1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Em sắp phải xa anh rồi...

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi winter_sunshine, 12/08/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. silver_place

    silver_place Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/11/2004
    Bài viết:
    4.817
    Đã được thích:
    3
    Bạn nghe lời anh này đi ... cái gì đến sẽ đến. Họ Hứa bây giờ và Họ Hứa của hai năm nữa sẽ khác. Cái đoạn vàng vàng ý. Tớ đã đọc không rõ bao nhiêu lần rồi vì có những câu chuyện tương tự thế.
    Chỉ có thời gian, nên sống hết mình và sống cho mình Vậy là đủ.
    Tặng bạn bài thơ của Xuân Quỳnh này Tớ rất thích thơ của Xuân Quỳnh và bất cứ lúc nào tớ cũng có thể dành tặng ai đó khi tớ muốn. Cả thơ Xuân Hương nữa
    Các cô gái cùng thời với tôi
    Tôi giống các cô và lại khác các cô
    Trán tôi dô ra bướng bỉnh hơn, bàn tay thô lại còn vụng nữa.
    Vụng đến nỗi không chỉ mó tới đâu là đổ vỡ.
    Mà khi nói chuyện với ai, tôi thấy tay thừa không biết giấu vào đâu.
    Như các cô tôi có một tình yêu rất sâu
    Rất dữ dội nhưng không bao giờ yêu được hết
    Ở các cô, các cô âm thầm chịu đựng
    Cho đến ngày tình yêu ấy tắt đi.
    Còn ở tôi, tôi mang nó nặng nề
    Muốn nguôi quên, nó lại ngày càng lớn
    Luôn xao động, tôi không sao ngủ được.
    Không làm sao có thể ngồi nguyên
    Tôi sợ màu trời sau khung cửa bình yên
    Con đường vắng, người đi và rừng cây lặng gió.
    Tôi yêu những dòng sông mùa nước lũ
    Sau phá phách ngàn đời vẫn là lượng phù sa
    Cơn mưa rào, yêu biết mấy cơ mưa
    Qua sấm sét, cỏ cây từng trải
    Tôi không thích nhìn ngôi nhà lộng lẫy,
    Bằng những công trình còn sắt thép ngổn ngang
    Những công trình giống như tuổi thanh niên
    Chưa hoàn chỉnh nhưng đó là hi vọng.
    Nếu được đổi nghề tôi sẽ xin đi xây dựng
    Không phải ở trong nhà rộng mát này đâu
    Với nghề kia tôi luôn được bắt đầu
    Mùi vôi vữa bao giờ cũng mới...
    Những cái chính chúng ta ta thường chả nói
    Mà bọn con gái mình hay nói xấu lẫn nhau
    Bọn con trai nghe lỏm đôi câu:
    "Cô này lác, cô kia thì cằm lẹm..."
    Họ khinh chúng ta và lời cửa miệng:
    "Chuyện đàn bà".
    Họ có biết đâu
    Biết bao điều mãi tận thẳm sâu
    Ta chịu đựng hy sinh vì họ.
    II
    Dẫu sao con trai cũng là đáng quí
    Mỗi người sinh ra đã hướng sẵn một chân trời
    Việc hôm nay họ không để ngày mai
    Họ lượng sức, lượng đường "đi phải đến".
    Đầu óc họ đã quen tính toán.
    Mỗi khoản trong đời đều xếp thành ngăn:
    Ngăn làm thơ, ngăn đánh giặc, gia đình
    Tình yêu nữa cũng trong chăn của họ
    Ôi con trai thật kì lạ
    Tôi yêu tất cả mọi người mà chẳng yêu được riêng ai
    Không sĩ diện đâu, nếu tôi yêu được một người
    Tôi sẽ yêu anh ta hơn anh ta yêu tôi nhiều lắm
    Tôi yêu anh dẫu ngàn lần cay đắng...
    Con gái chúng mình mang tiếng nhỏ nhen chật hẹp,
    Nhưng hơn bọn con trai cái đức biết hi sinh
    Ta yêu người con trai không phải vì mình
    Mà họ yêu ta vì họ yêu chính họ
    Được yêu hai lần, họ cao lên một bậc
    Ta không được yêu cảm thấy thấp dần đi
    Vì chính ta cũng chẳng yêu ta.
    Chúng ta cam lòng với việc tần tảo nuôi con việc đồng ruộng hậu phương là việc phụ.
    Con trai cho rằng ra mặt trận, làm thơ... là việc chính của đời kia.
    Nhưng họ đâu biết rằng nếu không có chúng ta thì họ cũng chẳng đánh giặc làm thơ.
    Không có chúng ta, chỉ họ sống với nhau thôi họ sẽ trở thành ngu ngốc.
    III
    Và cả anh, anh yêu của riêng em
    Khi anh nói yêu em, trái tim em đập chừng mạnh quá.
    Mạnh đến nỗi em tưởng là nghe rõ
    Tiếng tim anh đang đập vì em
    Em yêu anh, yêu anh như điên
    Em viết những bài thơ tình yêu tưởng anh là ý tứ
    Trán em bớt dô ra, bàn tay không vụng nữa
    Tay này đây, em may áo cho anh
    Bàn sẽ cắm hoa, tường sẽ treo tranh
    Em sẽ làm theo những điều anh mơ ước
    Và khi nào anh buồn, em sẽ hát
    Bài hát tình yêu ca ngợi con trai
    Khi chỉ anh nghe, hát cho cả mọi người
    Để họ biết thế nào là hạnh phúc
    Em yêu sự thông minh hóm hỉnh
    Đến thói thường hay cáu gắt của anh
    Nếu đời anh đã xếp thành ngăn
    Em sẽ đảo tung lề thói cũ.
    Điều đơn giản anh hiểu ra tất cả
    Rằng tình yêu không thể tách rời
    Khi ấy em là cơ thể anh rồi
    Nếu cắt đi anh sẽ ngàn lần đau đớn
    Nhưng mà anh thì vẫn là anh
    Anh không vượt qua bọn con trai ấy nữa
    Anh tính nỗi đau, niềm vui bằng tháng, bằng tuần lễ
    Nhưng với em, em hiến cả cuộc đời
    Anh tiếc thời gian chúng ta đã qua rồi
    Em, em biết không gì mất được
    Bài thơ nói về trái tim anh lại viết bằng bộ óc.
    Đọc bài thơ yêu em thấy sự chia xa
    Và bỗng nhiên em lại bơ vơ
    Tay vẫn vụng, trán dô ra như trước
    Biết bao giờ em trở nên tốt được
    Vì khi già tay còn vụng về hơn!

  2. winter_sunshine

    winter_sunshine Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/10/2004
    Bài viết:
    90
    Đã được thích:
    0
    Mưa xong đường phố dễ chịu thế. Xách xe đi lòng vòng các con phố HN, thấy yêu HN ghê. Đường xá thì âm ẩm, ko bị bụi như mọi khi. Hít thở khí trời dễ chịu quá. Đúng rồi, cái gì đến sẽ đến mà.
    To bạn silver: Bài thơ của XQ hay nhỉ, tớ cũng thích bài này, rất mộc mạc nhưng rất xúc động.
  3. winter_sunshine

    winter_sunshine Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/10/2004
    Bài viết:
    90
    Đã được thích:
    0
    Chỉ muốn hét lên thật to, hét cho khản hết giọng đi thôi. Hét lên thật to, hét lên thật to....
  4. john_lenon

    john_lenon Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/06/2003
    Bài viết:
    669
    Đã được thích:
    0
    Today is 17/8/2006
    Ngày hôm qua, anh và em thức rất khuy. Đến 3 giờ, em ngủ trước, và anh cũng ngủ sau đó lúc nào không biết
    Sáng, anh dậy tầm 8 giờ bởi tiếng điện thoại em gọi. Em bảo rằng, em đã dậy từ rất sớm, dọn dẹp phòng và đang nấu ăn. Em hỏi anh có sang ăn sáng với mọi người không ? Anh trả lời không, nhưng sau đó nhận ra rằng mình đang được em nấu bữa cuối cùng...và anh đã sang đó thật nhanh.
    9 giờ hơn, anh chơi điện tử với Minh, người lớn đã hứa với trẻ con thì không nên thất hứa phải không em. Hai trò trơi, bắn Tank và Mario.
    10 giờ, anh và em đội mưa đi lên Hoàng Hoa Thám. Em mua cho anh một cái thắt lưng mới. Vừa như in, em bảo rằng, đấy nhé, em đánh dấu rồi đấy nhé, anh về mà to lên, là chít với em. Cô bán hàng thì còn trêu bọn mình, rằng ai đeo cái thắt lưng đều có thể giảm eo đấy...
    11 giờ hơn, anh và em qua Bờ Hồ, tìm mua mấy đĩa phim cho em xem trên máy bay. Anh tìm những đĩa Norah Jones cho em. Đúng như em yêu cầu nhé, ỉn của anh.
    11.30, em và anh về đến nhà em. Món cơm trứng của mẹ thật tuyệt. Àh và cả nhẵn nữa. Hì hì, anh chưa bao giờ ăn những quả nhãn ngon như ngày hôm nay.
    12 giờ hơn, anh xin phép về chuẩn bị một số thứ...
    2 giờ, anh ngồi tìm cho em bài hát cuối cùng Mouse love rice, trước khi chuẩn bị in cho em những bài hát mà anh thích. Anh cố gắng, sắp xếp những bài hát đó theo một cách để em hiểu những điều anh muốn nói, những suy nghĩ và những câu chuyện mà chúng ta đã từng trải qua.
    4 giờ, anh có mặt ở nhà em. Quần áo chỉnh tề với chiếc thắt lưng em mới mua cho anh. Vừa như in em ạ. Anh chở em đi chơi lần cuối cùng. Những con phố , những con đường dài mà chúng ta đã từng có thật nhiều kỉ niệm. Mọi chuyện vẫn vui vẻ như không có gì xảy ra, ngoài những lời dặn dò và những câu trêu của anh..làm em lo lắng khi đi xa.
    6 giờ, chị Yến gọi điện giục..chắc bố mẹ lo em về muộn quá.
    6.30, mọi người ăn cơm
    8 giờ, tất cả đã trên xe. Mọi chuyện vẫn bình thường. Anh và em ngồi cuối xe ô tổ, em dựa vào vai anh. Hai tay chúng ta nắm với nhau. Anh nhìn ra ngoài phố, những đôi yêu nhau đi bên ngoài, và bảo với em : Em à, anh đang ghen tị với tất cả mọi người bên ngoài kia đấy.
    9 giờ kém, xe đến nơi. Em và anh Thắng chuẩn bị mọi thủ tục đăng kí hành lý.
    10 giờ, mọi người xuống quán dưới tầng 1 nghỉ ngơi và chuẩn bị
    10 rưỡi, em bắt đầu bước qua cửa khẩu. Em quay lại anh nhiều lần, anh cười và vẫy tay theo kiểu xua em đi..và khi em chuẩn bị xong, anh nhìn dáng em. TRỜI ƠI, anh chỉ mong sao, em quay lại nhìn anh một lần, một lần thôi cho anh biết phải làm gì. Anh đứng lặng người, chỉ có em và chỉ có em tồn tại đối với anh khi đó.
    Em quay lại, anh giữ tay vào trái tim mình và chỉ về em, nhiều lần, cuống lên và mong sao cho em nhìn thấy và hiểu anh.
    Xe chậm chậm chuyển bánh đi về. Anh tựa vai vào ghế, mọi việc vẫn bình thường. Minh khóc quá em ạ, nó bảo, cô "Anh" đâu, cô "Anh" đâu rồi. Anh cười, xoa đầu và nói: "Cô Anh đi học rồi, rồi cô Anh sẽ về với Minh".
    Những hạt mưa ngâu rơi trên đường, nhiều dần...về đến nhà bố mẹ em. Mọi người vào trong nhà và anh xin phép về. Thương bố mẹ em quá, con cái đi xa gần hết. Cháu nội mai cũng đi...
    Anh ra khỏi ngõ nhà em, chỉ vài mét thôi. Mọi thứ vỡ òa. Anh chỉ chịu được đến đây thôi. Rồi mọi thứ tối sầm lại, mưa vẫn rơi. Anh khóc, như một đứa trẻ con, khóc như đã lâu lắm rồi. Khóc như thể xóa đi nỗi nhớ, rằng ANH đang nhớ EM da diết. Mọi con đường, mọi nơi..mọi vật đều có em và anh ở đó.
    Anh về đến nhà, lặng lẽ vào nhà. Gục đầu vài vai Bê và lại khóc nức nở. Run lên bật bật, nghẹn ngào....Vào nhà tắm, nhìn lên gương. Hai mắt đỏ quá, chỉ một chút thôi mà sao trông anh thảm hại quá, tóc thì dựng lên, mắt thì đỏ rực rỡ...:D...
    My God, pls, help me pass TODAY
  5. winter_sunshine

    winter_sunshine Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/10/2004
    Bài viết:
    90
    Đã được thích:
    0
    Người ra đi , người ở lại. Nỗi đau vẫn còn đó, người ra đi thì trống trải với cuộc sống mới, người ở lại se sắt với kỉ niệm. Chẳng thể đo được nỗi đau của ai lớn hơn.
    Nhưng có một nỗi đau, lớn hơn nỗi đau về khoảng cách.
    Em lại muốn chui vào phòng chị Hà, trốn sau cái tủ và đống sách, để khóc. Dựa vào vai chị , để khóc. Cảm ơn trời đã cho em một người bạn như thế. Chị đã qua nhiều nỗi đau, nên chị cứng rắn và mạnh mẽ. Hôm nay, em lại cần ngồi sau xe ôm chị đi lang thang. Nốt hôm nay...
  6. winter_sunshine

    winter_sunshine Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/10/2004
    Bài viết:
    90
    Đã được thích:
    0
    Bgiờ không phải là sắp xa , mà đã xa thật rồi. Anh đang ở trên máy bay rồi. Cứ nghĩ là về đi ngủ 1 giấc, mở mắt ra sáng mai là anh đã gọi điện về rồi.
    Lúc anh ngồi trong phòng chờ, mọi người lên xe đi về. Anh mượn điện thoại của ai, gọi vào cho em, tự dưng làm em giật bắn mình . Mẹ anh khóc, say xe. Em ngồi bên cạnh , bóp đầu cho bác. Vừa mới đây thôi, ngồi ở dãy ghế này là em và anh, bgiờ là mẹ anh và em, hai người phụ nữ cùng có chung 1 tâm trạng. Ở sân bay, em không khóc. Mấy cậu bạn anh cứ ngó ngó em, xem em có khóc hay không?Chỉ có mẹ anh đỏ hoe mắt. Còn em không khóc. Nhưng thấy môi mình chảy máu.
    Mệt, nhức đầu kinh khủng.
    Lúc T đưa em về, thì cảm xúc dường như vỡ oà. Tội nghiệp T vì đã phải nghe em khóc.
  7. john_lenon

    john_lenon Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/06/2003
    Bài viết:
    669
    Đã được thích:
    0
    Trời, đất và những cơn mưa ngâu đã khóc hộ rồi. Chia tay không có một giọt nước mắt nào. Không khóc, mà mắt vẫn đỏ hoe, có lẽ là khóc trong lòng.
  8. twig_775

    twig_775 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/08/2006
    Bài viết:
    3
    Đã được thích:
    0
    Bạn à, trong cuộc sống có rất nhiều điều ta phải trải qua, hãy coi như đây là 1 thử thách trong tình yêu của 2 bạn vậy. Thời gian đầu bạn sẽ thấy nhớ người ta lắm lắm, nhưng đừng cố trốn tránh cảm giác ấy nhé, hãy đối diện với nó bởi điều đó làm cho tình yêu của bạn da diết hơn, đó là nét đẹp trong tình yêu của người phụ nữ mà. Sau 1 thời gian khi nỗi nhớ đã nguôi ngoai, hãy nghĩ đến 1 dự định mới mẻ nào đó, lên 1 vài chương trình thay đổi thời gian biểu của mình, và đặc biệt là 1 y'' tưởng độc đáo làm trong 1 thời gian dài để giành cho người đó. Hãy tưởng tượng khi người ta về sẽ thấy ngạc nhiên như thế nào, bạn sẽ có hứng thú hơn nhiều đấy. Chúc bạn thành công
  9. winter_sunshine

    winter_sunshine Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/10/2004
    Bài viết:
    90
    Đã được thích:
    0
    22h48'''' . Chưa thấy anh gọi điện về. Thật bất lực khi chả biết phải làm thế nào để liên lạc. Lòng dạ rối bời. Mà tại sao lại như vậy nhỉ? Đã...
    KHông thể trách được, tình cảm là thứ khó có thể điều khiển. Buồn quá
    Được winter_sunshine sửa chữa / chuyển vào 22:54 ngày 19/08/2006
  10. john_lenon

    john_lenon Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/06/2003
    Bài viết:
    669
    Đã được thích:
    0
    9:09 AM
    Những cơn mưa ngâu cuối tháng 8, mới chỉ có 9 giờ sáng mà trời vẫn còn tối. Mưa mỗi lúc một dày. Anh cứ ngỡ Chủ Nhật tuần này sẽ là một ngày đẹp trời với nhiều việc giải quyết, vậy mà bây giờ anh đang ngồi một mình trong căn phòng nhỏ, nghe một bản nhạc..trước mắt là chậu câu và bể cá mà anh và em đi mua.
    ...Mưa to quá, trắng xóa cả trời đất. Giờ đã là 8 giờ tối bên đó rồi phải không. Hi vọng em sẽ sớm tìm được một nơi ở tốt. Trời sắp lạnh rồi, em nhớ đi mua thêm một chút quần áo nhé. Nhớ em nhiều lắm, một thứ tình cảm, nhẹ nhàng và da diết. Tuy không bên cạnh em được, nhưng em biết đấy, bao giờ anh cũng nghĩ về em...

Chia sẻ trang này