1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Em muốn li dị! Bỏ chồng hay bỏ gia đình chồng?

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi gocnhotamhon, 11/09/2008.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. gocnhotamhon

    gocnhotamhon Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/03/2008
    Bài viết:
    6
    Đã được thích:
    0
    Em muốn li dị! Bỏ chồng hay bỏ gia đình chồng?

    E kể chuyện của em..kể hết cả cái ngu lẫn cái nhục lẫn tự trọng tổn thương lẫn.. chẳng biết nên gọi là gì! Mọi người nghe xong, xin hãy cho e lời khuyên e có nên li dị 0.. chứ e chán lắm rồi!
    Ngày e lấy achồng nhà e, lúc ấy chúng e đã chán nhau lắm rồi, nhưng khổ nỗi lúc ấy e phát hiện mình có baby mới 4 tuần tuổi. E không bao giờ nghĩ mình sẽ bỏ đứa trẻ này, vì e đã bỏ một đứa rồi và vì việc này e đã dằn vặt với lương tâm nhiều lắm. E quyết định lấy lẫo ấy, dù biết mình đang "nhắm mắt đưa chấn". Ai bảo e ngu, sống dễ dãi... E chịu hết! Ngày lão ấy về nói với gia đình là chúng e cưới nhau. Gia đình lão biết e có bb rồi vẫn khuyên lã không cưới e vì ông bà đi xem bói bảo chúng e 0 hợp tuổi, lấy nhau về dễ bệnh tật làm ăn không được. Lão kia cũng yêu em lắm, đấu tranh để cưới e, bọn e cũng chẳng dấu diếm j`, dự định 3 tháng sau mới cưới để còn chuẩn bị. Cuối cùng e về nhà chồng trong nỗi nhục nhã... Không dạm ngõ, không 1 đồng tiền cưới và bọn e phải tự bỏ vào mâm lễ cho đủ để bố mẹ e đỡ tủi, chút xíu nữa thì không có cả giường tân hôn luôn. Những cái này với e không quan trọng vì e chỉ vì đứa con trong bụng đang lớn dần lên. Khi cưới xong, e không ở với bố mẹ ch mà lên HN ngay vì vc e đều công tác trên này. Những tháng ngày sau cưới khá suôn sẻ, e thấy yêu c hơn vì có đứa con trong bụng. Mọi chuyện suôn sẻ, suốt quãng thời gian e mang bầu, ông bà nội không 1 lần hỏi han, không cho lấy chục trứng. E cũng nghĩ nhưng không quan tâm vì biết là họ chẳng ưa mình và nghĩ mình cũng chẳng sống với họ. Cho đến khi e sinh xong, bà ngoại lên chăm nom từ khi e nhập viện..ông bà nội lên thăm cháu 1 lần. Con e được 5 tháng tuổi, bà ngoại ốm, bắt buộc bà nội (dì gẻ của ch - mẹ ruột mất sớm) lên trông. Bà mặc cả:"tao lên chăm cháu thôi, còn bọn mày đi mà lo cơm nước nhà cửa!" Với e thế là tốt rồi, cũng biết bà chẳng phai maus mur ruột dà,lêmchir vì ông bố ch thôi. Nhà e thuê tập thể tầng 3, chợ ngay chân cầu thang. Bà nhất định 0 đi chợ. E đi dạy học từ sáng lúc 6h15 vội vàng dậy sắp sẵn nồi bột cho con, để lên bếp để lát con dậy bà chỉ việc bật lửa và..ngoáy lên cho chins và đút cho cháu (Chồng e 7h30 mới đi làm) Trưa 12h e về có khi thức ăn mua từ chiều hôm trước có khi hết thì lại mua dọc đường vì e nghĩ 2 mẹ con ăn cũng qua loa... Bà hàng xóm thấy e tất bật sớm tối nghĩ cũng thương, nhắc bà mc e "các cháu nó làm vất vả sớm tối, bà ở nhà bằcms hộ nó nồi cơm rồi trưa về bà con ăn chớm sủa", bà ấy mới cắm hộ nồi cơm... Đến đúng hôm kỷ niếm năm ngày cưới, e đi làm về muộn 20h30 mới được về, phi vội phi vàng về vừa muốn về nấu j` ngon ngon cho ch ăn vừa lo (lo con thì ít lo mẹ chồng phật ý thì nhiều) đến nỗi bị xe taxi nó tông cho tí chết! Vừa về đến nhà chồng bảo "e làm j` thì làm cũng phải lo cho bà ăn uống đầy đủ" .E ớ ra, chưa hểu gì vì bình thường tuy là e gọi là"qua loa" nhưng cũng chẳng phải là "không đầy đủ" - tính e thích ăn ngon mà. E phân trần giọng có vẻ bất mãn rằng e đi từ sáng sớm khi chợ chưa họp, về thì hôm còn chợ hôm 0, nhưng có phải ăn thiếu thốn j`.., vàcos 1 câu chắc làm lão ấy cáu .."anh tưởng e sướng lắm à?" lão bảo "tao bảo mày thế sai sao mà mày cãi".. Đất sụp xuống dưới chân e.. e còn tưởng e nghe nhầm, nhưng khi e hỏi lại thì lão vẫn còn xưng "mày - tao" với e. Trong đầu e chưa bao giờ có thể hình dung 1 con người lúc nào cũng tỏ ra hiền lành, nhường nhịn, đạo đức chuẩn mực như lão mà lại thốt ra những lời như con buôn ở chợ cá thế.. E thường hay bị mọi ngừoi nói là "khẩu xà" vì cái tính hay nói chua cay.. mà e chưa bao giờ có khái niệm vợ chồng hạnh phúc mà lại mày tao với nhau..chỉ có như bố e suốt ngày lục đục với mẹ e mới hay nói vậy! Bản tính nóng như lửa, e bôc hỏa và quyết đinh tung hê.. e tay đôi cãi nhau với lão ch mặc kệ bà mẹ ch.. Nhưng sau hôm đó, e biết mình nóng giận mất khôn, bà ta điện ngay cho bố chồng e. Thế là ông ta gọi ngay cho e nhưng 0 gặp và có nhắn lặi với con bé cùng làm. Nóbaor e nhưng vì ở cty 0 tiện nên e định tối về mới gọi. Vừa về đến nhà thì ông ấy gọi, e giải thích là e có nhận đc lời nhắn nhưng định về mới gọi, ông ấy chỉ nhắc nhở vc làm việc căng thẳng dễ bị stress thì phải nhịn nhau,.v.v. Sau đó vài tuần e lại hết giận ch, nhưng e xa lánh ch, mất cảm giác khi gần ch từ ấy. Bọn e hầu như quan hệ. E lấy lý do sợ con thức rồi sợ bà thức,.. để từ chối "việc ấy". Mọi chuyện có thể chỉ dừng ở đó nếu tết về quê ông bố chồng không gọi 2 vc e ra giáo huấn có mặt cả bà mẹ chồng. Ông chỉ vào con gái e (lúc ấy mới có 8 tháng tuổi) và bảo: "nhẽ ra tao chưa mốn có con này đâu. Tao muốn thằng... phải học xong đại học (lúc ấy ch e đang học tại chức Kinh tế) rồi công danh sự nghiệp có, mới về đây tao lấy vợ cho. Thế mà chúng mày yêu đương nhăng nhít, qhtd trước hôn nhân để có bầu.. Ông bà đây bao dung độ lượng cưới mày về không thì đàn bà nuôi con một mình đầy ra..Thế mà mày không biết đường ăn ở bảo ban chồng mày để nó rượu chè, thuốc lá.. Mày lại còn khinh tao. Tao gọi điện lên hỏi thăm chúng mày chứ có phải gọi lên xin xỏ gì chúng mày đâu mà tao nhắn con bé làm với mayf, tao tưởng nó quên 0 nhắn lại hóa ra mày thừa nhận là nó có nhắn, thế mà mày không thèm gọi cho tao..." Ôi..cả nhà ơi, e như bị tạt nước lạnh và mặt, e bốc hỏa lên mặt, e chỉ muốn hắt cái cốc nước đang cầm vào mặt lão già kia rồi đưa con về nhà ngoại.. nhưng e lại ngồi im, e nghĩ ngay "con e vừa về với ob nội ngoại (gần nhau thôi) cái tết đầu đời.." e chi ước lúc đó có cái lỗ nào mà chui.. E bình tĩnh và nói như van xin "bố ơi con nghĩ là những chuyện ấy thì nên cho qua đi", ch e ngồi im lúc này mới gượng gạo nói "bố nói lại là j`" Nhưng lão bố ch e bảo "không, tao đã nói thì phải rung động lòng người".. Chao ôi.. e thấy căm thù cái lũ người này ngay từ lúc ấy!! Và nhớ không bao giờ quên!! Coi như e không có cái tết năm ấy.. Những thnags ngày sau đó e gần như tuyệt đối 0 gần ch. Hắn cứ động vào người là e lại nhớ đến câu của lão bố ch "ông bà bao dung độ lượng.." là e lại thấy ghê tởm.. Cho đến lúc mẹch e lại phải lên giúp e trông con bé.. Mụ ta nói này nọ, e mua bao hiểm cho con e mụ bóng gió bảo e ngu,ngừoi ta lấy ra không được minhf đi mua vào. E đang dạy đồ họa và mỹ thuật cho TTTH, lương cũng đủ nuôi mình và nuôi con, e lại còn góp vốn 1 cửa hàng ảnh viện nữa (trước khi e cưới) nên phải trông nom.. Mụ bảo "mày ở đây bao năm mà sao không kiếm việc tử tế mà làm toàn làm linh tinh", rồi khi mụ về nói xấu e đủ điều.. Nói chung cuộc sống của e cứ bị khủng bố như vậy trong khi e lại chuyển nhà hết chỗ này đến chỗ khác, chồng e thì luơng 3 cọc 3 đồng. E mang sẵn lòng hận thù từ 2 cú sốc kia nên quyết định chẳng tử tế j` với bọn nhà ch nữa.. E không thăm hỏi, không vồn vã, có việc thì về,.. sống hết nghĩa vụ thôi.. Đến khi bà chị ch e lên chơi, e muốn kiểm chứng xem liệu e có nghĩ sai về bố mẹ ch e không thì than ôi.. thương thay cho bà chị ch.. Ngày lấy chồng bố cũng 0 đồng ý, mang hết lễ của nhà trai đổ xuống cống. Đến khi hai anh chị gặp khó khăn, muốn mua lại mảnh đất trống của ông bà để xây nhà ở thì ông bố 0 cho. Chị phải cầu cứu đến ông cậu sang nói chuyện rằng "mảnh đất này là có phần của chị gái tôi, bà ấy mất đi thì các con cũng phải được phần, lý j`anh không giúp con gái...??" Thế là đành phải bán cho bà chị mảnh đất, nhưng bắt ông anh rể phải ký vào văn bản "sau này không dươc ly dị, nếu li dị thì ra đi tay trắng, nhà cửa đất đai thuộc về vợ". ..Đấy là 1 phần chân dung bố ch e.. Chưa hết, cái tết năm sau.. lại 29 têt, ông lại cho e tất niên bằng "1 xô nước lạnh" nữa.. Ông ta mặccar với e rằng "muốn giữ gìn hpgd thì phải có con trai. Ông đi xem bói rồi, tháng này, năm này là chửa được thì đến thâng này năm này sẽ có con trai. Âm là vậy, bọn mày kết hợp dương thì mua sách "sinh con theo ý muốn" về nghiên cứu chế độ ăn uống, rồi căn giờ *********..." trời ơi.. Có mẹ nào rơi vào hoàn cảnh như e 0?? Có bố ch nào nói với con dâu như thế 0???? Thế mà e lại bình tĩnh nói rằng "bố đừng nặng quá về cháu trai hay cháu gái mà nhỡ con sinh 0 đc như ý mẹ con con lại tủi, vả lại trời cho con nào đc con ấy, quan trọng là nuôi dạy nó nên người hay 0.. mà vc con nuôi 1 đứa còn đang chật vật" Ông ta bảo "muốn giữ gìn hpgd thì phải vậy, còn 0 thì nhìn gương bao gđ đấy, chẳng nói đâu xa như ông ngoại con này (lại chỉ con gái đáng thưong của e) có quan tâm j` đến các con đâu.." Trời ơi.. ông ta mà "có quan tâm j` đến các con đâu" đc như bố e đã phúc cho vc e và các chị! E quá sốc luôn, định lần này tung hê cho xong rồi ra sao thì ra, đã chán sẵn rồi! Nhưng đúng lúc ấy bà mẹ ch thấy chướng quá vào bảo "ông này, con trai con gái chẳng đc.." e lại xuôi! Thế mà ch e thì 0 nói câu nào.. Lòng e tê tái vì nhục! Cả 2 lần e đều nói lại với ch mng đc câu giải thích.. để mong sẽ có lý do để thông cảm với gia đình ch.. Nhưng ch e cả 2 lần đều bảo đúng 1 câu "Bố nói 0 đúng à!?" Than ôi, e còn biết bám víu vào đâu?? Chút t.y còn sót lại cái ngày trước khi cưới tưởng nhờ có đứa con sẽ lại nhân lên giờ hóa ra trở về zezo trong lòng e các mẹ ạ..! E chới với.. Sau m4 tết e lại lên HN, lòng trống rỗng, e đi chơi khắp nơi.. E đi chùa cầu phúc cho con, vẫn cầu phúc cho ch và gd hai bên nội ngoại,.. e thấy thanh thản đi 1 chút.. Nhưng nỗi hận thù trong lòng e thì 0 vơi đi đc.. E suy nghĩ nhiều và trong đầu 2 từ "li dị" cứ lớn dần lên.. E thấy mình sai lầm vì trong cs vc đã nhiều lần e đưa vấn đề ra để bàn luận mà ch e nghe xong 0 nói câu j` đi thẳng.. e chỉ còn nc đứng nuốt cục tức vào lòng.. rồi cái >< ấy cứ chồng chất lên.. Có phải lỗi tại e 0 "làm cho ra nhé" 0?? Ch e giờ đây cũng 0 còn làm nhân viên quèn nữa nhưng lương vẫn 3 cọc 3 đồng nhưng lại mang cái tính hách dịch ở đâu về, nói chuyện với vợ và bạn bè anh e toàn bằng cái giọng "trên tiền", hứa hẹn với e 0 biết bao lần về các cụ đầu tư trong khi e có trông chờ j` đâu..!! Ròi từ những hứa hẹn đó làm hỏng cả việc làm ăn của e.. Vc lại càng xa cách, ăn cơm với e hắn ăn thật nahnh rồi lên ôm cái TV, e thì rửa bát thu dọn xong lại ôm cái máy tính..e chẳng thèm quan tâm xem hắn làm j`, nghĩ j`, .chắc hắn cũng thế. Đến khi e đi học tiếp cái bằng, có tgian chơi bời bạn bè, con gái gửi ông bà ngoại trông nom.. E tạm thời ngừng mọi hoạt động kinh doanh và cũng 0 đi dạy..thất nghiệp! Để xem trách nhiệm của hắn đến đâu vì từ trc đến giờ e 0 bao giờ yêu cầu hắn đưa tiền cho e, đưa bao nhiêu biết bấy nhiêu thôi. Giờ hắn 0 gửi tiền đầy đủ về cho con, lại 0 đưa tiền cho "cô vợ thất nghiệp", hỏi rằng hắn ba hoa chích chòe tài chính này nọ làm j`..??? E học mỹ thuật (từ lúc còn yêu nhau) giờ hắn lại bảo e là "một lũ điên" chỉ vì bọn e vẽ mẫu nuy. E đi chơi với bạn bè, có lần đi chơi xa mấy ngày, e bảo hắn hắn lại bảo e là "có nam có nữ hãy đi" hóa ra hắn bảo e đi đàn đúm qua đêm với đàn ông à?? Hóa tam 3 bận các mẹ ạ.. Lần đầu tiên "mày-tao" với e, e cho là xúc phạm e thì 0 tính vì lần ấy e cũng sai, nhưng 3 lần nhục nhã thì e 0 thể chịu đc.. E lại tung hê.. và mỗi đứa 1 phòng. VC sống với nhau, có hôm ăn cùng nhưng 0 bao giờ nói chuyện ngoài những câu trao đổi về con.. đã 5 tháng nay rồi. Hắn lại còn muốn dùng con bé để thay đổi e.. hắn đùng đùng đòi lôi con bé lên trong khi cả 2 cùng bận bịu học hành làm ăn, hắn còn kể cả chuyện vc e mâu thuẫn với mẹ e rồi lại phét lác này nọ làm mẹ e cứ tưởng e giận ch vì tiền, bà buồn lắm vì e là con út, bà thương e nhất! Hăn 0 hiểu đc nỗi đau của ng mẹ khi chứng kiến con gái mình 0 hp!.. Ôi.. e chết mất! Hắn đòi đưa con bé con lên bằng đc, bảo xin cho nó đi học, bảo sẽ chăm sóc nó.. Hắn gửi email cho e nói e là ngừoi này nọ nhưng đại ý vẫn là muốn vc chung sông hòa thuận.. E phân tích hết tất cả vấn đề của 2 vc, kể cả việc e thấy thù hận gd ch..Nhưng e vẫn đưa ra vấn đề là lợi ích của con phải đc xét đến đầu tiên! Mọi quyết định về việc ăn ở học hành ..của con đều phải đc bàn bạc kỹ rồi mới quyết.. Thế mà hắn về đùng đùng lôi con bé lên..Cuối cùng đưa lên lại là em chăm nó cả tháng trời, trong khi e bận đi học, may mà e cũng học xong sau đó ít tuần và toàn làm bài ở nhà và đi thi thôi.. Thế rồi lại là e đi xin cho nó đi học, nhưng vì hắn chậm nên con e 0 xin đc trường công mà phải học tư thục. Dạo này hắn chăm con lắm, nhưng động tí lại quát tháo con này nọ, dọa đánh con. Không biết e phải làm thế nào cho đúng đây nữa giữa một bên là gd ch củ chuối và 1 bên là cái lão ch hách dịch, thay đổi 1 cách lố bịch và vô trách nhiệm mà e giờ đây 0 còn chút cảm xúc nào..
    Mọi cái e và hắn đều 0 hòa hợp (có lẽ bố hắn đi xem bói cũng đúng). Mà e đi xem tử vi cũng thấy thế, e là dương nữ thì hắn là âm nam. E định làm chuyện j` y như rằng hắn gàn, gàn là bỏ mất cơ hội. Giờ đây e tự quyết định mọi việc, 0 cần bàn với hắn. Vì có bàn hắn cũng có giúp đc j`đâu lại gàn.. lại hứa hẹn này nọ. Mà chuyện lớn hắn có thèm bàn với e đâu, làm xong mới thông báo, ai đời mượn tiền xây nhà của ông già đóng cổ phần vào cái cty chết tiệt, giờ mắc kẹt.. ông bố phải vay mượn xây nhà giờ suốt ngày gọi điện đòi tiền con trai để trả nợ (0 thấy bảo e vì e có biết đâu!!!), hắn trả cho bố thì 0 có tiền đưa v nuôi con.. Giờ e bảo hắn mỗi tháng phải đưa tiền để lo cho con nhưng cả mấy tháng nay - chính xác là 5 tháng 0 đưa đồng nào, thi thoảng đc vài trăm.. Ông bố ch em quá bằng bảo lão ch e" "mày cầm dao đi cướp đi".. E chán cái nhà ấy quá rồi! E đã ra 1 thỏa thuận với lão ch: sẽ sống với nhau 1 tgian, cảm thấy 0 thể tiếp tục sẽ ra tòa, trong thời gian này sẽ 0 ai can thiệp vào công việc của ai và tôn trọng đời sống riêng của nhau. Hắn bảo "bao giờ a hết yêu e a không thì e để a nuôi con a sẽ đồng ý"
    Cả nhà ơi.. 0 biết có ai đọc câu chuyện dài loằng ngoằng của e 0.. Kể ra thì còn dài lắm, nhục nhã ê chề lắm,.. e vừa gõ vừa hix hix.. xin có ai đọc và hiểu đc hãy cho e lời khuyên.. Và có ai đang "sống thử" như e đã sống trước khi lấy ch xin hãy coi đây là bài học! đói rét hay cô độc e có thể chịu đc nhưng nhục thì qur là 0 thể.. quá lắm là 3 lần thôi.. Biết đấy là do mình nhưng sao người đời lại lắm kẻ mồm sơn sớt nói lời yêu thương mà sao thất đức, đến máu mủ của mình mà cũng báng bổ! E lo sợ con e lớn lên trong cái gia đình như thế.. E phải làm thế nào tốt nhất cho con gái đây??
  2. Linhnamesd

    Linhnamesd Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/12/2004
    Bài viết:
    64
    Đã được thích:
    0
    Phù ! Phải công nhận là bạn chịu đựng giỏi thật . mình càng đọc máu càng bốc lên đầu với Pụ huynh cùa xã đằng ấy . hãy wên lun cái gd tệ hại ấy đi , nhưng vi con , cố gắng tu sửa phu wân của mình bạn à . anh ý ko đến nỗi để bạn phải li dị đâu. mình sống vì những ng minh yêu thương , phần còn lại nếu ko hoà hợp dc hãy bước qua . Chúc hạnh phúc
  3. nhit050285

    nhit050285 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/05/2007
    Bài viết:
    59
    Đã được thích:
    0
    Con nhỏ nếu ra toà thì người mẹ luôn có lợi thế .Anh không hiểu về luật nên không tiện nói gì thêm nhưng không còn yêu thì nên ly dị ,đàn bà nên lấy người mà họ tôn trọng chứ nghe em kể thì em không còn tôn trọng chồng và cả gia đình chồng nũa ,anhcũng cảm thấy em là người thiếu bản lĩnh và hơi bốc đồng
  4. emdangkhoc

    emdangkhoc Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    10/08/2008
    Bài viết:
    109
    Đã được thích:
    0
    Quan trọng là chồng chị chị ah. em ko thể đọc hết câu chuyện, nhưng em thấy chồng chị thế nào ấy. nếu về tài chính đã ko thể nuôi vợ con thì phải giúp chị chuyện nhà cwả chứ. Nhưng chị tính xem , bi jo chị nuôi con 1 mình thì có tốt hơn khi có chồng chị ko . Gia đình chồng như thế thì li dị gia đình chồng chị ah.
    Chúc chị vui./
  5. email_hangnguyen

    email_hangnguyen Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/06/2007
    Bài viết:
    681
    Đã được thích:
    0
    Ôi đọc tâm sự của chị mà em không dám lấy chồng nữa, tụi em yêu nhau 2 năm rùi nhưng cũng có tình trạng đang chán nhau
  6. 050580

    050580 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/02/2008
    Bài viết:
    1.353
    Đã được thích:
    0
    CÓ vẻ rất bức xúc, bỏ quách đi cho đỡ khổ phần còn lại
  7. susulunlun

    susulunlun Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    18/09/2007
    Bài viết:
    484
    Đã được thích:
    0
    kiên nhẵn đọc hết bài của chị chuyện của chị thật rắc rối em nghĩ chị nên xem xét ki , chị hãy xuy nghĩ thật kĩ trước khi quyết định em nghĩ anh ấy chưa đến nỗi là không châp nhận được . mà gia đình chông chị đã thê thì tốt nhất chị nên tránh đi quan trọng là chồng chị thôi, chị sống vvới chồng chứ có sống với gia đình chồng, mà chị cũng nên nhường nhịn một chút đừng nóng tính quá . chúc chị có quyết định sáng xuôé và hạnh phúc
  8. jesuisbanal

    jesuisbanal Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    13/08/2003
    Bài viết:
    3.157
    Đã được thích:
    466
    Em cũng tự dưng bỏ thời gian đọc một bài dài ơi là dài của chị. Em thấy bạn nào nói đúng đấy, chồng chị không đến nỗi quá tệ, ít nhất là theo lời chị kể. Con chị cũng không có tội gì mà phải bắt nó không có bố. Hiện giờ chị có thể cảm thấy chị tự nuôi nổi nó, nhưng sau này con chị thiệt thòi đủ đường. Vấn đề là bố mẹ chồng chị tệ và chị không còn tôn trọng hai người đấy nữa (chứ chồng và chị chồng thì không đến nỗi). Vậy thì không phải đối đáp với hai người đấy làm gì, rồi lại suy nghĩ và vừa khổ mình, khổ chồng, khổ cả con cái.
    Chị cũng là con người sắc sảo, bốc đồng. Chị cũng có khả năng làm việc tốt để nuôi con, hiện giờ thì tập trung làm việc, động viên chồng và nuôi con gái cho tốt. Đừng nghĩ nhiều đến bố mẹ chồng mà ảnh hưởng và căng thẳng đến chồng nữa.
    Chị là người trong cuộc, chị biết rõ nhất tình cảm với chồng. Em tin rằng khi chị viết những dòng này, tình cảm với anh ý không phải vô cảm như chị vẫn nghĩ. Em không phải là người trong cuộc, nhưng em cũng có thể cảm nhận và thông cảm cho chồng chị vì những gì chị đối đãi. Chị rất hay "tung hê", rất hay phản ứng (trong chuyện quan hệ chẳng hạn), lại mang những căng thẳng của công việc về nhà, lại căng thẳng với bố mẹ chồng, chồng chị chắc cũng là một người nín nhịn lắm, chứ chị mang cái topic này mà sang bên HPGĐ hỏi thì có nhiều chị em khác trách chị nhiều hơn em đấy. Mong chị xác định đúng đắn tình cảm, trách nhiệm và thay đổi được anh ý cũng như hoàn cảnh hiện tại. Một điều nhịn, chín điều lành. Chuyện "quan hệ" cũng cần phải nối lại, đừng để những bức xúc về bố mẹ chồng và cả chồng nữa dần dần lớn lên đến lúc không cứu vãn được nữa.
  9. gocnhotamhon

    gocnhotamhon Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/03/2008
    Bài viết:
    6
    Đã được thích:
    0
    Cảm ơn mọi người đã hiểu, động viên e...Đã thông cảm và cả trách e nữa! Không hề sai về e.. Bản tính ngang bướng, đã thích làm j` là làm cho bằng được. Ngày xưa e cũng "nhẫn" lắm! E được tiếng là nhẫn nhịn.. tuy là e hay "bốp chát" ngoài miệng thôi, chứ e không bao giờ ác ý hay gây sự với ai. Nhưng từ lúc e yêu lão kia, tính e thay đổi dần.. Mọi người sẽ hỏi sao lại thay đổi và thay đổi thế nào, ảnh hưởng gì đến gia đình e thì thế này... E nghĩ là đã yêu và sống với nhau thì phải trao đổi tình cảm, có mâu thuẫn thì phải đc giải quyết, có khó khăn thì cả 2 cùng phải chung sức vượt qua. Nhưng lão kia ngay từ lúc yêu e, chắc là quen thói e không phụ thuộc tài chính (e không bao giờ lấy tiền của người yêu), e lại có thu nhập ổn nên không chỉ lo cho mình mà còn chăm lo cho lão. Lão cũng không phải là người lợi dụng nhưng cũng quen dần với việc e lo toan mọi chuyện hay sao ấy. Kể cả khi có ngày lễ j` hắn cũng không bao giờ biết thể hiện ty với e.. không tặng cho e nổi 1 tấm thiệp.. Trong khi e (vốn là dân dở nghệ sĩ vì e học mỹ thuật mà) hay sáng tác ra những "tác phẩm" hay những khoảnh khắc lãng mạn làm cho hắn luôn thú vị và vui sướng! Chắc ai cũng đoán là e làm thế cũng mong được đáp lại mọt phần như thế.. Vâng, nhưng hắn luôn vui vẻ nhận mà không bao giờ muốn làm j` đáp lại.. e biết chỉ vì hắn khô khan và 0 hiểu được mong muốn của e.. E bóng gió 0 đc, e nói thẳng với lão e mong muốn j` ở hắn.. Nhưng hắn bảo rằng hắn 0 lãng mạn được thế đâu.. và đúng là lão 0 hề có ý định làm j` vì e.. E tự hỏi có phải e và hắn ngộ nhận 0??? Nhưng ròi e lại cho rằng bản chất lão thế! Dần dần e thấy cô độc, e thu mình lại và bớt làm những việc điên rồ ấy.. Lão cũng không ý kiến j`.. Có những khi e buồn hay gặp rắc rối trong công việc, e tsu với hắn hắn cũng chẳng bảo sao, e muốn khóc quá mà trước mặt hắn e chẳng khóc đc... e cần 1 bờ vai quá mà e 0 còn muốn dựa vào nữa... và hắn không hề biết...Mà cũng đúng thôi, lão ấy thuộc mẫu đàn ông..luôn dựa dẫm vào người khác, chỉ biết nhận, có khi cũng muốn làm j` đó nhưng lại thôi!
    Khó chịu nhất vẫn là đoạn nhiều khi e thấy mối quan hệ của e và hắn không ổn và đưa ra để bàn bạc xem phải thay đỏi thế nào, hay dừng lại, chia tay.. thì hắn luôn im lặng.. có khi nghe e nói xong hắn chẳng bảo đúng cũng chẳng bảo sai hay nên thế này nên thế kia.. có khi hắn lại khóc! E chán phát điên lên! Có lần e đã thét vào mặt hắn là "tôi nói chuyện với a như nói chuyện với đầu gối ấy!" Ròi e viết thư đưa hắn đọc để hắn có cơ hội hiểu e hơn và chờ nghe hắn nói hay viết lại... vẫn im lặng! Nhiều lần như thế, lặp đi lặp lại.. tính kiên nhẫn của e mất dần đi... có đôi khi e lại "bốp thẳng vào mặt" hắn... Lúc đầu e thấy trớ..nhỡ mồm.. Ôi...dần dần cái thái độ ấy trở nên "cơm bữa".. e đã 0 còn tôn trọng nguyoif yêu e từ khi nào 0 hay... E là người bốc đồng! Không sai tí nào, nhưng e cũng đã suy nghĩ bằng lý trí và quyết định chấm dứt! E chán quá rồi! và 1 lần e quyết định mặc cho hắn "mít ướt" e 0 gặp hắn nữa.. Chính thức chia tay! Nhưng rồi hắn suy sụp, tiều tụy, chểnh mảng công việc, hút thuốc như điên.. Nói chung là thất tình! E cố làm ngơ, e cũng thương hắn lắm chứ!! E biết mình 0 thể gắn bó đời mình cho 1 người đàn ông có bản lĩnh của 1 tiểu thư như thế! Nhưng Trời ơi.. và cối cùng e vẫn lấy 1 con người như thế.. làm dâu 1 gia đình như thế.. Ôi.. sau hôn nhân còn địa ngục hơn..khi mà e cứ 1 thân một mình giải quyết việc lớn việc nhỏ... hu hu... Gần đây e còn nhặt được 1 cái sim trong túi áo hắn. e cũng 0 có ý định tò mò nhưng để trong phòng tắm 1 ngày mà hắn 0 để ý..e mới lắp vào máy e xem thử, trong đó có 1 tin nhắn của 1 cô bé nào đó (theo nội dung) thì e đoán đã quan hệ với hắn, hắn đã rũ ra rồi... E đọc tin ấy mà lòng 0 mảy may xúc động! E định tìm hiểu cái sim kia nhưng ròi lại thôi, e cũng để đâu đó, 0 quan tâm nữa, cũng chẳng hỏi lão..
    Có 1 điều e công nhận là hắn rất yêu con gái... Gần đây con gái lên e để cho nó ngủ với bố để 2 bố con gần gũi nhau bù cho những thnags ngày sau này ngộ nhỡ..
    E đã phải trả giá cho cái bản tính bốc đồng của mình bằng danh dự, còn con e.. liệu e có sống đc với lão kia 0? để con e có cả bố với mẹ.. liệu e có thể thay đỏi mà tôn trọng chồng lại đc 0?? Và ai dám chắc là e hay hắn 0 đi yêu người khác vì bọn e còn trẻ..??.. liệu Nền tảng gia đình e có còn lấy lại được 0??? Con e thì sao?? Như nào tốt nhất cho con??? Hãy cho e lời khuyên...!!
  10. Qua_Dang

    Qua_Dang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/05/2006
    Bài viết:
    1.428
    Đã được thích:
    0
    nói chuyện lại với chồng rồi xin lỗi đi còn hỏi gì nữa.
    Em cũng nên học cách đối xử, suy nghĩ cho bớt nông cạn đi, đằng nhà chồng như thế cũng chưa có gì căng lắm đâu.

Chia sẻ trang này