1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Em muốn li dị! Bỏ chồng hay bỏ gia đình chồng?

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi gocnhotamhon, 11/09/2008.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. rienganh

    rienganh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/12/2007
    Bài viết:
    37
    Đã được thích:
    0
    Tôi hiểu cái "loại" chồng bạn, bạn có nghề nghiệp có sức chịu đựng và hơn nữa có con..... thực ra hạnh phúc cảu bố mẹ là điều tốt đẹp nhất cho con cái nhưng trong hoàn cảnh này bạn nên bỏ đi, ly dị đi cho con cái đỡ khổ, với ông nội như thế thì em bé sau này suốt ngày bị ông nội trì chiết thôi, cũng mệt lắm, xã hội mới rồi đừng chịu đựng nữa bạn ạ
    Chúc hạnh phúc
  2. swallowag

    swallowag Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/05/2002
    Bài viết:
    8.440
    Đã được thích:
    2
    Ít khi em đọc bài dài thế này lắm, nhưng hnay đã đọc hết tâm sự của chị. Em thấy vấn đề cốt lõi là ở gđình bố-mẹ chồng của chị thôi, với gia định như thế thì việc giáo dục ra anh chồng chị là người như vậy cũng dễ hiểu thôi. Việc li dị hay tiếp tục là do chị quyết định, nếu chưa có con thì mọi việc quá dễ dàng. Nhưng giờ có con nhỏ, thì nên cân nhắc thật kỹ, cố gắng ko để cho con quá thiệt thòi về việc ko có bố hoặc mẹ, nhưng giờ phụ nữ đã đc giải phóng + sức chịu đựng của con người có hạn, chị cũng ko thể quá vì con mà làm khổ mình đc. Chị độc lập và có thể tự nuôi đc con, theo em đc biết thì con còn nhỏ, khả năng nhiều hơn là sẽ đc trao cho người mẹ trong trường hợp ra tòa.
    Chị lấy chồng chứ ko phải lấy bố mẹ chồng, nếu hòa hợp đc với bố mẹ chồng thì còn gì tốt bằng, điều đó ko phải bàn, còn nếu đã bất đồng và ko đáng tôn trọng gia đình chồng nữa thì ko gặp nữa, đơn giản thế thôi, vì chị đã ở riêng nên vấn đề này đã giải quyết; việc ông bà ý ở nhà nói xấu này nọ thì kệ thôi, ông bà ý càng chê nhiều thì càng bôi nhọ gia đình ông bà ý nhiều, mà mình có ở đấy đâu mà nghe, ông bà ý nghe rồi bị người khác chê cười thôi. Nên việc đối xử vói gia đình chồng cũng ko cần phải bàn nữa.
    Việc còn lại chỉ là giải quyết giữa chị và chồng chị thôi. Việc này phải dựa trên tình cảm của 2 người hiện tại, và chỉ có chị mới quyết định được thôi, lời mọi người chỉ mang tính chất tham khảo. Chị đã cho rằng mình sai lầm 1 lần rồi thì đừng để mình sai 1 lần nữa chị nhé. Trong bài này của em viết đã phân tích theo 2 hướng, cũng chỉ là ý kiến chủ quan của em thôi. Chúc chị sớm đưa ra được quyết định đúng đắn.
  3. gocnhotamhon

    gocnhotamhon Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/03/2008
    Bài viết:
    6
    Đã được thích:
    0
    Cảm ơn sự chân thành của bạn và của mọi người! Mình chưa bao giờ "láo" với bố mẹ chồng. Nhưng nhiều khi ức chế quá thì nói mát mẻ ch vài câu. Nhưng có 1 thực tế mà chắc cũng nhiều người vấp phải. Đó là sự tầm thường hóa quan hệ vc. sự ức chế trong cuộc sống vc không được giải tỏa đã làm cho người ta dần tự tầm thường hóa mình và thiếu tôn trọng đối phương. Mình và ch mình cả hai đều có cảm giác phải chịu đựng nhau. Mình tâm sự với mọi người trên này cũng một phần giúp giải stress còn ông ch mình lại đi nói với người nhà mình là "vì con gái mà phải chịu đựng mình mấy năm nay, không thì bỏ nhau lâu rồi". Mình cũng có nhắc nhở hắn là "chuyện của 2 đứa khi chưa có đáp án thì đừng nói j` với người lớn để ông bà 2 bên khỏi bận lòng". Thế mà hắn vẫn không kín miệng cho được! Thế thì mình có nên vì con mà tiếp tục cuộc sống thế này 0? Mình cũng đọc các diễn đàn khác về vấn đề li hôn. Đa phần mình thấy các bà mẹ thường chấp nhận vì con mà chịu đựng. Và thường thì các mẹ vẫn phải tiếp tục chịu đựng, thôi thì vì con vì cái! Nhưng trên các diễn đàn này không có ý kiến nào của các bà mẹ lớn tuổi.. Có thể họ đã trải nghiệm và có thể cho lớp trẻ đang mò mẫm như tôi hay một vài bạn nào đó có hoàn cảnh tương tự một lời khuyên.. Còn bản thân tôi, khi viết những dòng này, quả là 0 còn muốn duy trì cuộc sống vc kiểu hữu danh vô thực này nữa... Có 1 lý do góp phần giúp tôi lấy can đảm dám mang chuyện nhà lên diễn đàn để mong có thể có quyết định sáng suốt là vì gần đây, có lần ch tôi đi làm bước qua chỗ tôi và có bẹo má tôi 1 cái tỏ ý thân mật, nhưng chao ôi... sao tôi lại rùng mình ghê tởm, gạt phắt ra. Rồi tôi lại dằn vặt với lòng mình mà không tìm ra lời giải đáp.. tôi lại có thứ cảm xúc tồi tệ với chính người mà tôi đã từng yêu thương sao?? Tình yêu trong tôi có thể đã chết nhưng sao lại có thể chuyển thành thứ cảm xúc như vậy được! Thế thì làm sao tôi có thể nối lại "quan hệ" với ch như bạn Jesuisbanal khuyên...
    Tôi cũng đã tìm hiểu về thủ tục li hôn. Nhưng quả thật tôi không biết lại bắt đầu câu chuyện với ch tôi thế nào. Vì lúc tôi bình tĩnh nói chuyện, tôi cư xử một cách lịch sự, có thiện chí thì ch tôi bao giờ cũng im như thóc, tỏ vẻ suy nghĩ nung lắm rồi... đứng lên bỏ đi. Rồi gửi email cho tôi. Mà nếu câu chuyện của 2 vc sống chung dưới 1 mái nhà chỉ là qua câu từ mà 0 có cảm xúc thì làm sao giải quyết đc?? Tôi phải làm thế nào để hắn phải đối diện với tôi? Hay tôi lại phải "tung hê" (từ này tôi dùng để nói về những lúc tôi không chịu đc và cãi nhau với ch thôi - chúng tôi cãi nhau chưa đến 2lần/2năm). Còn chỉ là trao đổi và các cuộc trao đổi thường đi vào ngõ cụt! Chán ơi là chán! Và có 1 điều là tôi 0 bao giờ muốn lấy lý do anh ta loằng ngoằng bên ngoài ra để li hôn, như vậy sẽ rất mất thể diện của hắn, rồi lại mất công giải thích đính chính vì với tôi điều đó 0 còn quan trọng!. Tôi cũng chỉ muốn 2 người thỏa thuận và giải quyết chứ không cho gia đình ch dây dưa vào.. Khó quá!
    Được gocnhotamhon sửa chữa / chuyển vào 15:24 ngày 12/09/2008
  4. dzuong

    dzuong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/06/2005
    Bài viết:
    304
    Đã được thích:
    0
    Đọc bài của bà chị loằng ngoằng quá, rất thông cảm và em chỉ có thể góp ý vài điều, dựa trên kinh nghiệm sống và chuyện của chính vc em:
    Xác định thử xem ông chồng YÊU CON như thế nào, cách thể hiện tình yêu mỗi người mỗi khác
    Với một người đàn ông ko có trách nhiệm đóng góp tài chính để nuôi con mà chỉ ba hoa lỗ mồm thì có thể tin tưởng dcj ko
    Bản thân chồng chị chỉ biết dựa dẫm thì chị trông chờ gì
    Chuyện GĐ chồng bỏ qua đi cho nhẹ nhàng tâm hồn
    Còn đây là chuyện của em - Thà đau một lần rồi thôi, ko có ý gì cả bà chị tự suy xét nhé
    Tặng bà chị
  5. vietnam_passport

    vietnam_passport Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    23/11/2004
    Bài viết:
    748
    Đã được thích:
    0
    Đã lâu lắm rồi tôi mới vào box này và cũng chưa bao giờ dành hết thời gian để đọc một bài viết dài như thế này,chắc tâm sự của bạn còn dài hơn thế nữa nhưng không nói ra hết được.Tôi là người ngoài cuộc,nên không thể hiểu hết được mọi chuyện,nhưng nhìn tổng thể về phía bên ngoài câu chuyện của bạn,thì tôi nghĩ lựa chọn tốt nhất cho bạn là nên chia tay chồng,tôi chẳng phải là kẻ ném đá hội nghị,nhưng như thế thì may ra bạn mới có cuộc sống dễ chịu hơn,chứ cứ như thế,về dài lâu chắc chắn bạn sẽ không chịu đựng được hơn nữa,đến khi đó hậu quả còn xấu hơn,đôi khi chia tay cũng là một giải pháp tốt cho cả hai người,chúc bạn sớm vượt qua và hạnh phúc.
  6. doll22588

    doll22588 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/10/2007
    Bài viết:
    18
    Đã được thích:
    0
    chi a, doc tam su cua chi em thay thuong chi qua, em nghi la chi len li di thoi, con chi cung khong can nguoi cha nhu anh ta dau, chi da phai chiu qua nhieu dau kho roi, hay lam lai tu dau di chi a, biet dau con chi ko co cha con tot hon la co nguoi cha nhu vay, con gia dinh chong chi nua that la qua dang, e ko the tuong tuong la con co loai gia dinh nhu the, chong chi nhu nhuoc , ko bao ve duoc vo nhu vay thi khong dang lam chong nua dau chi a, chi dung luyen tiec gi nua, nhat la khi cuoi nhau cung da thay chan nhau roi, em nghi voi cuoc song voi biet dau chi lai hanh phuc hon, co len chi a
  7. fujiwara_01

    fujiwara_01 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/08/2007
    Bài viết:
    88
    Đã được thích:
    0
    Chị àh,chị như thế này công nhận là khổ
    Nhưng nếu chị mà là mẹ em chắc chị chết ngất luôn.
    Em cứ kể sơ sơ,để chị hình dung,ngoài chị ra,việc mẹ chồng con dâu còn nhiều người gặp phải lăm
    Gia đình nhà ngoại của mẹ em jàu có,lớn lên như 1 tiểu thư
    Cưới bố em,nhà chồng bán fở,hàng ngày fải dậy từ 4h sáng làm gà,xách nước
    Cưới đc 6 ngày thì mẹ e ko chịu nổi,đòi bỏ nhưng ko đc.Chấp nhận sống tiếp
    bà nội-mẹ chồng của mẹ em lô đề vỡ nợ ,bố em lương 3 cọc 3 đồng -> mẹ e tất tả đi vay nhà ngoại trả hết
    ông nội em -bố chồng mẹ em ốm đau bệnh tật liên miên,nhà chồng ko có lấy 1 xu để lo->mẹ e lại đi vay khắp nơi để lo
    Bố em là con trưởng ->mẹ e thành dâu trưởng,ma chay giỗ tết toàn mẹ em lo,mà nhà nội e thì đông người,bà mẹ chồng thì đòi fải mâm cao cỗ đầy (trong khi tiền thì ko có lấy 1 xu)
    Mẹ e để dành tiền mua đc cái TV (hồi đấy TV có já lắm),bà mẹ chồng ôm lấy cái TV khóc lóc "sao lại mua TV,sao ko để tiền cho mẹ trả nợ,mày giết mẹ đi cho rồi"
    Mẹ em đẻ em,biết là con gái,bố em ko thèm vào,1 mình nuôi ko nổi con nhỏ nên mẹ e chuyển xuống nhà ngoại.Đc tầm 4 5 tháng em cứng cáp thì mẹ chồng đến mang theo 1 gói kẹo cho cháu để đón cháu về.4 5 tháng mẹ e ở nhà bà ngoại nuôi con ko cho lấy 1 cân gạo hay lạng ruốc
    Xog h nợ nần trả hết,ông nội cũng đã mồ yên mả đẹp qua mấy cái giố toàn chục mâm trở lên thì đến lượt bà nội
    mẹ e có 1 tí lỗi gì thôi cũng đi xuống tận nhà bà ngoại em mách,nói xấu mẹ em với tất cả mọi người [1 câu chân thành là ko có mẹ e thì bà nội e cũng bị bọn nó xiết nợ mà xanh cỏ lâu rồi]
    Rồi bà nội còn đến vay tiền của bà ngoại em,xog nhờ mẹ em trả hộ.vay cỡ 300 triệu gì thôi.ít tí í mà.
    Ngoài bố em ra thì bà nội có 2 người con trai nữa nhưg ko ai dám ở cùng.Rút cục là mẹ em phải gánh.Cũng làm dâu đc 20 năm rồi
    h đến lượt em bắt đầu hiểu chuyện là suốt ngày mẹ e than thở với em,vì nói với bố cũng bằng thừa,vì bố toàn bênh bà.
    hơ hơ
    còn nhiều lắm,20 năm cơ mà,bao nhiêu cái để kể
    Chị thấy khá hơn tí nào chưa
    Dù gì e vẫn khuyên là chị nên li dị đi,chứ sau này để con cái suốt ngày nghe mẹ nó kêu ca và chê bai bố cả bà nội nó cũng mệt cái lỗ tai lắm
  8. nhit050285

    nhit050285 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/05/2007
    Bài viết:
    59
    Đã được thích:
    0
    Câu chuyện của em đáng để các bạn gái hoc hỏi, yêu đương thì không nói làm jì chứ đến lúc lập gia đình mà cũng không biết hoàn cảnh và tính cách của thằng chồng thế nào thi anh cũng đến chịu các cô .Rồi tìm hiểu hoàn cảnh gia đình thằng chồng rồi cách tránh thai thì không tìm hiểu mà toàn tìm hiểu cái để chửa ễnh bụng ra .Bây giờ cư ly thân trước xem có phản ứng tích cực không em đã ngu ngốc 1 lần đừng lặp lại lần nữa
  9. anhhaham

    anhhaham Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    06/06/2002
    Bài viết:
    663
    Đã được thích:
    0
    Tin rằng bạn tự cân đối được tình cảm của mình với chồng và với gia đình nhà chồng trong hoàn cảnh này. Và bạn hãy học cách nhìn bản thân mình theo con mắt của những người khác.
    Bạn tự đưa bạn vào thế bí và thế yếu khi lấy một người mà bạn không còn tình cảm, và với cái thai trong bụng. Giờ đây bạn lại quẫy đạp trong cái mớ bòng bong mà bạn tự tạo ra, hình ảnh của bạn lẽ ra cần phải tích cực thì lại ngày một tồi tệ.
    Hết rắc rối này đến rắc rối khác bạn tự tạo ra, vấn đề theo mình là bạn cần nhìn vào tổng thể, đừng quan trọng một tiểu tiết, một lời nói nào, bạn sẽ biết phải làm gì !
    Nhé !
  10. nguyenphiha

    nguyenphiha Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/02/2005
    Bài viết:
    3.417
    Đã được thích:
    1
    oài, nghe mệt ghê, bạn có vẻ xoắn quẩy lắm rồi nhỉ.. chẹp.. giờ thì chỉ có 2 khả năng thôi nhỉ, níu kéo và không níu kéo.. mong bạn khi nào ổn định tâm lý nhất thì bình tĩnh phân tích cân đo đong đếm mọi khả năng.. không níu kéo thì sẽ ly dị thôi.. nhưng nếu níu kéo, thì sẽ tiếp tục như thế nào để không còn nhiều các ức chế như vậy? đó là hãy tập im lặng khi cần thiết, im lặng cả về lời nói và cả về suy nghĩ nữa, chứ không nói nhưng trong đầu thì chì chiết, nhiếc móc cũng quá tội .. vậy im lặng khi cần thiết là khi nào? đấy là khi mà bạn bắt đầu cảm thấy những lời nói và hành động của người đối diện sẽ kích thích máu nóng của bạn, gây cho bạn cảm giác ức chế nếu nghe tiếp, thì bạn hãy im lặng, hướng suy nghĩ của mình vào việc hoàn toàn khác, thời gian đầu nếu chưa quen với việc này, bạn hãy tạo ra một lý do nào đó, tức thì, để cho mình bắt buộc phải đi đâu đó, chứ k phải là ngồi lỳ ở đó chịu trận, thậm chí nhéo nhẹ đứa bé một cái cho nó khóc để quay ra dỗ nó thì cũng được lắm rồi.. Lằng nhằng một lúc về chuyện níu kéo thì ý tớ là bạn cố gắng thêm một thời gian nữa đi, thử cách im lặng tớ bày ở trên xem thế nào .. con người có bản lĩnh sống cao hơn dư luận, đại ý là thế.. câu này tớ thuộc lòng rồi, nên đâm ra giờ lại thành vô tâm nhét vào đầu những gì mình thấy cần thiết thôi.. thật chứ khi đang chuẩn bị phừng phừng bốc hoả, tâm thế sẵn sàng cho một cuộc cãi nhau điên cuồng, tự nhiên bạn lại nhăn răng ra cười một cái thử xem, khác hẳn ngay đấy
    Mong bạn sớm ổn định và have fun, trong mọi chuyện

Chia sẻ trang này