Em-tự bạch Em từng nghe con chim hót trên vùng phì nhiêu nức nở tình nghiêng nghiêng gió hiu hiu bóng đổ em-mộ khúc sầu lên dây đứt đoạn cất tiếng u mê trốn vào góc khuất đêm đêm giấu nỗi buồn vào ngăn nhớ góc khuất của trái tim tan vỡ! cố nén giọt lệ chực trào khoé mắt che vết thời gian bởi nụ vô hình mưa rơi tí tách hay chỉ là đồng vọng xa xăm? em-kẻ dối mình dùng kính lúp-nguyên sơ cố soi vết thương-văn minh tự huyễn ngại ngần, e sợ em-cuốn chiếu mù khơi. công việc-nến lung linh em-thiêu thân lao vào cõi mộng mắt em sao chẳng thể đóng đèn, khi ngọn lửa-tình anh rực sáng? những hoài niệm xa xăm hiện hữu trong thác loạn-trầm tư. trở về tuổi ấu thơ em-thiếu phụ mệt nhoài thân phận tự ru mình bằng vũ khúc cô liêu hong chiều bởi tia nắng hố đen quay ngược thời gian miên viễn chẳng còn ai chẳng còn ai em-ám thị chẳng còn ai bé con-em-thiếu phụ bập bênh nghiêng về bên anh-thiếu phụ-em nghiêng về bên đời-em-thơ dại. ? tiếng con chim hoạ mi lại vang lên dội vào góc khuất em-nhoẻn miệng cười-ngốc lắm phải không anh? ai_la_toi
============= Về lại chốn xưa ============= I. Em lại về với Huế rêu phong xem bến đò ngang có còn luân chuyển hai mùa nhớ thương hạt bụi vương trên mắt em buồn nét hoang dại thẫn thờ chiều phai nắng cánh phượng vỹ ru tình ngủ muộn vàng rơi ướt đẫm xuân thì dọc phố vắng buồn tênh ve râm ran cuối hạ ngai ngái mùi khô lá sầu lung linh trên dòng Hương lững lờ gió thì thầm lời tình tự mái chèo lơi buồn chơi vơi ?otừng người tình bỏ ta đi?? miền cát bụi vết chân trần bỏng rát niềm hân hoan ?oôi phù du?? II. Em tìm kiếm mệt nhoài thân phận tiếng trả lời vọng chốn hư vô đêm nghe sóng Thuận An vỗ bờ triền cát lở cuốn vào trùng khơi bọt bể Thiên An thông reo cổ mộ gió đùa tóc mây Thiên Mụ gióng nhịp canh chầy vẳng lời ân ái đâu đây lang thang qua vùng lăng tẩm nghe lời vọng trăm năm cung tần mỹ nữ vùi chôn hồng trần trái tim này cạn nhịp rung ân tình này chết phân ly thăm thẳm bàn tay níu kéo thời gian bước chân bồn chồn gõ nhịp không gian ngồi bên gốc thông già nhặt cánh lá kim xâu đời vô ngôn khêu mắt hoàng hôn từng giọt buồn lặng rớt đêm đen từng giọt tình cay đắng lên men ân tình này chỉ là dối gian III. Trên đỉnh Hải Vân ngàn mây vương em lộng gió muôn trùng sóng vỗ xoáy vòng hanh hao đường đèo quanh co vòng đời âu lo vẫy tay tạ từ mê khúc biệt ly. ai_la_toi Được alt sửa chữa / chuyển vào 22:42 ngày 16/07/2003
alt huynh, thật hay gsk _______________________________ GSK Kiếp sau xin chớ làm người Làm cây thông đứng giữa trời mà reo
========================= Chốn Xưa (2) (Kính tặng huynh MPĐ để tưởng nhớ một thời xứ Huế) ========================= khúc biệt ly xuôi dòng tịnh thuỷ vẫn còn vương điệu múa cung đình phượng quê người hiu hắt tâm linh chìm sắc nhớ hôn hoàng Vỹ Dạ trăng rải lụa đường qua Bến Ngự dốc Từ Đàm tâm tịnh thiền môn chếch non cao Thiên Mụ ngân hồn chùng vó ngựa mắt buồn viễn xứ đêm ngược gió thông reo lá đổ chảy muôn trùng hoài niệm mênh mang bến Văn Lâu nghiêng ánh trăng vàng in dấu ấn sầu-thương bóng vỡ một thời để quên một thời để nhớ về gốc thông già nghe lời tình tự bao năm thiên di quay về chốn cũ còn lại quanh đây một bóng sương mù. ai_la_toi
ha ha , tui đã khám phá ra 1 quy luật : 1 câu khen hay - 1 bài thơ...; 1 câu khen hay - 1 bài thơ... Chẳng biết cái dao động tuần hoàn này sẽ lặp lại đến bao giờ nhỉ??? Sẽ có mãi cô bé muời sáu tuổi Dù tóc em năm tháng đổi thay màu.
-------------------------------------- Vì sao sông cất tiếng buồn? -------------------------------------- em tự huyễn bên kia sông có giàn thiên lý đêm nghe sóng vỗ thấy nao lòng ở bên này le lói trăm năm dòng nước lặng âm trầm xuôi chảy dệt cho mình manh áo cô liêu kết nụ hoa xoay vòng mũi chỉ đếm thời gian ngược chiều mộng mị em gieo tình vuông lưới tự giăng nhặt chiếc đinh-số phận ghim ván thuyền-mệnh bạc căng buồm lên theo mê lộ tung hoành đẩy bóng mưa lệch dòng đổ vỡ em vớt về bèo bọt duyên xưa giữa tầm khuất điểm mù-vô cảm em lặng nhìn vôi hoá cau xanh đêm liêu trai ám ảnh nhọc nhằn trầu khô lưỡi chảy tràn chén đắng ? như sáo sổ ***g bay vội qua sông đám lục bình ngỡ giàn thiên lý mặt nước lấp loang nuốt vầng trăng bạc sóng vô tình cuốn mộng vu quy? ai_la_toi
Lâu rồi mới gặp. Vui vẻ chứ? Được bác tặng bài "Vịnh cái bàn", bây giờ bốn cái chân ghép vào chỗ khác hết rồi.