1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Tao_lao

    Tao_lao Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/04/2002
    Bài viết:
    2.152
    Đã được thích:
    1
    Đọc và đối chiếu bản Anh ngữ của Huỳnh Sanh Thông với hai bản Hán ngữ của Đặng Trần Côn, và diễn Nôm của Đoàn Thị Điểm mới thấy ngưỡng mộ tài năng của ông. Dù là có vài chỗ lấn cấn về ngữ nghĩa, về nghệ thuật dụng chữ (so với bản Nôm của nữ sĩ họ Đoàn) nhưng về cơ bản bản dịch của Huỳnh tiên sinh đã theo khá sát bản Nôm của Đoàn nữ sĩ . Không toàn bích, ấy là do bản chất khó khăn của công việc dịch, nhất là dịch truyện thơ dài, chứ không bởi tài năng dịch giả.
    Do thời gian hạn chế nên TL chỉ mới đối chiếu một đoạn trích (mà được khen là đoạn thành công nhất trong Chinh Phụ Ngâm GS Đặng Thai Mai) từ câu 269 đến câu 300 (các bạn vào trang Việt học tải xuống bản song ngữ Anh-Việt trong đó đánh số thứ tự các câu). Tao_lao thấy có 2 ý có thể đem bàn:
    Một là đối chiếu 4 câu trong 3 bản để thấy sự thay đồi linh hoạt của dịch giả:
    Hận vô Trường Phòng súc địa thuật
    Hận vô Tiên tử trịch cân phù
    Hữu tâm thành hoá thạch
    Vô lệ khả đăng lâu
    (Đặng Trần Côn)
    Gậy rút đất ỷ khôn học chước
    Khăn gieo cầu nào được thấy Tiên
    Lòng này hoá đá cũng nên
    E không lệ ngọc mà lên trông lầu
    (Đoàn Thị Điểm)
    How could I get the wand and shrink the earth,
    and find that magic scarf and bridge far shores?
    I''d turn to stone, but then I''d have no tears
    to weep for you, awaiting you upstairs.
    (Huỳnh Sanh Thông)
    Bản của Đặng Trần Côn thì 2 câu đầu nghĩa là: giận không có chước rút đất của Trường Phòng, giận không có bùa ném khăn của nàng tiên...Đến bản của Đoàn Thị Điểm thì bà đã lược bỏ tích Trường Phòng, và chuyển linh hoạt ý thứ 2 :khăn gieo cầu nào/ được thấy Tiên. Trong khi đó Huỳnh Sanh Thông dịch thành : (ước gì) làm thế nào (đó) để có phép thuật, độn thổ/ tìm khăn phép...Có thể nói cả ba đều diễn một ý nhưng linh hoạt theo các cách khác nhau.
    Hai là cái tứ thơ trông sắc dương liễu, hối hận đã cho chồng vì phong hầu chức tước mà đi chinh chiến. Đặng Trần Côn khi viết Chinh Phụ Ngâm đã mượn rất nhiều thơ văn, điển tích của Tàu và đây có thể nói là trường hợp điển hình,copy nguyên si cái tứ thơ này của Vương Xương Linh đời Đường (Tang) trong bài Khuê Oán:
    Khuê trung thiếu phụ bất tri sầu
    Xuân nhật ngưng trang thướng thuý lâu
    Hốt kiến mạch đầu dương liễu sắc
    Hối giao phu tế mạch phong hầu.
    Hồi thủ trường đề dương liễu sắc
    Hối giao phu tế mạch phong hầu
    (Đặng Trần Côn)
    Đoàn nữ sĩ đã diễn nôm 2 câu này:
    Lúc ngoảnh lại trong màu dương liễu
    Thà khuyên chàng đừng chịu tước phong.
    Tuy nhiên khi Huỳnh Sanh Thông dịch lại 2 câu này, theo Tao_lao, ông đã dịch thiếu ''từ khoá'' :màu dương liễu (và đây là một lỗi hơi bị...trầm trọng).
    When I gaze back at willows, how I wish
    I''d counseled you to spurn a noble''s rank!
    Ông đã bỏ xót chữ sắc cực kỳ quan trọng. Vì sao mà quan trọng? Trong tứ thơ của Vương Xương Linh, cái hay nằm ở chỗ ý tại ngôn ngoại, cũng chính là nét diễm tuyệt của Đường Thi:
    Hốt kiến mạch đầu dương liễu sắc
    Tại sao thấy màu cây dương liễu mà phải hoảng hốt đến như vậy? Ta xem lại toàn bài thơ:
    Người thiếu phụ nơi khuê phòng nào biết chi sầu muộn
    Ngày xuân trang điểm lên lầu
    Hoảng hốt khi thấy màu cây dương liễu ở đầu đường
    Hối hận đã cho chồng (chinh chiến) để phong hầu.
    Dựa theo đó mà đoán thì có thể biết rằng người thiếu phụ hoảng hốt là do thấy màu dương liễu, có thể là đương xuân mà sắp héo. Rồi giật mình ngẫm lại thế sự vô thường.Thanh xuân mới đó rồi mất đó (như dương liễu sắc ấy thôi). Đang độ thanh xuân,có chồng ở nhà thì sướng quá rồi, ham chi chút công danh lợi lộc đâu đâu, cho chồng đi đánh nhau chí tử,biết rồi có về hay không,bởi vì
    Do lai chinh chiến địa
    Bất kiến hữu nhân hoàn
    (Lý Bạch)
    Tuý ngoạ sa trường quân mạc tiếu
    Cổ lai chinh chiến kỷ nhân hồi
    (Vương Hàn)
    Vậy nên cái mấu chốt trong cái tứ thơ là sắc dương liễu, dịch thành dương liễu (willows) không thôi thì coi như ném.
    Anyway, Huỳnh Sanh Thông did a great job. My hat is off to him.
  2. nutien

    nutien Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/08/2004
    Bài viết:
    62
    Đã được thích:
    0
  3. nutien

    nutien Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/08/2004
    Bài viết:
    62
    Đã được thích:
    0
  4. Tao_lao

    Tao_lao Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/04/2002
    Bài viết:
    2.152
    Đã được thích:
    1
    Hi everyone,
    I currently have a english verson of ''The Tale of Kiều'' by Nguyễn Du . Posting it here will violate coppyright law and be quite troublesome in e***ing to make it readable. If anybody is interested, pls drop me a message at duythanh81@yahoo.com.sg. Thanks.
    Được tao_lao sửa chữa / chuyển vào 10:27 ngày 30/09/2004
  5. Tao_lao

    Tao_lao Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/04/2002
    Bài viết:
    2.152
    Đã được thích:
    1
    Hi everyone,
    I currently have a english verson of ''The Tale of Kiều'' by Nguyễn Du . Posting it here will violate coppyright law and be quite troublesome in e***ing to make it readable. If anybody is interested, pls drop me a message at duythanh81@yahoo.com.sg. Thanks.
    Được tao_lao sửa chữa / chuyển vào 10:27 ngày 30/09/2004
  6. fly_tomoon

    fly_tomoon Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    10/06/2002
    Bài viết:
    249
    Đã được thích:
    0
    read through your posts, i like this most ...
  7. fly_tomoon

    fly_tomoon Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    10/06/2002
    Bài viết:
    249
    Đã được thích:
    0
    read through your posts, i like this most ...
  8. fly_tomoon

    fly_tomoon Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    10/06/2002
    Bài viết:
    249
    Đã được thích:
    0
    Hope you all enjoy The Sea by Barry Cornwall
    THE sea! the sea! the open sea!
    The blue, the fresh, the ever free!
    Without a mark, without a bound,
    It runneth the earth''s wide regions round!
    It plays with the clouds; it mocks the skies;
    Or like a cradled creature lies.
    I''m on the sea! I''m on the sea!
    I am where I would ever be;
    With the blue above, and the blue below,
    And silence wheresoe''er I go;
    If a storm should come and awake the deep,
    What mater? I shall ride and sleep.
    I love, oh, how I love to ride
    On the fierce, foaming, bursting tide,
    When every mad wave drowns the moon,
    Or whistles aloft his tempest tune,
    And tells how goeth the world below,
    And why the sou''west blasts do blow.
    I never was on the dull, tame shore,
    But I loved the great sea more and more,
    And backward flew to her billowy breast,
    Like a bird that seeketh its mother''s nest;
    And a mother she was, and is, to me;
    For I was born on the open sea!
    The waves were white, and red the morn,
    In the noisy hour when I was born;
    And the whale it whistled, the porpoise rolled,
    And the dolphins bared their backs of gold;
    And never was heard such an outcy wild
    As welcomed to life the ocean''s child!
    I''ve lived since then, in calm and strife,
    Full fifty summers, a sailor''s life,
    With wealth to spend and a power to range,
    But never have sought nor sighed for change;
    And Death, whenever he comes to me,
    Shall come on the wild, unbounded sea!
  9. fly_tomoon

    fly_tomoon Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    10/06/2002
    Bài viết:
    249
    Đã được thích:
    0
    Hope you all enjoy The Sea by Barry Cornwall
    THE sea! the sea! the open sea!
    The blue, the fresh, the ever free!
    Without a mark, without a bound,
    It runneth the earth''s wide regions round!
    It plays with the clouds; it mocks the skies;
    Or like a cradled creature lies.
    I''m on the sea! I''m on the sea!
    I am where I would ever be;
    With the blue above, and the blue below,
    And silence wheresoe''er I go;
    If a storm should come and awake the deep,
    What mater? I shall ride and sleep.
    I love, oh, how I love to ride
    On the fierce, foaming, bursting tide,
    When every mad wave drowns the moon,
    Or whistles aloft his tempest tune,
    And tells how goeth the world below,
    And why the sou''west blasts do blow.
    I never was on the dull, tame shore,
    But I loved the great sea more and more,
    And backward flew to her billowy breast,
    Like a bird that seeketh its mother''s nest;
    And a mother she was, and is, to me;
    For I was born on the open sea!
    The waves were white, and red the morn,
    In the noisy hour when I was born;
    And the whale it whistled, the porpoise rolled,
    And the dolphins bared their backs of gold;
    And never was heard such an outcy wild
    As welcomed to life the ocean''s child!
    I''ve lived since then, in calm and strife,
    Full fifty summers, a sailor''s life,
    With wealth to spend and a power to range,
    But never have sought nor sighed for change;
    And Death, whenever he comes to me,
    Shall come on the wild, unbounded sea!
  10. fly_tomoon

    fly_tomoon Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    10/06/2002
    Bài viết:
    249
    Đã được thích:
    0
    So Long
    My man loved me so much
    he wanted to kill me
    cause he loved me so good
    he wanted to die
    cause he loved me without sorrow
    so sad without tears
    he loved me to kill to die to cry
    so much he wanted to scream
    cause I loved him too much I
    drank his tears
    loved him too much
    I ate his strength
    loved him too much I stole his joy
    I loved him to drink to eat to steal
    cause we loved so much
    so good to love to love
    so long to love
    so long
    Jayne Cortez
    --
    this could be so romantic, huh ?

Chia sẻ trang này