1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Em ơi , đợi anh về ... ?-ди меня и я ве??н?fс?O ...

Chủ đề trong 'Trường PTTH Lê Quí Đôn' bởi kisskid82, 24/12/2002.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. kisskid82

    kisskid82 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    14/10/2002
    Bài viết:
    2.553
    Đã được thích:
    0
    Em ơi , đợi anh về ... -ди меня и я ве?нfсO ...

    Tình cờ tìm thấy cái này ... , thấy quá hay nên tặng mọi người vậy , bài thơ này ở đây thầy cô giáo rất thích và cũng là bài mình trả lời khi kiểm tra cuối năm ... hì hì .. mặc dù lúc đó chẳng biết bác Tố Hữu đã dịch bài thơ này rồi ... hì hì .. , chỉ nhớ mang máng và hiểu cái nghĩa sơ sơ khi đọc nguyên tác bằng tiếng Nga thôi .. hì hì ... Nhưng dù sao thì bài thơ này cũng để lại chút gì đó để nhớ và cũng là một bài thơ rất hay đấy chứ ... hì hì






    BC
    Đời là bể khổ , học là bể đầu và yêu là lủng túi ...
    U 'll be alone if U don't need me , and U 're crazy if U need me ...
    Сой,и с fма ...!!!
  2. kisskid82

    kisskid82 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    14/10/2002
    Bài viết:
    2.553
    Đã được thích:
    0
    Sưu tầm được bài viết này thấy hay hay nên tặng mọi nguời đọc chơi ... , và nếu có một lần nào các bạn được nghe nhạc Nga thì ... hì hì .. sẽ thấy nó hay đến thế nào ...
    Giai điệu Nga ...


    Có những ngày như thế. Cuối xuân. Cây đã xanh. Khắp nơi, trong vườn, ngoài đồng, trên những bồn gỗ đặt dọc phố..., hoa nở tung tóe. Narzissen. Iris. Tulpen. Forthisien... Rồi đột nhiên trở trời. Người và vật muốn co rút lại vì những cơn gió lạnh buốt thổi ào ạt trên thành phố, trên những tháp cổ, trên những giáo đường, trên dòng sông đã trở lại dịu dàng sau những ngày tan băng. Bầu trời như tự kéo rộng mình ra trong một màu xám bạc bình thản, trang trọng. Chính màu xám ấy đã mang lại cho các loài hoa rực rỡ một vẻ duyên dáng khó tả mà chúng không thể nào cóđược trong những ngày nắng.Narzissen vàng kiêu hãnh, Tulpenđen pha sắc tím cao sang. Iris xanh màu da trời diệu vợi. Rồi Hyazinthen. Rồi Gerbra... Chúng như thu ánh sáng vào trong cánh. Hầu hết những loài hoa ấy đều không thơm. Cả hoa hồng. Nhưng điều ấy không đáng tiếc. Nó làm cho cảm giác thiếu quê hương ở mỗi người trở nên đậm đặc hơn. Và cảm giác ấy vừa làm anh hoang mang vừa làm anh yên tâm, sống dễ hơn nơi xứ lạ.
    Trong một ngày như thế anh dạt tới Limburg. Thành phố nhỏ và chẳng có gìđáng hãnh diện. Ngoài Dom. Nhà thờ Katholich này có ở đấy đã bảy trăm năm, trấn ngự như một pháo đài ở tả ngạn sông Lahn. Tuy nhiên, anh không thích vẻ đường bệ chỉn chu của nó. Nó chứng tỏ quyền lực của một thời đã cũ. Anh là người ghét quyền lực. Người ta thường ghét cái người ta không thể nào có được như thế. Ngoài ra, vẻ chỉn chu của những kiến trúc nhà thờ cổ còn chứng tỏ khả năng làm tiền của nó bây giờ. Ðiều ấy thật chẳng thích hợp chút nào với sự trang nghiêm thoát tục mà lẽ ra mọi tôn giáo đều phải có. Và nói chung anh cũng không chú ý nhiều đến cảnh sắc thành phố. Anh tới Limburg để tìm việc theo lời rủ rê của một thằng em. Thằng em làm chui ở một quán Tàu tại đây và phải tới mười một giờ đêm mới nghỉ. Trong khoảng thời gian từ lúc xuống tàu đến đó, anh sẽ phải lang thang trên đường phố. Sẽ không thể dạt vào một quán nào ngồi. Cái ví hiện tại của anh không cho phép anh xa xỉ tới bực ấy. Cũng may trời trở lạnh. Khí trời, sắc trời này dễ làm chùng lòng người một cách dễ chịu và cũng làm người ta không mệt mỏi như những ngày nắng mới. Giống như những hôm gió mùa đông bắc ở quê nhà. Những cơn gió khô lạnh quét sạch phố phường và làm người ta rùng mình bất chợt vì một cảm giác rất khó gọi tên,cảm giác về xa xôi...
    Bất chợt anh nghe tiếng phong cầm. Rạo rực. Réo rắt. Giai điệu đã theo anh suốt một thời đi học. "Ðào vừa ra hoa cành theo gió đưa vờn trăng tà...ngoài dòng sông..." Cachiusa (1). Không khó khăn gì anh tìm được tới ngay chỗ ấy. Ðoạn cuối con đường lớn dành cho người đi bộ ở trung tâm thành phố. Hai người trẻ tuổi đang hát. Dáng vẻ đặc Nga. Nga ngố. Như bọn anh vẫn thường trêu nhau thời còn là sinh viên ở Len (2). Chàng trai tóc hoe, mắt xanh lơ, cao lớn, nụ cười rất hiền. Cô gái tóc nâu, mắt nâu, dáng mảnh khảnh nhưng gương mặt đầy đặn và môi mọng. Ðúng mẫu đàn bà Nga một thủa anh đã mê. Trên tay cô là một tấm khăn và cô đang nhảy múa như giữa một ngày hội. Trong trang phục truyền thống áo cánh trắng vai bồng, xaraphan (3) thêu hình kỷ hà đỏ rực như váy, trông cô giống như một bông hoa khổng lồ, kỳ cục giữa cái nơi ngườiđi vô cảm thế này. Bàn tay chàng trai đã dừng trên phím phong cầm. Giai điệu "đào vừa ra hoa" chấm dứt. Mấy đứa nhỏ co kéo mẹ đứng xem lần lượt tản đi. Anh tiến lại. Rồi đột ngột dừng. Không thể đến để nhìn vào hộp đàn họ mở nắp đặt trên mặt đường.
    Hẳn trong ấy chẳng có gì đáng kể. Chàng trai đã trao đàn cho cô gái và lấy ra một cây sacxophon. Một giai điệu khác cất lên: "Bạn ơi đi với tôi lên đỉnh núi khi trời chiều... Ðỉnh non của Lê - nin lòng chan chứa tình yêu... Bạn ơi ta ngó sang thành Mạc - tư - khoa kia tuyệt vời..." (4) Bóng tối đã trùm lên thành phố. Các cửa hiệu sáng trưng quyến rũ khách qua đường. Gió thổi buốt lạnh. Anh thọc sâu tay vào túi quần cố tìm hơi ấm ở hai đùi. Lắng nghe. Chàng trai vào bè trầm rất ngọt. Giọng cô gái trong như tiếng bạc. Ði bè kiểu này là khiếu trời cho dân Nga. Có vẻ không nghiệp dư chút nào. Tiếng phong cầm ào ạt mời gọi. Bài hát này chính anh đã hát bao năm. Từ thời học ở trường ngoại ngữ Thanh Xuân. Từ thời sinh viên ở Nga. Có lẽ còn sớm hơn thế. Thời cấp ba. Khi màđi Nga học là cái đích dĩ nhiên phải tới của những học sinh giỏi và lý lịch không đến nỗi nào như anh. Anh đã học ở đó sáu năm. Ðã thân vàđã yêu. Một cô gái Nga cùng lớp. Một cô gái cũng giống cô gái Ngađang chơi phong cầm. Dáng mảnh khảnh, mắt nâu, tóc nâu, môi mọng, hồn hậu. Anhđã nghe cùng cô bao giaiđiệu Nga. ở trường. ở quê cô, nơi những cây miên liễu rủ xuống làm tối hẳn khúc sông nhỏ chảy qua làng.
    Những giai điệu Nga... Thiết tha. Hùng tráng. Sâu lắng. Ðam mê... Nhưng trong đó bao giờ cũng ẩn chứa một nỗi buồn. Phải với nỗi buồn ấy thì những giai điệu kia mới có thể âm vang trên đất nước Nga vĩ đại? Mới có thể xô đi và láy lại cùng gió trên những cánh đồng mênh mông thơm tư lự mùi cỏ héo? Mới có thể len vào những rừng bạch dương thân trắng lao xao lá và run rẩy trong đó thành những tiếng vọng kì diệu? Mới có thể bay dọc nhữngđại lộ thênh thang dường nhưđặc biệt thích hợp cho việc diễu binh?
    Chính là nỗi buồn Nga ấyđã giúp anh sống bao năm ở Việt Nam sau khi tốt nghiệp trở về. Anh lấy vợ, có con, làm việc ở một viện, không bao giờ viết thư cho cô gái Nga xưa. Ðôi lần trở lại nước Nga công tác, anh cũng không một lần tìm gặp lại cô. Anh yên tâm về hạnh phúc của mình. Những giai điệu Nga đủ để lấp đầy những hụt hẫng trong đời anh. Những hụt hẫng vì đã có vợ, có con, có một cuộc sống đầy đặn và ít nhiều cũng đáng mơ ước như thế; những hụt hẫng vì đã có một thời sinh viên tuyệt diệu như thế.
    Sẽ là như thế nếu không có chuyện xóa bao cấp. Thôi những chuyến đi nước ngoài, dầu chỉ là đi Nga một đôi tháng trong năm. Hết nồi áp suất, bàn là hoa dâu, chậu nhôm... cho vợ bán lấy tiền chi tiêu suốt năm và chạy cho chồng những chuyến đi khác. Anh lao sang Nga,đi làm phó tiến, cũng là đi buôn. Buônđủ thứ. Nước Nga thời Yeltsin là cái chợ Giời khổng lồ. Nhưng chẳng phải ai cũng là người trúng mánh.
    Từ Nga anh sang Ba lan. Rồi sang Ðức. Những lá thưđi về. Vợ anh từ chốiđưa con sang theo anh. Tương lai tỵ nạn mù mịt quá. Anhđọc, hiểu,đắng lòng không muốn nghĩ tới thêm một sự thật khác.
    Còn hai thằng con đó, anh phải gắng "cày". Thằng lớn đã mười sáu. Sang năm là thi đại học. Ðích của chúng nó giờ cũng khác thời anh. Chuyện biên chế cứ như đã thuộc về một thời không sao hiểu nổi. Và vì thế mà chúng nó học đủ thứ. Anh đã ngoài bốn mươi. Tuổi chưa già. Cũng không còn trẻ. Anh phải gắng. Ðể nuôi con ăn học. Ðể một tháng đôi lần vào "động". Bao giờ đến chốn ấy anh cũng chọn gái Nga. Sau đó thường anh đau đớn đến không thể nào khóc nổi.Vì cảm giác thỏa mãn. Vì cảm giác mìnhđang nhục mạ những yêu thương của chính mình.
    ... Giaiđiệu Nga bay qua anh, lang thang trên vòm trời thành phố. Không ai dừng lại chỗ chàng trai cô gái Nga đang hát. Thỉnh thoảng lắm mới thấy một bà lão khó nhọc cúi xuống, cẩn trọng đặt vào hộp đàn của họ một chút gì. Anh đứng ở một góc phố, lặng lẽ nhìn. Trời tối hẳn. Nhưng anh biết rằng bàn tay người chơi đàn chắc đỏ bầm, khớp ngón cứng lại vì lạnh. Cô gái chắc còn bị lạnh hơn chàng trai. Màu đỏ cháy rực của bộ trang phục truyền thống cô đang mặc có thể mang lại cảm giác ấm áp cho người chiêm ngắm, nhưng không thểđủ cho cô chống chọi với những cơn gió lạnh buốt cứ thổi thông thống dọc phố.
    Họ là ai? Những nghệ sỹ không có tài năng lớn, không sống nổi bằng nghề trên đất nước Nga mênh mông? Những sinh viên tìm cách kiếm tiền trang trải chođời sống nhân một chuyếnđi xa?...
    Ðột nhiên anh thắt lòng nhớ người bạn gái thủa xưa? Yêu nhau thời ấy là điều cấm kỵ với lưu học sinh. Nói gì yêu người nước ngoài. Cô đã bỏ đứa con đầu lòng để cứu anh không bị đưa về nước trước hạn. Cô đã cứu đời anh. Cái thai hai tháng. Chưa thể biết là trai hay gái. Mà thực ra lúc đó anh cũng không muốn biết. Anh phát cuồng vì thoát nạn, vì được ở lại học tiếp. ở đó. Thiên đường đối với bọn anh khi đó. Cảm giác đó còn mạnh hơn cả lòng biết ơn cô gái của anh. Mạnh hơn cả những khát khao yêu. Mạnh hơn cả những đam mê đàn ông sôi réo trong anh.
    Những hồi ức bất chợt sống dậy, đau đớn... Nếu như cô có thể giữ cái thai đó! Thì nghĩa là đứa con đầu của anh rất có thể giống chàng trai đang chơi sacxophon kia. Không, không mắt xanh tóc hoe mà sẽ là mắt nâu tóc nâu. Giống mẹ. Hay là giống anh tóc đen mắt đen. Có thể cũng cao lớn thế. Có thể cũng đang lang thang ở một thành phố nào như Limburg này, hát những bài hát Nga để sống, những bài hát mà anh và mẹ nó đã hát. Cuộc sống ơi ta mến yêu người. ánh trăng. Cachiusa. Cây thùy dương. Chiều Matxcơva...(5) Có thể! Nó phải thế! Vì nó không hề biết anh. Nó không có anh đang cố sống cho nó, nhưđang cố sống cho hai thằng con ở Việt Nam...
    Nhưng cũng có thểđứa conđầu lòng của anh là gái. Anh không dám nghĩ tiếp. Ðột nhiên anh hiểu rằng không bao giờ anh còn đủ can đảm bước chân vào "động". Không bao giờ.
    Chàng trai và cô gái đã đóng nắp hộp đàn. Vẻ mặt họ hiền hiền, lành lành. "Ngố I - van". Giai điệu Nga sâu lắng, trong sáng, vời vợi một nỗi u hoài có lẽ chỉ có thể bắtđầu từ những tâm hồn như thế!
    Các cửa hàngđã sắpđóng cửa. Người thưa thớt rất nhanh. Anh nhìn họ lần cuối. Những ngón
    chân ngón tay đã cóng. Anh quay đi và không ngoái lại. Lòng tốt, niềm thông cảm khi không được bảo hiểm bằng tiền, ở Ðức này là DM, thì không còn là lòng tốt nữa.
    Bốn tiếng nữa quán thằng em anh làm sẽ đóng cửa. Thằng em anh thực ra chỉ là một thằng bé sinh viên ở Tiệp chạy sang đây cùng người Hà Nội như anh. Nó chạy bàn và đã xin cho anh một chân rót nước .Ngày mai với anh sẽ khác. Lòng tốt của anh sẽ được bảo hiểm bằng tiền. Nhưng đôi trai gái Nga kia liệu có còn đứng hát đâu đó ở thành phố nhỏ này hay đã dạt đi nơi khác. Và anh, làm quán ít thời giờ rỗi lắm, liệu anh có còn gặp họ?
    Chú thích:
    1: Lời bài Cachiusa.
    2: Gọi tắt Lêningrad, nay là Xanh Petecbua.
    3: áo chẽn ngắn không tay của phụ nữ Nga
    4: Lời bài Chiều Matxcơva.
    5: Tên những bài hát Nga rất quen thuộc ở Việt Nam mấy thập kỷ qua.
    3. 1997
    Lê Minh Hà

    BC
    Đời là bể khổ , học là bể đầu và yêu là lủng túi ...
    U 'll be alone if U don't need me , and U 're crazy if U need me ...
    Сой,и с fма ...!!!
  3. congailopC

    congailopC Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/11/2002
    Bài viết:
    29
    Đã được thích:
    0
    Anh kiss ơi..em sẽ đợi anh về nhá....khi nào anh về vậy???Wait u 4ever...:))
    I LOVE U
  4. kisskid82

    kisskid82 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    14/10/2002
    Bài viết:
    2.553
    Đã được thích:
    0
    Lâu lém em ơi ... híc híc ... , chẳng biết mình có sống sót qua cái mùa đông này không nữa ... híc híc .... Hôm nay đi lang thang kiếm cái lò sưởi về sưởi ấm qua mùa đông này, nhưng chẳng có cái cửa hàng nào mở cửa nên lủi thủi đi về dưới cái rét cắt da của mùa đông và những ngày đầu năm mới hì hì ... và chờ đến lúc nào đó kiếm luôn cái lò sưởi nào mà cả 4 mùa đều chạy tốt luôn cho khoẻ ... hì hì...
    Hẹn một ngày nào đó ... ở một nơi nào đó , với một ai đó , làm một cái gì đó .... ha ha ...
    BC
    Đời là bể khổ , học là bể đầu và yêu là lủng túi ...
    U 'll be alone if U don't need me , and U 're crazy if U need me ...
    Сой,и с fма ...!!!
  5. kisskid82

    kisskid82 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    14/10/2002
    Bài viết:
    2.553
    Đã được thích:
    0
    Tặng mọi người bài thơ của nhà thơ nổi tiếng của Nga nè ... hì hì ....
    Ba?n tiếng Nga:
    s***
    ------ Yf^кин --------
    Я помнZ ?fдное мгновение:
    Yе?едо мной явиласO ,<,
    sак мимол',ное виденOе,
    sак гений ?ис,ой к?асо,<.
    ' ,омленOя. г?fс,и безнадежной,
    ' ,?евога. ^fмной сfе,<,
    -вf?ал мне долго голос нежн<й
    ~ снилисO мил<е ?е?,<.
    Шли год<. 'f?O по?<в мя,ежн<й
    Рассеял п?ежние ме?,<,
    ~ я заб<л ,вой голос нежн<й,
    Твои небесн<е ?е?,<.
    ' глf^и, во м?аке за,о?енOя
    ТянfлисO ,и.о дни мои
    'ез божес,ва, без вдо.новенOя,
    'ез сл'з, без лZбви, без жизни.
    "f^а нас,ала п?обfжденOе:
    ~ во, опя,O явиласO ,<,
    sак мимол',ное виденOе,
    sак гений ?ис,ой к?асо,<.
    ~ се?д?е бO',ся в fпоенOе,
    ~ для него воск?если вновO
    ~ божес,во, и вдо.новенOе
    ~ жизнO, сл'з<, и лZбовO.
    oи.айловское Село,1825
    А. С. Yf^кин
    s***=" sе?н"
    Ba?i thơ na?y Pushkin viết tặng sе?н Анна Yе,?овна khi ông bị lưu đa?y tại oи.айловское Село.
    Gư?i...
    ----- Nhất Minh dịch----------
    Anh nhớ mãi phút giây kỳ diệu
    Em bất ngờ hiện đến trước anh
    Tựa ảo hình thoáng bóng qua nhanh
    Tựa thiên sứ đẹp vô ngần trong trắng
    Giữa mệt mỏi buồn đau tuyệt vọng
    Giữa âu lo ồn ã hư không
    Êm ái tiếng em thoang thoảng trong lòng
    Anh mơ thấy bóng hình em kiều diễm
    Tháng ngày qua. Bão đời ập đến
    Đã xua tan bao mơ ước thuở nào
    Anh lãng quên tiếng êm ái ngọt ngào
    Không còn nhớ bóng yêu kiều, diễm lệ
    Nơi đày ải uất u, hoang phế
    Tháng ngày anh trôi quằn quại, im lìm
    Có còn đâu cảm hứng với thiêng liêng
    Không nước mắt, không cuộc đời, tình ái
    Giờ phấn hưng cho hồn anh đã tới:
    Em bất ngờ lại hiện đến trước anh
    Tựa ảo hình thoáng bóng qua nhanh
    Tựa thiên sứ đẹp vô ngần trong trắng
    Nhạc lòng anh tấu rộn ràng say đắm
    Khúc hồi sinh hết thảy những niềm riêng
    Cả rạt rào cảm hứng, cả thiêng liêng
    Cả nước mắt, cả cuộc đời, tình ái
    -----------------------------------
    K***
    - Ha?n Sa dịch -
    Khoa?nh khắc diệu ki? vâfn co?n ghi nhớ:
    Thuơ? ban đâ?u em xuất hiện trước tôi,
    Như a?o a?nh vụt bay qua trí nhớ,
    Như nưf thâ?n cu?a sắc đẹp tinh khôi.
    Giưfa day dứt bơ?i sâ?u bi nghefn lối,
    Giưfa ưu tư trong ô?n af hư vô,
    Giọng em ngân- ôi êm ái vô bơ?
    Nét kiê?u diêfm trong mơ tôi vâfn đợi.
    Năm tháng trôi. Cơn bafo lo?ng dưf dội
    Xóa nho?a đi nhưfng mộng ước ban sơ,
    Giọng em ngân tôi quên tự bao giơ?,
    Quên ca? nhưfng nét thanh cao vơ?i vợi.
    Chốn thâm sơn, cofi lưu đa?y tăm tối
    Lặng lơ? trôi nga?y tháng cuộc đơ?i tôi
    Vắng sự tôn thơ?, thiếu nguô?n ca?m hứng,
    Vắng ti?nh yêu, sự sống, với lệ rơi.
    Tâm hô?n tôi lại bư?ng lên phơi phới:
    Thêm một lâ?n em xuất hiện trước tôi,
    Như a?o a?nh vụt bay qua trí nhớ,
    Như nưf thâ?n cu?a sắc đẹp tinh khôi.
    Ti?m lại đập với niê?n hoan hi? mới
    Trong lo?ng tôi tất ca? đaf hô?i sinh
    Ca? sự tôn thơ?, ca? niê?m ca?m hứng,
    Ca? lệ rơi, sự sống với ti?nh yêu.
    Dịch xong 3/6/2002
    -----------------------------------
    Gư?i...
    ------Thúy Toa?n dịch------
    Anh nhớ mãi phút giây huyền diệu:
    Trước mắt anh em bỗng hiện lên,
    Như hư ảnh mong manh vụt biến
    Như thiên thần sắc đẹp trắng trong.
    Giữa ray rức sầu đau tuyệt vọng
    Giữa ồn ào xáo động buồn lo
    Tiếng em nói bên tai anh văng vẳng
    Bóng dáng em anh gặp lại trong mơ.
    Tháng ngày qua những cơn gió bụi,
    Đã xua tan mộng đẹp của tuổi thơ,
    Lãng quên rồi giọng em hiền dịu,
    Nhoà tan rồi bóng dáng nguy nga.
    Giữa cô quạnh âm u tù hãm
    Dòng đời trôi quằn quại hắt hiu,
    Chẳng tiên thần, chẳng nguồn cảm xúc,
    Chẳng đời, chẳng lệ, chẳng tình yêu.
    Ca? hồn anh bỗng bừng tỉnh giấc:
    Trước mắt anh em lại hiện lên,
    Như hư ảnh mong manh vụt biến,
    Như thiên thần sắc đẹp trắng trong.
    Trái tim lại rộn ràng náo nức,
    Vì trái tim sống dậy đủ điều:
    Cả tiên thần, cả nguồn cảm xúc,
    Cả đời, cả lệ, cả tình yêu.
    BC
    Hận đời tuổi trẻ , hận kẻ bạc tình , lấy máu của mình khắc lên bốn chữ "I love U , OK ?"
    Сой,и с fма ...!!!
  6. kisskid82

    kisskid82 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    14/10/2002
    Bài viết:
    2.553
    Đã được thích:
    0
    Báo cáo .. tác giả Hansa bây giờ có nguời yêu rồi nên hết làm thơ thất tình rồi ... hu hu ... mất đi một tài năng lớn ở đây rồi ... híc híc ... , anh em cũng chẳng còn được thưởng thức thơ của anh ấy nữa ... hì hì ... , có khi chuyển sang thể loại khác mất ... híc híc ... nên thông báo chia buồn với anh chị em nào khoái thơ thất tình của Hansa mà KID đã từng post lên rất nhiều trên box này .... hì hì ... Dù sao thì kiếm nguồn thơ khác thôi ... hìhì ... , mọi nguời thích thể loại nào nào ... nhảy vào đây yêu cầu chút coi ... hê hê ...
    BC
    Hận đời tuổi trẻ , hận kẻ bạc tình , lấy máu của mình khắc lên bốn chữ "I love U , OK ?"
    Сой,и с fма ...!!!
  7. chouchou559

    chouchou559 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/12/2002
    Bài viết:
    8
    Đã được thích:
    0
    Anh Kid oi, em cũng muốn đợi anh về...Bây giờ thì anh sướng nhé, không còn sợ thiếu tình nữa... Anh có đồng ý không vậy ? Đừng nói là anh đã ngất đi vì sung sướng rồi nhé
  8. balaotre

    balaotre Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    30/11/2002
    Bài viết:
    205
    Đã được thích:
    0
    bao nhiêu em sẵn sàng đợi bác " kiss be' con" về cơ à?????
    bác khỏi lo mùa đông năm nay lạnh lẽo nữa nha'!!!! nnhưng box lqd thì có lẽ sẽ mất đi một tài năng tìm kiếm và pót những bài thơ ( thất) tình nữa gùi!!!!!!
    utlon
  9. kisskid82

    kisskid82 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    14/10/2002
    Bài viết:
    2.553
    Đã được thích:
    0
    Em chouchou ơi ... hì hì ... ác lém ... anh mà ngất đi vì sung sướng như em nói thì còn ai đứng đợi mấy em nữa .... hì hì ... Với lại tình xa thì anh không thiếu thật ... hì hì ... vì còn có gia đình và bạn bè anh em của anh chờ anh mà ... hì hì ... , chỉ có mỗi cái tình gần là anh đang fải đi tìm thôi ... hì hì ...
    Còn em balaotre ui ... hì hì ... làm gì anh KID không thể kiếm mấy bài thơ thất tình được ... hì hì.... cái đó thì có nhiều ... hì hì .. nhưng dạo này hơi có nhiều thay đổi nên lượng thơ bên này đang kẹt ... hì hì ... Nhưng nếu ai thích nghe thơ của mọi nguời bên này viết thì anh sẽ post từ từ cho mọi nguời xem thuởng thức tâm hồn nguời xa xứ thế nào ... hì hì ...
    BC
    Somewhere in my broken heart ...
    Сой,и с fма ...!!!
  10. yabi

    yabi Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    18/10/2002
    Bài viết:
    101
    Đã được thích:
    0
    Những vì sao sáng đến tận cùng đêm khi em mười tám tuổi
    Trang sách Pautopxki giấu ánh mắt thật hiền
    Ngọn nến lung linh cạn mình để cháy
    Có thể nào là cuộc sống của em?!
    Anh chúc gì cho em ngày em mười tám tuổi
    Bản sonat quê hương mang khát vọng dâng triều....
    Những bông tuyết tan dần trong lòng tay ấm nóng
    Hay bông hồng vàng... những mảy bụi tình yêu?
    cho em khóc cùng Danhi niềm vui nười tám tuổi
    Lẵng quả thông thơm ước mộng êm đềm...
    Cho em mở những lá thư phồng phồng hi vọng
    Để trao đi một tấm lòng và nhận lại một trái tim.
    Nghe bàng hoàng ngày sóng xô biển động
    Nghe rừng thu xao xác lá muôn chiều
    Bao nỗi đau đi qua mới cháy thành hạnh phúc
    Trăm niềm thương lắng lại một niềm yêu...
    Anh có kết giùm em bông hồng từ gió bụi
    Mỗi nẻo em qua... vàng trong cát thầm thì...
    Một thoáng ngậm ngùi len trong lòng hạnh phúc
    Để ta nhắc lại Pautopxki
    Gửi lại Pautopxki nỗi buồn mười tám tuổi
    Nhật kí tuổi thơ khép lại... nhớ thương nhiều...
    Lật trang sách của một thời bão nỗi
    Em soi cuộc đời mình trong đáy mắt tình yêu.
    Anh chúc gì cho em
    khi bầu trời
    tím đến tận đêm?!?!

    ...cho em mở những lá thư phồng phồng hi vọng
    để trao đi một tấm lòng và nhận lại một trái tim!

Chia sẻ trang này