1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Em ơi , đợi anh về ... ?-ди меня и я ве??н?fс?O ...

Chủ đề trong 'Trường PTTH Lê Quí Đôn' bởi kisskid82, 24/12/2002.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. kisskid82

    kisskid82 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    14/10/2002
    Bài viết:
    2.553
    Đã được thích:
    0
    Chẳng fải anh thích thơ thẩn lắm ... hì hì ... anh KID chưa lãng mạng đến nỗi làm thơ dễ vong mạng như vậy được ... hì hì ... , chỉ qua là rảnh quá ... xem mấy bài thơ cho vui ... , thấy bài nào có vẻ một chút thì share cho mọi nguời cùng xem ... hì hì ... Còn tác giả Hansa thì cũng là một nguời có tiếng ở đây ... hì hì ... nên anh cũng khoái cách chơi của anh ấy ... hì hì ... , với lại thơ của anh ấy làm có vẻ tả thực một chút nên cũng hay ... hì hì ...
    Chuôfi hạt ti?nh yêu
    - Ha?n Sa -
    Thêm một mối ti?nh, một mắt xích được thêm
    Va? chuôfi hạt da?i thêm một chút.
    Sâ?u li biệt. Nghifa la? ta tự biết:
    Sef vâfn co?n một mắt xích được thêm.

    Cuộc đơ?i vâfn trôi êm.
    Riêng chi? có một mi?nh ta khô?
    Bơ?i pha?i mang chuôfi hạt da?i quá cơf
    Nặng nợ với ti?nh yêu.

    Nhưfng chiê?u buô?n bên góc phố hoang liêu
    Ta lặng ngắm chuôfi hạt da?i trên cô?
    Ta chi? muốn nó đư?ng da?i ra nưfa
    Quá đu? rô?i, hafy dư?ng lại đi thôi!

    Nhưng chiê?u nay em lại bo? ta rô?i
    Không níu kéo, ta quay ngươ?i bước vội.
    Như sực nhớ, ta lâm va?o bối rối
    Khi cúi đâ?u thấy chuôfi hạt ti?nh yêu!

    St. Petersburg, 21/07/2002
    BC
    Somewhere in my broken heart ...
    Сой,и с fма ...!!!
  2. kisskid82

    kisskid82 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    14/10/2002
    Bài viết:
    2.553
    Đã được thích:
    0
    Cuối tuần .. thứ 7 ... máu chảy về tim ...
    Chiê?u Sô-chi
    - Ha?n Sa -
    Biê?n Đen mênh mông
    Ta ngô?i câu ký ức?
    Phựt!
    Ký ức nặng nê? la?m đứt mất dây câu.

    Ta ngụp lặn dưới lo?ng biê?n sâu, mo? mâfm...
    Ky? niệm xưa trơn tuột
    Trượt kho?i tay ta
    Khi nhưfng cơn sóng triê?u cuô?n cuộn trôi qua!

    Vây quanh ta la? nôfi nhớ nhạt nho?a
    Như dă?ng xé trước thê?m biê?n ca?.
    Ngoại trư? ta, ca? đất trơ?i hóa đá
    Nă?m thê lương cho sóng vôf dạt da?o!

    Biê?n dâng tra?o, sóng nhô cao
    Ta trâ?m mặc giưfa bến bơ? hối ha?.
    Hơfi biê?n sâu! Hơfi muôn tru?ng sóng ca?!
    Mọi ưu phiê?n xin hafy cuốn theo mi!
    Sochi, 10/08/2002
    BC
    Somewhere in my broken heart ...
    Сой,и с fма ...!!!
  3. kisskid82

    kisskid82 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    14/10/2002
    Bài viết:
    2.553
    Đã được thích:
    0
    Anh gần tìm thấy em ... nhưng lại có một cảm giác khác đang xâm chiếm anh ...
    Vụ án hô?n hoang
    - Ha?n Sa -
    Tôi chưa chết nhưng hô?n tôi đaf chết
    Chết thật rô?i, chết bơ?i chính tay tôi.
    Tôi giết nó lúc hoa?ng hôn lạnh vắng
    Tuyết trắng trơ?i, trắng xóa xác hô?n tôi !

    Xác tôi sống dật dơ? trên cofi tục,
    Hô?n vâfn vu?i trong đống tuyết thê lương,
    Nhưng ai đó đaf lôi hô?n tôi dậy,
    Đưa nó vê? với cái xác đơn phương.

    Khi sống lại nó dập di?nh báo hại:
    Nó đo?i yêu, đo?i tho?a mafn lo?ng trai.
    Tự nhu? lo?ng ră?ng chính nó, không sai
    Gây đau đớn cho đơ?i tôi nga?y trước !

    Cám dôf ngọt nga?o mấy ai thoát được
    Nên một chiê?u tôi cất bước ti?m em.
    Hô?n lon ton chạy trước, nha?y rô? lên
    Em tư? chối... xác tôi đau lâ?n cuối !

    Tuyết vâfn đô?, vâfn tuôn như xa? xối.
    Tôi giận đơ?i, trách bé, hận hô?n tôi
    Không một lơ?i tôi hạ sát hô?n tôi
    u?i nó xuống giưfa hoa?ng hôn đâ?y tuyết !
    St. Petersburg, 10/03/2002
    BC
    Somewhere in my broken heart ...
    Сой,и с fма ...!!!
  4. kisskid82

    kisskid82 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    14/10/2002
    Bài viết:
    2.553
    Đã được thích:
    0
    Lâu rồi ... nhớ quá ... híc híc ... Chẳng biết nhớ cái gì nhưng một chút gì đó cần fải nhớ ...
    Tím
    - Ha?n Sa -

    Hoa dại vi? ai nơ? tím đươ?ng
    Nắng va?ng tra?i nhẹ gió đơn phương,
    Nưf sinh áo tím buô?n man mác
    Gợi khách đa sâ?u nhớ cố hương.

    Thuơ? ấy em co?n thắt bím đôi
    Lo?ng đâ?y mơ mộng giống như tôi,
    Một thơ?i yêu nhất sim ma?u tím
    Yêu nhưfng chiê?u rơi em bên tôi

    Giá ma? ngươ?i ấy cufng thích sim,
    Cufng bơ?i vi? em cất bước ti?m,
    ufng yêu nhưfng áng hoa?ng hôn tím,
    Cufng đặt hi?nh em giưfa trái tim!

    Em dâfu la? em cu?a bê? dâu,
    Hoa tím nga?y xưa dâfu đô?i mâ?u,
    Hoa?ng hôn xứ khác dâ?u không tím,
    Tôi vâfn ti?m em xuyên canh thâu!
    St. Petersburg, 05.06.2002
    BC
    Somewhere in my broken heart ...
    Сой,и с fма ...!!!
  5. kisskid82

    kisskid82 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    14/10/2002
    Bài viết:
    2.553
    Đã được thích:
    0
    Hừm .. hổng ngủ được ... lại muốn viết một cái gì đó cho vui ... , nghe đi nghe lại bài " nhớ nhà " của Cẩm Ly cũng chẳng thể ru ngủ được ... , thói quen nghe âm nhạc rồi chìm dần vào giấc ngủ của mình lâu rồi không xài lại nên hơi khó ... hay là có chút nỗi niễm gì đây nhỉ ... Chợt nhớ em .... và nhớ cả mối tình của mình ... , chẳng biết sắp tới thế nào ... , nhưng mình đang lười ... lười lắm ... , lười mọi thứ ... , học cũng luời , chơi cũng luời , thể thao lại càng luời và yêu lại cũng chẳng hơn gì ... hừm ... Lỡ có gặp em yêu một ngày nào đó ... hổng biết em có chạy mất dép không nữa .. hì hì ... hay lại tự hỏi ... như một bài thơ mình đã xem nhỉ ... Ôi ... chán chết ... đi làm cái gì khác vậy ... hừm ... gần cuối tuần rồi ...
    Trăn trơ?
    - Bă?ng Lăng Tím -
    Mu?a xuân đến rô?i pha?i không anh
    Sao em thấy lo?ng mi?nh băng giá
    Tuyết lại rơi mốt mu?a xuân giá lạnh
    Một mi?nh em lặng lef với căn pho?ng
    Sao lại thế, anh ơi sao lại thế ?
    Một mi?nh em đơn le? chốn na?y
    Chă?ng có ai, chă?ng có ngươ?i thân thuộc
    Thấu hiê?u cu?ng em nhưfng băn khoăn
    Em không biết mi?nh pha?i la?m sao nưfa ?
    Pha?i la?m sao đê? vẹn ca? đôi đươ?ng
    Em đaf nghif thật nhiê?u, nhiê?u lắm
    Đê? bây giơ? em lại pha?i ho?i anh:
    Em sef khóc, sef chi? nhớ tới anh
    Hay sef cươ?i vui đu?a bên ngươ?i khác
    Hafy nói đi anh, nói cho em biết
    Em pha?i la?m sao, em biết la?m sao ?
    Trái tim em không thê? chia nhiê?u ngaf
    Hoặc la? anh, hoặc chi? ngươ?i ta
    Anh nghif đi anh va? tra? lơ?i em biết
    Em sef la?m sao, sef pha?i la?m sao ?
    Em không thê? buô?n, buô?n hơn thế nưfa
    Mấy tháng trôi qua em dơ? khóc dơ? cươ?i
    Em tự nói với mi?nh, ră?ng em hạnh phúc
    Vi? đaf có anh, đaf có một thơ?i
    Nhưng anh ơi bây giơ? em không thê?
    Sống với ti?nh yêu, với sự đợi chơ?
    Em vâfn muốn được bên anh mafi mafi
    Xa thật rô?i , biết mafi mafi la?m sao ?
    Thôi anh nhé chúng mi?nh chia tay nhé
    Nga?y gặp nhau ta sef khóc hay cươ?i
    Nhưng em muốn chúng mi?nh đê?u hạnh phúc
    Giưfa do?ng đơ?i bao sự thật trái ngang.
    St. Petersburg, 2002
    BC
    Somewhere in my broken heart ... Never fall in love ... but i lie ...
    Сой,и с fма ...!!!
  6. yabi

    yabi Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    18/10/2002
    Bài viết:
    101
    Đã được thích:
    0
    Hoài tưởng
    có những chiều như buổi chiều nay
    tôi một mình lang thang trên đường phố
    cô đơn buồn giữa dòng người hối hả
    phố đông người sao vẫn thấy lẻ loi...
    có khi nào anh chợt nhớ đến tôi
    nhớ cô bé_ nhớ người xa lạ
    trong trẻo quá nổi lòng oi ả.
    chút muộn phiền tôi gởi lại phố đông.
    ai chợt qua có phải là anh không
    sao giống quá lại hình như... không giống
    niềm vui chợt đến ... bỗng vỡ thành bọt sóng
    mắt ai nhìn đăm đắm phia không anh.........
    ...cho em mở những lá thư phồng phồng hi vọng
    để trao đi một tấm lòng và nhận lại một trái tim!
  7. kisskid82

    kisskid82 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    14/10/2002
    Bài viết:
    2.553
    Đã được thích:
    0
    Bài thơ hay lém ... , lại thấy hay nên lại tìm xem một bài thơ của tâm trạng nữ post lên cho chị em xem chơi ... hì hì ... Trước đây toàn post thơ mang nặng tình cảm của con trai ... còn bây giờ đổi sang nghe tâm hồn của con gái vậy ... nhiều bài thổn thức ra fết ... hì hì ...
    Hữu Duyên
    ?oHữu duyên thiên lý năng tương ngộ?,
    Các cụ ngày xưa đã dạy rồi.
    Nếu không tin em cứ thử,
    Gọi liền liền mấy tiêng ?oAnh ơi!?
    ?oAnh ơi?, ở trên trời rơi xuống,
    ?oAnh ơi?, ở dưới đất mọc lên.
    Thật thế em cũng không biết nữa,
    Yêu đánh đùng còn chưa kịp biết tên.
    Thế mới hay ?o thiên lý năng tương ngộ ?.
    Bắt đầu bằng hai chữ ?ohữu duyên?,
    ?oHữu duyên thiên lý? thành ??ovô lý?.
    Xui tình kiếm nhau khắp mọi miền .,.
    BC
    Somewhere in my broken heart ... Never fall in love ... but i lie ...
    Сой,и с fма ...!!!
  8. kisskid82

    kisskid82 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    14/10/2002
    Bài viết:
    2.553
    Đã được thích:
    0
    Tâm sự của một nguời con gái xa quê nè ... , kỉ niệm ... ai cũng có ... , có chút gì để nhớ ... , nhưng tâm trạng của con gái khác con trai thế nào ...
    Ky? Niệm
    Có nhưfng nôfi buô?n không thê? gọi tha?nh tên
    Va? cứ thế triê?n miên theo nga?y tháng
    Ai vâfn cươ?i sao mắt môi mặn chát
    Nước mắt na?o đaf lặn hết va?o trong.
    Có nhưfng lúc buô?n đến nao lo?ng
    Nhớ bạn, nhớ nha?, nhớ ngươ?i, nhớ lớp
    Nhớ con đươ?ng cu?ng chúng mi?nh thuơ? trước
    Đi bên nhau dưới nhưfng tán bă?ng lăng.
    Va? bây giơ? ai có biết hay chăng
    Ai lặng lef nhi?n bă?ng lăng trước ngó
    Cây co?n đó va? hoa kia vâfn nơ?
    Sao bây giơ? chă?ng thấy bóng ai qua.
    Huế chiê?u nay mưa ướt đâfm bơ? vai
    Ai vâfn thế mông lung ti?m chốn cuf
    Ai không vê? la?m bă?ng lăng buô?n nhớ
    Đê? bây giơ? hoa tím pha?i nhạt phai.
    Rô?i chiê?u nay phố Huế tạnh mưa rơi
    Trơ?i lại sáng va? xanh hơn thuơ? trước
    Hafy vui lên va? gạt bơ? mi ướt
    Nghe rof lo?ng mi?nh trong tiếng nấc thơ?i gian.
    Bă?ng Lăng Tím
    BC
    Somewhere in my broken heart ... Never fall in love ... but i lie ...
    Сой,и с fма ...!!!
  9. Ludwig65

    Ludwig65 Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    22/01/2002
    Bài viết:
    417
    Đã được thích:
    0
    Cái này lấy ở bên box Nga:
    ?oĐợi anh về?
    Người ta kể lại rằng, lãnh tụ Liên Xô cũ, Ioxip Xtalin, khi đọc lần đầu bài thơ ?oĐợi anh về? của Ximonop, đã hỏi những người dưới quyền: ?oThế bài thơ này được in bao nhiêu bản?? ?oThưa, hàng triệu bản ạ!?. Xtalin, một chính khách đa diện, sâu sắc và hiển nhiên là có tính umua của người dân xứ Capcaz, cười khẩy: ?oLẽ ra, chỉ nên in hai bản thôi, một để Ximonop giữ, còn một gửi cho Xerova!?. Xtalin dù bận trăm ngàn việc quốc gia đại sự vẫn không thể không biết đến mối tình éo le của cặp nghệ sĩ-văn sĩ lớn; hơn ai hết, ông hiểu rằng Ximonop viết ?oĐợi anh về? trước hết, chỉ dành cho người đàn bà mà ông yêu một cách si mê và đầy mâu thuẫn. Với Ximonop và những người hiểu ông, chỉ do tình cờ mà ?oĐợi anh về? mới trở thành bài thơ ca ngợi lòng chung thuỷ của người phụ nữ Xô viết trong chiến tranh. Thực ra Ximonop viết ?oĐợi anh về? thoạt đầu như lời khẩn cầu long chung thuỷ xót xa nhất cho Xerova, người đàn bà mà như ông viết trong một bài thơ khác ?onông nổi, bẳn tính, hay châm chọc, đã của tôi dù chẳng lâu dài?. Chắc lúc viết, chính ông cũng không ngờ rằng lời khẩn cầu đó về sau đã giúp cho người vợ chẳng mấy chung tình theo nghĩa thông thường của ông trở thành biểu tượng sắt son của lòng chung thuỷ. Đến độ, rồi ông phải viết cả một kịch bản phim ?oĐợi anh về?, chính thức ?ophong thánh thuỷ chung? cho Xerova, nữ diễn viên đóng vai chính của phim, được chiếu rộng rãi ngay trong những năm diễn ra cuộc chiến tranh Vệ quốc vĩ đại.
    Nàng là ai, người đàn bà đã tạo cảm hứng cho Ximonop viết ?oĐợi anh về? và rất nhiều bài thơ trữ tình rất tuyệt khác? Đó là một nữ nghệ sĩ từng đứng trong hàng ngũ những ngôi sao sân khấu và điện ảnh lớn nhất Liên Xô cũ một thời, Valentina Xerova. Người ta đến giờ vẫn không biết cụ thể và chính xác ngày sinh của bà, chỉ biết rằng ?ongười đàn bà hấp dẫn nhất của điện ảnh Xô viết? kỷ niệm ngày sinh của mình vào đúng ngày thành lập quân đội Xô viết (23-2), ngày lễ của giới mày râu Liên Xô cũ. Từ điển điện ảnh Xô viết ghi ngày sinh của bà là 23-12-1917, nhưng thực ra đấy cũng chỉ là những thông tin giả định.
    Trước khi gắn bó cùng nhà văn kiêm thi sĩ Ximonop, Valentina đã kết hôn cùng một phi công nổi tiếng tên là Anatoli Xerop (Họ của người chồng đã gắn bó với bà suốt đời). Khi Valentina đang mang thai, Anatoli bị hi sinh trong một chuyến bay thử nghiệm tháng 5-1939, lúc anh mới vừa 29 tuổi. Ba tháng sau, vợ anh sinh hạ một con trai và lấy tên chồng đặt cho nó. Đứa con của mối tình lớn hoá ra về sau cũng không được hạnh phúc. Anh ta đã chết vì rượu năm mới 35 tuổi, nửa năm trước khi chính mẹ anh ta qua đời.
    Cuộc gặp gỡ định mệnh giữa Ximonop và Xerova diễn ra năm 1941. Lúc đó, Valentina đóng vai Pavla trong vở kịch của Gorki ?oHọ Dưcov? trên sân khấu nhà hát TRAM. ?oTôi luôn luôn nói sự thất?, - với lời thoại này, Valentina đã một lần và trọn đời bước vào cuộc sống của Ximonop; ngay cả khi hai người đã chia tay, nàng vẫn giữ nguyên cho mình chỗ đứng trong trái tim ông. Về sau, Ximonop có viết về ngày gặp gỡ đó : ?ongay cả khi rủa nguyền ngày biệt ly cùng em, anh vẫn tụng ca ngày lần đầu ta gặp gỡ ...?. Lúc đó nàng đã là một nhân vật nổi tiếng bởi cạnh ngộ góa bụa bi thảm và vai diễn trong ?oCô gái có tính cách?. Hai tâm hồn đều đa cảm và lãng mạn gặp nhau như rơm khô gặp lửa : chẳng gì có thể ngăn cản được mối tình bùng như bão tố giữa chàng văn sĩ chưa vợ và người đàn bà goá ?otrông mòn con mắt?. Rất sóng, rất mâu thuẫn và đầy thăng trầm ?" đó là tính chất mối quan hệ đó, làm Ximonop cực kỳ đau đớn và dằn vặt, nhưng đã giúp ông viết được chùm thơ tình vào loại hay nhất của nền thơ Xô viết thế kỷ XX. Trên đường công tác, qua các ga xép, ông nhớ về người tình: ?oGiá ở giữa đám đông qua lại, Tìm được người lạ lẫm nào đây, Không chung thuỷ giống như em ấy ...?. Ông thề thốt với nàng : ?oPhải anh chắc bướng hơn tất cả, Anh không nghe thiên hạ đặt điều, Và không đếm trên ngón tay những kẻ, Gọi em bằng hai chứ ?oEm yêu!? và ?oHãy tới cùng anh, dù chỉ mang điều ác, Mặc người đời nói ngả nói nghiêng, Anh đã tự khép cho mình án, Sống chung thân cùng em!...? Ximonop đã dành cho người tình rất nhiều tác phẩm của mình, bắt đầu từ vở kịch đầu tay ?oChuyện một tình yêu? đến giữa những năm 50, ông dành toàn bộ sáng tác của mình cho Xerova. Nàng là nhân vật chính và duy nhất trong tập thơ trữ tình hay nhất của ông ?oVới em và thiếu em?, là ?onàng thơ? của ông. Nàng là biểu tượng của những hay ho trần thế đáng giá nhất đối với ông, mặc dầu trong đời thực, có lẽ chưa ai làm ông khốn đốn đến thế.
    Là một nữ nghệ sĩ, Xerova không tránh khỏi những phù hoa truyền kiếp. Là nhà văn, Ximonop hiểu điều này hơn ai hết; những bài thơ ông viết tặng nàng chứng tỏ ông luôn ?ođi guốc? trong bụng người tình. Ông chỉ không thể nào lý giải nổi, vì sao nàng lại hoá thành thân quí và chẳng gì, chẳng ai thay thế được đối với ông. Ông luôn linh cảm rẳng chỉ ccần ông rời khỏi cửa là người đàn bà ông yêu - người đàn bà đêm rồi cất rất thành thật thét tiếng yêu ông - sẽ có thể lòng bay bổng. Nàng yêu ai cũng thành thật và cái thành thật trẻ thơ ấy khiến cho cánh mày râu, nhất là những người đàn ông cứng cỏi, phải mềm lòng. Không ngẫu nhiên, mà khi chiến tranh vừa diễn ra có mấy ngày, từ chiến trường Ximonop đã phải viết ngay ?oĐợi anh về?. Người đàn ông đầy bản lĩnh và từng trải này đã phải viện đến lý lẽ cuối cùng để thuyết phục người tình: Em ơi, hãy đợi anh về nhé, vì chỉ có sự đợi chờ của em mới cứu được anh khỏi hi sinh ngoài chốn sa trường! Cảm động thật, nhưng cũng bi thảm làm sao!
    Nhưng biết làm sao khi người nữ nghệ sĩ ấy chỉ yêu được những gì gần mình! Trong lúc Ximonop quắt quay long nhớ nàng từ chiến trường xa ?oAnh ở đây không tâm sự cùng ai, Và ít nhắc tên em thành tiếng, Nhưng ngay cả khi anh không hề nói, Im lặng này cũng hướng hết về em?, thì Valentina trong những chuyến du diễn lại làm vô số những người đàn ông - rất chân chính hẳn hoi- phải lòng nàng mê mệt. Trong số những người đàn ông đó có một vị nguyên soái: Konstantin Rokoxxoxki (1896-1968). Hai người làm quyen với nhau khi Xerova ra chiến trường để diễn năm 1943. Mối tình ngoài chiến tuyến kéo dài không lâu. Cả hai đều đang có vợ có chồng, vị thế của ông nguyên soái và danh tiếng của nàng diễn viên không cho phép họ gắn bó hôn nhân cùng nhau. Với Valentina, đó chỉ là một kỷ niệm, vui vẻ và lãng mạn, nhưng đối với trái tim sắt đá của ông nguyên soái tài ba, đó là nỗi ám ảnh đến cuối đời. Inna Macarova, một nữ diễn viên cũng rất nổi tiếng nhưng thuộc thế hệ đàn em của nàng, có kể lại rằng, có bận, Valentina đã đánh cuộc với bạn diễn là cứ đúng 5 giờ chiều, trước cửa sổ phòng trang điểm tại nhà hát của nàng sẽ xuất hiện một ?ongười hâm mộ? rất nổi tiếng. Quả thật, đúng 5 giờ chiều, phía dưới cửa sổ phòng trang điểm của nàng có một cỗ xe bóng lộn dành cho các quan chức cao cấp. Từ đó bước ra một người đàn ông mang quân phục nguyên soái. Ông đứng nghiêm tại đó mấy phút liền với niềm sùng kính rồi mới lên xe đi về nhà mình. Đó là Rokoxxoxki, người đàn ông luôn nhìn lên cửa sổ người tình nông nổi bằng đôi mắt buồn bã.
    Những tin đồn đại về chuyện trăng hoa của Xerova không sớm thì muộn đều đến tai Ximonop. Thế nhưng, ông vẫn yêu nàng, dẫu không phải tình yêu lúc nào cũng bằng phẳng. Và ông đã viết thẳng cho bà trong thơ: ?oĐâu phải anh không nhớ dai điều ác, Nên anh thường tha thứ em luôn?. Kể cũng tội, cả hai đều là những tính cách quá mạnh để có thể tự hi sinh mình vì người khác. Sau chiến tranh, họ lại trở về Moscow sống cùng nhau như một đôi vợ chồng văn nghệ sĩ thượng lưu, luôn là chủ đề cho những tin đồn đại.
    Mãi cho đến giữa những năm 50, Ximonop cuối cùng mới cảm thấy mình không còn là cậu học viên trẻ trung nữa để tiếp tục chịu đựng tính khí của người đàn bà tài năng và nổi tiếng luôn dấn mình vào các cuộc phiêu lưu tình ái. Những thề thốt tuổi thanh niên đã chẳng thể giữ lại được đến cùng. Và hai người chia tay nhau đầy đau đớn. Cô con gái cưng của họ, Maria Ximonova, nhớ lại, chỉ sau khi chia tay với Ximonop rồi, Valentina mới hiểu, ông đã giá trị thế nào đối với nàng!. Xerova trong cảnh cô đơn thường giở lại những trang thơ mà Ximonop đã gửi tặng nàng trước kia. Maria nhớ lại: ?oMẹ tôi ngồi, sắp xếp lại giấy gờ, thầm thì đọc gì đó. Rồi bà ngẩng đầu lên, nói với tôi, thở dài:
    -Masa, con có muốn mẹ đọc cho con nghe thơ của cha con không, những bài thơ chắc là ông ấy quên rồi!
    Rồi bà nói tiếp như chỉ riêng với mình:
    -Mà không, ông ấy không quên đâu, ông ấy không dám quên đâu! Không dám quên đâu!
    Rồi bà im bặt, mắt nhắm lại. Và tôi nhìn thấy những giọt lệ trào ra. Tôi cảm thấy những giọt lệ này không chân thành, giả dối; tôi căm thù mẹ tôi khi bà say rượu, tôi không muốn bà đọc thơ cho tôi nghe?.
    Kể cũng tội, một nghệ sĩ lớn khi bị người đàn ông từng yêu quí mình nhất, từng khắc tên mình vĩnh cữu vào thơ, bỏ đi, thì còn biết làm gì hơn ngoài việc uống rượu, tìm những niềm an ủi trong ánh hào quang tưởng tượng của hạnh phúc quá vãng?!
    Bản thân Ximonop chắc cũng chẳng vui vẻ gì khi chia tay với người đàn bà từng ám ảnh ông suốt thời trai trẻ và đến tận ngày cuối cùng của kiếp trần gian. Ông đau đớn và thất vọng với kết cục cuộc tình đến nỗi, trong những lần tái bản thơ, ông xoá hết những dòng đề tặng. Chỉ trừ ở bài ?oĐợi anh về?. Có lẽ dù sao ông cũng không dám động đến tượng đài cuối cùng kỷ niệm nỗi đau lớn lao của mối tình giữa họ.
    Cũng theo lời con gái Maria của hai người, trước khi chết, Ximonop đã bảo con mang đến những lá thư mà ông từng viết cho bà vào bệnh viện. Ông đót những bức thư đó và nói với Maria:
    -Con biết không, đã bao nhiêu năm trôi qua ... Vậy mà cha đọc lại chúng mà ngỡ như cha vừa mới viết chúng xong ... Cha đốt chúng để không một bàn tay nào khác được chạm vào chúng sau khi cha chết.
    Rồi ông nói tiếng:
    -Cha không thể để cho con giữ chúng được. Thiếu gì chuyện có thể xảy ra, mà những chuyện này chỉ liên quan đến cha và mẹ con thôi. ... Hãy tha lỗi cho cha, con gái yêu, nhưng những gì xảy ra giữa cha và mẹ con đã là hạnh phúc lớn nhất đời cha ... và là nỗi bất hạnh lớn nhất !
    Ximonop qua đời năm 1979, sau Valentina 4 năm.
    (Theo Hồng Thanh Quang)

    Cuộc đời như giấc mộng
    Hạnh phúc được là bao
  10. a_child85728

    a_child85728 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/06/2002
    Bài viết:
    45
    Đã được thích:
    0
    Mấy bài thơ trong này hay lắm nhưng tui vẫn cảm nhất bài "đợi anh về".Tui cũng chỉ cần nghe ba tiếng ấy,không phải"..." mà là "đợi anh về".!
    Mưa hạ về ướt nhoè con phố cũ
    Nhóc vẫn chờ một người của ngày xưa
    ...
    Nhóc sẽ chờ anh
    Vì vẫn còn ... một ...lời chua nói ...

Chia sẻ trang này