y, nó ca?m thấy ca? thân ngươ?i cu?a nó mất trọng lượng , ca?m giác chới với như bay vê? một hướng na?o đó, mơ? choa?ng mắt ra nhi?n, nó hoa?ng hốt ca?m nhận cái nham nhám cu?a cái nơi nó được đáp xuống, ba?ng hoa?ng mơ? choa?ng mắt nhi?n thi?...trơ?i ơi, cái mu?i gi? ngai ngái cu?a đất, xung quanh nó không pha?i la? cái kệ thu?y tinh hay ba?n tay ấm áp dịu da?ng quen thuộc cu?a cha?ng trai, ma? la? cái chậu cây, xung quanh nó cufng có nhiê?u viên đá cuội như nó nă?m ngô?n ngang mất trật tự, cái na?o cufng đaf xi?n ma?u va? bám mu?i nô?ng cu?a đất. Nó kinh hoa?ng khóc thét gọi cha?ng trai, nhưng tiếng hét chưa kịp ra kho?i miệng đaf vội ngưng bặt, đúng la? cha?ng rô?i, nhưng trên tu? kính, nơi ma? trước đây la? chôf cu?a nó đaf được cha?ng trai dịu da?ng đặt lên đó một viên đá khác ma?u đo? rubi tuyệt đẹp, ánh mắt va? giọng nói dịu da?ng cu?a cha?ng vâfn như nga?y xưa da?nh cho nó:
    - Nă?m ngoan nhé, em đẹp lắm
    Có điê?u, bây giơ? cha?ng không nói với nó nưfa ma? la? với viên đá ma?u đo? rubi kia, nó ngậm ngu?i cúi mặt đánh rơi giọt nước mắt pha lâfn nhưfng hạt bụi co?n bám đâ?y trên cơ thê? nó.
    - Khóc la?m gi?, sự đơ?i vốn thế ma? cô bé
    Viên đá ma?u xanh tím bên cạnh nó thê?u tha?o
    - Trước đây tôi cufng như em , ma?u xanh tím cu?a tôi cufng rực rơf, anh ta cufng nâng niu tôi như đaf tư?ng yêu quý em, nhưng thơ?i gian phu? bụi, sắc đá phai đi, chúng ta xuống sắc em ạ, anh ta cufng không có thơ?i gian đê? lau chu?i, chuyện gi? đến sef đến thôi, nhưfng viên đá bên cạnh tôi va? em cufng vậy thôi em ạ
    - Nhưng em vâfn co?n đẹp, chi? câ?n anh ấy lau bụi đi, em vâfn sáng
    - Tiếc la? viên đá kia sáng hơn em, mới hơn em, không câ?n lau bụi vâfn sáng, em không hiê?u sao?

    Không, nó không muốn thế na?y, nó ca?ng không muốn hiê?u, chôf na?y dơ bâ?n quá, chôf cu?a nó pha?i la? chôf khác kia, nó vâfn co?n đẹp thế na?y ma?, nó vu?ng vâfy điên cuô?ng...ca?ng vu?ng vâfy thân hi?nh nó lại ca?ng lún sâu xuống đất đen...va? cha?ng trai đâu có đê? tâm, cha?ng đang bận nói nhưfng lơ?i âu yếm cu?ng viên đá đo? rực rơf kia mất rô?i.

    Bắt đâ?u tư? hôm đó, viên đá cuội cufng chung số phận với nhưfng viên khác trong chậu cây, môfi sáng cha?ng trai vác chiếc bi?nh ra tưới cây, xối ca? nước lên ngươ?i nó, mu?i nước pha lâfn mu?i đất khiến viên đá cuội ghê sợ, nó bôfng ước ao do?ng nước trong veo mát lạnh nga?y xưa nơi bơ? suối, ước ao trơ? lại nơi chốn cuf với nhưfng ha?ng cây ruf xuống mặt nước tạo tha?nh nhưfng đợt sóng lăn tăn sau nhưfng cơn gió thoa?ng qua, nhưfng đa?n cá lội tung tăng bên cạnh môfi nga?y, được ngắm nhưfng chiê?u hoa?ng hôn rực rơf va? bi?nh minh thắp sáng ánh mặt trơ?i......

    Ôi...nhưfng nga?y xưa cu?a nó...co?n đâu!!!!!!!!!!

    Oct/05
    HL
  2. hoanglynguyen

    hoanglynguyen Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/09/2003
    Bài viết:
    14
    Đã được thích:
    0
    VIÊN ĐÁ RUBY
    [​IMG]
    Một nga?y, khi ánh nắng ban mai tra?n va?o bao tru?m căn pho?ng, cha?ng trai thức giấc, vươn vai ngáp da?i sau một giấc ngu? sâu, việc đâ?u tiên cha?ng bước đến kệ tu? kính, nâng viên đá ma?u đo? lên vuốt ve thủ thỉ:
    - Ôi, tuyệt la?m sao, ánh đo? rực rơf cu?a em khiến ta mê đắm, có ma?u sắc na?o tuyệt hơn em đâu, em la? tuyệt tác cu?a thiên nhiên ban tặng cho ta
    Viên đá e lệ khép nép dấu nụ cươ?i sau nhưfng đươ?ng vân, lo?ng nó run lên một niê?m kiêu hafnh, đúng vậy, có ma?u na?o cao sang va? tuyệt đẹp hơn nó, viên đá khef đưa mắt liếc nhi?n cha?ng trai thật ti?nh tứ:
    - Cha?ng nói thật chứ, sef không bao giơ? cha?ng rời xa em?
    - Đúng vậy, em cho ta ca?m giác muốn chinh phục, ma?u sắc cu?a em rực rơf chói loa? khiến trái tim ta rung lên cung bậc khát khao, em la? nưf thâ?n venus cu?a lo?ng ta.
    Viên đá đo? kiêu hafnh trước ánh mắt mê đắm cu?a cha?ng trai, nó biết mafnh lực tư? ma?u sắc cu?a nó, ánh mắt trơ?i va?ng rực cu?a buô?i sáng chiếu va?o cơ thê? nó ấm áp tạo nên một sức nóng toa? ra, ma?u đo? rực rơf trong bóng nắng ca?ng trơ? nên lộng lâfy, nó rướn mi?nh đón nhận cái vuốt ve va? ánh mắt mê đắm cu?a cha?ng trai, viên đá hiê?u rất rof, nó xứng đáng được hươ?ng ánh mắt ngươfng mộ ấy.
    Chuông đô?ng hô? báo thức điê?m 7 tiếng, cha?ng trai xo? vội đôi chân va?o chiếc gia?y vứt lăn lóc nơi góc pho?ng, dư?ng lại trước gương chi?nh trang lại y phục, cha?ng quay vê? phía viên đá dịu da?ng nói khef:
    - Ngoan nhé, ta đi làm đây, chiê?u ta sef vê? với em, em đẹp lắm!
    - Vâng, cha?ng đi, em sef chơ? cha?ng vê?
    Câ?m viên đá chạm nhẹ môi va?o, cha?ng trai mi?m cươ?i quay lưng bước ra cư?a, viên đá thẹn thu?ng sau nụ hôn dịu da?ng ấy ca?ng khiến cái ma?u đo? thêm thắm, cha?ng trai đi rô?i ma? ca?m giác mơn man cu?a đôi môi ấm nóng vâfn khiến viên đá đo? thâ?n thơ?...Nó nhắm mắt lại tận hươ?ng ca?m giác đê mê ấy...Nó nhớ lại mọi chuyện, nó ca?m ơn cha?ng đaf đem nó tư? vu?ng đất sâu nơi thung lufng, ơi chi? có cái nắng bo?ng rát cu?a mặt trơ?i môfi nga?y, nơi chi? có nhưfng bước chân cu?a thú dưf đi qua. Đaf có lâ?n, viên đá đaf bị lăn lông lốc tư? trên đi?nh đô?i xuống, toa?n thân xây xát vi? một đa?n ngựa hoang phóng vụt qua như bafo táp, cuốn mọi thứ theo tư?ng vó ngựa hung hăng. Bụi đo? mịt mu? khiến đôi mắt nó xốn đau, nó biết giá trị cu?a nó, nhưng...có pha?i ai cufng biết đến giá trị của nó đâu.
    Va? rô?i cha?ng trai đến trong một chuyến kha?o sát vu?ng đất mới, cha?ng đi ti?m nhưfng loại đá sa thạch tốt nhất, cha?ng muốn đem nhưfng viên sa thạch ấy vê? tặng cho ông nội đê? mư?ng thọ ông. Ông nội cha?ng la? một nha? điêu khắc đá, nhưfng bức tượng tư? nhưfng loại đá sa thạch vô tri đaf trơ? nên nhưfng tuyệt tác tư? ba?n tay khéo léo cu?a ông. Trưa nắng nóng, ngô?i nghi? mệt dưới tán cây, đưa cặp mắt xa nhi?n khắp vu?ng đất lơ?m chơ?m đất đá, tia nắng mặt trơ?i rọi xuống như muốn thiêu đốt la?n da, bôfng cha?ng tro?n mắt nhi?n vê? phía trước, nơi ánh nắng đang chiếu lấp lánh một vật gi? đấy ma?u đo? cách khoa?ng cha?ng ngô?i không xa, với ánh mắt tinh tươ?ng va? kha? năng nhận biết các loại đá, cha?ng chạy a?o tới va? vô? lấy viên đá reo lên mư?ng rơf:
    - Ôi trơ?i, số ta thật may mắn, dêf mấy ai có được viên đá thế na?y
    Cha?ng trai chạy nhanh vê? phía bơ? sông, chạy a?o xuống rư?a sạch lớp bụi ma?u cam bám đâ?y trên viên đá đo?, cha?ng ti? mi? du?ng khăng lau thật sạch va? luôn miệng xuýt xoa khi nhi?n thấy nhưfng vệt xước nho? trên mi?nh đá. Rô?i bă?ng nhưfng thao tác điêu luyện học được tư? ông nội, cha?ng lấy tư? balô ra một vật dụng, bă?ng đôi tay điệu nghệ va? dịu da?ng, cha?ng nhẹ nha?ng ma?i lại nhưfng vệt xước. Sau một giơ?, viên đá đaf trơ? nên thật đẹp, sắc đo? cu?a nó dưới ánh nắng lộng lâfy rực rơf hơn bao giơ?, cha?ng trai gật gu? ha?i lo?ng trước tha?nh qua? cu?a mi?nh va? reo lên rất thoa? mafn
    - Tuyệt lắm rô?i, bây giơ? sef chă?ng có ai đẹp bă?ng em đâu, cưng ạ!
    Viên đá sung sướng nhi?n cha?ng trai bă?ng ánh mắt âu yếm:
    - Ca?m ơn cha?ng đaf nhi?n thấy em
    - Em la? cu?a ta, tin ta nhé, vị trí cu?a em pha?i ơ? nơi thật đẹp chứ không pha?i cái vu?ng đá so?i khô că?n na?y
    Thế đấy, viên đá đo? đaf bước chân vê? căn nha? cu?a cha?ng trai như vậy, nó mơ ma?ng hô?i tươ?ng lại nhưfng gì đaf qua, gương mặt thoa? mafn cứ tươi rói một nụ cươ?i, ca?ng khiến sắc đá thêm rực đo?, bôfng nó giật bắn ngươ?i vi? một tiếng thét vang lên tư? đâu đó:
    - Tra? vị trí đó lại cho ta, chôf đó la? cu?a ta....mi cút đi viên đá đo? kia
    Đa?o mắt ti?m kiếm giọng nói đó, viên đá đo? ngâ?n ngươ?i không hiê?u phát ra tư? đâu, sau một hô?i lắng nghe va? ti?m kiếm, nó phát hiện ra tiếng nói xuất phát tư? chậu cây trên bệ cư?a sô?
    - Ai nói đấy?
    - La? ta, mi không nhi?n thấy ta sao ha? con bé đá đo? ngốc nghếch kia? Mi tư? đâu tới ma? chiếm ngôi vị cu?a ta trong ngôi nha? na?y, mi cút đi, chôf mi đang đặt cái thân lên chính la? cu?a ta, nghe rof chưa??
    Viên đá nhíu ma?y nhi?n thật lâu vê? hướng đó, nó nhi?n thấy một viên đá cuội ma?u sắc không co?n rof, trên mi?nh viên đá cuội dính đâ?y ma?u đất đen đang trợn mắt giận dưf ngoác miệng tuôn nhưfng lơ?i mắng chư?i a?o a?o vê? phía nó. Nó bật cươ?i khâ?y, quăng cái nhi?n khinh miệt vê? phía viên đá cuội:
    - Chị nhi?n lại chị đi, xấu xí không rof ma?u sắc như thế ma? đo?i lên đây sao? Chôf na?y tôi độc chiếm rô?i, chôf cu?a chị chính la? cái chậu đất chị đang toạ lạc ấy, đư?ng có mơ giưfa ban nga?y nhé, cái tu? kính na?y thi? pha?i đẹp như tôi mới xứng đáng
    - Ngươi....mi đúng la? kiêu căng, rô?i mi sef thấy, có một nga?y cha?ng cufng cho mi chung số phận với ta
    - Co?n lâu nhé, ba?n thân tôi cufng đaf la? một viên đá quý, được ma?i dufa lại ca?ng đẹp, co?n chị, chi? la? một viên đá cuội tâ?m thươ?ng, chă?ng qua chắc trước kia bóng loáng chút thôi mới được cha?ng đê? ý đến....
    - Con ranh, đư?ng vênh mặt như thế, ca? the?m chóng chán, rô?i mi cufng sef bị bo? quên, ta nguyê?n ru?a cái nga?y mi vê? căn nha? na?y
    - Chị cứ nguyê?n ru?a thoa?i mái, du? gi? suốt đơ?i co?n lại chị cufng ơ? trong cái chậu đất đó thôi, tội nghiệp thay
    - Mi hafy đợi đấy, ta sef chống mắt xem mi sef vênh váo được bao lâu...
    Viên đá đo? bật cươ?i ngạo mạn ha? hê trước ve? hậm hực cu?a viên đá cuội, nó đưa ánh mắt khinh miệt nhi?n vê? phía chậu cây, co?n viên đá cuội căm tức buông lơ?i mắng xa xa? không ngớt, đôi mắt đục ngâ?u như muốn ăn tươi nuốt sống viên đá đo?...
    - Thôi na?o các cô gái ...
    Viên đá xanh tím vội lên tiếng:
    - Các em không thấy cafi nhau la? nực cươ?i sao, tất ca? đê?u theo qui luật thơ?i gian ca?. Bất cứ cái gi? cufng đô?i thay không có bất cứ thứ gi? la? hoa?n ha?o va? vifnh cưfu, ba?n thân chúng ta la? đá ma? theo thơ?i gian đá cufng phôi phai sắc ma?u, con ngươ?i cufng thế, mọi thứ sef thay đô?i, chi? câ?n mi?nh ha?i lo?ng với nhưfng gi? đaf có, sống thật đẹp quafng thơ?i gian đaf có đê? không pha?i luyến tiếc bất cứ điê?u gi?, ganh đua nhau tư?ng vị trí cao sang ma? la?m gi?, tất ca? đê?u la? phu? du. Nhưfng gi? đaf qua hafy chấp nhận, nhưfng gi? thuộc hiện tại hafy giưf gi?n. Quá khứ hay hiện tại rất vô thươ?ng đư?ng than vafn hay vênh váo la?m gi?, tương lai thế na?o cứ bi?nh tha?n đón nhận. Mọi thứ đê?u có ơn trên sắp đặt ca?, môfi chúng ta đê?u có số phận rất riêng không ai giống ai, chớ cươfng câ?u bơ?i đư?ng quên, chúng ta muôn đơ?i chi? la? đá....
    Hai viên đá kia chợt im bặt trước lơ?i nói cu?a viên đá xanh tím, nhưng ánh mắt cu?a cu?a chúng vâfn gươ?m nhi?n nhau, viên đá đo? quay phắt đi không the?m nhi?n vê? hướng chậu cây, nó vươn ngưới đón ánh nắng chiê?u ma?u đo? tím chiếu va?o ngươ?i ca?ng khiến cơ thê? nó lấp lánh sáng rơf. Chuông đô?ng hô? điê?m 5 tiếng, đôi mắt nó ngóng vê? phía cánh cư?a, tiếng bước chân quen thuộc cu?a cha?ng trai đaf dư?ng lại trước cư?a, cái nắm cư?a đaf xoay, tiếng cha?ng ấm áp :
    -Ta vê? với em rô?i đây, venus yêu dấu cu?a lo?ng ta, em la? thiên thâ?n toa? sáng, ánh sáng cu?a em toa? ra khiến lo?ng ta rạo rực, em quyến ruf lắm...
    Viên đá đo? khép hơ? đôi mắt đón nhận giọng nói tri?u mến va? ba?n tay vuốt ve dịu da?ng cu?a cha?ng trai, nó ca?m thấy hạnh phúc va? mafn nguyện.
    Co?n nơi chậu cây, viên đá cuội rưng rưng buô?n ngoa?nh mặt quay đi, trái tim nó bị xé nát, viên đá xanh tím xích lại gâ?n nó như muốn truyê?n hơi ấm va? như một lơ?i an u?i, viên đá cuội đê? rơi giọt nước mắt thấm xuống đất đen, nó nhi?n vê? hướng viên đá đo? đang ranh mafnh chiếu ánh mắt khiêu khích vê? phía nó ma? thơ? da?i, ngậm ngu?i nói khef một mi?nh:
    - Cứ vui đi đá đo?, rô?i một nga?y em cufng như ta, bị cha?ng bo? quên, cứ chơ? đấy.....
    Oct/05
    HL
  3. kephahoai

    kephahoai Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    01/10/2003
    Bài viết:
    775
    Đã được thích:
    0
    Ôi một tiềm năng thật văn học, cố lên em ơi, sắp thành thiên tài đến nơi rồi. Định vote 5* bấm nhầm vào 1* thông cảm nhé . Viết tiếp đi em cho đời nó hoành tráng.
  4. Raxun

    Raxun Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    14/06/2002
    Bài viết:
    618
    Đã được thích:
    0
    Chịu không đọc nổi. Câu dài mà nhiều dấu phảy quá.
  5. Tequila

    Tequila Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    05/09/2001
    Bài viết:
    1.536
    Đã được thích:
    0
    Đúng là nhiều dấu phảy quá, nhiều câu dài khó theo dõi, nhưng viết cũng ổn đấy chứ. Các ông lớn đầu rồi chẳng động viên thì thôi, cứ bắt nạt em nó. Để yên cho em nó yêu yêu buồn buồn tí đê.
    To hoanglynguyen: Truyện trên về ý tứ thì khhông có gì lạ nhưng viết tình cảm nên đọc vẫn hay. Em cứ viết cứ post cho máu. Bọn nào nói linh tinh cũng đừng ngại. Ở đây thằng nào cũng viết rất nhiều và bị chê bai rất nhiều rồi nên ma cũ bắt nạt ma mới đấy.
  6. hoavangoi

    hoavangoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/09/2005
    Bài viết:
    462
    Đã được thích:
    0
    Ờ ờ. Tuy hơi mị dân tí nhưng viết thế cũng được. Hị hị...

Chia sẻ trang này